Kiêu Gia Cưng Vợ - Hạ Mạt Vi Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 43: Em nuôi chỉ mình em

      Cố Tuyết Thần bây giờ là ngày kiếm tỷ bạc, hận thể chia thời gian thành hai, Dung Thành Kiêu so với cũng khá hơn bao nhiêu. Dù sao là muốn thay đổi địa phương lần nữa để xây dựng nghiệp, còn chẳng liên quan đến lĩnh vực trước đó nữa, rất nhiều chuyện còn phải tự mình làm.

      Nhưng, dù bận thế nào, sau khi nhận được thông tin quan trọng, vẫn là tự mình dành chút thời gian đến Cố thị.

      Cố thị dưới có hơn trăm người, từ tin tức trong miệng bọn họ truyền ra, hẳn là thể nghi ngờ. Mặc dù vi phạm khi xuất đầu lộ diện ở đây, nhưng chỉ cần có tài năng hơn là thân phận con rể Cố gia, để ý mình trở thành đề tài chuyện của công nhân viên Cố thị!.

      Vừa qua mười hai giờ, Nina đến gõ cửa như thường lệ “Đại tiểu thư, đến lúc dùng bữa trưa.”.

      “Giúp tôi sắp xếp phần ăn, nửa giờ sau đưa tới.” Cố Tuyết Thần toàn lực chuyên tâm vào báo cáo nghiên cứu các vật liệu xây dựng kiểu mới, căn bản có chú ý tới có người đứng phía sau Nina.

      Nina lộ vẻ mặt khó xử, nhìn người phía sau cái.

      Để ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của Cố Tuyết Thần, Dung Thành Kiêu cũng có ý định đến hù dọa cứ ăn cơm trước, nơi này giao cho tôi.” Bây giờ chuyện, vốn tốt hơn khi im lặng nhưng sau khi lên tiếng hù dọa ‘hoa dung thất sắc’*.

      Nghe giọng quen thuộc, Cố đại tiểu thư tập trung rốt cuộc cũng rời tập văn kiện tay “Tôi hình như từng nghiêm túc nhắc , nếu như có chuyện quan trọng, cần xuất ở cao ốc Cố thị, là có chứng mau quên, hay là có ý đối nghịch với tôi?”. Nghe giọng điệu bình tĩnh của như thường, bị giật mình hẳn cao.

      Nhưng, ràng đối với Dung Thành Kiêu mà , có việc gì quan trọng hơn so với việc cùng ăn chung bữa cơm “Trong đầu em chỉ có mỗi công việc, thân là chồng của em, tôi có trách nhiệm lo lắng coi chừng cách làm việc và nghỉ ngơi,ăn uống của em.”.

      Nina hẳn là chưa xa, cửa cũng chưa đóng, cho dù lại có ý kiến với từ ‘chồng’, Cố Tuyết Thần cũng dám vấn đề này “Tôi cũng phải đứa trẻ ba tuổi, lúc nào nên ăn, lúc nào nên nghỉ ngơi, cũng cần phải nhắc!”.

      “Nhưng em cảm thấy có người cùng mình ăn cơm, có phải ngon miệng hơn ?”.

      “Cùng người khác có lẽ như vậy, nhưng cùng ăn chỉ sợ làm cho người khác ngán!”.

      Cố Tuyết Thần đương nhiên dám ra, chỉ có thể thầm buồn bực ở trong lòng oán thầm. Người này nổi danh biết xấu hổ, cũng tới, cho dù có đoạt tuyệt, chỉ sợ đuổi cũng “Trong phòng khách, thực quan tâm, có thể nhà ăn để mua. Tôi vừa lúc có chuyện, có thể thừa dịp mua là lúc đó cũng xử lý xong.” Muốn lên tiếng cùng đến nhà ăn cơm, có cửa đâu!

      Nhưng đáng tiếc chính là, Dung Thành Kiêu muốn lên tiếng lần “Mới nãy tôi chỉ tìm và hỏi thăm mấy công nhân cũ, trước khi cha em tới bệnh viện, mỗi ngày đúng giờ đến nhà ăn công nhân viên dùng bữa, ông là người đầu tiên, nhưng em lại học được!”.

      Muốn chết, đối phó cùng , luôn luôn là chuẩn bị chưa đủ, sai bước cờ, Cố Tuyết Thần chỉ có thể miễn cưỡng đối phó “Tôi rất bận,các công nhân viên hiểu.”.

      “Bọn họ có lẽ hiểu, nhưng lấy tình trạng này Cố thị, có thể duy trì thống nhất và liên kết của các công nhân viên là rất quan trọng.” khi Dung Thành Kiêu bắt đầu vào ‘hình thức buôn bán’, căn bản ai có thể chiếm được tiện nghi từ người .

      Cuối cùng, Cố Tuyết Thần chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý ‘mặc sắp xếp’ kết quả.

      Nhân viên Cố thị luôn đúng giờ, rất ít người đứng trước nhà ăn ăn cơm. Thời gian nghỉ trưa qua mười phút, cửa nhà ăn vẫn có người lần lượt tiến vào, Cố Tuyết Thần muốn điệu hóa thành bọt nước.

      Mặc dù mọi người chỉ là lẽ phép tiến lên chào hỏi, nhưng đến chào hỏi cũng tiện thể chào hỏi người nào đó nắm chặt mười ngón tay của lại. nằm ngoài dự liệu, rất nhiều ngày sau chuyện này vẫn trở thành đề tài chuyện của công nhân viên Cố thị!.

      Việc đáng ăn mừng duy nhất chính là, đối với đám người công nhân viên mà , người thừa kế tương lai Cố thị có thể tìm chỗ về tốt, vẫn có thể duy trì tâm trạng vui vẻ tuyệt đối đáng giá cũng như là tin ‘hân hoan vui mừng’ tốt!.

      Dù có gian khổ nữa thể tiếp tục hít thở, người dẫn đầu vẫn có thể giữ vững tinh thần ‘sĩ khí’ chiến đấu cũng tệ .

      Dẫu sao nhà ăn là nơi cộng đồng có rất nhiều người, mặc dù tự mình ăn cũng thể cùng nhiều người ăn chung bàn. Cuối cùng hai ‘vợ chồng’ vẫn bị đưa đến cao tầng chuyên dụng nhà ăn.

      Ba giám đốc cao cấp lần lượt từ chức, còn lại mấy vị cũng là ngày kiếm tỷ bạc, bận đến nổi chân chạm đất, căn bản có thời gian tự mình đến nhà ăn ăn, nơi này trở thành vị trí độc quyền của Cố Tuyết Thần và Dung Thành Kiêu.

      Đầu bếp nhà ăn đối với thói quen của Đại tiểu thư như lòng bàn tay, bưng lên có thể làm cho Cố Tuyết Thần tạm thời vứt bỏ công việc nặng nề, tập trung tinh thần vào thức ăn.

      Những chi tiết này đáng kể cũng đều bị Dung Thành Kiêu ghi nhớ trong lòng, thể bù đắp cho thời gian mất, bây giờ phải tốn chút tâm tư.

      Ăn ngủ , trong lúc bầu khí yên lặng rất nhanh tiến hành ăn được hai phần ba cơm trưa. Đoán cũng gần như no, Dung Thành Kiêu mới mở miệng thăm dò “Như thế nào, tôi tìm cho em giám đốc kiến trúc sư có hài lòng ?”.

      chưa dứt lời, mới nhắc tới làm Cố Tuyết Thần tức giận lớn tiếng “Chuyện quan trọng như vậy, làm sao trước đó với tôi?”.

      Phản ứng của sớm như dự đoán, Dung Thành Kiêu trả lời cũng đặc biệt bĩnh tĩnh “Nếu tôi với em người này là Tần Việt, em có đồng ý nhận ta ?”.

      “Tôi , người là tìm tới, nếu ta đảm nhận được công việc quan trọng này, tất cả tổn thất đều là do phụ trách.” Đối với Tần Việt, Cố Tuyết Thần vẫn có chút lo lắng, nhanh chóng suy nghĩ đường lui càng sớm càng tốt mới là quan trọng.

      Dung Thành Kiêu chút suy nghĩ, vui vẻ đồng ý “Em muốn tôi chịu trách nhiệm cũng được.”.

      “Đừng quá tự mãn, có rất nhiều hạng mục cạnh tranh cũng là nhìn trực tiếp bản vẻ của nhà thiết kế để chuyện, khi cạnh tranh thất bại, tuyệt phải chỉ thiếu tấm chi phiếu kia! Đến lúc đó…là thiếu tôi “E hèm, tính toán như vậy, đánh hay. Thiết kế đủ năng lực, thể trúng thầu, tổn thất lại muốn phụ trách, quả nhiên lợi hại!.

      “Tôi ngại, hơn nữa cũng có năng lực gánh chịu tổn thất của em.” Tệ hơn chính là, lại có người sẵn lòng cùng hồ nháo.

      cười thoái mái nhàng, Cố Tuyết Thần dám coi lời “Những lời kiêu ngạo này ở trước mặt tôi thôi, cũng thể ở trước mặt người ngoài loạn! Em phải biết, nếu Cố thị chống đỡ nổi xuống, em chỉ nuôi người, mà là từ xuống dưới mấy ngàn công nhân viên Cố thị!”.

      “Chỉ cần em bằng lòng cho tôi nuôi, tôi có khả năng để đảm bảo rằng mấy ngàn người này lo ăn mặc.”.

      Lời Kiêu gia vừa ra, còn ai dám những lời vừa rồi chẳng qua là tự đại?.
      Last edited: 12/12/16
      anh8877, thùy trang, Tôm Thỏ6 others thích bài này.

    2. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 44: Thả dây dài để bắt cá lớn!

      Sau khi nghe xong những lời bá khí này, Cố Tuyết Thần vẫn dám tưởng “Nghe vậy, giống như tôi bị thiệt thòi.”.

      Bị nuôi sao, theo , phải lo lắng, hình như tệ. Chỉ là, như kẻ ăn bám bj người ta nuôi, được nuông chiều quả thực hợp với tính cách của , chỉ sợ cuộc sống được bình yên.

      “Cuối cùng câu có lương tâm.” Mặc kệ lòng , nếu lời ra, Dung Thành Kiêu liền tùy thời chuẩn bị thực lời hứa cho tốt.

      Thấy đột nhiên mặt trở nên nghiêm túc có chút chau mày, Cố Tuyết Thần suy nghĩ, lại lập lại chiêu cũ, lấy điện thoại ra hướng về “Đem lời vừa nãy lại lần nữa.” Sau này có thể quên lời này, phải lưu lại chứng cớ xác thực, ngộ nhỡ thực đến lúc đường cùng, tìm đổi tiền cũng tốt.

      Bởi vì trong lúc Cố đại tiểu thư suy nghĩ, mặt người nào đó chau mày rất nhanh liền thả lỏng, trái lại nhận lấy điện thoại của , mang những lời vừa mới ra lại lần nữa sai từ nào.

      Mặc dù trong lòng rất , bao giờ vì đạt được mục đích mà đồng ý dựa vào người khác để sống. Nhưng, chỉ cần khiến an tâm, cái gì cũng đồng ý.

      Bữa trưa vui vẻ, lúc hai người ra nhà ăn , nhà ăn công cộng nửa. Mặc dù như thế, Dung Thành Kiêu vẫn theo thói quen nắm tay , mà cũng có ý từ chối.

      Thực tế, vô luận diễn như , tập trung tinh thần bao nhiêu, thân phận vợ chồng giả thể thành cả. Nhưng, vẫn tránh khỏi mà ở chung trong phút chốc thành thói quen tốt hoặc xấu. Khi những thói quen thể bỏ, thân phận vợ chồng là hay giả cũng quan trọng nữa.

      Hai người cùng nhau lên tầng cao nhất, xa nghe thấy Tô Ngôn làm quen với mấy thư kí. Cẩn thận lắng nghe, dường như là hỏi chuyện làm ăn.

      Buổi sáng mới làm xong thủ tục nhậm chức, trong lúc vẫn chưa hết thời gian nghĩ trưa, Tô đại tiểu thư thể chờ đợi để tập trung vào công việc của mình. Chỉ là, quá nhiệt tình nhưng người nào đó cũng quá cảm kích “Nếu là vì chuyện làm ăn, sau rưỡi lại lên tìm !”,

      Kiêu gia trở mặt là rất tuyệt, lúc cùng ‘vợ đẹp’ ở chung chỗ vẻ mặt vẫn cười dịu dàng, vào lúc đối mặt ‘ em’ mình, lại bắt đầu kiểu lão đại. Cũng nghĩ, người ta nhiệt tình như thế này là vì ai!.

      Cũng may vẫn có người công minh, cùng hồ nháo theo “Vào Cố thị là nhân viên của tôi, lời của có thể nghe!” xong mới hướng người nào đó mới vừa rồi loạn mà ra lệnh “ ăn xong rồi, còn ?” Người này, tưởng mình là ai hả, đừng chỉ là con rể giả Cố thị, cho dù là , nhân viên của cũng tới phiên can thiệp!.

      Nơi này quả thực là địa bàn của Cố đại tiểu thư, Dung Thành Kêu cũng dám cử xử ngạo mạn, chỉ có kiên nhẫn nhịn và tận tình khuyên “Tôi xen vào chuyện của người khác là vì ai? Có thể ngủ trưa được nửa tiếng để đảm bảo buổi chiều có tinh thần tốt, nhiều chuyện, phải lúc nghĩ trưa rồi sao?”.

      Tô Ngôn ở bên xem kịch vui, ngờ, ở trước mặt chị dâu, lão đại cầm tinh con cừu. Nhưng, ngờ càng làm hai vợ chồng loạn thêm “Cũng phải chuyện lớn gì, cần phải bây giờ.Tôi cũng muốn ghĩ ngơi thêm lát, giờ rưỡi gặp lại.”.

      Cố Tuyết Thần muốn , Tô Ngôn lại thêm câu “Phải biết vợ chồng kết hợp mới có năng lực phát huy hết sức hơn nữa, lão đại là vì chị, chị vẫn nên nghe lời lão đại .”.

      Vốn dĩ muốn giúp Tô Ngôn, nhưng nghĩ trở thành ‘ em tốt’ hợp lực công kích , Cố Tuyết Thần cũng nóng giận “Đáng đời bị ta bộc lột, sau này đừng hy vọng tôi ra mặt vì !”.

      xong, cũng quay đầu lại mà thẳng vào phòng khách, lúc đóng cửa cũng nhịn được tức giận, phát ra tiếng động lớn.

      “Nhìn xem, lại làm chị dâu tức giận.” Giọng điệu này của Tô Ngôn, làm thế nào cũng cảm thấy đáng cười đau khổ của người khác.

      “Rốt cuộc tìm thấy cái gì?” Vừa vào thang máy, Dung Thành Kiêu vội vàng tìm Tô Ngôn để hỏi thăm thông tin. Chỉ cho phép nhân viên làm loạn, cho nhân dân chế nhạo là loại báo đạo ‘cướp’ này.

      Chuyện quan trọng này, Tô Ngôn muốn tranh luận với “Cố thị cùng Tần gia còn chưa đàm phán dự án hoa viên Hạo Nguyệt phỏng chừng là muốn vàng.”.

      Hiển nhiên, tin tức này còn chưa đủ để Dung Thành Kiêu quan tâm “Nhị thiếu gia Tần gia lên đài, sớm hay muộn, còn muốn kiểm tra?”.

      “Vậy lão đại có biết lý do bọn họ hủy hợp tác ?” Nếu chỉ hỏi thăm mọi người mà biết được nội tình bên trong, tại Tô Ngôn dám chạy .

      Trái lại hỏi cái vấn đề này làm khó Dung Thành Kiêu rồi, quả thực nhị thiếu gia Tần gia rất là bất mãn đối với phương thức của bậc cha chú, nhưng chỉ dựa vào điểm này, đủ để các cuộc đàm phán kết thúc ngay lập tức. Nếu Tần gia thực muốn giải quyết nhanh chóng, kết thúc nhanh chóng, chỉ sợ phải tỉ mỉ tính toán phen. Sau lúc im lặng, vẫn dứt khoát khen chữ “”.

      “Mặc dù chưa được chắc chắn cho lắm, nhưng tôi hoài nghi bọn họ hợp tác hạng mục là ở văn bản trước đây. cũng đến nhiều ngày rồi, hẳn là cũng nghe đến chuyện chính phủ nhờ Cố thị xây dựng nhưng lại xảy ra tai nạn về chất lượng an toàn. Nếu như bởi vì mất lòng tin vào Cố thị mà hủy hợp tác, chỉ có đoạt tuyệt sạch , còn có thể thừa cơ hội dẫm đạp lên Cố thị cước, rất tốt hòn đá trúng hai con chim !” Thảo nào Dung Thành Kiêu phải lo lắng mà đưa Tô Ngôn tới đây, quả nhiên năng lực của nhóc này .

      Chuyện lớn như vậy, Cố Tuyết Thần thể quan tâm. Nhưng, bởi vì hết sức tự tin đối với vật liệu xây dựng cùng đội thi công, tạm thời muốn nghĩ đến chuyện này theo hướng nghiêm trọng, càng nghĩ đến Tần gia điều tra và kết thúc trước khi làm lớn chuyện văn bản lên.

      Bây giờ, chính là thời điểm thiếu phương pháp dành cho việc khác, hầu hết tập trung vào các hạng mục xây dựng quảng trường, chỉ hy vọng có thể nắm chắc chiến thắng và mở rộng, Cố thị tạm thời ổn định tình hình biến động. Giây phút quan trọng này, bất cứ gì cái gì làm phân tâm đều có thể khiến được cái này mất cái kia, lúc này hiển nhiên đồng ý gặp Dung Thành Kiêu “Chuyện này, trước tiên cần với Cố Tuyết Thần, tất nhiên nhanh chóng điều tra nguyên nhân thực nảy sinh vấn đề chất lượng an toàn!”.

      “Chuyện quan trọng như vậy,… giấu diếm ấy tốt cho lắm? Sớm biết chút, nhanh chóng nghĩ biện pháp đối phó, phải ?” Trái lại Tô Ngôn chưa từng quên, tại ai mới là ông chủ trức tiếp của mình.

      nghĩ bây giờ ấy có thời gian xử lý chuyện này?" Dĩ nhiên Dung Thành Kiêu cũng biết giấu diếm tốt, nhưng bây giờ chưa phải lúc .

      Tô Ngôn nghĩ lúc thấy lão đại cũng có lý, chỉ là làm như vậy, được tốt cho lắm, nhị được giải thích giùm “Này, lão đại vì ấy làm nhiều việc như vậy, ấy vì sao còn chưa qua thử thách kia là khó hiểu?”.

      vội, sau này còn nhiều cơ hội tìm ấy đòi lại.” Dung Thành Kiêu sớm chuẩn bị ‘thả dây dài để bắt cá lớn’ xong, bị ủy khuất chút đối với là gì.
      linhdiep17, anh8877, meovacho6 others thích bài này.

    3. Mun lùn

      Mun lùn New Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      20
      Mình muốn tìm bản convert của truyện này để thử edit tìm ở đâu ạ?

    4. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      @Mun lùn nếu muốn edit tiếp cậu nên liên hệ với chị Hằng Lê, còn nếu muốn tìm convert hãy thử search gg tên tác giả và thêm chữ wikidich vào thử xem, để mình tìm hộ cho nhé.
      Mun lùn thích bài này.

    5. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :