1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 25
      Editor: LạcLạc
      thực tế, Nguyễn Kiều Kiều thực muốn kiểu cách lắm. tự cho rằng mình phải Chúa cứu thế, cũng phải nữ chính trong ngôn tình cẩu huyết. Khi nam chính biến hình, điều duy nhất có thể làm là chạy trốn.

      Song thực cho kích tàn nhẫn, liên tục lui về sau, nhưng thình lình phía sau có đôi tay mạnh mẽ đẩy cái.

      Cứ thế lòng cam tình nguyện, thậm chí mang theo sợ hãi ngã vào lòng Tô Tầm.

      Tô Tầm hành động rất nhanh, nhanh chóng nắm tay , sau đó ôm đến bên người cho động đậy.

      Nguyễn Kiều Kiều giãy giụa hồi lâu, cuối cùng, to gan quyết định trở tay cầm tay Tô Tầm.

      Rất hữu hiệu. Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc phát cái tay Tô Tầm nắm cách cứng nhắc bắt đầu thả lỏng, ngẩng đầu nhìn , nhưng vào lúc này, sắc đỏ trong hốc mắt tiêu tan.

      “Đại nhân?”

      Tô Tầm hít sâu hơi, gần như đồng thời, hất tay ra. Vẻ mặt mang theo chán ghét.

      Chờ chút ——

      Rốt cuộc là ai chán ghét ai?

      Nguyễn Kiều Kiều chẳng hiểu sao bị ghét bỏ xoa cổ tay bầm tím, nghiến răng, trong lòng mắng vô số từ Fu*.

      Thế giới này tin nước mắt, cũng tin lòng tự trọng gì. Nhưng Nguyễn Kiều Kiều bị mất mặt ngay trước mặt mọi người, thoáng cái trở thành muốn dùng mặt nóng dán mông lạnh, quả ngượng chịu nổi.

      Tô Tầm giết sạch bọn người thú xong, thuận tiện tiếp quản khu mỏ lớn này, cuối cùng lúc dẹp đường trở về nhà, cũng câu với Tô Tầm.

      vẫn phụ trách toàn bộ chuyện ăn uống của đội ngũ, cũng chăm sóc đặc biệt cho Tô Tầm, bởi vì cực kỳ kén ăn. Lại là cha mẹ áo cơm tại của , nên đắc tội nổi.

      Song trừ lần đó ra, muốn tiếp xúc nhiều với Tô Tầm nữa.

      Lúc rảnh rỗi, Sai Nhĩ giúp rửa chén, làm cơm.

      Sai Nhĩ cảm thấy rất hứng thú với thân phận của Tô Tầm.

      “Rốt cuộc ta là người hay người thú?”

      Nguyễn Kiều Kiều cất chén rửa, “Việc này quan trọng sao?”

      Sai Nhĩ gật đầu, lại lắc đầu, “Hình như quan trọng, nhưng nghĩ kỹ lại, dường như cũng quan trọng.”

      Quả thực Nguyễn Kiều Kiều hết biết gì với tên Sai Nhĩ này, “Đúng rồi, sao tới khu mỏ làm việc? Rốt cuộc do đâu?” Mới khiến phải đánh đổi mạng sống của mình.

      “Mẹ tôi bệnh nặng.”

      lúc lâu, Sai Nhĩ mới chậm rãi ra nguyên nhân.

      Hóa ra, sau khi Nguyễn Kiều Kiều và Cẩu Bất Lý lâu, bác Chó ngã bệnh. Ở thành phố Hắc Kim, mắc bệnh rồi chỉ có thể chờ chết.

      Song Sai Nhĩ là người con hiếu thảo, muốn từ bỏ.

      “Tôi chỉ có mỗi mình mẹ, tôi muốn liều thử.”

      “Nên đến khu mỏ làm việc?”

      Sai Nhĩ gật đầu, nhớ lại những trải nghiệm trước đó, trong đôi mắt vẫn giấu khủng hoảng.

      “Người đến đều chết hết. Chỉ còn mình tôi, nếu gặp bọn , tôi cũng chết.” Sai Nhĩ gần chạm vào cái chết, giờ nghĩ đến trải nghiệm ấy, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

      Bản thân Nguyễn Kiều Kiều cũng là người suýt chết, vì khi ở thành phố Hắc Kim, mẹ con Sai Nhĩ luôn rất quan tâm bọn họ, nên dù hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn gợi ý cho Sai Nhĩ.

      “Bệnh của mẹ thế nào?”

      Sai Nhĩ lắc đầu, lỗ tai rũ xuống, “Tôi cũng biết, lâu rồi nhận được tin.”

      “Tiến sĩ Gấu rất lợi hại, có muốn tìm ông ấy ?” Nguyễn Kiều Kiều đề nghị.

      Sai Nhĩ sờ sờ lỗ tai còn sót lại, mặt đỏ rực, “ vậy ư?”

      “Đương nhiên, Cẩu Bất Lý do ông ấy chữa đấy.”

      Sai Nhĩ vuốt lỗ tai tìm tiến sĩ Gấu, được hai bước, bỗng quay trở lại. Đứng trước mặt Nguyễn Kiều Kiều, lỗ tai kia run run, cuối cùng người thanh niên trước mặt lấy hết dũng khí, rốt cuộc lớn tiếng với : “ Mèo, đợi tôi trị hết bệnh cho mẹ, bằng lòng trở về Hắc Kim với tôi ?”

      Lời này xem như tỏ tình sao? luôn biết Sai Nhĩ có ý với mình, bất quá Sai Nhĩ khác loài, là người thú ngượng ngùng, nên vẫn giấu giấu giếm giếm rất lâu chẳng ra. biết hôm nay uống thuốc gì lại ra hết.

      Nguyễn Kiều Kiều trố mắt đứng nhìn, chỉ nghe Sai Nhĩ trước mặt tiếp: “Tôi có sức, có thể làm việc, có thể kiếm tiền, tôi nhất định nuôi tốt.”

      , cảm giác được người ta tỏ tình tồi, Nguyễn Kiều Kiều sống lâu thế vẫn là lần đầu tiên được người ta tỏ tình.

      cảm động là giả, nhưng cảm xúc dâng trào đó chỉ lóe lên trong đầu, rất nhanh, gió lạnh thực tế thổi vào, vù vù vang dội.

      “Xin lỗi.”

      rất muốn tìm người tri sống qua ngày. Song ràng, Sai Nhĩ phải người đó. Bây giờ bị Tô Tầm lôi kéo, căn bản có khả năng ở bên những người khác. Tương lai có vô số khả năng, nhưng đều phải là tại.

      Sai Nhĩ ủ rũ cúi đầu, lưu lại Nguyễn Kiều Kiều đứng tại chỗ thở dài. Giống như làm tổn thương chàng trai có trái tim thuần khiết vậy.

      “Tiếc lắm hả?”

      Giọng lạnh như băng từ sau lưng truyền đến, cần nghĩ cũng biết là Tô Tầm.

      Cái người này soi mói khó chịu mà.

      Nguyễn Kiều Kiều xoay đầu lại, cung kính cúi đầu, “Đại nhân.”

      Tô Tầm lạnh lùng quét mắt nhìn , lại nhìn Sai Nhĩ xa, bỗng nhiên mắng: “Con người quả nhiên lẳng lơ, đứng núi này trông núi nọ!”

      “…”

      Nguyễn Kiều Kiều nắm chặt nắm tay, giống như muốn đánh người. Nhưng nghĩ tới thân phận của đối phương, còn có thực lực, nên Nguyễn Kiều Kiều đành nhịn.

      Đối với Nguyễn Kiều Kiều, khoảng thời gian này Tô Tầm như đứa trẻ ấu trĩ. Vừa muốn trêu , nhưng chưa được hai câu nổi trận lôi đình.

      chỉ thế, còn thích giận chó đánh mèo. Chẳng hạn như Sai Nhĩ.

      Đáng lẽ Chuột Đệ coi trọng năng lực của Sai Nhĩ, hơn nữa Sai Nhĩ theo Tô Tầm mấy ngày, chắc cũng phát ra ít bí mật.

      Đội ngũ của Tô Tầm toàn là dân hiểm, nhất định tận dụng hết mức tác dụng của Sai Nhĩ, triệt để ép khô giá trị thặng dư của mới diệt khẩu .

      Chẳng qua ràng Tô Tầm vừa mắt Sai Nhĩ, lúc nào cũng soi mói.

      Đầu tiên, tiến sĩ Gấu vì Nguyễn Kiều Kiều đặc biệt làm gà nướng, mà đồng ý trở về thành phố Hắc Kim chữa bệnh cho bác Chó. Song về sau biết làm sao bị Tô Tầm biết được, sau đó giận dữ, còn đoạt gà nướng của tiến sĩ Gấu.

      Thứ hai, phải Sai Nhĩ muốn gia nhập đội ngũ quen thuộc à, có điều đột nhiên Tô Tầm muốn thử thách gì đó, ngày ấy, Sai Nhĩ bị đánh gần chết.

      Rất lâu sau, Nguyễn Kiều Kiều thấy tính tình Tô Tầm càng nóng nảy, bèn trốn xa xa.

      ngờ trốn như thế, Tô Tầm càng nóng nảy hơn. Ngay cả thuộc hạ xung quanh thấy cũng vòng.

      Hôm nay tiến sĩ Gấu lèo nhèo tìm đến Nguyễn Kiều Kiều, “ Mèo, thấy gần đây tính khí đại nhân hơi tệ à?”

      Nguyễn Kiều Kiều cười lạnh, tay phết cánh gà cũng chẳng dừng lại, “ ta tốt tính khi nào chứ?”

      “Cũng đúng.”

      Tiến sĩ Gấu thở dài, “Thực ra dạo này tính tình đại nhân rất ổn định. Hình thú cũng ngày càng thường gặp.”

      Nguyễn Kiều Kiều hừ lạnh, “Liên quan đến tôi hả?”

      Tiến sĩ Gấu than thở, “Tôi rất lo lắng, đại nhân cứ tiếp tục như vậy chết mất. Đúng rồi, tôi vẫn rất tò mò, ở trong khe núi rốt cuộc hai người xảy ra chuyện gì, tại sao cơ thể đại nhân biến thành dáng vẻ kia?”

      “Dáng vẻ kia?”

      “Tiềm năng trong cơ thể giống như được kích thích, tràn trề năng lượng, khỏe mạnh hơn trước đây. Biểu bên ngoài là mắt biến thành màu đỏ, tâm trạng trở nên cực kỳ cực đoan, cực kỳ khát vọng máu tươi và bạo lực. Tôi này… đây thực phải triệu chứng tốt.”

      Nguyễn Kiều Kiều khẽ mím môi, bỗng nhiên nghĩ tới kiện nghiêm túc.

      “Đồng tử lúc dạng thú trước đây của ta phải đỏ sao?”

      khi ta biến thành hình thú mắt liền đỏ?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, lời ít mà ý nhiều kể lượt chuyện xảy ra tại khe núi.

      “Tôi cho rằng đó là hình thái bình thường của ta.”

      “Đương nhiên bình thường!”

      Tiến sĩ Gấu sờ khuôn mặt mập mạp, “Khó trách mấy số liệu gần đây tôi theo dõi ta đều xảy ra biến hóa dữ dội, hóa ra khi biến thành hình thú bắt đầu thay đổi. Lẽ nào trong khe núi thực có thứ gì khiến ta biến hóa?”

      Nguyễn Kiều Kiều suy nghĩ chút, trong đầu lên hình ảnh.

      “Khe núi hẳn có vấn đề lớn gì. Ông xem tôi có sao đâu. Tôi nghĩ hình như do mũi tên kia. Sau khi ta bị mũi tên kia bắn trúng lập tức hóa thành thú, dựa theo lời ông giải thích, tâm trạng mất khống chế…. giống như mất lý trí ấy.”

      “Mũi tên đó tôi nghiên cứu, chứa thành phần để đối phó với người thú. Dùng khoáng thạch tinh luyện trộn với kịch độc làm ra, nhưng trước đây đại nhân từng trúng, đâu xảy ra chuyện thế này. Rốt cuộc là do đâu mới phát sinh thay đổi đó?”

      Nguyễn Kiều Kiều cũng nghĩ mãi ra, sau tiến sĩ Gấu thân thiện báo cho biết.

      “Tuy tôi chẳng biết tại sao đại nhân kiềm được tâm trạng, nhưng ràng ta rất nghe lời . Nếu , hi sinh chút !”

      “Đừng có mơ!” Nguyễn Kiều Kiều từ chối.

      Tiến sĩ Gấu cười ngây thơ, “Đừng mà, loài người các phải có câu: xuống địa ngục ai xuống địa ngục ư?” Híp đôi mắt , khuôn mặt mập mạp của tiến sĩ Gấu toàn là tính toán, “Bằng tôi hứa với chữa dứt bệnh cho mẹ tên người thú mất tai kia…”

      “Haha, ông tưởng tôi là thánh mẫu hả? Chuyện của người khác liên quan gì tới tôi.”

      “Đúng là loài người vô tình.” Tiến sĩ Gấu lầm bầm, “Vậy tôi hứa dạy cho Cẩu Bất Lý y thuật, được chưa?”

      “Thành giao!”

      Nguyễn Kiều Kiều vỗ vỗ cái tay mập mạp của tiến sĩ Gấu, “ lời định. Chữa cho mẹ Sai Nhĩ xong, còn dạy Cẩu Bất Lý chúng ta y thuật, hai chuyện thiếu cũng được.”

      “Loài người gian trá!”

      Chào mọi người, Lạc trở lại :Cheerleader:Bữa rài bận quá nên bỏ bê gần cả tuần, mọi người thông cảm nhé :th_4:
      Mai Trinh, amandatruc, Lierose DuDu53 others thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Chào mừng nàng trở lại và ăn hại hơn xưa heee:th_57::th_73::th_73::th_73:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      Nhớ chó to, nhớ chó , mừng quay lại x3
      LạcLạc thích bài này.

    4. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      chào mừng nàng quay về!!!!!!!!!:th_51::th_51::th_51::th_51::th_51:

      mình đoán thay đổi là vì chị đấy!!! hế hế. tâm sinh lý thay đổi nên nóng giận thất thường thui ấy mà :th_24::th_24::th_24:
      LạcLạc thích bài này.

    5. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      chàn mừng nag trở lại :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14::th_78::th_78:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :