1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Nguyên Bảo tuổi trẻ tài cao nha, biết làm ông mai rồi.truyện t/c 2 ng này tiến triển là nhờ 1 phần bé Bảo nhà ta nha

    2. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      @Suuuly quả là bá đạo gì bằng, tại hạ cam bái hạ phong :ex10::ex10:. ủng hộ nàng viết đoản văn nè, hay cực:yoyo45:
      @thedark T thi xong nàng ạ, hí hí :yoyo19:
      Nhistone, thedarkSuuuly thích bài này.

    3. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      Chương 36: Thoa thuốc

      Editor: Mê Mê


      Giang Thừa Ngạn mới từ lớp học trở về. Hôm ngày trời nắng to nên mồ hôi của ai nấy đều nhễ nhại khắp mặt và tay chân. Vừa vào đến sảnh lớn Giang Thừa Ngạn nhanh chóng đặt mông ngồi ghế, tay cầm chén trà mát lạnh ừng ực uống, uống xong chén lại ra lệnh cho nha hoàn đứng hầu rót thêm chén nữa. Sau đó nhìn Kiều thị, nôn nóng : “ Nương, con thăm Diệu Diệu chút”. Mỗi khi hồi phủ, việc đầu tiên chính là đến vấn an mẫu thân, việc thứ hai dĩ nhiên là đến thăm muội muội bảo bối, xem nàng có khỏe hay .


      Kiều thị nhìn dáng vẻ gấp gáp của con trai, lắc đầu chê bai: “ Về phòng con tắm rửa trước , người đầy mồ hôi như vậy sợ làm bẩn cả Diệu Diệu hay sao?”. Kiều thị là người tỉ mỉ chẳng bao giờ chịu nổi mùi mồ hôi ngườ nam nhân, tuy rằng Giang Thừa Ngạn vẫn còn tuổi nhưng lỗ mũi yếu ớt của Kiều thị vẫn chịu nổi mùi mồ hôi người của .


      Giang Thừa Ngạn quệt miệng, muốn phản kháng lại mẫu thân vài câu, nhưng ngẫm lại vẫn muốn bị muội muội ghét bỏ nên đành bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng: “ Vậy con tắm rồi thay đổi quần áo trước”.


      Giang Thừa Ngạn vừa xoay người định trở về phòng Kiều thị dường như nhớ ra điều gì, cao giọng gọi: “ Chờ …”.


      “ Sao ạ?” Giang Thừa Ngạn quay đầu kì quái nhìn Kiều thị, nháy mắt cái rồi hỏi: “ Nương, còn chuyện gì nữa sao?”.


      Kiều thị gật đầu đáp lời: “ Hôm nay Tuyên Thế tử đến thăm Diệu Diệu, lát nữa con có thấy người ta cũng nên phải phép chút, có biết ?”. Trong ba đứa con trai, Giang Thừa Ngạn là đứa kích động dễ gây chuyện nhất mà cũng là đứa khiến đôi phu thê nàng nhức đầu nhiều nhất.


      Ấn tượng trước đây của Giang Thừa Ngạn đối với Lục Lưu phải là xấu đến mức còn gì để , từ chuyện Lục Lưu thầm bắt cóc muội muội đến chuyện dụ dỗ Kiều Nguyên Bảo đối nghịch với , mọi thứ đều khiến Giang Thừa Ngạn ghét cay ghét đắng. Nhưng từ lúc biết chính muội muội bảo bối lại được Lục Lưu cứu mạng trong lòng cũng có cái nhìn về đối phương, cảm kích thay thế cho mối thù trước đây. Có điều, cho dù cảm kích hay mang ơn cứu mạng tính cách hiếu động thích ồn ào của Giang Thừa Ngạn vẫn chịu nổi tính tình u lạnh lùng của Lục Lưu. Bây giờ nghe lời Kiều thị dặn dò, lại bất mãn lầu bầu: “ ta đến làm cái gì vậy? Cũng đâu phải là thân thiết với Diệu Diệu!”. Ngữ khí ghét bỏ hề che giấu.


      Kiều thị cũng lường trước được phản ứng của Giang Thừa Ngạn khi nghe đến Lục Lưu, nàng bất đắc dĩ thở dài: “ Sau này mọi người vẫn còn lui tới với nhau, con cũng đừng nên hồ đồ quá như vậy”.


      Giang Thừa Ngạn bĩu môi, nghĩ thầm: “ Cuối cùng ai mới là con ruột của nương vậy? Sao có thể vì chuyện Lục Lưu cứu Diệu Diệu mạng mà lại coi trọng như thế”. Nhưng cho dù có bất mãn đến mức nào lời của mẫu thân, vẫn thể làm trái nên đành giọng đáp ứng: “ Con biết rồi, con lấy lễ mà tiếp đón ”.


      Kiều thị căn dặn thêm vài câu nữa rồi để cho Giang Thừa Ngạn quay về phòng. bước nhanh hành lang thoáng đãng, theo hầu hạ phía sau là gã sai vặt mặc bộ áo bằng vải thô màu xám tro, tuổi tác cũng lớn lắm, đoán chừng chỉ lớn hơn Giang Thừa Ngạn vài tuổi, tên là Trường An.


      Trường An thấy phương hướng mà Giang Thừa Ngạn phải là đường quay về phòng nhịn được mà lên tiếng hỏi: “ tam công tử, ngài về phòng thay đổi xiêm y trước sao?”.


      Bước chân Giang Thừa Ngạn vẫn thoăn thoắt nền đá cẩm thạch, trừng mắt đáp: “ Thay cái gì mà thay!”. Sau đó lại thầm trong miệng: “ Cái tên Lục Lưu này, ta cảm thấy hành động của có hơi kì quái nên trước tiên phải đến xem thử muội muội có chuyện gì hay , như vậy ta mới yên lòng”.


      Trường An nghe vậy thầm nghĩ: “ Chẳng lẽ công tử lại xem Tuyên Thế tử là sói. Nếu như tiểu thư lớn thêm chút nữa còn có thể chấp nhận, nhưng giờ tiểu thư mới có sáu tuổi, Thế tử người ta có thể làm gì với đứa bé sáu tuổi cơ chứ?”.

      .


      Lục Lưu bước đến bên cạnh Giang Diệu, sau đó nhàng nâng cái chén sứ trong tay nàng đặt lên bàn.


      Hai tay Giang Diệu bỗng chốc trống , nàng cảm thấy hành động của Lục Lưu thực kì quái vô cùng. Đôi lông mày khẽ lá liễu cau lại, cắn răng nhìn ngón tay dài của Lục Lưu chạm vào khối sưng trán nàng. Dường như cảm nhận được đau đớn của tiểu oa nhi nên sức lực của Lục Lưu rất nhàng, cẩn thận từng li từng tí . Giang Diệu chớp chớp đôi mi dài, gọi: “ Lục ca ca?”. Người trước mặt nàng chỉ là thiếu niên mười bốn tuổi nên dĩ nhiên ăn nàng, nàng cần thiết phải e ngại quá khéo lại làm cho sinh nghi. Nhưng vốn dĩ nàng là người cũng được xem là trưởng thành, sống qua đời người, cũng nghe qua những thủ đoạn độc ác của Lục Lưu từ miệng những người xung quanh nên nàng vẫn thể nào xem như thiếu niên bình thường mà vứt bỏ mọi đề phòng.


      Lục Lưu thu tay về, lấy từ trong vạt áo ra bình sứ màu trắng, sau đó đỏ ra ít thuốc mỡ rồi nhàng bôi nó lên vết thương trán Giang Diệu.


      Lục Lưu : “ Lần sau đừng nên đánh nhau…”.


      cứ như nàng thích đánh nhau lắm bằng! Giang Diệu nghe vậy bĩu môi phản kháng, cảm giác mát lạnh tê tê từ trán truyền đến các dây thần kinh khiến nàng thấy rất thoải mái. Thân thể căng thẳng khi đối mặt với Lục Lưu lúc nãy cũng giảm bớt, nàng thả lỏng thân mình, tùy ý để ngón tay thon dài kia xoa thuốc mỡ. Có điều, nếu như hôm qua Lục Linh Lung khinh người quá mức như vậy nàng cũng chẳng thèm phải động tay động chân với nàng ta. Tuy tiểu hài tử đánh nhau là chuyện thường tình nhưng dù sao nàng cũng là tiểu thư khuê các nên ngoan ngoãn dịu dàng chứ phải làm chuyện thô tục để người khác chê cười như vậy. Nhưng mà nếu lần sau Lục Linh Lung vẫn còn phách lối như hôm qua nàng nhất định nương tay.


      Giang Diệu là người phân biệt đúng sai phải trái rất ràng, tuy hiểu được hành động ngày hôm nay của Lục Lưu rốt cuộc là có mục đích gì nhưng thấy thái độ ân cần của như vậy nàng cũng rất cảm kích. Giang Diệu ngước mắt nhìn , nở nụ cười ngọt ngào, lên tiếng cảm ơn: “ Cảm tạ Lục ca ca quan tâm”.


      Lục Lưu lại xoa thuốc mỡ thêm chút nữa, sau đó mở miệng đáp: “ cần cám ơn”.


      Cho dù Lục Lưu nhưng Giang Diệu vẫn biết được loại thuốc mà xoa cho nàng rất quý hiếm. vết thương trán nàng vài ngày sau nhất định tiêu hẳn , nhưng nếu như có dược vật trợ giúp làm rút ngắn thời gian vẫn tốt hơn. Giang Diệu nghĩ rằng Lục Lưu thoa thuốc trán cho nàng xong rời nhưng ngờ cánh tay rắn chắc của lại bắt lấy cánh tay ngó sen của nàng, sau đó trực tiếp vén ống tay áo lên mà lời nào.


      Quần áo của nàng được làm bằng lụa tơ tằn nên rất mịn màng, chỉ đẩy cái cũng dễ dàng trượt da thịt. Mà hôm nay trời nóng nên Ngọc Trác chỉ mặc cho nàng lớp vải mỏng vì thế Lục Lưu động tay chút nhanh chóng lộ ra lớp da thịt hồng hào mềm mại.


      Từ khi sống lại lần nữa, Giang Diệu hạ quyết tâm phải nuôi thân hình mập mạp khỏe mạnh, những tiểu nương bình thường đều thích thân hình bụ bẫm nhiều thịt như nàng nhưng đời trước nàng vốn là đứa trẻ gầy gò xanh xao nên bây giờ thà rằng chấp nhận thân hình đầy đặn như tiểu biểu đệ Kiều Nguyên Bảo chứ nàng bao giờ muốn quay trở về làm đứa bẻ yếu ớt còi cọc. Nhưng vào lúc này, cánh tay mập mạp lại bị nam tử xa lạ nhìn sót miếng da nào, điều đó làm cho Giang Diệu cảm thấy có chút xấu hổ. Ngẫm lại thân thể này chỉ mới có sáu tuổi, biết gì đến tiế xúc thân mật giữa nam và nữ, phản ứng của nàng như thế có hơi mất tự nhiên nên Giang Diệu khẽ cắn răng tỏ thái độ vẫn như bình thường.


      Lục Lưu nhìn vết máu đọng cánh tay trắng nõn của Giang Diệu, lại nhàng đổ ra ít thuốc mỡ, sau đó xoa đều lên vết máu, nhàng hỏi: “ Còn nữa ?”.


      Giang Diệu vội vàng kéo ống tay áo, chỉ sợ trả lời “ có” biết tên Thế tử này lại làm trò gì kì quái hay nên nàng nhanh chóng trả lời: “ Hết rồi”.


      Nhìn tiểu nương vội vàng đề phòng, Lục Lưu có chút buồn cười.


      biết là trận đánh ngày hôm qua, Giang Diệu đánh thắng Lục Linh Lung, Đừng thấy thân thể nàng nhắn như vậy mà hiểu lầm, từ trong xương cốt của Giang Diệu vẫn có cỗ sức lực rất mạnh mẽ chứ phải thuộc dạng liễu yếu đào tơ như những tiểu nữ oa khác. Nhưng như vậy càng tốt, có thực lực sau này sợ bị người khác bắt nạt.


      Lục Lưu đậy nắm bình thuốc rồi lại nhét vào trong vạt áo. ngồi xuống ghế quý phi, sau đó nhàng nhấc bổng Giang Diệu lên rồi đặt nàng ngồi đùi . Bàn tay to lớn có vài vết chai do dùng đao kiếm khẽ xoa gương mặt phấn nộn của nàng, vươn tay sờ hai búi tóc quả đào xinh xắn, động tác chẳng khác gì đùa giỡn với những vật nuôi bé.


      Nếu như thường ngày, Giang diệu nhất định để cho lục Lưu xem nàng như cún con mèo con mà đối xử như vậy, nhưng hôm nay cánh tay của vẫn còn rỉ máu lại chạy đến thăm nàng nên chẳng còn cách nào phải để xoa bóp mặt.

      ------------------------
      Vẫn 1 ngày 1 chương cho đến chủ nhật nhé các nàng :-* :-*
      kem_1010, TieuLinh8359, Happyanh72 others thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Ok ed, cảm ơn ed nhiều
      MinhangTiểu Mê Mê thích bài này.

    5. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      Thông báo tí ti nhé, hôm nay noel các nàng tha cho t bữa nhé, ngày mau hứa là up bù hai chương luôn :yoyo45:
      Chúc mọi người đêm giáng sinh an lành nha :034::034:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :