1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cá Trích, Em Yêu Anh - Thanh Thiên Lãm Nguyệt (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 62.Trước khi quay phim
      Edit: Thuythuy2203
      Beta: Ngân Nhi


      Tạ Uyển cùng Úc Quý cần tới thăm người thân, vì vậy những ngày tết năm mới đều ở nhà. vất vả mới có những ngày rảnh rỗi, Úc Quý ngày thậm tệ hơn, chỉ luôn quanh quẩn bên Tạ Uyển, quấn qua quấn quýt giường với .

      tuổi mới trôi qua, Úc Quý mặt mày hồng hào, trong khi Tạ Uyển lúc này nhìn như là bị hồ ly tinh ép khô tinh lực, cả ngày ngoại trừ ngủ chính là ngủ, may mắn thay Tiền Tôn gọi điện thoại giải thoát cho Tạ Uyển.

      “ ‘ đời bên em’ chuẩn bị mấy ngày nữa là bấm máy, địa điểm ở Nam Thành, và Úc Quý là diễn viên chính, tôi muốn hai người gia nhập đoàn làm phim sớm, buổi chiều mang hành lí đến phòng làm việc của tôi, chúng ta chuẩn bị chút rồi cùng xuất phát.”

      Nghe được tin này, Úc Quý hết sức bất mãn, cùng Tạ Uyển còn chưa bên nhau đủ đâu, tại sao phải làm việc!

      thôi!” Tạ Uyển mặc áo khoác, thuận tay cầm áo khoác Úc Quý nhét vào trong tay , : “Đợi đến khi quay xong bộ phim này, em nghỉ ngơi cho tốt, đến lúc đó bọn mình có nhiều thời gian hơn.”

      ?” Vừa nghe câu này của Tạ Uyển, Úc Quý hai mắt lập tức sáng lên, não bắt đầu mơ mộng về cuộc sống sắp tới.

      Tạ Uyển gật đầu, cười : “.”

      có lừa gạt Úc Quý, vì vốn có dự định du lịch rồi. Bộ phim điện ảnh này quay xong, phải tận dụng thời gian cho tốt, hưởng thụ cuộc sống mới là điều quan trọng. Kiếp trước đột nhiên chết , khiến cho Tạ Uyển vô cùng luyến tiếc, cuộc đời chừng có lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì thế Tạ Uyển muốn trọng sinh kiếp này lại phải bận rộn sống qua ngày nữa.

      Được Tạ Uyển dỗ dành, Úc Quý vô cùng phối hợp, đường từ nhà cho tới văn phòng của Tiền Tôn đều cười tươi rói.

      “Tinh thần tệ.” Tiền Tôn nhìn thấy Tạ Uyển cùng Úc Quý tới, liền tỉ mỉ đem hai người từ xuống dưới đánh giá lần, sau đó mới hài lòng gật đầu. Ông vốn cho rằng ăn tết qua năm mới, hai người này nhất định béo phì, nhìn mấy diễn viên phụ mà xem, mặt người nào người nấy đều nở to như hoa hướng dương rồi.

      Ai ngờ rằng Úc Quý cùng Tạ Uyển lại đem cho ông ngạc nhiên vui mừng như vậy, chẳng những béo mà ngược lại còn trở nên đẹp hơn. Điều này có dùng bao nhiêu đồ trang điểm cũng gỡ lại được, Tiền Tôn ông dám khẳng định, tại đề cấp đến diễn xuất, chỉ bằng giá trị nhan sắc của hai người này thôi là lập tức có thể khiến cho người ta đổ xô đến rạp xem phim rồi!

      “Đạo diễn Tiền cũng kém đâu.” Tạ Uyển cười cùng Tiền Tôn trêu ghẹo chút, sau đó mới đề cập đến chính , “Đạo diễn Tiền, khi nào chúng ta xuất phát, đạo diễn Thạch vừa gọi điện cho tôi, bảo tôi tới chỗ ông ấy chuyến, có thể là để thảo luận về việc tuyên truyền cho bộ phim <tiên hiệp kì duyên>.”

      “Thạch Vĩnh An?” Tiền Tôn nhíu mày hỏi.

      “Vâng.” Tạ Uyển đáp: “Đạo diễn Thạch muốn công chiếu bộ phim “Tiên hiệp kì duyên” vào đúng buổi lễ tình nhân, có khả năng tôi xin phép ông nghỉ thời gian để tuyên truyền cho bộ phim.”

      Tiền Tôn nghe xong lập tức xịu mặt xuống, “Cái gì mà tuyên truyền, cũng phải là được.” xong, cảm nhận được ánh mắt Úc Quý trong nháy mắt trầm xuống, Tiền Tôn mới cảm giác lời mình có chút sai lầm, đành miễn cưỡng sửa lại.

      “Vậy nhanh về nhanh, tôi cảnh báo trước, thời gian xin nghỉ tôi chắc chắn cho quá nhiều đâu.”

      Tiền Tôn từ trước tới giờ là kiểu người quái dị, cầu diễn viên của ông phải toàn tâm toàn ý đóng phim, mặc kệ có xảy ra chuyện gì cũng cho rời khỏi đoàn làm phim. Lần này cho Tạ Uyển nghỉ, có lẽ cũng vì nể mặt Tần Thành cùng Úc Thịnh, nếu , nghĩ thôi cũng thể đâu!

      “Vâng, cảm ơn đạo diễn Tiền.” Tạ Uyển nhanh chóng cảm ơn, sau đó lập tức kéo Úc Quý tới bãi đỗ xe.

      Lần này là do phỏng đoán sai rồi, bởi vì “Tiên hiệp kì duyên” mấy hôm trước mới quay xong hết, cho nên Tạ Uyển vẫn cho là Thạch Vĩnh An công chiếu bộ phim vào tầm tháng tư, ai ngờ vị đạo diễn Thạch này lại liều mạng như vậy, xem chừng những ngày trong giai đoạn hậu kì và biên tập ông ấy đều ngủ nghỉ rồi.

      “Xem ra Tiền Tôn còn kém hơn Tần Thành!” Úc Quý vừa lái xe vừa khinh bỉ , “Keo kiệt, tính tình xấu, có cái gì để mà thần tượng chứ!”

      Tạ Uyển vừa định phản bác Tiền Tôn là đạo diễn tài hoa, nhưng bỗng nhìn thấy vẻ mặt Úc Quý vô cùng u, lập tức bừng tỉnh hiểu ra, lời này chính là dành cho nghe đây mà, người này khẳng định còn vì mấy hôm trước Tiền Tôn là thần tượng nên phát ghen!

      Quả thực là bình dấm chua cực lớn! Tạ Uyển ôm trán, khóe môi nhịn được mà nhếch lên.

      Thấy Tạ Uyển đáp lại, Úc Quý thừa dịp đèn đỏ mà phanh kít cái, dừng xe lại, quay đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm người , giống như ép Tạ Uyển theo ý đồ của mình: “Có phải ? Uyển Uyển, thần tượng cũng là do tự bản thân mình tô vẽ cho người ta tốt đẹp thôi, chứ người em tưởng tượng ra phải là con người của Tiền Tôn đâu!”

      Tạ Uyển chỉ cười, tiếp tục trả lời.

      “Uyển Uyển!” Úc Quý nóng nảy bỏ tay lái xuống, định tiếp tục ép hỏi, Tạ Uyển nhìn thấy phía trước đèn giao thông chuyển sang màu vàng, vội vàng : “Dạ, đúng rồi.”

      Úc Quý nghe xong mới hài lòng mím môi cười, tiếp tục lái xe .

      Thạch Vĩnh An sắp xếp thời gian đặc biệt sít sao, xem chừng sau khi biên tập xong là ông lập tức tổ chức lễ công chiếu phim lần đầu luôn, tính toán thời gian khoảng nửa tháng sau, Tạ Uyển phải quay trở về tham dự buổi lễ công chiếu này.

      “Đạo diễn Thạch.” Sắc mặt Tạ Uyển có phần bối rối, “Tôi chuẩn bị quay bộ phim điện ảnh mới, cần tới Nam Thành quay phim, đạo diễn bên đó có thể cho tôi nhiều ngày để trở về tuyên truyền cùng đoàn làm phim được.”

      Ánh mắt Thạch Vĩnh An lập tức trừng lên, chuẩn bị phát tác, đột nhiên nghĩ đến thân phận của Úc Quý nên lại cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng xuống, hỏi: “Quay cái gì hả? Đạo diễn nào quay? Để tôi chuyện với ta!” Diễn viên trong lúc quay phim xin nghỉ tuyên truyền phim là chuyện hết sức bình thường, cơ bản đạo diễn nào cũng có thể thông cảm được, nhưng sao lại có tên đạo diễn nào cho phép đây?

      Thạch Vĩnh An trong lòng đầy bụng hỏa khí, ông rất muốn xem vị đạo diễn chó má này là ai? Ngay cả Thạch Vĩnh An ông mà cũng thèm nể mặt!

      Đừng thấy Thạch Vĩnh An đầu tóc bóng lộn điệu đà mà coi thường, chỉ cần nhắc tới những đạo diễn nổi tiếng giờ thôi khẳng định có tên ông, khó trách ông ấy lại kiêu ngạo như vậy.

      " cần đâu đạo diễn Thạch. " Tạ Uyển vội vàng xua tay : "Đến lúc đó tôi sắp xếp cùng mà..."

      “Là đạo diễn nào?” Lời còn chưa xong bị Thạch Vĩnh An cắt ngang. Thấy khẩu khí mình quá mức cứng nhắc, lại cố gắng chen thêm câu: “Tôi vẫn cảm thấy diễn viên có tiềm lực, cho tôi biết bộ phim tiếp theo của là gì, tôi giúp tham khảo chút.”

      Thạch Vĩnh An tới mức này, Tạ Uyển đành phải mở miệng : “Là phim mới của đạo diễn Tiền Tôn.”

      “À…” Thạch Vĩnh An khinh thường đáp tiếng, sau đó trợn tròn hai mắt lên, đẩy gọng kính, giọng lúc này cao thêm tông, khiến cho Tạ Uyển sợ hết hồn: “ cái gì? Đạo diễn Tiền Tôn? Chính là vị Tiền Tôn kia?”

      Khuôn mặt Thạch Vĩnh An kích động đỏ bừng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Tạ Uyển, có vẻ như e sợ bỏ lỡ mất từng chữ , Tạ Uyển bất đắc dĩ gật đầu, “Vâng, chính là đạo diễn Tiền Tôn.”

      Nghe được lời khẳng định của Tạ Uyển, Thạch Vĩnh An mạnh mẽ nhéo đùi mình hai cái, sau đó mới trấn tĩnh lại, thở dài : “Tiểu Uyển, quả may mắn, tệ tệ, theo đạo diễn Tiền Tôn cố gắng làm tốt nhé.” xong, ánh mắt phức tạp nhìn Tạ Uyển cái, “Về vấn đề tuyên truyền cho bộ phim, tôi làm khó , nhưng ít nhất buổi công chiếu đầu tiên phải có mặt nhé.”
      Trong giới giải trí này người diễn tốt tuyệt đối phải chỉ có mình Tạ Uyển, nhưng số người may mắn như vậy chỉ có mình ấy. Thạch Vĩnh An từng cho rằng, Tạ Uyển có Úc Quý là bạn trai là may mắn lắm rồi, nghĩ tới Tạ Uyển còn được đạo diễn Tiền Tôn coi trọng nữa.

      Tiền Tôn này có thể được coi là thần tượng của tất cả các đạo diễn, chỉ cần xem phim truyền hình hay phim điện ảnh, nếu biết tới hai chữ Tiền Tôn có thể khiến người khác chê cười đến rụng răng. Mà mắt chọn diễn viên của đạo diễn Tiền cũng giống như danh tiếng của ông ấy vậy, cầu cao đến lạ thường.

      Vì thế, Tạ Uyển là diễn viên chưa có danh tiếng gì mà lại được đạo diễn Tiền Tôn để ý, quả thực khiến cho Thạch Vĩnh An giật mình thôi, ông căn bản hề hoài nghi đây có phải do Úc gia giở thủ đoạn gì đó , bởi Tiền Tôn chưa bao giờ để bất kì kẻ nào nhúng tay vào tác phẩm của mình, bất luận là ai cũng được.

      Tạ Uyển đáp: “Vâng, chắc chắn rồi, đạo diễn Thạch ông yên tâm.”

      Từ phòng làm việc của Thạch Vĩnh An ra, Úc Quý tới bãi đậu xe, Tạ Uyển đứng ở ngoài cửa chờ. Vừa mới đứng lúc nghe thấy thanh quen thuộc vang lên, “Tạ Uyển, sao lại ở đây?”

      Chính là Tô Vân Phỉ.

      Trải qua đủ loại dạy dỗ, Tô Vân Phỉ có kinh nghiệm, cùng Tạ Uyển cứng đối cứng, lần này trông thấy Tạ Uyển, khuôn mặt còn tươi cười sáng lạn, quả còn có thể so sánh với ánh mặt trời.

      Tạ Uyển thầm dùng tay chà lên phần da nổi da gà, thản nhiên : “Tới thương lượng với đạo diễn Thạch về việc tuyên truyền phim.”

      là khéo, tôi cũng vậy.” Nghe vậy, Tô Vân Phỉ lại cười càng sáng lạn hơn, gẩy lọn tóc xoăn : “Nhưng mà Tạ Uyển này, vừa nãy đạo diễn Thạch bảo tôi chuẩn bị chút để đến lúc đó đứng ra làm nhân vật chính, có biết vì sao lại thế ?”

      Tạ Uyển thản nhiên : “ biết.”

      đúng là kì quái.” Tô Vân Phỉ cười khanh khách, “ ràng mới chính là nữ số hai, vậy mà đạo diễn Thạch lại là đến buổi tuyên truyền tôi cùng chị Kỳ Nhụy tương tác cùng nhau.” Ngừng chút, giống như là đột nhiên cảm thấy có gì đó đúng, ta lại kinh hô, “Ôi trời, Tạ Uyển có giận tôi hay , tôi thực ra phải cố ý đâu, là đạo diễn Thạch như vậy đấy.”

      Tạ Uyển liếc mắt lên trời, “ hề.”

      “Vậy là tốt rồi.” Tô Vân Phỉ cười vô cùng ngọt ngào, “Dù sao chúng ta cũng cùng ra mắt thời điểm, coi như là chị em, chớ vì chút chuyện này mà giận dỗi, đúng Tạ Uyển?” Ngừng chút, đợi Tạ Uyển trả lời, tiếp tục : “Đúng rồi Tạ Uyển, có phim gì mới để đóng tiếp chưa, có cần tôi giới thiệu cho ? Tôi mấy hôm trước quyết định đóng bộ phim “Tình công chúa” rồi.

      “Tình công chúa” là bộ phim thần tượng, kịch bản từng được đưa tới chỗ Úc Quý, nhưng ngay lập tức bị Úc Quý ném , Tạ Uyển cũng kịp xem qua.

      đóng phim truyền hình sao?” Tạ Uyển nhanh nhạy phát ra mấu chốt trong câu của Tô Vân Phỉ, cuối cùng ngước mắt nhìn ta cái.

      “Đúng vậy.” Tô Vân Phỉ cho rằng Tạ Uyển hâm mộ mình, vội vàng : “ cũng chớ xem thường màn ảnh , rạp chiếu phim có thể có bao nhiêu người đến xem chứ, đóng phim truyền hình vẫn có khả năng thành công cao hơn!”

      Đóng phim truyền hình quả có thể tăng cao độ nổi tiếng, cũng có người bởi vì đóng phim truyền hình mà nhanh chóng đạt được thành công, thế nhưng họ phải gặp được biên kịch hoàn mĩ, nội dung kịch bản hay, như “tình công chúa”, vừa nghe tên thấy là loại phim thần tượng thiếu dinh dưỡng rồi. Tô Vân Phỉ mới đóng vai nữ số ba trong bộ phim điện ảnh của Thạch Vĩnh An, mà sau lại lựa chọn diễn bộ phim thần tượng, quả thực chính là tìm đường chết!

      Dù sao Tạ Uyển cùng ta cũng có giao tình gì, nên đáng để phải nhắc nhở ta, nếu xem chừng Tô Vân Phỉ còn cho rằng Tạ Uyển ghen tị với ta. Nghĩ vậy, Tạ Uyển mặt biểu cảm ừ tiếng.

      “Đoàn làm phim chúng tôi còn chưa quyết định nữ số hai đâu.” Xem chừng ta nhận thấy được lãnh đạm của Tạ Uyển, Tô Vân Phỉ tiếp tục : “Hay là để tôi đề cử với đạo diễn…”

      cần đâu.” Tạ Uyển ngắt lời, vừa định tiếp là bản thân có sắp xếp rồi Tô Vân Phỉ vội vã : “Tạ Uyển, đừng ngại, dù sao cũng chỉ là tiện mà làm thôi, quyết định như vậy...”

      Còn chưa xong đằng sau truyền đến giọng hô lớn của Thạch Vĩnh An, “Tạ Uyển, chờ chút! Chờ chút!”

      Tạ Uyển kinh ngạc quay đầu lại, “Đạo diễn Thạch, có chuyện gì vậy?”

      Thạch Vĩnh An xua tay, vừa thở hổn hển vừa : “Tôi xác định, xác định thời gian lễ công chiếu mở màn, cho biết, để sớm thu xếp thời gian.”

      đợi Tạ Uyển đáp lời, Tô Vân Phỉ chen miệng vào : “Đạo diễn Thạch, Tạ Uyển nào có bận rộn như vậy.” Ngừng chút rồi thêm: “ đúng, tôi còn muốn hướng đạo diễn đề cử ấy vào vai nữ số hai phim “tình công chúa”, chừng đến lúc đó Tạ Uyển có thời gian rảnh nữa.”

      cái gì?” Thạch Vĩnh An giống như tên ngốc nhìn Tô Vân Phỉ, hỏi lại: “Bảo Tạ Uyển diễn nữ số hai phim tình công chúa?”

      “Đúng vậy.” Tô Vân Phỉ đắc ý : “Dù sao tôi cũng là diễn viên chính, nên đạo diễn nể mặt tôi.”

      Thạch Vĩnh An vuốt mặt, giương mắt cá chết nhìn Tô Vân Phỉ, “Tiểu Uyển bây giờ phải quay phim điện ảnh của Tiền Tôn, thời gian nào mà diễn nữ phụ trong phim của chứ?”

      “Cái, cái gì?” Khuôn mặt tươi cười của Tô Vân Phỉ lập tức cương cứng lại.

      “Bộ phim điện ảnh mới của đạo diễn Tiền Tôn đó.” Thạch Vĩnh An cuối cùng bình ổn lại hơi thở, khinh thường liếc nhìn Tô Vân Phỉ, tiếp: “ vẫn nên tỉnh lại .”

      Đúng lúc này Úc Quý lái xe từ bãi ra, Tạ Uyển vẫy tay với Thạch Vĩnh An, : “Đạo diễn Thạch, ông yên tâm, tôi chắc chắn bỏ qua buổi lễ công chiếu phim đâu.” Sau đó lập tức lên xe.

      Để lại Tô Vân Phỉ bị làn khói xe phun vào mặt, vẫn còn ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt dám tin là .

      Tạ Uyển đóng phim điện ảnh của Tiền Tôn sao?! Chính là Tiền Tôn đấy! Mà mình còn vừa mới giới thiệu vai nữ số hai trong phim thần tượng cho ta! Bảo sao Tạ Uyển nãy giờ gì, hóa ra là sớm thầm chê cười khinh thường trong lòng rồi! Tô Vân Phỉ khó chịu cúi đầu xuống, lần đầu tiên cảm thấy mình như thằng hề diễn trò vậy.
      Last edited by a moderator: 4/5/19
      Giang Amy, Sweet you, tieunai69199333 others thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nàng ơi đoạn đầu "quấn quýt qua quấn quýt giường" -> quấn quýt qua quấn quýt lại giường
      Lim-0403Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @song ngư Quấn qua quấn quýt cũng được mà nàng :3
      quỳnhpinky, Mạc Nhược Phisong ngư thích bài này.

    4. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Ây dô, chờ phim của 2 chị quá , các thành phần não phẳng thích khoe khoang cút sang bên, tạm thời có thời gian đả kích, hóng 2 chị đóng cặp ~ing :yoyo53::yoyo53:
      ngacass2001 thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 63.Người theo đuổi mới
      Edit: Thuythuy2203
      Beta: Ngân Nhi


      Tiền Tôn hành động rất nhanh, áng chừng lúc Úc Quý cùng Tạ Uyển trở về, ông cho người mua vé máy bay tới Nam Thành, sau đó vung tay lên, mang theo những thành phần chủ lực trong đoàn làm phim ra sân bay.

      Về phần những người khác chỉ có thể ngồi chuyến bay sau thôi, còn cách nào khác, bởi vì chuyện xảy ra đột ngột nên thể mua đủ vé máy bay, chỉ có thể đưa vài người quan trọng trước.

      Tạ Uyển vốn nghĩ với địa vị của Tiền Tôn nhất định bọn họ được ngồi khoang hạng nhất này nọ, cũng là khoang thương gia , ai ngờ khi đến sân bay mới biết lần này mua là vé phổ thông.

      “Bây giờ phải mùa du lịch nên có ai máy bay.” Tiền Tôn vừa kéo hành lí vừa quay đầu nhìn đám diễn viên, tiếp: “Hơn nữa đừng có nghĩ là mọi người rất nổi tiếng, tôi dám đảm bảo cho mọi người biết, nếu như mọi người có bịt khẩu trang, cho dù có đông người đường cũng nhận ra mọi người là ai đâu!”

      Tạ Uyển: “...”

      Đạo diễn Tiền à, ông cứ như vậy mà lừa dối chúng tôi sao? Nếu quả như những lời ông , vậy tại sao còn có nhiều bức ảnh cực kì bí mật của các minh tinh bị lộ, đủ các góc chụp tưởng tượng nổi. Giải thích nhiều như vây, phải chỉ vì lấy cớ tiết kiệm tiền thôi sao?

      “Đúng rồi,” Tiền Tôn uống ngụm cà phê, dường như chợt nhớ ra điều gì đó, mở miệng , “Đợi lát nữa tôi có người bạn đến, mọi người chăm sóc nó chút.” xong còn liếc mắt đầy thâm ý nhìn Úc Quý.

      Tạ Uyển còn tưởng là Tiền Tôn nhìn ra tính cách của Úc Quý nên cố ý muốn nhắc nhở người mình giữ ý chút, vì thế có để ý, giống mọi người xung quanh lên tiếng đồng ý.

      Chuyến bay của bọn họ kéo dài mười mấy tiếng, người nào người nấy đều mặc quần áo vô cùng ấm áp, kín đáo, mặc dù bây giờ là mùa đông, nhưng trong sân bay bật điều hòa, lại mở nhiệt độ khá cao, khiến cho hành khách vừa tới sân bay liền cởi bỏ áo khoác mũ len. Chỉ có bọn họ cho dù toát mồ hôi vì nóng cũng dám bỏ khẩu trang ra, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt tò mò nhìn theo, may mắn bọn họ đều là những người thần kinh thép trước ống kính, nếu lộ mất.

      Mặc dù đường mọi người ở trong lòng ngừng châm chọc Tiền Đạo, nhưng khi ngồi lên máy bay liền nhận ra, máy bay quả có nhiều người, các ghế chỉ rải rác vài người ngồi, nhìn thấy bọn họ cũng chỉ tò mò liếc cái, sau đó lại tỉnh bơ tựa vào ghế của mình nhắm mắt ngủ.

      Tiền Tôn đắc ý quay đầu liếc nhìn mọi người, ngụ ý muốn , xem , nghe tôi cái gì cũng đúng.

      Mọi người vô cùng ăn ý đồng loạt cúi đầu, làm bộ như nhìn thấy dáng vẻ này.

      Tạ Uyển lúc máy bay rất thích ngồi phía trong, cảm giác ngồi trong khiến thấy rất sợ, bởi vậy hết sức bá đạo đẩy Úc Quý vào ghế trong, còn bản thân mình ngồi bên ngoài, chỗ ghế ngay cạnh lối .

      Bây giờ mùa ít khách, thời tiết thuận lợi, vì thế lâu sau khi bọn họ lên máy bay máy bay lập tức cất cánh. Úc Quý nhàm chán ngồi trong góc cầm tay Tạ Uyển, mà Tạ Uyển dự định giống mọi người trong đoàn làm phim ngủ giấc cho ngon. Ai biết vừa mới nhắm mắt lại từ chỗ ngồi của đạo diễn Tiền bỗng có tờ giấy lặng lẽ bay đến.

      Tạ Uyển ngu ngơ tiếp nhận tờ giấy, hiểu chuyện gì, vừa mở ra nhìn lập tức ngây ngẩn cả người, mặt trong tờ giấy là hàng chữ rồng bay phượng múa to: Uyển Uyển, em rất thích chị đó! Đằng sau còn vẽ khuôn mặt cười hề hề.

      Tạ Uyển nhìn qua chữ Tiền Tôn, nhận ra đây phải chữ ông ấy, muốn hỏi là ai thấy cậu nhóc mặc bộ quần áo thể thao màu trắng, xem chừng mười hai mười ba tuổi đỏ mặt tới, nhanh chóng đổi chỗ ngồi với Tiền Tôn, đôi mắt trông mong hướng về Tạ Uyển, nhưng chỉ cần Tạ Uyển nhìn lại, ánh mắt cậu bé lập tức dời .

      Nghĩ tới lời Tiền Tôn lúc trước là đứa trẻ cùng đoàn làm phim, Tạ Uyển liền hướng về phía cậu nhóc cười cười, quơ tờ giấy trong tay, tiếng động hỏi thăm.

      Xem này, hai tai cậu nhóc lập tức đỏ bừng, hoảng loạn khẽ gật đầu, trong lòng muốn cúi đầu xuống, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được mà nhìn về phía Tạ Uyển, sau đó mấp máy môi, cố nén ngượng ngùng trong lòng, đối mặt nhìn Tạ Uyển.

      là quá đáng mà, giống tiểu bạch thỏ. Trong lòng Tạ Uyển cảm thán chút, liếc mắt nhìn Úc Quý bên cạnh nhắm mắt, lúc này mới nhìn cậu nhóc kia mấp máy môi ra tiếng, : “Cảm ơn em thích chị.”

      Tạ Uyển còn cho rằng cậu nhóc này rất tốn công đoán xem gì, nghĩ rằng cậu nhóc này vừa nhìn hiểu ngay, càng trở nên ngượng ngùng hơn, cả người giống hệt trái cà chua chín, khuôn mặt như sắp bốc cháy đến nơi, ánh mắt sáng long lanh, xem ra vô cùng vui vẻ.

      Đúng là trẻ con! Tạ Uyển cười cười, quay đầu đeo bịt mắt lên, điều chỉnh lại ghế ngồi, sau đó nhắm mắt lại nghỉ ngơi. ngờ lại ngủ say, lúc mở mắt ra đúng lúc tiếp viên hàng mang bữa tối đến. Nữ tiếp viên hàng nhàng hỏi muốn ăn cơm hay ăn mì, Tạ Uyển vẫn còn mơ mơ màng màng, u mê mở to hai mắt, còn tiêu hóa câu hỏi của nữ tiếp viên bên cạnh bỗng truyền đến giọng rụt rè: “Chị ấy muốn ăn cơm, ăn mì sợi.”

      “Vâng.” Tiếp viên hàng cười vô cùng ngọt ngào, đem món cơm thịt bò để lên bàn trước mặt Tạ Uyển, sau đó nhìn sang Úc Quý, “ ngồi phía trong muốn dùng món gì ạ?”

      Úc Quý mấy ngày nay tiêu hao khá nhiều tinh lực, vì thế ngủ rất say, tiếp viên hàng chẳng biết làm thế nào, đành quay sang nhìn cậu nhóc kia hỏi: “Xin hỏi, cháu có biết là vị khách này muốn ăn gì ?”

      biết ạ!” Cậu nhóc hiển nhiên còn kiên nhẫn như lúc trước, tức giận quay mặt , thô lỗ lớn tiếng đáp lại, khiến cho tiếp viên hàng lập tức lúng túng, hỏi lại cũng được, hỏi cũng xong, may mắn là Tạ Uyển kịp thời tỉnh táo lại, : “ ấy giống tôi, cũng muốn ăn cơm.” Lúc này mới giải vây cho tiếp viên.

      Đồ ăn máy bay ngon, Tạ Uyển là người tham ăn, nhưng cũng chỉ ăn được hai miếng bỏ đũa xuống, chuẩn bị quay người nhìn cậu nhóc kia chút Úc Quý bên cạnh tỉnh lại, Tạ Uyển lại vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, ra vẻ ăn cơm vô cùng nghiêm túc và tập trung.

      ngủ thiếp à?” Úc Quý có chút kinh ngạc, vốn bị mất ngủ tới mức nghiêm trọng, ngay cả buổi tối cũng ngủ được, như thế nào hôm nay máy bay lại ngủ thiếp , thể kỳ tích.

      “Vâng.” Tạ Uyển có chút chột dạ, lập tức tự tay mở lớp giấy hộp cơm của Úc Quý ra, sau đó đẩy tới trước mặt người : “ ăn , nếu xuống máy bay đói bụng đấy.” Trải qua ngày tiếp xúc, Tiền Tôn ở trong lòng Tạ Uyển còn ánh hào quang thần tượng nữa, chỉ dư lại là người vừa quy tắc lại còn keo kiệt, có chút hình tượng đạo diễn nào.

      “Uyển Uyển tốt.” Úc Quý tủm tỉm cười đón lấy thìa tay Tạ Uyển, dùng sức xúc miếng cơm lớn rồi cho vào mồm nuốt xuống, Tạ Uyển nhìn thấy liền nhịn được che mắt, Úc Quý bình thường ăn cơm rất kén chọn, thế mà lần này lại ăn ngon lành cơm máy bay như vậy, là bởi vì chủ động đem đồ ăn đưa tới cho sao?

      Nghĩ vậy, Tạ Uyển càng cảm thấy áy náy, vốn còn hứng thú với tiểu bạch thỏ ngồi cách vách bên cạnh, lúc này lại liều mạng khống chế hai mắt của mình, chỉ nhìn thẳng về phía trước cho tới lúc xuống máy bay. Bởi vậy Úc Quý vẫn phát ra cậu bé ngồi ở hàng ghế bên cạnh Tạ Uyển!

      Đợi cho tới lúc xuống máy bay, Úc Quý từ chỗ ngồi đứng lên, lập tức đối mặt với cậu nhóc kia, hai mắt lập tức trầm xuống: “Sao em lại tới đây?”

      Tạ Uyển kinh ngạc nhìn Úc Quý, sau đó lại kinh ngạc nhìn cậu nhóc kia, hỏi: “Hai người biết nhau sao?”

      Nghe Tạ Uyển hỏi, Úc Quý liền cau mày, định vài lời bỗng cậu nhóc kia đỏ mặt, đến gần Tạ Uyển, cọ cọ vào người , giọng : “Uyển Uyển, Úc Quý là họ em.”

      “Hả?” Cho nên người mà đạo diễn Tiền đưa theo lại chính là người nhà sao? Tạ Uyển thò tay giật giật áo Úc Quý hỏi: “ à?”

      “Ừ, thằng nhóc này tên là Hạ Trình.” Úc Quý thờ ơ , đem mối quan hệ của mình với Hạ Trình qua loa: “Mẹ Hạ Trình là em ruột của mẹ .” xong liền đưa mắt nhìn Hạ Trình, ánh mắt lập tức trở nên vô cùng sắc bén, “Uyển Uyển ư? Ai cho em xưng hô như vậy? Phải gọi là chị dâu!”

      “Em gọi!” Tiểu bạch thỏ họ Hạ ngang ngạnh giương cổ đối chọi gay gắt với Úc Quý, “Dựa vào cái gì mà bắt em gọi là chị dâu? cũng chưa cưới Uyển Uyển về nhà mà! Em cho biết Úc Quý, em muốn cạnh tranh công bằng với .”

      Tạ Uyển: “...”

      Cái quỷ gì vậy! Quả đúng là sản phẩm của Úc gia, ai nấy đều bình thường mà! Công bằng cạnh tranh cái gì, cậu nhóc này còn chưa đầy 15 tuổi đúng ? Làm con trai mình cũng thấy có lý ấy chứ!

      Úc Quý híp mắt, theo Tạ Uyển đến hành lang, đứng đối diện trước mặt Hạ Trình, cúi đầu : “Em lại lần nữa cho !”

      Bị Úc Quý nhìn như vậy, Hạ Trình căng thẳng nuốt nước bọt, nhưng vẫn nắm chặt tay thành quả đấm, sợ chết lặp lại lần: “Chúng ta cạnh tranh công bằng!” Ngừng chút rồi thêm, “Uyển Uyển là nữ minh tinh mà em thích nhất! Em là fan cuồng của Uyển Uyển! Fan cuồng và thần tượng mới là tình chân chính!”

      Úc Quý xùy tiếng, khinh thường liếc nhìn Hạ Trình cái, : “Chờ cho đến lúc em cao bằng tiếp.” Ngừng chút rồi thêm: “Đừng có mà kiễng chân, kể cả lắp thêm cho em cái đầu vẫn cao hơn đâu!”

      Chỉ câu , trong nháy mắt khiến cho Hạ Trình bị đả kích đến ỉu xỉu, đầu cúi xuống ủ rũ đứng im chỗ, tận cho tới lúc Tiền Tôn tới cốc đầu cái cậu nhóc mới theo mọi người ra khỏi máy bay.

      Phần lớn cảnh quay trường học trong “ đời bên em” được lấy bối cảnh tại trường Nhất Trung ở Nam Thành, Tiền Tôn tìm được khách sạn ngay gần trường, Tạ Uyển lúc đầu còn cho rằng phải ở trong nhà nghỉ sáu mươi đồng đêm, ngờ lại là khách sạn bốn sao, quả là ngoài ý muốn. Chỉ là còn chưa vui mừng được bao lâu bị hai em Úc Quý, Hạ Trình kéo tới kéo lui.

      Nguyên nhân chiến tranh là Hạ Trình muốn vào phòng Tạ Uyển ngồi chút, còn Úc Quý sống chết đồng ý.

      “Đây là phòng của Uyển Uyển, dựa vào cái gì mà cho em vào?” Hạ Trình cố gắng quyết nhượng bộ, mẹ cậu rồi, mặc dù vị họ này là tên xà tinh bệnh, nhưng chỉ cần cậu da mặt dày chút, lúc cần thiết ra vài giọt nước mắt là họ tuyệt đối mềm lòng!

      Vì thần tượng, Hạ Trình quyết định liều mạng! Đem cái khí khái nam tử hán gì gì đó để sang bên, trước hết phải xử lí vị họ này trước rồi sau!

      “Đây cũng là phòng của ." Úc Quý ánh mắt trầm nhìn Hạ Trình, lạnh lùng : "Hạ Trình, em tốt nhất nên ở chỗ của mình , đừng có tới làm phiền bọn ."

      “Uyển Uyển có chê em phiền mà! Là chính cố ý cho em vào có!” Hạ Trình mím môi : “ họ nếu còn như vậy em gọi điện cho bác cả là bắt nạt em đấy.”

      “Được thôi, em mà mách, có cần gọi điện thoại giúp em ?” Úc Quý khó chịu , muốn cười nhạo Hạ Trình lớn như vậy còn chưa dứt sữa mẹ bị Tạ Uyển kéo sang đứng bên.

      “Lớn vậy rồi mà còn so đo với trẻ con.” xong liền chuyển ánh mắt sang nhìn Hạ Trình, ôn hòa : “Hạ Trình phải , vào đây ngồi .”

      “Uyển Uyển.” Úc Quý trợn mắt ủy khuất nhìn người , tiếc là Tạ Uyển làm như thấy, trực tiếp đem Hạ Trình nước mắt lưng tròng đứng ngoài cửa vào.

      “Uyển Uyển.” Hạ Trình lần đầu tiên được tiếp xúc gần như vậy với Tạ Uyển nên vô cùng kích động, tay chân lúng túng biết nên đặt đâu mới phải, toàn thân như lên dây cót, vô cùng cứng nhắc, lúc bước còn bị cùng tay cùng chân, Tạ Uyển nhìn mà buồn cười, có phần mềm lòng.

      Đưa cho Hạ Trình chai nước khoáng, lúc này mới khiến cậu nhóc dễ chịu hơn chút.

      “Uyển Uyển, chúng em, ở lớp em có rất nhiều bạn học cũng thích chị.” Hạ Trình đỏ mặt, chai nước khoáng trong tay cũng bị bóp nát theo, ngượng ngùng tiếp: “Nhưng, nhưng bọn nó so với em còn kém xa, em mới là người thích Uyển Uyển nhất!”

      Nhìn Hạ Trình vô cùng nghiêm túc, Tạ Uyển nhịn được nổi lên hứng thú trêu chọc, “Vì sao em là người thích chị nhất?”

      Hạ Trình gương mặt thoáng hồng, hô hấp cũng nhanh hơn, thở hổn hển hít hơi, sau đó mới : “Em, em biết chị thích ăn cơm, thích ăn mì sợi, thích màu xanh lá cây và màu đỏ, thích đồ hiệu Murray...” Hạ Trình liền hơi hàng loạt sở thích của Tạ Uyển, có lẽ vì căng thẳng nên càng về sau càng nhanh, may mắn là chuyện liên quan đến mình nên Tạ Uyển mới miễn cưỡng nghe được hết.

      Nhưng điều Tạ Uyển kinh ngạc chính là, đối với sở thích của , Hạ Trình như lòng bàn tay, cái cũng hề sai, xem ra cậu nhóc này , cậu nhóc quả rất hâm mộ .

      Nghĩ vậy, Tạ Uyển cười híp mắt hỏi: “Này Tiểu Trình, em có muốn chị kí tặng cho em ?”

      “Muốn ạ!” Hạ Trình lập tức bật dậy từ giường, đưa tay sờ soạng trong túi hồi lâu, thế mà lại lôi ra thỏi son, ngượng ngùng nhìn Tạ Uyển : “Uyển Uyển, chị có thể thoa son này, sau đó in dấu son vào áo sơ mi cho em được ?”

      Tạ Uyển: “....”

      Cậu nhóc này có phải vô cùng nghiêm túc đùa giỡn mình vậy?

      Mà Úc Quý vừa nghe thấy cầu này nhịn được nữa, trực tiếp xách Hạ Tình đuổi ra khỏi phòng, “Cút, cút ngay! Từ đâu đến trở về đó !” xong, để Hạ Trình có cơ hội mở miệng, lập tức đóng rầm cửa lại.

      “Em họ của đáng .” Nhớ tới bộ dạng ngượng ngùng của Hạ Trình, Tạ Uyển nhịn được câu.

      Kiếp trước, ghét nhất là kiểu nam sinh như thế này, nhưng từ giây phút Úc Quý mang bộ mặt nam sinh thơ ngây tiếp cận , Tạ Uyển chợt phát ra, nam sinh có bộ dáng thẹn thùng xấu hổ đáng , có lẽ là ai cả đường chăng?

      “Vậy sao?” Khuôn mặt Úc Quý lập tức trở nên u hỏi ngược lại câu, đưa tay nâng cằm Tạ Uyển lên.Tạ Uyển nhận ra ổn rồi, chuẩn bị muốn thanh minh bị Úc Quý áp chế lên giường...

      Cả đêm, Tạ Uyển bị Úc Quý buộc phải vô số câu, ví dụ như “ đáng nhất”, “Em nhất” Các loại, các loại....còn kí kết vô số ước định nhục nhã mất chủ quyền, mới khiến cho nam nhân ghen này bình tĩnh lại.

      Ngày thứ hai, Tạ Uyển vừa ngáp vừa từ trong phòng ra, lúc vừa mở cửa, lập tức bị bóng trắng trước mặt dọa cho sợ hết hồn, định thần lại, nhận ra ai khác chính là Hạ Trình.

      “Uyển Uyển.” Nhìn thấy bóng dáng Tạ Uyển ra, Hạ Trình lập tức đứng thẳng lên, đem cốc sữa đậu nàng ấm áp nhét vào tay Tạ Uyển, sau đó mới : “Cho chị này, chị uống cho ấm bụng.”

      Chao ôi! chàng trai ấm áp, Tạ Uyển lập tức mỉm cười với Hạ Trình, vừa định lời cảm ơn đột nhiên cốc sữa đậu nành trong tay bị Úc Quý lấy . Cánh tay dài vươn ra, trực tiếp kéo Tạ Uyển vào lòng, giơ cốc sữa đậu nành lên uống hai hơi hết sạch, sau đó mới : “ thể để bụng rỗng mà uống sữa đậu nành được, Uyển Uyển, đưa em ăn sáng.”

      xong liền đem cốc nhét trở lại tay Hạ Trình, ôm Tạ Uyển nghênh ngang rời . Để lại Hạ Trình ngơ ngác đứng im tại chỗ, lâu sau mới phản ứng kịp.

      “Úc Quý, đứng lại đó cho em! thể để bụng rỗng mà còn uống, trả lại sữa đậu nành cho em!”

      Tiền Tôn thỏa thuận xong xuôi với trường trung học Nhất Trung, vừa đúng dịp học sinh nghỉ đông liền mượn trường học của bọn họ, làm vậy vừa làm trễ nải việc học tập của học sinh, lại cần phải lo lắng bị quá nhiều người vây xem rồi làm lộ các cảnh quay.

      Sáng sớm, Tiền Tôn chuẩn bị tốt các thiết bị, sau đó triệu tập toàn bộ đoàn làm phim đến, chuẩn bị quay cảnh đầu tiên.

      Nam Thành có khí hậu nhiệt đới, cho dù lúc này là mùa đông nhưng thời tiết vẫn ấm áp như mùa xuân, vì vậy diễn viên dù chỉ mặc đồng phục học sinh của mùa hè cũng thấy lạnh.

      Bởi vì lo sợ Úc Quý có kinh nghiệm đóng phim, nên Tiền Tôn cố ý kéo Úc Quý sang bên, tỉ mỉ chỉ bảo Úc Quý cảnh diễn này.

      “Đầu tiên cậu đóng vai thanh niên tràn đầy sức sống.” Đạo diễn Tiền chỉ vào kịch bản : “Vô cùng thích các phong trào thể dục thể thao, nhưng đối với học tập lại lười biếng có hứng thú, tôi muốn cậu phải biểu ra được nét thanh xuân tươi trẻ đó, hiểu chưa?”

      Quả thể trách Tiền Tôn lại lo lắng đến vậy, ông cùng dì của Úc Quý là bạn thân, mấy hôm trước vừa họp mặt lớp, dì Úc Quý có kể sơ qua về đứa cháu này, ngờ Úc Quý này lại chính là sinh viên xuất sắc của đại học Hamburg! Có thể thi đỗ đại học Hamburg, đạo diễn Tiền cảm thấy đây nhất định là con mọt sách rồi, mà để cho con mọt sách đóng vai trái ngược hoàn toàn với hình tượng vốn có có vẻ hơi khó khăn.

      Từ khuôn mặt đến chiều cao, Úc Quý này quá phù hợp với hình tượng nam chính của ông, hơn nữa Úc Quý lại có tình cảm mãnh liệt với Tạ Uyển, Tiền Tôn căn bản thể đổi nam chính cho người khác được, vì thế đành phải cố gắng ngừng chỉ đạo cho Úc Quý.

      “Tôi hiểu rồi.” Đây là lần đầu tiên Úc Quý quay phim cùng Tạ Uyển, nếu có gì bất ngờ xảy ra chắc cũng có thể coi là lần cuối cùng, cho nên Úc Quý mới vì thế mà phá lệ lần, vô cùng nghiêm túc học hỏi, lúc ở nhà tuy rằng quấn quýt với Tạ Uyển, nhưng cũng quên học thuộc lời thoại, trước khi đến đây chuẩn bị xong xuôi mọi thứ rồi.

      “Vậy làm thử xem.” Tiền Tôn ánh mắt phức tạp, vỗ vai Úc Quý, sau đó ngồi xổm xuống vị trí đạo diễn, hướng vào trường quay hô lên câu: “Mọi người về vị trí của mình, chuẩn bị bắt đầu.”

      Theo sau câu hô lớn của Tiền Tôn, các nhân viên ghi chép, nhiếp ảnh gia, cùng toàn bộ diễn viên chuẩn bị sẵn sàng.

      “Tốt! Các diễn viên hãy điều chỉnh tốt nét mặt! Bắt đầu!”

      Cảnh đầu tiên chính là lần gặp mặt đầu tiên của nam chính Tất Duệ cùng nữ chính Nghê Giai, vào ngày tựu trường, mọi người đều hưng phấn tìm lớp học của mình, chỉ có Tất Duệ vừa tới trường học là bỏ chạy tới sân bóng đá banh cùng các học sinh lớp mười hai.

      đám thanh niên tràn đầy nhiệt huyết sân bóng, mồ hôi tuôn như mưa, cậu tranh tôi đoạt vô cùng náo nhiệt. Tất Duệ đối với những trò chơi vận động từ có thiên phú, nên lúc này hề tỏ ra thua kém với các đàn , loạt các động tác đều rất thuần thục, vô cùng đẹp trai.

      Hai mắt Tiền Tôn nhìn chằm chằm vào màn hình quay phim, vừa xem vừa khiếp sợ. Nếu phải ông biết thân phận của Úc Quý, có đánh chết ông cũng tin đây là lần đầu tiên Úc Quý đóng phim đâu! màn hình kia là cậu thiếu niên mặc quần áo đồng phục đá bóng, miệng cười tươi, mặt mũi tràn ngập ánh mặt trời, rất giống với học sinh trung học , mà người kia đúng là tên Úc Quý lạnh lùng kia sao? thể tin được!

      Mắt thấy Tất Duệ cách cầu môn ngày càng gần, đội bên kia vô cùng nóng nảy, quan tâm là phạm quy mà trực tiếp lao lên, dùng cơ thể của mình để xô ngã Tất Duệ, đem quả bóng bên chân Tất Duệ đá bay khỏi khu vực nguy hiểm.

      Đối phương dùng khí lực vô cùng lớn, quả bóng bị đá bay rất xa, cuối cùng vừa vặn chạy tới đúng chân Nghê Giai.

      “Ai đá ra tự nhặt !” Tất Duệ vung tay lên, dùng áo sơ mi lau mồ hôi mặt, hời hợt với người vừa mới đá quả bóng kia.

      “Này, phải tôn trọng học trưởng hiểu ?” Người nọ vỗ vai Tất Duệ, trả lời câu.

      “Học trưởng kĩ thuật tốt, tôn trọng cái gì?” Tất Duệ cười câu, sau đó hất tay người kia xuống, hướng về phía Nghê Giai cúi đầu hô câu: “Bạn học! Mượn chân bạn đá bóng về đây được ?”

      Nghê Giai theo bản năng ngẩng đầu nhìn về chỗ phát ra thanh, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Tất Duệ.

      “Ái chà, bé này tệ nhỉ.” Người kia lập tức cười huýt sáo, : “Nhưng mà nhìn tay chân mềm mại thế kia, biết có đá nổi quả bóng nữa.”

      Đối với những học sinh mới này, các học sinh lớp lớn luôn có cảm giác ưu việt, bởi vậy giọng người này hề che dấu lượng, cho dù Nghê Giai có cách xa bọn họ cũng nghe thấy ràng. Tất Duệ vừa mới định bảo người kia đừng nữa, con dễ xấu hổ, lại thấy Nghê Giai đột nhiên nâng chân lên.

      “Định đá kìa...” Người kia quay đầu, còn muốn thêm gì đó, nhưng giây sau bị trái bóng tròn kia xé gió bay thẳng vào người, tiếng bụp mạnh như tiếng trống vang lên ngay giữa lồng ngực cậu ta. Người kia kêu lên tiếng, đau đớn ngồi xổm xuống.

      Nghê Giai xì tiếng, lập tức xoay người rời .

      Tất Duệ thấy Nghê Giai xoay bước rời mới hoảng hồn, kịp thời phản ứng, lập tức chạy lên, hai mắt sáng bừng ngăn cản đường của Nghê Giai: “Bạn học, cậu tên gì? Học ở lớp nào? Cũng là học sinh mới sao?”

      Nghê Giai nhướn mày nhìn người trước mặt, Tất Duệ mới phát ra, hóa ra người mình nhờ đá bóng hộ lại là bạn nữ xinh đẹp đến thế, trái tim lập tức bị lỡ nhịp.

      “Tránh ra, cậu chặn đường tôi rồi.” Nghê Giai lạnh lùng câu, vòng qua người Tất Duệ muốn , lại bị Tất Duệ từ phía sau giữ tay lại, bốn mắt đụng nhau, người nóng người lạnh, đối lập vô cùng ràng.

      “Cut!” Tiền Tôn hài lòng hô ngừng, cao hứng đến mức ngậm nổi miệng, “Cảnh này xong! Cứ tiếp tục vậy nhé! Hai người diễn rất tốt!” Tiền Tôn kích động từ chỗ giám sát tới lui, hề keo kiệt khen ngợi: “Nhất là Úc Quý, cậu diễn tốt quá, tiếp tục giữ vững nhé, chúng ta tranh thủ quay nhanh chút, mau chuẩn bị cảnh tiếp theo !”

      “Được.” Úc Quý đáp lời, nhân tiện cầm lấy tay Tạ Uyển.

      Tạ Uyển thầm lườm cái xem thường, Úc Quý nhà mình đến cả tính cách cũng có thể ngụy trang để cho người ta nhìn ra, mấy hành động này sao mà làm khó được cơ chứ.

      Xét thấy ngày đầu tiên Úc Quý diễn vô cùng hoàn mĩ, các cảnh quay khác cũng vô cùng thuận lợi, Tiền Đạo liên tục vui tươi hớn hở, buổi tối còn tuyên bố chiêu đãi đoàn làm phim ăn tôm hùm đất.

      “Đừng nghĩ bây giờ phải mùa tôm hùm đất nhé, khi tới Nam Thành là phải ăn tôm hùm đất. Tiền Tôn cầm đuôi tôm, nhìn Tạ Uyển : “Tôi qua nhiều nơi như vậy, nhưng có chỗ nào có tôm hùm đất ngon như ở Nam Thành.”

      Điểm này Tạ Uyển bày tỏ thái độ đồng ý sâu sắc, là người ham ăn, nên tới địa phương nào cũng phải ăn hết các món đặc sản của nơi đó lần, kiếp trước Tạ Uyển có đến Nam Thành ăn tôm hùm đất rồi, đến bây giờ vẫn thể quên được hương vị này.

      “Tôi cũng rất thích ăn tôm hùm đất.” Tạ Uyển mang găng tay ni lông, cầm lấy con tôm, nhàng mút cái, hai mắt lập tức nheo lại thỏa mãn.

      Nhà hàng mà Tiền Tôn chọn rất được, tôm nấu chung với hạt sen và măng tạo thành hương thơm nức mũi, những con tôm đỏ rực ngâm trong nồi nước lẩu béo ngậy, làm cho người ta nhìn mà thèm thuồng, ăn miếng là nhịn nổi mà muốn ăn tiếp, tôm hùm đất thân dài thịt mềm, cay cay ngon miệng, quả còn gì tuyệt hơn nữa!

      Mọi người trong đoàn làm phim đều ăn hăng đến mức thèm ngẩng đầu lên, ngay cả vài diễn viên trong giai đoạn giảm cân vốn phải ăn kiêng cũng xắn tay áo lên gắp từng miếng to mà ăn, cuối cùng, cả đám tiêu diệt hơn mười cân tôm hùm, lúc này mới thỏa mãn về khách sạn.

      Tạ Uyển sờ sờ bụng, cảm giác mình ăn còn chưa no, vừa đúng lúc Hạ Trình từ đâu chay tới, đem hai cái hộp nhét vào tay Tạ Uyển, “Uyển Uyển, hộp đựng canh tôm, hộp đựng mỳ, chị mang về rồi cho mỳ vào canh ăn nhé.”

      “Cảm ơn em.” Tạ Uyển vô cùng cảm kích nhìn Hạ Trình, “Em là tri kỉ của chị nha.” thích nhất là món mì trộn ở đây, ngờ ngay cả điều này mà Hạ Trình cũng chú ý tới.

      cần cảm ơn ạ.” Hạ Trình vì lời khen kia mà vui sướng thôi, gãi gãi đầu, cúi đầu ngượng ngùng .

      “Uyển Uyển, buổi tối thể ăn quá nhiều.” Lúc này Úc Quý đột nhiên đến, thèm nhìn Tạ Uyển, : “Món mì trộn tôm hùm quá cay, dạ dày em lại tốt, đêm nay em ăn thế là đủ rồi.”

      Tạ Uyển cũng biết Úc Quý đúng, nhưng đây là món mì trộn tôm hùm đó, là loại ăn lần lại muốn ăn thêm lần, chính là muốn ăn mà.

      “Uyển Uyển có ăn hay là do tự chị ấy quyết định.” Hạ Trình che trước mặt Tạ Uyển, đối đầu với Úc Quý, cố gắng lý lẽ, “ cảm thấy là quản quá nhiều sao?”

      “Vậy hả?” Úc Quý lạnh lùng nhếch môi, tay kéo Tạ Uyển vào ngực mình, cúi đầu hôn môi Tạ Uyển cái, khiêu khích nhìn về phía Hạ Trình: “Người của quản, liên quan gì đến cậu.”

      !” Hạ Trình cắn môi, vắt hết óc cũng tìm được lời để thanh minh cho mình, đành phải hung hăng trừng mắt nhìn Úc Quý cái, xoay người chạy tìm Tiền Tôn.

      “Hừ!” Úc Quý đắc ý hừ mạnh tiếng, sau đó mới vui vẻ mở cửa xe ra.

      đừng có trẻ con như vậy được ?” Tạ Uyển vươn tay chọc chọc người , “Đó là em họ của đấy, thể nhường cậu bé chút à?”

      “Thằng nhóc đó muốn tranh cướp em với còn phải nhường nó sao?” Úc Quý ghen tuông : “Uyển Uyển, em được bắt cá hai tay như vậy.”

      Tạ Uyển lấy tay ôm trán, “Hạ Trình coi là con trai em cũng được đó!”

      Úc Quý ngừng chút rồi : “Uyển Uyển, có con trai lớn như vậy.”

      cút !” Tạ Uyển liếc xéo người , cúi người vào xe.

      Mà tối hôm đó, Hạ Trình đem ảnh chụp Tạ Uyển truyền bá rộng khắp internet.

      Mặc dù đoàn làm phim “ đời bên em” vẫn luôn kín miệng giữ kẽ, nhưng danh tiếng của Tiền Tôn phải là , lại thêm Tạ Uyển lúc này độ nổi tiếng, hai người hợp tác với nhau, lập tức khiến giới truyền thông ngứa ngáy muốn thu thập thêm ít thông tin, vì vậy, lúc bọn họ trở về khách sạn mạng có rất nhiều bài báo được đăng rồi.

      “Tin hot, Tạ Uyển có người theo đuổi mới, Úc Quý vô cùng khó chịu!”

      “Trong đêm tối, người đàn ông xa lạ đưa đồ ăn cho Tạ Uyển, Úc Quý làm như thấy?”



      Cư dân mạng lập tức bị những tít câu view này hấp dẫn ánh mắt, ai ngờ mở ra đọc mới biết là hề có chuyện như vậy, bắt đầu ầm ĩ chửi bới.

      “Biên tập báo các người mù cả rồi sao? Cái gì mà đàn ông, đứa này mới mấy tuổi chứ?”

      “Toàn mấy tít nhảm nhí! Truyền thông dạo này làm ăn chán quá, vì tiền mà cái gì cũng có thể viết ra được.”

      “Các người muốn , dù có thế nào tôi vẫn đứng về phía Tạ Uyển.”



      Nếu như lúc này Tạ Uyển lên mạng lập tức nhận ra, so sánh với kiện lần trước, cộng đồng mạng phản bội , lúc này đây, tất cả các bình luận đều chuyển hướng ủng hộ Tạ Uyển. Fan của , từ những người chỉ thích đơn thuần biến thành fan trung thành rồi.
      Last edited by a moderator: 4/5/19
      Giang Amy, Sweet you, tieunai69199335 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :