1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Siêu mẫu - Hồ Ly Xù Lông (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      12. Gặp vận may . . .

      Edit : babynhox

      Sau khi kết thúc buổi chụp ảnh quảng cáo nước hoa FAINT SCENT lâu liền lục tục xuất ở các kênh trung tâm giờ vàng, đồng thời các bảng in quảng cáo nước hoa càng được triển lãm ở nơi đông đúc tất cả các thành phố phát triển.

      Hình ảnh chiếm phần tư góc trái bảng in quảng cáo nước hoa FAINT SCENT, là mặc lễ phục dạ hội màu trắng ra ánh sáng nổi bật, liên tiếp hấp dẫn ánh mắt lưu luyến của người qua đường.

      đôi mắt phượng và dáng vẻ thướt tha của phương Đông được người phương Tây ca tụng, lớn , tỷ lệ vừa vặn hoàn mỹ vẽ nên dáng vẻ quyến rũ riêng biệt, nhưng trong quyến rũ của lại khéo léo mà trộn lẫn vào chút cảm giác tùy tiện nào, thậm chí ở cái quay mắt cười tiếng, ảnh ngược của ánh đèn trong suốt trong mắt lộ ra là loại mị thanh cao thần bí làm người ta mơ màng.

      Từ hình đến góc độ chụp ảnh của nhiếp ảnh gia liền quá đặc biệt, chỉ là hoàn toàn trực tiếp bắt được cảnh quay đầu nhướng mày cười tiếng. Vậy mà bức ảnh nhìn như đơn giản này, người hơi có kinh nghiệm chụp ảnh cũng khỏi thầm thán phục sâu sắc, đây là người có ánh mắt như thế nào mới có thể canh được ánh sáng và góc độ thích hợp nhất, thậm chí là nhanh chóng bắt được thần thái trong nháy mắt thích hợp nhất làm cho tâm trí của người khác mê mẩn.

      "Thằng nhóc này, hổ là danh hiệu " Nhiếp Ảnh Gia Quỷ Tài ." Hai mắt Alva phát sáng long lanh nhìn chằm chằm Fashion Magazine tay, ngừng cảm thán, "Chậc chậc, hình ảnh bình thường như vậy cũng có thể được Đường Dự chụp thành ranh mãnh hoàn mỹ như thế... Shit! Đây ràng là muốn đánh vào lòng tin của đối với tác phẩm của mình mà!"

      Thuận tay cầm tạp chí trong tay Alva qua, Đường Du chịu nổi liếc mắt người đàn ông bỗng rơi vào thái độ tổn thương , "Tôi còn tưởng rằng cậu nhận từ lâu rồi."

      "Từ bức ảnh trong tờ tạp chí này, bản thân tôi chỉ nhìn ra..." Đường Du đưa ánh mắt nhìn đến hình ảnh bên tạp chí, vẫn khỏi cảm khái , " người mẫu này, nhất định là nổi tiếng."

      " biết cái này làm cho bao nhiêu người mở rộng tầm mắt, lại càng biết lại có bao nhiêu người mù quáng." Đường Du xuy cười tiếng, " người mẫu vào nghề tới nửa năm, mà lại có thành tích như vậy, tôi có nên vì Tinh Quang mà cảm thấy kiêu ngạo ?"

      Câu cuối, Đường Du kiềm được mà thở dài bổ sung câu, "Cả người kia cũng có thành tựu như vậy."

      " có chút cảm giác ngây ngô vì là người mẫu mới, điểm này, ấy có thể ưu tú hơn nhiều so với Đan Ninh lúc mới vào nghề." Al¬va tỉnh lại từ trong kích động, tiếp lời Đường Du, , "Huống chi tài năng của ấy tuyệt đối thua kém Đan Ninh."

      "Tài năng? nay có mấy ai chỉ dựa vào tài năng nổi tiếng, huống chi còn trong thời gian ngắn ngủi như vậy?" Đường Du có chút cam lòng trả lời, trong giọng , hai phần cười nhạo, ba phần giận dỗi, lại còn có năm phần nghiêm túc, "So với tài năng, bản thân tôi tin tưởng vận may hơn."

      " ấy chỉ là may mắn hơn so với người khác, gặp được Đường Dự." Đường Du khẽ hừ tiếng, "Đúng hơn là may mắn ở người ấy chúng ta thấy được bóng dáng Đan Ninh."

      Lời của Đường Du làm cho Alva thoáng qua tia lo lắng, "Đường Du, chẳng lẽ chị cho rằng Đường Dự chỉ xem Tĩnh An là thế thân của Đan Ninh?"

      "Chẳng lẽ đúng?" Đường Du nhếch khóe miệng, đùa cợt .

      Alva giữ vững im lặng, nhìn về phía bìa tạp chí, ánh mắt đen sâu thẳm xoay quanh phức tạp.

      Giờ phút này, đột nhiên ta nghi ngờ, ban đầu ta lợi dụng Tĩnh An giống Đan Ninh khiến Đường Dự từ Hô Luân Bối Nhĩ trở về Tinh Quang, rốt cuộc là đúng hay sai?

      ***********

      Đường Du đúng, Tĩnh An may mắn, may mắn!

      Theo tuần hoàn truyền bá quảng cáo nước hoa FAINT SCENT cho đến làm người ta xem qua bìa tạp chí liền khó quên kia, rất nhanh, cái tên Tĩnh An này kích động nổi lên phong trào rầm rộ . Gần như là ở trong mấy ngày ngắn ngủn, vốn là nghi vấn cùng tranh cãi đối với việc Tĩnh An có thể được lựa chọn và bổ nhiệm thành người đại diện cho FAINT SCENT đột nhiên tiêu tan để lại dấu vết, thay vào đó là các trang giải trí lớn, trong diễn đàn áp đảo nghiêng về bên ca ngợi, thậm chí có ít bạn mạng xã hội giải trí khoa trương châm chọc mình ban đầu có mắt tròng, thề rằng sau này vĩnh viễn quỳ gối ở dưới váy của TĨnh An.

      Đối với cái kết quả này, hưng phấn nhất chính là Trần Sâm.

      Trần Sâm dùng máy vi tính trong công ty vào diễn đàn giải trí, cười toe toét to miệng, tay nắm con chuột bởi vì cực kỳ kích động mà hơi run rẩy, sau lần nhìn bài viết về Tĩnh An, ta chuyển hơn phân nửa người ngồi đối diện với ngồi cách đó xa, hô lên, "Trời ạ, Tĩnh An, em biết bây giờ em có bao nhiêu nổi tiếng đâu! A, ông trời, em lại là người mẫu dưới tay ! lại là người quản lý của em, ..."

      Cực kỳ hưng phấn làm cho câu của Trần Sâm hỗn loạn khiến cho Tĩnh An cười đến lắc đầu cắt đứt lời của ta, "Trần Sâm, cao hứng quá sớm, loại trình độ này thời gian nổi tiếng có giới hạn." Chờ quảng cáo FAINT SCENT mua mới xuất , hoặc là chờ đến sau khi phong trào đợt quảng cáo này, lại còn có bao nhiêu người có thể tiếp tục thích .


      "Cho nên, đây chỉ là bước đầu tiên." Trước mắt đây là bước đầu tiên mà vô số người đều coi rực rỡ biểu của Tĩnh An nhìn cũng rất bình tĩnh, trong mắt lộ ra vui mừng thích hợp có dư phần cũng có thiếu phần, làm cho người ta có cảm giác lạnh nhạt hoặc là kiêu ngạo.

      "Đúng đúng được rồi, chẳng qua là bước đầu tiên, bước đầu tiên mà thôi! Tiếp tục như vậy nhất định có thể càng nổi tiếng hơn! Chờ chọn lọc những thông báo vừa nhận tay xong, tuyệt đối chỉ có thể chọn tốt nhất để cho em được nghênh đón nổi tiếng!" Trần Sâm còn chìm đắm trong vui mừng, hoàn toàn quên mất lần này với mức độ Tĩnh An nhảy tót lên nổi tiếng căn bản cũng thể nhận được thông báo có giá trị làm thành công lớn.

      Tĩnh An cười gật đầu cái, quên đề nghị với Trần Sâm, "Nếu như có thông báo tiết mục biễu diễn thời trang, thích hợp nhận giúp em ." Người mẫu mới nổi tiếng chút giống như , so với tiếp tục đại diện cho sản phẩm mới, bằng tham gia thêm mấy cái tiết mục biễu diễn thời trang sắp tới, đây chính là đường tắt nâng cao nổi tiếng nhanh nhất.

      "Trần Sâm, em về trước." Hôm nay mình tới công ty cũng chỉ là xử lý số vấn đề sau đại diện FAINT SCENT, mà Trần Sâm còn có chút công việc phải hoàn thành, cho nên Tĩnh An muốn rời trước.
      ***********

      Khi cửa thang máy mở ra người bên trong và ngoài cửa đều có chút kinh ngạc.

      " là đúng lúc." vào thang máy, mặt Tĩnh An lên chút đỏ ửng , ngượng ngùng chào hỏi Đường Dự đứng mình trong thang máy.

      Khoảnh khắc tiếp xúc ánh mắt của Đường Dự, Tĩnh An lại nhớ đến cái buổi sáng làm lúng túng đó, nhớ tới khi tỉnh lại đùi người đàn ông nhếch môi mỉm cười với mình. may là lúc đó còn sớm, có bị những người khác phát vẻ mặt ngượng ngùng của .

      Làm sao lại dễ dàng ngủ như vậy? Tĩnh An thầm hối hận, chỉ có thể trách là giọng của người đàn ông này quá mức êm ái dễ nghe, cực kỳ giống khúc nhạc thôi miên, cứ thế mà làm cho giống như bị thôi miên buông lỏng tinh thần sau nhiều ngày căng thẳng chìm vào mộng đẹp?

      "Ừ, đúng lúc." Dường như nhìn ra được tự nhiên, Đường Dự thả ánh mắt, "Muốn về sao?" Tầm mắt rơi vào cái nút tầng lầu Tĩnh An ấn vào.

      "Ừ, cũng vậy sao?" Trả lời câu hỏi của người đàn ông, đồng thời Tĩnh An cũng nhìn thấy con số khác sáng lên, thông đến tầng ngầm giữ xe.


      "Thuê xe sao?" Đường Dự tiếp tục hỏi.

      "Ừ."

      Lấy được đáp án như vậy, Đường Dự cười cười, "Để cho tôi đưa em về... Nếu như em muốn bị người khác lôi kéo ký tên chụp hình."

      Phản ứng kịp ý trong lời của Đường Dự, Tĩnh An mới ý thức được mình bây giờ cũng coi là ngôi sao có chút nổi tiếng.

      "Tôi nghĩ hình và người vẫn còn có chút chênh lệch?" xác định hỏi.

      "Đáng tiếc, cái chênh lệch này ở người em rất khó tìm ra." Trong lời của Đường Dự có giễu cợt, chẳng qua là tuyên bố . Cũng biết người hỏi người đáp như vậy rơi vào trong tai người khác là chuyện mập mờ như thế nào .

      "Tôi đưa em về." cho Tĩnh An có cơ hội từ chối, lúc thang máy dừng ở tầng Đường Dự trực tiếp đưa tay nhấn nút đóng cửa.

      "... Vậy, cám ơn." Sau khi ngẩn người, Tĩnh An cũng chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận ý tốt của Đường Dự.

      **************

      Dọc theo đường , Đường Dự lái xe rất thong thả, như con người của , có cảm giác chín chắn làm người ta an tâm.

      Lúc sắp về đến nhà, di động của Tĩnh An vang lên, là Trần Sâm gọi điện thoại, sau khi nhận điện thoại mấy câu ngắn ngủn liền cúp.

      "Là tin tức tốt?" Liếc thấy sau khi cúp máy có vẻ mặt vui vẻ, Đường Dự hỏi.

      "Chỉ có thể coi là nửa tin tức tốt." Tĩnh An phủ nhận, "Là chương trình nghệ thuật đài XX, có nữa cơ hội có thể tham dự."

      " nửa?"

      "Ừ, nghe muốn xem có mời được khách quý hay , nếu như đối phương từ chối, liền hủy bỏ buổi ghi hình này." Trái ngưọc với khách quý được ban tổ chức coi trọng, cũng chỉ là làm nền thôi.

      Nghe đến đó, Đường Dự nhíu mày cái, như nghĩ tới điều gì, "Là cái chương trình nghệ thuật có tỷ số lượt xem cao nhất trong nước sao?"

      Tĩnh An gật đầu cái, "Nhưng nghe ý tứ của chế tác chương trình, khả năng hủy bỏ ghi hình lớn hơn."

      Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng Tĩnh An cũng biết chỉ dựa vào trình độ nổi tiếng của mình bây giờ có thể được mời tham gia cái chương trình này là may mắn rồi

      Ánh sáng trong mắt Đường Dự chợt khẽ , nhìn về vẻ mặt có chút tiếc nuối của , cười , " cần lo lắng, cũng hủy bỏ ghi hình."

      Nếu như Tĩnh An lắng nghe, liền phát khi Đường Dự lời này trong giọng dường như rất khẳng định.

      Nhưng lúc này, suy nghĩ của đều đặt vào chương trình kia chỉ là lễ phép trả lời, "Hi vọng như thế."
      Tôm Thỏ, Thpd, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      13. Tham gia chương trình . . .

      Edit : babynhox

      Thời đại "Hi Cáp" là chương trình giải trí tổng hợp của đài truyền hình ở thành phố S ra mắt vào năm 2000, nội dung đơn giản chỉ là đối với khách mời tùy ý thăm hỏi hay tương tác cùng các trò chơi vận động hoặc biểu diễn thú vị, nhưng cũng may lối chuyện của hai người dẫn chương trình tràn đầy sắc bén thú vị, nghênh hợp sở thích người xem, cứ thế nên sau khi chương trình tự truyền bá trong thời gian dưới 10 năm ngắn ngủi thu về tỷ suất lượt xem dẫn đầu, hơn nửa trong vòng năm năm liên tục vững vàng giữ vị trí tỷ suất lượt xem đứng đầu, mà với thành tích cao như thế, ban tổ chức chương trình đối với việc lựa khách mời đương nhiên là càng là tốt còn muốn tốt hơn.

      Phía sau trong phòng hóa trang đài truyền hình, Tĩnh An mới vừa trang điểm xong, nghiêng đầu nhoẻn miệng cười với thợ trang điểm, đôi môi thoa màu hồng, cong lên mê người nên lời. Làm cho thợ trang điểm là nữ cũng mê mắt, tim rối loạn.

      "A, đây phải là người đẹp mà tôi mê muốn chết gần đây sao!" người phụ nữ từ phòng hóa trang ra ngoài, mặc bộ âu phục đơn giản, về phía Tĩnh An , nụ cười khách khí mặt là vui mừng ngạc nhiên đúng mức, dường như đến làm cho ấy cảm thấy hết sức vui vẻ, "Khi biết Tĩnh An chính là khách mời kỳ này, tôi phải khen ngợi chế tác lần đấy."

      "Chị Hi quá khen." Tĩnh An đứng lên, nở nụ cười nhìn lên người phụ nữ tới trước mặt, biết người này còn trẻ nữa nhưng làn da được bảo dưỡng rất tốt, làn da nhẵn nhụi trắng noãn, cộng thêm dáng ngoài có chút nhắn, đột nhiên vừa nhìn, lại ràng như tuổi hoa tươi.

      "Chị Hi còn trẻ tuổi xinh đẹp hơn so với trong ti vi nửa." Tĩnh An tiếp tục cười, "Có thể chuyện với chị Hi là vinh hạnh của em đấy."

      Lời dễ nghe, dù đúng thế nào dù dối trá khách khí thế nào cũng là chuyện vui vẻ có thể lấy lòng người khác, huống chi trong mắt vừa chuyện là thản nhiên chân , khóe miệng Hi Sắt vui vẻ sâu hơn cũng là vì khó đoán, biết ý nghĩ trong lòng của người mẫu mới này có giống như biểu bày ra hay , nếu như đúng, chỉ có thể hai tròng mắt này có loại tinh khiết sạch hiếm thấy, nhưng nếu như phải...

      Hi Sắt cảm thấy có chút hoang đường thất bại, ở làng giải trí lăn lộn mấy năm mình lại nhìn thấu vẻ chân của , thể người mẫu mới này có mặt nạ như tờ giấy trắng chê vào đâu được.

      "Tốt lắm, tôi nghĩ tôi nên tìm Cáp Kỳ chuyện sắp xếp phân đoạn tiết mục chút, vậy lát nửa gặp lại Tĩnh An." Lúc trước khi xoay người nhếch mi cười tiếng với Tĩnh An, Hi Sắt thầm kín làm cho người ta cảm giác hoàn toàn khác với quái dị cay độc đến tê dại chương trình.

      "Đúng rồi Tĩnh An, vì hiệu quả chương trình chúng tôi cần giữ bí mật khách mời đặc biệt là ai, em chỉ cần làm theo kịch bản là được rồi." ra mấy bước đường Hi Sắt chợt quay đầu lại câu như vậy, khi nhìn thấy Tĩnh An gật đầu cười cười, liền đạp chân lên giày cao gót rời .
      Phân đoạn đầu tiên trong kịch bản là để cho Tĩnh An đoán khách mời đặc biệt là ai, cho nên vì để cho biểu của được tự nhiên chân , ban tổ chức chương trình cố ý giấu giếm cũng hết sức bình thường. Nhưng đúng là có chút tò mò, là ai đến cầu tham gia.

      Lúc Tĩnh An lên sân khấu, đầu thu màn ảnh dừng hình ảnh của về buổi chụp ảnh nước hoa FAINT SCENT, trong mảnh tiếng vỗ tay hoan hô mang nụ cười thanh nhã thân thiết xuất trước ống kính chụp ảnh, đồng thời dùng giọng dịu dàng của mình chào hỏi người xem dưới sân khấu.

      " xem, em sai chứ, người và hình có kém nhau! ràng chính là người đẹp!" Hi Sắt hơi hất càm lên, đắc ý khoe khoang chính mình, "Sao hả, Cáp Kỳ, chút xem có phải bị người ta quyến rũ hồn phách rồi hay ?"

      Cáp Kỳ, là người dẫn nam của thời đại "Hi Cáp", phong cách chuyện có chút "yên lặng" so với Hi Sắt, nhưng trình độ dẫn chương trình của ta lại thua Hi Sắt, trong đó nguyên nhân chủ yếu thuộc về tượng thú vị xảy ra thường xuyên, mà tượng này tin tưởng người xem thời đại "Hi Cáp" đều khó để phát , đó chính là mỗi lần Hi Sắt lời quá mức bén nhọn hay từ ngữ nhạy cảm làm cho khách mời thoải mái cũng khiến cho mình biết làm thế nào cho phải Cáp Kỳ luôn là có thể kịp thời làm lắng xuống, làm cho khí vốn căng thẳng lúng thúng tan biến thấy, càng thay đổi bầu khí sôi nổi hơn trước.

      Đối với cái tượng này, lần Hi Sắt đối mặt với phóng viên từng trêu : " xem nếu Cáp Kỳ nhà tôi giống người hùng dũng bảo vệ công chúa, cũng có thể rút kiếm giúp đỡ vào lúc công chúa gặp nạn? Dĩ nhiên, tôi chính là công chúa điện hạ ngồi tít cao kia!"

      Sau những lời này, vốn tưởng rằng người xem dùng công chúa và người hùng để miêu tả tổ hợp ấy và Cáp Kỳ, nhưng suy nghĩ bị mạng lưới giải trí mạng hun đúc thay đổi miêu tả gọi tổ hợp bọn họ là tình nữ vương và chó.

      "Làm sao có thể, hồn của vẫn luôn ở người nữ vương ngài đấy!" Cáp Kỳ giả bộ làm mặt nghiêm túc đáp trả trêu chọc Hi Sắt.

      "Cáp Kỳ... quả nhiên là con Husky! Ngoan, ngoan!" Hi Sắt hài lòng vỗ vỗ bả vai Cáp Kỳ, nhìn về phía Tĩnh An, tiếc hận , "Em xem, Tĩnh An, vẫn còn có người bị em mê hoặc đấy."

      Tĩnh An tới giữa hai người đứng ngay ngắn, nhìn chung quanh chút, cũng mang theo giọng hơi tiếc nuối thở dài , "Tin tưởng em, chị Hi, giữa chị và Kỳ tuyệt đối ai có thể chen vào được."

      Lời của Tĩnh An làm cho phía dưới sân khấu vang lên tiếng hoan hô tán thành, "Chị xem, chỉ em cho là như thế đâu." xong còn bướng bỉnh trừng mắt nhìn phía dưới sân khấu.

      "Trời ạ, tiếp tục như vậy, sao em còn có thể đợi được hoàng tử điện hạ của em đây, Cáp Kỳ phải chịu trách nhiệm hoàn toàn!" Hi Sắt nũng nịu dùng tầm mắt hung hăng trừng mắt liếc Cáp Kỳ vô tội sauđó lại chuyển tầm mắt xuống dưới sân khấu, "Thời gian chương trình có hạn, cũng thể toàn bộ phá vỡ người tôi và Cáp Kỳ, chẳng lẽ các bạn thấy người chế tác giơ chân ở bên đó sao?" Ngón tay chỉ nơi bên ngoài hội trường, Hi Sắt cười .

      "Tốt lắm tốt lắm, chúng ta cũng nên vào chủ đề chính hôm nay, tin tưởng mọi người và Tĩnh An đều muốn biết vị khách mời đặc biệt thần bí kỳ này là ai?" Vừa , Hi Sắt vừa nhìn về phía Tĩnh An, "Tôi cảm thấy là vậy, chừng người được mời tới là người Tĩnh An luôn thích."

      "Nghe Tĩnh An rất mến mộ Tiêu Ảnh Đế?" Trong lời của Hi Sắt là tràn đầy tò mò, nhưng ba người trong cuộc cũng biết, nét mặt của ấy hỏi là vì hiệu quả chương trình.

      Mặc dù biết lời của Hi Sắt phải là cố ý thăm dò, Tĩnh An vẫn khỏi cứng đờ, nhưng nụ cười mặt lại có có thay đổi chút nào, nhưng cũng biết đón lấy cái vấn đề này như thế nào.

      Mến mộ? Là ai mến mộ? Đan Ninh hay là Tĩnh An?

      "Đây là sao? ! Chẳng lẽ ban tổ chức chương trình của chúng ta vĩ đại như vậy, mời Tiêu Ảnh Đế từ Newyork đến? Có lẽ nhìn ra Tĩnh An phản bác được, đúng lúc này Cáp Kỳ giành , cố làm ra vẻ hưng phấn.
      Mà Hi Sắt cũng hợp tác đổi đề tài khác, "Cáp Kỳ! tuyệt đối là cố ý! đây là muốn nhắc nhở ngườ xem và Tĩnh An, Tiêu Ảnh Đế ở nước ngoài quay MV sao!"

      "Nếu lát nửa ra phải là Tiêu Ảnh Đế, em là muốn người xem oán trách chương trình của chúng ta thích lấy những thứ mánh khóe này tới gia tăng tỷ suất lượt xem sao?" Cáp Kỳ buông tay, chứng minh là mình vì suy tính cho chương trình, "Hơn nửa, nếu như khách quý xuất có sức hút bằng Tiêu Ảnh Đế, làm sao người ta chịu nổi."

      Đối với Cáp Kỳ hừ tiếng, Hi Sắt buồn bực trong giây lát nhưng khi nhắc tới vị khách mời đặc biệt thần bí lát nửa ra kia liền đổi thành khuôn mặt hoa si, "Lần này sai rồi, em dám vị khách mời thần bị lần này của chúng ta càng khó mời được hơn so với Tiêu Ảnh Đế nửa. Hắc hắc, hơn nữa còn là người đàn ông tuấn tú hề kém Tiêu Ảnh Đế!"

      "... ra em có thể cần phải ra giới tính của khách mời, như vậy phải là phạm vi suy đoán ràng ít hơn rồi sao?"

      "..."

      "Đến đây , che kín mắt của Tĩnh An lại, nhìn Tĩnh An có thể chỉ bằng sờ khuôn mặt khách mời là có thế đoán tên được hay nhé!" Trực tiếp bỏ qua lời của Cáp Kỳ, Hi Sắt buồn bực chốc lát rồi nhận lấy miếng che mắt của nhân viên làm việc đưa lên giao cho Tĩnh An, cùng lúc hưng phấn nhìn xuống sân khấu hô to, "Khán giả chú ý, đợi lát nửa nhìn thấy người đàn ông tuấn tú ra cũng nên kêu lên, nhưng dù các bạn có kêu la tôi cũng rất yên tâm , bởi vì trước lúc công bố kết quả tôi cũng nhận ra có ai có thể gọi được tên của ta!"

      Nhận lấy miếng che mắt đeo lên, khóe miệng Tĩnh An vẫn luôn mỉm cười, suy sụp khổ não , "Chị Hi, tin tưởng em, xác suất em có thể đoán ra được vị khách thần bí này tuyệt đối là cực kỳ có thể là bằng ."

      ra trước đó xem cái kịch bản viết trò chơi này Tĩnh An cũng có chút cười khổ, lúc ấy liền nghĩ, nếu như đối phương là nam, có thể xử dụng lý do nam nữ khác biệt đề nghị đổi cách chơi trò này? Đáp án dĩ nhiên là thể, nhưng nếu như là khách quý đặc biệt nêu ý kiến, chắc chắn tuyệt đối là được áp dụng, chẳng qua là đáng tiếc, khách quý đặc biệt phải là .

      Mà mới vừa rồi trong lời của Hi Sắt ràng có ra giới tính của khách mời, đúng là phái nam, Tĩnh An bất đắc dĩ.

      Nhắm mắt lại, Tĩnh An chỉ có thể dựa vào khả năng nghe ngóng suy đoán thay đổi ở trường.

      Tiếng bước chân từ sau lưng vang lên, dưới đài đột nhiên phát ra tiếng kêu sợ hãi làm Tĩnh An có chuẩn bị rung cái.

      Phản ứng kịp mới chậm lụt phát hai tay của mình bị Hi Sắt giơ lên về hướng nào đó.

      "Đến đây, Cáp Kỳ, chúng ta đánh cược cái xem Tĩnh An có thể trong ba mươi giây đoán ra vị khách mời này hay !"

      "Đánh cược cái gì? Cược hẹn buổi tối? Vậy cược là có thể."

      "Ai muốn hẹn hò với ! Em muốn hoàng tử của hoàng tử của em! Em cược là thể, sau khi thắng em muốn nghĩ ngơi tốt, trong lúc nghĩ liền tự mình dẫn chương trình này !"

      Bên tai vẫn là tiếng thảo luận khuấy động của Hi Sắt và Cáp Kỳ cùng với tiếng ầm ỹ dưới sân khấu, nhưng mà đầu ngón tay lại chạm vào da thịt ấm áp làm được tự nhiên.

      Tĩnh An thầm thở dài, khống chế ngón tay mình hết sức đụng chạm lấy đường nét mặt của người kia, suy nghĩ tùy ý sờ mó hai cái liền tuyên bố đoán ra là được, miễn phải tiếp tục lúng túng.

      Người kia chắc là cười, lòng ngón tay chạm vào cánh môi mỏng cong lên đường cong mờ, dường như bên trái khóe miệng còn có cái má lúm đồng tiền nho , mất mấy phần đáng .

      Tĩnh An chợt nghĩ đến, dường như có người vào lúc cười lên cũng là chỉ có má lúm đồng tiền, đúng lúc cũng là bên trái khóe miệng.

      "Đường Dự!" Vào lúc Tĩnh An bật thốt lên gọi ra cái tên này liền tự lấy miếng che mắt xuống.

      Bỗng ánh sáng rực rỡ lên làm cho ánh mắt của híp cái, chờ lúc lóa mắt qua , trong tầm mắt ràng là đường nét tuấn tú hơn người của người đàn ông quen thuộc, khiến cho ngạc nhiên mờ mịt trong lúc.
      Phong Vũ Yên, Tôm Thỏ, Thpd2 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      14. Tôi chỉ chụp ảnh cho người mà tôi muốn chụp . . .

      Edit: babynhox

      "Trời ạ! Tại sao có thể nhanh như vậy liền đoán được!" Hi Sắt là người đầu tiên ao não la hoảng lên, "Tĩnh An, em làm cho tôi thua!"

      Mà bên kia Cáp Kỳ còn thổi sáo huýt gió, hưng phấn , "Để nghĩ chút xem buổi hẹn tối này nên mặc bộ quần áo nào, biết Nữ Vương điện hạ vừa ý kiểu dáng nào?"

      "... Cáp Kỳ, có thể mặc." Hi Sắt cam lòng trả lời.

      "Hi Sắt... ra cái ý nghĩ này của em có thể riêng với , nghĩ khi đó nhất định hớn hở đồng ý. Nhưng bây giờ..." Cáp Kỳ dùng ánh mắt ý bảo Hi Sắt nhìn khán giả dưới sân khấu, người xem bị câu chuyện của bọn họ làm cho hấp dẫn mà dùng ánh mắt nóng bỏng lấp lánh nhìn chăm chú vào bọn họ, " cảm thấy chúng ta nhất định phải kín đáo chút."

      "Khụ, cái đó, các bạn khán giả, chẳng lẽ các bạn tò mò vị Đường Dự tiên sinh này là ai sao? Còn có quan hệ gì với người đẹp Tĩnh An của chúng ta?" Dưới ánh mắt tò mò và reo hò của người xem, Hi Sắt bình tĩnh trở lại chủ đề, "Muốn biết hay ?"

      "Muốn!" Trong nơi này lại vang dội đều đặn từ này, lúc này ở trong lòng người xem, vị khách thần bí tuấn tú bỗng xuất này còn có lực hút hơn so với mập mờ của hai vị MC nửa.

      tiếng "muốn' điếc tai nhức óc này cũng đưa Tĩnh An từ dám tin kéo trở lại, dùng khóe mắt len lén liếc cái người đàn đứng sóng vai bên người , lại có chút hoảng hốt.

      ra lúc nhận được thông báo tham gia chương trình này, liền được ban tổ chức báo dẫn vị khách mời đặc biệt này ra Tĩnh An đoán được có lẽ vị khách này có liên kết gì đó với , mà rất có thể chính là quan hệ công việc.

      Nhớ khi đó người đầu tiên nghĩ đến chính là Đường Dự. Nhưng cái ý nghĩ này cũng chỉ là cái thoáng qua mà thôi, cũng cho rằng ngay cả hình mình cũng muốn bị đăng lên tạp chí người đàn ông này tham gia xuất chương tình giải trí này.

      Nhưng bây giờ... Lại là chuyện gì xảy ra?

      Trong suy nghĩ ngắn ngủi, Tĩnh An lại nghĩ tới mấy ngày trước đường Đường Dự đưa trở về, tiếc nuối có lẽ chương trình này bởi vì mời được khách quý mà thu hình, hình như người đàn ông này với yên tâm... Khi đó, biết mình và rất có thể cùng xuất trong chương trình này hay sao?

      "Như vậy, sao chúng ta để cho Đường đẹp trai tự mình cho chúng ta biết đáp án đây?" Hưởng ứng người xem kêu gọi, Hi Sắt cười hỏi Đường Dự vẫn mở miệng.

      "Tôi chỉ là nhiếp ảnh gia." Giọng được micro khuếch tán ra, giọng trong trẻo lạnh lùng mà súc tích tao nhã, người đàn ông giống như trong mắt người xem, kết hợp lạnh lùng và quý khí mâu thuẫn.

      ràng đáp án nhiếp ảnh gia này làm người xem dưới sân khấu tỏ ra ngạc nhiên và nghi ngờ, trong lòng mọi người rất kinh ngạc hơn nửa là tiếc nuối, người đàn ông đẹp trai như vậy cũng chỉ là người nhiếp ảnh gia làm việc phía sau hậu trường? ! là, là... Lãng phí!

      Thậm chí có vài trẻ tuổi bắt đầu ảo tưởng, nếu như người này cùng Tiêu Ảnh Đế đứng ở chỗ là tình cảnh như thế nào, hai loại khí chất và đẹp trai phân cao thấp, làm cho người ta hoa cả mắt, đồng thời khỏi cảm thán đãi ngộ tạo hóa công bằng, người ta ràng đều là người tinh tế trác tuyệt như điêu khắc, mà xem xét lại người đàn ông bên cạnh...Khụ...

      "Sao tôi cảm thấy ánh mắt của người xem đúng nhỉ?" Cáp Kỳ làm bộ như suy nghĩ vừa để tay trước ngực, vừa vươn tay phải vuốt càm, " dám đánh cuộc, bọn họ khẳng định hài lòng câu trả lời của Đường Dự. Sao hả Hi Sắt, còn phải đánh cược nửa ?"

      Vừa tiếng hừ , vào lúc này ngay cả khóe mắt Hi Sắt cũng lười phải liếc về phía Cáp Kỳ, "Đó là bởi vì mọi người đối với lĩnh vực nhiếp ảnh gia này rất là xa lạ, nhưng nếu như ra tác phẩm của Đường Dự, em nghĩ..." Người phụ nữ nhíu nhíu mi, trong lời là tràn đầy tự tin, "Mọi người nhất định xa lạ gì!"

      Theo lời của Hi Sắt, bao gồm cả Tĩnh An và tất cả mọi người đồng loạt đưa ánh mắt hướng về phía màn hình lớn sắp truyền bá tin tức.

      Có thể thấy được hình ảnh trong màn hình được nhân viên làm việc tỉ mỉ chia cắt sắp xếp, sinh động bày ra thành tựu huy hoàng của người đàn ông thần bí chỉ có tên mà chưa ai thấy mặt ra ngoài, trong đó bao gồm các cuộc thi đấu chụp ảnh quốc tế mà người đàn ông tham gia, cùng với các loại bìa tạp chí thời trang hoặc các tác phẩm trong bộ sưu tập nổi tiếng quốc tế.

      "Kia là tác phẩm được tạp chí MODE của Mỹ đăng trang bìa liên tục sáu kỳ... Từng hợp tác với người mẫu Beate của Ý, người mẫu Aimee của cho đến những người mẫu nổi tiếng thế giới cho ra những bức hình tươi đẹp làm người xem khó quên, trong đó thứ khiến cho cả thế giới bàn luận hăng say chính là bức ảnh người mẫu nhìn gương vẽ mi ở trong phòng trang điểm hỗn loạn mà Mr.Tang tùy ý chụp được, cũng chính là tấm hình này làm cho người mẫu Carrie vốn là cũng xuất sắc liền lan truyền tên tuổi khắp nước Mỹ, trở thành người mẫu đầu tiên lọt vào mắt các nhãn hiệu thời trang có tiếng vào các mùa ở Mỹ... Mr. Tang có địa vị cao quý có hai trong giới chụp ảnh, sau khi về nước càng được đông đảo người mẫu siêu sao tranh nhau hẹn trước, nhưng lại bị Mr. Tang từ chối hết toàn bộ. Mà buổi chụp ảnh thương nghiệp nước hoa FAINT SCENT lần này, có thể là lần đầu hoặc cũng là lần duy nhất chụp ảnh tác phẩm."

      Sau khi tiếng màn hình thu lặng lẽ kết thúc, trường thu hình chương trình lại tràn ngập cảm giác khiếp sợ trong loại thỏa ước mong nguyện.

      Nhiếp ảnh gia còn có danh tiếng lớn hơn so với người mẫu siêu sao? ! Vậy... Vẫn chỉ là nhiếp ảnh gia sao? ! Sau kinh ngạc, vốn im lặng tiếng động bỗng nhiên truyền đến tiếng thảo luận kêu lên mạnh mẽ.

      "MODE, trời ạ, đây chính là tạp chí đứng đầu toàn cầu trong trào lưu thời thượng đấy!"

      " có thấy hay , bức ảnh khiến cho người mẫu Beata đạt được giải hạng nhất người mẫu nữ thế giới vào năm trước!"

      " ấy phải là nhiếp ảnh gia gốc Hoa mà người mẫu Aimee công khai muốn theo đuổi ở trước mặt truyền thông chứ! Trời ạ, tôi lại có thể thấy người !"

      "Mr. Tang! ra ấy chính là Mr. Tang! Cái người nhiếp ảnh gia quỷ tài lộ mặt Mr. Tang! Người , chính là người đó!"

      "Car¬rie! ra ấy chính là nhiếp ảnh gia của bức hình kia!"

      "Tôi biết những người mẫu này, nhưng những bức hình này cũng quá đẹp !"

      "..."

      Tiếng than sợ và tiếng ca ngợi liên tục gián đoạn, khiến cho Hi Sắt thể hô: "Hư, bình tĩnh, tôi còn có số câu hỏi muốn hỏi Mr. Tang của chúng ta!"

      Hi Sắt cười khẽ nháy mắt mấy cái, ý bảo người xem giữ bình tĩnh sau đó nghiêng người hướng về Đường Dự, lúc bắt đầu chuẩn bị câu hỏi xong từ sớm, dĩ nhiên câu hỏi thứ nhất này cũng là nghi ngờ mà rất nhiều người muốn biết, "Tại sao nhiếp ảnh gia quỷ tài Mr. Tang công khai mặt mũi lại được mời tới chương trình chùng ta, chẳng lẽ là chương trình của chúng ta rất hấp dẫn?" đến đây, giọng của Hi Sắt chợt trở nên buồn bả, "Nhưng dĩ nhiên là thể nào, phải biết đây là lần thứ mười ban tổ chức chương trình của chúng ta mời Đường tiên sinh rồi."

      "Có lẽ là bởi vì... Lần này chúng ta mời người đẹp Tĩnh An?" Hi Sắt dùng ánh mắt mập mờ liếc mắt nhìn vẫn mang nụ cười màng danh lợi.

      Mà từ sau khi Đường Dự ra sân khấu Tĩnh An liền bị lạnh nhạt, lúc nghe tên của mình được nhắc đến trong câu hỏi này chỉ là lộ ra nên sợ hãi cùng ngượng ngùng thích hợp, "Chị Hi, đây là chị trêu đùa em sao."

      "Chị luôn luôn tin tưởng giác quan thứ sáu của phụ nữ." Hi Sắt trêu ghẹo , "Như vậy đáp án của Đường Dự là?"

      "Chỉ là muốn tới mà thôi." Đường Dự trả lời đơn giản nhưng cũng mông lung, làm cho người ta càng tò mò cái "muốn" đó là vì chuyện gì hoặc là vì... ai?

      "Là tại sao muốn đến đây?" Hi Sắt bám riết tha hỏi.

      Nhưng Đường Dự chỉ mím môi cười tiếng, có tiếp tục trả lời câu hỏi này.

      "So với câu hỏi của Hi Sắt, tôi càng tò mò..." Vào lúc Hi Sắt còn muốn dây dưa cái vấn đề của ấy, Cáp Kỳ chợt lên tiếng đưa ra câu hỏi mới, "Nhiếp ảnh gia Đường, chẳng lẽ theo như màn hình lớn, buổi chụp ảnh quảng cáo FAINT SCENT lần này là lần chụp ảnh duy nhất sau khi về nước sao?"

      Người quan tâm Đường Dự khó biết, ban đầu Đường Dự trở về nước, từ chối rất nhiều siêu sao người mẫu hẹn chụp ảnh, đều uyển chuyển bày tỏ mình tiến hành chụp ảnh cho bất kỳ người mẫu nào.

      Chẳng qua là, luôn luôn là giữ lời Đường Dự cũng thực cái quyết định này trong vòng năm nhưng lại nhận lời chụp ảnh cho FAINT SCENT. Đây khỏi làm cho người ta cảm thấy khó hiểu.

      Đối với câu hỏi của Cáp Kỳ, Đường Dự lại trả lời rất nhanh, ", sau này tôi tuyển chọn tiếp tục chụp ảnh."

      "Vậy điều kiện tuyển chọn là gì?" Hi Sắt lập tức tiếp nhận câu hỏi của Cáp Kỳ, dò hỏi.

      Sau khi Đường Dự mỉm cười lần nửa, Hi Sắt cho là cũng có đáp án dùng ánh mắt ý bảo Cáp Kỳ tiếp theo nên làm thế nào cho phải ngờ tới người đàn ông im lặng nhưng lại nhàn nhạt mà kiên định chợt mở miệng , "Tôi chỉ chụp ảnh cho người mà tôi muốn chụp."

      Tĩnh An cũng tò mò cái vấn đề này, lúc Đường Dự trả lời lại hơi ngẩn ra, biết có phải ảo giác hay , mới vừa rồi, giống như lúc người đàn ông này chuyện tầm mắt như lướt qua bên , trong phút chốc chạm vào trong tầm mắt, biểu trong mắt người đàn ông làm cho nghĩ người trong miệng chính là .

      Thế nhưng ánh nhìn quá nhanh, khiến cho Tĩnh An cách nào tìm kiếm thay đổi sâu hơn trong mắt .

      Nhất định là mình suy nghĩ nhiều... Tĩnh An nhíu nhíu mi.

      ***************

      Đài truyền hình cũng ở trong thành phố này nhưng nằm tương đối xa tiếp giáp miền nam, nó được xây dựng ở gần sân bay thành phố S.

      Mà lúc này, ở nơi này còn chưa tản ra khí sẩm tối, lúc Tĩnh An và Đường Dự bề bộn với thời gian thu hình chương trình.

      người, lại lúc mọi người bất ngờ trở lại thành phố S.

      " phải em cần cố ý chạy tới chuyến sao." giọng dễ nghe ở sau lưng truyền đến, Lý Na xoay người, cái liền nhìn thấy người đàn ông đep mắt kính ra theo dòng người trong sảnh lớn, chính xác mà phải là đa số mọi người trong sảnh đều dừng ánh mắt người của người đàn ông này.

      Người đàn ông kia, thâm trầm vững vàng mà đứng cách ta chừng thước, mặc áo T-shirt màu đen đơn giản, thân hình cao lớn mét chín, bị mắt kính che hơn phân nửa khuôn mặt, môi mỏng nhấp , cho dù là đường nét khuôn mặt hay là khí chất phát ra quanh người đều lộ ra mùi vị tuấn tú sắc bén làm người ta run rẩy, Lý Na cũng đeo mắt kình nhìn về người nhiều ngày gặp, nhưng lại hốt hoảng cảm thấy có chút xa lạ.

      Người đàn ông kia, khóe môi cong lên nụ cười mê hoặc, tới gần ta, trong lúc như có dòng điện nhảy qua run trong lòng của ta . Lý Na hơi lo lắng, nhưng khôi phục dáng vẻ bình tĩnh thường ngày rất nhanh, êm ái mà gọi người đàn ông tới đứng trước mặt ta: "Mạc Phàm."

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      15. Ảnh đế, Tiêu Mạc Phàm. . .

      Edit : babynhox

      "Lý Na, em tự mình trở về trước ." Ngồi lên xe trợ lý chuẩn bị từ trước, Tiêu Mạc Phàm nắm tay lá với người phụ nữ muốn ngồi vào ghế phụ.

      Giọng của người đàn ông êm ái dễ nghe, hiểu sao làm cho Lý Na bỗng thấy lạnh toàn thân, " muốn đâu?" Nàng nhìn vào trong mắt ràng cố chấp với vấn đề này... khỏi thấp thỏm, "Có chỗ nào mà em thể , Phàm?"

      Tiêu Mạc Phàm yên lặng mấy giây sau, quay đầu vẻ mặt lạnh nhạt nhìn vào lo lắng trong mắt người phụ nữ, "Lý Na, cần gian riêng của mình." Lời của ta ám chỉ ta thăm dò cũng phải dừng lại đúng lúc.

      " muốn nhìn người phụ nữ kia có phải hay !" Người phụ nữ hết sức nhẫn nhịn, căm hận vẫn bỗng cất cao giọng , "Tiêu Mạc Phàm, cần gì làm bộ làm tịch!"

      " cho rằng em biết từ sau khi người phụ nữ kia chết từng đến trước mộ ta mấy lần sao, Mạc Phàm, cảm thấy như vậy có ý nghĩa sao?" Vẻ mặt cương cứng trắng bệt của Lý Na sau mắt kính thoạt nhìn có loại thái độ điên cuồng, "Đừng quên, cũng thoát khỏi liên quan đến cái chết của ta!"

      Lời của Lý Na làm cho hai tay Tiêu Mạc Phàm để tay lái nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, ánh mắt đeo mắt kính che giấu lộ ra chút nào, giọng lại xảy ra thay đổi ràng, vẫn là lạnh nhạt kiên nhẫn, chẳng qua là trong lời có ý châm chọc nhưng có thể nghe ra ràng, "Lý Na, em có cái gì phải lo lắng?"

      "Đúng vậy, có cái gì tốt mà phải tranh với người chết?" Lạnh lùng cười mỉa tiếng, trong miệng Lý Na trộn lẫn lạnh thấu xương và chút run rẩy, "Chẳng qua là Tiêu Mạc phàm, tự hỏi lòng em là cái gì ở trong lòng , mà Đan Ninh kia là cái gì!"

      "Nếu như phải là vì người phụ nữ kia, Tiêu Mạc Phàm, tại sao đến bây giờ vẫn nguyện ở trong căn nhà trọ, mà phải vào ở trong nhà của chúng ta!" Có mấy lời sớm đè nén ở lòng lâu, lúc này cũng chỉ là tìm được cơ hội bộc phát, " phải cũng chỉ vì căn nhà trọ đó còn lưu lại dấu vết tồn tại của người phụ nữ kia sao! Buồn cười chính là bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào những thứ này để sám hối tội lỗi của mình thôi !"

      "... Lý Na." Giọng của Tiêu Mạc Phàm lộ ra loại cảm giác suy sụp, "Đừng để cho tôi muốn gặp em nửa."

      "Tôi cho là với thân phận của chúng ta có thể tiếp tục chuyện ở chỗ này, em vẫn nên lái xe của mình về trước ." Bên ngoài kính chắn gió, Tiêu Mạc Phàm thấy có mấy người nam nữ trẻ tuổi tới chỗ bọn họ

      Đóng mạnh cửa xe, Lý Na tập tễnh lui về phía sau từng bước, u ám nhìn xe khởi động từ từ chạy nhanh, lời rất rất , "Mạc Phàm, vẫn chính là ."

      "Đan Ninh! Nếu như phải là ..." Câu kế tiếp người phụ nữ có tiếp tục nữa, thế nhưng hận thù trong mắt lại càng thâm sâu.

      **************

      Khoảnh khắc khi đèn đỏ sáng lên, Tiêu Mạc Phàm đạp thắng xe.

      Trong thời gian chờ đợi, ánh mắt mục đích của người đàn ông tùy ý quét qua cảnh vật ngoài cửa sổ.

      Ở nơi này nhà cửa cao tầng san sát nhau chỉnh là cợ sở hạ tầng sầm uất trong thành phố, giống như có chút thay đổi gần đây, tòa nhà cao tầng mới xay, mặt tiền cửa hàng đổi mới, hoặc là khuôn mặt giống nhau biển quảng cáo.

      Trước kia, trong đoạn thời gian, luôn là có người như vậy trong ta lúc lái xe, ngồi ở bên tay phải của ta, dùng ngón tay thon dài mềm mại chỉ vào nơi nào đó ngoài cửa sổ, hăng hái dâng trào báo cáo theo sát đủ loại thay đổi khác nhau với ta.

      Khi đó mình có phản ứng gì, đồng ý? Qua loa? Hoặc là rãnh để ý? Tiêu Mạc Phàm cười khổ.

      Nhớ cũng là ở đoạn đường này, người nọ từng chỉ vào biển quảng cáo, kích động chúc mừng lần đầu được truyền bá quảng cáo, tương lai nhất định có thể thành công.

      biển quảng cáo hôm nay lại đổi người nào rồi?

      Người đàn ông hơi nghiêng đầu phía sau, lộ ra hình dáng hàm dưới tuấn tú, sống mũi cao thẳng, lông mi dày cùng với khóe miệng kéo căng.

      Sau khi tầm mắt của ta xẹt qua mấy biển quảng cáo, cuối cùng dừng ở lại nơi biển quảng cáo.

      tính là gần cũng coi là cách xa, mặt phẳng quảng cáo là đường nét mơ hồ của người phụ nữ, Tiêu Mạc Phàm chỉ có thể loáng thoáng thấy đôi mắt phượng hẹp dài lẳng lặng nhìn chăm chú vào ta.

      Trong phút chốc cảm giác quen thuộc đánh úp đến, là loại sợ hãi hốt hoảng giống như từng quen!

      Người đàn ông giật giật môi chấn động ngạc nhiên, tựa như muốn hô lên cái tên quen thuộc, cuối cùng chỉ là bức ảnh tiếng động .

      "Tin —— Tin ——" Sau xe ngừng vang lên tiếng kèn, cho dù cách lớp thủy tinh cũng có công hiệu dao động.

      Tiêu Mạc Phàm lấy lại tinh thần, nhìn về phía đèn giao thông biến thành màu xanh.

      Chần chờ chút, ta khởi động xe đến ven đường dừng lại.

      Xoải bước xuống xe, lúc càng đến gần biển quảng cáo càng trở nên càng dồn dập.

      Ở mặt phẳng biển quảng cáo khuôn mặt của người phụ chiếu vào trong mắt Tiêu Mạc Phàm ta ngớ ngẩn.

      Khuôn mặt giống nhau, mặt mũi giống như vậy, chỉ có cặp mắt giống bốn năm phần.

      này và ấy, ràng là hai người cùng tuổi, nhưng hình này lại làm cho ta có loại cảm giác quen thuộc hoảng hồn.

      "Ninh..." Cuối cùng kêu ra tên, chỉ là cuối kéo vỡ vụn.

      Đột nhiên Tiêu Mạc Phàm khẽ nở nụ cười, chua chát mà trào phúng, "Làm sao có thể là em."

      Tiêu Mạc Phàm chìm vào suy nghĩ , hoàn toàn có chú ý tới người vội vã đường phố, số người dừng bước lại, xì xào bàn tán nhìn ta, còn có người lấy điện thoại di động chụp ảnh người đàn ông nhìn giống Tiêu Ảnh Đế này, mà người đường có lá gan lớn chút móc giấy bút ra tới chỗ ta.

      ****************

      "Nhìn thấy gì?" xe chạy như bay, sau khi thu hình chương trình xong Đường Dự hỏi Tĩnh An hứng thú nhìn ngoài cửa sổ.

      Nghe được câu hỏi của Đường Dự, Tĩnh An quay đầu, nở nự cười hoa sáng rỡ, "Chẳng qua là tò mò đường phố mới qua sao lại có nhiều người vây quanh như vậy."

      Đường Dự liếc mắt nhìn kính chiếu hậu, cười giễu giễu , "Tôi còn tưởng rằng em say mê nhìn biển quảng cáo của mình."

      "Ách?" Cũng liếc mắt nhìn kính chiếu hậu, mới phát phía đám người hỗn loạn kia đúng là bức ảnh mình chụp quảng cáo FAINT SCENT, Tĩnh An khỏi cười tiếng, "Đây cũng là vì nhiếp ảnh gia Đường trở lại chụp ảnh cho tôi lần đầu nha, tại sao có thể nhìn nhiều hơn mấy lần."

      Nếu phải là thông tin màn hình, Tĩnh An còn biết may mắn của mình chỉ là trở thành người đại diện cho FAINT SCENT thôi.

      " biết lần sau có còn vinh hạnh có thể trở thành người mẫu chụp ảnh của Mr.Tang hay ?" Những lời này hỏi ra, Tĩnh An đơn giản là ôm tâm trạng đùa.

      Khóe miệng Đường Dự mở ra nụ cười yếu ớt, nhìn chăm chú vào chiếc xe phía trước, ánh mắt thâm thúy mà xa xa, " có cơ hội." Dứt lời, đổi lấy hai tròng mắt che dấu được vui mừng của .

      Mà khi kính chiếu hậu thấy được tình hình phía sau nửa Tiêu Mạc Phàm mới tránh ra khỏi đám người ngồi lại vào trong xe của mình.

      Khởi động xe, dần dần cách xa đám người nam nữ trẻ tuổi vô cùng hưng phấn, cũng nhìn lại khuôn mặt khéo léo biển quảng cáo lần nửa.

      Khóe mắt vô ý thức nhìn về phía kính chiếu hậu bên trong, con ngươi Tiêu Mạc Phàm u ám.

      Trong gương phản xạ ra, là bó hoa lưu ly màu tím nhạt ở chỗ ngồi phía sau xe, cánh hoa lung linh khéo léo lộ ra hết sức yếu ớt.

      Nó, là khi Tiêu Mạc Phàm ngang qua tiệm bán hoa mua, là đóa hoa mà người nọ thích nhất lúc còn sống.

      Lưu Ly ( Quên). Cái tên làm người ta ấn tương sâu sắc, cũng có loại cảm giác hạnh phúc dài lâu .

      Nhưng hạnh phúc này... ta cũng thất lạc...

      Đúng như lần cuối cùng ta là gặp mặt, hỏi ta, Mạc Phàm, còn có thể nhớ em sao?

      Nhưng cho dù có nhớ hay , Mạc Phàm, em muốn nhớ . đợi ta trả lời, mạnh mẽ nở nụ cười lúm đồng tiền khó coi, nhàn nhạt kiên cường.

      ***********

      Hôm nay tới hơi trễ, ánh sáng tính là đầy đủ, người phụ nữ trong tấm ảnh cười tươi, dịu dàng vui mừng nhìn chăm chú vào người đàn ông ngoài hình.

      Tiêu Mạc Phàm khụy gối xuống đất, để bó hoa trong tay xuống, nâng ngón tay thon dài lên chậm chạp di chuyện bức ảnh, tựa như vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của người nọ.

      Mi quen thuộc, mắt quen thuộc, mũi quen thuộc cùng với môi quen thuộc.

      "Em nên gặp , Ninh." Mỗi lần, ở trước mộ người phụ nữ này, ta luôn qua câu như vậy, ngại phiền toái, vững như bàn thạch nhưng cũng rất nặng nề, "Mà cũng nên gặp em."

      Tiếng chuông di động chói tai, vào thời khắc này đột ngột vang lên.

      Số điện thoại di động, là dành riêng cho người quản lí của ta, Lưu Bạch.

      Nhíu mày cái, do dự chút Tiêu Mạc Phàm đứng lên, nhận điện thoại.

      "Nghe tiểu Trần cậu gọi cậu ấy đem xe của cậu dừng ở ngoài sân bay thành phố S ?" Tiểu Trần là trong hai trợ lý cá nhân của ta, "Thế nào, cậu trở lại trước thời gian ba ngày?"

      "Ngày nghỉ của cậu kết thúc sao?" Người ngoài chỉ biết là Tiêu Ảnh Đế Newyork quay MV cho album mới, nhưng biết thực tế là ta cho mình lời mời giả trong nửa tháng."Hi vọng lần này cậu trở về trạng thái có thể khôi phục thành bộ dáng lúc trước, tôi muốn phải nhìn cậu là cái xác hồn nửa."

      "Ừ, tôi trở về, Chị Lưu." Giọng của Tiêu Mạc Phàm trước sau như nhàn nhạt , "Gần đây có sắp xếp hoạt động gì?"

      "Chương trình gần đây tôi từ chối cho cậu rồi, ngược lại đạo diễn Trịnh có bộ phim hy vọng cậu có thể đảm nhiệm vai nam chính."

      "Đạo diễn phim điện ảnh Trịnh Lăng?"

      Trịnh Lăng ở trong nước cũng được coi là đạo diễn, phòng bán vé phim điện ảnh cũng khá bảo đảm, thậm chí có mấy bộ phim tung ra vào dịp cuối năm phòng bán vé thu vào cũng dẫn đầu rất nhiều, nhưng những thứ phim ảnh đắt khách này lại quá mức thương mại, lý do mà từ đầu đến cuối bị từ chối giải thưởng .

      Tiêu Mạc Phàm nhíu mày, "Xem ra đạo diễn Trịnh là tính toán dựa vào bộ phim này cầm lấy giải thưởng thế giới về."

      "Mặc dù giải thưởng cũng hơn ông ấy tay trắng." ràng ý nghĩ của Lưu Bạch và Tiêu Mạc Phàm giống nhau, "Yên tâm, tôi xem qua kịch bản, là chuyện xưa có ý nghĩa. Nhân vật tạo nên, rất có hi vọng có thể khiến cho cậu trở thành diễn viên xuất sắc nhất."

      "Đúng rồi, đạo diễn Trịnh có đề cập tới, nếu như cậu có thể đồng ý, nữ chính trong bộ phim cậu có thể tùy ý chọn." Lưu Bạch tiếp tục , chẳng qua là câu kế tiếp có chút chế nhạo, "Tôi xem, ý tứ của ông ta tám phần là muốn cho cậu kéo Lý Na vào. Lý Na có chút danh tiếng, lại là lần đầu tiên đóng phim. Phải biết, có hai vợ chồng các người, bộ phim này coi như là bộ phim khiến cho người xem hiểu nghê thuật cũng nhất định có thể chen lấn nhiều."

      Vợ chồng sao... Tiêu Mạc Phàm .

      "Alo, alo, Mạc Phàm?" Đầu bên kia chợt im lặng, làm cho Lưu Bạch có chút mờ mịt, "Cậu có nghe được lời của tôi ? Tín hiệu chỗ cậu tốt sao?"

      Buông tầm mắt xuống, Tiêu Mạc Phàm lẳng lặng nhìn trong tấm ảnh, trong trí nhớ ấn tượng sâu nhất chính là mắt của , cặp mắt xinh đẹp kia nhìn như luôn là yên lặng lạnh nhạt, cũng thỉnh thoảng thoáng qua ánh sáng rực rỡ kiêu ngạo, người như vậy thể nghi ngờ có mộ tính tình bướng bỉnh kiên cường.

      Như vậy mắt... Trong hoảng hốt như chợt nhớ tới cái gì, mắt người đàn ông sáng lên, "Chị Lưu, người đại diện mới nhất của nước hoa FAINT SCENT là ai?"

      Xem quảng cáo FAINT SCENT, cặp mắt kiêu ngạo kia...

      Bị Tiêu Mạc Phàm chợt chuyển đề tài làm cho sửng sốt, Lưu Bạch chậm nửa nhịp trả lời, "Sao đột nhiên hỏi cái này, là người mẫu tên là Tĩnh An, hình như gần đây mới nổi tiếng nhưng tốc độ phải bình thường."

      "Vậy liên lạc ấy."

      "Liên lạc ấy? Liên lạc cái gì?"

      "Phim của đạo diễn Trịnh." Tiêu Mạc Phàm dừng chút, rồi sau đó khẳng định , "Tôi hi vọng ấy có thể là nữ chính."

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :