1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Bông

      Tiểu Bông Well-Known Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      590
      Cho phép editor thả thính ạ.
      Chương kế...
      Lời tác giả: Lau mồ hôi, hi vọng mức độ như thế này bị khóa. Bây giờ rất nghiêm nghặt, mọi người đọc nhanh đọc ngay ...
      Mọi người cảm thấy thính này của editor thế nào? Ai hiểu điểm danh nhá....
      ............................ chương kế là tân hôn đấy ạ
      :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    2. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      thính này bị dính rồi đây đợi chờ mãi mà chưa đc xem tân hôn thế nào

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Tân hôn á, hóng lắm đây! Thính này thơm đấy! :)

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc Tiểu Bông giáng sinh vui vẻ:yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Tiểu Bông thích bài này.

    5. Tiểu Bông

      Tiểu Bông Well-Known Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      590
      Chương 39
      Edit: Tiểu Bông

      Trời vừa sáng, dường như chưa ngủ được bao lâu, A Bảo bị người ta lăn qua lăn lại đến tỉnh rồi.

      A Bảo mang quả đầu rối, ngây ngốc nhìn tỷ muội họ Nhạn trước giường, xem ra còn chưa hoàn hồn đây.

      Nhạn Hồi múc nước tới để nàng rửa mặt cho tỉnh táo, Nhạn Thanh cầm y phục, cười : "Tiểu thư, hôm nay là ngày vui của người, chẳng lẽ người quên rồi sao?"

      A Bảo khôi phục chút tinh thần, nghe lời này của Nhạn Thanh, da mặt co rút, vẻ mặt đau khổ: Ôi, lại thấy đau thắt lưng!

      Lập tức uống vài ly trà đậm, A Bảo mới xốc lại tinh thần, sau đó mới bắt đầu ngày bận rộn mà vất vả.

      Hôm qua, đồ cưới của phủ Uy Viễn Hầu đưa đến phủ Tấn vương, tập hợp đồ cưới phong phú của hai nhà, quả có thể là là mười dặm hồng trang, thiếu chút làm mù mắt người kinh thành. Chờ mọi người nghe đồ cưới này ngoại trừ nửa là đồ cưới năm đó của Điền thị để lại cho nữ nhi, nửa còn lại là của Trấn Bắc tướng quân sai người mang từ Cảnh thành về cho nữ nhi, khỏi xuýt xoa với độ cưng chiều nữ nhi của Lý Kế Nghiêu, cũng cười thầm Tấn vương cưới được quả trứng vàng, trong nháy mắt từ hoàng tử nghèo nhất trở thành kẻ có tiền nhất.

      Cho tới các loại hâm mộ và ghen tị, A Bảo cũng chỉ nghe sơ qua, đối với phản ứng của mọi người sao lại , nàng cũng nghĩ nhiều, còn bận rối rắm mình phải gả cho nam nhân quen thuộc, hơn nữa còn là nam nhân khiến nàng vừa thấy liền sinh ra bóng ma trong lòng, cảm thấy đau thắt lưng.

      Vì quá rối rắm, tối hôm qua cả tối ngủ được, cho dù buồn ngủ, cũng gặp ác mộng liên tục.

      Có điều, rốt cuộc nước đến chân, A Bảo lại bình tĩnh, bình tĩnh như con rối mặc người ta giày vò.

      Từ lúc vừa mở mắt, A Bảo thấy người bên cạnh cứ tới lui, náo nhiệt ngớt, vì ngủ ngon, tinh thần cũng tốt, hơn nữa phải trang điểm kỹ càng, A Bảo như cái cọc gỗ mặc người ta giày vò, đối với các tỷ muội trong dòng tộc tới chúc mừng, cứ giữ nụ cười ngượng ngùng thẹn thùng là được.

      Mãi đến khi khăn đội đầu dâu phủ xuống, rốt cuộc A Bảo thở phào nhõm, vỗ da mặt cứng ngắc, cũng biết mặt bôi bao nhiêu phấn, trong lòng hơi lo lắng liệu da mặt có trôi hết phấn , cũng lo những ngày tháng sáu nóng bức này, lúc đó mồ hôi đầm đìa, phấn trang điểm mặt bị ướt hết, lại thêm thân y phục màu đỏ, lại giống con ác quỷ sao?

      "Tiểu thư sao vậy ạ?" Nhạn Hồi ngồi cạnh A Bảo, cảm thấy hơi thở của A Bảo có chút bất an.

      Mắt thấy phải ra ngoài, A Bảo thành thực với tỳ nữ của mình: "Phấn mặt quá dầy, trời nóng quá, bên ngoài dính tầng mồ hôi… "

      Nhạn Hồi co quắp, thấy vị chủ nhân này muốn chuyện đâu, thời điểm này phải nên thẹn thùng, sau đó căng thẳng đến nỗi chú ý được gì sao? Nội dung vở kịch đúng!

      "Tiểu thư yên tâm, vì hôm nay là đại hôn của tiểu thư, trong phủ chuẩn bị chậu băng, để tiểu thư nóng đâu ạ." Cũng thể để tân nương nóng đến phát bệnh, nếu hỉ này biến thành tang rồi.

      A Bảo yên tâm, tiếp tục làm cọc gỗ, đợi đội ngũ đón dâu tới.

      Ngày hè tươi đẹp, bên ngoài phủ Uy Viễn Hầu, chiếc thảm đỏ thắm trải đường đến phủ Tấn vương, hai bên đường lớn trừ thị vệ bảo vệ trật tự, còn có bách tính trong kinh tới xem náo nhiệt. Chỉ là khi mọi người thấy tân lang mặc hỉ phục hoàng thất màu đỏ thẫm cưỡi ngựa lớn phía trước, tiếng cười náo nhiệt bỗng chốc im bặt.

      Vừa thấy nam nhân tuấn, vẻ mặt lạnh lẽo cứng rắn, ánh mắt rét lạnh tàn nhẫn kia, rốt cuộc dân chúng tới xem náo nhiệt nhớ tới tích của vị gia này, đặc biệt là khi bị cặp mắt như có vô số tàn ý quét qua, cổ họng như bị người ta bóp chặt, cũng thể lên tiếng.

      Thế là những nơi đội ngũ rước dâu qua, xuất khoảng thời gian nửa ly trà yên tĩnh tới đáng sợ, vô cùng quái dị.

      Thị vệ theo bên cạnh tân lang thầm chảy mồ hôi đầy mặt, rất muốn thành khẩn đề nghị với nam nhân kia: hôm nay là ngày vui của ngài, tốt xấu gì cũng nên cười cái, mang vẻ mặt giống ác quỷ thế này, nhà người ta còn tưởng ngài tới bắt con kẻ thù về để hành hạ đấy.

      cần , sau khi xem tân lang xong, mọi người lại thêm đồng cảm với Tấn vương phi mới nhậm chức.

      Sau khi đội ngũ đón dâu tới phủ Uy Viễn Hầu, trong tiếng pháo và tiếng chiêng trống, hỉ nương đỡ tân nương đội khăn đội đầu ra, bên ra ngoài bên cao giọng hô những lời trong hỉ .

      Phu thê Uy Viễn Hầu là đại bá, đại bá mẫu, thay phụ mẫu của A Bảo, người lấy hết can đảm đối diện căn dặn tân lang mặt biểu tình, người dịu dàng để dâu khóc tiễn. So với Uy Viễn Hầu phu nhân hoàn thành nhiệm vụ cách ung dung áp lực, bên này Uy Viễn Hầu khó khăn chồng chất, trong lòng lệ rơi đầy mặt, suýt chút cà lăm hoàn thành nhiệm vụ được.

      Uy Viễn Hầu: TAT, đối diện vẻ mặt lãnh khốc như đòi nợ thế này, ông cách nào được mấy lời nhàng như sau này ta giao chất nữ cho ngươi. . . . . . Quả nhiên giống như lời đồn, sau này A Bảo bị bạo lực gia đình chứ?

      Lúc Uy Viễn Hầu thầm lo lắng, cuối cùng A Bảo được đỡ vào kiệu hoa mười hai người khiêng.

      Rèm kiệu buông xuống, bỗng A Bảo cảm thấy dưới chỗ ngồi truyền đến cảm giác mát mẻ nhè , cúi đầu nhìn, phát trong kiệu đặt hai chậu băng , giống như ở trong phòng mở điều hòa vậy, xua tan ít nóng bức, cũng thấy áo cưới dày nặng khó chịu nữa.

      A Bảo là người vừa sợ nóng lại sợ lạnh, tuy cũng chịu được khổ, nhưng lúc có thể hưởng thụ mà lại hưởng thụ, thế ngu ngốc. Vậy nên mùa hè hàng năm, A Bảo luôn thể rời khối băng, buổi tối lúc ngủ, nếu đặt chậu băng, chắc chắn ngủ yên. Cũng may Uy Viễn Hầu phu nhân phải người hà khắc, chưa từng cắt giảm băng trong phòng A Bảo.

      A Bảo thò tay vào chậu cảm thụ hơi lạnh của băng, cỗ kiệu khẽ lắc qua lắc lại, khiến người ta buồn ngủ, chỉ tiếc bên ngoài chiêng trống vang trời, tiếng pháo từng hồi, như tiếng ma quỷ chui vào não vậy, vô cùng khó chịu, bây giờ chỉ mong nhanh chóng tới phủ Tấn vương, nhanh chóng bái đường, để cho nàng nghỉ chút, tất nhiên, nếu trước khi nghỉ ngơi, có thể uống ly nước đường phèn, mới gọi là hưởng thụ.

      Ngay lúc A Bảo nghĩ ngợi lung tung, cỗ kiệu dừng lại, A Bảo nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh, để người vén rèm lên, đỡ nàng xuống kiệu.

      Sau khi xuống kiệu, lập tức tay liền bị nhét dải lụa đỏ thẫm, chỉ là nghĩ người phía đầu kia của dải lụa, sống lưng A Bảo cứng đờ, lại cảm thấy đau thắt lưng.

      Sau đó, A Bảo để hỉ nương đỡ, các nghi thức thành hôn bắt đầu.

      Vì gả cho hoàng tử, là cha chồng, Hoàng đế thể chạy tới nơi này làm cao đường, nên lúc bái cao đường, bọn họ quỳ lạy về phía hoàng cung. Mà lần này người chủ hôn chính là do trưởng bối trong dòng tộc chủ trì, tuy rằng hoàng thượng ưa Tấn vương, nhưng thái tử vẫn mời được Bình vương tới chủ trì hôn lễ.

      Ban đầu Bình vương muốn kết thân với thái tử, nên lúc thái tử mời, liền đáp ứng ngay. Giờ này có thể thấy dù nhiều lần chủ trì chuyện chung thân đại , nhưng nhìn vẻ mặt cứng ngắc vô tình của chất tử, Bình vương thầm hối hận trong lòng, nhưng vẫn nhắm mắt làm chủ hôn cho bọn họ.

      Kết thúc buổi lễ, tân nương được hỉ nương và nữ quan dẫn xuống, trước dẫn tân nương nắm lụa đỏ tới tân phòng, trong lúc ấy vì tân lang chân dài nhanh quá, suýt chút kéo ngã tân nương tử, khiến cho hỉ nương và nữ quan ngã trái ngã phải, mọi người nhịn cười rất vất vả.

      Cuối cùng lúc ngồi chiếc thảm uyên ương đỏ thẫm giường cưới, tâm trạng A Bảo trở nên phức tạp, dưới mông còn có táo đỏ đậu phộng long nhãn hạt sen các loại hỉ vật…, đoán chừng giường lớn cũng ít, đây là các vật tượng trưng ý nghĩa, vốn để cho nữ nhân vui vẻ mà ngượng ngùng, nhưng lúc này Bảo lại cảm thấy, mình phải sống cùng nam nhân xa lạ mà đáng sợ thế cả đời. . .

      tới tân phòng, trường chốc lát yên tĩnh, những khán giả theo kia, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều muốn có người ra mặt náo tân phòng, chẳng qua là khi thấy Tấn vương khí thế ép người đứng ở nơi đó, ai đủ dũng khí làm kẻ to gan, cuối cùng nhìn về phía Tề vương hôm nay cũng tới dự lễ.

      Tề vương là hoàng tử trong cung, hung hăng cũng thành vấn đề, lại là đệ đệ của Tấn vương, nhiệm vụ này liền giao cho .

      Tề vương muốn cắn chết những kẻ chết nhát có can đảm này, chính mình dám náo, liền đẩy chịu chết, còn là người nữa hả? Ngày thường hơi lớn lối -- ai bảo đầu thai tốt: Thân huynh trưởng là thái tử, mẫu thân là hoàng hậu, với việc Tấn vương cưới nữ nhân mình muốn lấy cũng rất cam lòng, nhưng những điều này đều ở lúc có Tấn vương mới phát tiết, Tấn vương vừa xuất , lại như con mèo con chó biết nghe lời.

      Trong lòng thầm mắng những kẻ hãm hại xong, Tề vương nhắm mắt tiến lên phía trước : "Ngũ hoàng huynh, chúng ta đều muốn nhìn ngũ hoàng tẩu mới nhậm chức cái, nhanh vén khăn voan . . . " Lúc đạo ánh mắt lệ từ đằng kia quét tới thanh tự động dần.

      Các cung nữ bưng đủ loại hỉ vật cát tường bên cạnh yên lặng cúi đầu, cả hỉ nương cũng miễn cưỡng duy trì khuôn mặt tươi cười, ai dám làm khó nhân vật chính hôm nay.

      May là, Tấn vương cũng hết sức phối hợp cầm lấy gậy đào, nhấc khăn voan của dâu lên.

      Khi nhấc lên, mặt tân nương tử đắp đầy phấn trắng, căn bản thấy nguyên trạng, có điều vấp phải khí thế cường đại ở đó, tất cả mọi người đều phải dối lòng mà khen ngợi, khi khen xong, nhanh chóng tới tiền viện ăn tiệc.

      Đối với những lời ca ngợi kia, A Bảo cũng biết rất vô lý, lúc nãy nàng soi gương thấy mình hôn nay trang điểm như con hát, có loại cảm giác như bị sét đánh, yếu ớt hỏi ma ma trong cung trang điểm cho nàng, sau khi biết đây là cách trang điểm truyền thống của tân nương, liền ý kiến gì nữa.

      Lúc này, hỉ nương bưng tới cái khay, đó để hai ly rượu, "Xin mời tân lang tân nương uống rượu giao bôi!"

      A Bảo bỗng có loại cảm giác như sấm sét giữa trời quang.

      Ngay lập tức người ngồi xuống cạnh nàng, hai người chỉ cách nhau nửa cánh tay, nhưng A Bảo vẫn cảm thấy cỗ ý lạnh xông tới sống lưng.

      Đầu tiên có bàn tay lớn nhận lấy ly rượu, sau đó chiếc khay được bưng đến trước mặt A Bảo, A Bảo đành phải cẩn thận bưng lên, rũ mặt, khó khăn uống rượu giao bôi với người kia, quá trình này là vô cùng đau khổ -- kiểu tra tấn tinh thần này quá đau khổ.

      Uống xong rượu giao bôi, hỉ nương lại mấy lời cát tường như ý, cuối cùng cũng ra hiệu cho tân lang nên ra ngoài bồi rượu mọi người.

      Chờ sau khi Tấn vương rời khỏi, A Bảo rốt cục thở phào nhõm, thầm lau mồ hôi.

      Đối với dáng vẻ thả lỏng ràng của A Bảo, cung nữ nha hoàn trong phòng đều có chút thông cảm, Tấn vương cái gì cũng cần , việc gì cũng cần làm, chỉ cần đứng ở đây cũng khiến cho người ta ám ảnh trong lòng rồi, rời , tâm tình mọi người đều thả lỏng rất nhiều.

      Trong phòng bốn góc đều đặt chậu băng, xua tan hơi nóng trong phòng. A Bảo ngồi ngay ngắn giường cưới, len lén nhìn mấy cung nữ cùng mặc y phục màu đỏ trong phòng, những cung nữ này đều do trong cung phái tới, vì Tấn vương đại hôn, hoàng hậu phái các nàng tới phủ Tấn vương giúp đỡ. Nghe nhân khẩu trong phủ Tấn vương cực kỳ ít, nha hoàn lại càng có mấy người, thái tử thấy ổn, lại tìm hoàng hậu phái người tới cho đủ số, chờ đại hôn kết thúc, có lẽ A Bảo phải mua ít nha hoàn về hầu hạ.

      lâu sau khi Tấn vương, thái tử phi mang theo các vị vương phi và phu nhân hoàng thất tới đây xem tân nương tử.

      A Bảo gặp thái tử phi mấy lần, giờ phu quân của họ lại là huynh đệ thân nhất trong hoàng thất, nên thái tử phi vô cùng thân thiết với A Bảo, thân thiết tới mức A Bảo thấy thái tử phi hổ là hoàng hậu tương lai, những người khác đều phải xem sắc mặt thái tử phi mà tên sát tinh Tấn vương kia cũng dễ chọc, nên cũng cười cười với A Bảo, vô cùng thân thiết.

      Ngoài việc mọi người tới xem tân nương, còn phải trò chuyện với tân nương, để tân nương biết các vị nữ quyến trưởng bối trong đại gia tộc của bọn họ chút, mà mấy vị A Bảo phải nhớ kỹ ngoài các vị có bối phận hoàng thất cao nhất là Quận vương phi, chính là các vị vương phi thành chị em dâu rồi, thái tử phi, Tần vương phi, Chu Vương phi (chính phi của tứ hoàng tử - Chu vương phi), vậy mà lại thấy vị được xếp hàng thứ hai - Hiền vương phi?

      " tại Hiền vương phi mang thai, thái y thân thể nàng yếu ớt, cần chuyên tâm dưỡng thai, nên hôm nay tới." Thái tử phi quả nhiên là tri kỷ, cần hỏi, giải thích cho A Bảo.

      A Bảo ngượng ngùng gật đầu tỏ vẻ biết, tiếp đó thẹn thùng hỏi thăm sức khỏe Hiền vương phi, dáng vẻ thẹn thùng này, khiến mấy vị nữ quyến ở đây cũng nhịn được buồn cười, lại tìm hiểu thêm chút, cảm thấy giống vị nữ nhi hung hãn của Trấn Bắc tướng quân trong truyền thuyết, có lẽ hôm nay là đại hôn, nên cũng hơi ngượng ngùng.

      Từ khi được tứ hôn, A Bảo liền nổi danh hồi trong kinh thành, làm người ta dễ dàng nhớ tới chút chuyện mà nương này gây ra lúc trước, nhưng những chuyện kia đều do nàng làm lúc còn , sau khi trưởng thành thường xuyên chạy qua chạy lại giữa kinh thành - biên thùy, dần dà cũng còn làm ra chuyện khác người nào nữa. Cũng may thời đại này là thời đại dựa vào phụ thân, A Bảo có phụ thân tốt, cho dù nàng hơi hung hãn, nhưng hôn cũng cần lo, nào ngờ lại bị tứ hôn cho kẻ mà mọi người đều coi trọng - Tấn vương, đều cùng thở dài, lại có số người hiểu chuyện khẹn hai người hung hãn độc ác, cũng rất xứng đôi các loại....

      Mọi người chuyện phiếm ngớt, nghĩ tới những lời đồn đại kia, trong lòng đều hơi buồn cười. Mãi đến lúc còn sớm nữa, mọi người lại trêu ghẹo quấy rầy nàng nghỉ ngơi nữa, rất biết điều tạm biệt rời .

      Đừng . . . ra A Bảo rất hi vọng các nàng ở lại quấy rầy nàng nghỉ ngơi, nếu đêm nay làm sao qua nổi.

      Ngay lúc trong lòng A Bảo nước mắt chảy đầy mặt cố gắng liều mạng giữ lại những nữ quyến "biết đạo lý" kia, Hoa ma ma tới, mặt mày rạng rỡ như đóa hoa, hỏi: "Tiểu thư, còn sớm nữa, có muốn tắm rửa ?"

      Tắm rửa sạch để lát nữa người ta gặm ư?

      Trong lòng A Bảo bi thương chảy thành sông, nhưng vẫn giãy dụa trước khi chết, "Ăn chút rồi tính sau." Nàng sắp chết đói, gần ngày được ăn gì rồi.

      Nhạn Hồi Nhạn Thanh bưng đồ rửa mặt, tới giúp A Bảo rửa sạch phấn trang điểm mặt, tiếp đó lại gỡ hết mũ phượng trâm cài phiền toái xuống, A Bảo sờ đầu cái, để cố định, cũng biết bôi bao nhiêu sáp, bóng bẩy mảng, thầm cảm thấy phiền phức khó chịu.

      Chờ A Bảo lề mề ăn xong, lúc thể ăn được nữa, Hoa ma ma lại tới, "Tiểu thư, chắc vương gia cũng sắp về rồi, người nên tắm trước ạ."

      A Bảo liếc bà chút, trong lòng đau khổ, đây là bảo nàng nhanh chóng tắm rửa sạch cho người ta ăn đấy.

      Sau khi mè nheo được, A Bảo chỉ đành nhắm mắt tới nhĩ phòng tắm rửa, vì kéo dài thời gian, A Bảo tỉ mỉ chà lau toàn thân lần, chầm chậm, mãi tới lúc Hoa ma ma bên ngoài dục nàng vài tiếng, mới chậm rì đứng lên khỏi bồn tắm.

      Nhạn Thanh, Nhạn Vân mặc y phục cho A Bảo, nhạn Hồi cầm khăn lông khô lau tóc cho A Bảo, Nhạn Nhiên cầm sáp thơm bôi cho A Bảo thơm tho, thơm ngào ngạt cho người ta ăn. . . . . .

      A Bảo: = 口 =! Vội vàng dưỡng cho mình sạch , thơm ngát cho người ta ăn… Hôm nay còn cách nào khác để qua!

      Mặc cho A Bảo lề mề ra sao, dưới hầu hạ lưu loát của mấy tỷ muội họ Nhạn, vẫn chỉnh trang lại tốt rồi, phải ra ngoài đối mặt với đại Boss hắc ám rồi, thời khắc kinh khủng đến.

      Lúc A Bảo trở lại phòng, liền thấy nam nhân ngồi bệ vệ giường cưới – mà có vẻ cũng tắm rửa rồi, đối diện cặp mắt đen như mực kia, tim kìm được đập thình thịch, nhịn xuống nỗi kích động muốn chạy trốn.

      Ôi, thắt lưng lại đau!

      Hoa ma ma dẫn theo mấy cung nữ thu xếp phòng xong -- A Bảo nhịn được lại oán trách chuyện này cũng nhanh quá rồi, sau đó hành lễ với hai vị chủ nhân liền lui ra, tỷ muội họ Nhạn theo sau A Bảo thấy thế, cũng hành lễ rồi ra, tiện thể đóng cửa luôn.

      A Bảo mờ mịt nhìn theo bóng dáng mấy tỷ muội họ Nhạn lưu loát rời , sau đó cứng nhắc quay đầu, nhìn nam nhân ngồi giường – hizzzzz, sắc mặt kinh khủng a a a a! !

      "Lại đây!"

      Giọng nam nhân vừa trầm thấp mà lạnh lẽo cứng rắn.

      Tim A Bảo ngừng đập thình thịch, phải rung động, mà là sợ hãi! Thời khắc này, nàng bị thương giống lần trước, chắc chắc nam nhân này cầm thú mà ra tay với người bệnh, cho nên nàng vô cùng bình thản, lúc này-- đây là đêm tân hôn!!

      Đôi mắt đen nhánh đằng kia nhìn xuống, A Bảo nghe lời tới, sau đó dừng lại trước cái bàn bát tiên giữa phòng, run rẩy thò tay cầm ấm trà bàn, lấy ra hai cái ly, rót hai ly trà, miễn cưỡng : "Lúc nãy uống nhiều thế, Vương gia có khát ?"

      Tấn vương nhìn nàng, sau đó lắc đầu.

      A Bảo cẩn thận nhìn , sắc mặt như bình thường vậy, nhìn thấy tượng say rượu, chẳng lẽ do khiếp sợ uy thế của , nên ai dám chúc rượu ?

      ly trà rất nhanh liền uống xong, lúc A Bảo lề mề muốn rót ly nữa để uống, đột nhiên người giường bỗng đứng dậy, nàng sợ tới mức làm rớt cái ly trong tay xuống bàn. Tới lúc nhìn thấy thân ảnh mặc trường sam rộng thùng thình màu cẩm thạch tới chỗ nàng, đầu óc A Bảo mờ mịt, sau đó làm ra chuyện mà sau này chính mình cũng phải tán thưởng dũng cảm của bản thân - trưc tiếp vòng qua bên kia bàn.

      Hai người cách bàn nhìn nhau.

      A Bảo run lên, thể tin bản thân lại có gan vòng qua bàn để trốn .

      thực tế, Tấn vương cũng thể nghĩ tới nàng có lá gan kia, nên sau đó còn trẻ con vòng qua bàn hai vòng với nàng, liền dừng lại, híp mắt nhìn nàng, thấy A Bảo cũng dám vòng vèo nữa rồi. Thậm chí dưới con mắt lạnh lẽo, hơi hối hận việc phản ứng theo bản năng của mình.

      Giữa lúc A Bảo định nhàng vòng qua cạnh tỏ vẻ mình phục sớm, bỗng thấy dùng tay đánh lên mặt bàn, thân thể phóng qua bàn trong phút chốc, hạ xuống cạnh nàng, cánh tay rắn chắc ôm lấy nàng -- phải ôm kiểu công chúa, mà là cánh tay đặt ở ngang mông nàng, bế nàng như bế đứa trẻ vậy.

      A Bảo: = 口 =! Chuyện này đúng với cốt truyện thành hôn!

      cho nàng có thời gian ngổn ngang, Tấn vương ôm nàng tới trước giường, sau đó đặt nàng lên giường, bắt đầu lột y phục của nàng, mà cũng thuận thế bò lên giường, lột sạch nàng xong, bắt đầu cởi y phục của chính mình. . .

      A Bảo phản ứng cực nhanh, lăn tới đầu giường, kéo chăn quấn mình thành cái kén.

      Phản ứng của nàng nhanh, phản ứng của nam nhân kia còn nhanh hơn, kéo góc chăn, giật cái, kéo nàng run rẩy trong chăn ra, bàn tay lớn đặt ngực nàng, phòng khi nàng lại lăn đến đầu giường, sau đó thuận thế phủ lên, bàn tay mạnh mẽ nắm cằm nàng, nhìn mặt nàng lát, cúi đầu áp sát, bờ môi ấm áp chạm vào môi nàng, tiếp đó lại há mồm cắn.

      A Bảo đau đến mức suýt chút nước mắt giàn giụa, lúc này trong lòng lên ít lời đồn, phải Tấn vương gần nữ sắc đến nỗi muốn xuất gia làm hòa thượng sao? Bây giờ xảy ra chuyện gì?

      Chuyện kế tiếp, quả là đau muốn chết, vụng về bắt đầu trò vui -- ra thể là bắt đầu trò vui, vụng về tiến vào -- đâm mạnh cái đau muốn chết, sau đó chảy máu, có bất kỳ khoái cảm nào để , tiếp đó bị động chịu đựng, vòng eo bị bóp quá chặt, đau chết.

      Lúc chân bị nam nhân nâng lên khuỷu tay, lá gan A Bảo lại to ra, đá thẳng tới cước.

      Nam nhân ngẳng mặt nhìn nàng, mặt mang theo chút say mê nhàn nhạt, ấm áp át vẻ lạnh lẽo, lộ ra vẻ tuấn vô cùng, loại hưởng thụ thị giác, cặp mắt luôn khiến người ta cảm thấy rét lạnh tàn khốc kia cũng xuất chút sương mù mờ mịt, nhìn ánh mắt của nàng hơi ngơ ngác.

      bắt lấy nàng vừa to gan lớn mặt đạp chân , có gan đạp, đáng tiếc sức chiến đấu có, dám chạm vào chút nào, lại khiến gắt gao nắm lấy, sau đó chặn ngang hông ôm lấy nàng -- trong nháy mắt loại cảm giác xâm nhập trực tiếp khắc sâu đến linh hồn này khiến nàng nhịn được mở miệng kích động thở gấp, lại lần nữa bị chế ngự.

      . . . . . . . . . . . .

      Chờ tất cả kết thúc, toàn thân A Bảo mồ hôi chảy ròng ròng tê liệt giường, căn bản có sức làm chuyện khác.

      Mà thân thể nam nhân nằm người nàng, vật rất có phân lượng nào đó kết hợp chặt chẽ với nàng, tiếng khàn khàn của nam nhân bên tai nàng: "Ngươi quá yếu!"

      A Bảo: "..."

      **********


      Đây là bản edit của Bông, chưa được beta nên nếu có sai sót gì mọi người thông cảm nhé.:yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      Năm mới vui vẻ nhé cả nhà:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Ps: Cuối năm bận rộn, tui còn nợ chap thế này phải làm sao. hic
      Last edited: 3/1/17
      Phuongphuong57500, Thanh Hằng, QTNZ44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :