1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      lại thêm 1 cặp đôi nữa ah
      lananhtran51 thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      kiểu này A La có cố tách cặp này ra cũng khó
      A La có trốn cũng vô ích, đại ca ca đâu dễ từ bỏ đâu
      lananhtran51, thuyttart_trung thích bài này.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 071.2: Vở kịch tình cảm lớn

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Ngụy La tiễn Lương Ngọc Dung về, cứ thế bất tri bất giác lại vài ngày trôi qua.

      Ngày mười lăm tháng ba, Triệu Lưu Ly xuất cung.

      Ngụy La dậy từ sớm, ngồi trước gương sửa soạn cho bản thân. Thường ngày nàng cũng thích dùng son phấn, bởi vì tuổi còn , làn da ở thời điểm tốt nhất, tô son điểm phấn ngược lại che bớt dung nhan của nàng. Hôm nay Ngụy La cũng thoa phấn, chỉ lấy phấn thỏi kẻ lại chân mày lá liễu chút, lại thoa lên miệng chút son màu hồng nhạt. Ngụy La soi gương, nhìn thấy đôi môi mềm mại trơn bóng óng ánh, cả người đều tràn ngập tinh khí.

      Ngụy La thay xiêm y đỏ nhạt thêu hoa văn như ý, bên dưới là váy màu xanh nhạt thêu bách điệp, lại kêu Kim Lũ búi kiểu tóc song hoàn kế, cài lên đóa hoa vàng khảm trân châu, lúc này mới coi như thỏa đáng, chuẩn bị xuất môn. Ngụy La vừa mới thay hài gấm thêu hoa mai và trăng non, liền nghe thấy nha hoàn vào : “Tứ tiểu thư, Thiên Cơ Công Chúa tới”.

      Ngụy La gật đầu, sau khi thấy bản thân ổn rồi mới cất bước ra khỏi Phủ Quốc Công.

      Trước cửa có chiếc xe ngựa nắp xanh, bên cạnh xe có người đứng thẳng mặc áo bào màu xanh – đúng là Dương Chẩn.

      Dương Chẩn thấy nàng ra, hướng nàng thi lễ, coi như chào hỏi.

      Ngụy La leo lên xe ngựa, vén rèm xe nhìn vào trong, rồi hơi khựng lại chút.

      Bởi vì trong xe chỉ có Triệu Lưu Ly, mà còn có Triệu Giới mặc cẩm bào màu xanh thêu mãng xà.

      Triệu Giới ngồi trong cùng, nhận ra ánh mắt của nàng liền hơi mở mắt ra nhìn nàng. Ánh mắt đen thẫm, chút che giấu.

      Ngụy La bị nhìn đến chột dạ, thiếu chút nữa liền xoay người xuống xe.

      Đáng tiếc, Triệu Lưu Ly nhanh hơn bước, vô cùng hào hứng kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, hai mắt long lanh hỏi: “A La, hôm nay ngươi trong dễ nhìn hơn mọi khi”.

      Ngụy La lơ đãng, gật gật đầu: “Ta thoa chút son môi”.

      Bây giờ chỗ Ngụy La nàng ngồi thể nào khéo hơn được, vốn là Triệu Lưu Ly ngồi cách Triệu Giới khoảng, bây giờ nàng lại ngồi giữa hai người họ, bên trái là Triệu Lưu Ly, bên phải là Triệu Giới, thế nào cũng thấy ổn. Mặc dù đến mức ngồi sát vào nhau, nhưng tay nàng và tay Triệu Giới cũng quá gần rồi.

      Xe ngựa rộng rãi, Triệu Giới dịch vào bên trong chút hẳn là thể, nhưng dường như cố tình như phát được gì khác lạ, động cũng động.

      Ngụy La nhịn, lại nhịn, chịu nổi, nghiêng đầu, mắt hạnh mở to nhìn : “Tĩnh Vương ca ca, ca ca ngồi dịch vào bên trong chút được ?”

      Triệu Giới có chút đăm chiêu nhìn nàng, mày kiếm nhướng lên, những nhúc nhích, khóe môi cong lên, hỏi ngược lại nàng: “Sao vậy, muội thấy chật sao?”

      Ngụy La gật đầu phải.

      Hồi lâu sau Triệu Giới mới động, đứng dậy ngồi vào phía bên kia xe ngựa, đối diện nàng.

      Ngụy La: “…”

      Tuy là khoảng cách xa như vậy, nhưng góc độ cũng tốt, Ngụy La chỉ cần ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Triệu Giới, cảm giác áp bách so với khi ngồi bên cạnh càng lớn hơn. Ngụy La xoay cổ, cảm thấy cố ý, nàng liền thay đổi tầm mắt, nhìn nữa, nghiêng đầu tỏ vẻ chăm chú nghe Triệu Lưu Ly chuyện.

      Triệu Giới để hai tay trước người, đôi mắt đen nhìn tiểu nương đối diện, trong khóe mắt lên chút vui vẻ, chốc lát sau mới thu hồi ánh mắt.

      Triệu Lưu Ly ngồi bên hoàn toàn hay biết khác thường giữa hai người họ, hết sức chuyên chú chuyện với Ngụy La, lát hỏi cái này, lát sau lại hỏi cái kia.

      *** *** ***​

      Nửa tháng nữa Triệu Lưu Ly cập kê, lần này nàng ra ngoài chính là vì muốn mua thứ.

      Xe ngựa dừng lại trước cửa tiệm bán ngọc, Triệu Lưu Ly và Ngụy La cùng xuống xe.

      vào trong cửa hàng, trước mắt đều là ngọc đẹp, các loại ngọc đều được bày ra, khiến người hoa cả mắt. Triệu Lưu Ly đến chỗ chưởng quầy, tròng mắt xoay chuyển, giọng hỏi: “Ở đây có món đồ đôi nào ?”

      Chưởng quầy làm ăn nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, đương nhiên biết nàng muốn hỏi cái gì. có mắt nhìn người, thấy dung nhan hai tiểu nương trước mặt tầm thường, thân quý khí liền biết có vụ làm ăn lớn chờ . ta : “Có, có. Nhị vị nương xin chờ lát, tôi lấy cho các ngài”. lâu sau, ta lấy ra cái hộp màu son khắc hoa mẫu đơn, mở ra, đưa tới trước mặt các nàng: “Đây là bảo vật trân quý của bổn tiệm, mời nhị vị nương xem”.

      lớp lụa đỏ là đôi dương chi bạch ngọc, sáng màu, nhẵn mịn chút tì vết, vừa nhìn liền biết là cực phẩm. Nhưng trân quý phải vì thế, chưởng quầy vì để các nàng nhìn ra chỗ tốt, cố ý đưa nó tới dưới ánh mặt trời cho các nàng xem. Hai khối ngọc chồng lên nhau, dưới ánh mặt trời có thể nhìn thấy cái đồng tâm kết bên trong, cực kỳ hiếm có. Hơn nữa hình dáng hai khối ngọc này giống hình trái tim, chưởng quầy đặt tên cho chúng là “Đồng tâm ngọc”.

      Triệu Lưu Ly vừa nhìn liền thích, hai khối ngọc này có thể đeo lên cổ, giấu trong y phục bị phát .

      Chưởng quầy lòng muốn bán, thấy Triệu Lưu Ly thích cũng lừa gạt, đưa ra cái giá khá hợp lý. Có điều giá tiền này đối với người bình thường mà quá cao, ngàn tám trăm lượng, ăn uống, vất vả cả đời cũng có được nhiều tiền như vậy.

      Triệu Lưu Ly có khái niệm về tiền bạc, dù sao lúc nàng ra cửa Thu ma ma cũng đưa cho nàng rất nhiều ngân phiếu, dùng ngàn tám trăm lượng mua hai khối ngọc cũng dư sức. Triệu Lưu Ly bảo cung nữ đưa tiền, hoan hoan hỉ hỉ cầm khối ngọc trong tay, ngay cả cái hộp cũng cần liền ra khỏi cửa hàng.

      Ở ngoài cửa, Dương Chẩn vững vàng đứng chờ.

      Triệu Lưu Ly nhìn qua xe ngựa, thấy Triệu Giới xuống, mới tới bên cạnh Dương Chẩn. Nàng nắm lấy bàn tay rủ xuống của , đem khối ngọc đặt vào tay , gương mặt nhắn ngẩng lên, cười dịu dàng: “Hôm nay là sinh thần Dương Chẩn ca ca, đây là quà cho huynh”.

      Dương Chẩn sững sờ, nghĩ Triệu Lưu Ly lại nhớ .

      “Còn cái là của ta”. Nàng đem khối ngọc còn lại nắm trong tay, dặn dò: “Dương Chẩn ca ca lúc nào cũng phải mang theo nó, mỗi ngày ta đều kiểm tra”.

      Tâm tư vừa động, đôi mắt tĩnh lặng của Dương Chẩn cuối cùng cũng có chút gợn sóng. nhìn Triệu Lưu Ly, đôi mắt sâu thẩm, cố gắng đè nén bản thân, nếu phải cố kỵ đường lớn, lại có Tĩnh Vương Triệu Giới ngồi xe ngựa, chắc chắn nhịn được ôm nàng vào lòng. Hồi lâu sau, rốt cục Dương Chẩn cũng trịnh trọng gật đầu : “Được”.

      Triệu Lưu Ly thỏa mãn cười cái, ngồi trở lại xe ngựa, chờ được mà nhờ Ngụy La giúp nàng đeo khối ngọc kia lên cổ.

      Triệu Giới mở mắt nhìn thoáng qua.

      Triệu Lưu Ly với khối ngọc này có đôi, cũng tại sao phải mua, Triệu Giới cũng hỏi nhiều.

      *** *** ***​

      dạo từ sớm tinh mơ, rất nhanh liền đến buổi trưa, đúng thời điểm dùng cơm trưa.

      Triệu Lưu Ly hỏi Triệu Giới dùng bữa ở đâu, Triệu Giới suy nghĩ chút : “ Ngự Hòa Lâu ”.

      Triệu Lưu Ly đối với mấy tửu lâu này quen thuộc, Triệu Giới nơi nào là nơi đó, cũng có dị nghị gì.

      lâu sau tới trước cửa Ngự Hòa Lâu, đoàn người xuống xe ngựa. Triệu Lưu Ly chuẩn bị vào trong, Triệu Giới lại : “Lưu Ly, cách đây xa có nhà bán đậu phụ. Nghe lần trước muội muốn ăn, nhà này làm hương vị tệ, chỉ bán vào buổi trưa”.

      Triệu Lưu Ly nghe vậy liền động tâm, nghĩ chút rồi : “Vậy muội và Dương Chẩn ca ca cùng qua đó, ăn xong về, Nhị ca ca và A La tìm nhã gian gọi đồ ăn trước ”.

      Ngụy La nhíu mày, vậy phải là muốn nàng mình đơn độc cùng đợi với Triệu Giới sao? Ngụy La mở miệng muốn nàng cũng cùng, đáng tiếc Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn xa. Huống gì hai người họ tình nồng ý mật, vất vả mới có thời gian riêng tư, nàng theo làm gì chứ? Ngụy La nhìn bóng lưng hai người họ, cũng đành thôi, ngoan ngoãn theo Triệu Giới vào Ngự Hòa Lâu.

      Lúc này người nhiều lắm, lầu còn có nhã gian.

      Tiểu nhị dẫn bọn họ vào nhã gian ở phía tây, đẩy tấm bình phong ra, cung kính : “Thỉnh nhị vị”.

      Nhã gian coi như sạch , bố trí sát tường, gian rộng rãi.

      Triệu Giới ngồi sau bàn vuông, gọi mấy món, sau đó liếc nhìn Ngụy La ở đối diện : “Lại thêm chén vằn thắn nguyên bảo”.

      Tiểu nhị ghi nhớ từng cái, sau đó đề nghị: “Hôm qua trong Lâu mới làm ra món mới màu sắc rực rỡ, tên là chè hạt sen uyên ương, công tử và nương dùng rất hợp, công tử có muốn gọi hai chén ?”

      Chè hạt sen uyên ương… Đây là cho rằng bọn họ là đôi sao?

      Ngụy La bất mãn ngẩng đầu liếc nhìn tiểu nhị cái, ánh mắt ai oán!

      Triệu Giới lại vô cùng sung sướng, thấp giọng cười cái, chống cằm nhìn tiểu nhị đứng đối diện, cố ý hỏi nàng: “A La, muội muốn dùng ?”

      Ngụy La mím môi, cần suy nghĩ liền từ chối: “ muốn”.

      Tiểu nhị sờ sờ mũi cười tiếng, cũng cảm thấy gì, hành lễ xoay người ra ngoài dặn dò phòng bếp làm đồ ăn.

      Sau khi tiểu nhị rời , trong nhã gian chỉ còn lại hai người Ngụy La và Triệu Giới.

      Thường ngày khi Ngụy La ở cùng với đều có chuyện hết, bây giờ nàng lại cố tình để ý , khiến nhã gian yên tĩnh vô cùng. Triệu Giới lại thấy lúng túng, ngồi phía sau bàn, tay khẽ động, đôi mắt phượng nhìn nàng chằm chằm, rất lâu cũng dời mắt .

      sao vẫn nhìn nàng chứ?

      Mới đầu Ngụy La để ý Triệu Giới, cứ để nhìn nàng, nàng chính là thèm để ý tới. Sau cùng Ngụy La chịu nổi, mắt hạnh mở to, tức giận trừng mắt: “Tĩnh Vương ca ca, cần nhìn muội”.

      Triệu Giới a tiếng, trầm giọng : “Vì sao thể nhìn?”

      Nàng nhớ tới mấy lời vừa rồi của tiểu nhị, cân nhắc : “Người khác hiểu lầm”.

      Hết lần này tới lần khác, cái gì Triệu Giới cũng biết nhưng lại nén cười hỏi: “Hiểu lầm cái gì?”

      Ngụy La trầm mặc, gì nữa.

      Nhưng lần này Triệu Giới định buông tha cho nàng, đôi mắt đen nhánh chớp nhìn nàng chằm chằm, từ tốn : “A La, hiểu lầm cái gì?”

      Ngụy La chịu trả lời, Triệu Giới liền đứng dậy tới trước mặt nàng, tay vịn bàn gỗ lim, cúi người, từ từ ép lại gần nàng, cho phép nàng cự tuyệt: “ cho bản vương biết”.

      Ngụy La vô thức đẩy ra, nhưng lồng ngực Triệu Giới cứng rắn, vững vàng như núi, nàng đẩy hai cái cũng động, lại từng chút tới gần nàng, khiến nàng phải từng chút lui về phía sau. Sau cùng, chiếc ghế đôn bên dưới Ngụy La làm từ gỗ lim phát ra ánh sáng được bọc vải thêu hoa văn hình sư tử và cây tùng từ từ nghiêng về phía sau, thân mình Ngụy La theo đó cũng ngửa ra sau, dường như sắp ngã đến nơi - -

      Ngụy La mở to mắt, vô thức nắm lấy tay áo Triệu Giới.

      Cũng may Triệu Giới phản ứng kịp, tay đỡ sau gáy nàng, tay ôm chặt eo nàng, hai người cùng ngã đất. gắt gao che chở cho nàng, để nàng bị chút thương tổn nào.

      Thân thể hai người họ dính sát vào nhau, giống như khe hở. Ngực Ngụy La bị lồng ngực rắn chắc của đè ép, hai khối cao ngất kia vốn cảm thấy đau, bây giờ lại ngã chúi xuống, khiến nàng đau tới nỗi gương mặt nhắn cũng trắng bệch.

      Triệu Giới dường như cũng cảm thấy gì đó, tay ở sau đầu nàng rút , khẽ chống thân mình lên. Có điều buông Ngụy La ra, lồng ngực rời nhưng hai chân dài rắn chắc vẫn dán chặt lấy nàng, thậm chí chân chen vào giữa hai chân nàng, cứng rắn giữ lấy.

      Khác biệt giữa nam và nữ trong phút chốc biểu ra vô cùng sâu sắc, thân thể nàng mềm mại, lại cứng rắn mạnh mẽ.

      Mặt Ngụy La đỏ bừng, ở dưới thân thể động đậy, giãy dụa cố gắng đứng lên: “Thả muội ra…”

      Triệu Giới động, tay chống bên người nàng, tay ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, thân hình cao lớn vẫn dán lên người nàng, yên lặng nhìn.

      Cặp mắt kia chất chứa tình triều, sâu lường được, muốn bao phủ lấy nàng. Triệu Giới trầm giọng hỏi: “Nếu ta buông ra sao?”

      Lưu Ly và Dương Chẩn sao mãi vẫn chưa về?

      Ngụy La muốn khóc rồi.

      Lúc này nhã gian cách vách cố tình truyền tới thanh kỳ quái, giống như của nam nữ, giọng thô trầm giọng mềm mại kiều nhuyễn, xen lẫn vào chỗ, ái muội lại kiều diễm.

      Cách của nhã gian tốt, cho nên động tĩnh của hai người cách vách truyền tới chỗ họ rất ràng, Ngụy La thậm chí còn nghe được giọng nữ kêu lên: “Ân… Đừng, đừng cắn chỗ đó…”

      ----------------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Triệu Giới: Đại ca ca thích muội, tiểu đệ đệ của Đại ca ca cũng thích muội

      A La: Ây iu iu, *nước mắt tuôn trào* a, chỗ này có tên biến thái.

      -------------------
      @anhhai1997 @song ngư
      ly sắc, levuong, phuongtuhao60 others thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Triệu đại ca tỏ tình , chúc đại ca ca thành công, hóng là hóng hóng hóng
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Mau hôn.
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :