1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đông Xưởng Tướng Công - Lạc Bút Xuy Ngữ (Update 75)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 69: Lửa cháy đến nơi.
      Editor: Jun

      Lam Ngữ Tư ngủ liền tới nửa đêm bị Tùy Yên đánh thức, sau khi mở cửa Dịch An vội vàng chạy vào.

      Bên trong vốn là nơi tư mật, trừ Dịch Khinh Hàn ra nam nhân khác dễ gì vào được, nếu phải có chuyện lớn xảy ra Dịch An làm như vậy.

      Lam Ngữ Tư nhìn sắc mặt ửng đỏ của Dịch An, ở bên ngoài mành thở hồng hộc quỳ xuống.

      "Phu nhân, bằng nên cáo ốm , ngày mai tiểu nhân hỏi Hạ đốc chủ rồi tính sau. Tiểu nhân thấy dường như cung nhân có ý tốt, huống hồ mới hơn nửa đêm, rất kỳ lạ." Dịch An cũng hoảng, lần trước Vạn quý phi triệu Lam Ngữ Tư vào buổi trưa, gióng trống khua chiêng tiến cung như vậy còn làm cho người ta có chút yên tâm. Nhưng hôm nay lại vào đêm khuya, cửa cung sớm đóng, theo lý mà cho dù Thiên Vương lão tử đến đây cũng thể mở cửa cung, nhưng Vạn quý phi lại cố ý vào lúc này lại triệu kiến phu nhân của Dịch Khinh Hàn.

      Dịch An hoang mang lo sợ, việc này nhìn đâu cũng thấy kỳ lạ, mặc dù biết nguyên cớ của Vạn quý phi nhưng có thể thấy được Vạn quý phi là người có nhiều mánh khóe thông thiên.

      "Cáo ốm? Vạn quý phi phải là người dễ đối phó như vậy, có thể là có thủ dụ của Hoàng thượng đêm khuya triệu người tiến cung, cho dù là Hạ đốc chủ cũng ngăn cản được." Lam Ngữ Tư tâm tư xoay chuyển, tay cũng xoắn cả vào nhau nhưng đầu óc lại vẫn tỉnh táo. Kết cục của Lục phu nhân ngay ở trước mắt, nữ nhân dễ xúc động, kiến thức nông cạn vì tướng công nhà mình mà giả điên, chính mình vì sao thể. Cho dù là thể giả điên cũng thể đắc tội Vạn quý phi mà gây phiền toái cho Dịch Khinh Hàn.

      Lần đầu tiên, Lam Ngữ Tư cảm thấy có chút bất lực, trước mắt là đủ loại chuyện, có lẽ bởi vì chưa từng phải lo lắng quá nhiều vì Dịch Khinh Hàn, hoặc là do thói quen được che chở mà nàng chưa từng phải sợ hãi rối rắm.

      Nhưng mà lúc này ở bên cạnh, bỗng nhiên phải đối mặt với rất nhiều thứ, Lam Ngữ Tư dù sợ vẫn phải kiên trì.

      "Nay lão gia hơn hai tháng có liên lạc, nếu phu nhân xảy ra chuyện gì tiểu nhân muôn lần chết cũng hết tội." Dịch An vẫn lo lắng, lầm bầm liên miên.

      " liên lạc? phải cứ nửa tháng là có thư sao? Sao lại có liên lạc?" Lam Ngữ Tư gấp đến độ tiến lên phía trước vén mành tới trước mặt Dịch an vội vàng hỏi.

      Dịch an tự biết mình lỡ miệng, môi giật giật :"Từ hai tháng trước chưa nhận được thư, chắc là do vào tới nội cảnh An Nam nên có tiện."

      "Vậy thư hôm trước ta đọc là cái gì?" Lam Ngữ Tư gằn giọng, hận thể xách Dịch An tra khảo.

      "Đó là trước khi lão gia viết trước, sợ phu nhân lo lắng." Dịch An đành phải tất cả tình hình thực tế, chỉ mong Lam Ngữ Tư biết tình thế nghiêm trọng đồng ý cáo ốm.

      "Vì sao luôn như thế! Ta tình nguyện lo lắng cũng nên được biết ." Lam Ngữ Tư vừa vội vừa tức, dậm chân tại chỗ rồi :" biết nay chàng thế nào rồi, ở An Nam có chuyện gì chứ? Dù sao cũng là hộ sứ thần, sứ thần kia sắc phong cũng phải hạ chiến thư, chắc là an toàn chứ nhỉ?"

      Nhìn Lam Ngữ Tư cẩn thận dò hỏi, Dịch An chỉ có thể yên lặng gật gật đầu, muốn làm nàng phải lo lắng. mặt Dịch An thể điều gì nhưng trong lòng biết nhiệm vụ bí mật của Dịch Khinh Hàn là tìm kiếm cơ hội thích hợp Khánh Nguyên mới có thể xuất binh.

      "Tiến cung, đừng để cung nhân chờ lâu." Lam Ngữ Tư hô lên, bản thân mình là trạch nữ, thể vì tướng công mình làm gì chỉ có thể gây thêm phiền toái cho chàng.

      Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nếu cáo bệnh hoặc lấy cơ khác chỉ sợ Vạn quý phi giận chó đánh mèo Dịch Khinh Hàn.

      "Phu nhân, bây giờ tiểu nhân tới trước phủ Hạ đốc chủ, trời sáng liền báo cho đốc chủ biết." Dịch An nghĩ nghĩ, cũng có biện pháp nào tốt hơn.

      Lam Ngữ Tư mặc quần áo chỉnh tề ra gặp cung nhân Vạn quý phi phái tớ, vừa mới chuẩn bị lên xe nghe thấy ở góc đường có trận huyên náo xôn xao, lập tức liền thấy đám Cẩm y vệ cưỡi ngựa đến.

      Đám người đó cầm đuốc, chiếu đèn đuốc sáng trưng trước cửa Dịch phủ, người cầm đầu là Vạn đốc. Vạn đốc xuống ngựa với người phía sau:"Cửa chính và cửa sau đều được bỏ qua, con ruồi cũng để bay lọt!"

      "Vạn chỉ huy sử, xin hỏi đây là cớ gì??? Vì sao lại..." Dịch An bị ngắt lời.

      Vạn Đốc hung thần ác sát :"Hừ, An nam là mệnh lớn, Dịch Khinh Hàn lại giết sứ thần vạn tuế phái , sau đó lại ở trong vương cung An Nam. Vạn tuế phái Lý tướng quân dẫn theo mấy vạn đại quân xuống phía nam bắt người! Các ngươi quan hệ thân thiết với phản tặc đều phải bắt vào đại lao chờ thẩm vấn."

      Lam Ngữ Tư nghe xong nhanh cắn môi, tim đập thình thịch:"Ngươi bậy!" Lam Ngữ Tư xong lời này được nữa, Dịch Khinh Hàn thế nào rồi, có an toàn hay , giết sứ thần cãi thánh chỉ sao! Có thể bị người ta hãm hại hay ! trong đầu có ngàn vạn suy nghĩ , nàng chỉ cảm thấy trong lòng từng đợt từng đợt đau buồn.

      "Vạn chỉ huy sử, xin hỏi có thủ lệnh hay , lão gia nhà ta là người Đông Xưởng, phải Cẩm y vệ các người muốn bắt là bắt!" Dịch An đứng trước mặt Vạn đốc, che phía trước Lam Ngữ Tư.

      "Bản quan chính là thủ mệnh, nay Dịch Khinh Hàn là tù nhân, tịch thu hết tài sản và giết cả nhà cũng chỉ là chuyện sớm muộn, cút ngay cho ta!" Vạn đốc xong liền đẩy Dịch An ra bắt lấy Lam Ngữ Tư, lại bị cung nhân ngăn lại.

      "Vạn chỉ huy sử, ngài muốn ai, tịch thu tài sản hay giết cả nhà ai, Tạp gia đều xen vào, nhưng Dịch phu nhân là người nương nương của chúng ta muốn."

      "Công công cứ đùa, bản quan cũng chỉ vì công việc mà thôi." Vạn đốc nhíu mày, vẫn có vài phần kiêng kị với cung nhân.

      "A? Cái gì cơ? Trừ phi là ý chỉ có vạn tuế ràng là bắt Dịch phu nhân, cách khác Tạp gia vẫn thể cho ngươi mang ." Công công mang theo nhiều người, lý ngoại trừ vạn tuế và Vạn quý phi dù ai cũng được làm.

      "Vạn tuế lệnh bản quan điều tra chuyện sứ thần, bản quan phải tra , mong công công chớ làm khó bản quan." Tuy bề ngoài Vạn đốc và Vạn quý phi ở cùng phe phái nhưng lý ra đều có tâm tư riêng, công công kia cũng biết duyên cớ cho nên cũng sợ đắc tội Vạn đốc, chỉ cần lòng dựa vào Vạn quý phi mà làm việc sao hết.

      "Vạn chỉ huy sử, vạn tuế chỉ bảo ngài điều tra chuyện sứ thần, Dịch đại nhân chính là người hộ tống sứ thần, nghiêm khắc còn tính. Còn nữa, rằng Dịch đại nhân giết sứ thần, chưa có bằng chứng cũng chưa điều tra ràng mà muốn bắt người, chỉ sợ rằng vạn chỉ huy sử hiểu sai ý rồi." Công công kia xong liền có kiên nhẫn mà khoát tay, :"Thôi thôi, Tạp gia cũng muốn quản nhiều chuyện như vậy, nhưng nương nương muốn người, Tạp gia nhất đinh phải mang người về cung."

      Vạn đốc trơ mắt nhìn công công kia đem Lam Ngữ Tu lên xe, tức giận tới nghiến răng nghiến lợi. Nghĩ lại lượt Dịch Khinh Hàn còn hy vọng xoay người, định rằng hừng đông vào cung gặp người, như vậy muội muội Vạn quý phi này nữ nhân râu ria mà để ý tới tình cảm huynh muội.

      Lam Ngữ Tư chưa kịp câu với Dịch An phải lên xe. Vén màn xe lên, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Dịch An lại nhớ tới Dịch Khinh Hàn, tâm loạn như ma.

      Tùy Yên bất an ngồi cạnh Lam Ngữ Tư vào cung. Lam Ngữ Tư đứng ngồi yên, trong lòng đầy lo lắng chuyện Dịch Khinh Hàn, mong là an toàn, nếu làm chuyện đó chắc chắn là bị người ta hãm hãi. Lam Ngữ Tư sợ hãi ngừng tự an ủi bản thân, Dịch Khinh Hàn có biện pháp, trước kia như vậy, sau này cũng vậy, cho dù lần nào cũng là như vậy.

      Vào tới hoàng cung, Lam Ngữ Tư lại đổi cỗ kiệu khác, bên ngoài kiệu vẫn tối thui mảnh như cũ, tường cung màu son trong màn đêm cũng trở nên lãnh quỷ dị.

      Lam Ngữ Tư ngồi ở bên trong kiệu mà suy nghĩ miên man, nếu Vạn quý phi định gây bất lợi cho mình lần trước tại sao hành động! Vương phu nhân trước khi nhắc tới nàng, nhìn tăng cũng phải nhìn mặt phật, cho dù mặt mũi Vương phu nhân đủ lớn để khiến cho nương nương như nàng ta quan tâm tới mình nhưng cũng cố ý khó xử.

      An nguy của bản thân biết thế nào, tình hình của Dịch Khinh Hàn cũng khiến nàng lo lắng, Lam Ngữ Tư cố nén khóc thành tiếng, trong lòng sợ đến đòi mạng. Nếu người cho dù phải lên núi đao xuống biển lửa cũng dám xông pha. Giống như Lục phu nhân vậy, tuy đáng giận nhưng cũng là vì tướng công nhà mình mà có thể nhẫn nhịn hơn bất kì ai, đây chính là chân tình.

      Lam Ngữ Tư bắt tâm tình trấn định lại, nếu bản thân cũng lại bối rối chỉ có khả năng phân ưu giúp Dịch Khinh Hàn mà chừng còn làm liên lụy đến .

      Trong lòng Lam Ngữ Tư diễn ra vô số cảnh tượng, hoặc là quỳ xuống đất cầu xin tha cho Dịch Khinh Hàn, hoặc là chịu để Vạn quý phi giận chó đánh mèo giúp Dịch Khinh Hàn, nhưng khi bắt gặp màn trước mắt sững sờ nghĩ được gì nữa.

      Vạn quý phi đầu tóc rối tung, ngồi ở Noãn các trừng mắt nhìn người bốn phía, cung nhân cùng công công quỳ đầy phòng, ai dám thở mạnh.

      "Con của ta, có người dùng phù chú, bọn cẩu nô tài các ngươi, mau tìm ra con của ta!" Hai mắt Vạn quý phi sưng đỏ tràn đầy lửa giận, ánh mắt lo lắng quét lượt người ở đây.

      Lam Ngữ Tư quỳ ở phía sau, với tiểu cung nữ run lẩy bẩy bên cạnh: "Nương nương làm sao vậy? Con nào?" Vài năm trước, con của Vạn quý phi chết non, nay lại bảo người tìm ra nó, là chuyện có khả năng.

      Vạn quý phi mở to hai mắt nhìn, , hai tay nắm chặt khăn tay, cắn đôi mối đến rướm máu. Trong phòng, mọi người đều xem mình thành đồ trang trí, sợ bị Vạn quý phi chú ý tới, lúc này, tiểu cung nữ lặng lẽ tới cửa, với cung nữ lớn tuổi:"Hôm nay, Vạn tuế gia vì chuyện An Nam mà mệt mỏi cả ngày, sớm ngủ rồi, Miên công công chớ làm phiền, bảo, bảo chúng ta chăm sóc tốt nương nương, ngày mai rồi sau."

      Cung nữ nghe xong vẻ mặt lo lâu, giọng than thở:"Nương nương lại phát tác, bảo chúng ta chăm sóc tốt sao? Ông trời phù hộ, đừng có để xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

      Lam Ngữ Tư nghe hai người chuyện xong lại nhìn bộ dáng Vạn quý phi, trong lòng kinh hãi, phải là phát điên đấy chứ! Bộ dáng trừng trị hạ nhân bình thường đâu có như vậy, xem ra thần trí Vạn quý phi ràng, nhìn bộ dáng này giống bị điên.

      Nghĩ như vậy chợt nghe thấy Vạn quý phi hỏi:"Dịch phu nhân, Lục phu nhân, còn có Lỗ phu nhân Hàn Lâm gia đến chưa?"

      Trong lòng Lam Ngữ Tư cả kinh, liền có cung nhân đem mình cùng Lục Lỗ hai vị phu nhân kéo về phía trước, nguyên lai hai người đó sớm đến, mới vừa rồi biết là quỳ ở ngõ ngách nào.

      ", ngươi giấu con của ta ở đâu?" Vạn quý phi hét lên với Lục phu nhân, nàng ta sợ tới mức lạnh run, sơ đến mức chân nhũn ra ngã lăn mặt đất.

      "Ngươi ngươi , ta biết ngươi là người tốt, ngươi nhất định biết nàng ta giấu con của bản cung ở đâu!" Vạn quý phi thấy Lục phu nhân té mặt đất quay đầu hỏi Lam Ngữ Tư.
      susuwindlove_9693 thích bài này.

    2. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 70: Sinh ly tử biệt.
      Editor: Jun

      Lam Ngữ Tư ngẩn người, hiểu được hoàn cảnh tại của chính mình, xem ra Vạn quý phi triệu mình tiến cung liên quan tới Dịch Khinh Hàn mà là bệnh điên của nàng ta phát tác.

      Lam Ngữ Tư yên lòng, nghe thấy câu hỏi của Vạn quý phi bước lên phía trước :"Nương nương, hài nhi của người tới rồi, chỉ cần nương nương ngủ giấc khi mở mắt thấy con của người."

      Vạn quý phi nghe lời này nhíu mày suy nghĩ, lo lắng hỏi:"Có ?"

      ", tin ngài hỏi những người khác xem." Lam Ngữ Tư thổi to lá gan. Bên này Lục phu nhân sớm mặt mũi lấm lem, ngã mặt đát dám lên tiếng, Lỗ phu nhân thấy thế vội lau mồ hôi lạnh trán hùa theo, cung nhân xung quanh cũng liện tục phải.

      Vạn quý phi cũng mệt mỏi, tức xụi lơ, khi ngã xuống còn :"Cũng sắp đến đây, cũng sắp đến đây. Ta biết, là hoàng hậu giấu con của ta , cũng sắp đến đây."

      Cung nữ lớn tuổi thấy thế tiến lên, muốn đỡ Vạn quý phi nằm xuông, những người khác cũng thở ra. Ai ngờ tiếng trẻ con khóc nỉ non đột nhiên vang lên, Vạn quý phi ngồi bật dậy, đẩy cung nữ lớn tuổi kia ra, hét to muốn đứa .

      Vốn Lục phu nhân xụi lơ, thấy thế khóc tê tâm liệt phế.Vạn quý phi hét to muốn đứa trẻ, cung nữ ở cửa cung bất đắc dĩ bế đứa trẻ được quấn tã lọt đến.

      Lục phu nhân thấy thế cũng biết lấy đâu ra khí lực lập tức bổ nhào xuống dưới chân cung nữ kia, ôm lấy chân nàng ta buông, la hét.

      Đứa trẻ mới sinh kia là con của Lục phu nhân, Vạn quý phi cũng mặc kê, điên điên khùng khùng muốn ôm đứa trẻ. Lục phu nhân bị cung nhân hai bên đè lại thể tới gần.

      Vạn quý phi ôm đứa trẻ kia, vừa rồi cò có vẻ mặt từ ái, đột nhiên sắc mặt thay đổi hét to." Đây phải là con của bản cung, đây là con của tiện phụ kia, tiện phụ kia giấu con của bản cung , bản cung muốn giết chết con nàng ta!" xong liền giơ cao đống tã lót lên.

      "Nương nương, con của người mau tới thôi, có ai bồi tịch mịch, vậy giữ lại đứa trẻ này làm bạn ." Lam Ngữ Tư thấy bệnh của Vạn quý phi lại phát tác tiến lên trước từng bước vội vàng . Mặc dù nàng thích Lục phu nhân nhưng cũng đành lòng nhìn đứa trẻ phải chết.

      "Phải ? Vậy..." Vạn quý phi do dự, buông cánh tay. Cung nhân bên cạnh liền tiếp lấy đứa trẻ trong tã lót, vội vàng ôm .

      Lục phu nhân nhìn thấy Vạn quý phi giơ đứa trẻ lên cao nháy mắt chết ngất, Lỗ phu nhân quỳ bên cạnh cũng có cách gì, lúc này thấy Lam Ngữ Tư ra tay giúp đỡ khỏi quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt có tia cảm kích.

      "Ngươi từng gặp con của bản cung sao? Nó có khỏe ?" Vạn quý phi vừa hỏi vừa khóc nức nở với Lam Ngữ Tư.

      "Nó rất tót, ngủ đủ ăn no, rất mập mạp." Lam Ngữ Tư cố tìm từ ngữ hình dung về đứa trẻ, chỉ nghĩ tới việc trước hết phải làm Vạn quý phi ổn định lại.

      Vạn quý phi vì đứa trẻ mà khóc thảm thiết trái ngược hẳn với nàng lúc bình thường kiêu ngạo ương ngạnh, lúc này cũng chỉ là người đáng thương. Chân trời có ánh nắng mặt trời, nhiệt độ khí cũng bớt lạnh, trời mau sáng. Giọng mỏng mảnh của công công truyền nào, hoàng thượng tới. Mọi người trong phòng vội vàng lui ra, Lam Ngữ Tư, Lục phu nhân và Lỗ phu nhân cùng vài phu nhân quan quyến cũng bị đưa ra khỏi Nghênh Khánh cung.

      Khi ra ngoài, Lỗ phu nhân hơi thấp đầu, nhàng :"Đa tạ Dịch phu nhân."

      Trong đầu Lam Ngữ Tư chỉ toàn nghĩ tới Dịch Khinh hàn, lúc này nghe thấy lời Lỗ phu nhân biết nàng vì con của tỷ muội mà đa tạ mình, vì thế cười gật gật đầu, :"Chút chuyện đáng nhắc đến, Lỗ phu nhân quá lời."

      Lỗ phu nhân và Lam Ngữ Tư cũng quen biết nên cũng có ôn chuyện, lời cảm tạ sau đó liền :"Chuyện Dịch đại nhân, lão gia nhà ta chuyện này chỉ sợ dữ nhiều lành ít. Nếu Dịch phu nhân có biện pháp nên ở trong cung, ra khỏi cung chỉ sợ bị bắt vào ngục."

      Lam Ngữ Tư hiểu ý tứ của Lỗ phu nhân, nếu phải cung nhân của Vạn quý phi cứng rắn chỉ sợ rằng bản thân mình vào được cung, lần này ra ngoài chừng lập tức bị Vạn đốc bắt .

      Tuy Lam Ngữ Tư sợ nhưng cho dù nàng muốn ở lại trong cung tránh né tai ương hay vào ngục cũng phải suy tính vì chính mình. Nàng sợ và lo lắng cho an nguy của Dịch Khinh Hàn.

      "Đa tạ." Đầu óc Lam Ngữ Tư rối loạn, theo cung nhân dẫn đường ra ngoài cung.

      được vài bước Lam Ngữ Tư đột nhiên đỡ lấy trán nhắm mắt lại.

      "Dịch phu nhân, ngài sao vậy?" Cung nữ dẫn đường thấy thế liền tiến đến hỏi.

      "Đầu ta choáng váng, , nổi." Lam Ngữ Tư nghĩ là giả bộ bất tỉnh để ở lại, tìm cơ hội gặp Hoàng thượng hoặc Vạn quý phi để biện giải giúp Dịch Khinh hàn mấy cậu, cho dù có tác dụng cũng có thể do thám được cái nhìn của Hoàng thượng với Dịch Khinh Hàn.

      Lam Ngữ Tư biết mình thấp cổ bé họng, có lẽ gặp được Hoàng thượng, cho dù là có khả năng bị chém đầu nàng cũng muốn thử lần.

      Cung nữ kia thấy thế liền đỡ lấy cánh tay Lam Ngữ Tư, nâng nàng theo hướng khác. Lam Ngữ Tư thấy chuyện mình thực được, dọc đường lại tính bước tiếp theo, chú ý tới cung nhân kia đưa mình càng ngày càng xa, thẳng tới chỗ yên ắng, bốn phía là cung tường rách nát, cỏ mọc hỗn độn, gió lạnh thổi tới từng trận.

      "Đây là đâu?" Lam Ngữ Tư hề đề phòng, bỏ cánh tay cung nữ kia ra, lui lại phía sau hai bước hỏi.

      "Dịch phu nhân, oan có đầu nợ có chủ, ta cũng chỉ là bị người sai khiến, thể làm theo, ngài làm quỷ cũng nên tìm Vạn chỉ huy sử mà báo thù." Cung nữ đó xong phía sau xuất hai gã công công, trong tay mang theo dây thừng.

      Lam Ngữ Tư dựng tóc gáy, giọng run run:"Ta và cung, cũng ra khỏi cung, sợ cung nhân tra ra sao?"

      "Nếu tính trừ bỏ ngươi ở trong cung đương nhiên đều chuẩn bị tốt." Hai gã công công phía sau xong liền tiến về phía Lam Ngữ Tư.

      Lam Ngữ Tư thấy mất mạng tới nơi liền chạy vào trong ngách , tiếc rằng càng chạy càng yên ắng, càng chạy càng hoang tàn vắng vẻ, sống thấy người chết thấy xác, đó là nơi chôn xương nàng. Trong thâm cung có vô số oan hồn, nàng phải cái oan hồn đầu tiên, cũng phải cái cuối cùng.

      Lam Ngữ Tư sức cùng lực kiệt, chạy nữa mà bất động, chính vào lúc này trước mặt xuất nữ tử mặc bạch y. Nàng kia tóc tai rối tung, cả người màu trắng, ngay cả tay lộ ra ngoài cũng có huyết sắc.

      Lam Ngữ Tư ngẩng đầu lên nhìn, lấy hết khí lực cả người hét lên chói tai, nữ tử bạch y tóc tai rối tung đó hé ra khuôn mặt có ngũ quan. có mắt mũi, có miệng, chỉ hé ra bộ mặt toàn máu thịt. Hai gã công công phía sau vốn chạy chầm chậm có vội vàng, thấy cảnh này lập tức sợ tới bất động.

      Cung nữ kia cũng tiến lại đây,thấy nữ tử kia sợ tới mức mặt cắt còn giọt máy, kêu to "Đoan phi tha mạng, Đoan phi tha mạng." Nữ tử măc bạch y có chân, chậm rãi tiến về phía trước, hai gã công công cùng cung nữ kia đầu óc trống rỗng liền chạy mất dạng, mãi đến khi khuất phía sau tường cung.

      Lam Ngữ Tư cũng muốn chạy nhưng khi cố gắng ngẩng đầu lại thấy ai. Da đầu run lên, đột nhiên đôi tay bưng kín miệng, kéo nàng vào lùm cỏ gần tường viện.

      "Chủ tử, ngài nhanh , nơi này có lão nô." gian tế cất giọng .

      "Có người muốn giết nàng, nàng ở lại chỗ này chắc chắn bị giết." giọng thiếu niên rất quen thuộc. Lam Ngữ Tư mở mắt ra đúng là thiếu niên ngẫu nhiên gặp tên "Châu Tử" ngày hôm ấy.

      "Tỷ tỷ tỉnh rồi theo ta , ta đưa tỷ chạy trốn." Đôi mắt to của Châu Tử lóe lên.

      "Các ngươi?" Lam Ngữ Tư nhìn Châu Tử cùng ba công công xung quanh.

      "Tỷ tỷ, chúng ta ." Hạt Châu kéo Lam Ngữ Tư mới phát nàng sớm còn sức lực, vì thế đỡ lưng Lam Ngữ Tư, tới bên sườn tường cung rách nát.

      Ba công công kia bất đắc dĩ theo, năm người xuyên qua tới tường cung.

      "Các ngươi theo ta ." vào trước cung tường rách nát, Châu Tử quay đầy với ba công công kia.

      "Chủ tử có tâm, chúng nô tài cũng uổng cuộc đời này. Chúng nô tài muốn ở lại bám trụ Vạn quý phi, nàng tỉnh lại nhất định bắt chủ tử, chúng nô tài ở lại bố trí nghi trận, có thể làm được gì làm, chủ tử có thể xa xa." công công trong đó lau nước mắt, cố gắng bày ra nụ cười, :"Chủ tử yên tâm, Vạn quý phi bắt được người, chúng nô tài là tiểu lâu la đáng để nàng chú ý tới, chúng nô tài còn chờ chủ tử trở về phong thưởng."

      "Theo ta ." Châu Tử rơi lệ, chỉ có thể ngừng lặp lặp lại lời đó. Lam Ngữ Tư cùng ba công công biết ràng, Vạn quý phi sao có thể tha cho ba người, bắt được Châu Tử nàng chắc chắn khiến ba người chết tử tế, ba người bọn họ đợi được ngày đó.

      Chỉ sợ ngay cả chết toàn thây cũng thể, ngũ mã phanh thây hay chặt tứ chi ngâm rượu, Vạn quý phi đều thích nhất.

      "Chủ tử, người phải nhớ kỹ, tìm đại tướng quân thành Trấn Nam." công công vừa khóc vừa :"Nếu chúng nô tài thể cùng chủ tử chơi trốn tìm người vẫn phải vui vẻ, vui vẻ. Nô tài thể cằn nhằn nhắc nhở người người vẫn phải ngủ sớm, chớ để lạnh. Chớ..."

      Châu Tử vẫn khóc ngừng, chịu rời . Ôm thắt lưng của công công, nước mắt nước mũi cọ đầy người , ngờ lại giống như đứa bé như vậy.

      Công công kia ngừng khóc, dùng sức bỏ tay của Châu tử ra, mặc kệ Châu Tử đau, đẩy hai người ra ngoài tường, bất chấp tôn ti. Ngón tay của Châu Tử bị đụng đau mới rút tay về, chống tay lên tường viện khóc lóc ngừng. Rốt cục cũng chỉ là đứa bé, nhưng vẫn bám vào tường chịu rời .

      công công thấy thế khỏi lo lắng, nếu để trễ thời gian chỉ sợ là Vạn quý phi tìm được, vì thế với Lam Ngữ Tư:"Vị phu nhân này, biết thân phân của người như thế nào, nhưng nếu chủ tử của chúng ta nguyện cứu người chính là ân nhân của người. Thỉnh người mang chủ tử , nếu trễ thời gian năm người chúng ta đừng mong sống sót, chúng nô tài cầu phu nhân." xong mạnh ngẩng đầu lên, cái trán phát ra thanh va chạm, tại nơi tường viện yên tĩnh tiếng động như vậy vô cùng chói tai, va chạm tới trong lòng người.

      "Ta bao giờ ở lại trong cung nữa, ta bao giờ ở lại trong cung nữa, ta nghe các ngươi, các ngươi nhất định phải chờ ta trở lại." Châu Tử lau nước mắt, đợi Lam Ngữ Tư khuyên bảo :"Các ngươi nhất định phải chờ ta trở lại." xong liền kéo Lam Ngữ Tư chạy vào trong màn đêm, chạy vào trong tương lại vô định.

      Lam Ngữ Tư theo thiếu niên kia chạy xa, chạy ra cổng thành mới tìm chỗ nấp nghỉ tạm.

    3. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Xin lỗi các bạn vì tuần này đăng được truyện. Cứ tưởng đến cuối tuần rảnh rang hơn, ai dè càng lúc càng bận. Dạo này mình có 2 môn chuyên ngành cùng lúc, lụt đồ án, hạn hán tiền. chủ nhật còn phải làm thêm, sếp lại là giảng viên lớp luôn T_T khóc ra nước mắt. Nhiều khi chỉ muốn bốc hơi cho xong, T_T, mọi người đừng thắc mắc tại sao bây giờ mình có thời gian ngồi viết nhé, mình trốn việc chút thôi, làm bài đây. T_T T_T T_T
      ps/ đăng truyện mình cảm thấy áy náy lắm, dù mỗi lần đăng truyện chỉ có khoảng 3 like T_T.
      beo, heavydizzy, green592 others thích bài này.

    4. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Xin lỗi vì tuần này và tuần sau mk đăng đc truyện :-( mình k muốn vz đâu nhưng bất đắc dĩ quá, sẽ drop, m.n thông cảm nha :-((((
      susu, heavydizzyLạcLạc thích bài này.

    5. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Tuần này mình come back up truyện nhé, tuần này 2 chương , vì mình vẫn còn bận quá ạ. Tuần sau có lẽ rảnh rồi tăng tăng chương hơn trước. ^_^ Cám ơn
      beosusu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :