1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Cảm ơn bạn @susu và bạn @Nhược Vân nhé!!!
      Huhu sory bạn @Châu Lương nhé do cày bộ 7 năm của Ân Tầm nên dạo này hơi bỏ bê tí xíu. Sory các bạn mình cố gắng đăng truyện nhiều hơn
      Chris, thuythuy2203, susu5 others thích bài này.

    2. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      Nghiêm kính thích từ thu nhi hả,theo đuổi con nhà ng ta chéc khó lắm đây,tại a để lại ấn tượng xấu rồi mà.hắc hắc
      misa thích bài này.

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 114:
      Edit: Hà

      Nhặt hạt dẻ dễ dàng, nhưng đập hạt dẻ cần phải có kỹ xảo, để đập hạt dẻ mà bị mảnh dẻ văng trúng chỉ có hai người là Nghiêm Kính và Lục Thành làm được.

      Mặt trời dần lên cao, Nghiêm Kính ngước đầu gõ mạnh xuống bụi hạt dẻ cuối cùng.

      Hạt dẻ "rắc" tiếng rơi xuống đất, Nghiêm Kính quay đầu nhìn mọi người chăm chú nhặt hạt dẻ, sau đó đứng dậy bước tới chỗ Lục Thành ngồi dưới gốc cây khác, đè cây gậy trong tay lại, hoài nghi hỏi: "Lâu vậy rồi mà ngươi gọi tẩu tử ra ngoài gặp riêng hả?"

      Lục Thành liếc bằng ánh mắt " cần ngươi quản" rồi giơ gậy trúc lên.

      Nghiêm Kính đè lại lần nữa.

      Lục Thành nhíu mày, nghiêm nghị hỏi: "Ngươi thích Thu Nhi lòng?"

      Nghiêm Kính này, quả thực hề phóng túng với nữ nhân, nhưng có chút vô lại, chỉ cần bước ra cửa nhìn thấy tiểu nương, bất luận là đẹp hay xấu, ngẫu nhiên huýt sáo trêu chọc, đến khi người ta nhìn sang, lại giả bộ phải làm, nếu có nương thích , nhìn thuận mắt là chuồn mất để tránh phiền toái, về phần người coi trọng...

      Lục Thành phát Nghiêm Kính đối Từ Thu Nhi chỉ là cảm thấy hứng thú.

      Nếu như Nghiêm Kính thấy Từ Thu Nhi xinh đẹp nên nhất thời cao hứng, có ý định lâu dài với nàng, Lục Thành tuyệt đối làm cây cầu bắc nối cho hai người.

      Trong mắt , Từ Thu Nhi là muội muội của .

      " lòng." Hiểu Lục Thành băn khoăn chuyện gì, Nghiêm Kính thu hồi dáng vẻ cười giỡn, nghiêm túc , "Nghe ngươi sắp cưới vợ, hai vị lão gia nhà ta thúc giục càng ngày càng gấp, quả ta muốn tìm nương tốt. Thu Nhi xinh đẹp , tính tình cũng hợp khẩu vị của ta, cưới nàng rồi hai chúng trở thành em với nhau, tốt."

      Lục Thành nhìn , sau lại nghĩ đến thái độ sáng nay của Từ Thu Nhi, ngửa đầu : "Hình như Thu Nhi thích ngươi."

      xong liền nâng gậy lên gõ xuống bụi hạt dẻ.

      Nghiêm Kính cũng gõ theo , thấp giọng giải thích: "Đó là do lần trước ta cẩn thận chọc giận nàng, bị nàng mắng trận mới thích tính tình của nàng. Lục Thành, ngươi giúp ta được ? Ta ngươi cũng biết rồi, tuy đứng đắn nhưng lại lêu lổng, hơn nữa điều kiện nhà ta cũng tốt, tính tình cha nương ta đều hiền hậu, Thu Nhi gả cho ta phải chịu thiệt thòi đúng ?"

      Lục Thành chẳng đúng sai.

      Nghiêm Kính lại liên tục gõ vài cái lên bụi hạt dẻ, sau đó tiến tới bên cạnh Lục Thành, "Ta nhờ ngươi cái gì, ta chỉ muốn dẫn nàng xem tiểu tử do ta nuôi dưỡng, nhất định nàng thích giận ta nữa, ngày hôm nay trước tiên cứ dỗ nàng , sau này lại nghĩ cách đối tốt với nàng, để cho nàng cũng thích ta, tin ta ta tuyệt đối bắt nạt nàng."

      Lục Thành biết nuôi cái gì, trong lòng khẽ động, đành thương lượng : "Hôm nay ngươi dẫn Thu Nhi qua đó, ngày mai chúng ta cùng ."

      Nghiêm Kính hận chiếm tiện nghi của mình, nhưng ai bảo lúc này có việc cầu người, đành vội vàng đáp ứng.

      Lục Thành thấp giọng với câu, sau đó liền về hướng muội muội A Đào, hỏi muội muội có bị hạt dẻ đâm vào tay .

      " có." A Đào nhìn huynh trưởng khoát khoát tay, nhu thuận .

      Lục Thành gật đầu, nhìn về phía Từ Thu Nhi đứng bên cạnh, cười : "Thu Nhi lần đầu tiên nhặt, sao chứ?"

      Từ Thu Nhi ngẩng đầu nhìn , vừa muốn trả lời liền thấy Lục Thành hướng về nàng chớp mắt, còn chỉ chỉ qua Ngưng Hương cùng A Nam.

      Từ Thu Nhi thông minh lập tức liền hiểu tỷ phu lại muốn lập lại chiêu cũ, niệm tình lúc lễ trùng dương Lục Thành biểu tệ, Từ Thu Nhi nguyện ý giúp lần, qua thêm hai khắc đồng hồ, nàng liền hẹn đường tỷ uống nước. Lần này cần dùng A Nam, nhưng nương đâu A Nam đều muốn theo, bé nắm tay Ngưng Hương cũng muốn cùng .

      Hai mẹ con các nàng lo nhìn nhau, tâm tư Từ Thu Nhi xoay chuyển, lo sợ đường quay về lại gặp phải Nghiêm Kính, nên nàng cũng gọi đường đệ theo.

      Quản Bình trước sau vẫn theo bên cạnh Lý thị, nàng nhin hai vị nương cười cười, cần theo dõi nữa.

      Nước ở phía bên vườn táo đỏ, từ ở giữa có thể trực tiếp qua, khi đến gần con suối, Ngưng Hương nhìn lên phía bắc, ngượng ngùng dạy A Nam muốn nhà xí.

      Nàng cũng muốn gặp Lục Thành .

      A Nam rất nghe nương, bé cười nhào vào trong lòng nương, " ôm!"

      Tiểu tử điều này trở thành trò đùa, Ngưng Hương dở khóc dở cười, ôm lấy nam oa, ý bảo đường muội dẫn đệ đệ về trước.

      Hai người liền quay về.

      lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, Từ Thu Nhi tay dắt đường đệ, mắt hạnh thỉnh thoảng nhìn xung quanh, nhìn qua nhìn lại, sau đó nàng quả nhiên phát người nàng muốn nhìn thấy nhất. Làm bộ ngó lơ, Từ Thu Nhi bước nhanh hơn.

      A Mộc theo kịp, giữ chặt tay đường tỷ kêu lên: "Nhị tỷ chậm chút..."

      "A Mộc!" Nghiêm Kính phát ý đồ của Từ Thu Nhi, cao giọng hô.

      A Mộc nghiêng đầu nhìn , cười kêu "Nghiêm đại ca" .

      Nghiêm Kính chạy tới bên cạnh hai tỷ đệ, thấy Từ Thu Nhi nghiêng đầu sang bên ràng muốn chào hỏi , Nghiêm Kính hậm hực cười, cúi đầu dỗ A Mộc, "Nghiêm đại ca có nuôi con sóc, A Mộc có muốn xem thử ?"

      A Mộc chưa nghe bao giờ, nghi ngờ hỏi , "Sóc là con gì?"

      "Chính là con chuột lớn." Từ Thu Nhi cũng biết sóc là gì, nhưng nàng biết con chuột, như vậy có để loại bỏ lòng hiếu kỳ của đường đệ.

      A Mộc mới năm tuổi rất sợ chuột, vừa nghe con chuột rất lớn, A Mộc lập tức nắm chặt tay đường tỷ bên cạnh, hoảng sợ thốt lên: "Đệ nhìn."

      Từ Thu Nhi đắc ý ưỡn ngực, dắt đường đệ chuẩn bị rời .

      Nghiêm Kính buồn cười ngăn cản hai tỷ đệ bọn họ lại, sau đó khoa chân múa tay thành tâm giải thích: "Sóc so với chuột đẹp hơn nhiều, đại khái dài như vậy, cái đuôi lông xù hơi giống đuôi cáo, chỉ là hơn rất nhiều. Chuột đào hố dưới đất, sóc cây làm ổ, khả nhanh leo cây rất nhanh, còn có thể đem hạt dẻ giấu vào ổ giữ lại cho mùa đông."

      Lúc A Mộc nghe thấy đuôi cáo liền động tâm, nghe sóc còn có thể giấu hạt dẻ, liền kéo tay đường tỷ tay, "Nhị tỷ, tỷ dẫn ta xem sóc được ?"

      ", lừa đệ thôi." Từ Thu Nhi muốn có quan hệ cùng Nghiêm Kính, hơn nữa nàng cảm thấy Nghiêm Kính cố ý đợi nàng ở đây, nhất định là có ý đồ tốt, bây giờ còn theo chính là bị ngu.

      Nàng , nhưng A Mộc lại muốn , nắm tay đường tỷ cho nàng .

      Nghiêm Kính vẫn luôn chuyện với A Mộc, lúc này mới nhìn chằm chằm Từ Thu Nhi : "Chẳng lẽ Thu Nhi quả thực nghĩ rằng sóc chính là chuột, cho nên dám nhìn?"

      "Lỗ tai ngươi nghe thấy ta dám khi nào? Chỉ là ta muốn nhìn." Từ Thu Nhi trừng mắt .

      Nghiêm Kính cười xì tiếng, tay nắm lấy A Mộc kéo đến cạnh mình, ôm : "Nhị tỷ đệ nhát gan dám nhìn, , Nghiêm đại ca dẫn A Mộc , các nương đều nhát gan, chúng ta là nam nhân phải lớn gan hơn bọn họ."

      liền liền về phía tây.

      A Mộc quay đầu lại nhìn đường tỷ.

      "A Mộc được cùng !" Từ Thu Nhi hổn hển hét lên, chạy lên trước đuổi theo Nghiêm Kính, muốn đoạt đường đệ lại.

      A Mộc rất muốn xem sóc , bởi vậy khi Nghiêm Kính chạy, cũng xoay người, cùng Nghiêm Kính liếc mắt nhìn nhau, len lén cười.

      Từ Thu Nhi đuổi theo vài chục bước, sau đó nàng dừng lại lát rồi khẽ cắn răng tiếp tục đuổi.

      Qủa nàng cũng rất muốn nhìn chút con sóc là con gì, nhưng nàng muốn để cho Nghiêm Kính biết, nên cố ý gọi đường đệ lấy làm cớ đuổi theo.

      Nghiêm Kính lớn hơn nàng tám tuổi, đối với nội tâm trong lòng tiểu nương biết , quay đầu lại nhìn khuôn mặt đỏ hồng của nàng, càng nhìn càng cảm thấy Từ Thu Nhi như con sóc mà năm đó bắt được, muốn đuổi theo đoạt lại mấy cân hạt dẻ mà nó khổ cực lắm mới dấu được, thấy quay lại nhìn nàng, nàng giả bộ nhìn nơi khác.

      trước sau, sau khi thêm được khắc, phía trước đột nhiên xuất gốc cây hạt dẻ so với thắt lưng nam nhân còn to hơn.

      Nghiêm Kính từ từ dừng lại, ý bảo A Mộc ngẩng đầu, chỉ vào cái động ở giữa thân cây : "Thấy , đó chính là ổ sóc."

      "Sóc đào động?" A Mộc trừng to mắt , thể tưởng tượng ra hình ảnh chuột đào cái động cây.

      Ngôn từ của trẻ con rất dễ gây cười, Nghiêm Kính nghe vậy liền cười lớn, để A Mộc xuống giải thích: " phải,cái lỗ đó là hình dáng tự nhiên của cây, sóc chỉ lấy đó làm ổ thôi." xong huýt sáo hơi như chim tước núi kêu to, du dương thanh thúy.

      Tiếng chim vừa mới cất lên, đột nhiên trong động có cái đuôi lông xù màu nâu thò ra, nó quơ quơ, sau đó cái đầu liền chui ra, con mắt đen lúng liếng nhìn xuống dưới. Nhìn thấy ba người Nghiêm Kính, nó dừng lại lát sau đó bò lên, trong nháy mắt chạy tới chỗ cao.

      "Sóc!" A Mộc nhìn thấy trợn tròn mắt , rất thích chú sóc lông xù này.

      Từ Thu Nhi cũng nhìn chớp mắt, trong dư quang thoáng thấy Nghiêm Kính nhìn nàng, Từ Thu Nhi nhếch miệng, tiếp tục nhìn chằm chằm con sóc. Nàng cứ nhìn đó, có thể làm gì nàng?

      "A Mộc chờ ở đây nhé, ta lấy hạt dẻ cho đệ." Thây tiểu nương phủ nhận nàng thích sóc, Nghiêm Kính vui vẻ bước nhanh đến dưới gốc cây, tay chân cùng đạp, thuần thục bò lên cây. Tay áo được kéo lên cùi chỏ, lộ ra cánh tay cường tráng, cơ bắp căng cứng, chân dài leo cây, tốc độ nhanh đến đẹp mắt.

      Nam oa thích nhất là cùng huynh lớn chơi đùa, A Mộc kính nể cực kỳ, chứng kiến tỷ phu leo tường, giờ lại đem Nghiêm Kính trở thành tấm gương.

      Từ Thu Nhi kìm lòng được nhìn Nghiêm Kính nhiều hơn, đến khi nàng cảm thấy ổn muốn dời mắt Nghiêm Kính bò đến hang động , cúi đầu vào trong nhìn, đưa tay nắm đống hạt dẻ bóng lưỡng ra, hướng về A Mộc lắc lư, "Xem, Nghiêm đại ca lừa đệ chứ?"

      A Mộc hưng phấn gật đầu.

      ngọn cây, chú sóc liên tục kêu chít chít.

      Từ Thu Nhi nhìn sang hai bên, nhịn được chất vấn Nghiêm Kính, "Ngươi là quản ở đây, biết nó ăn hạt dẻ vì sao còn đuổi ?"

      Quả thực giống như kho lúa cố ý dung túng con chuột bên trong.

      "Nàng thích nó sao?" Nghiêm Kính ngoài ý muốn hỏi.

      Từ Thu Nhi nghiêng đầu, chịu trả lời.

      Nghiêm Kính cố ý : "Nàng rất có đạo lý, ta lấy tiền công Ngô gia, phải đàng hoàng làm việc, như vậy tối nay ta để cái bẫy chuột ở bên trong, sau đó lát nữa quay lại bắt nó làm thịt."

      " được!" A Mộc sốt ruột nhìn chú sóc : "Nghiêm đại ca cho đệ , đệ nuôi nó!"

      "Nuôi cái gì, đệ có hạt dẻ cho nó ăn ?" Từ Thu Nhi đè cánh tay mập của đường đệ lại, quét mắt nhìn Nghiêm Kính cái, hừ : "Lừa ai, nếu ngươi thực muốn giết nó, còn giữ nó đến bây giờ sao?"

      "Ta giữ nó lại là muốn để nàng xem, nếu nàng thích, ta đương nhiên cần giữ lại nữa." Nghiêm Kính ôm cây, cợt nhả nhìn nàng.

      Cuối cùng lộ ra diện mạo , Từ Thu Nhi ôm lấy đường đệ rời .

      Nghiêm Kính nóng nảy vội vàng bò xuống dưới, trong lúc vừa bò vừa gọi tên tiểu nương, đột nhiên thất thủ ngã xuống. tiếng ầm mạnh vang lên, chấn động cả lá cây, cũng cả kinh đến Từ Thu Nhi, nàng dừng bước khó tin xoay người, liền thấy Nghiêm Kính ngửa mặt nằm ở đàng kia, tay vân vê lưng, bộ dáng hết sức thống khổ.

      A Mộc căng thẳng nắm lấy cánh tay đường tỷ.

      Trong lòng Từ Thu Nhi cũng sợ, hai chân nàng khẽ run, để đường đệ xuống hỏi: "Ngươi, ngươi sao chứ?"
      Yên Hoa, td2n, Lim-040338 others thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a Nghiêm phải học hỏi a Thành cách tán rồi ah
      misa thích bài này.

    5. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      Có cơ hội thi triển khổ nhục kế rồi akkk
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :