1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc Tart Trung giáng sinh vui vẻ :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 073: Bản vương thích muội, thể làm như thích

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Ngụy La kinh ngạc mở to mắt, tin được Triệu Giới lại có thể làm lần nữa, hơn nữa còn là trong lúc nàng hoàn toàn tỉnh táo. Triệu Giới xâm nhập, chỉ ngậm môi nàng, mút hai cái, triền miên dây dưa. Ngụy La dám động, chỉ có thể ngơ ngác tùy cho trêu ghẹo.

      Rất nhanh, đầu óc của nàng cũng thanh tỉnh, nhớ ra bọn họ ở Ngự Hòa Lâu, Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn có thể quay về bất kỳ lúc nào…

      Ngụy La dám tưởng tượng hậu quả nếu bị bọn họ nhìn thấy, nàng giơ tay lên, đẩy Triệu Giới ra. Có điều cái ôm củaTriệu Giới rất chắc, nàng đẩy nửa ngày cũng lay chuyển, ngược lại bị nặng cắn cái!

      đau, có chút giống như uy hiếp.

      Triệu Giới hôn rất mạnh mẽ, khiến nàng có lực chống đỡ.

      Cái hôn lần trước so với lần này đáng kể, lần trước chỉ lướt qua, lần này là chân chính muốn ăn luôn nàng. thừa dịp miệng nàng hơi mở ra mà tiến vào, cùng nàng dây dưa. Ngụy La còn sức mà phản kháng, chỉ có thể nhắm mắt ô ô mấy tiếng. thanh mềm mại, vừa nhuyễn vừa ngọt.

      Ngoài cửa thỉnh thoảng truyền tới tiếng bước chân khách nhân qua lại, giống như gần sát bên tai nàng, tiếng động ồn ào náo nhiệt truyền vào nhã gian, càng chứng tỏ chỗ bọn họ yên tĩnh cỡ nào. Ngụy La nghe được thanh của người khác, chỉ có thể nghe tiếng hít thở của Triệu Giới, xen lẫn vào hơi thở của nàng, giống như nhã gian cách vách…

      Tim nàng như nổi trống, toàn thân mềm nhũn, ngay cả sức lực đưa tay lên cũng có.

      Nếu Lưu Ly và Dương Chẩn quay về, có khi nàng bị Triệu Giới ăn sạch mất… bàn tay bé của Ngụy La níu lấy vạt áo , trong đầu nghĩ ngợi lung tung.

      lâu sau, tấm bình phong của nhã gian bị đẩy ra, thanh nhiệt tình của tiểu nhị vang lên: “Khách quan, món ăn của các ngài lên đây…”

      Mới được nửa liền im bặt.

      Tiểu nhị cứng người đứng luôn tại chỗ, lúng túng nhìn hai người trong phòng ôm hôn nhau, nam nhân cao lớn ôm tiểu nương nũng nịu, thân mật nghiêm túc, ta đứng ngoài cửa cũng có thể nghe thấy thanh. Hồi lâu sau, tiểu nhị mới hoàn hồn, lui người ra ngoài, cười làm lành: “Nhị vị cứ tiếp tục…”

      Cuối cùng Triệu Giới cũng buông Ngụy La ra, đôi môi của tiểu nương bị cắn tới đỏ bừng, còn có chút sưng. giơ tay, ngón tay bên môi nàng xoay vòng, gọi tiểu nhị quay lại: “Chậm , còn nhã gian khác ? Đổi cho chúng ta chỗ khác”.

      Son môi Ngụy La đều bị Triệu Giới nuốt vào, hai gò má nàng đỏ bừng, đôi mắt đen lúng liếng ngập nước, bộ dáng vô tội khiến người thương.

      Tiểu nhị vội vàng dừng bước, xoay người, cúi đầu, khom lưng : “Có có, khách quan hài lòng với nhã gian này sao? Tiểu nhân liền đổi cho ngài nhã gian khác”.

      Sao có thể hài lòng, quả thể hài lòng nổi… Cách vách có người phiên vân phúc vũ, thanh lớn như vậy, ai còn nuốt trôi cơm được? Hơn nữa nếu phải tại bọn họ, chừng Ngụy La nàng cũng bị Triệu Giới hôn môi… Ngụy La nhịn được oán thầm.

      Tiểu nhị để bọn họ chờ chút, ta sai người dọn dẹp nhã gian khác. bao lâu liền dẫn Triệu Giới và Ngụy La qua.

      Mới vừa ra cửa, liền thấy khách ở nhã gian cách vách ra ngoài.

      nam nữ. Nam nhân phía trước, đẩy tấm bình phong ra, lộ ra gương mặt tuấn lãng. Bộ dáng chỉn chu, mặt ngọc phong lưu hình tượng công tử văn nhã. ta áo mũ chỉnh tề, áo bào màu tím nhạt, thắt lưng đeo ngọc bội, nếu phải lúc nãy nghe được động tĩnh của hai người họ ở nhã gian bên cạnh, chắc chắn bị bề ngoài của ta lừa gạt.

      nương phía sau chừng mười lăm mười sáu tuổi, dung mạo thanh tú, cũng phải mỹ nhân xinh đẹp, nhưnghơn ngườiở khí chất yếu đuối, quyến rũ mê người. Phần lớn nam nhân đều thích nữ nhân như vậy, các nàng ôn nhu uyển chuyển, săn sóc tinh tế, cực kỳ thỏa mãn dục vọng khống chế của nam nhân. Nếu lúc hoan ái lại quyến rũ chút, vậy càng khiến người thích.

      Ngụy La nhớ tới tiếng “tỷ phu” vừa rồi, ánh mắt nhìn hai người họ có chút tế nhị.

      … khiến nàng lau mắt mà nhìn.

      Nam nhân đó hình như có quen biết Triệu Giới, ta cúi đầu sửa lại tay áo dệt kim thêu chim triền cành, ngước mắt lơ đãng nhìn Triệu Giới, nhướng mày cười cười: “Ơ, phải Trường Sinh sao?”

      *** *** ***​

      Người quen?

      Ngụy La đứng bên cạnh Triệu Giới, cảm thấy rất tỉnh táo.

      Ánh mắt nam tử đó chuyển từ Triệu Giới qua nàng, khóe miệng có chút câu dẫn, giọng cũng đầy ái muội: “Vị này là…”

      Mi tâm Triệu Giới cau lại, bất mãn với ánh mắt ta nhìn Ngụy La, ngữ khí lãnh đạm, đáp mà hỏi ngược lại: “Sao thế tử rảnh rỗi mà tới đây?”

      Vị trước mặt này chính là nhi tử Triệu Giác của Thụythân vương – nhị thúc của Triệu Giới. Thụyvương phi cưng chiều , từ dạy dỗ được, Thụy Vươnglại để ý, thế nên ta dù hai mươi ba, vẫn là bộ dáng bất trị này, ngu dốt kiêu ngạo, tốt lên được.

      So với Lý Tụng, ta chỉ hơn chứ có kém,

      Ỷ vào phụ thân mình là đệ đệ ruột của Hoàng đế Sùng Trinh, lấy chức quan nhàn tản ở Hộ bộ, lại ỷ vào chức quan mà làm chuyện đứng đắn. Quan viên ở Hộ Bộ đa phần đều bất mãn, lại ngại thân phận phụ thân ta, giận cũng dám gì. chỉ vậy, Triệu Giác còn có danh háo sắc, tham luyến nam nữ hoan ái, quý phủ cưới về chính thê, lại nạp ba di nương, vậy còn cùng nha hoàn trong phủ dây dưa . Bây giờ ngay cả tiểu di tử (1) cũng tha.

      Đúng là cầm thú mà.

      Ngụy La lặng lẽ nghĩ.

      Lúc nãy nàng mới nghe trộm bọn họ qua vách tường, bây giờ đối mặt, Ngụy La có cách nào nhìn thẳng. Thế mà hai người bọn họ lại giống như biết gì, ngăn cản đường của nàng và Triệu Giới, chịu tránh .

      Mặt tiểu nương đứng phía sau Triệu Giác đỏ bừng, mắt hàm ý xuân, vừa nhìn liền biết mới được hung hăng thương. Nàng ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ngụy La, đại khái cũng cảm thấy ngượng, liền cúi đầu nhìn đất.

      Triệu Giác lại cho là đúng cười cười, cầm trong tay phiến ngọc, thong thả ung dung phe phẩy: “Hôm nay A Vu có việc, thể ra ngoài, liền năn nỉ bổn thế tử dẫn muội muội nàng ấy ra ngoài dạo lát. A Huyên mới vào kinh thành, có rất nhiều thứ quen, vừa vặn bản thế tử rảnh, liền đồng ý”.

      A Vu trong miệng ta đúng là chính thê Hướng Vu, A Huyên là muội muội của nàng ấy. Hướng Huyên và Hướng Vu phải tỷ muội ruột, mà là đường tỷ muội.

      Triệu Giới có hứng thú đối với chuyện của Triệu Giác, vừa rồi chỉ là thuận miệng hỏi, bây giờ hỏi xong rồi, tất nhiên muốn . Triệu Giới cất bước, : “ như vậy, ta quấy rầy nhã hứng của thế tử, ngày khác bản vương tới Thụy Vương Phủ lại ”.

      xong liền dẫn Ngụy La .

      Triệu Giác chưa từ bỏ ý định, ánh mắt ta bám lên người Ngụy La: “Chao ôi, vất vả mới gặp lần, sao lại muốn rồi? Trường Sinh và cháu Quốc Công có quen biết sao, sao ta chưa từng nghe qua? Quốc Công là người bảo thủ, huynh lại dám đối với cháu ông ta…”

      Lời của ta ngày càng đứng đắn, thậm chí còn có ý định đưa tay muốn đặt lên vai Ngụy La.

      Triệu Giới nắm tay Triệu Giác đưa ra nửa, ánh mắt lạnh băng, chút lưu tình, nắm tới xương cốt ta cũng rung lên: “Nàng ấy ra ngoài với Lưu Ly, giống như ngươi nghĩ. nên đụng vào, bản vương khách khí với ngươi”.

      Triệu Giác ngờ phản ứng của Triệu Giới lại lớn như vậy, chịu đựng đau đớn : “ phải là…”

      Lời còn chưa dứt bị ánh mắt hung dữ lạnh lẽo của Triệu Giới chiếu tới, Triệu Giác liền ngậm miệng.

      Lúc này Triệu Giới mới buông tay ta ra, dẫn Ngụy La tới nhã gian khác.

      Ngụy La sau lưng Triệu Giới, lúc ngang qua Triệu Giác liền nhịn được nghiêng đầu nhìn .

      Ánh mắt tiểu nương lãnh đạm, nhưng sắc bén như Triệu Giới. Trong mắt nàng mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu, còn có chút địch ý dễ nhận thấy, lãnh xảo quyệt, khiến người khác khỏi sợ hãi. Triệu Giác bị Ngụy La nhìn liền sững sờ, quên cả phản ứng.

      *** *** ***​

      Ngụy La vừa vừa nghĩ, hóa ra ta chính là Triệu Giác.

      Chính người này đẩy Ngụy Thường Dẫn từ lưng ngựa xuống, đạp gãy gân cốt Ngụy Thường Dẫn, khiến đại ca nàng trở thành phế nhân, đời này cũng đứng lên được. Bây giờ ta tốt lành đứng ở chỗ này, cùng nữ nhân chuyện trai ; mà đại ca Ngụy Thường Dẫn của nàng lại phải ngồi xe lăn, hàng năm đều chịu thống khổ, ngay cả thích nữ nhân cũng dám, đẩy người ca ca ra xa… Bi kịch đời trước của Ngụy Thường Dẫn và Lương Ngọc Dung đều bắt nguồn từ Triệu Giác.

      Gương mặt của Ngụy La sa sầm, tâm tình nặng trĩu.

      Nàng theo Triệu Giới vào nhã gian, im lặng ngồi ghế bằng gỗ cây hoa lê phủ vải thêu, gì, sớm còn bộ dáng e lệ vừa rồi.

      Tiểu nhị bưng từng món lên, đồ mặn đồ ngọt, còn có con baba ninh, lại cố ý để trước mặt nàng chén vằn thắn nguyên bảo. Đồ ăn Ngự Hòa Lâu làm rất khá, chỉ tô vằn thắn ngon vô cùng, nước dùng nấu từ canh gà hầm, thơm ngon sóng sánh, bên còn rắc ít tôm bóc vỏ. Lớp vỏ vằn thắn mỏng mềm, cho vào miệng là tan, vằn thắn vừa giòn vừa mềm, uống ngụm canh lại ăn miếng, đúng là mỹ vị nhân gian.

      Đáng tiếc, lúc này Ngụy La lại có tâm tình ăn vằn thắn, nàng ngẩng đầu, nhớ tới màn vừa thấy ban nãy.

      Hướng Vu là tiểu nữ nhi của đương kim Lễ Bộ Thượng Thư Hướng Hành Chu, Hướng Huyên lại là nữ nhi của đệ đệ thứ xuất của ông – Hướng Hành Phàm. Hai vị nương, là con vợ cả, là thứ xuất, Hướng Hành Chu bằng bản lĩnh của mình vào kinh làm quan lớn, Hướng Hành Phàm lại ở nhà làm kẻ vô tích . Thấy nữ nhi lớn, liền muốn đưa nàng ta vào kinh, nhờ Hướng Vu mang theo nàng ta, dạo quanh vòng ở chỗ mấy quý nữ, để tìm mối hôn tốt. Đây là nguyên nhân Hướng Huyên có thể vào kinh thành.

      Hướng Vu là tiểu mỹ nhân khí chất thanh cao lộng lẫy, có điều tính cách quá mức mạnh mẽ, đanh đá hiếu thắng, có lẽ chính vì vậy mới khiến Triệu Giác thích. Còn Hướng Huyên… Ngụy La còn nhớ cuối cùng Hướng Vu cũng phát ra gian tình giữa nàng ta và Triệu Giác, Hướng Vu lại chưa bao giờ là người nhẫn nhịn, liền tố cáo với phụ thân Hướng Hành Chu và thúc thúc Hướng Hành Phàm, tìm cách đuổi nàng ta ra khỏi phủ. Hướng Huyên còn cách nào, đành cầu Triệu Giác thu nàng ta, đáng tiếc khi đó Triệu Giác còn hứng thú với nàng ta, tất nhiên là chẳng quan tâm. Lúc này Hướng Huyên còn trong sạch, lại thể vào Thụy vương phủ, cuối cùng nghĩ ra cách, thừa dịp Lương Dục say rượu liền câu dẫn , khiến nghĩ rằng phá thân xử nữ của nàng ta, từ đó vào Phủ Bình Viễn Hầu, làm thiếp thất của Lương Dục.

      Hướng Huyên là người an phận, sau khi theo Lương Dục cũng thay đổi, toàn tâm chăm sóc Lương Dục, ngược lại nghĩ cách bò lên. Nàng ta và Lương Ngọc Dung hợp nhau, nghe các nàng ở chung tốt. những thế còn chọc Bình Viễn Hầu phu nhân tức đến bệnh.

      Chuyện này là sau khi Lương Ngọc Dung chết , Ngụy La nghe được nha hoàn bên cạnh nàng ấy .

      Loại nữ nhân tâm thuật bất chính này, đời này thể lại vào cửa Phủ Bình Viễn Hầu, gieo họa cho nhà Lương Ngọc Dung.

      *** *** ***​

      Ngụy La chăm chú suy nghĩ, để ý bên cạnh còn người.

      Triệu Giới tự rót cho mình chén trà, đem chén men trắng khảm ngọc lan năm màu đẩy tới trước mặt nàng, đỡ cằm dưới của nàng hỏi: “ nghĩ gì?”

      Thần trí Ngụy La trở lại, nghiêng đầu đón nhận ánh mắt , nhớ tới vừa rồi lúc ở nhã gian kia hôn nàng, còn bị tiểu nhị nhìn thấy… nhất thời gương mặt lập tức đỏ lên, khẩu thị tâm phi : “ nghĩ gì cả”.

      Triệu Giới thấp giọng cười, hỏi tới nữa: “A La, tâm tư Đại ca ca muội ?”

      Ngụy La muốn trả lời, đột nhiên thấy bên môi Triệu Giới có vết màu đỏ, nàng yên lặng nhìn chút, mới nhận ra đó là son môi của nàng. Nhất định là vừa rồi lúc hôn nàng liền bị dính lên… Cũng may hôm nay nàng dùng son môi màu hồng nhạt, ràng lắm. Nhưng nếu ở gần, nhất định có thể thấy , khó trách lúc nãy Triệu Giác dùng ánh mắt ái muội như vậy nhìn bọn họ!

      Ngụy La lập tức cảm thấy mất mặt, đều do Triệu Giới!

      Cũng may Lưu Ly còn chưa về, bị nàng ấy nhìn thấy, nếu để nàng ấy thấy được, nàng có mười cái miệng cũng được.

      Ngụy La trả lời Triệu Giới, tức giận chỉ chỗ son dính môi : “Ca ca lau !”

      Triệu Giới : “Cái gì?”

      Ngụy La mím môi giải thích: “Son môi muội… Bị dính ngoài miệng ca ca”.

      Ngụy La vốn cho rằng Triệu Giới xấu hổ, ai ngờ còn vui vẻ hơn, những nóng nảy, ngược lại chút thong dong dùng ngón tay cái lau lau: “Ở đây sao?”

      phải, căn bản là có lau. Ngụy La lắc đầu, tiếp tục chỉ: “Lên chút nữa”.

      lại lau lau: “Ở đây?”

      Vẫn đúng, lệch hướng rồi. Ngụy La lo lắng cứ như vậy trễ nãi, Lưu Ly và Dương Chẩn rất nhanh trở về, nàng đành phải cầm khăn lụa, giúp lau vết son miệng. Lau xong lại nhìn kỹ xung quanh, thấy còn dấu vết gì khác mới yên tâm. Ngụy La gật đầu, muốn về lại chỗ mình, Triệu Giới bỗng nhiên cầm tay nàng, mở miệng : “A La…”

      Cùng lúc đó, ngoài cửa vang lên thanh của Triệu Lưu Ly: “Là gian này sao? phải sai rồi chứ?”

      xong, tấm bình phong bị đẩy ra.

      Ngụy La cuống quýt rút tay về, nhìn về phía cửa.

      Cửa nhã gian và bàn điêu sư có ngăn cách bởi tấm bình phong tứ phiến khảm hoa văn bách điểu và hoa, lúc Triệu Lưu Ly tới, vừa vặn Ngụy La về lại chỗ cũ. Triệu Lưu Ly vui vẻ tới trước mặt nàng, đem bao giấy dầu để trước mặt Ngụy La: “A La, xem xem, đây là mứt quả ta và Dương Chẩn ca ca mua đó, ta vừa ăn miếng rồi, đúng lúc ăn…”

      Trong giấy dầu bọc mười mấy cây kẹo hồ lô, bộ dáng đồng nhất, có cây chỉ có sơn tra, có cây là sơn tra bọc bên ngoài hạch đào, có cây là đào hoặc quýt. Bên ngoài lại có tầng nước đường, vẩy thêm ít dầu vừng, nhìn liền thấy thèm.

      Ngụy La còn chưa động, Triệu Giới ở bên : “Ăn cơm trước, ăn sơn tra sau”.

      Triệu Lưu Ly ngoan ngoãn ồ tiếng, phản đối. Nàng vô cùng nghe lời Triệu Giới, dám làm trái lời ca ca mình, lập tức cất đồ , ngồi bên cạnh Ngụy La : “Mới vừa rồi ta dám ăn no, chỉ ăn nửa bát tào phớ, để bụng ăn cơm”.

      Còn nửa bát còn lại… đương nhiên cho Dương Chẩn.

      Dương Chẩn là thị vệ, thể ngồi cùng bàn với bọn họ, lúc này đoan đoan chính chính đứng ở bên.

      Bởi vì Triệu Giới ở đây, Triệu Lưu Ly cũng thể kêu cùng dùng bữa. Chỉ có điều ngẫu nhiên nhìn Dương Chẩn, thừa dịp Triệu Giới chú ý, lén lút cười với .

      Dương Chẩn nhìn Triệu Lưu Ly, mặc dù cười, nhưng nhu hòa trong mắt sao cũng thể che đậy hết được.

      Bữa ăn này, mỗi người đều có tâm tư khác nhau.

      *** *** ***​

      Sau khi dùng bữa xong, Triệu Lưu Ly liền chuẩn bị hồi cung.

      Ngự Hòa Lâu ở Phố Tây, theo lý gần Phủ Quốc Công hơn, nhưng sau khi lên xe ngựa, Triệu Giới lại kêu phu xe chạy về cung trước, sau đó mới đưa Ngụy La về Phủ Quốc Công.

      Cái này có nghĩa đoạn đường từ cung về Phủ Quốc Công, Ngụy La đơn độc ở cùng Triệu Giới. Nàng hỏi: “Nhà muội cách đây xa, hai con đường là tới rồi… Rất nhanh, có thể đưa muội về trước ?”

      Triệu Giới ngồi đối diện Ngụy La, mở mắt nhìn nàng cái: “Thời gian Lưu Ly xuất cung có hạn, chậm thêm trễ giờ”.

      Ngar…. Được rồi, trong nháy mắt Ngụy La á khẩu biết trả lời thế nào.

      Rất nhanh, xe ngựa tới cửa cung, trước khi Triệu Lưu Ly còn kề vào tai nàng, híp mắt cười : “A La, miệng ngươi hết son”.

      Ngụy La sững sờ, kinh ngạc : "Ngươi..."

      Hai huynh muội này đều là người tinh ranh, người so với người còn thông minh hơn. Đừng nhìn Triệu Lưu Ly thường ngày đần độn, ra cái gì cũng hiểu .

      Nàng biết Ngụy La và Triệu Giới bình thường, chủ yếu là vì Triệu Giới trước mặt Triệu Lưu Ly cũng kiêng nể gì, cho nên nàng mới dũng cảm suy đoán. Bây giờ suy đoán được chứng thực, có thể bao lâu nữa, tỷ muội tốt liền trở thành tẩu tử tốt của nàng rồi.

      Như vậy, Ngụy La có thể thân thiết với Triệu Lưu Ly nàng hơn.

      Triệu Lưu Ly càng nghĩ càng thấy đúng, động tác xuống xe ngựa khoan thai hơn nhiều.

      Nhưng Ngụy La trong xe lại tốt lắm.

      Đầu óc Ngụy La ngừng nghĩ vì sao Triệu Lưu Ly lại biết? Biết từ khi nào? Hoàng Hậu Nương Nương có biết ? Càng nghĩ càng thấy tâm loạn như ma.

      Xe ngựa chậm rãi về phía Phủ Quốc Công.

      Trong xe ngựa, Ngụy La rủ mắt, lời nào, Triệu Giới cũng mở miệng, trong xe nhất thời yên tĩnh vô cùng. Rất lâu, cuối cùng nàng cũng hiểu , ngẩng đầu, mở miệng, từ từ : “Chuyện vừa rồi…. Coi như Đại ca ca hồ đồ, cái gì cũng xảy ra”.

      Nàng suy nghĩ rất nhiều, nhưng lại nghĩ muốn tiếp nhận Triệu Giới.

      Quá đột ngột, nàng suy nghĩ ràng được. Mà bản thân Ngụy La cũng biết phải nghĩ thế nào, chỉ biết mình cần ngẫm lại.

      Triệu Giới nghe xong, im lặng lên tiếng, chỉ nhìn nàng.

      Hai mắt tiểu nương trong veo, lúc này cũng tránh né, thoải mái nhìn , chờ đáp án của . Đáng tiếc… hồi lâu sau, Triệu Giới thản nhiên : “A La, bản vương hôn muội, sao có thể coi như có gì xảy ra”.

      Gương mặt của Ngụy La đông cứng lại.

      Triệu Giới dừng chút, thanh trầm thấp từ tốn : “Bản vương thích muội, cũng thể xem như thích”.

      ---------------------

      (1) Tiểu di tử = em vợ

      -------------------
      @anhhai1997 @song ngư

      ---------------------------

      MERRY CHRISTMAS mọi người nhé..... Chúc các bạn Giáng sinh vui vẻ :yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Last edited: 25/12/16
      ly sắc, levuong, phuongtuhao67 others thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Chúc ed giáng sinh vui vẻ và an lành hạnh phúc
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hừm, mà chỉ chinh phục nàng bằng cách hôn chắc gục sớm được đâu.
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chúc cả nhà giánh sinh an lành hạnh phúc.
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :