1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Lửa Mùa Đông - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 378+379

      Thấy khuôn mặt vui vẻ, miệng còn mỉm cười nhàng.

      So với thấp thỏm trong lòng lúc ăn cơm, bây giờ con bé này lại thay đổi như người khác...

      Thay đổi này, cũng quá rồi chứ nhỉ?!

      "Đúng là trùng hợp !" Hứa Hạ đứng cạnh cảm thán, "Tử Duệ, sao, thử xem, cái thằng nhóc đó đặc biệt lắm đúng ?"

      Lãnh Tử Duệ thu ánh mắt lại, miễn cưỡng : "Mặc dù kém hơn chút nhưng cũng tệ!"

      "Tự tin!" Hứa Hạ lườm ông, "Nhưng cũng lạ , xem cậu ta che con mắt làm gì vậy, chẳng lẽ... Con mắt kia có vấn đề à? Cậu nhóc đẹp trai như vậy, nếu mắt có vấn đề tiếc ."

      Lãnh Tử Duệ khẽ nhíu mày, "Đẹp trai chỗ nào, còn thua xa ."

      " sửa lại !" Hứa Hạ lườm ông, "Cậu ta đẹp trai."

      Nghe ba mẹ về Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tiểu Dã đứng sau lưng, khẽ cười cái.

      Tuy cha vẫn coi thường , nhưng biết, thực ra ấn tượng của Hoàng Phủ Diệu Dương để lại cho ông cũng tệ.

      Phải biết điều, ông có cầu rất cao với những người đàn ông khác.

      Có thể để ông "Cũng tệ", là đánh giá rất cao rồi.

      "Tại sao ?" Lãnh Tử Duệ dừng bước, "Tiểu Dã, con thử xem, ba đẹp trai hay Hoàng Phủ Diệu Dương đẹp trai?!"

      Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, "Còn cần phải hỏi nữa à, đương nhiên là ba của con đẹp trai nhất rồi!"

      Lãnh Tử Duệ khẽ cười, "Em nghe chưa, công chúa nhà chúng ta mới là người có đánh giá khách quan nhất."

      Hứa Hạ bĩu môi,"Vương bà mại qua."

      "Nhưng mà, thằng nhóc đó cũng tệ!" Lãnh Tử Duệ dựa tay vào thang máy, "Tiểu Dã, sao, con có muốn theo đuổi người ta làm con rể của ba ?"

      Lãnh Tiểu Dã vừa mới bình tĩnh lại chút, bây giờ nghe ông hỏi vậy, giật mình, lát sau, bĩu môi.

      "Gì chứ, con cần đâu!"

      "Con còn muốn à?" Hứa Hạ xem thường nhìn , "Con theo đuổi người ta, biết người ta có để ý tới con nữa, con xem, người ta lễ phép thế kia, đâu có giống con, lúc nào cũng lưu manh như ba con."

      Cửa thang máy mở ra, người ba nhà thẳng tới trước cửa phòng, Lãnh Tử Duệ lấy thẻ phòng ra mở cửa.

      Lãnh Tiểu Dã cười, "Lưu manh sao, cũng có người thích mà, đúng ba?"

      "Đương nhiên rồi, lúc trước còn có người khóc lóc muốn gả cho ba nữa đây." Lãnh Tử Duệ vừa đóng cửa vừa .

      Hứa Hạ lập tức trừng mắt, "Ai khóc lóc muốn gả cho hả?"

      Lãnh Tử Duệ khẽ cười, ", là khóc lóc muốn em gả cho , đúng ?"

      "Khụ!" Lãnh Tiểu Dã ho khan, "Hai người đừng ân ái trước mặt người độc thân như con được ?"

      Di động trong túi run , Lãnh Tiểu Dã lấy điện thoại ra, đọc tin nhắn Hoàng Phủ Diệu Dương gửi tới.

      " tới sân bay rồi, tiếng sau chuyến bay cất cánh."

      Lãnh Tiểu Dã lập tức nhắn lại.

      "Em đến ngay đây."

      Gửi tin nhắn xong, vội vàng cất điện thoại vào túi tiền, vòng trong phòng giả vờ ngắm nghía xung qunah.

      "Cái phòng này cũng tới nỗi nào! Vậy, phụ vương, mẫu hậu... Hai người nghỉ ngơi chút , tiểu nhân tới lúc phải rồi, buổi tối chúng ta ra ngoài chơi sau, được ?!"

      "Sao cũng được, chung, mẹ thích tới chỗ đông người." Hứa Hạ ném người lên sofa, "Buồn ngủ quá!"

      "Cứ để con lo." Lãnh Tiểu Dã vỗ ngực cái, "Con tìm Tiểu Ninh đây, đợi cậu ấy tan học, rồi trực tiếp đưa cậu ấy về luôn."

      "Lái xe cẩn thận." Hứa Hạ hơi híp mắt nằm ghế .

      "Con biết rồi." Lãnh Tiểu Dã quay lưng cầm nắm cửa, vẫy tay với Lãnh Tử Duệ rồi mới mở cửa ra.

      Lãnh Tử Duệ nhìn đồng hồ tay, thấy Hứa hạ nằm ghế buồn ngủ.

      "Lại nằm sofa ngủ, coi chừng lát ngủ dậy lại bị trật cổ!" Ông đứng thẳng lưng dậy, bế ngang bà, đặt lên giường trong phòng ngủ, giúp bà đắp chăn lại, "Ngủ lát , ra ngoài chút."

      Hứa Hạ tò mò nhìn ông, " đâu vậy?"

      Lãnh Tử Duệ nhếch miệng cười, " quên mang theo vòng tránh thai T, nên phải mua hai hộp."

      " đàng hoàng tí nào." Bà khinh thường nhìn.

      "Cũng hơi đàng hoàng, nhưng mà... Bây giờ thể cho em biết được, chưa tới thời cơ." Lãnh Tử Duệ ngồi dậy, giúp bà kéo rèm lại, "Được rồi, em ngủ ."

      " nhớ mang theo thẻ phòng đấy, nếu , lát nữa em ngủ rồi nghe thấy gõ cửa đâu."

      " biết rồi."

      Cầm theo thẻ phòng, Lãnh Tử Duệ nhanh chân ra khỏi phòng, đến gần cửa thang mấy nhìn chút, thấy thang máy xuống tới tầng hầm.

      Nghiêng người bước vào thang máy khác bên cạnh, ông trực tiếp ấn xuống.

      Lái xe từ dưới đất lên mất khoảng thời gian, ông trực tiếp ra đường lớn, có thể tiết kiệm thời gian hơn so với .

      Lúc Lãnh Tử Duệ thang máy, Lãnh Tiểu Dã cũng tới bãi đỗ xe, ngồi lên chiếc Volkswagen, lái thẳng ra sân bay.

      Nhìn thấy chiếc Volkswagen qune thuốc, Lãnh Tử Duệ đưa tay bắt chiếc taxi.

      "Quý khách muốn đâu?"

      Lãnh Tử Duệ đưa tay ra, tùy tiện đưa cho xấp tiền.

      "Từ giờ trở , phải nghe chỉ huy của tôi, yên tâm, tôi phải người xấu. Bây giờ, thẳng ."

      Tài xế giật mình, nhìn xấp tiền trong tay, xác định phải là tiền giả, mới khởi động xe.

      Sau đó, giọng lười biếng của người đàn ông sau xe lâu lâu lại vang lên.

      "Qua đường Hai , quẹo nửa vòng... Quay lại đường Năm... Đừng ngừng, có đèn giao thông... Bây giờ, quẹo trái, tới đường tốc hành rồi, cần phải nhìn kính chiếu hậu nữa, đằng sau có xe..."

      Xe dừng lại ở sân bay, Lãnh Tử Duệ đẩy cửa xe ra.

      "Bộ lọc khói của xe cậu có vấn đề rồi, lái có gì đâu, nhưng chưa tới trăm km bị phế rồi, có thời gian sửa lại , dù sao có chuẩn bị trước có dư thừa gì đâu!"

      Tài xế taxi ngạc nhiên, lần trước kiểm tra biết chiếc xe này có vấn đê,f nhưng vẫn có thời gian sửa, "Quý... Quý khác, rốt cuộc là làm nghề gì vậy!"

      Lãnh Tử Duệ cười, "Thích điều khiển người khác."

      Đuổi thẳng ra tới sân bay, cuối cùng ông cũng nhìn thấy bóng dáng của Lãnh Tiểu Dã.

      vừa nghe điện thoại vừa chạy tới cửa vào đặc biết, vào cửa, người cận vệ mặc áo đen nhìn thấy , lập tức cung kính chào , rồi dẫn vào.

      Lãnh Tử Duệ từ xa chạy tới, lấy giấy chứng nhận ra quơ quơ trước mặt bảo vệ.

      Sắc mặt của bảo vệ lập tức thay đổi.

      "Quý khách, ngài?!"

      "Có chút việc, xin giữ bí mật."

      Vỗ vai đối phương, Lãnh Tử Duệ tiến vào lối đặc biệt, tới chỗ đậu xe, nhìn thấy Lãnh Tiểu Dã ở phía xa qua.

      "Hoàng Phủ Diệu Dương!"

      Được cận vệ của Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tới máy bay tư nhân, nhìn thấy bóng người cao lớn ở gần máy bay, lập tức chạy tới chào đón .

      Đưa tay ra, Hoàng Phủ Diệu Dương trực tiếp ôm vào lòng.

      Núp ở góc, Lãnh Tử Duệ lén lút thăm dò.

      Thấy cảnh hai người ôm ấp nhau, Lãnh Tử Duệ nhíu mày.

      "Hoàng Phủ... Diệu Dương?!"
      Dunghyt97, hirariChris thích bài này.

    2. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 380+381
      người thông minh như Lãnh Tử Duệ cũng ngờ, người khiến con mình yên lòng mấy bữa lại là.... Hoàng Phủ Diệu Dương.
      Ông nhíu mày, cẩn thận nhớ lại những gì Hứa Hạ , Lãnh Tử Duệ lập tức đoán ra được vài phần .
      Đương nhiên, lúc trước Hoàng Phủ Diệu Dương cố ý làm quen với Hứa Hạ, toàn bộ cũng vì Lãnh Tiểu Dã.
      Chỉ là bà xã nhà mình, bị hai tên nhóc này lừa mà chẳng biết gì.
      Hai cái đứa này, lại dám giờ trò trước mắt ông.
      Nếu ông đoán được Lãnh Tiểu Dã hẹn hò, cũng tới xem coi sao, ông cũng suýt bị Hoàng Phủ Diệu Dương lừa luôn rồi.
      Thấy cận vệ của Hoàng Phủ Diệu Dương từ xa nhìn qua mình, Lãnh Tử Duệ lập tức xoay người tránh , tìm chỗ khác núp.
      Dưới máy bay tư nhân.
      Lão quan gia nhìn đồng hồ cái, rồi tới cạnh hai người ôm nhau, nhắc nhở : "Bá tước tiên sinh, còn năm phút nữa máy bay cất cánh."
      Nghe vậy, Lãnh Tiểu Dã ngẩng đầu từ trong lòng Hoàng Phủ Diệu Dương lên.
      " nên lên máy bay ."
      Đưa tay, nâng chặt khuôn mặt nhắn của , Hoàng Phủ Diệu Dương cúi đầu nhìn vào mắt .
      "Tiểu Dã, em chạy trốn tiếp nữa đó chứ?"
      muốn cười, nhưng trong lòng lại ê ẩm.
      người đàn ông bá đạo cường thế như vậy, mà cũng có lúc tự tin sao?!
      Ngước mắt, nhìn thẳng vào mắt .
      gì, chỉ nhấc chân lên, hôn vào môi .
      muốn dùng nụ hôn để cho biết, ngay lúc này đây, lòng.
      lập tức hôn lại , dùng sức hôn sâu.
      Mãi tới khi hai người thở hồng hộc, sắp thể hít thở được nữa mới buông nhau ra, nhưng vẫn chưa chịu dời mặt .
      Trán đối trán, chóp mũi kề chóp mũi, môi bên môi.
      "Hoàng Phủ Diệu Dương, đợi em... Em tới gặp sớm thôi, nhưng trước đó, em gọi cho mỗi ngày, ba buổi sáng trưa tối..."
      Lãnh Tiểu Dã thở dốc, đột nhiên dùng sức cắn môi , " nghe cho kỹ đây, lúc em có mặt, phải đàng hoàng được để người phụ nữ khác tới gần trong vòng mét... Nếu , em mà biết được, em tự tay giết luôn đó!"
      Môi bị cắn đau, nhưng lại cười rộ lên.
      "Em cũng phải vậy đó, được chuyện với người đàn ông khác đó... Nếu ..."
      " cũng muốn giết em luôn à?" hỏi lại.
      "!" nah nhàng sờ mặt , " giết cái tên đàn ông kia."
      Lãnh Tiểu Dã giơ khóe môi, "Xem như ngoan!"
      Dùng sức kéo tay ra, Lãnh Tiểu Dã lui ra sau, "Lên !"
      "Tiên sinh, chỉ còn phút nữa thôi!" Lão quản gia nhắc nhở.
      Hoàng Phủ Diệu Dương vui nhìn lão, "Ông phiền quá mất!"
      Lão quản gia nhún vai cái, bất đắc dĩ cười cười xin lỗi.
      " đây."
      Cúi đầu , Hoàng Phủ Diệu Dương xoay người lên máy bay, lão quản gia và bọn cận vệ lập tức theo lên máy bay.
      Vẫy tay với , Lãnh Tiểu Dã lui về sau, đưa tay ra bên tai.
      "Lên đường bình , đến nơi nhớ gọi điện cho em."
      "Được rồi." Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ thở dài, xoay người ngồi lên ghé, thắt dây an toàn.
      Máy bay chậm rãi khởi động, chạy ra đường băng rồi cất cánh.
      Lãnh Tiểu Dã đứng ở nơi đậu máy bay, mãi tới khi máy bay chỉ còn lại điểm đen bầu trời, mới nhìn theo nữa, xoay người ra.
      Lãnh Tử Duệ từ nơi nấp ra, ông lập tức lấy điện thoại, bấm dãy số, "Giúp tôi tra người."
      "Thủ lĩnh, là ai vậy?" Đầu kia điện thoại, giọng của trợ lý Từ Thiểu Xuyên truyền tới.
      "Tên tiếng Trung là Hoàng Phủ Diệu Dương." Lãnh Tử Duệ nhìn về hướng Hoàng Phủ Diệu Dương rời , "Càng nhanh càng kỹ càng tốt."
      Cúp điện thoại, cất điện thoại vào trong túi, Lãnh Tử Duệ xoay người qua lối ra."
      "Gặp chuyện gì cũng bình tĩnh 10 điểm, khí chất tao nhã 10 điểm, dáng vẻ tồi 10 điểm, xuất thân quân nhân cộng thêm 10 điểm... Vừa ý con tôi, coi như cậu cũng tinh mắt, cho tiếp 10 điểm... Dám lừa gạt vợ tôi, trừ 100 điểm, còn -50 điểm!"
      Vào bãi đậu xe, thấy Lãnh Tiểu Dã từ xa lái xe ra khỏi bãi, Lãnh Tử Duệ đưa tay sờ mũi cái.
      "Con toi thích cậu, thêm 100 điểm. Vòng thứ hai tạm thời được 50 điểm, trượt rồi!"
      ...
      ...
      Trường Y.
      Trầm Ninh tháo đồ bác sĩ ra, " rồi à?"
      "Đúng vậy, tớ mới từ sân bay về nè." Lãnh Tiểu Dã dựa vào khung cửa, ngáp cái.
      Trầm Ninh liếc cái, "Đêm qua 'đánh nhau' dữ dội lắm à, cứ ngáp hết cái này lại ngáp cái khác."
      "Cậu chết !" Lãnh Tiểu Dã liếc ấy cái, ngồi xuống ghế sofa, lười biếng dựa vào ghế.
      Trầm Ninh mở ngăn kéo ra, quan tâm ném thuốc mỡ cho , "Đây... Đánh tan máu bầm, trị máu bầm dưới da rất tốt, thuốc Đông Y lành tính gây hại, phụ nữ có thai cũng có thể dùng được."
      Lãnh Tiểu Dã đổ thuốc mỡ ra, nghe ấy vậy, lập tức quăng hộp thuốc vào khí, "Tiểu Ninh thối, bình thường giả vờ yên tĩnh thục nữ, nhưng thực ra cậu còn bậy bạ hơn cả tớ!"
      "Tớ phải là Lãnh Tiểu Dã, sao có thể dã được (dã ở đây tức là hoang dã, ý bậy bạ)?" Trầm Ninh bình tĩnh nhặt cái hộp lên, ném vào thùng rác, tiện tay đưa cho miếng bông, "Rồi sao, cậu chuẩn bị làm gì đây... xa à?"
      Lãnh Tiểu Dã nhún vai cái, " muốn."
      Vẻ mặt Trầm Ninh bình tĩnh, "Bị hormone chế là người có lý trí, đúng là chẳng sai mà."
      "Cậu đừng có câu nào cũng thể rời xa Y học được, dù cậu , người ta cũng biết cậu học trường Y đấy nhé, người cậu toàn mùi formalin (chất khử khuẩn)!"
      Trầm Ninh nhún vai, "Cậu thể giấu mãi được đâu, nên nghĩ cách để ngả bài với ba mẹ câu !"
      "Ngả bài, phải ngả bài thế nào đây?" Lãnh Tiểu Dã hơi ngồi thẳng dậy, đưa cho ấy miếng bông và thuốc mỡ, cởi khăn quàng cổ ra, " cho với bọn họ, ba mẹ, con rồi à?!"
      Trầm Ninh nhận lấy miếng bông, giúp cẩn thận xoa lên dấu hôn cổ, "Tiểu Dã, cậu có từng nghĩ, thận phận của hai cậu như vậy, tớ chỉ sợ... Tương lai có nhiều người ngản cản."
      "Lúc trước nghĩ tới, nhưng vừa nãy từ sân bay về, tớ suy nghĩ rồi, mà càng nghĩ càng phiền." Lãnh Tiểu Dã khẽ nhíu mày, "Cậu thử xem, làm sao tớ mới gặp lại được ấy đây?"
      "Theo góc độ của chủ nghĩa duy vật, cái này được gọi là xác suất ngẫu nhiên, người Trung Quốc chúng ta có thứ gọi là duyên phận." Trầm Ninh ném miếng bông vào thùng rác, " nghệ thuật là, hai người cùng nhau qua ngàn năm, gãy xương cổ vô số lần, đời này mới có thể ngủ cùng gối."
      "Nghệ thuật của đấy à? Bây giờ là đại rồi nhé!" Lãnh Tiểu Dã quàng khăn lên cổ lại, " ràng là phải tu tận ngàn năm mới được chung chăn gối, cả mà cũng biến thành cuốn tiểu thuyết kinh khung vậy à, cả xương cổ cũng muốn luôn rồi đây này."
      xong, đứng dậy.
      " thôi, bọn mình tìm ba mẹ tớ ăn cơm, cậu có nơi nào muốn đề cử cho tớ ?!"
      "Cái quán tủ lần trước bọn mình ăn cũng tệ, ít người lại yên tĩnh, cậu thấy thế nào?"

    3. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 382+383
      "Được đó!"
      "Tớ gọi điện!"
      Trầm Ninh đứng lên, gọi điện đặt chỗ, Lãnh Tiểu Dã lái xe chở ấy về khách sạn, dẫn Lãnh Tử Duệ và Hứa Hạ ăn cơm.
      Quán tủ ngoài bãi ghềnh cách đó xa là nhà hàng kiểu Âu, như Trầm Ninh , rất yên tĩnh, thanh nhã, còn có thể ngắm cảnh được.
      Hứa Hạ khen ngợi dứt, bốn người vừa ăn vừa chuyện.
      Trong bữa ăn, điện thoại Lãnh Tử Duệ vang lên, vừa nhìn thấy số điện thoại của Từ Thiểu Xuyên, ông lập tức đứng dậy.
      "Mọi người cứ ăn trước , ba nhận điện thoại."
      Lãnh Tiểu Dã ngẩng đầu lên, "Chẳng phải ba nghỉ ngơi sao? Thế mà vẫn còn việc à?"
      "Con cứ ăn trước !" Lãnh Tử Duệ sờ đầu , ra khỏi phòng, thẳng tới ban công cuối hành lang, ông nhận điện thoại, "Tra được rồi à?"
      "Tài liệu chi tiết được gửi đến hộp thư của ngài."
      Lãnh Tử Duệ cúi nửa người, nhìn cảnh sông, "Là loại người thế nào?"
      "Thượng tướng quân của nước A, dù từng là binh sĩ tác chiến nhưng vẫn chỉ huy quân đội rất lành nghệ... Đương nhiên, ngoài ra, cậu ta chính là người thừa kế duy nhất hợp pháp của nữ đại công tước Đặc Lôi Toa nước A, trong những người thừa kế ngôi vị quốc vương nước A..." Từ Thiểu Xuyên bên kia khẽ cười tiếng, "Thủ Lĩnh, sao đột nhiên lại muốn điều tra cậu ta, chẳng lẽ chúng ta và nước A..."
      " thể nào." Lãnh Tử Duệ đánh gãy ý nghĩ lung tung của ông ta, "Được rồi, tôi biết rồi, mấy ngày nay, trong quân đội có chuyện gì chứ?"
      "Mọi chuyện vô cùng bình thường, ngoài trừ cậu con trai của ngài thôi."
      "Cái thằng nhóc kia lại gây chuyện nữa à?" Lãnh Tử Duệ lập tức hỏi.
      Từ Thiểu Xuyên cười to, "Đừng lo đừng lo, là chuyện tốt phải chuyện gì xấu đâu. Hôm nay, trong đội bắn tỉa, cậu ta bắn được 100 vòng, trở thành người kế tục cậu, quân chúng ta ghi được kỷ lục bắn 100 vòng trong lúc tập kích lần thứ hai."
      Lãnh Tử Duệ cười, "Cái thằng nhóc này... Cậu cấm túc nó ngày ."
      "Hả?!" Từ Thiểu Xuyên ngẩn người, "Cấm túc? Sao thế?!"
      Lãnh Tử Duệ ngồi dây, "Để nó tỉnh táo lại chút, đỡ phải lên mặt."
      "Nếu vậy cũng đâu cần phải cấm túc đâu chứ?"
      "Đây là mệnh lệnh."
      "Vâng, thủ lĩnh!"
      Cúp điện thoại, đưa ngón tay lòng vòng, Lãnh Tử Duệ khẽ nhíu mày.
      "Thượng tướng quân, người thừa kế ngôi vương... Con bé Dã này sao lại thích người thế này được chứ?!"
      Đúng là ông có chút thích với Hoàng Phủ Diệu Dương.
      Nhưng người đàn ông như vậy, lưng vác quá nhiều hào quang cũng giống như đeo nhiều kỳ vọng và áp lực...
      người đàn ông như vậy, tuyệt đối phải bỏ rất nhiều khó khăn.
      Lấy thuốc lá từ túi tiền ra, đứng ban công, ông chậm rãi hút hết, Lãnh Tử Duệ xoay người về lại phòng.
      Lãnh Tiểu Dã thấy ông vào, lập tức vẫy tay với ông, "Ba, nhanh lên, con để lại cho ba con cua rồi này!"
      Lãnh Tử Duệ ngồi vào bàn, nhìn 'con cua' được tạo từ xác cua, biết là giả, nhưng ông vẫn đưa tay ra lấy.
      Cạch môt tiếng, 'con cua' trực tiếp tan tành.
      Lãnh Tiểu Dã lập tức bật cười, "Ba, con biết ba thích ăn cua nhất, nên... Con ăn giùm ba luôn rồi!"
      "Con quỷ này!" Lãnh Tử Duệ đưa tay qua, giúp lau dầu mỡ dính mặt, "Bây giờ ăn no rồi, còn kế hoạch gì nữa ?"
      "Đương nhiên là chơi rồi!" Lãnh Tiểu Dã lập tức đứng dậy, "Con thuê thuyền xong cả rồi, chúng ta dạo sông Hoàng Phổ thôi."
      Bốn người ra khỏi bãi ghềnh, Lãnh Tiểu Dã ngồi lên du thuyền.
      Nhìn Hứa Hạ và Trầm Ninh trò chuyện phía sau, Lãnh Tử Duệ vỗ vai Lãnh Tiểu Dã, dẫn tới mép thuyền.
      "Tiểu Dã, ba có chuyện muốn với con."
      "Chuyện gì vậy, ba ?!"
      Lãnh Tử Duệ chậm rãi mở miệng, "Về... Hoàng Phủ Diệu Dương."
      Về Hoàng Phủ Diệu Dương?!
      Nghe được bốn chữ này, Lãnh Tiểu Dã dựng tóc gáy toàn thân, mặt cười ha ha, "Hoàng Phủ Diệu Dương, ta có chuyện gì mà chứ? Ba.. phải là ba nghe mẹ ta đẹp trai rồi ghen đó chứ?!"
      Khóe môi dương dương tự đắc, Lãnh Tử Duệ gõ vào trán .
      "Con bé này, ngay cả ba mà con cũng dám đùa?"
      Giơ tay lên xoa trán, Lãnh Tiểu Dã nhíu mũi, vẻ mặt tủi thân.
      "Ba, đau quá đó!"
      "Đừng đánh trống lảng nữa, ba chuyện nghiêm túc với con." Miệng vậy, nhưng Lãnh Tử Duệ vẫn đưa tay qua, nhàng xoa trán cho , "Ba cũng đâu có nặng tay lắm đâu, đau à?"
      "Con chọc ba thôi." Lãnh Tiểu Dã nhìn mặt ông, rồi xoay người ngắm cảnh sông, "Con... Con có gì để đâu? Con... Con và ta... Cũng đâu quen biết nhau!"
      Lãnh Tử Duệ nghiêng người, dựa vào lan can bên cạnh , " dám nhìn ba, hô hấp ràng đều, bàn tay vịn lan can chắc mồ hôi đúng ?! Ừm... Bây giờ căng thẳng tới nỗi liếm môi luôn rồi..."
      "Ba!" Lãnh Tiểu Dã rút cái lưỡi liếm môi về, làm nũng : "Ba... Rốt cuộc ba muốn cái gì đây?"
      "Tiểu Dã." Vẻ mặt Lãnh Tử Duệ thay đổi, nghiêm túc nhìn , "Ba chỉ muốn xin lỗi con chút, xin lỗi con, ba can thiếp vào chuyện riêng tư của con."
      Lãnh Tiểu Dã quay sang, nhìn mặt ông, giọng cũng nghiêm túc theo, "Ba, ba có ý gì vậy?"
      Lãnh Tử Duệ áy náy nhìn , "Chiều nay ba... Theo dõi con sân bay."
      Gì cơ?!
      Ông... Ông theo dõi sân bay à?!
      vậy, ba... Ba thấy cả rồi à?!
      Trong đầu Lãnh Tiểu Dã 'ong' lên tiếng, nháy mắt trống rỗng.
      Đưa tay đặt lên vai , Lãnh Tử Duệ bình tĩnh mở miệng.
      "Bây giờ, nghe ba chỉ huy... Hít sâu, hít vào... Thở ra... Hít vào... Lại thở ra... Để nhịp tim của mình ổn định lại..."
      Dựa theo chỉ đạo của ông, Lãnh Tiểu Dã hít sâu vài lần, trái tim đạp liên hồi dần bình tĩnh lại.
      Nghiêng người, nhìn Lãnh Tử Duệ đứng cạnh, Lãnh Tiểu Dã bĩu miệng, u oán liếc nhìn ba nhà mình.
      "Ba... đáng ghét!"
      Lãnh Tử Duệ mỉm cười, mở miệng , giọng có chút gì đùa giỡn.
      "Ba biết, ba làm vậy là đúng, nhưng... Ba yên tâm... Đương nhiên, ba thừa nhận, ba cũng hơi tò mò, là cái thằng khốn kiếp nào lại khiến con ba cơm nước vào... Nên... Ba mới xem chút thôi mà."
      Ngước mắt, Lãnh Tiểu Dã lén quan sát vẻ mặt ông.
      "Vậy... Ba... Bây giờ ba quyết định thế nào?"
      "Ba à?!" Lãnh Tử Duệ lắc đầu, "Tiểu Dã, bây giờ ba biết phải làm gì, mà con... Con phải quyết định thế nào đây?"
      Lãnh Tiểu Dã quang minh chính đại ngẩng đầu lên nhìn.
      "Vậy... Ba... Ba phản đối à?"
      Mới đây mà ba biết được rồi, thể nào giấu diếm ông được, ngạc nhiên nhưng đồng thời cũng muốn biết, rốt cuộc, ba nhà mình có cái nhìn thế nào về Hoàng Phủ Diệu Dương, thái độ thế nào đối với mối quan hệ của .
      Đứng trước mặt con cao qua vai ông, còn là bé thích quậy quọ trong lòng ông, quấn quít đòi ông dẫn bắn bia.
      Giờ phút này, đôi mắt yên nhìn chằm chằm Lãnh Tiểu Dã, có thể tâm trạng của Lãnh Tử Duệ vô cùng ngổn ngang.
      levuong, JupiterGalileo, Dunghyt973 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :