1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Xuyên qua thay đổi nữ phụ - Đơn Độc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 11 : Trả thù ! Bắt tay "Tàn Nhẫn" vương gia ! (2)


      " Két " tiếng động từ cửa thành vang lên khiến mọi người dân trong Khởi Nhẫn Quốc hơi hơi bất ngờ , tạm dừng lại những công việc buôn bán , tán dóc , những nam hán hay nữ tử đều từ tửu lâu chạy ra ngó nhìn , cả toàn dân đều lên chung suy nghĩ :

      Khởi Nhẫn Quốc bọn họ từ lâu có ngoại nhân rồi a !

      Cả phố xá giờ gần như là bị nghẽn tắc , mọi người thập phần chờ mong ngoại nhân nào mà lại dám cả gan công khai vào nơi hung tàn này. Những nữ nhân cười lên hung tàn , liếm liếm môi như chờ con mồi , những nam tử hán cười to , bẻ tay răng rắc rồi cầm lên luôn những binh khí , ánh mắt lộ ra tia muốn giết người sắc bén , tất cả đều chăm chú nhìn thấy thân hình rất chi là .." bé " So với những nữ tử tại đây .

      Các đại hán sửng sốt thất vọng , có nam nhân bất ngờ quá mà làm rơi binh khí luôn xuống đường trừng mắt lườm bóng dáng có chút nhu nhược yếu đuối của bóng dáng nữ tử vừa bước qua ranh giới nhàng dùng chân đá ra sau khiến cánh cửa lần nữa đóng vào .

      Thân ảnh đấy bốc mùi rất khó ngửi , từ xa ngửi thấy vị chua , tóc tai tán loạn bù xù , thân y phục lại rách rưới , phát ra vô số mùi tanh tưởng , khuôn mặt sớm lấm đầy bùn đất dung mạo thế nào nhưng nhìn có yết hầu nam nhân liền đó là nữ nhân .

      Thấy bóng dáng kia các nữ tử cư nhiên là hùng dũng đến mấy cũng phải lui ra xa , tuy là quốc này hung tàn nhưng lại thể là quốc qia toàn dân mắc bệnh sạch , cư nhiên hôm nay cổng biên giới mở , vào nước bọn họ cư nhiên là tên ăn mày ...Khởi Nhẫn quốc chưa bao giờ xuất thân phận bần hàn , ngay cả cái nhà rách nát hay dột mưa đều có a , hùng mạnh quốc mà cư nhiên lại để nữ ăn mày thảnh thơi mà chọn làm gia cư ? ... có cửa đâu . Dân Khởi Nhẫn Quốc khinh thường nhìn nữ nhân bốc mùi tiến lại gần , tưởng nàng muốn gây nữ nhân do dự vung nắm đấm " Vút " cái cả cánh tay nữ hãn đó bị nữ tử thân hình nho nhược vặn gãy giòn tan mà mất chút công sức nào làm cho cả dân thị trấn đó vội lui ra sau vài bước đề phòng .

      Đó đương nhiên là Tần Tố Di , sau khi qua cánh cửa biên giới đập vào mắt nàng là thị trấn vô cùng sầm uất , tửu lâu nguy nga , nhà dân cũng vô cùng là tốt so với dân bên Thiên Quốc , hầu hết tất cả người ở đây bao gồm cả nam nữ đều mặc bộ quân phục màu hắc nâu y lộ lên tính cách dũng mãnh , nhưng mà cái này làm nàng cảm giác đây phải đường phố nha , đây như là ở trong quân khu vậy , tất cả đều rất " đô " Hơn so với nàng nếu đại mà có dàn quân nhân như vậy bảo vệ tốt biết mấy ! Nàng suy nghĩ nữ nhân lao tới , đương nhiên là nàng phản xạ nhanh nhưng tốt khống chế nên vặn gãy tay nữ nhân đó rồi vứt mới nhớ đến đây thuộc địa phận của mình a .... Số xui xẻo !

      Tần Tố Di vẫn mặt lạnh nhưng trong tâm có chút dậy sóng , liếc nhìn nữ nhân bị nàng vặn gãy tay kia còn chân quỳ dưới đất dùng tay còn lại ôm lấy bả vai trừng mắt nhìn nàng nhưng tia rên rỉ vì đau xót nào làm nàng vô cùng khâm phục bước tới điểm huyệt đạo ngăn máu chảy , hướng nữ nhân đó cúi đầu : " Hán đại tỉ ! Ta khâm phục ngươi như vậy dũng mãnh , xin lỗi vì thái độ vừa rồi ! " Thanh thanh phát ra chút lạnh cũng chút nóng chỉ là lộ chút mảnh ôn hòa làm nữa nhân đó mở to mắt nhìn nàng hồi liếc nhìn các đại nữ nam hán khác đứng đấy nhìn mình mà nhíu mày vì thiếu lễ độ , cắn răng đứng dậy , mặt nhễ nhại mồ hôi hướng Tần Tố Di :

      " Là ta thua ngươi ! Sống chết tùy ngươi sử lý ! "

      Tần Tố Di nhíu mày rồi chợt nhớ ra người dân tại Khởi Nhẫn quốc có độ tự trọng rất cao , nếu khiêu chiến mà bị thua chỉ có thể làm nô cho người thắng mặc cho tên đó ra lệnh tự mình tử , chết hay làm gì cũng dám làm mà nếu hai người dễ che dấu mà giờ nàng lại làm nữ hán đó mất mặt ngay tại giữa trấn danh dự này là coi như xong rồi . Tần Tố Di bỗng chốc cứng lại lạnh lùng cào ít móng tay lên da mình như tự chuộc lỗi với nữ hán đó rồi phát thanh :

      " Vậy tỉ có phủ sao ? Có chỗ nào hay để muội tử này nghỉ chân chút ni ? Sao ?

      Nữ hán lại lần nữa trợn mắt nhìn nàng , trong đầu lóe lên suy nghĩ " Nàng ta hay vô sỉ ? Tự nhiên gọi nàng là tỉ tỉ ? Nàng được nhân gia giảng dạy sao ? Sao nàng có thể như vậy thân thiết với người muốn cùng nàng động thủ ? "

      " Ta ... Đương nhiên là đều có phủ ! Ngươi như vậy muốn ta thành nô tì của ngươi và phục vụ ngươi trong chính phủ của ta sao ? " Nữ nhân đó nhìn Tần Tố Di nổi xung nhưng cũng dám làm quá . Tần Tố Di lúc nãy mải quên nhìn nữ hán , giờ nàng mới tìm hiểu , nữ hán toàn da màu đồng nhạt , mắt bồ câu tròn hắc mâu , mũi thô cũng thấp , tóc dài được búi cao sau lưng rất khí thế , chỉ là cánh tay trái đó vì nàng mà còn nữa , Tần Tố Di cảm giác thấy nhức đầu , vừa vào quốc mà lại hại thêm người , ảnh hưởng đến sinh hoạt nàng ta a !

      " Là ! Nhưng mà tỉ phải làm nô tì a ! Ta muốn tỉ làm tỉ tỉ kết nghĩa nha ! "

      câu làm cả nữ hán đó và toàn nam nữ hán trong trấn đơ đồng loạt , sắc mặt trầm xuống đôi chút , bọn biết nữ tử đó như thế nào mà vào được đây , cánh cổng sớm có mòn được a , mộc linh ngàn năm kiếm chém cũng đứt mà lại bị nàng dùng chân đá in hình bây giờ bọn mới thấy , tâm thấy may mắn vì cùng nàng ta đụng độ rồi bị mất thanh danh như tiểu hán nữ kia .

      " Cường nữ a ! Phủ ta so với tên đó hơn rất nhiều a , ngươi hay muốn đến phủ ta ? " nam nhân đại hán cũng nhận ra thực lực của Tần Tố Di bèn hăm hở muốn tiếp cận .

      " Di ? Phủ ngươi làm sao đọ được với phủ tam, nhị , đại của ta a ? Nữ cường có muốn đến thăm chút chăng ? " nữ tử khác cũng nhíu mày nhìn tên nam nhân đó cười khinh thường lại nhìn Tần Tố Di vẻ lấy lòng .

      " Tốt nhất các ngươi khỏi tranh , phủ các ngươi như vậy mà cũng thèm vào ? Phủ ta đương nhiên là tốt nhất chỗ này nha ! " nam tử hán râu ria , cơ bắp cuồn cuộn nhìn , thanh ồm ồm cao giọng được phát ra .

      " Cái gì nha Tảo lão hổ ? Cư nhiên tự xưng phủ lão đại ? Phủ ta muốn làm tiểu cũng khó nha ! " nam hán thiếu niên kiêu căng hướng về phía nam hán đầy to khỏe bằng ánh mắt khiêu khích làm cả trấn đó bỗng chốc đều phát ra sát khí như có điện chớp đấu nhau liên hồi , chút ngần ngại , cả đám người đều có động lực cùng nhau hô tiếng " Xông lên " Và cả đám nam nữ hán dơ nắm đấm hướng về phía nhau xông tới tung chiêu để lại Tần Tố Di ngơ ngác đăm chiêu nhìn còn nữ hán đó vẫn đứng yên chậm rãi hướng Tần Tố Di giải thích :

      " Dân đây đều là như vậy , đấu với nhau cùng dân dùng kiếm hay vũ khí , mọi người ở đây đều nóng giận như vậy chuyện này xảy ra thường ngày ! "

      Tần Tố Di ánh mắt lạnh , môi tái nhợt hướng nữ hán đó cầm tay chạy mặc lại những người hung hãn đó , như nhớ ra cái gì nàng quay đầu lại hướng nữ hán mở miệng : "Tần Tố Di ! Tỉ có thể xưng ta là Tiểu Di Di hay Tiểu Di đều có thể ."

      " Tâm Hỏa ... Cái đó là tên ta !" Nữ hán cắn môi quay mặt nơi khác mở miệng sau đó liền hướng ngã rẽ mặc lại cơn đau mà nắm tay Tần Tố Di hướng vào trong phủ đề, xung quanh trồng ít hoa nhưng sớm héo , cả phủ có trang viên , ba căn phòng , cũng có vài con vật bị lột xác phơi khô ngoài gian phủ , nhưng chỉ có vài gia nhân chăm chút . Sau khi mang Tần Tố Di vào phủ , Tâm Hỏa vội vào phòng băng bó vết thương mặc cho Tần Tố Di ngồi ngoài chờ . Lúc nghe được tiếng thút thít từ trong phòng Tần Tố Di bất đắc dĩ thở dài hơi , Tâm Hỏa này là cố gắng giả trang tính tình nam nhân a , vì trang mà nàng cũng như thế bất đắc dĩ xuất thủ , ngồi tựa ngoài cột ngẩng mặt thở dài hơi.

      Tuy là nàng biết trấn đầu tiên là Tần Khởi trấn , dân nữ cường đây nhìn đều vô cùng hung hãn nhưng thực chất chỉ luyện vài chiêu phòng thân , vẫn chế độ nam tôn nhưng trấn này hầu hết đều trang , dân nào ở đây biết võ cả , họ muốn làm thế để được quân binh chú ý nhưng mà cái này làm sao có thể qua mắt được ta ?

      ta là ai ư ? Nam Phụ thứ ba , là nhị vương gia biến thái tàn nhẫn , trong truyện tả dũng mãnh , dung nhan chính trực , tuấn , nhưng mà cũng chính là người nắm luôn binh quyền , tự mình tham chiến , người luôn mặc bộ quân phục huyết hắc lâu lâu mới đổi sang bộ hoàng bào phục lúc lên triều . Tên này đặc biệt biến thái với địch tàn nhẫn với quân , nhưng chưa bao giờ phản bội lời thề hay chính mình giết quân mình . Người ta gọi là " Tàn Vương " dân trong này ca tụng hết cả lời , cho cùng cũng đến nỗi chỉ là thanh danh của khắp tam quốc bị bóp méo vô cùng nên ai cũng tin cái tên thích ngược nhân , biến thái .

      Nàng muốn tương trợ , có làm chỗ dựa nàng cũng cần phải trốn tránh như trước , lúc đó nàng có thể danh chính ngôn thuận xuất trước mắt những tên làm nàng và ... Phải khổ , nhất định cơ hội này là thể nào bỏ qua được . Tần Tố Di tự nhủ sau đó tới gian phòng mà gia nhân chỉ lạnh lùng bước vào an tâm gia tăng võ công mà lo có ai theo dõi .

      ************** Gần biên giới Thiên Quốc*************

      " Ngươi cứ như vậy tra được ? nữ tử mà tra ra được ?" nam nhân mặc hắc y , tay đập bàn thái độ , bực tức , nhìn những tin tức ít ỏi nhưng tra ra được cái gì làm vô cùng khó chịu , hơn tháng rồi mà nữ tử đó quay lại ma giáo , vì tên nam nhân mà nàng ta cả gan li khai ma giáo ? muốn thoát ly khỏi tà đạo võ công ? Tên nữ nhân này càng ngày càng vô phép tắc cư nhiên theo đuổi hai năm mà giờ vì cái tên đó mà bên cạnh , cũng tới những nơi nàng ta hay lui tới .

      hiểu Tần Tố Di cũng hiểu tình cách nữ nhân là như nào , nhưng mà nếu thành người của chỉ nên làm con búp bê bên cạnh mà thực thi nhiệm vụ thôi , vốn là người của chỉ nên ở bên cạnh , cần phải vô phép tắc , người như vậy sớm bẻ cổ nhưng là nàng ta còn có công dụng làm tĩnh tâm , vậy nên khi bắt nàng về nên trói lại mà từ từ khiến nàng vì bản thân mà hạ hỏa .

      " Tần Tố Di ! ngươi tốt nhất đừng để ta lần ra bằng ngươi sớm còn toàn hình ! " Nam nhân hắc y đó cắn môi rồi cười , nụ cười dấu đầy tia nguy hiểm khó lường , ánh mắt như phát ra sát khí , phất tay áo truyền lệnh : " Đại, nhị , tam , ngũ hộ pháp ! Mau truy tìm tung tích tội đồ tứ hộ pháp ma giáo , chỉ cần bắt được nàng cần nguyên vẹn nhưng vẫn cần phải sống , có thể trực tiếp phế nàng võ công hoặc chặt gãy chân nàng ta ! nhiều lời , truy tìm ! "

      " Giáo chủ ... Tại sao ..Tại sao tiểu thư ta lại là tội đồ a ? Người có hay nhầm lẫn gì ? " nữ nhân khuôn mặt sắc sảo kiều mị , môi hồng cánh đào , mắt phượng lóe lên tinh quang , tóc đen búi cao , toàn thân hắc bạch y quỷ dị , bên hông đeo cong đao lưỡi quỳ chân nền đất lạnh ko tin nổi mà há hốc mồm .

      " Ngũ hộ pháp ! Căn bản là Tần Tố Di vì nam nhân mà phản giáo , giờ giáo chủ phái ngươi cũng muốn thực ? Hay A Diên muội cũng vì nàng ta mà cam nguyện phản ? " nữ tử mặc bạch y , ngoài khoác sa bạch mỏng manh , y phục cùng với A Diên có chút tương tự thân áo hở bụng , phía dưới mặc thân bạch y nốt , đầy quyến rũ , khuôn mặt như tạc , môi mỏng có chút trắng , làn da mền mại trắng noãn như ngọc bích , mắt phượng đa tình , tóc dài buông thả xuống , duy nhất cố định cài hai bông hoa mẫu bạch đơn , đầy sức cám dỗ .

      A Diên nhíu mày , bỗng chốc nàng nghĩ tới nàng là gia nhập ma giáo cùng thời điểm với Tần Tố Di tiểu thư chỉ là huấn luyện sớm hơn đôi chút vì nàng chịu nhiều ngược quen rồi mà tiểu thư thân thể nhu nhược nên bất tỉnh cư nhiên lâu , nàng là chọn song đao kiếm pháp , người huấn luyện nàng đương nhiên là Hoạn Phong vì ta cũng luyện môn kiếm pháp này , ai ngờ ta đối với nàng vô cùng tốt tuy so với Tần Tố Di tiểu thư còn hơi kém nhưng là rất tốt so với mấy tên ở đây làm nàng vô cùng cảm kích . Cư nhiên sau khi tiểu thư tỉnh dậy và huấn luyện xong , người luôn quấn lấy Hoạn Phong làm nàng biết có chút gì mà khó chịu , tâm bứt dứt , cuối cùng nàng có chút tình nguyện mà muốn rời bị Hoạn Phong ôm lại và là kế hoạch làm nàng nhận ra chân tình của với nàng và người bày ra ai khác là tiểu thư nhà nàng . Ai ! Bi thương là nàng bị gạt .

      Nàng là ngũ hộ pháp cai quản phía Bắc của Chiến Quốc nên lâu rồi có cùng tiểu thư gặp mặt mà giờ lại bị giáo chủ triệu tập về để truy sát tiểu thư làm nàng vô cùng hoảng hốt , A Diên nàng hiểu tiểu thư hơn cả chính mình nàng làm sao nghĩ đến tiểu thư li khai ? Tiểu thư giúp nàng nhiều mà nàng chỉ có thể lâu lâu cùng Hoạn Phong sang Thiên Quốc vì nhiệm vụ mà tranh thủ cơ hội gặp mặt . Nàng giờ phải làm sao đây ? Làm sao để bảo vệ tiểu thư ?

      " Tam hộ pháp Lãng Lãng ! Ta muốn ngươi năng cho đúng quy củ ! " nam nhân mặc hắc pha bạch y đứng đằng sau A Diên phát ra sát khí lạnh lùng trừng mắt nhìn nữ nhân tên Lãng Lãng , tay khẽ nắm vào đuôi kiếm sát bên hông làm nữ nhân đó thức thời mà ngậm miệng

      " Đại hộ pháp bảo vệ thê tử a ! Tới đây Lãng Lãng , Phi Tiếu nhị pháp ta bảo vệ ngươi ! "

      nam nhân mặc xanh y , tay cầm ô hào hoa phong nhã , nhìn rất giống kiểu thư sinh hướng tới phía Lãng Lãng làm động tác ôm chạy tới bị cái phi tiêu cản trở . Lãng Lãng trừng mắt nhìn Phi Tiếu đe dọa nhanh chóng muốn phi ra hơn chục phi tiêu nữa bị thanh lãnh hàn làm cho giật mình .

      " Các ngươi coi bổn tọa là khí sao ? Còn mau tìm , coi thường lời ta ?" Thanh trầm thấp mang theo điệu bộ lười nhác nhưng chưa đầy đe dọa ngồi phía . Tức tất cả quỳ xuống nhận tội lại bị phái luôn chút do dự , bốn người hướng bốn phía . A Diên cùng Hoạn Phong đứng dậy nhìn nhau rồi cùng hướng ra ngoài phi thân mỗi người ngả .

      " Tiểu thư ? Người là có nghĩ đến A Diên chăng ? "

      Chương 12 : Bắt tay vương gia ! Bỗng dưng nàng có hài tử !


      Tần Tố Di đêm khoanh chân ngồi tu luyện giường , y phục hay làn da vẫn đều như vậy chưa qua lần tắm rửa , mồ hôi đầy mùi ô uế phát ra khắp phòng nhưng làm nàng cảm thấy khó chịu , qua đêm tại tiểu phủ như này nàng sớm có kế hoạch rời khỏi , nàng hề quên mục đích đến đây của nàng , nàng tại muốn nhanh chân phi thân đến kinh thành nhưng mà tại nàng liền để Tâm Hỏa tỉ dưỡng thương . Nàng nhớ lại trước khi đến đây , đại với cổ đại , xuyên hay nữ phụ ...nàng cũng chịu số phận ai oán như này.

      đại nàng là nhi , đơn độc bị người khác vứt bỏ ngoài trời giông bão , sấm chớp giật liên hồi , sau đó nàng được tỉ tỉ đưa về nhà nuôi dưỡng , nàng tưởng lúc đó nàng có gia đình , ai ngờ ... vị tỉ tỉ đó vừa đưa nàng về chăm sóc bao lâu bị tai nạn qua đời , người nhà tỉ đấy coi nàng là cái khắc tinh , liên tiếp xua đuổi nàng .

      Nàng lại trở thành người vô gia cư , nhưng nàng lại được xấu tỉ nhận nuôi , người đó đối xử với nàng rất tốt , tuy mặt nhìn rất xấu , biến dạng nhưng luôn cố gắng chiếu cố tốt với nàng , giúp nàng có tiền học .

      Tỉ tỉ đó cùng nàng sống tạm bợ ở những chân cầu , cùng nhau ăn xin sống tạm qua ngày, xin được tiền hay đồ gì tốt đều hướng nàng đưa trước tiên, tỉ tỉ mỗi lần đưa nàng đồ vật đều cười tươi , ánh mắt lấp lánh nhìn nàng mặc kệ bản thân mình lôi thôi lếch thếch như thế nào , tóc tai rối ra sao , vị tỉ tỉ đó luôn bảo vệ nàng , cho những đồng học sỉ nhục nàng và tỉ đó luôn đưa nàng những bộ quần áo cũ xin được từ những người hảo tâm có ý giúp ... Tất cả đều đưa cho nàng mà còn chính mình vẫn bộ quần áo rách rưới vá chằng chịt đó . Nàng lúc đó cảm nhận được hạnh phúc .

      buổi chiều nàng học về nhìn thấy nhóm tụm năm tụm ba với nhau chỉ trỏ gì đó , nàng hiếu kì chạy vào xem ai ngờ thấy chính vị tỉ tỉ của mình bị những lão tử khác xông vào đánh , miệng ngừng hô : " Xấu quỷ nữ ! Dám trộm sách cũ của nữ nhi ta ! Ta đánh chết ngươi , người ra người , quỷ ra quỷ ! " Lão hán vừa vừa đá vào bụng tỉ tỉ nàng nằm mặt đất ôm khư khư bảo vệ những quyển sách giáo khoa cũ sớm bị nhàu nát cắn chặt môi rên lên chút nào . Lúc đó nàng lo sợ mặc kệ lão hán còn ra quyền, nàng mực chạy vào ôm lấy tỉ tỉ khóc to , hướng tỉ tỉ xin lỗi , là do nàng cần sách nên tỉ tỉ mới như thế vì nàng mà ăn trộm , tỉ tỉ nhìn nàng xông vào vô cùng hốt hoảng lồm cồm bò dậy ôm nàng vào lòng che chắn những cú đá của lão tử đó ... Lúc đó nàng cùng tỉ tỉ trở về chân cầu ôm nhau khóc , lúc đó nàng hứa học giỏi , có tiền , có quyền để bảo vệ người tỉ tỉ mà nàng thương nhất .

      Nàng giữ đúng lời hứa của mình , nàng học đại học danh giá , cao điểm nhất nước , đạt tấm bằng giỏi tay , học bổng nhiều vô số . Từ những số tiền đấy giúp nàng cùng tỉ tỉ có nơi ở được gọi là nhà , gian nhà cấp bốn , chung tuy nhưng tiện nghi , sau đó nàng cùng tỉ tỉ mở tiệm cơm , tuy tỉ tỉ nhìn xấu nhưng tính tình cởi mở , ôn hòa lại dịu dàng nên quán cũng dần dần có đông khách ... Chỉ là từ lúc nàng được đồng học tặng cho cuốn truyện ngôn tình nàng lúc đó đọc xong liền nghiện , suốt ngày cứ mơ mơ tưởng tưởng , truyện nàng mua càng ngày càng nhiều , tỉ tỉ biết liền tặng nàng quyển để mong nàng sớm tìm được công việc , và ai ngờ chính quyển truyện tỉ tặng cho cũng là quyển nàng xuyên tới , nàng chỉ biết thở dài .

      Lúc gặp được Tâm Hỏa , nàng nghĩ ngay đến vị tỉ tỉ đó , ôn hòa nhưng dũng mãnh , yếu đuối nhưng luôn tỏ vẻ để bảo vệ người khác , trong truyện cũng đề cập đến nhân vật này nhưng nàng nhận định Tâm Hỏa là tỉ tỉ nàng , cũng như cố gắng chiếu cố tốt cho tỉ đó .

      Chấm dứt dòng hồi tưởng , Tần Tố Di mệt mỏi xoa bóp đầu , nhàng rời giường bước ra khỏi phòng hít thở hưởng thụ khí trong lành , những nô tì ở viện vừa thấy nàng liền nhíu mày đen mặt vội lui ra xa mấy bước , mũi được hai tay che lại . Tần Tố Di mặc kệ những ánh mắt khinh thường , chậm rãi hướng tới chính phòng của Tâm Hỏa đẩy cửa , vừa mở cửa nàng liền bị những mùi hương mỹ thực hấp dẫn nhìn Tâm Hỏa ngồi múc canh uống thấy nàng liền tự chủ mà bị sặc .

      Tần Tố Di thấy thế nhíu mày tiến đến hướng lưng Tâm Hỏa vỗ vỗ cho dịu bớt rồi kiêng kị mà ngồi tại đó lấy bát ra tự múc ăn , rất tự nhiên làm Tâm Hỏa trợn phồng má trong đầu đều lên từ vô liêm sỉ .

      Bất chợt ngửi thấy vị chua , lại nhìn Tần Tố Di vẫn như vậy cũ y phục bẩn thỉu , tóc tai bị mồ hôi làm bết lại , nhìn rất chi là ngứa mắt , cả người rùng mình cái lắp bắp hỏi :

      " Ngươi ... Ngươi cư nhiên hôm qua tẩy trần ? Ngươi ngửi thấy ngươi là thối nữ a ? "

      " Chỉ là hôm qua muội quên ,với lại ăn xong chúng ta liền tới kinh thành , cần phí thời gian tại đây , muội xem tỉ là dưỡng thương tốt , liền khởi hành ! " Tần Tố Di húp xong bát canh bỏ bát xuống bàn lạnh lùng mở miệng , sau đó nhanh nhẹn ra ngoài để lại Tâm Hỏa còn ngơ ngác sau đó vội ăn như hổ , nhanh chóng đặt bát thu dọn hành trang . Lúc Tâm Hỏa bước ra cũng là lúc được Tần Tố Di vác lên vai phi thân làm Tâm Hỏa chán ghét dãy dụa , "ôi ...Tiểu phủ của ta , chúng ta từ nay xa cách , ta nhớ ngươi , vàng bạc châu báu của ta !" Tâm Hỏa đau lòng suy nghĩ lòng lặng lẽ chảy nước mắt cam chịu , phẫn hận nhìn Tần Tố Di mỉm cười coi thường nàng , ánh mắt như lên " Tỉ làm gì có châu báu mà tiếc ?" Làm nàng run rẩy tiềm thức mặc kệ Tần Tố Di vác .

      ********Kinh thành***********************************

      Sau mười ngày , Tần Tố Di nghĩ đến nàng khinh công bậc nhất như vậy mà những mười ngày sau mới đến tại chỗ này , nơi này đúng là sầm uất , nhà cửa phố xá như thế đông đúc , đặc biệt là lầu xanh chỗ này cũng nhiều vô kể , chung tại đây rất náo nhiệt , nữ tử tại đây cũng đều yểu điệu thục nữ , tiểu thư gia giáo , nam nhân cũng có thư sinh , công tử , các cấp phẩm giống như cái trấn muốn trang làm quân sĩ kia . Tần Tố Di ngại ánh mắt coi thường nhìn nàng , liên tục đường mặc mọi người đều lui xa che mũi , có tiểu thư chịu nổi còn nôn ọe liên hồi làm nàng cảm thấy như bị xúc phạm nhưng nàng đến đây là du ngoạn , nàng còn là muốn tìm ... ni .

      Nàng cùng Tâm Hỏa mặc kệ tiếng xì xào bàn tán bước tới phía gốc cây đại thụ mà ngồi nghỉ ngơi , Tần Tố Di nhắm mắt cười , từ lúc nào người thích sạch như nàng lại có thể bỏ tẩy thân hơn cả tháng trời ? tại nàng liền chỉ mong muốn báo thù sau việc của Vân Phong , nàng càng muốn tử , nhưng nàng mà tử ai thay nàng báo thù ? Ai thay nàng giết những tên sỉ nhục và làm hại Vân Phong của nàng ? Nàng muốn để Vân Phong chết oan ức , vì trong này là người đối tốt với nàng sau A Diên . Chắc giờ A Diên lo lắng cho nàng lắm đây . Nàng sớm muốn hoàn tục xuất gia nhưng giờ nàng khác nguyên chủ này là bao , nàng cũng thay đổi được chuyện gì nhưng mà nàng biết , nàng cố gắng làm những người nàng quan tâm vì nàng lần nữa mà chết .

      Tần Tố Di cắn môi nhắm chặt mắt lại liên tưởng nhớ đến những ngày nàng được tựa vào Vân Phong mà ngủ dưới những gốc mai trắng dịu ... Khoảng khắc đó làm nàng rất hạnh phúc , môi nàng tự chủ được mà lóe lên tia ưu thương , mất mát làm Tâm Hỏa ngồi bên cạnh phải nhíu mày suy nghĩ " Nữ tử cường hãn như vậy cũng có lúc lộ ra tia yếu đuối sao ? Nàng ta đến cùng xảy ra cái gì mà trở nên thành như vậy ? "

      Lúc cả hai mỗi người suy nghĩ đạo thanh trống vang lên làm cả phố xá giật mình , mỗi người đều biết tự nhường đường cho cỗ kiệu xa hoa qua , kiệu tám người khiêng . rèm lụa làm bằng vải dệt tơ tằm thượng hạng khiến bao nương hay tiểu thư đều phải chói mắt vậy mà bị mang ra làm rèm che , gỗ mộc đàn trăm tuổi màu huyết tự nhiên cao quý , bao danh nhân thi ca đều muốn giữ làm trân bảo vậy mà bị mang ra ngần làm thanh nâng kiệu , ngoài có hơn năm nữ nô tì , mười binh sĩ hộ giá đủ để biết người bên trong đặc biệt cỡ nào .

      Dân chúng kinh thành như quen với nhiều quan lại hay thăm thú phố xá nhưng cũng mở miệng dò hỏi những người xung quanh

      " Ngươi có hay chăng nhận ra vị đại tướng nào trong đó chăng ? " nam sĩ cầm quạt giọng hỏi người bên cạnh .

      " Ngươi là ngoại nhân a ? như vậy mà biết ?" Là hài tử được vương gia chúng ta nhận nuôi a ! " Nam nhân bên cạnh nhìn nam tử đó bĩu môi khinh thường tiếp : " biết vương gia chúng ta nhặt hài tử ở đâu , lại đối xử với hài tử đó như con ruột , người đến giờ còn chưa lập phi , tại liền vì hài tử đó mà quên mất việc chung thân đại của mình !! Hazzi! "

      Bất chợt nô tì bên cạnh kiệu vén màn lên thấy bên trong trống , hốt hoảng hô dừng kiệu , cả năm nữ tì cùng toán lính vội chạy nhào ra xung quanh tìm , dân chúng cũng hơi hỗn loạn mỗi người chạy ngả tìm , Tâm Hỏa cũng tò mò từ cây đại thụ cuối ngõ hẻm bước ra góp vui để lại phong thư thông báo cho Tần Tố Di trong khi nàng còn thả hồn vào trong những suy tưởng .

      Cả lính lẫn nữ tì chạy loanh quanh mãi thấy chủ tử , vài tì nữ đều hoảng muốn khóc , nữ tì bình tĩnh chạy tới Khởi Vương Phủ gọi thêm người tới nhưng vừa đến cổng kể lại với quản gia lại bị thanh trầm lãnh đầy khinh thường vang lên sau lưng :

      " Tiểu tử đó giỏi , hổ là ta nhi tử , tốt , trốn khỏi bằng này nô tì chơi quả thực rất được , vậy ta liền phụng bồi tới cùng ! " bóng dáng mặc hắc huyết y phục nhàng lướt qua tì nữ còn hốt hoảng , nhanh nhẹn leo lên bạch chiến mã dũng phi tới .

      **************

      Cùng lúc đó dưới gốc cây đại thụ , Tần Tố Di phát thân thể bị tê cứng , còn có sức nặng ở đùi nàng , khó chịu mở mắt , đập vào mắt nàng là hài tử tầm bốn , năm tuổi nằm gối lên đùi nàng , hài tử mặc bộ thanh y tơ tằm , tóc đen búi cao củ hành cố định bằng tiểu trâm bạc hình chuôi kiếm , da trắng nộn nhìn rất đáng làm Tần Tố Di đưa tay lên véo véo má làm hài tử nhíu mặt dùng hai tay xoa xoa mắt môi hồng ngáp liên hồi hướng Tần Tố Di : " Mẫu Thân ....! Người làm Khởi Tôn tỉnh ! "

      Tần Tố Di môi giật giật , tay run rẩy véo thêm hài tử như để xác thực với mình , nàng là vừa ngủ dậy chút liền từ đâu xuất hài tử hướng nàng gọi mẫu thân , lại còn là hài tử rất chi là đáng , đừng là trong mơ cũng như vậy chân thực a ?

      " Ngô ... Mẫu thân làm Tôn nhi đau ! " Hài tử kêu Khởi Tôn xoa xoa má bị Tần Tố Di véo đến đỏ mắt to đen láy có chút ươn ướt nhìn về phía Tần Tố Di còn hoảng loạn , lúc sau mới lắp bắp :

      " Có hay chăng ngươi bị nhầm lẫn gì a ? Ta làm sao có thể làm mẫu thân ngươi ? " Tần Tố Di cười chính mình , nàng thể sinh dục nên tác giả là muốn báo đáp bằng cách trao tặng nàng hài tử ? Cảm ơn nhưng mà nàng cần đâu .

      " Mẫu thân , người muốn bỏ Tôn Nhi ư ? Mẫu thân xấu ! Hu hu hu ! Tôn Nhi nghe lời người mà , mẫu thân đừng chán ghét Tôn Nhi ! "

      Vừa nghe Tần Tố Di xong Khởi Phong nhào vào trong ngực Tần Tố Di ôm chặt , nước mắt cứ như thế chảy dài ra sống chết ôm chặt lấy Tần Tố Di dù nàng đứng lên hài tử này cũng rơi được làm nàng cảm thán , nhìn nam hài tử khóc trong lòng , Tần Tố Di có chút mềm lòng vừa định vòng hai tay ôm hài tử đạo thanh vang lên sau nàng . Tần Tố Di nhíu mày , mặt lạnh quay đầu lại nhìn nam nhân đó chăm chú .

      Nam nhân toàn thân hắc huyết y có thêm vài hoa văn tinh xảo , tóc đen buộc cao cố định bằng hắc huyết thiết , mắt diều hâu cương nghị , sống mũi cao và thẳng , môi mỏng chính trực , toàn thân phát ra vẻ uy nghiêm , tướng soái .

      " Ngươi định làm gì ? " Nam nhân tuấn cương trực đó hỏi nàng tay cầm chuẩn bị rút kiếm . sớm phi chiến mã tìm khắp kinh thành mà tìm thấy hài tử của , tâm cũng hơi chút lo lắng ai ngờ vừa rẽ vào gần gốc đại thụ bên trong cái ngõ gần đường lại nhìn thấy ăn mày nữ tử ôm hài tử của , đề phòng mà nhìn nàng đánh giá , là ngoại nhân .

      " Ta ? Ta đương nhiên là tìm gia đình hài tử này trả lại rồi ! " Tần Tố Di nhạt cũng đậm nhàng phát ra thanh , hà tử vừa rúc đầu trong ngực nàng khóc giờ lại lộ mặt ra nhìn về phía nam tử với ánh mắt chờ mong cầu khẩn :

      " Phụ thân , này là mẫu thân của ta a ! Ta tìm mẫu thân cho ta thay người ! "

      Hài tử đáy mắt long lanh vẫn ôm Tần Tố Di cười ngây thơ , điệu bộ số vô tội hướng về phía nam nhân cương nghị đó làm Tần Tố Di kinh hoảng , có hay như thế hữu duyên ? Nữ chính lần cũng sang bên này dò hỏi bị hài tử quấn lấy nằng nặc gọi nàng là mẫu thân và cũng từ lúc đó nàng ta gặp được nam phụ Khởi Hàn Lãnh . Vương gia tàn nhẫn nhất Tam quốc , và cũng như vậy Khởi Hàn Lãnh cũng nàng , nguyện vì nàng phản quốc , cùng đánh chiếm quốc gia của chính mình , thắng trận cũng trở thành tướng của Thiên Quốc nhưng dù còn sống nhưng lại bị người dân phỉ nhổ , cả Thiên Quốc khinh thường , Thanh Vi Du cũng tranh nổi với nam chính , và kết quả Khởi Hàn Lãnh biết đường lui , tình với nữ chính dần dần khép lại , cả đời cùng nhi tử Khởi Tôn thoái giang hồ , triều đình , võ lâm .

      Vậy nàng như vậy có duyên với ? Khởi Hàn Lãnh ... chính là ?

      " Tôn Nhi ! Ngươi là hài tử quá phận ! Mau theo ta trở về , nháo đủ loạn rồi ! " Khởi Hàn Lãnh nhíu mày tỏ vẻ , quan tâm đến những lời Khởi Tôn , tiến lên muốn đoạt lại Khởi Tôn hài tử đó càng ôm chắc Tần Tố Di nhiều hơn làm Khởi Hàn Lãnh dù muốn cũng phải muốn đưa Tần Tố Di về phủ .

      Tần Tố Di trước khi cũng sớm gắn phong thư thông báo với Tâm Hỏa biết nàng ở đâu mà tìm sau đó Tần Tố Di và Khởi Tôn được Khởi Hàn Lãnh vác vai phi thân , được nửa đường Tần Tố Di chịu nổi từ trong tay Khởi Hàn Lãnh phi thân ra nôn thốc nôn tháo . Nàng xin thề từ nay như vậy đối đãi Tâm Hỏa , ai ngờ được bị vác lại chóng mặt buồn nôn như xe ở đại , vậy mà Tâm Hỏa có thể chịu đựng nàng vác suốt mười ngày đường làm nàng thán phục .

      " Ngươi biết võ công ? " Khởi Hàn Lãnh trầm nhìn nàng đề phòng , Khởi Tôn nhìn nàng với ánh mắt thán phục vội nhao nhao hướng tới Tần Tố Di đòi bế làm nàng dù tình nguyện nhưng bị ánh mắt sắc như dao nhìn mình chăm chú của Khởi Hàn Lãnh làm nàng tự chủ hướng tới Khởi Tôn mà ôm vào lòng sau đó được Khởi Hàn Lãnh dẫn đường đến phủ .

      Vừa dừng trước phủ , cả lính lẫn nô tì nhìn thấy Khởi Tôn bèn thở phào nhưng sau đó lại thấy chủ tử mình trong lòng nữ nhân tóc tai bù xù tán loạn , quần áo rách nát kinh khủng , còn bốc ra mùi hôi thối khó chịu lại vô cùng lo lắng muốn chạy đến giành lấy Khởi Tôn cho các nàng câu khiến cả đám bị xuất hồn :

      " Ngươi định đem ta rời khỏi mẫu thân sao ? Ngươi láo , phụ thân cho mẫu thân rời đâu ! "

      Khởi Tôn vừa xong Khởi Hàn Lãnh đen mặt , cư nhiên cho nữ nhân như vậy rời khỏi ? ý của nhi tử đem nàng vào vương phủ để làm mẫu thân cho nhi tử cũng gần như có ý là chuẩn bị thú nàng ?

      Tần Tố Di nghe được câu đó cũng đen mặt , tâm gào lên rất loạn " Tiểu tử thối !" dám nàng lấy phụ thân của , là tên biến thái a ? xin lỗi giờ nàng có hứng thú .

      lời nào Khởi Tôn rời lòng nàng tụt xuống dắt tay nàng tiến vào trong phủ , phân phó quản gia cho nàng căn phòng rồi nghịch ngợm chạy hỏi Khởi Hàn Lãnh để xem làm có tốt hay rồi nhận được cái xoa đầu của phụ thân rồi vui vẻ mà rời khỏi gian phòng kiêu sa , bỏ lại còn có hai người trong phòng , khí như ám muội , Tần Tố Di nhíu mày thản nhiên ngồi xuống rót nước và chén hơi uống sạch sau đó nhàn nhạt mở miệng :

      " Vương gia ! Ta dấu gì ngươi , ta là người Thiên Quốc tên Tần Tố Di , cũng từng theo phe của Chiến Quốc nhưng cả hai cường quốc đó tại trở thành quốc thù của ta , ta cũng chỉ có thể tại đây tá túc , ta nguyện cung cấp thông tin cho người , đặc biệt ta cũng biết phải sao vì ta là người của ma giáo ... Cũng từng thôi , tại ta như vậy phản giáo , quyết định tới đây để đầu thêm ít trí lực, vương gia , ta biết ngươi dễ gì tin tưởng ta nhưng là ta từ từ làm vương gia tin tưởng , ta cam đoan làm vương gia thất vọng , ta tận tâm trung thành với vương gia , phản .

      Khởi Hàn Lãnh bất ngờ được Tần Tố Di thú nhận , mắt diều hâu nheo cái , biết phải làm sao khi nữ tử đều cam nguyện thú nhận , ngoài muốn người khác tin tưởng còn có ý gì hơn nữa ... Nữ tử đó có vẻ rất căm hận hai quốc gia đó , nữ tử đó trải qua những gì để có thể phát ra sát ý lớn như vậy ? mắt nàng ta kiên định nhìn thẳng , Khởi Hàn Lãnh môi mỏng khẽ nhếch lên đường xoay người bước ra ngoài , thanh vang lên :

      " Vậy cứ như vậy ngươi được giữ lại , hãy làm như lời ngươi ... Đầu quân cho Khởi Nhẫn Quốc ! Nhưng tại ta chưa thể tin tưởng ngươi , ngươi nên biết an phận tại chỗ này , đừng hòng đánh Khởi Nhẫn Quốc chủ ý ! Nếu ta phát ngươi là nội gián ta liền khiến ngươi muốn tử cũng xong . "

      " Ân ! Ta hiểu ! vương gia hay có y phục , ta y phục vốn cùng sở thích với vương gia ! " Tần Tố Di vẫn dịu thản nhiên uống trà mặt khác lại muốn Khởi Hàn Lãnh giúp .

      Vừa nghe Tần Tố Di , Khởi Hàn Lãnh cước bộ dừng lại , phát ra thanh " Tốt" sau đó liền ly khai nơi này .

      Tần Tố Di ngẫm lại , cái này viện tên Thủy Hơi viện là viện rất gần thư phòng vương gia , là viện duy nhất có hồ nước nóng tự nhiên , xung quanh đều trồng liễu xung quanh hồ để che thân khi có người xuống trầm mình thư giãn , xung quanh là trồng hoa hồng leo đa màu sắc rất cao quý , Tần Tố Di hướng hồ bước tới , ngần ngại mà thoát ra y phục rách nát , thả mình xuống hồ tẩy trần , lúc lâu sau đó hai a hoàn hướng nàng và được cho phép nâng cành liễu mang y phục , vừa bước vào cả hai đều thất thần , nữ tử hô thối , bốc mùi , toàn thân bẩn thỉu thấy đâu nữa và thay vào đó là nữ tử da như ngọc , mũi cao , mắt phượng mị hoặc , đôi môi đỏ mọng tự nhiên , tóc tai tán loạn sớm được gội và chải thẳng lộ ra những sợi tóc đen dài mềm mượt còn nước, cả hai nô tì vội vàng nâng khăn lau tóc , thân thể cho Tần Tố Di rồi lần lượt giúp nàng mặc vào y phục , thân y phục hắc huyết y làm Tần Tố Di cảm thấy hài lòng , thân thể sạch làm nàng dễ chịu , tốt hơn trước nhiều . Tóc nàng sau khi được hai nô tì lau khô liền được búi cao , cố định bằng chiếc trâm bạc , sợi như dây chuyền được vòng qua trán nàng đeo lên tóc nhìn đầy kiều mị .

      " À ... Vương ... Phu ..! " Sau khi chải chuốt cho nàng xong , hai nô tì càng thấy Tần Tố Di kinh diễm , càng thấy xứng đôi với vương gia nữ tì biết phải xưng nàng thế nào nô tì còn lại tiếp lời .

      " Tì nữ biết nên xưng như thế nào cho phải nên mong tiểu thư đến hậu viện cùng vương gia và công tử tiến hành ngọ thiện , tại cũng đến giờ . "

      Tần Tố Di lạnh lùng nhìn hai nô tì gật đầu tỏ ý sai hai người trước dẫn đường , đường có vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng , làm sao có thể tin được kiều diễm nữ nhân này và nữ tử ăn mày đó là cùng người a ? Vừa đến hậu viện Khởi Tôn nhìn thấy Tần Tố Di liền vui sướng nhảy cẫng lên ôm lấy nàng , dắt nàng đến bên bàn ăn , chờ Tần Tố Di ngồi xuống liền nhanh nhẹn mà ngồi lên đùi Tần Tố Di

      " Mẫu thân hảo xinh đẹp a , về sau Tôn Nhi cũng muốn có nương tử tuyệt sắc như mẫu thân ! "

      Khởi Tôn vuốt mặt mềm mịn trắng nõn của Tần Tố Di chu môi thơm lên phát cười hì hì hướng Khở Hàn Lãnh đen mặt , nhi tử dạy lúc nào liền trở nên ham sắc như vậy a , biết nữ tử đó có chăng chê cười ?

      Khởi Hàn Lãnh suy nghĩ trầm tư , đánh giá Tần Tố Di , là nữ tử tuyệt sắc , kiều diễm , có thể mê hoặc chúng sinh , vì cái gì nàng ta hận mà có thể buông bỏ quốc gia của chính mình ? Hay là vì ai khác mà nàng ta trở nên như vậy ?

      " Tôn Nhi hảo dễ nghe a , ta hảo thích ! " Tần Tố Di đối với hài tử đáng như vậy là thể nào đề phòng , tận tình bóc tôm bàn đưa Khởi Tôn ăn , nhìn hai người như thế bỏ quên mình Khởi Hàn Lãnh khó chịu múc ít canh tổ yến vào bát của Tần Tố Di mặt nghiêm trang : " Ăn nhiều chút , ngươi hảo gầy nên nhan sắc cũng trông khó coi ! "

      " Mẫu thân .... Là phụ thân ghen tị tình mẫu tử chúng ta a ! " Khởi Tôn thầm vào tai Tần Tố Di nhưng Khởi Hàn Lãnh là người võ công thâm hậu làm sao có thể nghe thấy , sắc mặt càng ngày càng đen làm Tần Tố Di phì cười vội nhét con tôm để che miệng Khởi Tôn làm chỉ có thể ô ô mà phát ra thanh chọc đến Khởi Hàn Lãnh nữa .

      " Ngươi còn muốn cười nữa liền biến " Khởi Hàn Lãnh đe dọa nhìn Tần Tố Di đầy sát ý nàng ta lại thẳng thừng cùng Khởi Tôn che miệng cười làm biết phải làm sao chỉ nén hận mà gắp rau cho nhi tử . Nhìn hình ảnh đầy ấm áp đó toàn thể nô tì ở đó xúc động , hu hu vương gia cuối cùng cũng mang nữ nhân về nhà , còn là tuyệt sắc mỹ nhân , thiên a , người có mắt , vương gia chúng thần bị gọi là đoạn tụ nữa , mau mau loan tin này ra .

      Toàn thể nô tì và binh lính nhìn nhau sau đó từ từ từng người rời khỏi . Sáng hôm sau kinh thành đại loạn , Tàn Nhẫn vương gia muốn thành hôn rồi a ?

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 13 : Ngủ chung giường ! ngươi là nữ nhân yếu đuối nhưng đau thương nhất mà ta từng gặp !

      Khởi Hàn Lãnh nhìn hai bóng dáng đốt đèn tại phía bên kia bờ hồ , nghĩ tới sau khi ăn xong , Tôn Nhi lại lôi kéo và nữ nhân đó ra hoa viên thả đèn , ai ngờ vừa đến Tôn Nhi cầm tay nàng ta cùng nhau tự thắp đèn bỏ lại mình ngồi bên bờ hồ . Khởi Tôn Lãnh nhìn hai bóng dáng cùng ngồi với nhau bên đó chán ghét bĩu môi , Tôn Nhi từ lúc nào có thể tin tưởng người nữ nhân vừa vào phủ và lần gặp mặt ..?

      Nhớ đến lúc đầu gặp mặt , nàng ta toàn thân tản ra vô số mùi ô uế làm ảnh hưởng tới ánh mắt của nhưng trong cặp mắt mơ hồ của nàng lại tỏa đầy bi thương và nồng đậm sát khí , có chút hình ảnh ấy bị ghi lại vào trong mắt , hiểu nổi tại sao Tôn Nhi có thể tìm ra nữ nhân này cũng như dám đụng chạm với nàng ta trong khi nàng tản ra vô số mùi uế khiến người ta cảm thấy ghê tởm ? Chẳng lẽ đây được gọi là định mệnh sao ?

      Nhan sắc của nàng kiều diễm như vậy tại sao nàng phải rời xa cả quốc gia của mình để đến với Chiến Quốc , gia nhập Ma Giáo ? Rồi lại phải đến Khởi Nhẫn Quốc trong bộ dạng chật vật như vậy ? Nàng ta phải trải qua những gì ở hai quốc gia đó ? Với nhan sắc của nàng ta nếu được sinh ra trong Khởi Nhẫn Quốc nàng chắc chắn được trân trọng , nâng niu , có vô số quan quyền tới đập cửa cầu thân có lẽ cũng nằm trong những số đó .... Từ từ nghĩ vớ vẩn gì vậy ? Mới vừa lúc nãy mà bị mê hoặc bởi nữ nhân kia hay sao ? Hay là do ... Tôn Nhi sớm nên có mẫu thân để chăm sóc ..?

      Hai quốc gia đó đến cùng là làm gì nàng ? Tại sao phải chạy trốn đến tận quốc gia tàn nhẫn này ? lại còn ma giáo sớm truy sát nàng ta nữa , nhận ra ... Tôn Nhi nhìn nàng với ánh mắt mong chờ , vui sướng khi được nàng đưa đèn thắp lồng cho , nụ cười tâm của Tôn Nhi cũng như vậy hai mắt nàng ta còn tỏa ra sát khí nữa mà thay vào đó là chút chua xót , dịu dàng chăm sóc Tôn Nhi của ... Tâm nàng ta thể nào nhìn ra được . Tâm nàng quá sâu , vô vọng đong đầy hơn cả tình cảm .

      Khởi Hàn Lãnh suy nghĩ cẩn thận rồi đứng dậy tới mật phòng của trong tại thư phòng , sợ nữ nhân kia phát , có chút gì đó bắt phải tin tưởng nàng nhưng có nghĩa là phải lộ những cơ mật của mình cho nàng . Khởi Hàn Lãnh trầm tiến vào vừa đến giữa phòng là những dụng cụ tra tấn người như kẹp ngón tay , roi gai , than hồng , mặt nạ trùng huyết , dầu còn đun sôi và trong đó người sớm chết trôi nổi mặt dầu .

      Khởi Hàn Lãnh đều làm mọi người lo sợ vậy mà nàng ta dám nhìn cái ánh mắt thương hại vì thân mình nuôi con lại còn phải tự tay bảo vệ chính hài tử của mình , cái ánh nhìn đó tiếp thu được , nhàn nhạt mở miệng gọi :

      " Quỷ Diện ! Việc ta giao cho ngươi sớm nên được hoàn thành ? "


      Lời vừa dứt bóng dáng màu đen lên trước mặt thận trọng run run dùng hai tay dâng lên xấp giấy miệng kiềm chế thanh : " Vương gia , nô tài vô năng , tư liệu về Tần Tố Di tiểu thư thần chỉ có thể tra đến đây thôi vương gia ! "

      Khởi Tôn Lãnh gì cầm lấy xấp giấy từ từ đọc , nụ cười hiểm của càng ngày càng nhạt dần , nghĩ đến nữ tử mà có thể tự mình đến nước bước này quả là vô cùng khó , từ trưởng nữ xuống nhị tiểu thư , từ nhị tiểu thư nhan sắc kiều diễm lại bị người dân bỏ quên , trong phủ tướng quân chỉ có nghĩa nữ , trưởng nữ Thanh Vi Du . Suốt cuộc đời Tần Tố Di sống trong phủ cũng làm mọi người sớm quên trong phủ đại tướng quân còn có vị tiểu thư từng là trưởng nữ . Ngày x tháng x Bị bắt gặp gian tình với tên hầu giết lợn , đuổi thẳng khỏi phủ , tình phụ mẫu bị cắt đứt . Sau đó tới thôn trang bị bị gia nhân đánh gãy chân , bắt gặp được vương gia Chiến Quốc . Gia nhập ma giáo , tạo ấn ký bỉ ngạn từ đó .

      Ngày x tháng x năm xxxxx Nhận được nhiệm vụ ám sát Vân Thiếu Chủ của Vân Gia Trang , Huyết sát động tình cùng Vân Thiếu Chủ nồng tình ý mật , nguyện phản giáo để chạy trốn ngao du , Khanh Hãn vương gia Chiến Quốc lấy thân hình của nàng ta về chuyên để phát tiết những cơn tức giận , truy tìm và luôn ngược thân nàng ta cũng chỉ vì muốn trả thù những ngày nàng ta sỉ vả Thanh Vi Du , sau khi đàm phán với Vương Gia Thiên Quốc Dật Phong trong việc cướp thực lực ám vệ của Vân Gia Trang , mộc bài bị làm giả , ám vệ nửa theo Thiên Quốc nửa theo Chiến Quốc . Vân Thiếu Gia bị hại chết , huyết sát điên cuồng trả thù , muốn giết hại Thanh Vi Du nhưng nỡ , ôm lấy thi thể Vân Thiếu Gia mà rời . Huyết sát phản lại Ma Giáo và bị truy sát từ đấy .

      Những dòng thông tin tuy ít ỏi nhưng lại làm cảm nhận được phần nào nỗi đau nàng chịu , hai quốc gia đó biết nữ nhân là cần phải được nâng niu sao ? Bọn có xứng là nam nhân ? Tuy bị cả tứ quốc gọi là tàn nhẫn nhưng mà chuyện nữ nhân chưa bao giờ có ý định ngược đãi với ai khi người đó được xác định là vô tội , nghĩ là người tàn nhẫn nhất vậy mà có vẻ hai quốc gia này đều thích ngược và coi trọng nữ nhân ... nghĩ đến nỗi đau mà nàng ta mất người nàng thương nhất ngay trước mặt mình , nỗi đau đó đau gấp nghìn lần nỗi đau bị kiếm đâm xuyên ngực ... Tần Tố Di ta tại liền muốn ngươi được an toàn , muốn ngươi có chút niềm vui ... Còn các ngươi ..

      Các ngươi như vậy liền đối chọi với Khởi Nhẫn Quốc ... Đừng hòng mà mang Tần Tố Di , mẫu thân của Tôn Nhi . xác định Thiên Quốc và Chiến Quốc là hai kẻ thù đội trời chung .

      Khởi Hàn Lãnh thâm trầm nghiền nát cả xấp giấy , cái bàn đá để dụng cụ của cũng run lên bần bật , khe nứt từ từ được kéo dài .

      " Quỷ Diện ! Tăng cường ám vệ tại phủ , đặc biệt canh chừng bảo vệ mẫu thân của Tôn Nhi , đừng mà làm nàng ta phải có chút xước xát nào , còn nữa thương gia hay binh sĩ nào của Thiên Quốc hay Chiến Quốc muốn vào liền đuổi , được sát ngay tại chỗ cần đôi co nhiều . !"

      " Vương gia ? Mẫu thân của Khởi Tôn thiếu tử là ...? " Quỷ Diện trừng mắt dò hỏi lại cảm giác được mình luống cuống lo lắng cúi gằm mặt xuống đất .

      " Về sau ngươi nên gọi nàng là chủ tử , thông báo cho toàn thể gia nhân ám vệ , về sau nàng thuộc người của ta , chủ tử của các ngươi . Nhớ kĩ !" Khở Hàn Lãnh nắm chặt tay thâm trầm rời khỏi mật phòng , vừa lên đến thư phòng , lại được gia nhân thông báo " Khởi Tôn muốn được ngủ chung với phụ mẫu , được ủ ấm trong tình thương của hai người " làm đen mặt , hài tử này càng ngày càng quá phận . Tần Tố Di lúc đó bị Khởi Tôn kéo tới chính phòng của đầy vẻ khẩn trương sau đó cũng đen mặt vì bị muốn cùng nàng và Khởi Hàn Lãnh ngủ chung .

      " Tiểu tử hư đốn ! " Đó là câu đầu mà Tần Tố Di và Khởi Hàn Lãnh đầu tiên mà hai người nghĩ đến .

      Chương 13 : Ngủ chung giường ! ngươi là nữ nhân yếu đuối nhưng đau thương nhất mà ta từng gặp ! ( Tiếp )


      " Tiểu tử thối ! Ra đây cho phụ thân ngươi ! " tiếng trầm vang lên trước căn phòng thanh y đầy cổ điển có chút nét của tiểu hài tử , xung quanh có vài ao cá lớn , bên thành đường là có những khóm trúc cành rủ xuống hình vòng cung chấm đất chỉ là tại trăng cũng gần lên cao nên xung quanh có chút ảm đạm , ngoài ra còn hình ảnh hắc huyết y đứng trước phòng tay còn cầm theo chiếc roi mây trông rất nguy hiểm , đặc biệt khuôn mặt người đó còn toát ra chút sát khí , mặt còn hơi phiếm hồng . Đó ai khác là vương gia Khởi Hàn Lãnh , nhân vật được mệnh danh là nên dây vào .

      Vừa nghe tiếng bước chân dừng ngoài cửa , Tần Tố Di sớm bình tĩnh , nàng biết rằng Khởi Tôn có chút gì đó làm cho Khởi Hàn Lãnh phải sủng ngất trời , bảo vệ như chính con ruột của mình , nàng biết tại sao trong những tình tiết của câu chuyện đó hề nhắc tới quá khứ của hài tử này , cũng biết Khởi Hàn Lãnh lấy nó từ đâu , thân phận của Khởi Tôn đặc biệt là ... ! Tần Tố Di liếc mắt nhìn Khởi Tôn ngồi chiếc giường làm bằng mộc thụ , rèm có đính cả ngọc trai trong suốt , ở những cây cột đều có gắn những viên minh châu soi sáng ngay cả trong buổi sáng , hoa được cắm trong cái bình phỉ thuý cổ mê người với nhiều hoa văn điêu khắc đẹp , những thế hoa cắm trang trí lại là tuyết linh hoa trăm năm mới nở mà ở đây có cả thảy tất cả những mười bông đủ biết Khởi Tôn được Khởi Hàn Lãnh thương như thế nào , tất cả đều rất trân quý từ những thứ nhất .

      Tần Tố Di mỉm cười tiến lại phía giường nơi Khởi Tôn ngồi tập thêu do nàng dạy , nhìn Khởi Tôn thích thú ngồi xâu kim mà nàng muốn phì cười , ai lại nghĩ nam hài tử lại muốn học nữ công đâu . Tần Tố Di lười quan tâm bóng dáng ngoài cửa đập cửa thùm thụp , cửa kêu càng lúc càng cuối cùng là bị bóng dáng ngoài cửa đạp cho nát vụn làm Khởi Tôn và Tần Tố Di mặt nghiêm trang liếc nhìn lên , Khởi Hàn Lãnh mặt thâm trầm , cây roi mây được kéo lê từ mặt đất kêu ken két đến gai người nghiến răng mà mở miệng :

      " Tôn Nhi giỏi ! Từ lúc nhận mẫu thân liền quên cả quy củ của phụ thân , việc này nên phạt ! "

      Khởi Tôn cắn môi mắt ươn ướt bỏ cái khung thêu tay xuống nệm giường rồi xà vào lòng Tần Tố Di làm nũng than oán , khóc đau lòng , đau như ruột gan bị ai cắt làm Tần Tố Di vừa ôm Khởi Tôn vừa cố nhịn cười , tay vuốt vuốt đầu , trong lòng ngừng cảm thán Khởi Tôn nhi tử này quả là tuổi tài cao , tố chất diễn viên được phát huy rất là tự nhiên . Nhìn Khởi Tôn xong Tần Tố Di lại bình tĩnh quay mặt lại phía Khởi Hàn Lãnh lại bĩu môi ghen tị nhưng ngoài mặt lại làm bộ tức giận Tần Tố Di lần nữa lại dở khóc dở cười hai cha con này rất rất thương nhau , tất cả đối với nhau đều tràn trề niềm tin và tình thương ... Liệu nàng ... ngày nào đó có được tình thương như họ ..?

      " Ngươi khỏi cần vì Tôn Nhi mà hướng ta cầu tình , dù ngươi có quỳ xuống hay dùng mỹ sắc để quyến rũ ta đều khiến ngươi thất vọng mà thôi ! "

      Khởi Hàn Lãnh bắt gặp ánh nhìn chứa sâu xa điều gì đó làm có chút khó chịu mở lời , chịu được cái ánh mắt đau buồn mất mát của nàng ta , nhìn trông khó coi thể tiếp thu và hiểu được .

      " ! Ta có suy nghĩ nên giao Tôn Nhi cho người sử lý ! Tôn Nhi tha thứ cho mẫu thân , là con phạm vào quy tắc của phụ thân mà thôi ! " Tần Tố Di hướng Khởi Hàn Lãnh cười đến sáng lạng làm cho ta có chút giật mình sau đó lại nhìn bóng dáng trong lòng nàng mà ôm chặt lấy cười sâu xa và câu vừa dứt cũng chính là bóng dáng của Khởi Tôn run rẩy vùng ra khỏi lòng Tần Tố Di nhanh nhẹn nhảy phốc xuống giường hướng Tần Tố Di than oán : " Mẫu thân xấu ! cư nhiên thích phụ thân hơn Tôn Nhi , Tôn Nhi thèm chơi với người ! "

      Tần Tố Di cười trừ còn Khởi Hàn Lãnh vừa thấy tiểu tử đó rời lòng chiếc roi mây liên tục được vụt xuống đất thị uy làm Khởi Tôn run rẩy càng ngày càng bị Khởi Hàn Lãnh dồn đến chân tường lo lắng hướng Tần Tố Di ngồi giường thêu tỏ vẻ như nghe thấy làm Khởi Tôn thất vọng lại nhìn bóng dáng Khởi Hàn Lãnh cầm roi tiến đến phía mình càng lúc càng gần sợ hãi nép vào tận góc tường rồi chợt nghĩ ra cái gì đó nhìn vào bên cạnh cửa chính gần với Khởi Hàn Lãnh nhất chỉ vào trợn mắt hét to :

      " Phụ thân ...! Chuột kìa ! "

      Tức như phản xạ tự nhiên Khởi Hàn Lãnh kêu á cái xám mặt khinh công đạp vội ra ngoài phòng của Khởi Tôn mà quên mất trước thềm bậc phòng Khởi Tôn hơi thấp cũng vì dùng khinh công hơi quá nên vương gia tần nhẫn của Khởi Nhẫn Quốc hoa hoa lệ lệ mà rơi ùm xuống ao cá đối diện với cửa phòng và cũng như đối diện với Tần Tố Di ngồi thêu giường . Biểu cảm của Tần Tố Di lúc này hoảng đến nỗi đánh rơi cả khung thêu và vô tình cắn trúng lưỡi của mình , nàng ngờ có ngày tên vương gia này lại bị mất hình tượng trước nàng như vậy biết có giết nàng diệt khẩu nữa , lại nhớ đến việc nàng quên cả cơn đau dùng khăn thêu che miệng cười chảy nước mắt :

      " Vương gia ... Người ..người cư nhiên sợ con chuột a .. Khặc khặc ! " Tiếng cười xen lẫn tiếng của Tần Tố Di làm mặt Khởi Hàn Lãnh càng trở nên xám hơn lạnh lùng từ trong ao cá đứng dậy , may cái này là ao cá nông chỉ đến hông của chỉ tiếc là tại muốn sát nhân , đầu tiên là Khởi Tôn của dám điểm yếu của trước mặt nữ nhân đặc biệt là cái nữ nhân hề có tí tôn trọng hay kiêng nể gì với , tiếp theo chính là cái nữ nhân ấy , chút lo lắng hay sợ sệt ngược đãi nàng ta , lại còn cười rất chi là khiến cảm thấy có chút ... Thẹn ! Ai đời nam nhân võ cu=ông thâm hậu như lại bị mất chủ quan chỉ vì tiếng kêu "chuột" ? Nỗi nhục này thề là ghi nhớ .

      " Mẫu thân , ổn rồi ! Chúng ta mau thoát , phụ thân muốn hại chúng ta ! " Khởi Tôn vội hài vào đến bên kéo lấy tay Tần Tố Di còn vui vẻ cười nỗi đau của người khác , Khởi Tôn biết là chọc giận phụ thân rồi , điều này là thể chối cãi được nhưng nghĩ tới mẫu thân cũng bị lôi vào , phụ thân mà bắt được sao nhưng mà nếu bắt được mẫu thân sao đây ? được , cho phụ thân bắt giữ mẫu thân đâu ! bảo vệ mẫu thân ! Suy nghĩ của Khởi Tôn vừa léo ra mặt trẻ con bỗng chốc trưởng thành hơn rất nhiều làm Tần Tố Di có chút kinh ngạc rồi cùng Khởi Tôn chạy về phía thượng uyển và đằng sau có bóng người đuổi theo y phục còn rơi từng tiếng tanh tách của nước .

      Vài lâu sau khi chạy .

      " Mẫu thân ! người .... người cõng Tôn Nhi cùng chạy , Tôn Nhi mỹ mỹ của mẫu thân chạy nổi rồi ! " Tiếng kêu thảm thiết của Khởi Tôn vang lên đằng sau lưng Tần Tố Di , nàng chạy rất thảnh thơi , chạy như bước hơi thở cũng chút hổn hển vừa nghe Khởi Tôn gào lên nàng mới từ từ quay người lại bước đến bên người hài tử nhễ nhại mồ hôi hướng nàng mà hai mắt long lanh . Nàng ngồi xổm xuống , hài tử mà có thể dắt tay nàng chạy qua ba Xuân , Thu , Hạ Uyển và đây là uyển thứ bảy của vương phủ , nàng có vài điều thấy rất là kỳ lạ , sao chỉ qua buổi mà gia nhân nào gặp nàng cũng hành lễ với nàng đều rất cung kính vừa nãy chạy qua ba uyển , các tì nữ hay các binh lính tuần đều hướng nàng quỳ gối hành lễ nhưng lúc đó Khởi Tôn kéo nàng chạy nên nàng cũng để ý cho lắm giờ dừng lại các tì nữ cầm đèn lồng đều hướng nàng hành lễ rất thận trọng rồi nhàng thối lui làm nàng có chút ngạc nhiên lại hướng với Khởi Tôn

      " Mệt rồi sao ? Tốt nhất là nên quay lại thú tội với phụ thân ! là trời khuya lắm rồi Tôn Nhi ! "

      " Mẫu thân , mẫu thân cũng có liên hệ với việc làm sai của Tôn Nhi tại sao lại chỉ có Tôn Nhi tự thân quay lại gánh phạt ? " Khởi Tôn phồng má cam chịu hổn hển trách móc làm Tần Tố Di cười được mà khóc cũng xong .

      Nàng cũng chẳng còn cách nào khác mà cùng Khởi Tôn dắt tay nhau quay về , hướng thư phòng của Khởi Hàn Lãnh mà vào . Vừa bước vào nàng và Khởi Tôn nổi từng đợt gió lạnh , trước bàn giữa căn phòng là những dụng cụ tra tấn , móc xích , dây móc đồng tử , đao trảm tứ chi , dây luồn họng ,... sắt nung nóng ,... và ngồi trước bàn là nam nhân sớm thay bộ y phục màu huyết pha chút hắc ngồi trước bàn , tay kia vuốt vuốt roi mây đầy thâm trầm , như biết được hai người đó sớm tới đây Khởi Hàn Lãnh liếm liếm môi mở miệng :

      " Ta sớm biết ! các ngươi giờ đây muốn chọn phương thức gì ? "

      " Phụ thân ! Tôn Nhi chỉ là nhất thời hồ đồ ! Hu hu hu , Phụ thân tha cho Tôn Nhi bảo bối và mẫu thân tuyệt mỹ mà ! " Khởi Tôn nhàng chạy vòng tới ôm chặt lấy Khởi Hàn Lãnh cầu xin , mắt to được phát huy hết cỡ nhìn chớp vào Khởi Hàn Lãnh làm bất chợt thở dài chút rồi xoa xoa đầu nhìn Khởi Tôn chút hướng tới phía giường có rèm chỉ chỉ cho Khởi Tôn vào nghỉ trước , rồi quay sang nhìn Tần Tố Di nhíu mày đứng bên , mà ám chỉ tiến tới phía trước mặt rồi phát ra câu khiến Tần Tố Di cứng người

      " Ngươi ! Liền thoát y phục cho ta ! " Khởi Hàn Lãnh lạnh nóng , thanh trầm thấp có chút sắc dục nào mà cầu tuy là như vậy nhưng Tần Tố Di vẫn có chút quen nàng có ý định quyến rũ đâu a !

      " Khụ khụ ! Vương gia ... Người có ý đồ gì ? " Tần Tố Di bình tĩnh nhìn thẳng vào nam nhân tuấn đó chút xấu hổ hay thẹn thùng làm Khởi Hàn Lãnh có chút coi trọng , đương nhiên là chỉ làm cho mình có lợi mà thôi .

      " Ta làm gì tự khắc ngươi biết , làm được liền coi như ngươi chưa từng xuất đời ! "

      Tần Tố Di mắt lạnh , cắn răng xoay người lại từ từ cởi ra phần vai trái Khởi Hàn Lãnh kêu "dừng" làm nàng giật mình ..cư nhiên chỉ bảo nàng hở vai trái ? có lẽ nào ... vừa nghĩ ra điều gì đó Tần Tố Di bất chợt cảm nhận được nỗi đau bỏng rát từng trải trong lần đầu gia nhập Ma Giáo ... Khởi Hàn Lãnh giúp nàng xoá ấn ký Ma Giáo ... ? rất cẩn thận . Nàng cảm thấy đau , những vết thương ngoài da đó sớm chẳng là gì với nàng cả . Sau khi xóa xong ấn ký , vai trái nàng lại cảm nhận được có chút gì đó được bôi lên mát lạnh , hương thơm tỏa ra mùi dễ chịu tinh khiết , nàng nghe thấy là :

      " Hừ , là phá hoại thân thể chính mình , ấn kí Ma Giáo thực xấu , mỹ , ta thích những người mang nhiều vết dấu người , đây là Cao Da Chi , bôi hằng ngày , bôi đúng theo giờ cho ta , bôi càng nhiều càng tốt , đừng mà phí phạm giọt nào , ta bắt người tự mà tìm nguyên liệu bào chế ! " Khởi Hàn Lãnh hừ lạnh tung cho Tần Tố Di chiếc hộp gỗ chứa Cao sau đó nhíu mắt lại nhìn tiếp Tần Tố Di rồi mở miệng : " Ngươi tối nay liền tại đây cùng Tôn Nhi nghỉ ngơi , sáng mai ta xem cho ngươi vết thương , giờ liền kéo y phục lên tới giường mà nằm , ta ra thư phòng tìm sách , tí quay lại mà chưa thấy ngươi ngủ là xong với ta đâu ! " Khởi Hàn Lãnh hừ lạnh phất tay áo rời làm Tần Tố Di nàng còn chưa hoàn hồn , tay vội kéo vạt áo lên , xoa xoa hộp mỉm cười giọng :

      " Đúng là có khí chất tướng quân , uy quyền khiến người ta phải thực ! " Sau đó nàng đặt cẩn trọng chiếc hộp lên bàn để dụng cụ , phần hết phòng toàn màu hắc y , ở mỗi góc pha chút đỏ giường rèm đen tơ tằm thượng hạng , thảm dẫm chân là lông bạch miêu và cáo trắng dệt lại với nhau , rất êm chân , hoa bình , ấm trà , chỉ có chiếc bàn tròn lưu ly cùng với vài chiếc ghế ngọc thạch . Đánh giá xong cách nhanh nhất , Tần Tố Di tiến tới phía giường , Khởi Tôn sớm chui vào giữa giường ngủ , đắp chiếc chăn ngang ngực đầy đáng , nàng nhàng qua nằm ở bên trong của giường từ từ đắp chăn ngang qua người nhìn Khởi Tôn thao láo chút rồi từ từ nhắm mắt ... bao lâu nàng chưa từng ngủ ngon như vậy ?

      Khởi Hàn Lãnh chờ sau khi Tần Tố Di ngủ say mới từ mật đạo thông từ thư phòng sang bước ra , nhìn hai bóng dáng say giấc , khuôn mặt hai người đều lên tia bình thản đến khó tin . biết lúc nãy thế với Tần Tố Di biết nàng ta có nghĩ bệnh hoạn hơn tin đồn nữa , nhưng mà thôi , đằng nào cũng có cớ đưa thuốc cho nàng ta rồi , nghĩ tới vì đưa thuốc cao da cho nàng mà phải đắn đo , chỉ sợ nàng hủy được vết bỏng kia mà thôi , nên bắt buộc phải sai nàng ta thoát y phục như vậy .... Nếu nàng ta bắt chịu trách nhiệm cũng có ý kiến gì . là dám làm dám nhận .

      Khởi Hàn Lãnh tiến tới phía giường nhàng nằm xuống , kéo chăn lên người mình mắt càng dán chặt vào khuôn mặt kiều mị của Tần Tố Di nhắm mắt tâm loé lên suy nghĩ " Ngươi đến cùng chịu những đau thương như thế nào ? Nếu ngươi gặp ta sớm hơn chưa chắc chịu những bi kịch như thế này ... ! Ta là người duy nhất chịu bảo hộ ngươi ! Nhớ kỹ !"

      Nến cắm bàn được Khởi Hàn Lãnh thổi tắt bằng nội lực , căn phòng trở nên , lúc sau , minh châu từ từ phát ra ánh sáng xanh mỗi góc phòng , lộ là hình ảnh giường , nam nhân sớm vươn tay ôm trọn cả hai hình ảnh , môi có chút nhếch lên .

      Chương 14 : Ước muốn nguyên chủ !


      " Chuyện gì xảy ra vậy ? Ta tại sao lại ở đây ? " Tần Tố Di tròn mắt nhìn xung quanh đầy kinh ngạc như thể nào tin được , nàng nhớ là lúc ngủ nàng chung cùng phòng với tên vương gia đó cơ mà ? Sao vừa mở mắt là ở nơi đồng hiu quạnh , xung quanh tràn đầy sương mù như thế này ? Hay là nhân lúc nàng ngủ say hai tên cha con vương gia đó khiêng nàng bỏ vào cái nơi hoang vắng .. Chắc là như vậy , hai tên lừa tình này , hai ngươi giả vờ như là quan tâm nàng lắm rồi nhân lúc nàng để ý muốn phi tang thân xác nàng sau khi sát nhân , nhưng chắc ở phủ làm quá bất tiện nên mới đưa nàng về đây chuẩn bị sát nàng tỉnh giấc ? Hai tên đó giật mình chạy trốn . Chắc chắn là như thế rồi , hai tên kia chắc còn trốn đâu đó ở trong mấy đám sương mù này . Các ngươi chết chắc rồi dám cho ta vố đau như vậy tốt nhất là trốn cho kỹ vào , ta mà tóm được hai cha con nhà người liệu hồn .

      Sau suy nghĩ đầy tình tiết đó , Tần Tố Di trợn mắt nhe răng cười man rợn phi thân vào trong bóng đêm tràn đầy sương mù , tay luôn ở thế phòng thủ sẵn sàng , nhưng nàng nhận ra điều , ở đây ngoại trừ đất , bóng đêm và sương mù chẳng còn gì cả mợi thứ như vô tận , có bất cứ thứ gì cản trở ngay cả hòn sỏi cũng . " Rốt cục ta bỏ nàng ở chỗ quái quỷ gì vậy ? "

      Sau những lần khinh công nhảy tứ phía , Tần Tố Di thấm mệt đáp xuống mặt đất lấy lại dưỡng khí bình thường , ánh mắt sắc lạnh luôn nhìn xung quanh đề phòng mai phục . Bất chợt giọng hát nữ nhân từ phía xa truyền đến làm nàng chú ý , giọng ca sầu thảm , giai điệu ưu thương , ca từ dồn nén , bộc phát ra tâm trạng đau khổ , giọng ca quả là sâu lắng , khiến tâm trạng người nghe phải day dứt , có cảm giác tội lỗi , chất giọng nàng ta nghe rất quen thuộc như nàng từng được nghe mỗi ngày . Tiếng hát ngày càng gần hơn , ca từ cũng bi thảm hơn trước rất là nhiều , Tần Tố Di lạnh lùng nhìn về phía phát ra giọng ca , từ trong sương mù , nữ nhân búi tóc nửa đầu bằng trâm hoa màu tím ngọc, phần còn lại tung bay trong gió , cuối đuôi tóc có gắn chiếc vòng ngọc thắt nút màu cam , khuôn mặt với đường nét mê người , mắt phượng , mũi cao , thẳng , đôi môi đỏ nhuận căng mịn , toàn thân tím viền xanh y tơ lụa bồng bềnh trong mỗi bước , tay cầm chiếc đèn lồng tỏa ra ánh nến rực lửa cháy tĩnh lặng .

      Nữ nhân đó đỗi sắc mặt , vẫn ca lên những giai điệu đau thương bước tới gần Tần Tố Di chút lo sợ :

      " bất đẳng lai thế tái tương ước

      Dù đến kiếp sau mong tái phạm

      kim sanh tựu yếu vô hận vô hối

      Nhưng kiếp này chỉ cần oán hận

      bất vấn tiền duyên ngã thị thùy

      Đừng hỏi duyên phận kiếp trước ta là ai

      chỉ quản kim trần hòa nhĩ nhật nhật nguyệt nguyệt
      Chỉ cần kiếp này được ở bên chàng ngày ngày tháng tháng

      ngã nguyện dữ nhĩ tuyết trung nhật

      hồng trần thốn thốn nê trung huyết

      Làm máu nhuộm đỏ chốn hồng trần

      tương phùng tương ái bất thị tội

      Gặp gỡ rồi ta phải là tội lỗi

      Đất mãi khóc than, trời cứ tuôn dòng lệ

      vì chàng nhiễm hồng ngã đích huyết

      Vì chàng, nguyện dùng máu đổi cả giang sơn

      Kiếp này gặp chàng, lần hối hận

      Kiếp sau mong muốn ......Có thể đừng gặp nhau...

      Tần Tố Di sững sờ , chuyện gì xảy ra ở đây ? Nữ nhân đó lẽ là nguyên chủ thân xác ư ? Cả giọng , dung mạo đều giống như lời tả , nhưng hình như tính cách có chút gì đó giống phải ....? Nàng còn cúi đầu suy nghĩ nhận thấy được rằng tiếng ca dừng lại , gian lại im ắng , Tần Tố Di bình tĩnh ngẩng đầu lên đối diện với nguyên chủ , nhưng giờ nàng càng cảm thấy có gì đó sai sai .... Dung mạo nàng ta hình như là nguyên chủ lúc hai năm trước khi chưa luyện võ công , thảo nào nàng thấy nguyên chủ này giống với cảm xúc được viết miêu tả trong truyện .

      định mở miệng cái tát giáng xuống mặt nàng khiến bên mặt trái của nàng nghiêng , tuy có chút sững sờ , nhưng Tần Tố Di vẫn quay đầu lại nhìn Tần Tố Di nguyên chủ , nàng ta bỏ đèn lồng xuống đất rồi dùng tay còn lại xoa xoa tay kia để che bàn tay ửng đỏ của mình sau khi tát nàng , ánh mắt nàng ta trầm lắng , chứa đựng nhiều đau thương nhưng có thứ gì đó phẳng lặng ngăn cách nàng ta ra , bắt nàng ta phải chịu đựng tất cả đau thương mình .


      " Ta biết ngươi có thể tránh nhưng tại sao ngươi tránh ? Ngươi thích bị ngược đến thần tàn ma dại luôn sao ? " Tần Tố Di nguyên chủ nhíu mày lạnh lùng dõi mắt về phía Tần Tố Di . Thấy nàng trả lời Tần Tố Di nguyên chủ nhếch môi cười, tiếp tục ra lời của mình :

      " Sao ? ngươi cảm thấy đau khổ khi bị nhập vào thân xác của ta mà phải là thân xác của Thanh Vi Du ư ? Ngươi thấy nhục nhã khi bị người khác chê cười ? Ngươi luôn tự hỏi ai cũng được nhưng tại sao lại là nữ nhân bị kinh thành khinh thường , độc nữ ? Hay là ngươi cũng khinh thường chính ta ? ....Trả lời ta Tần Di !

      Tần Tố Di giật mình trợn mắt nhìn Tần Tố Di nguyên chủ , nàng ta sao có thể biết được tên ở đại của nàng ? chuyện này chẳng lẽ là bị sắp đặt từ trước sao ? Miệng lưỡi nàng khô dần , có câu nào của nàng thốt ra thành lời được . Nhìn biểu khó tin của Tần Tố Di , Tần Tố Di nguyên chủ , chính xác hơn là linh hồn của thân xác Tần Tố Di trầm mặc : "


      " Tần Tố Di ngươi trả lời ta bởi vì ngươi cũng khinh thường ta sao ? Khinh thường ta vì thanh tao , cao quý bằng Thanh Vi Du ư ? Hay ngươi căm ghét ta vì ta phá đám tình của hai người nọ ? Hay ngươi khinh thường cái mà ta cho là tình sét đánh ... Ngươi ..?" Chưa kịp hết câu , linh hồn của nguyên chủ Tần Tố Di được Tần Tố Di ôm trọn vào lòng , làm nguyên chủ cực kỳ bất ngờ , lúc đó cũng là lúc nàng ta cảm nhận được từng giọt lệ tanh tách vai mình : " Tần Tố .....Tần Di ? Ngươi khóc ...vì thương hại ta ư ? "

      " Tần Tố Di , nên ..Tự bôi nhọ chính mình như thế , tốt hơn những gì tôi tưởng tưởng , trước lúc bị kéo vào đây , tôi từng oán trách , mắng và nguyền rủa rất nhiều , nhưng mà biết sao ? Sau khi nhập vào thân xác , ta mới biết là chịu đựng biết bao nhiêu đau khổ mà ta hay các độc giả khác ở thế giới ngoài đó thể nào cảm nhận được . làm như vậy để níu kéo tình mình là hề sai , chỉ là biết cách để bày tỏ nên cam chịu tất cả tiếng xấu của dòng tộc , và người thân của mình , cố gắng ghét Thanh Vi Du nên mỗi lần chạm mặt đều khiêu khích ta để ta biết mà khinh thường chính , khi phụ mẫu làm tổn thương , im lặng chịu những trận sỉ vả để ngăn cho hạnh phúc mong manh gia đình đổ vỡ trong khi đồ ăn của lại được mang vào phòng tự ăn cùng với A Diên mà được ngồi ăn chung với phụ mẫu . Hai người họ hiểu gì về cảm xúc của cả Tần Tố Di ! Họ chỉ chấp nhận Thanh Vi Du là nữ nhi mà thôi , hiểu là ngay từ đầu bọn họ lợi dụng để mang chịu tiếng xấu thôi sao ? Tại sao biết mà vẫn cam chịu làm như vậy hả Tần Tố Di ? cam tâm sao? "

      " Tóc ...tóch " Tần Di ! ngươi rất có tài ,lần đầu tiên có người hiểu được cảm giác của ta như thế nào , lần đầu tiên ta khóc trước mặt người như vậy , Tần Di ngươi là nữ nhân tốt , ngươi rất tốt , nhưng mà ngươi biết ta làm như vậy để mọi người còn nhớ về ta còn hơn người vô danh hơn kém trong phủ , chanh chua , độc ác giúp ta còn được bọn nô tì coi trọng chút , lả lơi , kiều mị thục nữ đoan trang là ta chỉ mong mẫu thân có thể đến trách ta mỗi ngày , chỉ như vậy ta mới có thế được gặp cả mẫu thân và phụ thân .... Ta hay tìm cách gây với Thanh Vi Du là chỉ mong Dật Phong chú ý tới ta hơn , chú ý tới người hay làm hại vương phi tương lại của huynh ấy . Được nhìn thấy huynh ấy mỗi ngày phải là ... Tốt lắm sao ? Tần Di ?"

      Tần Tố Di đau lòng , nước mắt vẫn chảy ra đều đặn , nhìn thân hình mong manh của Tần Tố Di nguyên chủ run lên trong từng cơn nấc nàng càng cảm thấy xót xa cho thân phận của nữ phụ , họ cũng có quyền được ghen tị , đố kỵ , giận , vui buồn , họ cũng là con người nhưng là người ở thế giới truyện khác mà thôi , họ cũng biết đau , cũng bị tổn thương là cuộc đời bất hạnh so với cuộc đời sung túc hạnh phúc của nữ chính .

      " Tần Di ! Ngươi có thể hoàn thành ước vọng của ta ? " Tần Tố Di nguyên chủ nhàng thoát ra khỏi lòng của Tần Tố Di lộ ra đôi mắt phượng đỏ au vì khóc

      " Ngươi ..!" Tần Tố Di gật đầu

      " Ngươi hãy quên quá khứ và làm lại từ đầu , đừng trở thành nữ phụ độc ác như những tình tiết viết sẵn , đừng trả thù vì lợi ích cá nhân mà ảnh hưởng tới hạnh phúc của ngươi , hãy tìm nam nhân thương ngươi , sẵn sàng hi sinh vì người , sau đó nếu tâm đầu ý hợp hãy cùng nhau tới sống ở thôn quê , cùng nhau làm ruộng và nếu tìm được ai lúc đó .... Ta đưa ngươi trở về !


      " -_- " " Làm ruộng ???" Ngươi muốn ta về thôn quê làm ruộng ? Có như vậy ?"

      "..." Vậy là người chấp nhận . Thế người được rồi !"
      ********************************

      " Làm Ruộng .......Á ! Tần Tố Di bất chợt mở mắt hét to ngồi bật dậy nhìn xung quanh , vẫn là phòng của tên vương gia đó phù , chỉ là giấc mơ . Tần Tố Di thở phào nhõm rồi nhìn sang bên cạnh thấy Khởi Tôn ngồi ghế hai tay chống mặt để giường nhìn nàng cách rất chi là tươi cười , bên cạnh Khởi Tôn cũng có cái ghế nhưng trống , Tần Tố Di nhíu mày nghi hoặc hỏi : " Có chuyện làm Tôn Nhi vui ? "

      " Đúng vậy mẫu thân , vừa nãy Tôn Nhi cùng Phụ thân dậy nghe thấy mẫu thân trong mơ là " Làm ruộng , làm ruộng " Nên lúc nãy phụ thân ra sai người hầu dọn sạch hoa viên để lấy đất cho mẫu thân làm ruộng , Khởi Tôn tìm cuốc và để dưới giường cho mẫu thân có thể dậy là làm ruộng luôn , mẫu thân thấy Tôn Nhi có tài trí phải ? " Khởi Tôn vừa vừa khua chân múa tay mà chú ý đến sắc mặt của người giường từ đỏ sang tím sang đen .

      Khởi Tôn như nhớ ra gì đó lại tiếp : " Hoa viên rộng lắm , mẫu thân tha hồ mà làm ruộng nha , mẫu thân chắc hẳn là rất vui phải ? "

      Tần Tố Di môi giật giật suy nghĩ cái thằng oát con này cùng tên vương gia đó nữa đúng là giống nhau , suy nghĩ đơn giản muốn gõ đầu hai tên này quá ! Tất cả là tại cái nguyện vọng của đó Tần Tố Di nguyên chủ . Ta bắt đầu muốn nguyền rủa ngươi lần nữa.

      ************* (Ở nơi nào đó ) ***********

      " Có ai gọi tên ta phải , tự dưng lạnh xương sống ! Mà thôi ta chả nghe thấy gì cả !"


    3. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Truyện này là edit hay sưu tầm vậy bạn?
      Last edited: 24/12/16

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :