1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 22: Tiểu hồ ly dạo dược viên


      Tuyết Hoa về phía đông hồ Nữ Thần, sau đó bắt được con cá trích về.


      Sau khi xử lí xong cá, phóng ra hỏa diễm chậm rãi nướng cá, dưới ánh mắt khiếp sợ của Thưởng Đức, Tuyết Hoa ăn xong bữa cá nướng ngon lành, sau đó xuống hồ vệ sinh bản thân.


      Hạ Lăng Vân vẫn đứng bên hồ kiên nhẫn chờ đợi, đến lúc tiểu hồ ly lần nữa bò lên bờ, cúi người : "Tuyết Hoa, ta giúp ngươi làm khô lông, ngươi hãy cảm ứng phương thức vận hành thủy linh lực của ta."


      Tuyết Hoa đầu ướt sũng nhìn , muốn dạy nàng pháp thuật sao? tốt quá.


      "Ngươi hiểu lời ta sao?" Hạ Lăng Vân dò hỏi.


      Tuyết Hoa lập tức gật gật đầu.


      Hạ Lăng Vân thấy tiểu hồ ly rất thông minh gật đầu, giơ tay phải đặt lên đầu nàng.


      Hai mắt Tuyết Hoa nhắm lại ngưng thần cảm ứng, lập tức phát giác được luồng linh lực hệ thủy chậm rãi theo tay của vào trong cơ thể nàng, Thủy linh lực khắp nơi, nước lông nàng nhanh chóng biến thành những vô số bọt nước mà mắt thường thể nhìn thấy biến mất trong khí.


      Cái này chính là phương thức vận hành sao?


      Nàng rất vui vẻ lắc lư cái đuôi. Nếu như nắm giữ phương thức này, nàng cần phải nhờ nam thần giúp nàng làm khô lông nữa cũng cần mỗi lần tắm rửa đều phải phơi nắng, càng cần lo lắng trời mưa dầm khiến bộ lông của mình ẩm ướt.


      "Nhớ kĩ quá trình này, sau này có thời gian ngươi hãy học theo."


      Ôm lấy tiểu hồ ly toàn thân khô ráo, Hạ Lăng Vân , "Ngày hôm qua ta và Thanh Hoa hẹn nhau tới dược viên." muốn đưa thảo dược hái và linh thú hoang dã cho Thanh Hoa quản lí, thuận tiện lấy ít đan dược dùng cho linh sủng. Đêm nay, Tuyết Hoa phải ăn Tẩy Tủy Đan rồi.


      Tuyết Hoa thấp giọng Ngao...ooo... cái, đứng trong khuỷu tay , cái đầu nhìn quanh bốn phía, Thiên Linh Môn là nơi mà nàng sống rất nhiều năm, nàng phải nhanh chóng làm quen với nơi này.


      Lại khoảng chừng nửa nén nhang, tới vùng đất rộng lớn. Nơi này cũng giống như đồng ruộng mà Tuyết Hoang từng gặp, đất ở đây được phân thành từng thửa, mỗi thửa đều gieo trồng những loại thảo dược khác nhau. Bên trong dược viên có số người thu hoạch dược thảo, nhìn thấy Hạ trưởng lão chậm rãi bước đến, lập tức bỏ lại công việc làm chạy tới hành lễ.


      "Hạ sư thúc, con đợi người khá lâu rồi." Thanh Hoa dẫn đầu . đầu nàng đội chiếc khăn vải màu vàng thêu hoa, người là váy dài màu xanh da trời, bên ngoài khoác tạp dề màu xanh, trong tay còn cầm cái cuốc , thoạt nhìn giống như nông phụ làm ruộng.


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, hỏi: "Người giúp đỡ đến rồi hả?" Ở trong vòng tay càn khôn của có rất nhiều linh thảo linh tính cùng với bùn đất của chúng sau khi lấy ra cần phải nhanh chóng trồng vào trong đất.


      "Hạ sư thúc, người mang theo tiểu sư đệ Thanh Viễn ra ngoài tìm linh sủng, con biết ngay người mang rất nhiều linh thảo về, những người biết trồng thảo dược đều gọi đến hết rồi." Thanh Hoa hưng phấn .


      "Ừ." Hạ Lăng Vân , "Các người lui ra phía sau."


      Nhóm tu sĩ vây quanh lập tức lui về phía sau.


      Trước mặt Hạ Lăng Vân là mảnh đất trống khá rộng. vung tay lên, chớp mắt các loại thảo dược linh tính từ xuất mảnh đất trống, đa số gốc rễ đều được bao bọc bằng bùn đất, có số cây nhân sâm chỉ dính chút ít.


      Mộc linh chi, tử vân kim chi, nhân sâm, hoàng tinh, kim khương, tuyết lan, cây diên thọ, linh quả địa tâm, thạch lan...


      Các tu sĩ am hiểu thảo dược và luyện đan nhìn đống linh thảo, đôi mắt đều sáng lên.


      "Các người còn đứng ngây ra đó làm gì?" Hòa Lâm, Hòa Nguyệt, các người phân loại linh thảo sau đó phân công người bắt đầu trồng, Hòa Tâm ngươi theo ta kiểm tra lại những linh thảo linh quả."


      Thanh Hoa nhiều lần chứng kiến tình cảnh này vội phân phó chỉ huy đệ tử phân loại nhanh chóng trồng thảo dược vào trong dược viên, đồng thời tiến hành bảo quản các loại linh thảo, linh quả.


      Lập tức tất cả mọi người xung quanh dược viên đều bận rộn, ngược lại người tạo ra kiện bận rộn kia Hạ Lăng Vân có việc gì, thoải mái ôm tiểu hồ ly thẳng vào dược viên.


      "Xung quanh dược viên bày bố pháp trận Tụ Linh rất lớn, mỗi thửa ruộng trồng linh thảo được bày bố pháp trận khí hậu và cấm pháp thể tùy ý vào. Pháp trận Tụ linh có thể giúp sinh vật trong trận hấp thu được nhiều linh khí thiên địa. Mỗi loại cây khác nhau có hoàn cảnh sinh trưởng khác nhau, pháp trận khí hậu bao phủ dược viên giúp các linh thảo có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh sinh trưởng." Cấm pháp tất nhiên là để phòng ngừa những người ngoài đệ tử dược viên vào tùy tiện trộm linh thảo rồi.


      Hạ Lăng Vân giới thiệu , "Chỉ cần là môn phái tu luyện có chút lịch sử, đều có quy tắc và mô hình dược viên."


      Tiểu hồ ly nghe ràng. Tu sĩ ra ngoài hái thuốc, cũng phải lần đều có thể hái được linh thảo mà mình cần. Những... linh thảo thu được được cho vào dược viên trồng, đến lúc cần được sử dụng.


      Nhìn thấy cây linh thảo màu đỏ cao cỡ nửa người bên có ba quả lớn giống như quả táo đỏ tươi, Hạ Lăng Vân bước qua đưa tay hái quả đưa đến bên miệng nàng : "Tuyết Hoa, ngươi chỉ ăn con cá, khẳng định chưa no." Tuy nơi này có cấm pháp, nhưng có nghĩa là vào được.


      Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, cắn lấy. Tuy hương vị ngon, nhưng ăn vào miệng có cảm giác ấm áp, vào trong dạ dày, cũng khiến dạ dày dễ chịu.


      "Đây là quả Xích Đan, ăn thường xuyên có thể tăng lên phẩm giai Hỏa Linh Căn." Hạ Lăng Vân cười mỉm .


      Đồ tốt!


      Tuyết Hoa lập tức nhìn hai quả xích đan còn lại Ngao...ooo kêu lên vui mừng.


      " nên quá tham, hai quả kia nên để lại cho người khác." Hạ Lăng Vân điểm vào cái mũi của nàng. Nếu phải là trưởng lão, lại thường xuyên hái thuốc cho Thiên Linh Môn, cũng thể tùy ý hái thảo dược và linh quả trong dược viên, bởi vì những... thứ đó dùng cho việc luyện đan dược.


      Được rồi, dù sao chỉ cần ôm bắp đùi của nam thần, cuối cùng nàng cũng có lộc ăn.


      Tuyết Hoa gật gật đầu, đứng bả vai muốn nhìn xung quanh. Xung quanh dược viên toàn là màu xanh của linh thảo, cũng chỉ có loại quả xích đan này màu sắc quái dị.


      Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly dạo, xem xét tình huống sinh trưởng của linh thảo trong dược viên, nếu thấy linh quả có thể ăn được hái xuống cho nàng ăn. tại đúng là mùa thu, rất nhiều linh thảo kết quả hoặc kết hạt, tiểu hồ ly tới rất đúng lúc, trước khi các đệ tử dược viên bắt đầu hái linh quả nàng đều được nhấp nháp lần.


      Chuyến này tệ.


      Tuyết Hoa liên tục ăn ăn và ăn, ăn tới cái bụng tròn vo.


      Trung tâm dược viên có hồ nước lớn, hồ nước thanh tịnh, có số ít thực vật thủy sinh, len lỏi xung quanh những cây thực vật kia là những con cá kim ngân song sắc.


      "Đây là cá kim ngân, kim sắc nhiều ngân sắc ít là cá đực, ngân sắc nhiều kim sắc ít là cá cái, xương cá kim ngân chính là dược liệu thể thiếu để chế tạo Tẩy Tủy Đan." Hạ Lăng Vân giới thiệu, sau đó thả Tuyết Hoa xuống, cho nàng nhìn cá


      Cá mà môn phái tu tiên nuôi dưỡng nhất định là linh ngư.


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa nhìn những con cá bơi dưới nước, mặt lộ vẻ tươi cười. Ý của Hạ Lăng Vân là muốn nàng bắt cá ư? Trước buông sau buông, tới hồ cá mới thả nàng xuống. Ha ha ha, nàng mắc mưu.


      Thấy tiểu hồ ly tỏ vẻ hứng thú, Hạ Lăng Vân : "Cá kim ngân là loại kịch độc, ngươi thể ăn." định đợi lúc nàng nhảy xuống hồ bắt cá ngăn cản, nghĩ tới tiểu hồ ly gần đây thích ăn cá lại thèm động tâm, có lẽ bởi vì cho nàng ăn nhiều linh quả tới mức bụng cũng no rồi.


      Ha ha, nàng biết ngay là nam thần cố ý dùng cá để trêu chọc nàng, nàng nhất định mắc mưu.


      Tuyết Hoa phát ra tiếng cười khặc khặc quái dị, cái đuôi dương dương đắc ý bắt đầu... vểnh lên.


      Đối với biểu lộ càng ngày càng nhân tính hóa của nàng, Hạ Lăng Vân tập mãi cũng thành thói quen, dẫn tiểu hồ ly tới bên cạnh ao đến gần đám cây cỏ và bụi hoa cúc gần trăm đóa : "Tuyết Hoa, đây là loại lục Mẫu Đơn rất quý giá, linh hoa bốn ngàn năm."


      Linh hoa bốn ngàn năm? là đẹp, những bông hoa đan xen, cánh hoa màu xanh như ngọc óng ánh mềm mại, bông hoa nở rộ, từ nhụy hoa đến các cánh xuất các hoa văn màu sắc, màu xanh nhạt, xanh lá, rất đẹp.


      Có thể ăn sao? Linh khí của hoa này quá nồng đậm rồi.


      Tuyết Hoa bắt đầu nhảy lên, ý đồ dùng miệng cắn đóa hoa. Thế nhưng mà, nàng ràng nhảy lên đóa hoa, miệng cũng mở ra, nhưng bông hoa cúc kia ràng lắc mình tránh xa khỏi miệng nàng, còn dùng lá cây đánh vào mặt nàng.


      Vấn đề là ở đâu?


      Nàng nhảy ba lần, cả ba lần đều xuất tình huống này, lập tức dừng lại quay về phía Hạ Lăng Vân ngao ngao gọi. Bông hoa này phải cũng thành tinh chứ?


      "Hồ ly tham ăn biết thưởng thức cái đẹp." Hạ Lăng Vân khẽ cười , "Đây là hoa có chủ, ngươi muốn ăn hoa hỏi chủ nhân của nó."


      "Ồ?" Tuyết Hoa phát ra thanh kinh ngạc giống tiếng người.


      có gió mà đám hoa cúc bỗng nhiên lay động, phát ra tiếng cười thanh thúy dễ nghe, sau đó linh quang màu xanh càng lúc càng tăng, rồi đám hoa cúc đột nhiên biến mất, sau đó xuất mĩ nhân mặc lục y.


      Cúc hoa tiên tử?


      Tuyết Hoa kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Nàng nhìn thấy mĩ nhân ước chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, quanh thân tràn ngập tiên khí. búi tóc đen còn cài bông Cúc Mẫu Đơn nở rộ, gương mặt trứng ngỗng, da trắng ngũ quan tinh xảo, mày ngài, lông mi như phiến quạt, đôi mắt đen linh hoạt, đôi môi xinh xắn tô son mà cũng hồng.


      "Lăng Vân, hơn hai mươi năm gặp, tu vi của người lại tăng lên rồi." Lục y mĩ nhân nhìn Hạ Lăng Vân .


      "Tiên tử, lâu gặp." Hạ Lăng Vân gật đầu .


      Tuyết Hoa lập tức nhìn sang Hạ Lăng Vân, lại nhìn qua mĩ nhân tiên tử, bọn họ là đồng môn...


      "Tuyết Hoa, nàng là tinh linh Lục Mẫu Đơn bốn ngàn ba trăm năm, do tổ sư khai phái Thiên Linh Môn, Thiên Linh Tử tự tay gieo trồng tỉ mỉ nuôi dưỡng. Trước khi Thiên Linh Tử phi thăng tự mình dạy bảo nàng, cũng dặn dò các đệ tử được thương tổn nàng. Nàng có được tu vi bát phẩm tiên quân, là Thủ Hộ Giả của Thiên Linh Môn."


      Hạ Lăng Vân với Mẫu Đơn Tiên Tử, "Tiên tử, đây là Tuyết Hoa sủng vật của ta, tương lai là nữ đệ tử."


      Sau khi vào dược viên đột nhiên nhớ tới tổ sư khai phái có dạy bảo tinh linh hoa cúc, lại nhớ tới tác dụng của tinh linh hoa cúc liền mang nàng tới đây.


      "Nữ đệ tử tương lai của người?" Lục Mẫu Đơn tiên tử hứng thú cười , "Người cũng học theo tổ sư gia, thu dị loại làm đệ tử rồi hả?" Thiên Linh Tử cũng thu nàng làm đệ tử, nhưng Thiên Linh Tử gieo trồng nàng, lại từng cắt mạch lấy máu chiết xuất thổ linh căn cho nàng, cũng coi như là phụ thân của nàng.


      "Có gì thể?" Hạ Lăng Vân bình tĩnh .


      " có gì, chỉ là tiểu hồ ly này là linh sủng của người rồi, người cần phải đặc biệt bắt nó làm lễ bái sư với người nữa chứ?" Lục Mẫu Đơn .


      Hạ Lăng Vân cười mà , giải thích Tuyết Hoa cũng phải là linh sủng của .
      Happyanh, chumnhoxanh, hthuqttn29 others thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 23: Biến hóa


      Nam thần phải là suông, muốn thu nàng làm đệ tử.


      Được rồi, hay là đợi lúc nàng biến hóa thành người rồi sau, đến lúc đó nàng muốn chẳng lẽ có thể ép nàng sao?


      Chân trước của Tuyết Hoa cào cào ống quần , ngẩng mặt nhìn "Ngao...ngao" gọi, cái đuôi tuyết trắng nhàng lắc lư.


      Hạ Lăng Vân xoay người bế nàng lên, mỉm cười nhìn Lục Mẫu Đơn tiên tử : "Nó rất thông minh, đáng ." Tiểu hài tử thông minh hoạt bát có chút ham ăn này so với tất cả các đệ tử lúc của càng khiến thích hơn, muốn nàng làm bạn với mình.


      Cổ nhân mai thê hạc tử, Tổ sư Thiên Linh Tử nhận cây hoa cúc làm đệ tử, thu nhận tiểu hồ ly làm con cũng là noi theo gương cổ nhân.


      "Ta nhìn ra, linh căn của tiểu hồ ly này tệ, nhưng mà thuộc tính linh căn tương khắc, tu vi nó càng cao, vấn đề hỗn loạn linh lực càng ràng, người phải tốn nhiều tâm huyết rồi." Lục Mẫu Đơn tiên tử .


      " sao." Hạ Lăng Vân , nuôi dưỡng mười hai đệ tử, kiên nhẫn có thừa.


      Lục Mẫu Đơn tiên tử khẽ gật đầu, duỗi ngón tay thon ngọc. Bàn tay trắng nõn mở ra, lòng bàn tay lờ mờ xuất linh quang màu xanh mơn mởn. Linh quang màu xanh càng lúc càng đậm, tạo thành quả cầu đậm đặc sau đó quả cầu đột nhiên giống như bông hoa nở ra. Trong chớp mắt, đóa hoa cúc xanh biếc xuất bàn tay Lục Mẫu Đơn tiên tử.


      "Hoa cúc lọc gan bổ , lục mẫu đơn là linh dược có thể điều trị khí huyết trào lên khiến linh lực bị rối loạn, ta đưa cho người đóa hoa để tiểu hồ ly ăn. Về sau nếu cần, người có thể tới tìm ta." Nàng mỉm cười . Tiểu hồ ly còn chưa hiểu chuyện, nhưng lúc trước khi nàng ở bản thể nó còn nhảy tới há miệng, ràng là muốn ăn hoa ngập tràn linh khí.


      "Cảm ơn tiên tử." Hạ Lăng Vân nho nhã lệ độ nhàng khom người thi lễ. Hoa cúc có thể làm thuốc, nhưng mà Lục Mẫu Đơn tiên tử chỉ thoát li bản thể, còn có thể tu luyện thành Linh Thể Tinh Nguyên, thu bản thể vào cơ thể người, cho nên trừ phi nàng tặng, nếu người khác thể lấy được hoa cúc tràn ngập linh khí này.


      "Ngao...ooo..." Tuyết Hoa đưa chân trước ra làm dáng vẻ cảm ơn, nhìn Lục Mẫu Đơn tươi cười.


      "Quả nhiên là ngoan ngoãn nghe lời." Lục Mẫu Đơn tiên tử che miệng cười . Bên trong dược viên thường xuyên có linh sủng của Thiên Linh Môn vào ăn trộm linh quả linh hoa, nàng còn chưa bao giờ thấy linh sủng nào thông minh như thế.


      Thuận lợi đạt được linh hoa mình cần, Hạ Lăng Vân thở dài cáo lui. Lục Mẫu Đơn tiên tử : "Ta dù sao cũng nhàn rỗi, bằng hôm nay theo người thuận tiện xem linh thảo linh hoa."


      Bên trong dược viên gieo trồng ít nhất mười gốc linh thảo linh tính ngoài ngàn năm, nhưng cho tới bây giờ chỉ có nàng biến hòa thành công, còn có năng lực tự bảo vệ mình. Những linh thảo khác phần lớn là do linh thức quá thấp, thể biến hình, khi cần thiết có thể bị lấy cả gốc rễ làm thuốc.


      "Tiên tử, lần này ta mang về cây Tuyết Lan khoảng ngàn ba trăm năm. Linh lực của nó dồi dào, sinh ra ý thức đơn giản, đoán chừng nhiều lắm là bảy tám chục năm sau có thể biến hóa rồi." Hạ Lăng Vân . Thiên Linh Môn đều biết Lục Mẫu Đơn tiên tử có mình rất đơn, nhưng linh thảo rất khó có thể tu thành hình người, hầu hết những linh thảo có linh tính sau khi bị tu sĩ loài người phát đều bị đem ra làm thuốc, căn bản kịp hình thành ý thức nguyên vẹn.


      "À, ta nhìn cái, hi vọng lúc người cần Tuyết Lan làm thuốc chỉ cắt của nó vài cành lá." Lục Mẫu Đơn , về phía náo nhiệt nhất dược viên. Khả năng phục hồi của linh thảo so với con người và động vật tốt hơn nhiều, nếu mất vài cành cây, bộ phận rễ cây, linh thảo chỉ cần tu dưỡng ba năm, năm năm là có thể khôi phục hoàn toàn, nàng chỉ sợ tu sĩ nhân loại quá tham lam, muốn đem toàn bộ linh thảo làm thuốc, muốn biến toàn bộ sinh mạng và linh lực của linh thảo chiếm thành của mình.


      Tuyết Hoa đồng tình nhìn bóng lưng và vòng eo nhắn của Lục Mẫu Đơn tiên tử. Tu sĩ nhân loại tu luyện đan dược rất cần linh thảo linh tính, ngay cả linh thú có linh tính cũng biết kiếm linh hoa linh quả để ăn, cho nên linh thảo tu luyện khó hơn so với linh thú hàng trăm lần.


      Trong lúc Hạ Lăng Vân mang theo tiểu hồ ly dạo dược viên, các đệ tử dược viên phân loại xong các cây cần cấy ghép, sau đó chuẩn bị trồng chúng xuống.


      Bởi vì Lục Mẫu Đơn tiên tử thường xuyên xuất trong dược viên, cho nên chúng đệ tử dược viên cũng biết lai lịch cùng thực lực của nàng, thấy nàng tới toàn bộ mọi người đồng loạt gọi Tiên Tử. Tinh linh thảo mộc phần lớn là hệ Thổ, thể chất linh căn hệ Mộc, Lục Mẫu Đơn cũng thế. Nàng đứng bên trong dược viên cảm ứng chút phân bố và phát triển của linh thảo trong dược viên.


      Sau đó tới thửa ruộng vừa trồng Tuyết Lan, bắt đầu ngưng thần trao đổi với nó.


      Bởi vì ít khi thấy trao đổi của tinh linh thảo mộc cho nên chúng đệ tử nhanh chóng vây quanh, nín thở quan sát.


      Thân thể Lục Mẫu Đơn tiên tử dần dần bị bao phủ bởi linh quang màu xanh lá, mà linh quang người Tuyết Lan cũng bắt đầu nồng đậm... hai đạo linh quang dần dần hòa làm thể.


      Hương hoa lan thanh nhã càng lúc càng đậm, Tuyết Hoa hít hít mũi ngửi, trong miệng phát ra thanh ô ô rất .


      Hạ Lăng Vân thấp giọng : Tuyết Hoa, nhìn kĩ. Lục Mẫu Đơn tiên tử vận chuyển linh lực cho Tuyết Lan, giúp nó phát triển. Dựa theo thói quen của tu sĩ chính đạo, cỏ cây biến hóa linh tính được gọi là tinh linh, chỉ cần chủ động tổn thương nhân loại, các tu sĩ cũng tổn thương tính mạng của bọn nó."


      Phương thức tu luyện của tu sĩ chính đạo chủ yếu là hấp thu linh khí Thiên Địa, đan dược chỉ là phụ trợ, hơn nữa hầu hết đan dược đều được chế tạo từ các linh thảo linh thú chưa tiến hóa.


      Tu sĩ tà đạo lại khác vì muốn bản thân nhanh chóng trường thọ, cường đại, chỉ giết người đoạt bảo chiếm phúc địa, còn chủ động săn giết tinh linh quái cùng các tu sĩ nhân loại, dùng thân thể bọn nó cùng tinh nguyên để luyện đan, sau đó chiếm làm của mình. Tốc độ tu luyện của phương thức này rất nhanh, nhưng căn cơ vững, hơn nữa tới hậu kì tâm ma rất lớn.


      Nghe , những tinh linh sau khi bị tu sĩ tà đạo giết hại đoạt tinh nguyên trước khi bị chết ý thức của chúng bao gồm cảm xúc tuyệt vọng, sợ hãi bi ai, hóa thành loại nguyền rủa. Chính vì vậy mỗi lần tiến giai tu sĩ tà ác rất dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma, lúc gặp phải thiên kiếp, 100% bị chín thiên lôi đánh nát thần hồn.


      Chỉ là những tu sĩ có thể tu luyện thành cửu phẩm Thiên Tôn, cũng có cơ hội phi thăng chính là phượng mao lân giác, kéo dài tuổi thọ và trở nên mạnh mẽ đó là việc đầu tiên mà các tu sĩ hướng đến, cho nên dù là chính đạo tu sĩ, có đôi khi vì đột phá vẫn phải bào chế Tinh Nguyên Đan để sử dụng.


      Thời gian chậm rãi trôi qua, phát khí kì lạ nơi này toàn bộ đệ tử dược viên đều tới, vây quanh xem biến hóa khó gặp của dị loại mấy trăm năm. Hương khí của Tuyết Lan càng ngày càng đậm, linh quang màu xanh lá cũng nồng đậm theo, sau đó khuếch tán ra ngoài, bắt đầu mở rộng.


      Tuyết Hoa khẩn trương nhìn, cũng dám thở mạnh.


      Bên trong linh quang hình bầu dục, bóng dáng người như như , sau đó dần dần ràng. Linh quang bắt đầu co rút lại, cuối cùng biến mất vào thân thể đó.


      Sau khi linh quang biến mất, khoảng mười hai mười ba tuổi xuất trước mắt mọi người. bé sợ hãi nhìn bốn phía, sau đó nhanh chóng nhào vào ngực Lục Mẫu Đơn tiên tử, nhút nhát gọi: "Mẫu thân." Giọng thanh thúy dễ nghe.


      "Bé ngoan, tên của con là Tuyết Lan." Lục Mẫu Đơn tiên tử xong, vươn tay ôm bé vào trong ngực. Sắc mặt của nàng có chút tái, có thể biết trong quá trình thúc đẩy gốc Tuyết Lan sinh trưởng tiêu hao ít linh lực.


      "Tiên tử, chúc mừng người có thêm nữ nhi." Hạ Lăng Vân là người đầu tiên chúc mừng. Lục Mẫu Đơn tiên tử với tư cách là người dẫn đạo đồng thời là người dạy bảo Tuyết Lan trong tương lai, Tuyết Lan gọi mẫu thân là hợp tình hợp lí.


      "Chúc mừng tiên tử." Mọi người trợn mắt kinh ngạc lập tức hồi hồn, nhao nhao chúc mừng.


      "Oa~~~" Tuyết Hoa sợ hãi kêu lên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tuyết Lan nằm trong ngực Lục Mẫu Đơn tiên tử sợ hãi quan sát bốn phía. ràng phải là linh hoa, sao gương mặt lại giống Lục Mẫu Đơn tiên tử đến thế, còn gọi là mẫu thân, chẳng lẽ do Lục Mẫu Đơn tiên tử tiêu hao linh lực giúp bé đó tiến hóa, nên theo hiệu ứng động vật mới sinh?


      "Năng lực của đứa bé này có thể lại xung quanh dược viên rồi. Các vị, về sau xin cẩn thận chiếu cố bản thể của nó." Lục Mẫu Đơn tiên tử , đưa mắt nhìn Thanh Hoa, người quản lí dược viên. Tuyết Lan còn yếu, căn bản có khả năng thu bản thể vào hình người, đứa bị tu sĩ loài người phát , chỉ mong số ít tu sĩ có lòng tốt bảo hộ nàng.


      "Tiên tử yên tâm, chúng ta chăm sóc Tuyết Lan tốt." Thanh Hoa gật đầu , vui sướng nhìn tiểu hoa linh mười mười hai tuổi. hổ là tinh linh hoa, hóa thành hình người dung mạo xinh đẹp, tinh xảo, nhìn đáng . Ngoại trừ người có tâm địa sắt đá, chứ ai nỡ đem toàn bộ nàng làm thuốc luyện đan.


      nhàng vuốt ve đầu tiểu hồ ly, Hạ Lăng Vân dò hỏi: "Tuyết Hoa, ngươi nhìn cẩn thận. Ngươi sớm muộn cũng biến hóa. Ngươi là hồ ly thông minh cơ trí, thời gian biến hóa có lẽ sớm hơn tinh linh hoa khoảng 200-300 năm."


      Tinh linh thảo mộc là tinh tinh biến hóa khó khăn nhất, dưới tình huống bình thường, hơn hai nghìn năm mới có thể biến hóa, mà linh thú chỉ cần hơn nghìn năm là có thể biến hóa rồi. Nếu kí khế ước với tu sĩ nhân loại, tiếp nhận dẫn dắt của chủ nhân khế ước, chỉ cần sáu trăm năm là có thể biến hóa.


      "Ngao...ooo." Tuyết Hoa thấp giọng kêu lên, hâm mộ nhìn bé có gương mặt đẹp như vẽ kia.


      Nếu có tiên nhân giúp nàng vận chuyển linh lực, có phải nàng cũng sớm được biến hóa, biến thành người? Lục Mẫu Đơn và Tuyết Lan đều là tinh linh hệ Mộc, thuộc tính linh lực của hai người là giống nhau, đại khái có thể làm được như vậy. Nam thần là thuộc tính Thủy, Mộc, nàng là Thủy, Hỏa, nếu giúp nàng vận chuyển linh lực, chừng khiến linh lực trong cơ thể nàng mất cân bằng.


      Vẫn là tự mình tu luyện a, có thần khí "Chuyển hoán ngưng tụ linh khí thiên địa", tốc độ tu luyện của nàng có lẽ nhanh như hỏa tiễn.


      "Tiên tử mệt mỏi, cần nghỉ ngơi, tiểu muội muội Tuyết Lan vừa biến hóa, còn lạ lẫm với xung quanh, mọi người hãy tản ra, để mẫu tử hai người trao đổi." Thanh Hoa cao giọng , bắt đầu đuổi người.


      "Vâng, chân nhân." Các đệ tử bên trong dược viên nhao nhao hành lễ với nàng, sau đó quay người thi lễ với trưởng lão Hạ Lăng Vân đứng im lời nào, rồi mới tản ra tiếp tục làm việc của mình.


      "Sư thúc, đây là linh đan cao cấp cần thiết cho linh sủng của người." Thanh Hoa bước tới trước mặt Hạ Lăng Vân, chạm vào khuyên tai ngọc, lấy ra hộp gỗ . Trong này chứa hầu hết các đan dược cần thiết hỗ trợ cho quá trình tu luyện của linh sủng, hơn nữa tất cả đều là đan dược cao cấp.


      Hạ Lăng Vân nhận lấy mở ra kiểm tra, tiểu hồ ly rướn cổ lên nhìn chằm chằm vào cái hộp.


      Nhìn thấy dáng vẻ hiếu kỳ của nàng, Hạ Lăng Vân chỉ vào từng lọ bên trong cái hộp : Tẩy tủy phạt cốt kim đan, Bồi nguyên kim đan, Thiên nguyên đan, Tích cốc đan, Tụ linh đan... Còn có thứ mà cầu Liệt diễm đan, Băng tuyết đan.


      Tu sĩ là bộ tộc chơi thuốc à? Lúc tu luyện phải ăn nhiều đan dược như vậy sao?


      Vẻ mặt Tuyết Hoa hoàn toàn là khiếp sợ, trong lúc nhất thời miệng cũng khép lại được.
      Nhược Vân, Happyanh, chumnhoxanh28 others thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 24 Tẩy Tủy Đan cao cấp


      Lục Mẫu Đơn tiên tử và Tuyết Lan ở chỗ trò chuyện. Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly cáo từ Lục Mẫu Đơn tiên tử, sau đó rời khỏi dược viên. Hôm nay khí trời tốt, chờ lát nữa cho tiểu hồ ly ăn Tẩy Tủy Đan, giúp nàng tẩy tủy phạt cốt, thanh trừ tạp chất trong cơ thể. Dược hiệu của linh đan cao cấp phải là thứ mà dược liệu cấp thấp có thể so được, tiểu hồ ly chỉ cần liên tục dùng trong thời gian ngắn, thể chất được cải biến, về sau cách mấy tháng dùng lần là được.


      Tuyết Hoa đối với việc tu sĩ nhân loại phải ăn nhiều đan dược như vậy rất là khiếp sợ, nhưng cẩn thận nghĩ lại tốc độ tu luyện của tu sĩ nhân loại so với tinh linh quái vượt xa rất nhiều, tu sĩ nhân loại dùng đan dược tu luyện làm chơi ăn , mà tinh linh quái bởi vì hiểu được cách sử dụng đan dược hợp lý, cho nên chỉ có thể cực khổ hấp thu linh khí thiên địa, tất nhiên tốc độ tu luyện thể nào so với tu sĩ nhân loại.


      Tu sĩ nhân loại và nàng ăn đan dược cũng lo lắng có tác dụng phụ.


      Nghĩ tới đây, Tuyết Hoa cao hứng trở lại, cái đuôi sung sướng mà lắc lư.


      Nuôi tiểu hồ ly hơn mười ngày, Hạ Lăng Vân biết biểu lúc nàng vui vẻ, tức giận, buồn bã, thấy cái đuôi của tiểu hồ ly khẽ lay động, cả người lười biếng nằm sấp trong ngực mình, biết tâm trạng lúc này của nàng vô cùng tốt.


      Khẽ miết cái tai nhọn lông xù của nàng, : "Hôm nay thấy được tiểu Tuyết Lan đáng xinh đẹp, ta cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ ngươi lúc biến thành người." Hồ ly là loại rất khôn lanh, thông minh, nổi danh mị, từng thấy hồ ly ngàn năm xinh đẹp quyến rũ. Tuyết Hoa vốn là hồ ly đáng , lúc biến thành hình người chắc vô cùng xinh đẹp, nhưng mà lúc này thân hình của nó so với chủng tộc cùng loại tuy nhưng xinh xắn lanh lợi hơn.


      Tuyết Hoa nằm rạp khuỷu tay cố gắng nhớ lại dung mạo mình lúc trước, sau đó phát , nàng cũng nhớ nổi hình dáng của mình là như thế nào rồi, chỉ loáng thoáng nhớ bản thân nàng tóc đen mắt đen, tuổi lớn lắm.


      Nguyên nhân là do nàng xuyên sao? Thực xong, kí ức càng lúc càng mờ nhạt, khéo nàng biến thành hồ ly mất rồi.


      Tuyết Hoa bắt đầu buồn bực, nhúc nhích nằm trong khuỷu tay .


      Hạ Lăng Vân biết đêm qua nàng khắp nơi tìm hiểu địa hình của Vong Trần Cư, sau đó chăm chỉ tu luyện, sáng sớm lại bị đưa tới dược viên, mệt mỏi, lúc này nàng nên ngủ, vì vậy nhàng xoa xoa bộ lông nàng.


      Mí mắt dần dần cụp lại, Tuyết Hoa ngủ rồi.


      "Tuyết Hoa, Lệ Quân Hoa bái sư thành công, bắt đầu tu luyện rồi, ngươi cần phải đẩy nhanh tốc độ, tận dụng thời cơ lúc nàng ta và Hạ Lăng Vân chưa gặp mặt biến hóa thành người." thanh quen thuộc lại xuất trong giấc mơ của Tuyết Hoa, sau đó là dáng người cao lớn như như .


      "Ngươi chính là người giao nhiệm vụ cho ta?" Tuyết Hoa ở trong mộng tò mò hỏi.


      "Đúng vậy, ta là nhân viên quản lý thứ n, ta để ngươi xuất trong thế giới này, phân công nhiệm vụ cho ngươi, ngăn cản Lăng Vân Tiên Quân trở thành trong số những nam nhân hậu cung của Lệ Quân Hoa." Người tự xưng là nhân viên quản lý thứ n , giọng cũng phân biệt nam nữ.


      "Tại sao ta phải làm việc cho ngươi, tại sao ta phải xuyên ? Ta muốn làm hồ ly, ta muốn về nhà." Tuyết Hoa cao giọng .


      "Có số việc thích hợp cho ngươi biết. Ngươi chỉ cần nhớ kĩ, ngươi xuất ở thế giới này là có nguyên nhân, hơn nữa ngươi cũng trở về được." Nhân viên quản lý thứ n , "Ngươi muốn thay ta làm việc cũng được, vậy hãy chờ trở thành sủng vật của Lệ Quân Hoa ."


      Chẳng lẽ mình chết, cho nên xuyên qua?


      Tuyết Hoa lập tức : "Ta bây giờ là sủng vật của Lăng Vân Tiên Quân."


      Nhân viên quản lý thứ n : "Ngươi bị ngốc à? Lệ Quân Hoa thích các động vật nhắn mềm mại, nếu Lăng Vân Tiên Quân trở thành trong những nam nhân của nàng ta, ngươi làm sao có thể thoát khỏi việc trở thành công cụ để tranh thủ tình cảm?"


      Tuyết Hoa: ...


      Nhân viên quản lý thứ n giật dây : "Vì chính bản thân ngươi, ngươi nên ngăn cản Lăng Vân Tiên Quân trở thành trong những nam nhân của Lệ Quân Hoa. Thời điểm thích hợp ta trợ giúp ngươi."


      Tuyết Hoa lập tức : "Được, ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."


      Thân hình mờ ảo của nhân viên quản lý thứ n cúi người xuống vuôt ve đầu Tuyết Hoa : "Hồ ly ngoan, thân thể của ngươi cũng đặc biệt đấy, bên trong phong ấn là lực lượng cường đại, mỗi lần ngươi phá vỡ đạo phong ấn, thực lực của ngươi tăng thêm lần. Chờ ngươi lớn lên, ngươi cường đại kém Lăng Vân Tiên Quân."


      Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, " ?"


      Nhân viên quản lý thứ n cười : "Đương nhiên, bằng sao ngươi có thể chống lại với con của thần Dịch Ngũ, người tạo ra thế giới này.


      Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi: Người tạo ra thế giới này gọi là Dịch Ngũ sao? Sao Hạ Lăng Vân cho ta biết.


      Nhân viên quản lý thứ n thoáng trầm mặc, vội vàng : "Vừa rồi ta lỡ miệng, ngươi đừng nhớ kĩ, về sau cũng đừng nhắc với bất kì kẻ nào. Ta bề bộn nhiều việc, về sau liên hệ với ngươi." Vừa xong, thân ảnh mờ ảo lập tức biến mất trong sương mù.


      Tuyết Hoa kinh ngạc hô to: "Này, này, ngươi quay lại, nhân viên quản lý ngươi quay lại, ngươi cho ta biết nơi ngươi là chỗ nào." Nàng chưa nghe Hạ Lăng Vân đại lục Ngũ Nguyên có con sông lớn như vậy.


      Trong mộng hoang vu, có khung cảnh cũng có thanh .


      Tuyết Hoa trong giấc mộng:_ Ta ngủ cũng được ngon.


      Màn đêm buông xuống, Tuyết Hoa chậm rãi tỉnh lại, phát mình ngủ trong ổ hồ ly, Hạ Lăng Vân có ở bên.


      Nhớ lại việc ở trong mộng, nàng đột nhiên cảm thấy, hình ảnh người nhà trong trí nhớ dần dần mơ hồ, cho nên biết được bản thân trở về được cũng có nhiều thương tâm.


      Chẳng lẽ ba mẹ đối xử với mình tốt sao?


      Tuyết Hoa ngẩng mặt lên cố gắng nhớ lại, nhưng lại thể nhớ được những chuyện liên quan đến ba mẹ.


      Aiii... Được ngày nào hay ngày đấy vậy.


      Bò ra khỏi ổ hồ ly, nàng duỗi duỗi cái chân, co rút khẽ kêu vài cái mở cuống họng "Oa ô ô oa ô", sau đó hếch mũi ngửi, men theo mùi thơm ra khỏi phòng ngủ của Hạ Lăng Vân, rời khỏi Vong Trần Cư, chạy về phía rừng cây.


      Bên hồ Nữ Thần, Hạ Lăng Vân ngồi tảng đá xanh, Thưởng Đức ở bên cạnh hỏi cái gì, dưới chân của bọn họ là đống bùn màu xám, mà Tuyết Hoa lại ngửi được mùi hương thơm từ trong đống bùn đó.


      Cảm ứng được nàng chạy tới, Hạ Lăng Vân cười : "Tiểu hồ ly tham ăn tỉnh rồi."


      "Ngao...ooo." Tuyết Hoa kêu lên, chạy thẳng về phía , kêu tiếng đồng thời cọ cọ chân .


      Vỗ vỗ cái đầu của nàng, Hạ Lăng Vân : "Đêm nay ngươi cần săn mồi rồi, Thưởng Đức làm cho ngươi gà lá sen."


      Thưởng Đức ngồi xổm xuống đập vỡ cái đống bùn đất kia, sau đó nhấc con gà bọc lá xen ra : "Thịt gà bị nóng quá, ngươi nếm thử tiểu hồ ly."


      Tuyết Hoa lập tức nhảy khỏi tảng đá xanh, nhìn Thưởng Đức lễ phép kêu tiếng, sau đó bắt đầu cắn xé con gà ăn mày bọc lá sen.


      Hạ Lăng Vân trìu mến nhìn nàng, liên tiếp trả lời những vấn đề mà Thưởng Đức gặp phải lúc tu luyện.


      Tuyết Hoa ăn hết con gà tính là lớn lắm, sau đó vẫn chưa cảm thấy no bụng, quyết định xuống nước tắm rửa sạch , nếu như thấy cá bắt con về.


      Thấy nàng chạy về phía hồ Nữ Thần, Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, đừng ăn gì nữa, nửa canh giờ sau ta cho ngươi ăn Tẩy Tủy Đan."


      Ăn Tẩy Tủy Đan?


      Tuyết Hoa nghe xong lập tức dừng lại, bắt đầu tản bộ bên hồ Nữ Thần. Sau khi ăn Tẩy Tủy Đan cơ thể nàng bài xuất khí bẩn, đợi lúc đó hẵng tắm rửa.


      Thấy nàng tản bộ cho tiêu thực, Hạ Lăng Vân cũng để ý nữa, đứng dậy rời khỏi tảng đá. Thưởng Đức ngồi mặt đất, bắt đầu vận công tu luyện, Hạ Lăng Vân đưa tay để lên đầu , giống như trợ giúp vận công.


      Linh quang màu xanh từ người Thưởng Đức dần dần tràn ra, vẻ mặt của Hạ Lăng Vân ngưng trọng bàn tay đè chặt đỉnh đầu .


      Tuyết Hoa cảm thấy hiếu kì, tới gần nhìn xem thế nào. lâu, Hạ Lăng Vân thu hồi tay lại. Chỉ chốc lát sau, Thưởng Đức thu công. cũng đứng dậy, mà quỳ xuống dập đầu với Hạ Lăng Vân, vẻ mặt cảm kích : "Cảm ơn trưởng lão hỗ trợ vãn bối khai thông linh lực." Đêm nay, mặc dù thể đột phá nhất phẩm tu sĩ, nhưng cũng có nhiều tiến bộ, chỉ cần cho chút thời gian nữa, có thể tiến giai thành nhị thẩm tu sĩ, tuổi thọ cũng được kéo dài.


      "Đợi Thường Hưng hái thuốc trở về, ngươi hãy bế quan." Hạ Lăng Vân , "Thời gian của ngươi cũng còn nhiều nữa rồi." Thân thể Thưởng Đức xuất lão hóa, nếu tiến giai, tuổi thọ của cũng hết.


      "Cảm ơn trưởng lão quan tâm." Thưởng Đức cảm động rơi nước mắt .


      Hạ Lăng Vân đưa tay đỡ Thưởng Đức dậy : "Ngươi nghỉ ngơi ."


      "Dạ, trưởng lão." Thưởng Đức đứng dậy, khẽ khom người với Hạ Lăng Vân, sau đó về phía Vong Trần Cư.


      Hạ Lăng Vân nhìn tiểu hồ ly đứng ở bên , "Tuyết Hoa, tới ăn đan dược."


      Ăn đan dược? Ha ha...


      Vẻ mặt Tuyết Hoa rất khôi hài chạy tới trước mặt Hạ Lăng Vân ngẩng đầu lên chuẩn bị ăn đan dược.


      Hạ Lăng Vân lấy hộp gỗ mà buổi sáng Thanh Hoa đưa cho, mở ra, lấy hai viên đan dược ở bên trong, bóc vỏ ngoài đưa tới miệng Tuyết Hoa.


      Tuyết Hoa vươn đầu lưỡi cuốn lấy, sau đó nhai nhai rồi nuốt xuống.


      Trong miệng răng lưỡi vẫn còn vương mùi hương hoa cỏ nhàn nhạt, đan dược giống như sản sinh ra dòng nước ấm từ dạ dày lan tới lục phủ ngũ tạng tứ chi bách hải.


      "Tuyết Hoa, ta cho ngươi dùng Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan và Bồi Nguyên Đan cao cấp, ngươi dựa vào phương thức của mình tự tu luyện, đến khi bụng ngươi chịu nổi mới dừng lại, bài trừ chất độc." Hạ Lăng Vân dặn dò.


      "Ngao...ô ô" Tuyết Hoa kêu lên tiếng ý mình hiểu , sau đó nhìn xung quanh, nhảy lên tảng đá xanh mà Hạ Lăng Vân vừa ngồi, thấp giọng triệu hồi "Chuyển đổi ngưng tụ linh khí thiên địa" để dưới thân mình, sau đó dựa theo tâm pháp thái cực bắt đầu tu luyện.


      Hạ Lăng Vân đứng bên người nàng khẽ nhắm mắt lại, dùng ý thức cảm nhận lưu động của linh khí thiên địa ở xung quanh, đồng thời kiểm tra quá trính vận hành của nàng.


      Công pháp tu luyện của tiểu hồ ly thuộc trường phái riêng, Hỏa linh lực và Thủy linh lực trong cơ thể lúc nào cũng ở trạng thái cân bằng, lúc nàng tu luyện linh lực, quả cầu màu đỏ đại biểu cho Hỏa linh lực và màu xanh nhạt đại biểu cho Thủy linh lực, mỗi lần qua đan điền đều tạo thành quả cầu, giống như hai con cá vây quanh điểm liên tục truy đuổi. Con cá màu đỏ và con cá màu xanh liên tục truy đuổi theo vòng tuần hoàn, dựa theo tâm pháp tu luyện mà vận hành theo kinh mạch nàng.


      Hạ Lăng Vân nghĩ đến, có Thủy Mộc linh lực, có lẽ nên giống như Tuyết Hoa, đem Thủy linh lực và Mộc linh lực thành hai con cá , tạo thành vòng tuần hoàn trong đan điền.


      "Ô ô ~~ " tiểu hồ ly bỗng nhiên vội vàng kêu lên hai tiếng, sau đó nhanh chân phi tới bụi cỏ cách Vong Trần Cư mấy mét.


      Nhìn cái dáng vẻ này của nàng, Hạ Lăng Vân mỉm cười, sau đó nhanh chóng phi tới phương hướng xa hơn tiểu hồ ly, bay đến bên trái nàng.


      Tiểu hồ ly quên mất hướng gió á..., mà vị trí của lại vừa vặn đón gió, nếu như bay tới chỗ đầu ngọn gió, vậy chất bài tiết của nàng xông chết mất.
      Nhược Vân, Happyanh, chumnhoxanh24 others thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 25: Mong muốn của tiểu hồ ly


      Toàn thân Tuyết Hoa vừa bẩn vừa thối, cái gì cũng dám lại gần nam thần, vội nhảy vào hồ Nữ Thần tắm rửa sạch .


      "Rắc...rắc..." Nàng ở trong nước cố gắng dùng linh lực khuấy động bọt nước, hai móng vuốt ngừng gãi gãi da lông. Nhưng mà thân thể hồ ly của nàng ngoại trừ bài tiết ra những uế vật màu đen xám, còn đầy dầu, phải chỉ dùng nước là có thể rửa sạch.


      Làm sao bây giờ? Cái mũi linh mẫn của siêu cấp hồ ly là nàng có thể ngửi thấy mùi hôi nồng đậm nha.


      Tuyết Hoa vừa mắc cỡ vừa vội, gần như muốn khóc.


      "Tuyết Hoa, để cho ta giúp." Hạ Lăng Vân đứng ở bên hồ chứng kiến màn tắm rửa của tiểu hồ ly, cười nhàng vung tay áo, lợi dụng pháp thuật hệ thủy kích thích sức nước, đẩy tiểu hồ ly tới trước mặt mình.


      "Oa ô." Tuyết Hoa cụp lỗ tai hồ ly, thể làm gì để cho lấy xà bông thơm mùi hoa nhài bôi lên toàn thân hồ ly của nàng, sau đó để mặc tùy ý dùng hai tay tắm rửa cọ xát bộ lông mình...


      Nam thần, thân thể của ta lần nữa bị chàng sờ mó hết rồi, trong sạch sớm còn. Tuy rằng chàng cái gì cũng biết, nhưng ta biết. Ta có thể...


      Nhìn gương mặt tuấn dật của nổi bật trong đêm tối, tâm thần Tuyết Hoa bỗng nhiên nhộn nhạo.


      Nam thần là người đẹp nhất thế gian, thanh linh thánh khiết, nàng mong muốn chàng có gì đúng? Nhiệm vụ của nàng là ngăn để chàng trở thành hậu cung của Lệ Quân Hoa, có lẽ nàng nên cướp lấy lòng của nam thần, để chàng thể mến Lệ Quân Hoa.


      Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc phật, tỉ lệ nàng chiếm được tâm của nam thần là rất lớn.


      Nàng có chung thủy mà Lệ Quân Hoa có được, nếu như sau này nam thần có hảo cảm với Lệ Quân Hoa, chỉ cần còn lưu lại vài phần lí trí..., cũng có thể chọn người ở với rất nhiều năm, tình cảm dành cho trước sau như , chính là nàng.


      Vạn nhất bị tình làm cho đầu óc u mê, mất lí trí tự nguyện cùng người khác hưởng chung vợ, nàng là người bầu bạn gắn bó với nhiều năm, chỉ có thể là nữ phụ chiếm được cái tình cảm gọi là huynh muội?


      Có đáng giá ? Nàng hoàn thành nhiệm vụ nhất định phải đem bản thân mình đóng góp vào.


      Thế nhưng mà, nam thần thanh cao như vậy, sao lại có thể vì tình buông tha cho tôn nghiêm, hèn mọn cầu khẩn tình hoàn chỉnh?


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa mâu thuẫn xoắn xuýt trong chốc lát, sau đó quyết định mặc kệ kết quả tương lai thế nào, nàng phải nhanh nhanh chóng chóng tu luyện thành người, biến thành hồ ly tinh xinh đẹp tuyệt trần, câu dẫn lòng của nam thần. Thành công rồi, nàng có được nam thần và tình của , nếu thất bại, nàng cũng chỉ cần phá hư tình cảm mến mà nam thần dành cho Lệ Quân Hoa là hoàn thành nhiệm vụ.


      "Tuyết Hoa, ngươi suy nghĩ gì?" giúp Tuyết Hoa tắm rửa, Hạ Lăng Vân phát ra tiểu hồ ly lại trầm tư suy nghĩ, nhịn được dò hỏi.


      Quay đầu, Tuyết Hoa dùng cái mũi ướt sũng cọ cọ bàn tay của Hạ Lăng Vân, thấp giọng "Oa ô ô" gọi. Nàng ỷ vào việc biết suy nghĩ của mình, lớn mật : Ta suy nghĩ làm sao có thể nhanh chóng biến thành người, làm thế nào để câu dẫn chàng.


      "Lần sau ta tìm linh sủng hồ ly biết tiếng người, giúp đỡ ta và ngươi chuyện." Hạ Lăng Vân mỉm cười lắc đầu , sau khi tắm cho nàng sạch , tiện tay dùng thủy linh lực làm khô lông nàng.


      Bộ lông mềm mượt trắng như tuyết tỏa ra mùi thơm nhè của hương hoa nhài, Hạ Lăng Vân hài lòng ôm tiểu hồ ly vào trong ngực về phía Vong Trần Cư.


      Trong lòng hạ quyết định, Tuyết Hoa ngoan ngoãn vùi vào lồng ngực . Ngực của rất ấm, còn có mùi hương thơm dễ chịu. Mùi thơm này tiến sâu vào trong lòng nàng, khiến nàng khắc sâu vào tận trong tâm.


      Trở lại Vong Trần Cư, Hạ Lăng Vân mang tiểu hồ ly tới thư phòng của , để nàng xuống bàn sách : "Tuyết Hoa, ban ngày ngươi ngủ đủ rồi, vừa rồi cũng tu luyện xong, bây giờ đừng có chạy lung tung. Ta dạy ngươi nhận biết chữ." hi vọng tiểu hồ ly có thể thông minh hơn chút so với Thanh Viễn lúc ba tuổi.


      Nam thần có ý định dạy con hồ ly biết đọc sach viết chữ nha.


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa dám tin nhìn nam thần. Nam thần thích làm thầy làm sư phụ đến nghiện rồi sao?


      Mấy ngày mấy đêm ngủ nhưng Hạ Lăng Vân cũng mệt mỏi, bắt đầu chuẩn bị mài mực, sau đó giới thiệu với tiểu hồ ly: "Tuyết Hoa, bút, mực, giấy, nghiên mực là văn phòng tứ bảo mà nhân loại sử dụng, tu sĩ thường sử dụng bút mực, ngươi hãy chú ý."


      "Bên giá bút này của ta có mấy cái bút, thân bút được làm bằng cành trúc của linh trúc ngàn năm, lông dùng những lông tơ của rất nhiều hồ ly, còn có lông của sói, hay tóc máu. Lúc bình thương ta dùng mực phổ thông tùng yên, hoặc mực du yên, lúc vẽ linh phù hoặc pháp trận mực là hỗn hợp của máu linh thú hòa với mực phấn, bột phấn linh thạch mà thành. Giấy vẽ của tu sĩ thường tạo bởi cỏ cây linh tinh. Chất lượng mực và giấy tốt, cộng với uy lực phù chú do thực lực của bản thân tu sĩ quyết định...


      Lúc chuyện cũng mài mực xong, đưa bút lông cỡ trung chấm vào mực, sau đó ở nền giấy Tuyên Thành viết đường ngang, : "Ngươi biết gì, nên giống như đứa của nhân loại bắt đầu học văn tự đơn giản nhất. Đây là , hai vệt ngang thế này gọi là hai..."


      nghiêm túc giảng dạy, Tuyết Hang nhìn đường vạch ngang kia, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ hai vạch là hai, ba vạch là ba? Người của thế giới này, ngôn ngữ, bối cảnh xã hội, xiêm y trang sức đều tương tự như thế giới của nàng, chẳng lẽ văn tự của thế giới này cùng với chữ Hán là giống nhau? Chữ giản thể hay phồn thể?


      Chứng kiến dáng vẻ chăm chú nhìn số "" kia, Hạ Lăng Vân lại viết "Hai", : "Đây là hai, nghĩa là hai cái." giơ tay trái lên đưa ra ngón trỏ và ngón giữ, đọc tới đọc lui: "Hai."


      Là giống nhau!


      Ánh mắt tiểu hồ ly lóe sáng có chút tinh quái vui sướng, ha ha ha, cần nam thần dạy nàng cũng biết rồi.


      "Tuyết Hoa, ngươi hiểu được lời ta sao?" Hạ Lăng Vân thấy nàng chăm chú nhìn chữ viết liền hỏi.


      "Ngao...ô." Tuyết Hoa gật đầu.


      "Ngươi hiểu ?" Hạ Lăng Vân có chút nôn nóng hỏi.


      Tuyết Hoa dứt khoát tiến tới hai bước, móng trái dẫm nát chữ "", sau đó kêu lên: "Oa ô." Rồi lại đưa móng vuốt dẫm lên chữ viết số "Hai", kêu lên "Oa ô, oa ô."


      "Xoạt__" giấy Tuyên Thành bị móng vuốt sắc bén của nàng xé rách rồi.


      Hạ Lăng Vân mặc kệ tờ giấy bị rách, xoa nắn lỗ tay của nàng tán dương: " hổ là hồ ly thông minh, ngươi còn giỏi hơn nhiều so với Thanh Viễn lúc bắt đầu học viết chữ ." Đệ tử thông minh đó làm niềm kiêu hãnh của sư phụ, có thể bồi dưỡng tinh linh quái thành tài lại càng là loại khiêu chiến.


      Lấy quả đỏ giống như quả táo ở trong vòng Càn Khôn ra, Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, đây là phần thưởng của ngươi." Đứa ngoan nên khen ngợi.


      Tuyết Hoa cao hứng, từ lần trước nếm thử nó nàng vẫn luôn mong muốn được ăn lại.


      Thò tay xoa bóp móng vuốt của nàng, Hạ Lăng Vân có chút tiếc hận : "Đáng tiếc đây là móng vuốt, cách nào luyện chữ, càng thể luyện những văn tự phù chút phức tạp." Chỉ có thể chờ nàng tiến hóa thành công, lại dạy nàng luyện chữ vẽ phù.


      Văn tự bình thương nàng cần học tập, chỉ cần sau này nam thần dạy nàng phù chú và pháp trận là được.


      Tuyết Hoa mỉm cười kêu lên. Nàng còn nhỡ ở dãy núi Hằng Cổ lúc nàng ngủ, Hạ Lăng Vân vẽ pháp trận, pháp trận đấy cũng là những văn tự phức tạp.


      Hạ Lăng Vân cảm thấy trình độ thông minh của tiểu hồ ly vượt qua khả năng dự đoán của , dứt khoát viết từ đến mười, sau đó dạy nàng.


      Tiểu hồ ly vui sướng mà phối hợp, đôi khi còn cố ý dẫm sai vài chỗ, để cho nam thần chơi đùa với mình.


      Hạ Lăng Vân tu luyện tám trăm năm, việc gì cũng mười phần kiên nhẫn, sợ người khác phiền mà dạy bảo nàng, coi nàng như là tiểu đồ đệ, tiểu nữ nhi mà dạy rồi.


      Chơi đùa với nam thần, Tuyết Hoa cảm thấy thời gian trôi qua nhanh.


      Đến lúc phía chân trời lộ ra tia sáng, Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, sáng sớm linh khí thiên địa sạch tinh khiết, chúng ta tu luyện." xong, bế nàng lên, đến bên tảng đá xanh bên ngoài Vong Trần Cư.


      Đặt tiểu hồ ly xuống mặt đất, nhìn lên cao : "Ngươi dựa theo phương pháp của mình tự tu luyện , tâm pháp tu luyện của ngươi có phong cách riêng, ta cũng thể chỉ cho ngươi."


      Tâm pháp tu luyện của nàng chưa từng thấy, đoán chừng khắp giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên cũng có mấy người hiểu được. Phương thức tu luyện ban đầu của tinh linh quái chính là theo bản năng, mà nhạy cảm của chúng đối với nguy hiểm vượt qua nhân loại, cho nên tâm pháp tu luyện mà tinh linh quái nghĩ ra so chưa chắc yếu ớt tâm pháp tu luyện của linh sủng.


      Tuyết Hoa "Ô ô" lên tiếng, sau đó ngoan ngoãn tới bên cuộn người lại, sau đó triệu hoán thần khí bắt đầu tu luyện. Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng nhắm mắt, chuẩn bị tu luyện thủy tâm quyết và mộc tâm quyết của .


      Tuyết Hoa có thần khí để gian lận, làm chơi ăn , đợi lúc nàng thu công, Hạ Lăng Vân tu vi thâm hậu vẫn còn tu luyện. Nàng tới ngửa đầu nhìn về phía . Mỗi lần nhìn kĩ như vậy, hình tượng trang nghiêm thánh khiết của trong lòng nàng càng tăng thêm.


      chủ nhân hòa nhã, cẩn thận chăm sóc nàng, coi nàng như đứa , đệ tử mà chỉ dạy.


      là Tiên Quân lạnh lùng uy nghi, đối xử với mọi người bình thản như nước, phảng phất như quá gần gũi hay xa cách.


      là Tiên Quân tuổi thọ kéo dài rất nhàm chán, quên thất tình lục dục, liệu tình nóng bỏng như lửa? nữ nhân mà đến mức để ý tới tôn nghiêm của nam nhân, tình nguyện chung thê tử với nam nhân khác chứ muốn buông tha cho tình đó?


      Tuyết Hoa nhìn gương mặt như ngọc giống như lão tăng nhập định, nội tâm giống như sóng nước cuồn cuộn.


      Nếu như sau khi nàng hóa thành hình người dung mạo kém hơn Lệ Quân Hoa, nàng lại ở chung với lâu như vậy, trước khi Lệ Quân Hoa trưởng thành nàng có thể cướp đoạt được tình sâu sấc nóng bỏng của ?


      mạnh mẽ, tuấn, dịu dàng, cao quý, là người vô cùng hoàn mĩ, là người mà mọi nữ nhân đều khát vọng có được.


      Người vì mình trời tru đất diệt!


      Đôi mắt hồ ly của Tuyết Hoa lóe ra ánh sáng u quyết tuyệt, nàng thích nam thần rồi, nàng muốn có được nam thần.


      Có được cùng với việc ngăn trở thành nam nhân trong hậu cung của Lệ Quân Hoa hoàn toàn xung đột, thậm chí nàng có được hoàn thành được nhiệm vụ kia.


      Nhất cử lưỡng tiện, cớ sao nàng làm?
      Happyanh, chumnhoxanh, hthuqttn27 others thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 26 Đây là đồng loại của ngươi


      Tuy Hạ Lăng Vân cảm thấy linh sủng của người khác được dạy dỗ tốt, ảnh hưởng tới sủng vật của mình, nhưng tiểu hồ ly cần phải học tập các linh sủng khác mới có thể trao đổi tri thức, cho nên vẫn mang theo nàng dạo xung quanh Thiên Linh Môn, để cho nàng nhận thức vài linh sủng trong Thiên Linh Môn.


      Khu vực luyện võ nằm ở ven hồ Nữ Thần, đám tu sĩ tập luyện kiếm kỹ, hai tu sĩ mặc hoàng y thoạt nhìn thực lực kém tay cầm kiếm dạy dỗ các đệ tử, điều chỉnh tư thế cho bọn họ, đồng thời chỉ dạy chỗ sai.


      Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly bước nhanh tới, mọi người thấy vậy đồng loạt ôm quyền khom người, "Hạ trưởng lão/ Sư tổ/ Sư thúc tổ/ Thái sư thúc..."


      Trong đó nam nhân mặc hoàng y mặt chữ điền bước nhanh tới chỗ Hạ Lăng Vân, khom người , "Sư phụ, con vừa về hôm qua, mới nghe người về rồi, định sau khi dạy xong đệ tử tới thỉnh an người." Gương mặt hơi đen, nhưng lúc ôm quyền ống tay áo trượt xuống lộ ra cánh tay khá trắng, chắc do luôn ở bên ngoài lịch lãm rèn luyện, da mặt màu đen là do ngày ngày phơi nắng biến thành đấy.


      Sư phụ?


      Tuyết Hoa nằm trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân cẩn thận dò xét tu sĩ này. Gương mặt cương nghị chính khí thể gọi là tuấn, nhìn qua già hơn Hạ Lăng Vân bảy tám tuổi, bọn họ là thầy trò bằng là huynh đệ. Hạ Lăng Vân vẫn chỉ là đệ đệ. Nhưng mà tu tiên chỉ cầu trường sinh bất lão, cho nên tuổi càng trẻ càng lộ ra tu vi thâm hậu.


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, nhìn phần lớn đệ tử hành lễ với mình : "Các người đều miễn lễ, tiếp tục luyện công ."


      "Vâng, Hạ trưởng lão/ Sư Tổ/ Sư thúc tổ/ Thái sư thúc..." Chúng đệ tử nhao nhao rồi tản ra tiếp tục luyện kiếm.


      Hạ Lăng Vân hỏi đồ đệ: "Thanh Bình, ngươi cần tài liệu luyện khí?" Đệ tử này của thích luyện khí, thường xuyên chạy ra ngoài thu thập tài nguyên, chế tác ra những pháp khí tinh xảo.


      "Lần này ta kiếm được khá nhiều nguyên liệu, đoán chừng có thể làm sáu, bảy pháp khí ngoài trung cấp."


      Lưu Thanh Bình cười , "Sư phụ, con vẽ ra ba bản thiết kế, người có rảnh giúp con tham khảo chút."


      Hạ Lăng Vân gật gật đầu, vỗ vỗ đầu tiểu hồ ly trong tay : "Thanh Bình, đây là tiểu sủng vật của vi sư, gọi là Tuyết Hoa." lại với Tuyết Hoa, "Tuyết Hoa, đây là thất đệ tử của ta Lưu Thanh Bình, ngũ phẩm tu sĩ." Lúc ra ngoài dùng ý thức cảm nhận những đệ tử có trong môn phái, phát đồ đệ này về, ở võ tràng.


      "Chúc mừng sư phụ, cuối cùng người cũng thu được linh sủng rồi. Tuyết Hoa, ta có thể sờ ngươi ?" Lưu Thanh Bình cao hứng , thò tay muốn vuốt ve cái đầu của tiểu hồ ly. Ngày hôm qua nghe các sư huynh sư tỉ qua, chủng loại của tiểu hồ ly này rất kì lạ, có thể kém Cửu Vĩ Thiên Hồ cường đại.


      phải ai cũng có thể sờ đầu ta đâu đấy.


      Tuyết Hoa lập tức nhe răng trợn mắt, dáng vẻ cự tuyệt. Xét thấy là đồ đệ của nam thần, lại còn biết xin phép nàng, cho nên nàng mới cào đấy.


      Lưu Thanh Bình lập tức dừng tay : "Sư phụ, tiểu linh hồ của người quả nhiên rất kiêu ngạo, chỉ cho phép người chạm vào nó." Vũ Đình sư huynh cho biết, con hồ ly này vô cùng hung dữ, cho phép bất cứ ai động vào người nó, cho dù là đồng loại hồ ly Linh Hồng tới gần trêu chọc, còn bị nó cho trảo, thiếu chút nữa phá hủy mặt của Hồng Linh.


      "Thanh Bình, ngươi gọi Mị nhi ra, chúng đều là hồ ly cái, chắc có thể làm bằng hữu." Hạ Lăng Vân . cũng bởi vì linh sủng của Lưu Thanh Bình là hồ ly, cho nên mới đặc biệt tới võ trường đấy.


      "Sư phụ, con để nó ra ngoài chơi, con gọi nó về ngay." Lưu Thanh Bình dám chần chừ, dùng ý niệm kêu gọi linh sủng của mình.


      Chỉ chốc lát sau, con hồ ly lông màu nâu đỏ vội vàng lao tới, sau lưng còn có con vật giống mèo nhưng dáng vẻ khá lớn có lông vằn vàng đen.


      Hổ, con hổ lớn!


      Tuyết Hoa nhìn chăm chú.


      "Chủ nhân, đây là tiểu hồ ly người ? Trưởng lão khỏe." Con hồ ly có bộ lông màu nâu đỏ chạy tới trước mặt Lưu Thanh Bình sau đó nho nhã lễ độ vấn an Hạ Lăng Vân. Giọng của nó nhàng, giống như dưới hai mươi tuổi.


      Ngày hôm qua Hạ Lăng Vân có tìm con linh sủng biết để trợ giúp nàng và trao đổi, hôm nay tìm được.


      Tuyết Hoa hâm mộ mà nhìn con hồ ly to gấp đôi mình. Nó biết tiếng người rồi.


      "Hạ trưởng lão khỏe." Con hổ lớn theo hồ ly tinh thần phấn chân , "Hồ ly , lông trắng khiến người khác chú ý." Giọng của nó rất lớn rất thô, giống như là tráng hán chuyện.


      Lông trắng của ta còn trân quý hơn cái đám lông hỗn tạp của ngươi!


      Tuyết Hoa trừng mắt lúc trước là sợ hãi, nhưng giờ phút này nàng hề sợ con linh hổ này.


      " lâu gặp, Hắc Hùng." Hạ Lăng Vân cười giới thiệu với Tuyết Hoa, "Đây là Hắc Hùng linh sủng của sư điệt Vân Linh của ta, linh căn hệ Phong thuộc tính hổ, tự xưng là Phi Thiên Hổ."


      Xoay người thả Tuyết Hoa xuống đất, Hạ Lăng Vân : "Mị nhi, ngươi cho ta biết, tiểu hồ ly bao lớn? Nó là ấu hồ sao?"


      Linh hồ Mị nhi chậm rãi tới trước mặt Tuyết Hoa, dò xét nàng, ngửi hương vị của nàng.


      Ngửi cũng có thể hiểu ? Ngươi ngàn vạn lần đừng ta rất thối.


      Tuyết Hoa rất xấu hổ trón tránh cái mũi của hồ ly Mị nhi. Cái mũi hồ ly linh mẫn đến mức nào, nàng vô cùng hiểu.


      Linh hồ Mị nhi ngửi lúc : "Hạ trưởng lão, nó phải là ấu hồ rồi." Giống như nhân loại dễ dàng phán đoán tuổi thọ của người khác, động vật cũng có thể phân biệt đồng loại lớn .


      "Ah, ngươi có thể đoán nó bao lớn , tương đương đứa trẻ loại người mấy tuổi?" Hạ Lăng Vân dò hỏi, hi vọng Mị nhi có đầy đủ linh trí trả lời vấn đề của .


      Linh hồ Mị nhi , "Ta chỉ có thể kết luận nó là hồ ly giống cái- còn chưa trưởng thành."


      "Nó như vậy, chắc tương ứng với đứa trẻ tám tuổi." Linh hổ chen miệng , nó rời mắt nhìn chằm chằm vào tiểu hồ ly xinh đẹp, rất muốn đưa móng vuốt ra chạm vào.


      "Ngươi câm miệng, nó bây giờ có tu vi nhị phẩm linh lực, nhân loại có đứa trẻ nào thông minh như vậy?" Linh hồ Mị nhi kêu lên, "Nó khiến ta cảm thấy bị uy hiếp."


      "Ah?" Hạ Lăng Vân có chút kinh ngạc, "Vì sao?"


      Linh hồ Mị nhi trả lời, mà ngồi xuống, dùng lông đuôi to xù che khuất nửa người dưới của mình.


      "Sư phụ, tại Thiên Linh Môn có hai linh hồ giống cái rồi, mà dưới tình huống bình thường, những động vật có tu vi linh lực thấp khả năng sinh sản tốt hơn so với tu vu linh lực cao." Lưu Thanh Bình có thể câu thông với Mị nhi giải thích.


      "À." Hạ Lăng Vân hiểu , nhàn nhạt , "Mị nhi, Tuyết Hoa hẳn là loại linh hồ có thời gian trưởng thành khác dài, trong thời gian ngắn uy hiếp được ngươi."


      Linh trí của linh sủng tăng trưởng rất nhanh, đều xem thường đồng loại, muốn giao phối với đồng loại ngu xuẩn. Thiên Linh Môn chỉ có hai hồ ly đực, là Hồng Linh của chương môn sư điệt, còn có con tuyết hồ tam phẩm của đồ tôn. Tuyết Hoa có tu vi linh lực thấp, tuổi , linh hồ Mị nhi cho rằng giống đực giao phối với mình bị cướp .


      Tuyết Hoa trưởng thành, tránh khỏi việc động tình - giao phối.


      Hạ Lăng Vân trầm ngâm.


      Hồng Linh thô tục phóng đãng, quyết cho phép nó nhúng chàm Tuyết Hoa thuần khiết.


      Còn con hồ ly tuyết trắng tam phẩm kia... xem nếu như dáng vẻ tốt tiềm lực cao, cũng có thể giúp đỡ bồi dưỡng, tranh thủ huấn luyện nó thành con hồ ly xứng đôi với Tuyết Hoa nhà .


      "Này, tiểu hồ ly, chúng ta cùng nhau chơi đùa ." Linh hổ Hắc Hùng tiến đến trước mặt Tuyết Hoa : "Ta đến Thiên Linh Môn 300 năm, quen thuộc từng cọng cây ngọn cỏ nơi này, ta có thể dẵn ngươi dạo chơi khắp nơi, đào hang thỏ, thịt thỏ rất ngon."


      "Oa ô." Tuyết Hoa kêu lên, vội vàng vượt qua người nó và Mị nhi, leo lên người Hạ Lăng Vân.


      Hạ Lăng Vân hứng thú dò hỏi: "Mị nhi, nó vừa cái gì?" cần phiên dịch.


      Lưu Thanh Bình và Mị nhi cùng Linh hổ hoàn toàn ngây ngẩn người, chủ nhân và linh sủng hoàn toàn có thể câu thông ý niệm, lẽ ra chủ nhân phải hiểu tiếng kêu của linh sủng mới đúng.


      "Mị nhi?" Hạ Lăng Vân dò hỏi.


      Linh hồ Mị nhi tranh thủ đáp, "Tiếng kêu của nó ý tứ mất hứng, muốn chơi với Hắc Hùng."


      Tuyết Hoa lay lay ống quần Hạ Lăng Vân lập tức ngây dại, quay đầu nhìn linh hồ Mị nhi, nó có thể phiên dịch lời của nàng cho Hạ Lăng Vân?


      "Oa ô, Ngaoooo...." Tuyết Hoa thăm dò .


      Linh hồ Mị nhi : "Trưởng lão, linh sủng của người , nó rất thích người, nó cố gắng tu luyện tranh thủ sớm biến thành người."


      Lần đầu tiên nghe được ý nghĩ của tiểu hồ ly, Hạ Lăng Vân cười ấm áp như gió xuân, gương mặt tuấn nhã phát ra tầng ánh sáng .


      Dịu dàng vuốt ve cái đầu của nàng, ôn nhu : "Tuyết Hoa, ta giúp ngươi, chờ ngươi tu luyện thành hình người, ta thu ngươi làm đệ tử thứ mười ba."


      Đệ tử?


      Lưu Thanh Bình dù là ngũ phẩm tu sĩ 400 tuổi, cũng nghẹn họng trân trối nhìn. phải là linh sủng, người hướng dẫn nó sao? Cần gì phải thu làm đệ tử, còn xếp vào hàng đệ tử đông đảo? Tu sĩ nhân loại cùng tiểu hồ ly trở thành huynh muội, cái này... Đối mặt với các tu sĩ khác phái, cũng khó mở miệng. Nhưng mà sư phụ quyết định, thân là đệ tử cần phải tuyệt đối ủng hộ.


      Tạm thời thể cho biết nàng muốn làm đồ đệ của .


      Tuyết Hoa thấp giọng kêu lên tiếng.


      Linh hồ Mị nhi dừng chút rồi phiên dịch "Nó có chút cao hứng."


      "Tuyết Hoa, đêm qua ta dạy ngươi mười chữ, ngươi còn nhớ ?" Hạ Lăng Vân dò hỏi, nhớ tiểu hồ ly rất thông minh, nhưng biết trí nhớ nàng có tốt , nếu nàng sao nàng có thể quên chủ nhân của mình.


      "Ngaoooo, oa o, ô ô ô, ah ah ah...." Tuyết Hoa phát ra liên tiếp những tiếng kêu phức tạp.


      Linh hồ Mị nhi đau khổ suy tư trong chốc lát, : "Trưởng lão, ta biết nó muốn biểu đạt cái gì." Tư duy của hồ ly phải rất phức tạp, tiếng kêu có thể biểu đạt ý tứ phải rất nhiều, nó có thể lời lưu loát như vậy, hoàn toàn là do chủ nhân mất hai trăm năm dốc lòng dạy bảo.


      "Ah, quên ." Hạ Lăng Vân đành phải .


      Xem ra chỉ khi nào Tuyết Hoa giống Mị nhi và Hắc Hùng tiếng người, mới có thể tiến hành trao đổi với nàng.


      "Mị nhi, Tuyết Hoa ở Vong Trẩn Cư của ta, nếu ngươi có chuyện gì làm tới đó chơi với nó." Hạ Lăng Vân ra. hi vọng linh hồ Mị nhi có thể chỉ bảo cho Tuyết Hoa vài thứ.


      "Vâng, trưởng lão." Linh hồ Mị nhi ngẩng đầu cao hứng .


      "Trưởng lão, ta có thể tới ?" Hắc Hùng vội vàng dò hỏi. Hạ trưởng lão là trong ba vị trưởng lão tối cao của Thiên Linh Môn, bởi vì người thường xuyên ra ngoài hái thuocs, cho nên có thể tùy ý sử dụng đan dược ở trong đan phòng. Linh sủng thường xuất trước mặt người, đôi lúc được người thưởng cho đan dược, cho nên rất nhiền linh sủng thường xuyên qua lại các vùng phụ cận Vong Trần Cư.


      "Có thể, nhưng được làm hư tiểu hồ ly của ta." Hạ Lăng Vân , biết khát vọng của đám linh sủng, chỉ cần Tuyết Hoa có thể học thêm tri thức ở chỗ đám linh sủng, cũng để ý những đan dược cao cấp dành cho linh sủng kia.


      Có những lời này của , Mị nhi và Hắc Hùng cao hứng nhao nhao tới liếm láp bộ lông của Tuyết Hoa biểu thị thân mật.


      "Oa__" Tuyết Hoa đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, bốn móng vuốt thèm để ý việc cào rách xiêm y của Hạ Lăng Vân bò bò lên người , giống như con khỉ leo lên người Hạ Lăng Vân.


      Các động vật khác thè lưỡi liễm lông mang theo nước miếng nha, bẩn bẩn!


      Sau khi leo lên nàng dùng móng vuốt bám chặt vạt áo của Hạ Lăng Vân chết cũng chịu xuống đất, đợi Hạ Lăng Vân ôm nàng ra chỗ khác, tới bên hồ Nữ Thần nàng lao xuống tắm rửa.


      Hạ Lăng Vân:.... thích bị đồng loại thè lưỡi liếm lông?
      chumnhoxanh, hthuqttn, xukem28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :