1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Trọng sinh] Vẫn Là Em - Kiều Ninh (full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      huhuhu....cuối cùng cũng có chương mới
      Kimiko thích bài này.

    2. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Chương 9


      “Đáng chết! người to như vậy có thể đâu mất được chứ!!!”


      tiếng quát tháo từ trong tòa cao ốc vang ra ngoài. Thư kí Lý và luật sư đều sợ đến xanh mặt, những cảnh sát được cấp gọi đến để hỗ trợ cũng liên tục nuốt nước miếng.


      Người đàn ông Lôi Quang Hằng này cũng khoa trương, vừa nghe tin bạn của mình biến mất dấu vết, cũng chỉ mới ngày mà bắt đầu nổi trận lôi đình, chỉ báo cảnh sát mà còn thuê thám tử và vệ sĩ chuyên nghiệp tìm kiếm tung tích.


      Làm ơn ! Nghe đó năm nay mới 18 tuổi, ở tuổi này con thường rất ham chơi, lại thiếu bình tĩnh, chừng ở tiệm tạp hóa được nam sinh nào đó bắt chuyện, rồi đâu đó chơi thôi…


      “Bà nội nó, toàn lũ vô dụng.”


      Lôi Quang Hằng hung hăng quăng điện thoại lên bàn, điếu thuốc trong tay sớm đốt đến cuối cùng, lửa nóng cháy đến tay cũng hay.


      “Lôi tiên sinh, ngài đừng quá khẩn trưởng, có lẽ ấy chỉ chạy đến đâu đó chơi quên mất thời gian mà thôi, nghiêm trọng như tưởng tượng...”


      cảnh sát trẻ còn chưa xong, lập tức bị Trợ lý Lý trừng cho cái ngắt lời, đúng lúc này, cửa lớn mở ra, thân hình cao lớn của dì Trần xuất , gấp đến hoang mang.


      Lôi Quang Hằng lập tức đứng lên, toàn thân tỏa ra sát khí khiến mọi người xung quanh áp lực cực kì. Tất cả đều vô ý thức yên lặng nuốt nước miếng, hơn nữa cũng khiến dì đồng thời lui về sau vài bước.


      Dì Trần thở phì phò : “Lôi tiên sinh, tôi nhận được điện thoại của trợ lý Lý liền lập tức đến ngay…”


      Lôi Quang Hằng lạnh lùng hỏi: “Chị khoảng 11:30 chị đến nhấn chuông nhưng có ai mở cửa?”


      Dì Trần gật đầu xác nhận: “ sai. Khoảng 11:30. Lúc ấy tôi cảm thấy bực mình, cho nên nhấn chuông ba lần, cũng nhìn vào bộ đàm báo tên, nhưng đợi 10 phút vẫn thấy ai trả lời.”


      Luật sư đột nhiên : “Có phải là sau khi chuyện với Lôi tiên sinh xong, Hạ tiểu thư có chuyện đột xuất phải ra cửa, nhưng vì quá gấp gáp nên kịp báo cho ?”


      thể nào!” Lôi Quang Hằng dứt khoát bác bỏ. “ ấy thể tiếng nào mà . Tuyệt đối có chuyện đó!”


      “Dì Trần, dì đứng ngoài cửa chờ suốt 10 phút, có nghe thấy bên trong nhà có tiếng gì lạ ?” Tránh cho lửa đạn tiếp tục tràn lan, trợ lý Lý vội vàng quay về vấn đề chính.


      Bị hỏi như vậy, dì Trần mới nhìu mày suy nghĩ, mọi người nín thở chờ câu trả lời. “ có.” Trong chớp mắt, câu trả lời của bà làm dập tắt ngọn lửa hy vọng trong mọi người.


      “Shit!!” Lôi Quang Hằng đấm tay xuống mặt bàn, mọi người trong phòng đều thót tim.


      Reng reng reng… Chuông điện thoại bất ngờ vang lên, Lôi Quang Hằng nhíu chặt mày… thò tay bắt máy ngay do dự.


      “Lôi tiên sinh…” Người gọi đến là thám tử thuê.


      Tâm tư Lôi Quang Hằng trầm xuống, đoạn đối thoại sau đó làm cho cảm thấy hoang mang, cảm giác này lại lần nữa tàn nhẫn bao phủ .


      thể tin được, buổi trưa hôm nay hai người mới chuyện điện thoại rất ngọt ngào, vì sao đến chạng vạng lại như con chim bay khỏi lồng, tìm mãi thấy.


      Lần này vô cùng khẳng định, giữa hai người có bất kì tranh chấp nào, càng hề có hiểu lầm gì, cũng có phương tiện giao thông để lại, càng thể xa…


      Đáng chết!! Đúng lúc này bọn họ mới phát camera trục trặc nhiều ngày. Hệ thống an ninh cũng có hề có tín hiệu báo động, cứ như vậy mất tăm mất tích! mất Hựu Tâm, tuyệt đối thể mất thêm Hạ Điềm Hinh!!


      là của , là sinh mạng duy nhất của , lại càng là nửa linh hồn của . Nếu như lại lần nữa… lại lần nữa mất , biết mình còn có thể sống tiếp … có lẽ có thể... nhưng chỉ là sống như cái xác biết thở, mỗi ngày quanh quẩn giữa ranh giới cái chết và sống, ngóng trông ngày mình nhanh chóng chết để có thể gặp ở thế giới bên kia.


      Reng reng reng…. Chuông điện thoại lại lần nữa vang lên chói tai.


      Tận cõi lòng thất vọng quá nhiều, lòng chìm sâu trong bóng tối tuyệt vọng. Lôi Quang Hằng nhận điện thoại, ánh mắt trống rỗng, cũng đợi đối phương lên tiếng tức giận quát tháo.


      “Nếu như vẫn xác định được tìm thấy ấy đừng gọi nữa!!” chịu đựng cái loại đối thoại này đủ rồi, thuê bọn họ với số tiền lớn, mà dám vô dụng này chỉ luôn báo tin xấu!!


      “… Quang Hằng.” giọng mỏng manh yếu ớt quen thuộc vang lên.


      Trái tim hung hăng siết lại, Lôi Quang Hằng đột nhiên nắm chặt tay nghe, sức lực lớn đến mức giống như sắp bóp nát cái điện thoại, hơi thở gấp gáp, máu trong người chảy xiết.


      “Quang Hằng… Là em…”


      Giọng bên kia là thút thít, giống như bị cả thế giới vứt bỏ, tiếng khóc yếu ớt tràn đầy bi thương cho bản thân.


      “Điềm Hinh, em ở đâu?” Giọng run rẩy, nhất định phải lập tức nhìn thấy , tận mắt xác định còn sống, trái tim còn đập.


      Đây phải là cuộc gọi từ thế giới bên kia, gọi đến thông báo cho biết sắp rời khỏi , lần nữa muốn rời khỏi cuộc sống


      Dòng suy nghĩ tiêu cực như lưỡi dao băng cắm vào lồng ngực , đôi mắt màu hổ phách gắt gao trừng về phía trước, giờ phút này cảm thấy mình giống như sắp chết.


      Bên đầu dây kia ù ù vang đến tiếng khóc yếu ớt từ trong cuốn họng:


      “Lôi Quang Hằng… Em muốn gặp … bây giờ… ngay lập tức…”


      cho biết em ở đâu, mau cho biết!” Giống như cái chết ở trước mắt, như con thú bị tuyệt vọng đày đọa, gầm lên khàn khàn.


      “Ở núi… trong hang núi…”


      Khi nghe thấy giọng mũi vỡ vụn của , sợ hãi đứng thẳng, bắp thịt toàn thân căng cứng như sắt, gân cốt nhè nổi lên, lăng trì từng tri giác của .


      “Em ở đó làm cái gì?” sắp tức đến hỏng mất, tay nghe trong tay gần như muốn vỡ vụn.


      Ông trời thể đối với như vậy! thể!! đồng ý dùng tất cả tiền tài, đổi lấy tính mạng của về, ai cũng thể lại đoạt lấy khỏi tay !


      vốn phải là linh hồn, tuyệt đối


      “Hu hu, mau tới đây , em đau quá… đau quá…” nặng nề nghẹn ngào, nhưng lại thất thanh kêu ra tiếng.


      “Điềm Hinh? Hạ Điềm Hinh?!!!” Trái tim như ngừng đập, cả người như đóng băng, lên giọng trong nôn nóng hỗn loạn.


      Tút tút tút…


      Mất tín hiệu đột ngọt, bỏ điện thoại xuống, lấy chìa khóa xe, đẩy những người xung quanh ra, điên cuồng lao như muốn tông cửa xông ra.
      Last edited: 15/5/17
      heomaz, nainguyen2311996, Cobe10 others thích bài này.

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Đêm tĩnh lặng, vùng núi hoang vắng hẻo lánh, những con đường cong cong quẹo quẹo như như con rắn bò, địa hình giao thông hiểm trở như từng bước từng bước dẫn người đến gần cái chết.


      Lôi Quang Hằng lái chiếc Porsche màu lam, trái tim trong lồng ngực trống rỗng đập từng hồi, tiếng gió ngoài cửa số như nữ rít gào, như cười nhạo bất lực của .


      có năng lực bảo vệ người con của mình, bỏ mặc thân mình chờ đợi cái chết. vĩnh viễn bao giờ quên được cái ngày kia.


      Ngày đó, khi được thông báo lên núi xác nhận thi thể của vợ mình, thân mình như người mất hồn chuyển động tay lái, leo lên ngọn núi cao chót vót khó , phía trước có mưa, nhưng đôi mắt của lại ướt đẫm, giống như bị rơi vào ngày mưa liên miên.


      Mưa trong mắt chảy đầy vào trong lòng.


      là ánh mặt trời của , mất , màu đen tuyệt vọng chiếm cứ , thế giới của chỉ còn lại hoang vu trống , ấm áp và niềm vui trong cuộc đời cũng cùng biến mất theo . Cho đến khi tiếp nhận chuyện linh hồn Kha Hựu Tâm xuất trong cơ thể Hạ Điềm Hinh, sinh mạng bị vét sạch của mới sống lại lần nữa. Nhưng vì sao, vào giờ phút này, mang theo nỗi đau còn tuyệt vọng hơn, lái xe theo đoạn đường quanh co như bò sát chầm chậm bò trong núi.


      Ngón tay của run rẩy đến mức khó có thể cầm chặt tay lái, nhịp tim của nhảy liên tục, lúc nhanh lúc chậm, tròng mắt màu hổ phách đông cứng bi thương và nặng nề, nhìn thẳng tắp con đường phía trước.


      Trận mưa u lạnh lẽo... Lại muốn bắt đầu sao?


      , ! Dù là trời cao, hay là thần chết, cũng để cho bất cứ kẻ nào cướp !


      Chân ga cấp bách thúc giục, xe Porsche màu xanh ngọc tới đoạn đường núi gập ghềnh đầy gió, cực kỳ nguy hiểm, giống như khiêu khích thần chết.


      từng mất người dấu ở khe núi trước mặt, trán gân xanh hằn lên, mồ hôi lướt qua khuôn mặt tuấn mỹ, bóng ma đau khổ quanh quẩn trong tim, cảm thấy ngực khó chịu, dường như hít thở thông. Khoảng cách càng gần, đèn xe xua tan bóng tối dày đặc, dáng người run lẩy bẩy từ từ chiếm hết tầm mắt của .


      Trước mắt chấn động dữ dội, lập tức đạp thắng xe, tắt máy mà liền đẩy cửa xe ra, bước chân nhanh chóng nhảy qua đồng thời cởi áo khoác ra.


      Bóng người bé đứng đó, lập tức áo khoác tràn đầy hơi thở của bọc lấy , trong giờ khắc ôm vào trong lòng, trái tim đau đớn nhanh chóng khôi phục nhảy lên.


      Cảm tạ trời cao! phải là linh hồn, nhiệt độ vẫn còn, có thể nghe ràng tiếng tim của đập, qua cái ôm cũng có thể chân cảm giác được mạch đập phập phồng của .


      Chóp mũi cảm thấy đắng chát, nhắm chặt hai mắt, ngừng khóa chặt người phát run trong ngực, cằm tựa vào tóc , trong đáy lòng ngừng cảm ơn thần chết có cướp .


      “Lôi Quang Hằng... Huhu...” nắm chặt vạt áo của , thân thể mềm mại lạnh như băng dựa vào , giọng khóc tới mức trở nên khàn khàn.


      cho biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” nhạy cảm phát ra, khi bàn tay của đặt sau đầu , đau đến co rúm lại, tay sờ nhè , mới phát sau đầu sưng lên.


      “Huhu... Em là đau...” lau sạch toàn bộ nước mắt áo sơ mi của , đôi tay vòng lấy cái eo rắn chắc chặt, giống như đời có lẽ chỉ còn lại để dựa vào ── , phải là có lẽ, mà chỉ còn mình .


      “Bị thương ở đâu?” muốn đẩy ra, kiểm tra người có chỗ nào bị thương , nhưng mà đồng ý, vẫn ôm càng chặt hơn, giống như là muốn nhào cả bản thân vào lồng ngực, cùng kết hợp chặt chẽ.


      “Ưm... có bị thương... Là tâm... là đau...” Khó có thể tin, người hại vào chỗ chết lại là người nhà thân nhất của mình, gào khóc thất thanh, tay bé nắm quyền, gõ lên tim mình, khóc xấu xí như vậy nhưng trong mắt lại xinh đẹp như bức tranh vẽ.


      Nghe trả lời, xác nhận bị thương chút nào, sau đó mới thở phào nhõm, ánh mắt nhìn thoáng qua khe núi u ám phía sau cách xa mấy bước, vẻ sợ hãi phát lạnh.


      Hai cánh tay rắn chắc thình lình ôm lấy , lấy tốc độ cực nhanh trở lại xe.


      “Em hãy cho biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Nhìn cuộn tròn người lại, gương mặt tái nhợt vùi vào bên trong đầu gối, xoa đầu vai của , tay vén tóc bên tai .


      lắc đầu cái, giương mắt năn nỉ .”Chúng ta về nhà... Em muốn về nhà.”


      Vuốt ve gương mặt bị gió núi thổi lạnh như băng, cúi người dịu dàng hôn lên trán , nhiều, lái xe cách xa chỗ khe núi từng mang đến ác mộng vô tận cho bọn họ.


      Đuổi những người có nhiệm vụ, Lôi Quang Hằng ôm lấy Hạ Điềm Hinh khóc rồi ngủ mê man cuộn tròn trong lòng, bước chân chậm lại vào phòng ngủ, từ từ đặt xuống giường lớn mềm mại.


      Hoảng sợ khi cảm giác ấm áp người muốn rút ra , mở to hai mắt, hai tay gầy lập tức ôm chặt cổ của .


      “Quang Hằng!” hô to tên , mắt to bị màn lệ thấm ướt, giống như nai con yếu ớt.


      ở chỗ này.” hôn lên mặt của , khóe miệng nếm vị mặn của nước mắt, tiếp theo đau lòng vuốt hàng lông mày nhíu lại của .


      Dịu dàng, triền miên, tinh tế, cho cái hôn vô cùng quý trọng.


      Sợ hãi lo sợ yên tâm từ từ hạ xuống, dưới nụ hôn của như sống lại, những chuyện đau lòng và bóng tối tuyệt vọng từ từ cách xa.


      Giống như lúc trước, là ánh sáng của , luôn mang đến ấm áp dịu dàng cho ... là ánh sáng vĩnh hằng trong cuộc đời .


      Nắm khuôn mặt nhắn bình tĩnh của , chán việc hôn , hôn lên trán , hôn lông mi ướt đẫm, hôn chóp mũi hồng lên, cuối cùng lại trở về đôi môi ngọt ngào xinh đẹp.


      Cho đến khi xác định nước mắt của hoàn toàn ngừng, mới nằm nghiêng xuống bên người , lập tức lật người ôm chặt , gương mặt dán lên tim , lẳng lặng lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ.


      “Là Tử Linh... và mẹ kế em làm.” Ôm nhau chặt chốc lát, chợt ngẩng cao gương mặt từ trong ngực , đáy mắt chứa đựng tia tan nát cõi lòng.


      “Bọn họ làm gì?” nghe vậy đầu tiên là ngẩn ra, mặc dù tự động liên kết cùng số kiện, nhưng chẳng ngờ lại nghe chính miệng chứng trước.


      “Bọn họ... Cùng nhau liên thủ lập kế... Giết em.” Rũ xuống tròng mắt nóng, cắn cắn môi tái nhợt, nước mắt ngưng tụ ở khóe mắt.


      Lôi Quang Hằng cứng đờ, lửa giận lập tức cháy lan trong người, muốn lật người xuống giường, lại bị ôm chặt.


      “Điềm Hinh, tránh ra.” dám đưa tay đẩy , sợ mình trong cơn thịnh nộ cẩn thận tổn thương , chỉ có thể cắn răng ra lệnh.


      “Em biết nghĩ gì, muốn giết bọn họ, báo thù cho em... Em cũng biết.” nghẹn ngào, vẻ mặt xúc động, nước mắt như hạt đậu xuống lồng ngực , nhàng làm ướt áo, lại càng giống như chảy vào lòng .


      phải giết bọn họ!” mất khống chế tức giận thét lên, khuôn mặt tuấn mỹ tàn nhẫn giống như sứ giả địa ngục, trong đôi mắt tức giận lộ ra tiếc điên cuồng tiêu diệt tất cả.


      “Em thiếu chút nữa bị Tử Linh giết.” Vì dời chú ý của , vội vàng , lại nhìn thấy gương mặt tuấn tú của trong nháy mắt trắng bệch, đáy mắt tức giận càng phát ra mãnh liệt, vội vàng : “Là mẹ em... đúng, là mẹ kế thả em.”


      Ánh mắt của u ám, nhẫn chịu đựng tràn đầy sắp nổ tung, nghe tiếp tục .


      Đưa tay bé vuốt ve gương mặt , yếu ớt : “Tử Linh len lén làm cái chìa khóa nhà của chúng ta, buổi trưa hôm nay ta xông vào nhà chúng ta, nhìn thấy em tâm tình mất khống chế, bóp chặt cổ em buông... Sau đó tiếng chuông cửa vang lên, em đoán là dì Trần đến, thừa dịp ta phân tâm em đẩy ra, nhưng lại bị ta dùng cái gạt tàn thuốc đập hôn mê.”


      tay kia sờ sờ vết sưng sau đầu, yếu ớt cười nhìn sắc mặt đông cứng của ý cần gấp gáp, muốn đừng lo lắng.


      “Sau đó đến khi em...tỉnh lại, mới phát mình xe Tử Linh, ta muốn lặp lại trò cũ, để em ngã xuống khe núi, mẹ kế lo lắng việc lần này của ta bại lộ, vẫn khuyên ta đừng làm như vậy, muốn trước hết đưa em đến chỗ khác bàn bạc kỹ hơn...”


      Đột nhiên cái ôm cắt đứt tiếng của , hai cánh tay căng thẳng, giữ vào trong ngực. Khó trách lại khóc to, chính tai nghe thấy người thân của mình lên kế hoạch sát hại mình như vậy, ngay lúc đó trong lòng chắc chắn sợ hãi và tuyệt vọng rất nhiều!


      hận mình lúc ấy cách nào ở bên người , giúp tránh loại hành hạ tàn nhẫn này, hận mình! Dường như hiểu ý nghĩ của , đưa tay lên, vuốt lên vẻ cau mày của , nhàng hôn lên môi .


      “Em sao... Sau khi khóc xong, em vứt hết tất cả.” Những thứ tình thân nửa nửa giả kia, đều ném dưới nước mắt của .


      Sau này, , hoàn toàn sống lại, lưu luyến liên quan với Kha Hựu Tâm nữa.


      Dĩ nhiên, bỏ những thứ kia, cũng bao hàm tình dành cho ── đây là đến chết cũng quên, lại càng dừng lại.


      “Sau đó, bọn họ đổi xe lái, mẹ kế đổi sang xe Tử Linh, em cũng mới có cơ hội chuyện với bà ta, để cho bà ta biết Kha Hựu Tâm còn chưa chết, cũng cho bà ta biết em là Kha Hựu Tâm.”


      “Bé ngốc này! Em bộc lộ thân phận như vậy, chỉ làm bọn họ trăm phương ngàn kế muốn giải quyết em!” vô cùng lo lắng khiển trách.


      “Em biết... Nhưng ngay lúc đó em rất tức giận, em quá đau khổ, quá đau lòng, chỉ muốn dùng thân phận chất vất bà ta? Tại sao bà ta và Tử Linh lại đối xử với em như vậy.” mím chặt môi, đáy mắt đau thương chuyển động nhìn xem có ổn định tâm tình , lấy ánh mắt ý bảo tiếp tục.


      “Em rất nhiều chuyện lúc trước, chỉ có Kha Hựu Tâm mới biết chuyện này, mẹ kế cuối cùng cũng tin tưởng em dối.” Dừng mấy giây, : “ tuyệt đối thể tin được chuyện bà ấy làm đâu.”


      “Chuyện gì?” Gương mặt nặng nề hỏi. Nhưng nếu Đặng Nhã Dung dám tổn thương , nhất định phải làm cho Đặng Nhã Dung bị trả lại gấp hàng vạn lần!


      “Bà ấy mở trói cho em, còn quỳ xuống dập đầu với em... Bà ta khóc đến thê thảm, vẫn ngừng cầu xin em tha thứ cho bà ta và Tử Linh. Bà ta , từ Tử Linh bởi vì lòng háo thắng quá mạnh mẽ, luôn luôn ngầm so sánh với em, cộng thêm ba luôn cảm thấy em thiệt thòi, tự nhiên đối với em cũng tốt hơn, trong lòng Tử Linh phục... Còn có...”


      kể hết tất cả mọi chuyện lần, bao gồm cố ý ở lại núi, cũng muốn mẹ kế đưa điện thoại cho , để cho có thể gọi điện thoại về nhà vân vân.


      “Sao nữa?” Cằm từ từ rủ xuống, kiên trì muốn nghe ngọn nguồn tất cả mọi chuyện.


      “Tử Linh... Là bởi vì quá , muốn lấy được , mới có thể có ý muốn sát hại em.”


      Quả nhiên, khi vừa xong động cơ quan trọng giết người, cả khuôn mặt cũng thay đổi, giận dữ trong mắt từ từ bị nặng nề tự trách móc mình thay thế. ngồi dậy, nắm chặt hai quả đấm, đến mức trắng bệch.


      Lại là ! Người hại chết , lại là ! Trời ạ! có thể nào hận mình...


      “Quang Hằng, em .” Lúc oán hận bản thân, đầu chui vào trong lòng , hai tay ôm chặt cái lưng cứng ngắc của .


      phải lỗi của ... phải. Là đầu óc Tử Linh có vấn đề, mẹ kế cho em biết, Tử Linh vẫn gặp bác sĩ tâm lý, tinh thần ta thất thường, chẳng qua là mẹ kế muốn nhìn ta trở nên điên cuồng, mới có thể giúp đỡ cùng lên kế hoạch với ta hại em.”


      “Bởi vì muốn lấy được , cho nên Kha Tử Linh giết em! Trời ơi! Từ đầu tới cuối người đáng chết nhất là ! Là !”


      phải mà! phải như thế...” dựa vào cổ , hai tay mặc dù yếu ớt, cũng ra sức ôm chặt .” hãy nghe cho kỹ, em , cho nên nếu như đáng chết, vậy em là người cũng nên chết.”


      “Hựu Tâm...” bi thương như chặn ngang cổ họng , cánh tay mạnh mẽ nhanh chóng ôm chặt .


      “Sai rồi, là Điềm Hinh.” Khẽ hít chóp mũi hồng, ngẩng đầu lên, hôn lên cái cằm cong tuyệt đẹp của .


      “Từ nay về sau, em phải là Hạ Điềm Hinh mang quá khứ nặng nề nữa, chỉ cần nhớ người 18 tuổi, Hạ Điềm Hinh.”


      thể mất em lần nữa... thể...” Tròng mắt màu hổ phách xông lên hơi nóng, hốc mắt đỏ hoe, chôn gương mặt tuấn tú vào bên vai , hút lấy mùi hương của , tha thiết cảm nhận tồn tại của .


      mất em, vĩnh viễn .” dựa vào , hôn lên gương mặt .


      Lẳng lặng ôm, cảm thụ nhịp đập và nhiệt độ của nhau, giờ khắc này cần ngôn ngữ, bọn họ cứ ôm đối phương như vậy, ngàn năm biết mỏi mệt tựa như ngắm nhìn lẫn nhau.


      lần lại lần, lời với đối phương, sau khi giọng khàn khàn truyền , mới lấy nụ hôn triền miên thay thế lời vô tận.


      Thời gian tiếng động lướt qua, màn đêm vén màn, mặt trời xuyên qua chiếu ánh sáng nhàn nhạt vào trong phòng, dường như bi thương của cũng chậm rãi bốc hơi dưới ánh ban mai.


      Dưới ánh nắng chiếu vào, bọn họ cùng hô hấp và nhịp tim, nhắm lại đôi mắt chảy quá nhiều nước mắt tan nát cõi lòng, ngủ trong lòng lẫn nhau.


      Nửa năm sau ──


      “Lôi khốn kiếp... xem chuyện tốt mà làm! Đều do làm hại!”


      Theo tiếng mềm mại, Hạ Điềm Hinh chút khách khí đẩy cửa vào, cũng để ý Lý Nguyên Tu cũng làm việc trong phòng, ném toàn bộ tuần san Bát Quái trong ngực lên bàn.


      Lý Nguyên Tu lúng túng nhìn về người phía sau, ngay sau đó nhàng đưa tới ánh mắt, Lý Nguyên Tu lập tức hiểu ngầm lui ra, trong lòng quên suy nghĩ.


      Vị phu nhân mà tổng giám đốc mới cưới lâu... rất can đảm, cá tính nóng nảy cũng thua tổng giám đốc, cá tính nóng như lửa này cùng vị phu nhân tiền nhiệm qua đời hơn năm trước giống nhau y hệt.


      Aiz, lòng người thay đổi!


      Nhớ ngày đó tổng giám đốc của bọn họ đau khổ chịu tang vợ mình, cả người gầy yếu rất nhiều, loại thâm tình này, ngay cả là đàn ông mà cũng có phần cảm động.


      Ai ngờ, phu nhân qua đời hơn nửa năm tổng giám đốc liền bí mật nuôi vị phu nhân mới, còn luôn biết phân biệt việc công và việc tư trong phòng làm việc... Khụ khụ, tóm lại là hành vi ân ái vượt quá mức.


      Haizz! Phu nhân tiền nhiệm đáng thương...


      Đóng cửa lại trước, nhanh chóng liếc vị phu nhân mới, Lý Nguyên Tu lần nữa yên lặng thở dài.


      “Đều tại ! Em muốn kết hôn sớm như thế! Kết quả bây giờ tất cả mọi người em là loại phụ nữ có tâm cơ, còn đào hoa, mới hơn năm quên vợ của mình, oan ức!” Hạ Điềm Hinh giận muốn cắn , bị kéo vào trong ngực hôn sâu.


      “Điềm Tâm, em là phụ nữ có thai có sức sống nhất từng thấy.” hài hước hỏi cười , lại lần nữa khơi mào lửa giận cuồn cuộn.


      sai, cũng bởi vì tình cảm tốt hơn ban đầu, sau khi hai người liên tục bày tỏ tình cảm, chính là lửa tình cuồn cuộn, bao lâu liền có thêm sinh mệnh, Lôi Quang Hằng mới có thể để ý phản đối, cố ý cử hành hôn lễ, để cho lại lần nữa lên làm Lôi phu nhân.


      “Thoải mái , cũng đừng tức giận làm ảnh hưởng bảo bảo.” Lôi Quang Hằng vuốt cái bụng còn chưa của .


      “Đáng ghét! Bây giờ tất cả mọi người chỉ trích chúng ta, cảm thấy rất oan uổng sao?” buồn bã liếc .


      “Mặc kệ, qua vài ngày, bọn họ dời mục tiêu khác.”


      “Nhưng mà Kha Hựu Tâm bị như thế này cũng quá đáng thương...” càu nhàu.


      “Là người nào với , từ nay để ý thân phận nữa?” nhướng mày, tỏ vẻ hoài nghi miệng cong lên cười giễu .


      để ý, cũng muốn chu toàn mặt mũi.” thầm oán giận.


      “Trong lòng bình tĩnh hơn chút nào chưa?” Ngón tay thon dài vuốt ve dáng người của , rủ mắt, đáy mắt quyến luyến ngọt ngào như mật, khiến bộ dạng mỗi giây phút đều tham lam đáy, đóng dấu vết khó phai trái tim.


      im lặng, sau đó khẽ dạ, cúi gương mặt xinh đẹp dịu dàng, đầu ngón tay cuốn lấy cà vạt của .


      Nghe tháng trước, tinh thần Kha Tử Linh sụp đổ, cuối cùng cũng bị người nhà họ Kha cưỡng bách đưa gặp bác sĩ, hôm nay vào ở trong bệnh viện tâm thần để trị liệu.


      Hai ngày trước, Lôi Quang Hằng dẫn gặp Kha Mân Hùng... Người cha “kiếp trước” Kha Mân Hùng dường như cũng biết nguyên nhân Kha Hựu Tâm chết, rất đau lòng với mẹ con Đặng Nhã Dung, nhưng mà vì tình thân, cuối cùng làm được chuyện đại nghĩa diệt thân, thể làm gì khác hơn là đưa ta vào bệnh viện tâm thần, để cho ta dùng cách này sám hối.


      Còn Đặng Nhã Dung, nghĩ, kiếp này thể nào mà ông tha thứ.


      Đối mặt chuyện con ngày xưa sống lại, Kha Mân Hùng cũng gì, chẳng qua là trong lúc dùng cơm thường thở dài, Hựu Tâm có phúc phận.


      “Em nghĩ, chuyện này đối với Tử Linh mà , chính là trừng phạt lớn nhất.” Dừng lại hồi tưởng tình cảnh đêm đó, yếu ớt đưa ra tổng kết.


      “Đừng suy nghĩ nữa, cũng qua rồi.” Hôn lên trán của , dịu dàng an ủi bên tai .


      “Ừ...” thuận theo tựa vào lồng ngực của , hưởng thụ nhìn ôn tồn ngọt ngào hôn , giống như mèo con lười biếng.


      Ánh mặt trời ngoài cửa sổ soi vào chói lòa như thế, như ánh hào quang rực rỡ trong mắt họ.


      Giữa bọn họ vẫn tranh cãi như cũ, cá tính vẫn nóng như lửa như cũ, nhưng mà trải qua hành hạ của sinh tử cũng trở nên khác , bọn họ cảm nhận sinh mệnh của đối phương, mãi mãi thể mất phần. sống lại, cũng là của , giống như cứu rỗi , biết rằng cả đời phải che chở, vì là tình cảm chân thành vĩnh hằng của .


      ── HOÀN ──



      Last edited: 15/5/17
      heomaz, nbichhhh, nainguyen231199613 others thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      :yoyo55::yoyo55::yoyo55:Chúc mừng đại công cáo thành!
      Kimiko thích bài này.

    5. pé nhỏ kute

      pé nhỏ kute Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      42
      viên.mãn
      Kimiko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :