1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Èo ôi mắc cỡ chết cái quả uống sữa vợ của .
      heavydizzy thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Háo sắc qua thôi a TT nhưng ta thích hihiii
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Mai có lẽ ta bận cả ngày, hôm nay post trước chương mới. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.



      ☆ Chương 193



      Gần như lúc Túc vương gia vừa mới được người nâng về vương phủ, tin tức kháng chỉ cự hôn truyền ra ngoài.

      Phó Thần ở trong cung làm thị vệ, được tin rồi lập tức lệnh cho người đem cái "Tin vui" này đưa về Hầu phủ.

      Đối với Túc vương mà , kháng chỉ là tội danh, bị đánh là trừng phạt. Đối với người Phó gia mà , con rể vương gia vì nữ nhi nhà mình đến lời của Hoàng Đế lão tử đều nghe, Gia Hòa đế cũng chỉ là khiển trách qua loa, hiển nhiên tức giận, cái này chẳng phải là tin vui to lớn?

      Cảnh Dương Hầu phủ, Kiều thị ở Ngũ Phúc đường bồi lão thái thái chuyện. Từ lúc lão thái thái trúng gió, các nàng ba con dâu thay phiên tới đây bồi bà ấy. Dù sao cũng là lão thái thái Hầu phủ, cho dù làm cho người ngoài nhìn, cũng phải làm cho Phó Phẩm Xuyên nhìn a. Hôm nay vừa vặn tới phiên Kiều thị.

      Tiểu nha hoàn hưng phấn báo tin xong, Kiều thị phụ nàng ấy chờ mong, bảo Xảo Hạnh thưởng lượng bạc.

      Gia đình giàu có, phàm là gặp được việc vui, nha hoàn, gã sai vặt đều cướp lấy việc báo hỉ, bởi vì biết có tiền thưởng.

      Tiểu nha hoàn rồi, Kiều thị tự mình rót cốc trà, ngồi trước ghế nằm của lão thái thái, cười dịu dàng : "Bác, ngài có nghe thấy ? Đến Hoàng Thượng muốn trong phủ vương gia có thêm người, vương gia cũng đồng ý, bác lúc trước cần gì tự làm khổ? Bất quá như vậy cũng tốt, vương gia hai lần cự tuyệt nạp người mới. Tâm đối Nùng Nùng, ta xem như là triệt triệt để để nhìn ràng. Tâm ta cũng kiên định , sau này cần lo lắng đâu. Bác ngài cũng cao hứng phải ? Ngươi nhìn ta đời này thuận gió xuôi nước, Nùng Nùng thế nhưng so với ta mệnh còn tốt hơn."

      Lão thái thái trong lúc tiểu nha hoàn được nửa sớm nhắm hai mắt lại, phảng phất như ngủ.

      Kiều thị cười cười.

      Nàng phải thánh nhân, lão thái thái trước đây năng chua chát nàng đều có thể ném ra sau đầu. Nhưng nàng quên lão thái thái từng khuyến khích Phó Mật cướp Quan ca nhi, mệnh căn của nàng, quên lão thái thái muốn cho nàng Nùng Nùng ngột ngạt, càng quên lão thái thái từng muốn châm ngòi li gián nàng cùng trượng phu.

      "Ai, ta đột nhiên nhớ tới biểu nương, lúc trước nàng và Nùng Nùng cùng nhau tuyển phi. Kết quả đâu, Nùng Nùng được vương gia sủng ái sâu sắc, nàng ấy lại trở về Cám Châu với cha. Từ tháng 4 , trước mắt là tháng 9, bên kia hẳn là cũng chọn nhà chồng cho nàng rồi? Bác cần lo lắng, biểu nương là người thông minh, rơi vào nơi nào cũng có thể làm cho mình sống tốt, tuyệt đối phụ ngài nhiều năm dốc lòng chỉ điểm như vậy."

      Lão thái thái ánh mắt như cũ nhắm chặt, hô hấp lại càng ngày càng nặng.

      Kiều thị nhấp ngụm trà, nhìn lão thái thái, thở dài: "Thôi, nữa, hai ngày nữa chính là ngày vui của Nhuận Chi. Nếu bác có gì tốt xấu, chậm trễ hôn của Nhuận Chi cũng tốt" .

      Kiều thị hi vọng lão thái thái xảy ra chuyện, lão thái thái xảy ra chuyện, nhà già trẻ làm quan đều có đại tang, vẫn nên sống lâu mấy năm .

      Cầm lấy nắm đấm mĩ nhân, Kiều thị nhàng giúp lão nhân gia gõ, trong miệng lẩm nhẩm tiểu khúc Giang Nam, dương dương tự đắc.

      ~

      Trong cung Chiêu Ninh, nghe huynh trưởng bị đánh, Lục hoàng tử Từ Hạo vội vã chạy tới chỗ mẫu thân bên này.

      muốn xuất cung thăn huynh trưởng, nhưng xuất cung phải có lệnh bài, phụ hoàng bên kia nổi nóng dám , đành phải cầu mẫu thân.

      Thục phi chút cũng sốt ruột.

      Nhi tử kháng chỉ mới phạt 30 hèo, còn thêm đóng cửa ở trong nhà nửa năm, phạt bổng nửa năm, hiển nhiên Gia Hòa đế giận nhi tử.

      "Tứ ca ngươi có Tứ tẩu ngươi chiếu cố, ngươi qua thêm loạn làm gì? Hảo hảo ở trong cung đợi ."

      Thục phi đem con trai út gọi đến bên người, nhìn khuôn mặt cùng huynh trưởng rất giống nhau nhưng hơi có vẻ non nớt hơn, thành khẩn : "Mười bảy rồi, ngươi cũng được phong Hoài vương, tháng 5 sang năm là đại hôn, về sau phải thường xuyên cùng Tứ ca ngươi học cách đối nhân xử thế, cho phép giống hồi chỉ biết gây họa, làm Tứ ca ngươi phải hỗ trợ khắc phục hậu quả, hiểu chưa?"

      Hôm nay Gia Hòa đế phát ra vài đạo ý chỉ, trong đó đạo chính là tứ hôn Thôi Oản cho Hoài vương, sang năm chính thức thành hôn.

      Thục phi thực thỏa mãn , trưởng tử sinh con dưỡng cái, thứ tử cũng sắp cưới vợ sinh con, cưới vẫn là cháu , nàng tay nuôi lớn, dịu dàng vừa vặn có thể giúp nàng đốc thúc thứ tử. Trong tháng 5, hai huynh đệ náo loạn, chút ít được tự nhiên, nhưng đó hoàn toàn là hiểu lầm. Từ Tấn cứu Thôi Oản nguyên nhân Thục phi rất ràng, biết nhi tử cũng phải lòng dạ mọn, tuyệt đối vì tin đồn thất thiệt hoài nghi thân biểu muội, thậm chí sinh tâm hãm hại.

      Nhắc tới hôn , Từ Hạo trong lòng vui mừng, nghĩ tới hôm nay Tứ ca vì Tứ tẩu gây chuyện, hưng phấn với mẫu thân: "Nương, ta cũng chỉ cần Oản Oản, người là đủ rồi, tương lai phụ hoàng nếu muốn chỉ trắc phi cho ta, ta cũng cần."

      tính trẻ con, Thục phi lắc đầu bật cười.

      Gia Hòa đế cũng có rỗi rãnh để ý trong phủ nhi tử có vài tiểu thiếp. Thái Tử, Khang vương bên kia đều là Hoàng Hậu chủ động sắp xếp. Tới phiên Từ Tấn, Gia Hòa đế muốn cho nhi tử thêm người là bởi vì con dâu và Vĩnh Ninh công chúa có khúc mắc làm cho sinh lòng vui, bằng Gia Hòa đế cũng chưa chắc chủ động tặng người. giờ, Gia Hòa đế hạ triều, tâm tư đều bị Lệ quý nhân chiếm cứ, làm sao còn có thể quản các con?

      " thôi, nửa năm này đàng hoàng chút, đừng khiến phụ hoàng ngươi bắt được cái chuôi." Thục phi trịnh trọng dặn dò.

      Từ Hạo gật gật đầu.

      Huynh trưởng chọc phụ hoàng mất hứng, trong thời gian ngắn phụ hoàng có khả năng hoàn toàn nguôi giận, nếu cẩn thận gây chuyện, phụ hoàng khẳng định đem tức giận chưa phát ra hết đổ lên người .

      Bất quá Từ Hạo viết phong thư, nhờ Tần cùng ở trong cung làm thị vệ thay đưa tới tay Thôi Oản. Tần phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, giao cho muội muội Tần Vân Ngọc, còn lại do Tần Vân Ngọc đưa tới Thôi Oản bên kia.

      Thôi Oản nhận được, nhìn thấy trong thư Từ Hạo hứa sau này cũng chỉ có mình nàng, nhàng cười .

      Đem thư cất kỹ, nàng tới trước khay trà, nhìn cúc hoa mới nở.

      Cứ tưởng rằng Tứ ca chỉ là thích dung mạo Phó Dung, hôm nay nàng mới biết Tứ ca đối với Phó Dung cảm tình có bao nhiêu sâu đậm. Nàng hâm mộ Phó Dung, đố kỵ Phó Dung, hận Phó Dung dễ như trở bàn tay đạt được khát vọng nàng vẫn thủy chung thể có được đó. Nhưng là dù hâm mộ đố kỵ như thế nào?

      Nàng muốn gả cho Từ Hạo, thánh chỉ hạ, nàng đời này đều chỉ là đệ muội của Từ Tấn.

      Đụng đụng cánh hoa cúc tinh tế trắng noãn, Thôi Oản chỉ hi vọng chuyện nàng từng hãm hại Phó Dung vĩnh viễn bị Từ Tấn tra ra. Bản lĩnh của Từ Hạo, Thôi Oản rất ràng, đó là người hữu dũng vô mưu, tương lai của hoàn toàn ký thác người Từ Tấn. Từ Tấn vẫn luôn là vương gia, Từ Hạo cũng chính là vương gia bình thường, Từ Tấn may mắn đăng lên vị trí kia, Từ Hạo chính là vương gia được Hoàng Đế tin cậy.

      Cho nên Thôi Oản như cũ vẫn hi vọng Từ Tấn có thể từ trong tay Thái Tử đoạt được đại vị, Từ Hạo địa vị ưu việt, nàng mới có thể tốt. Xác định nàng cùng Từ Tấn vô duyên, Thôi Oản đã muốn làm Hoài vương phi cho tốt, hưởng thụ một đời phú quý vinh hoa, chỉ cần nàng chặt chẽ chiếm được tâm Từ Hạo, Từ Tấn cho dù có phần hoài nghi, cũng so đo cùng nàng, nữ nhân.

      Ngày kế Tạ thị, Tần nhị phu nhân cùng Túc vương phủ thăm hỏi, Thôi Oản bởi vì định ra hôn , lần này theo mẫu thân cùng ra ngoài.

      Từ Tấn đương nhiên gặp các nàng, Phó Dung đem hai vị trưởng bối mời tới Phù Cừ viện, Tần Vân Ngọc cũng tới, tiểu nương vào nhà liền đùa Trăn ca nhi. Trăn ca nhi ngồi ở trong xe , nhìn thấy cách vài ngày đến lần, khó được lúc sợ người lạ, nhưng cũng có nhiều nhiệt tình.

      Có Hứa Linh ở bên cạnh chăm sóc, Phó Dung chuyên tâm cùng các trưởng bối chuyện, trước hướng Tạ thị chúc mừng: " biểu muội Oản Oản cùng Lục đệ thanh mai trúc mã, kết hôn sau này bọn họ vợ chồng son khẳng định sống được ngọt ngào viên mãn, mợ an tâm chờ làm ngoại tổ mẫu là tốt rồi."

      Tạ thị ha hả cười, nhìn Túc vương phi đối diện minh diễm rung động, trong lòng phức tạp.

      Nữ nhân này mệnh tại sao lại tốt như vậy đâu, nàng cùng nữ nhi nhớ thương Từ Tấn lâu như vậy, bị nàng ấy nửa đường hái .

      May mắn nữ nhi có để tâm vào chuyện vụn vặt, kế hoạch bên hồ thất bại liền quyết định gả cho lão Lục .

      Mất Từ Tấn, Tạ thị tuy rằng thất vọng, nhưng vẫn ngóng trông nữ nhi cùng cháu trai kia sống tốt qua ngày. Từ Tấn bên kia hiển nhiên là được, như vậy nữ nhi thay vì hy vọng xa vời chiếm được, bằng an an ổn ổn cùng Từ Hạo. Từ Hạo thế nào cũng là hoàng tử, nữ nhi có thể làm vương phi, đó cũng là tạo hóa to lớn, sao.

      nhận mệnh, Tạ thị chuyện với Phó Dung liền tận lực lấy lòng nhiều hơn, hi vọng triệt để bỏ khả năng có hoài nghi trong đáy lòng hai vợ chồng Phó Dung Từ Tấn. đến Diêu gia nương, Tạ thị tin tức linh thông, tranh công mà kể: "Nghe hôm qua buổi chiều Hoàng Thượng phái người đưa nàng hồi Hoa . Hừ, bộ dạng tốt có hữu dụng gì, nháo ra chuyện cự hôn, thanh danh của nàng cũng triệt để hỏng rồi, tú nữ bên cạnh rớt tuyển trở về còn có thể so với những người thể tham gia tuyển tú vinh quang hơn, nàng ấy a, đời này chỉ sợ là tìm được mối hôn nhân tốt ."

      Từ Tấn cự hôn, người thông minh đều biết Từ Tấn là vì Phó Dung tốt, nhưng có người lại đem lỗi sai trách đầu nữ tử Diêu gia, nhận định là nàng ấy có vấn đề, Túc vương gia người ta coi thường, thà rằng kháng chỉ cũng muốn đâu.

      Tạ thị suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy Phó Dung chắc chắn thích Diêu gia nữ suýt chút nữa thành trắc phi của Từ Tấn, bởi vậy cố ý đem kết cục của Diêu gia nữ được càng thảm hơn 3 phần.

      Phó Dung mỉm cười nghe, đối với cái này cũng quan tâm.

      Nàng chỉ là có chút đồng tình vị Diêu gia nương kia, bị Gia Hòa đế, Thục phi chọn trúng, nhưng cái này oán được ai?

      Toàn bộ thiên hạ đều là của hoàng gia, bất luận là Diêu gia nữ hay là Phương gia nữ, Gia Hòa đế nhìn trúng nàng ấy làm con dâu phải làm, Từ Tấn thích nàng ấy, coi như thành, đây đều là mệnh. Diêu gia nữ đáng thương, Phó Ninh nương yên lành phải làm trắc phi, đáng thương sao?

      đời này người đáng thương quá nhiều, Phó Dung mới tùy tùy tiện tiện đem kết cục bi thảm của người khác quy kết ở người mình.

      Tiễn bước khách nhân, Phó Dung ôm Trăn ca nhi tiền viện nhìn cha .

      Từ Tấn còn nằm giường, vạn hạnh trước mắt mới là đầu tháng 9, thời điểm nóng lạnh. Nếu là giữa hè, Từ Tấn cả ngày rời được giường, người nổi tầng rôm sảy, cái mông nghìn vàng kia cũng dễ dàng khôi phục.

      Biết Từ Tấn thích nhi tử, Phó Dung đem Trăn ca nhi đặt nằm ngang ở đầu giường, như vậy hai cha con nháo lên cũng cần lo lắng Trăn ca nhi cẩn thận đạp đến chỗ bị thương.

      "Lục đệ tháng 5 năm thành thân, ta phụ hoàng vẫn là thực thương chàng, chỉ nhốt chàng nửa năm. Nếu như là năm, chàng thể uống rượu mừng của Lục đệ." Ngồi trước giường, Phó Dung bên bóc thạch lựu bên cùng trò chuyện việc nhà, bọn nha hoàn đem vỏ thạch lựu cắt thành sáu cánh , Phó Dung thích tự tay bóc, trực tiếp ăn thạch lựu bóc sẵn.

      Từ Tấn cắn tay của nhi tử, nghe được lời này ánh mắt lóe lên.

      Thôi Oản cũng phải lòng thích Lục đệ, lại có hiềm nghi hãm hại Phó Dung, châm ngòi Lục đệ giết huynh, về lý nên cản trở mối hôn này.

      Nhưng Từ Tấn càng muốn biết, nếu quả là Thôi Oản châm ngòi Lục đệ, người sau lưng nàng là ai.

      Đời trước chết rồi, Lục đệ lập tức bị ám toán, hại Lục đệ bên kia chính là chủ mưu, hoặc là dùng quyền thế dụ dỗ Lục đệ, việc này có quan hệ tới Thôi Oản, hoặc chính là đối phương cùng Thôi Oản hợp mưu, do Thôi Oản châm ngòi Lục đệ, đối phương ra tay lấy mệnh Lục đệ.

      Vô luận là loại nào, người kia mới là người chân chính muốn bắt ra.

      "Cho."

      nghĩ ngợi, trước mặt thêm bàn tay tinh tế trắng tinh, trong lòng bàn tay có vài hạt thạch lựu đỏ tươi.

      Thấy Trăn ca nhi trừng mắt to muốn đến bắt, Từ Tấn nắm lấy tay Phó Dung đem vài hạt thạch lựu kia cướp vào trong miệng mình.

      Trăn ca nhi nhìn mẫu thân còn gì trong lòng bàn tay, lại nhìn phụ thân ràng miệng nhấm nuốt, mất hứng, đưa tay hướng mẫu thân muốn xin.

      quá , Phó Dung giấu thạch lựu, lau lau tay, bưng lên nước thạch lựu phòng bếp trước đó làm, uống hớp , lại ôm lấy Trăn ca nhi miệng đối miệng uy . Trăn ca nhi thích nhất ăn như vậy, ngoan ngoãn ngửa đầu chờ.

      "Uống ngon sao?" Phó Dung giúp nhi tử lau khóe miệng, cười hỏi.

      Trăn ca nhi vui vẻ cười, nghiêng đầu nhìn bàn.

      Phó Dung chịu cho uống quá nhiều, đem người thả trở về.

      "Ta cũng muốn." Từ Tấn ngửa đầu nhìn nàng, chẳng biết xấu hổ.

      Phó Dung nhìn hai cha con mắt phượng gần như giống nhau như đúc, cười cười, ngồi vào trước bàn chính mình ăn thạch lựu.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Ta cứ tưởng hôm qua post truyện rồi cơ chứ. Dạo này đầu óc lẩm cẩm quá.



      ☆Chương 194



      Ngày mai Phó Hựu thành thân .

      Đáng tiếc Từ Tấn bị cưỡng chế ở vương phủ đóng cửa kiểm điểm nửa năm, Phó Dung là vương phi cũng có cách nào về Hầu phủ tham gia tiệc mừng, chỉ có thể từ sớm phái quản gia đem hạ lễ đưa qua.

      Từ Tấn chỗ bị thương bắt đầu kết vảy, như cũ vẫn thể ngồi, nhưng miễn miễn cường cường có thể đứng lên chậm rãi lát. Dưỡng thương mà, đương nhiên vẫn nằm là tốt nhất, nhưng Từ Tấn liên tục nằm hơn mười ngày , làm sao chịu nổi, nhất định muốn đứng lên. Cái chụp kia, vì miệng vết thương của sợ quần áo chạm vào nữa nên bỏ . Phó Dung đỡ lấy , nhiều lần nhắc nhở: "Chậm chút, vương gia chậm chút..."

      Từ Tấn hút khí, ngó nhi tử của ngồi trong xe tò mò nhìn, đứng thẳng rồi với Phó Dung: " lại trong viện, nàngđẩy Trăn ca nhi, chính ta có thể tự ." Ở trong phòng buồn đến bệnh rồi.

      tính tình cố chấp, tình quyết định dễ dàng chịu sửa, Phó Dung cũng tốn hơi vô ích khuyên , từ trong tủ chọn kiện áo choàng màu đỏ thẫm hầu hạ mặc vào, buộc xong đai lưng, nhà 3 người chậm rãi tản bộ ra ngoài.

      Trời trong xanh, cuối thu khí dễ chịu.

      "Có phải rất muốn xem náo nhiệt chút hay ?" Từ Tấn biết Phó Dung thích nhất về nhà mẹ đẻ, ngày tốt Phó Hựu, nàng khẳng định muốn bỏ qua .

      Phó Dung gật gật đầu, sau đó quay đầu hướng cười: "Nhưng tham gia lần náo nhiệt lạicó thể bỏ trắc phi, vậy ta thà rằng uống rượu mừng của Tam ca." Nàng làm sao có thể để cho vì thế tự trách?

      Từ Tấn nắm lấy tay nàng: " có việc gì, đợi sang năm chúng ta có thể ra cửa, nàng về nhà mẹ đẻ ở lại thêm vài ngày."

      Phó Dung vừa muốn chuyện, Trăn ca nhi đột nhiên chỉ vào sân thượng a a kêu lên, nam oa kêu kinh động chim khách trong sân, chim khách vỗ cánh lập tức bay , càng bay càng xa, hóa thành điểm đen.

      Trăn ca nhi chớp mắt nhìn hướng chim khách bay , trong mắt tràn đầy tò mò.

      Từ Tấn muốn sờ sờ đầu nhi tử, cho biết tương lai dạy săn, ngờ khẽ cong thắt lưng lại bị đau.

      cố nén mới phát ra thanh, Phó Dung lại nhìn thấy nhíu mày , dừng bước chân : "Được rồi, buổi sáng như vậy thôi, vương gia cứ chậm rãi, đừng lập tức quá lâu."

      Từ Tấn so với nàng còn ngóng trông ngày sớm khôi phục hơn, nghe vậy có cậy mạnh nữa, chậm rãi xoay người, cùng nàng trở về.

      Trở lại trong phòng, Phó Dung muốn thay kiểm tra thương thế.

      Từ Tấn chịu, nhưng cũng sợ đằng sau xảy ra chuyện, liền khuyên Phó Dung: "Nàng mang Trăn ca nhi trở về trước, buổi trưa lại qua bồi ta."

      Nàng rồi, lại gọi tiểu thái giám vào hỗ trợ bôi thuốc.

      Phó Dung bĩu bĩu môi, biết sĩ diện, ngoan ngoãn về Phù Cừ viện .

      Ban đêm dỗ Trăn ca nhi ngủ rồi, Phó Dung tiền viện, Từ Tấn chuẩn bị nghỉ ngơi, nàng chui vào màn lụa, leo lên giường.

      Từ Tấn khiếp sợ nhìn nàng: "Nàng muốn ngủ cùng với ta?"

      Từ khi bị thương, hai người hơn mười ngày ngủ chung giường, Phó Dung ban đêm muốn lưu lại chiếu cố , Từ Tấn muốn Phó Dung nhìn thấy mình chật vật, vẫn luôn chịu, tuy rằng muốn nàng đến lợi hại.

      Phó Dung chuyện, Từ Tấn bên này có hai cái gối đầu, nàng nằm nghiêng về phía , nhìn : "Ta nhớ vương gia."

      Muốn cùng ngủ, muốn chỉ cấn giơ tay có thể chạm vào .

      Từ Tấn sờ sờ mặt nàng, cười khổ : "Buổi tối nàng hãy thành chút, đừng đem chân đạp lên người ta."

      Phó Dung trừng : "Ta tướng ngủ mới khó coi như vậy, lại tiếp ta biết vương gia có thương, nhất định so với bình thường càng thành . Đúng rồi vương gia, buổi tối bôi thuốc chưa?"

      Từ Tấn muốn thảo luận đề tài này, nhìn thẳng ván giường phía trước : "Rồi, Nùng Nùng ngủ ."

      sĩ diện tới cho phép nàng nhìn bị thương, cho phép nàng bôi thuốc cho , thậm chí ngay cả nhắc tới cũng chịu. Phó Dung trong lòng thoải mái, nàng mang thai bộ dáng xấu như vậy, đều ghét bỏ, vì sao lại cảm thấy nàng ghét bỏ ?

      là trượng phu của nàng, máu thịt mơ hồ nàng quả dám nhìn, nhưng nàng muốn chiếu cố a, làm thê tử ôn nhu săn sóc.

      "Vương gia, ta muốn nhìn vết thương."

      Trong phòng đèn đều còn sáng, Phó Dung ngồi dậy, với cái ót Từ Tấn.

      Từ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng, lông mày dài nhíu lại: "Có gì đáng xem, đừng làm rối nữa, nằm xuống ngủ ."

      ánh mắt uy nghiêm, Phó Dung hơi mím môi, lui lại cầu tiếp: "Vậy ta đấm lưng cho vương gia." Tay đáng thương tội nghiệp túm lấy vạt áo .

      Từ Tấn thấy mắt nàng ướt rượt, có nửa điểm buồn ngủ, liền gật gật đầu. Kệ nàng gây sức ép , gây sức ép mệt mỏi nàng mệt nhọc.

      quay đầu sang, hướng đầu giường trêu ghẹo : "Vậy nàng khí lực lớn chút, đừng giống như chưa ăn cơm"

      Phó Dung "Ân" tiếng, quần áo trong đẩy lên.

      Từ Tấn thân thể xiết chặt, nghiêng đầu nhìn nàng.

      Phó Dung lơ đễnh, hai tay nắm chặt thành quả đấm, bắt đầu giúp đấm lưng, đấm đấm đổi thành vuốt ve. Nàng chưa hầu hạ người, xoa cũng biết cách, bất quá Từ Tấn khó có được nàng đến hầu hạ như thế, vẫn là thực hưởng thụ, nhắm mắt khen: "Nếu phải là bị thương, ta biết Nùng Nùng săn sóc như thế."

      Phó Dung cười cười, hai tay chậm rãi dời xuống bên hông bồi hồi.

      " thôi." Nơi đó chịu nổi khí lực lớn, Từ Tấn nhịn được nhắc nhở.

      Phó Dung lập tức buông lực đạo.

      Từ Tấn thân thể lại buông lỏng xuống.

      Phó Dung ánh mắt dời tới trung khố , đoán chừng Từ Tấn đối với nàng sủng ái cùng dung túng, lấy hết dũng khí, hai tay kéo lưng quần, nhấc cao rồi mau chóng cởi ra, theo sát Từ Tấn chống lên phía trước nằm sấp lưng , ôm : "Vương gia ngươi đừng nóng giận, ta chỉ muốn xem, vương gia cho ta nhìn, mới có thể để ta tự mình bôi thuốc cho chàng, vương gia đều chê ta thời điểm mang thai xấu xí, ta làm sao có thể ghét bỏ vương gia?"

      chuyện chẳng biết tại sao ủy khuất, nước mắt chảy ra, rơi lưng .

      Vài giọt nước mắt, liền đem lửa giận Từ Tấn đè ép xuống.

      Quần bị nàng thoát, muốn cho nàng nhìn, nàng hẳn là cũng nhìn thấy, Từ Tấn biết nên cái gì, trầm mặc lời.

      giáo huấn nàng, Phó Dung triệt để an tâm, chậm rãi ngồi thẳng, quay người nhìn vết thương.

      Kết vảy, hai khối vảy cực lớn, so sánh cùng da thịt chung quanh hoàn hảo như ngọc rất xấu.

      Nhưng đây là vì nàng chịu đánh.

      Phó Dung nước mắt lại rơi xuống, nàng dám khóc ra tiếng, nhàng đem ngón tay đặt lên , nghẹn ngào hỏi: "Đau sao?"

      Từ Tấn lắc lắc đầu, sau lát ý thức được ánh mắt nàng hẳn là ở phía dưới, rầu rĩ : " đau, hơi ngứa chút, nàng thay ta mặc vào ."

      "Ta còn chưa nhìn đâu." Phó Dung thút tha thút thít gạt lệ, từng tấc đem chỗ bị thương đều sờ qua, lúc này mới cẩn thận đem quần kéo lên, nằm lại bên người Từ Tấn nhìn : "Vương gia đối với ta tốt, ta nhớ kỹ cả đời."

      Mắt nàng ướt sũng, Từ Tấn chống cánh tay lệch sang, cúi đầu hôn nàng.

      Phó Dung kìm lòng được ôm lấy cổ .

      Hôn hôn, Từ Tấn tay liền dò vào trong áo ngủ.

      Phó Dung tại cái gì đều nguyện ý cho , đỏ mặt nhắm mắt, cái thể thuận theo cũng thuận theo. Từ Tấn hỏa càng ngày càng vượng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng kiều mị hồng như mẫu đơn, đột nhiên tăng nặng khí lực.

      "Đau..." Phó Dung mở mắt ra, ủy khuất giận trách.

      Trong mắt Từ Tấn đều nhanh phun lửa , lại niết nàng phen: "Biết ta hành động bất tiện, cố ý đến câu dẫn ta có phải hay ?"

      Phó Dung oan uổng chết rồi, giận dỗi đem tay đẩy ra ngoài, xoay người : "Ai câu người, là vương gia chính mình hôn hôn đến nhịn được." Nàng nghĩ cái kia.

      Từ Tấn muốn đuổi theo, phía sau đột nhiên truyền đến trận đau, hung hăng đập giường, lại nằm sấp trở lại .

      Phó Dung cười trộm, ngồi dậy, vượt qua xuống đất mang giày.

      "Nàng muốn rồi?" Từ Tấn nắm lấy tay nàng hỏi.

      Phó Dung quay đầu lại nhìn : "Vương gia hi vọng ta sao?"

      Nàng tóc dài rối tung, ôn nhu như nước, quyến rũ tựa , Từ Tấn nuốt ngụm nước miếng, ngó nhìn phía ngoài : "Trời tối rồi, đêm nay nàng tạm thời ở chỗ này nghỉ ngơi, ngày mai đừng có tới nữa." Lại tới, nhìn thấy được, ăn được, càng hành hạ người.

      "Vậy ta tắt đèn." Phó Dung cúi đầu hôn cái.

      Rót cốc trà lạnh, lại cho Từ Tấn ly, Phó Dung thổi đèn trở về nằm xuống, kéo chăn đắp lên.

      Nàng ngửa mặt nằm, nằm sấp, trong màn lụa im ắng, chỉ có tiếng hô hấp của hai người.

      Lúc Phó Dung cho rằng Từ Tấn ngủ, tay Từ Tấn sờ soạng, nắm lấy nàng , "Lại đây, cho ta ôm cái."

      Phó Dung cười tiến đến.

      Tư thế như vậy, ôm như thế nào cũng thoải mái, cảm nhận được trong động tác nam nhân tức giận thở hổn hển, Phó Dung trấn an vỗ vỗ bả vai , "Thôi, vương gia vẫn là dưỡng thương trước , chúng ta vội." xong nằm lại nguyên chỗ, chỉ nắm tay .

      Từ Tấn cam tâm hung hăng xiết nàng chút.

      Ngày kế Túc vương gia còn nằm giường giận dỗi, Cảnh Dương Hầu phủ rất sớm bắt đầu chuẩn bị .

      Phó Hựu là tân lang quan, đón dâu theo chân còn phải có mấy huynh đệ hỗ trợ ứng đối người Hàn gia làm khó dễ. Đây cũng là kinh nghiệm mỗi tân lang quan đều trải qua. Ngay cả Từ Tấn đến cưới Phó Dung cũng bị Phó gia mấy huynh đệ trêu cợt phen như thường.

      Tần tới rất sớm tỏ vẻ muốn hưởng náo nhiệt, chỉ là người Phó gia ngờ còn mang tới trợ thủ.

      Phó Thần quét mắt nhìn Ngô Bạch Khởi sau lưng Tần , đem Tần kéo tới bên cạnh: "Ngươi mang đến làm cái gì?" Tiểu tử này liên tiếp hai ba lần khi dễ muội muội , hôm nay thế nhưng còn dám can đảm đến nhà?

      Tần cũng muốn mang Ngô Bạch Khởi đến a, chỉ là Ngô Bạch Khởi từ sớm chặn cửa nhà mình, mặt dày mày dạn theo tới, có biện pháp nào? Cũng thể đem Ngô Bạch Khởi cột vào cây ?

      Vừa muốn tìm chuyện dễ nghe lấy cớ, Ngô Bạch Khởi thân áo choàng xanh ngọc cổ tròn nhanh tới, như người quen lão hữu vỗ vỗ bả vai Phó Thần cao hơn nửa cái đầu: "Phó nhị ca hẳn còn nhớ năm đó tiểu đệ vô tri phạm sai lầm ? Ai, đó đều là chuyện cũ năm xưa, hôm nay là ngày vui của Phó tam ca, Phó nhị ca đại nhân nhớ lỗi tiểu nhân, chúng ta chuyện cũ bút mua bán, cùng nhau giúp Phó tam ca thuận lợi đón tân nương về như thế nào?"

      Phó nhị ca, Phó nhị ca, thối tiểu tử kêu được dễ nghe, ai là Phó nhị ca của ?

      Phó Thần phen vặn cánh tay Ngô Bạch Khởi, Ngô Bạch Khởi bỗng nhiên bị tập kích, nhe răng nhếch miệng kêu đau: "Phó nhị ca ngươi đừng mọn như vậy a!"

      Phó Thần thấy bên kia đám người Phó Định nhìn sang, hừ lạnh tiếng, thấp giọng cảnh cáo: " muốn bị thu thập đàng hoàng chút, còn dám động tâm tư xấu, ta đánh gãy chân của ngươi!" Hung hăng đẩy người ra, quay người mất.

      Ngô Bạch Khởi bên nhu cánh tay bên nhìn Phó Thần xa, ánh mắt ném về phía hậu viện Hầu phủ, khóe miệng lặng lẽ cong lên.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh56 others thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ngô Bạch Khởi bắt đầu con đg tán tỉnh Phó Tuyên, hóng đôi oan gia này
      Nhistone thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :