1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Siêu mẫu - Hồ Ly Xù Lông (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      7. Dư luận . . .

      Edit : babynhox

      Ba ngày sau, cấp của Tĩnh Quang công bố người đại diện "FAINT SCENT" lần này.

      người mẫu gọi là Tĩnh An.

      người mẫu chút danh tiếng làm cho người trong giới lẫn bên ngoài đều mù mịt.

      Sau khi cấp Tinh Quang công bố tin tức bình luận càng kéo đến lũ lượt.

      Nhiều nhất chính là người hâm mộ Lý Na, đồng loạt dùng lời trách cứ ác liệt nghi ngờ lựa chọn của Tinh Quang, càng khinh bỉ mà cho rằng Tĩnh An là dựa vào quy tắc ngầm mới có thể chiếm vị trí cùng giành được cơ hội đại diện lần này.

      Trong lúc tất cả giải trí truyền thông, giải trí tạp chí cũng hưng phấn, rối rít phái phóng viên thông qua các loại đường dây liên lạc với cấp cao Tinh Quang...... thực vốn nên thuộc về người mẫu Lý Na, số phóng viên có ánh mắt nham hiểm lặng lẽ bấm số điện thoại của trợ lý Tiêu Mạc Phàm.

      Hôm sau, chỉ là sau mười tiếng Tinh Quang công bố tin tức này, bản tin về Tĩnh An ùn ùn kéo đến đầy trang đầu cả báo giải trí và kênh giải trí.

      Các nhà báo truyền thông ranh mãnh chỉ đào chuyện Tĩnh An đâm xe tự sát ào hơn tháng trước, càng biết từ đâu lấy được bình luận về Tĩnh An của các ngôi sao nổi tiếng thuộc công ty Tinh Quang, biết cố ý bỏ chữ lấy ý hay hoặc là những thứ bình luận này đều là bịa đặt bừa, tóm lại đều là những tin tiêu cực.

      "Tôi muốn biết tên những người mẫu trong này, dường như tôi chỉ gặp qua cặp chị em sinh đôi." Lúc này, mặc T-shirt trắng dùng ngón trỏ trơn bóng trắng noãn chậm rãi lướt qua từng chữ mày đen báo chí, ánh mắt của lóe lên cái, lông mi dài lại vững vàng che kínđáy mắt lên tình cảm phức tạp này, "Làm bậy ném lược lên người những người mẫu khác? Sao tôi nhớ là chính tôi bị lược đập trúng?"

      "Trong buổi tối chim sẻ biến thành phượng hoàng, làm sao có thể làm người khác ghen tỵ. Cái này với em cũng tốt, ở biết sắp tới có thể thành phượng hoàng hay , chừng liền bị những thứ tin tiêu cực này làm cho sụp đổ." Trần Sâm mới vừa xong, chợt cảm giác lời này của mình có chút ổn, đưa mắt nhìn vẻ mặt như thường của , biết nên làm thế nào sửa lại.

      "Cái đó, mặc dù biết tại sao Tinh Quang lựa chọn em, nhưng dù sao danh tiếng của em quá , cho nên FAINT SCENT cầu em mình thử vài lần nửa cũng quá đáng." Trần Sâm giả bộ như bất đắc dĩ tiếp tục , trong lòng lại cho là cầu của FAINT SCENT cực kỳ đúng đắn , đây cũng phải là ta muốn người mẫu của mình có thể mượn cơ hội đại diện này làm nên danh tiếng, chẳng qua là bây giờ yên lòng Tĩnh An có thể gánh vác nhiệm vụ quan trọng này. Cứ thế đến bây giờ Trần Sâm cũng còn cảm thấy lựa chọn lúc trước của Tinh Quang nhất định là xảy ra nhầm lẫn.

      " là cho mình em thử vai, nhưng tôi hỏi thăm được người mẫu thử vai lần này... Còn bao gồm Lý Na."

      Trần Sâm nhìn Tĩnh An ngẩng đầu lên nhìn ta, mặt là vẻ mặt .

      Sau chốc lát, Tĩnh An chợt nở nụ cười , giữa hai lông mày vẫn là vẻ chắc, "Nếu người phụ trách FAINT SCENT còn chưa tới, tôi muốn ra ngoài dạo chút, tôi sợ đợi mình quá thất lễ."

      Cùng thử vai với người mẫu, làm sao có thể khẩn trương hốt hoảng đến thất lễ.

      Trần Sâm cũng thêm cái gì, chỉ là gật đầu cái.

      *****************

      "U, đây là có mắt còn là thế nào, đường cũng có thể làm đổ cà phê của tôi, là xui xẻo!"

      "Tiểu Lý, còn ngây người cái gì, còn đem ly khác cho tôi!"

      đường có hơi vắng vẻ, mặt Tĩnh An thay đổi nhìn trợ lý khúm núm và người mẫu Bắc Huyên ở trước mắt.

      Vốn là tâm trạng phiền loạn, càng tăng thêm mấy phần vui.

      Liếc mắt nhìn trợ lý đụng nhau với mình, rồi sau đó chuyển dời ánh mắt đến mặt Bắc Huyên, ánh mắt Tĩnh An lạnh lùng, "Cũng phải cảm ơn ly cà phê lúc đầu khong nóng."

      Mặc dù lúc bộ có chút mê mẫn, nhưng mình dọc theo tường chậm rãi mà cũng có thể đụng vào người?

      Tĩnh An cảm thấy buồn cười, là đường này quá chật, hay là trong mắt phía bên kia căn bản thấy tồn tại của ?

      số đáp án, cần cũng biết.

      Ánh mắt Tĩnh An nhếch , lúc nhìn camera ở góc trần nhà lạnh lùng cười tiếng.

      tiếng động thay đổi vị trí của mình, để cho mình hoàn toàn tiến vào bên trong phạm vi camera.

      "Nghe ý này của , là tôi cố ý gọi người đổ cà phê lên người sao?" Tính tình Bắc Huyên luôn luôn tốt, huống chi là đối với người mẫu mới nhìn vừa mắt này, sau khi chê cười xong câu đó, mắt cũng nghiêng cái lại tới bên cạnh trợ lý hỏi, "Tiểu Lý, xem, tôi có kêu đem cà phê hất lên người đại diện FAINT SCENT tương lai này ?"

      Mặc dù đúng là ta thấy mình người mẫu này, mới ác ý gọi trợ lý bưng cà phê đụng vào người , nhưng lời của Bắc Huyên vẫn hùng hồn như vậy.

      "... phải, là tôi đụng vào ." Trợ lý trả lời, khỏi liếc trộm Bắc Huyên cái, ngón tay vô ý thức co rúc xuóng.

      Lúc này Tĩnh An khẽ rũ mi mắt xuống, sâu trong đáy mắt là lạnh lẻo, cười khẽ tiếng mở miệng, trong giọng ràng mang theo khinh thường cùng kiêu ngạo lạnh lùng, "Đúng là Lâm Lang sai, tính tình như vậy, có thể tiếp tục phát triển ở giới người mẫu thậm chí là cả làng giải trí, có thể là đầm rồng hang hổ, , nên chuyện cười, phải sao?"

      Bị Tĩnh An có thái độ kích thích ghét bỏ, sắc mặt Bắc Huyên thoáng qua đen xuống, nóng nảy như , hoàn toàn có suy tính đến đây là đường lúc nào cũng có người ngang qua, liền hung hăng giơ tay lên tát Tĩnh An.

      Khóe miệng cong lên ý lạnh, ánh sáng trong mắt Tĩnh An chợt lóe rồi biến mất.

      Theo hướng bàn tay đánh tới, Tĩnh An đúng lúc mà lui về phía sau bước và nghiêng đầu , cũng nhanh chóng lấy tay đặt lên nên bị chỗ gương mặt bị bàn tay đánh tới.

      Vẻ mặt kinh ngạc, ủy khuất hoàn mỹ vừa lúc được camera ghi hình lại.

      "Rất tốt, lại dám né tránh!" Mở đôi mắt đẹp tức giận, Bắc Huyện càng vừa ý giơ tay lên lần nửa.

      Nhưng đường cuối thang máy lúc này lại từ từ mở ra, trợ lý chú ý đến đầu tiên lập tức kéo tay Bắc Huyên lại, sử dụng ánh mắt ra hiệu ở đầu thang máy kia.

      Nhận được tín hiệu cảnh báo, hất tay trợ lý ra, Bắc Huyên lạnh lùng "Hừ" tiếng với Tĩnh An sau đó liền cứ thế ra đầu khác, cũng quay đầu lại câu với người phía sau : "Dựa vào , còn chưa đủ tư cách tôi!"

      có tư cách sao? Tĩnh An để tay bụm mặt xuống, nhìn về phía Bắc Huyên rời khỏi.

      "Tĩnh An?" Bỗng nhiên vang lên tiếng trong trẻo lạnh lùng mang theo chút dịu dàng, có mùi vị quen thuộc.

      Còn chưa giấu kỹ ánh sáng trong mắt, Tĩnh An quay đầu lại chỉ thấy bóng dáng thon dài cao ngất vững bước tới gần .

      Ánh nắng mùa hè xuyên thấu qua đường và cửa sổ sát đất rọi vào, ánh mặt trới chiếu rọi đường nét mặt , ấm áp mà đẹp mắt.

      Vậy mà...

      Trong mắt Tĩnh An lúc này, lại làm cho Đường Dự càng tới gần bỗng kinh ngạc.

      Trong mắt này, có lạnh nhạt, có tự tin... Còn có kiêu ngạo lạnh lùng, cùng với vẻ phức tạp mà Đường Dự nhìn .

      "Đường... Dự." Tĩnh An phản ứng kịp, trong nháy mắt liền che giấu làm cho Đường Dự kinh ngạc.

      nở nụ cười lần nửa, hình như mới vừa rồi thấy chẳng qua là cảnh tượng huyền ảo, lúc vẻ mặt Đường Dự hơi động lại chú ý tới dấu vết ô bẩn quần áo của Tĩnh An.

      "Em cứ như vậy mà tham gia thử vai FAINT SCENT?" Đường Dự híp híp mắt.

      Cúi đầu nhìn áo T-shirt trắng bị cà phê nhuộm mảng vẩn đục, Tĩnh An có ngượng ngùng, chẳng qua là có vẻ hơi lúng túng cười khổ : " biết có trở về thay bộ đồ hay ?"

      "Nếu như em muốn bởi vì lý do tuân theo này mà làm cho FAINT SCENT bỏ qua em." Đường Dự lắc đầu cái, trong mắt nhìn Tĩnh An có ý trêu ghẹo, "Huống chi, ý của tôi là em tính mặc áo T-shirt quần jean tham gia thử vai sao?"

      Mặc dù quần áo như vậy, mặc, có loại thích thú thời thượng gắn liền thoải mái đơn giản.

      Tĩnh An nhịn được cười tiếng, ý của Đường Dự sao lại hiểu, buổi thử vai giống như FAINT SCENT, bộ tốt hơn có thể quần áo có nhãn hiệu cao quý là trang bị thể thiếu của người mẫu, thể phủ nhận những thứ kia nếu nhãn hiệu cao quý, đúng là lúc mặc lên người có thể thấy thân thể và khí chất của mình tốt hơn.

      Đạo lý người dựa vào trang sức quần áo, phải là hiểu. Nhưng mà...

      Tĩnh An khoa trương mà thở dài cái, nhíu mày, trong lúc hưng phấn vụng về : " có cách, ai bảo tôi chỉ là người mẫu , tiền này... Đủ ấm no liền tệ. Nếu như chi phí này công ty thanh toán, tôi cũng để ý mà càn quét các cửa hàng nhãn hiệu nổi tiếng."

      Sau khi xong vẫn quên làm vẻ mặt hâm mộ đưa mắt nhìn Đường Dự toàn thân là quần áo hàng hiệu nổi tiếng.

      Có thể bị vẻ mặt và lời của mình bây giờ chọc cười, Tĩnh An lại nở nụ cười trước, "Cho nên nếu ra tay từ quần áo, bằng trái lại con đường riêng."

      trong ấn tượng của Đường Dự vẫn luôn cười, có lúc là cười lễ phép, có lúc là cười chân thành, có khi lại là cười xa cách, nhưng... Vào giờ phút này, vẻ mặt cười đến bướng bỉnh, cũng là lần đầu tiên Đường Dự thấy.

      Ngay sau đó, khóe miệng Đường Dự cũng mở ra cười vui vẻ sâu, "Mặc dù giá trị đồ cổ cao hơn, nhưng lại cách nào giống như giống như kim cương, vào lúc mới gặp gỡ liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, mà bộ quần áo có thể làm cho ưu điểm hoàn mỹ của chủ nhân ra trong lần đầu tiên thử vai thường đưa đến tác dụng mấu chốt. Cho nên..."

      "Tôi thanh toán chi phí quần áo trang sức cho em." Đường Dự càng vui vẻ hơn.

      ràng Tĩnh An giật mình, nhưng lại hết sức chần chờ nhìn về Đường Dự cười dịu dàng.

      "Tôi cũng muốn để cho người khác nghi ngờ ánh mắt chọn người mẫu của mình." Nhận thấy hoài nghi và xác định của Tĩnh An đối với mình, Đường Dự lại bổ sung câu.

      Lần này Tinh Quang lựa chọn người đại diện FAINT SCENT chẳng lẽ là... Người trước mắt này quyết định? !

      Hiểu được ý trong lời , Tĩnh An có chút khiếp sợ, còn tưởng rằng lần trước lời "Hợp tác vui vẻ" là tổng giám đốc Đường Du của Tinh Quang thực , nghĩ tới...

      Sau khi Tĩnh An phản ứng kịp, nhìn Đường Dự trước mắt, trịnh trọng mà chân thành tiếng: "Cảm ơn" .

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      8. Người mẫu, Lý Na . . .

      Edit : babynhox

      "Vậy liền chọn bộ quần áo thích hợp ."

      Đường Dự mỉm cười xoay người, lên phía sóng vai cùng với Tĩnh An, cùng vào thang máy.

      Tinh Quang với tư cách là công ty người mẫu kinh tế, hơn nửa vị trí đứng đầu trong ngành người mẫu luôn ổn định trong nước. đương nhiên ở tổng công ty này có nhiều cửa hàng mua sắm có tiếng để cho người mẫu nổi tiếng dưới tay công ty sử dụng, trong đó thiếu quần áo cao cấp thịnh hành hoặc là quần áo hướng cổ điển.

      Tĩnh An là người mới, mặc dù biết có chuyện này, nhưng cũng biết những thứ quần áo kia mình còn chưa có quyền sử dụng.

      Nhớ tới lúc mình là Đan Ninh, ngược lại trường hợp chỉ xuất chút công ty cũng cố ý gọi người lấy lựa chọn quần áo trang sức lộng lẫy tinh xảo cho .

      Thời gian trôi qua, chuyện cũ như khói.

      Thế nhưng lúc đỉnh cao rực rỡ kia, Tĩnh An lại cho rằng mình thể làm cho nó xuất lại, hoặc là càng rực rỡ hơn xưa.

      Nhìn con số nhảy trong thang máy, Tĩnh An hơi suy nghĩ lung tung.

      nghĩ, sau khi sống lại ở đời này, vì sao từ lúc mới bắt đầu dường như mình lại cố chấp với trở thành người mẫu đứng đầu?

      Là chỉ có nhiệt tình thích đối với nghiệp sao, hay còn muốn đền bù tiếc nuối đời trước?

      Cái vấn đề này, Tĩnh An từng nghĩ, lại cũng chỉ là từng nghĩ, muốn hỏi nguyên nhân trong đó, có lẽ, ngay cả chính cũng... muốn suy nghĩ sâu xa.

      Là cái nguyên nhân gì hay là có điều quan trọng gì, Tĩnh An chỉ biết là, bây giờ mình tuyệt đối phải lấy được cơ hội đại diện "FAINT SCENT".

      có dự cảm, đây là bước đầu tiên bước đến đỉnh rực rỡ, cũng bước vô cùng quan trọng.

      Cửa thang máy mở ra lần nửa, Tĩnh An nhếch môi cười tiếng, theo Đường Dự ra ngoài.

      Mặc dù biết vì sao mình có thể có may mắn có được ưu ái của Đường Dự, nhưng có người này tồn tại, con đường thông đến thành công nhìn như là bằng phẳng rất nhiều.

      ***************

      Tựa như từng suy nghĩ nhiều lần từ lâu, lúc Đường Dự vào cửa hàng quần áo dưới ánh mắt kinh ngạc của Tĩnh An, quen thuộc lại nhanh chóng chọn lựa quần áo thích hợp.

      Cầm lấy quần áo tay Đường Dự, Tĩnh An phối hợp vào phòng thay quần áo.

      Thời gian thay quần áo lâu, đợi Tĩnh An xuất trước mặt Đường Dự người đàn ông hoảng hốt giây lát.

      Chiếc váy dài màu xanh biển hờ hững dao động lộ ra da thịt trắng mịn của càng rực rỡ trong suốt hơn mấy phần, lá sen bên vạt áo từ mắt cá chân được nhà thiết kế suy nghĩ độc đáo gọt giũa lôi kéo lên mà thành, làm nhắn mềm mại bước đến lay động từng đợt sóng gợn, mềm mại uốn lượn như đóa hoa sen ngọc bích thanh tao khiêu vũ trong gió.

      "Rất đẹp." Bật thốt lên khen ngợi, khóe miệng Đường Dự cũng giương lên nụ cười lúm đồng tiền đẹp mắt, đồng thời đưa cho Tĩnh An đôi giày cao gót Ý cùng dạng với chiếc váy, "Sau khi mang nó vào, em chỉ có thể càng chói mắt hơn."

      "Tôi thích thiết kế của Val, ta có ma thuật có thể làm cho vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng." Sau khi Tĩnh An mang giày vào, đứng ở trước gương sửa sang lại lần cuối cùng, cũng nhìn ảnh ngược Đường Dự trong gương cười , " ta là nhà thiết kế thiên tài, cũng là nhà thiết kế tôi thích nhất."

      " cũng thích thiết kế của Val phải ..." dường như xúc động , Đường Dự nhớ lại chuyện cũ, an cười cười, " từng có người rất là thích quần áo thiết kế của Val... Mặc dù khi đó Val chỉ là nhà thiết kế nghèo khổ tính tình quái gỡ, có thể người nọ là người hâm mộ đầu tiên của Val."

      Chẳng lẽ cũng có người giống như mình, thậm chí còn sùng bái Val cái người tâm trạng thất thường kia sớm hơn sao?

      Lời của Đường Dự, Tĩnh An có so đo quá nhiều, nghĩ đến, cũng phải là chỉ có mình từ đầu liền thấy được tài hoa của Val.

      "Vậy chứng minh người bạn kia của có ánh mắt rất là tệ, phải sao?" Lúc đến người nọ là vẻ mặt quen thuộc mà hàm chứa ấm áp, chỉ là bạn bè đơn giản như vậy sao? Nhìn Đường Dự trong gương, Tĩnh An có chút ngạc nhiên, nhưng dính đến chuyện riêng tư của người khác, mặc dù có tốt hơn nửa cũng chỉ có thể là tò mò, Tĩnh An xoay người , "Quan hệ của các người nhất định cũng rất tốt."

      Vốn là câu rất bình thường, lại nghĩ rằng trong nháy mắt sắc mặt của Đường Dự cũng tái nhợt xuống, giống như lần trước ở sân thượng nhìn thẳng vào , con ngươi lạnh nhạt vừa như xuyên thấu qua để nhìn...ai đó. Tĩnh An liền có chút lo lắng.

      "Đường..." Yên lặng chốc lát, Tĩnh An cố gắng mở miệng .

      " phải là bạn." Đường Dự chợt chuyện, vẻ mặt vẫn mang theo cứng ngắc mất tự nhiên, nhưng sắc mặt khôi phục như thường, "Cho đến lúc người nọ rời , có thể, cũng biết tồn tại của tôi..."

      " thôi, Tĩnh An, chúng ta nên thử vai rồi."

      Đường Dự nhếch khóe miệng cười, miễn cưỡng mà khổ sở.

      *******************

      Khi thấy hai người tới ngoài cửa, Trần Sâm dựa vào tường, vẻ mặt tuyệt đối có thể là trợn mắt há hốc mồm.

      "Em đây là từ bé lọ lem biến thành công chúa Bạch Tuyết rồi !" Quan sát nhiều lần Tĩnh An rực rỡ hẳn lên, Trần Sâm nhịn được kinh ngạc kêu lên, đồng thời cũng có chút nghi ngờ nhìn thoáng qua người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh , tiếp tục , "Đúng lúc người bên FAINT SCENT cũng đến bên trong ngồi rồi, em mau vào thôi. Bây giờ nhìn em mặc đồ này là có phong thái người mẫu, chừng là có thể giành lại cơ hội đại diện này."

      "Tôi ở bên ngoài chờ tin." xong lời cuối cùng, Trần Sâm vỗ vai Tĩnh An cái, trong mắt là lời chúc chân thành, "Bất kể như thế nào, tôi hy vọng có thể nghe được tin tốt."

      Tĩnh An nhìn vào trong mắt Trần Sâm, mang theo đốm vui vẻ, "Chỉ cần đừng hoài nghi năng lực của tôi nửa, vậy nhất định tin tốt đó."

      Trần Sâm sửng sốt, được tự nhiên cười gượng hai cái.

      Lúc này, Đường Dự đẩy cửa trước mắt ra, ý bảo Tĩnh An vào trước, ngay sau đó nhàn nhạt nhìn Trần Sâm cái mình cũng theo sau lưng vào phòng.

      Thử vai "FAINT SCENT", ngay cả người quản lý mình cũng được phép vào, người đàn ông này sao lại tự nhiên mà vào như vậy? Trần Sâm bị giữ ngoài cửa đối với thân phận người đàn ông kia có chút ngu muội.

      Mà bên trong cửa, Tĩnh An vào trước lại chạm mặt với người phụ nữ ngồi ghế salo cầm tài liệu.

      "Chào chị." Tĩnh An mỉm cười .

      nghĩ tới "FAINT SCENT" phái tới người đẹp cao quý có vẻ ngoài lạnh lùng như vậy.

      Người đẹp mặt lặng lẽ gật gật đầu, coi như là đáp lại chào hỏi của Tĩnh An.

      Nhưng nhìn về người phía sau Tĩnh An đường cong khóe miệng lạnh cứng lại bỗng dịu dàng, " lâu gặp, Đường Dự."

      " nghĩ tới em đến FAINT SCENT, Anna." Đường Dự về phía trước, vừa như có ý vừa như vô ý kéo tay Tĩnh An qua, giới thiệu với bạn tốt của mình, "Đây là người mẫu tôi chọn."

      Mu bàn tay bỗng nhiên bao phủ ấm áp, làm cho tim Tĩnh An đập nhanh, kinh ngạc dùng khóe mắt nhìn Đường Dự.

      Nhìn đến vẻ mặt người đàn ông hoàn toàn tự nhiên cũng liền nghĩ nhiều mà phối hợp : "Chào chị Anna, em là Tĩnh An."

      Khóe miệng như cười như , Anna đưa chồng tài liệu cho giám khảo FAINT SCENT khác bị trực tiếp bỏ quên ở bên cạnh.

      "Đường Dự, là người phụ trách 'FAINT SCENT' khu vực Trung Quốc, em muốn bởi vì người mẫu tên tuổi mà phá hủy tương lai của em." Lời của Anna chút nể mặt, "Trừ phi..."

      Dừng chút, Anna nhìn về phía Đường Dự chợt nhoẻn miệng cười: "Trừ phi có thể trở thành nhiếp ảnh gia riêng cho 'FAINT SCENT', hơn nữa bọn em cũng muốn quyền chụp ảnh của ."

      Đường Dự lắc đầu, cầu của Anna cách nào đồng ý, cũng cần đồng ý, "An¬na, tôi tin tưởng tương laicủa em hủy trong vấn đề đại diện lần này , huống chi gương mặt mới càng có thể lấy được chú ý, phải sao?"

      Thấy An¬na hơi nhíu mi lại, Đường Dự cũng làm khó, "Được rồi, nếu như lần này thành công. Tôi suy nghĩ điều kiện của em."

      Giữa trán người đàn ông là tự tin cùng ngạo nghễ, phải chính là tin tưởng người mẫu này sao. Anna thở dài, lúc này mới nghiêm túc đưa ánh mắt đánh giá kỹ Tĩnh An.

      Người mẫu làm cho Đường Dự tự đề cử, biết có phải là có chút bản lĩnh hay .

      Mà nhìn kỹ dưới, An¬na cũng là có chút hài lòng ngoài ý muốn.

      Đây, thể có khuôn mặt thời thượng có đầy mùi vị Phương Đông, nhưng làm Anna cảm thấy thú vị cũng là Tĩnh An tản ra khí chất vô hình, giữa dịu dàng tao nhã mang theo từng đợt tươi đẹp hờ hững.

      " phải biết, người đại diện liền chỉ là chụp hình thôi, chúng ta còn phải nhìn hành động cử chỉ bình thường của ấy có phù hợp với sản phẩm của chúng ta hay ." Anna tùy ý lại nghiêm túc , "Như vậy, trước hết từ đầu này tới đầu kia trong phòng, tin chắc việc này làm khó người mẫu như "

      Thần thái khi bước sàn diễn đương nhiên là làm khó được , nhưng trong lời dụng ý của Anna tại sao có thể là để cho dùng thần thái sàn diễn từ đầu này tới đầu kia trong gian phòng... Hành động cử chỉ bình thường sao?

      Khóe môi Tĩnh An tia cười yếu ớt, rút bàn tay chẳng biết tại sao còn bị nắm ra, "Nếu như có chỗ nào chưa tốt, còn phải mong Anna chỉ dạy." Sau khi xong liền tới bên gian phòng, chính xác hơn khảo nghiệm này từ lúc xoải bước đầu tiên liền bắt đầu .

      Đường Dự theo bản năng liếc mắt nhìn, nhìn lúc đối phương lại có cảm giác hơi nhàng lưu loát , ánh sáng trong mắt sáng lên mấy phần.

      Mà từ lúc bước ra bước đầu tiên liền vững vàng thu hút Anna, càng che dấu chút tán thưởng nào trong mắt.

      Cái người mẫu này, đúng là chỉ là bình hoa tài mà thôi.

      Trong mắt Anna, thông minh có cố chấp lựa chọn cách bước như sàn diễn tới đối phó khảo nghiệm của hô, mà là nhìn như dạo trong phòng, thế nhưng trong đó lại xen lẫn dáng vẻ và tiết tấu khi sàn diễn.

      Anna xem qua rất nhiều đợt trình diễn, mà trong mỗi đợt trình diễn gì ngoài rất nhiều người mẫu trong và ngoài nước nổi tiếng hoặc là rất nổi tiếng. Mà Anna thừa nhận cảm nhận nhạc của quả tốt, cho nên cách nào nhìn ra nhịp bước chân chuẩn xác của người mẫu chuyên nghiệp, nhịp bước chân chuẩn xác sao, Anna có thể nhìn ra bước của người mẫu có phối hợp đúng với nhạc hay dễ rồi.

      Nhưng người mẫu này... Anna thể , ở trung tâm bước lại của thấy nhạc. Đúng vậy, phải là nghe được, mà là thấy. Những thứ tiếng nhạc kia, ở mỗi động tác của liền phối hợp đúng lúc giống như linh hồn sinh động toát ra trước mắt của .

      Nếu như đây là buổi trình diễn thời trang cá nhân, như vậy cái người mẫu này liền có phối hợp tay chân và ánh mắt tốt nhất mà kéo theo tất cả ánh mắt của mọi người.

      Sau lần tới lui, Tĩnh An dừng bước lại, xoay người đối mặt với Anna, chờ đáp án của ấy.

      Mà Anna chỉ là nhíu mày, có nhiều thú vị mà nhìn người mẫu mới vào nghề này, còn chưa kịp mở miệng liền bị loạt tiếng gõ cửa cắt đứt.

      "Tôi nghĩ, dường như là tôi đến muộn."

      Người phụ nữ đẩy cửa vào, nhìn cổ tay chút, áy náy .

      ... Lại gặp mặt.

      Khi giây phút giọng quen thuộc kia vang lên, Tĩnh An cho là có chuẩn bị nhưng tim vẫn hung hăng co rút đau cái.

      Trong đầu bỗng hình ảnh ngày đó, mang theo chút cảm giác hít thở thông.

      Ngày đó, người phụ nữ mang kính mát màu đen, câu kia đầy đồng tình đùa cợt.

      "Đan Ninh, xem xem bây giờ, còn có chút nào là bộ dạng người mẫu."

      "Người phụ nữ bị lừa gạt, là đáng đồng tình, phải sao?"

      " cho rằng ấy sao? Nếu như tôi , từ đầu tới đuôi người ấy đều là tôi, tin ?"

      "Vừa bắt đầu chính là mưu, cũng chỉ có ngu như vậy mới tin ấy."

      "Đúng rồi, tôi tới tìm , là muốn mời tham gia hôn lễ của chúng tôi, nhìn xem, tờ thiệp mời này xinh đẹp quá phải?"

      ...

      "À, là Lý Na sao." Nhìn người tới, Anna thân thiện cũng coi là vô lễ mà chào hỏi, ", tới đúng lúc. Bởi vì tôi mới vừa quyết định xong."
      Tôm Thỏ, Thpd, Chris2 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

      9. Ăn cơm!. . .


      Edit : babynhox

      "A, nhanh như vậy có quyết định? Là quyết định gì?"

      Lý Na hơi sửng sờ, khách sáo mà hỏi ngược lại.

      Để cho trợ lý và người quản lý của mình ra ngoài trước, Lý Na đóng cửa lại vào phòng, ngang qua Tĩnh An tựa như phát tồn tại của , hờ hững qua.

      "Anna của FAINT SCENT, quả nhiên giống như lời đồn là người đẹp lạnh lùng." Nâng môi mỉm cười, lễ nghi tiêu chuẩn hoàn mỹ phù hợp xã giao, sau khi khách sáo với Anna xong, Lý Na nhìn về phía Đường Dự đứng bên, trong mắt có chút gì dễ dàng phát , "Vị này là... Đường tiên sinh, tôi vẫn luôn rất thích chụp hình đấy, nếu như tôi biết Đường tiên sinh ra là người hào phóng tuấn như vậy, tôi nghĩ tôi si mê hình của từ lâu rồi."

      " biết lát nửa Đường tiên sinh có thể ký tên cho tôi được , đây chính là chuyên tôi ước mong." Đề tài chủ yếu tự chủ hướng về Đường Dự, có cố ý lấy lòng.

      Đem ánh mắt vẫn dừng ở người Tĩnh An chuyển dời đến người phụ nữ lớn tiếng này, Sâu thẳm trong mắt Đường Dự là vẻ khó lường.

      Trước mắt được gọi là người mẫu Lý Na, có thể là người mẫu đứng đầu trong giới người mẫu trong nước, cũng là người mẫu tay Tinh Quang nâng lên.

      ta có đầu tóc quăn dài tới eo, tóc màu nâu ở dưới ánh mặt trời luôn lộ ra sáng bóng tốt đẹp.

      khuôn mặt lớn cỡ bàn tay có nét con lai giống như vừa sâu sắc lại quá mức Châu Âu, dưới lớp trang điểm khéo léo, càng phá lệ hút mắt người khác. Ngoài ra, đôi mắt đẹp chuyển động cùng với dáng vẻ mềm mại và khóe miệng nở nụ cười, trong lúc lơ đảng quanh quẩn vẻ quyến rũ làm người ta say mê.

      thể phủ nhận, đây là báu vật động lòng người, hơn nửa là phụ nữ hiểu được làm như thế nào bày ra toàn bộ sức quyến rũ của mình, nhưng...

      Sau khi Đường Dự nhìn thoáng qua người phụ nữ xinh đẹp này lần, cũng là dáng vẻ tự nhiên mà chuyển ánh mắt về hướng kia, từ sau khi Lý Na xuất vẻ mặt của hơi đúng, mi nhíu lại lộ ra lo lắng và hiểu của .

      " xin lỗi, tôi thích ký tên cho người khác." nhìn lại người phụ nữ lần thứ 2, xong từ chối của mình, Đường Dự liền tới chỗ của Tĩnh An.

      "Tôi cho là cái trường hợp này thích hợp để em ngẩn người." tới nhìn lên, sắc mặt của càng có vẻ tái nhợt hơn, ánh mắt trống rỗng mà rã rời, làm cho Đường Dự xác định người yếu ớt trươc mắt này có phải là cái người mẫu luôn kiêu ngạo mà mình lựa chọn hay , "Tĩnh An?"

      " xin lỗi, tôi nghĩ là tôi có chút đói bụng." Tĩnh An kinh ngạc nhìn ngẩng đầu, chống lại ánh mắt lo lắng của Đường Dự, trong mắt vốn có chút nét cứng ngắc dần dần dãn ra, ngay sau đó cong mày cười yếu ớt , "Sớm biết tôi ăn sáng xong rồi đến."

      Đường Dự đồng ý trừng mắt liếc , muốn trách cứ chú ý thân thể mình lúc này Lý Na lại đạp giày cao gót bước tới bên người .

      "Xem mắt của tôi này, sao lại nhìn thấy vị tiểu thư xinh đẹo mê người như thế này ở đây." Bàn tay được bảo dưỡng tốt ưu nhã đưa về phía Tĩnh An, Lý Na mặc quần dài màu trắng cười tươi như hoa, "Lần đầu gặp mặt, tôi là Lý Na."

      Ngoài cửa sổ chiếu thẳng ánh nắng vào,trong con ngươi xoay chuyển của Tĩnh An như bỗng sáng sủa mấy phần, khiến cho con ngươi màu nâu của co rụt mỉm cười.

      "Chào , tôi là Tĩnh An." cũng vươn tay, tay của hai người chỉ thoáng nắm chặt liền buông lỏng ra, thời gian ngắn ngủi có chút đủ thành ý.

      Hai bóng dáng trắng xanh lam, đứng đối mặt nhau, bèn nhìn nhau cười, lại làm cho ánh mắt Anna nhìn bọn họ càng sáng càng sâu hơn.

      Có lẽ bao lâu nửa, giới người mẫu trải qua lần thay đổi nửa, đúng ? Anna híp híp mắt, mà lần thay đổi này là ai đứng đỉnh cao, tự mình dẫn đầu.

      "Chẳng lẽ có ai muốn biết quyết định của tôi sao?" Anna bưng ly nước trà lạnh lên, uống xong hớp , "Tôi còn tưởng rằng các người thể chờ đợi mà muốn biết đấy."

      "Quyết định của Anna, dĩ nhiên là tôi rất muốn biết." Mặc dù trong miệng rất muốn, nhưng vẻ mặt Lý Na lại thấy chút vội vàng nào, ngược lại vô cùng vững vàng, giống như tin chắc rằng Anna chọn chính là mình.

      "Anna, đáp án của em có hay có khác gì nhau." Đường Dự cười cười, tự tin trong mắt càng kém Lý Na.

      Nhìn qua người phụ nữ bên cạnh cái, Đường Dự bình tĩnh , "Mặc dù tôi biết tại sao Tinh Quang còn để cho tới thử vai, nhưng cũng chỉ là hành động thừa thải."

      "Đường tiên sinh là đùa sao." Nụ cười của Lý Na hơi vặn vẹo, nhưng vẫn duy trì dáng vẻ xinh đẹp, "Quyết định của công tý luôn có nguyên nhân, có lẽ cho là..." đến chỗ này mà dừng, ý nghĩ cũng sáng tỏ.

      ám chỉ biết tự lượng sức mình sao?

      Tĩnh An hơi nhếch khóe môi lên, nhìn Anna dù bận vẫn ung dung, "Anna, tôi vẫn luôn chờ chị chỉ ra thiếu sót của ta."

      Mặc dù là khảo nghiệm dáng vẻ bước , nhưng đáp án này, vừa đúng là quyết định cuối cùng.

      "Chỗ thiếu sót sao?" để ý đến lời của Lý Na và Đường Dự, Anna nhìn vào đôi mắt lạnh nhạt của Tĩnh An, giả bộ như buồn rầu , " tim ra được thiếu sót chỗ nào cả? Đây cũng phải tốt sao?"

      Tĩnh An nhướng mày cười tiếng, chuẩn bị trả lời lại bị Lý Na đoạt trước, "Anna, tôi nghĩ tôi có cách nào hiểu được ý trong lời của ."

      Lý Na đúng là thiếu sót trong lời của Anna và người mẫu kia là chỉ cái gì, nhưng thái độ của Anna... Nụ cười của ta hơi vụt tắt.

      có trả lời ngay lời của Lý Na, Anna chỉ thong thả mà đứng lên, nhìn về phía Đường Dự, cười : "Đường Dự, em đem cơ hội đại diện FAINT SCENT lần này giao cho người mẫu chọn, cũng đừng làm cho em thất vọng."

      Nghe đáp án này, trong phút chốc đáy mắt Lý Na xông lên cảm xúc rối ren, kinh ngạc, hoang đường, buồn cười, cam lòng... Cùng với tia oán hận vừa cạn vừa sâu. Từ lúc ra mắt đến nay, trừ nhiều lần thua trong tay người mẫu kia, cho tới bây giờ ta cũng luôn chiến thắng, mà hôm nay, lúc mà ta cho rằng cõi đời này còn ai có thể khiến ta nếm mùi thất bại nửa ... ta lại bại dưới tay người mẫu mới ký hợp đồng chưa tới nửa năm này? !

      "Anna, tôi cho rằng nên suy nghĩ lại chút." biết cuộn tay bao lâu, chỗ xương ngón tay nổi lên gân xanh trắng, Lý Na đè nén xúc động muốn quát lên, cố chấp tự mình mĩm cười , "It nhất, tôi muốn biết tôi thua chỗ nào."

      "Bởi vì ấy..." Anna nghiền ngẫm cười tiếng, cũng có tức giận trong giọng của Lý Na có thái độ miệt thị khinh thường quyết định của mình, Anna dùng ngón tay chỉ Tĩnh An, với Lý Na, "Là người mẫu trời sinh."

      " sánh bằng ấy, ấy là người mẫu trời sinh."

      "Từ bỏ , cho dù bao nhiêu lần dáng vẻ bước sân khấu, luyện tập bao lâu cũng đánh sánh bằng tài nghệ của ấy. Phải biết, ấy đó là năng khiếu trời sinh."

      "Trời sinh chính là người mẫu, là hâm mộ nha, phải , Lý Na?"

      ...

      Lại nghe câu giống như cơn ác mộng kia lần nửa, sắc mặt Lý Na bỗng nhiên trắng như tờ giấy, tự chủ lui về phía sau từng bước, vẻ mặt có vẻ càng chật vật hơn.

      "Anna, em quyết định xong, như vậy chúng tôi liền rời trước." Sau khi lấy được đáp án mình hài lòng, vui vẻ trong mắt Đường Dự càng dày đặc hơn, lại lần nửa tự nhiên kéo tay Tĩnh An qua, tạm biệt Anna.

      Mà Tĩnh An đặt ánh mắt cùng suy nghĩ ở người Lý Na cũng có để nhiệt độ này lần này nửa.

      Tĩnh An lấy được cơ hội đại diện FAINT SCENT là bất ngờ nhưng cũng khó hiểu.

      Nhớ tới trước kia, và Lý Na cũng chỉ là người mẫu sơ cấp cho dù là kỳ thi huấn luyện người mẫu , chỉ tiêu người biểu diễn thời trang sân khấu hay là cơ hội đại diện sản phẩm, biết có phải là trùng hợp hay , người mà mỗi lần cạnh tranh đến cuối cùng với luôn là Lý Na, mà người thắng được cũng luôn là . Với thành tích người mẫu mới xuất sắc nổi trội, bước đến cuộc sống trở thành người mẫu hạng A trước Lý Na năm.

      và Lý Na quen, cho nên năm sau khi là người mẫu hạng A nghe được người khác người mẫu Lý Na hạng A lấy được thành tích như thế nào trong ấn tượng của cũng chỉ là luôn dùng ánh mắt nặng nề sắc nhọn nhìn sau cuộc cạnh tranh thất bại.

      Mà vào lúc này của mấy năm sau, cảnh còn người mất, trở thành người mẫu nho vừa nổi, mà ta là siêu mẫu tiếng tăm lừng lẫu trong giới người mẫu .

      Nhưng bây giờ, tại sao người này lại đột nhiên toát ra vẻ đau khổ mà nhìn hiểu chứ? Là bởi vì thất bại trong cơ hội đại diện FAINT SCENT sao?

      Vậy mà kịp để suy nghĩ nhiều, liền bị sức mạnh kéo ra ngoài cửa.

      " muốn kéo tôi đâu?" Tĩnh An sửng sốt chút, bận rộn điều chỉnh bước chân hơi lảo đảo do bị kéo .

      Quay đầu lại bất đắc dĩ trừng mắt liếc nhìn , Đường Dự tức giận : "Ăn cơm!"
      Tôm Thỏ, Thpd, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      10. Chỉ vì trả thù sao? . . .

      Edit : babynhox

      "Bây giờ ăn cơm trưa, có phải hơi sớm ?" Bị dẫn tới nhà hàng gần Tinh Quang, Tĩnh An nghĩ đến tình cảnh trước lúc vào bên trong sảnh bóng người, uyển chuyển bàn bạc với người đàn ông lật thực đơn xem, " đói bụng sao?"

      Lật trang thực đơn, Đường Dự nhếch mi, nghiêng người nhìn thoáng qua , " phải là em đói bụng sao?"

      "Tôi ..." Mắt hẹp dài của người đàn ông hơi híp, Tĩnh An giật mình cái, nuốt câu tiếp theo vào trong bụng. Chợt nhớ lại lúc thử vai FAINT SCENT từng mình là vì đói bụng cho nên vẻ mặt mới hoảng hốt chốc lát.

      Khóe miệng co quắp, hối hận dậy sớm bữa sáng nên húp chén cháo trắng sau đó lại ăn cái bánh bao.

      có chú ý tới lúng túng và sững sờ trong mắt Tĩnh An, người đàn ông trẻ tuổi cúi đầu tùy ý mà gọi vài món ăn coi như vừa lòng trong thực đơn, ngón tay dài gõ mấy lần, lộ ra lễ độ quý tộc tao nhã, làm người ta thích mắt tán thưởng.

      "Còn gì nữa ." Đem thực đơn đặt qua bên, Đường Dự nhàn nhạt với phục vụ vẫn ghi chép ở bên cạnh, giọng bình thản chút nào làm người khác cảm thấy tài năng ưu việt hơn người, rồi lại vô hình làm cho người ta nhìn ra người này có thân phận địa vị bình thường, "Làm phiền đem súp nóng lên trước."

      "Được, tiên sinh." Đối với người khách phong độ lễ phép, nụ cười mặt nhân viên phục vụ cũng chân thành rất nhiều, lúc lui ra cửa phòng cố ý đóng cửa nhàng ít.

      Đưa tầm mắt dời lại người ngồi đối diện mình, phát chẳng biết từ lúc nào mà trong mắt người nọ lượn lờ dâng lên chút vui vẻ, Đường Dự hỏi, "Cười cái gì?"

      "Đột nhiên nghĩ đến câu mà thôi." Nhìn thẳng vào mắt Đường Dự, Tĩnh An cười , "Cỡi ngựa trắng nhất định là hoàng tử, mà hoàng tử bạch mã cũng nhất định phải cỡi ngựa, phải sao?"

      Ánh mắt Đường Dự hàm chứa ấm áp, "Tôi ở trong lòng em là hoàng tử bạch mã sao?" Trong giọng càng là ý vị cười đùa.

      " phải tôi ràng như vậy sao?" Tĩnh An cười giỡn lại, "Nếu phải là vị hoàng tử đây, sao tôi lại cam tâm tình nguyện mà từ bỏ Trần Sâm ăn bữa trưa với ."

      Mới nhớ tới, lúc rời chỉ tới kịp vội vã mình ăn cơm trước với Trần Sâm đứng chờ ngoài cửa, mà ngay cả tin tốt giành được cơ hội đại diện FAINT SCENT cũng còn chưa kịp mở miệng tự với người quản lý của mình.

      "Tôi cho là tôi kéo em tới." Giọng của Đường Dự đầy hứng thú.

      Nhìn thấy bộ dạng là "Nhất định là nghĩ sai rồi" khóe miệng cười lên, nhiệt độ càng ấm áp hơn mấy phần so với gió xuân phất vào mặt.

      Nếu như Alva ở chỗ này, thấy Đường Dự như vậy biết buồn bực thành bộ dáng gì, trách mắng bạn tốt, trong đầu của ta nụ cười của Đường tiểu công tử căn bản là có thể đếm được đầu ngón tay, huống chi là loại này, nụ cười làm ta nổi da gà rơi đầy đất.

      Chẳng qua là Alva biết, cười như vậy, trong tương lai lâu, ta nhìn thấy cũng thể trách, bình tĩnh vô cùng.

      Bởi vì bây giờ phải là lúc ăn cơm trưa bình thường, trừ hai người Đường, Tĩnh bên ngoài liền có người khách nào, cho nên tốc độ mang thức ăn lên tự nhiên nhanh hơn rất nhiều so với dự tính của Đường Dự.

      Đợi đem đủ món ăn cuối cùng lên, Tĩnh An nhìn món ăn bàn coi là nhiều nhưng tuyệt đối ít món ngon , đau khổ trong lòng phải là bút mực có thể miêu tả từ lâu, bất đắc dĩ cười tiếng, "Hi vọng phải là muốn tôi ăn hết những món này."

      "Tôi ngại bắt em ăn hết những món này đâu." Đường Dự nhún vai cười tiếng, có chút ý tứ trêu đùa

      Tuy lời giữa hai người như vậy, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ ăn hết nửa thức ăn, trong đó đương nhiên phần lớn là vào bụng Đường Dự.

      Ăn xong ít, Tĩnh An để đũa xuống, dùng giấy khăn giấy lau khóe miệng sau đó nhìn về Đường Dự cũng ăn xong, cười , "Đường Dự, giống nhiếp ảnh gia." Trong ấn tượng, dù như thế nào nhiếp ảnh gia cũng có thể làm người ta nghĩ đến hai chữ nghệ thuật, giống như Alva.

      "Mà càng giống như công tử gia đình hiển hách lo ăn mặc." Có loại hơi thở cao quý thanh lịch làm phụ nữ điên cuồng.

      "Công tử gia đình hiển hách?" Phát lúc trước mặt chuyện còn cảm giác xa cách cẩn thận như lúc đầu nửa, khóe môi Đường Dự vẽ nên đường cong mờ "Là tôi càng giống như tên công tử quần là áo lượt?"

      "Có lẽ dùng công tử cao quý thanh lịch để miêu tả thích hợp hơn." Tĩnh An cảm thấy mấy lần chung đụng với Đường Dự có thể làm cho có cảm giác an tâm, đây có lẽ là chỗ hấp dẫn riêng của người đàn ông này, " tại tôi tò mò là nguyên nhân gì làm cho trở thành nhiếp ảnh gia."

      Ánh mắt Đường Dự nhìn về phía Tĩnh An hơi ngừng lại, rũ mi mắt xuống, trong mắt có vẻ hơi hỗn loạn.

      Im lặng lát sau, bình tĩnh , "Bởi vì hình có thể lưu giữ giây phút đẹp nhất."

      Đáp án như mà như giả, đổi lấy Tĩnh An gật đầu mỉm cười.

      người che giấu được buồn bã, phản ứng giống như lúc ở Tinh Quang mình nhắc tới người bạn kia của Đường Dự. Tĩnh An thầm tiếng động mà thở dài: người ai mà số chuyện muốn nhắc đến mà mình từng trải qua, những vết thương kia, mặc dù thời gian trôi qua lặng lẽ khép lại nhưng cũng lưu lại vết thương chồng chất.

      "Còn em, tại sao muốn làm người mẫu?" Có lẽ chỉ là vì đổi đề tài, lúc khí ngột ngạt dần thong thả, Đường Dự dựa lưng vào ghế dựa, hỏi ngược lại, "Em phải biết người mẫu nổi tiếng là ít lại càng ít, số người mẫu trước có tốt đẹp cũng chỉ là người mẫu được truyền bá tên tuổi."

      Đường Dự bỗng hỏi ngược lại, làm cho sắc mặt Tĩnh An thay đổi, cảm giác câu hỏi của giống như vấn đề của , trong lúc vô tình đâm thủng bí mật sâu trong lòng

      Tĩnh An nhận ra điểm này, sống lưng cả người bỗng lạnh toát, ánh mắt hốt hoảng mà há miệng, cũng phản bác được.

      ! Tại sao câu hỏi của Đường Dự lại làm có cảm giác hoảng loạn bối rối vì bị vạch trần vết thương?

      Chẳng lẽ trong tiềm thức, tiếp tục làm người mẫu ở đời này phải là vì đền bù tiếc nuối của mình, phải là vì nhiệt tình thích của mình, phải là vì...

      Mà chẳng qua là... Vì... Trả thù... Người đó sao...

      "Tĩnh An? !" Sau mấy lần gọi tên lặp lại, khuôn mặt mới từ ngạc nhiên hoảng sợ phục hồi tinh thần lại khó hiểu mà nhìn , ánh mắt Đường Dự nhấp nháy, rút bàn tay vốn muốn thăm dò Tĩnh An lại, nhịn được hỏi ra, "Em nghĩ tới điều gì?"

      Hôm nay đây là lần thứ hai Tĩnh An mất hồn, làm cho trong lồng Đường Dự sinh ra đầy nghi ngờ.

      " xin lỗi, tôi nghĩ là tôi hơi khỏe, hay là rời trước được ." Đột nhiên Tĩnh An đứng lên, đợi Đường Dự trả lời liền ra ngoài cửa.

      "Tôi đưa em ." Tĩnh An cố gắng mở cửa ra Đường Dự nắm lấy cổ tay căng thẳng của từ phía sau, giọng vững vàng mang theo ấm áp làm người ta yên lòng.

      " cần phiền phức, tôi có thể gọi xe trở về."

      Lời của Tĩnh An có chút vội, nhưng trong giọng của Đường Dự nghe kiên trí "Vậy cũng phải để tôi nhìn em lên xe." Nhưng giống nhau, cũng có kiên trì của .

      ****************

      Nhìn ngồi vào xe chạy , ánh mắt Đường Dự u ám.

      Đường Dự muốn trở về nghĩ đến cái gì, ngừng bước, lấy điện thoại di động từ trong túi ra điện thoại cho Đường Du.

      "Chị cho là vĩnh viễn cũng nhận được điện thoại của em đấy, em trai thân mến của chị." Điện thoại được kết nối nhanh chóng, giọng của Đường Du thể kiềm nén chút hưng phấn.

      "Đường Du, em cần làm phiền chị chuyện." Trong giọng bình tĩnh của Đường Dự có hơi lạnh nhạt.

      "Chuyện của em, cho dù bao nhiêu chuyện , chị cũng rất vui lòng giúp tay."

      "Em muốn băng ghi hình tầng 20 vào sáng nay."

      "Tinh Quang?"

      "Ừ." Đường Dự dừng chút, tiếp."Mau mau gửi vào email của em."

      "... Em cần cái này làm cái gì?"

      "Chị chỉ cần gửi cho em là được rồi, em cúp trước."

      Lấy điện thoại bỏ lại vào trong túi, trước mắt Đường Dự ra tình cảnh Tĩnh An gặp lúc sáng. Nếu như nhìn lầm, sau cánh cửa thang máy dần dần đóng lại, dường như thấy được bàn tay giơ lên lại để xuống của người khác.
      Tôm Thỏ, Thpd, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      11. Quảng cáo nước hoa . . .

      Edit : babynhox
      Đây là tiệc rượu được bố trí trong khu nhà cao cấp xa hoa, dưới ánh đèn sáng rực rỡ là mảnh mù mịt ngợp trong vàng son.

      Mà dưới màn đen u tĩnh sâu thẳm bên ngoài khu nhà cao cấp khác với bên trong, chỉ có chút ít ánh trăng êm dịu lẳng lặng chiếu xuống.

      bóng sáng mỏng biết từ đâu tới, lặng lẽ xuyên qua bóng đêm bao phủ ở người trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp, chỉ thấy trong lòng bàn tay sau lưng dòng nước chất lỏng trong suốt lạnh nhạt chảy xuôi dưới ánh sáng mơ hồ tràn đầy quyến rũ.

      Cùng lúc đó, trong ánh trăng mờ mỏng manh, đôi môi đỏ tươi trơn bóng của hé mở nụ cười lúm đồng tiền suy ngẫm.

      Cảnh tượng chợt chuyển đổi, vào trong buổi tiệc rượu, mặc lễ phục dạ hội nở cười tao nhã tới, khóe miệng cong lên độ cong lại ngay ánh trăng mờ trước bóng đêm làm cho trở nên thần bí.

      xinh đẹp, vào giây phút xuất , mê hoặc ánh mắt tò mò si mê của mọi người.

      Trong khúc nhạc vang, sau khi chủ nhân tiệc rượu hơi ngẩn ra, mỉm cười chân thành về phía xinh đẹp xa lạ.

      "Cắt! Rất tốt, nghỉ ngơi chút trước , sau đó chụp cảnh kế tiếp!" Sau khi đạo diễn Dư Kiến Tân nổi tiếng làm việc bên trong hô cắt, về phía Đường Dự từ lúc mở máy quay vẫn luôn cầm máy chụp ảnh, "Nhiếp ảnh gia có rất ít loại người như cậu, cần cho diễn viên bày ra tư thế, vừa nhìn dáng vẻ chính là có tài năng, hơn nữa bộ dáng tuấn này của cậu, tệ tệ."

      Dư Kiến Tân có tất xấu , chính là lúc nhàn rỗi trong lúc làm việc rất thích kéo người ta chuyện chút, gọi là thả lỏng tinh thần. Chẳng qua là ông ta biết số người thích yên tĩnh có thể dùng thời gian đó để nhắm mắt nghĩ ngơi hơn là làm chuyện đó.

      Đường Dự có trả lời, cũng có hứng thú tiếp nhận đề tài của Dư Kiến Tân.

      Mà đối với phản ứng hơi lạnh lùng của Đường Dự, Dư Kiến Tân ngược lại nhìn thấy mà tiếp tục trò chuyện nhàn rỗi "Diễn viên nữ này nghe người mẫu, dáng dấp ngược lại vô cùng thời thượng, vẻ mặt, động tác nhìn đều rất có cảm giác, chẳng qua là..." Người đàn ông trung niên cụp mi giống như biết nên miêu tả ý nghĩ của mình như thế nào, "Nhưng mà nghe người mới, diễn được như vậy cũng xem là tệ."

      Đường Dự vốn có tính chuyện nhưng nghe Dư Kiến Tân nhắc tới Tĩnh An vẻ mặt có chút thay đổi, "Đạo diễn Dư cảm thấy Tĩnh An diễn có vấn đề gì?"

      "Tĩnh An? À! Chính là diễn viên nữ kia sao." Có được đáp lại của đối phương, Dư Kiến Tân chuyện hăng hái tự nhiên cũng cao lên, cách tự nhiên, "Cậu kỹ năng diễn xuất của ấy, ách, như thế nào đây... Kỹ năng diễn xuất của ấy như vậy, cũng phải là tốt, chụp quảng cáo, MV ra cũng có gì, chỉ là chụp bộ truyền hình điện ảnh gì đó liền có chút vấn đề rồi."

      Dư Kiến Tân bĩu môi, con ngươi vòng vo mấy cái chợt sáng lên, "Tôi biết phải miêu tả như thế nào rồi ! Chính là khác nhau giữa điện ảnh và phim hoạt hình! Đúng đúng, chính là cái vấn đề này... Cậu xem, chế tác phim hoạt hình có phải làm ra hình ảnh làm sau đó mới nối liền lại hay ? Nhưng ở điện ảnh thể được, trong phim ảnh đầu nhân vật chính là phải sống sờ sờ diễn xuất tình tiết ra!"

      " ấy gọi là người mẫu Tĩnh An đúng ?" Dư Kiến Tân xoa cằm, " mặt diễn xuất liền thiếu nhiều cảm giác như vậy, nhưng cậu khoan hãy , nếu để cho ấy dùng tư thế vẻ mặt bày ra mỗi giây phút tình tiết ra sau đó lấy mảnh giống như phim hoạt hình, hiệu quả này chính xác được có thể làm ấy nắm chắc vị trí ảnh hậu."

      Đối với ý tứ trong lời của Dư Kiến Tân, ra Đường Dự cũng có cảm giác đó, tự kìm chế được nhìn thoáng qua Tĩnh An trang điểm lại.

      "À À, tôi còn nghĩ, tôi dường như lúc người mẫu này diễn xuất tôi có cảm giác giống người, mới vừa rồi còn chưa nghĩ tới là giống ai, ra là giống như người kia!"

      Dư Kiến Tân chợt kêu lên làm cho Đường Dự kinh ngạc rất nhiều, khỏi bật thốt hỏi ra: "Người kia là ai vậy?"

      "Đan Ninh! Đó chính là người mẫu mà vợ tôi thích nhất, nhưng đáng tiếc, sau đó lại chạy làm diễn viên." Trong giọng của Dư Kiến Tân lộ ra hơn phân nửa là tiếc hận, "Ngay cả tin tức chết trong tai nạn xe cộ cũng còn có náo động tới Tiêu Mạc Phàm kết hôn. Cho đến bây giờ vợ tôi cũng còn la hét đáng tiếc."

      "Ai, nửa nửa, trời sắp tối, nên tranh thủ hoàn thành buổi chụp ảnh nhanh chút liền nghỉ ngơi." Dư Kiến Tân vội vã kết thúc cuộc chuyện, xoay người tránh ra sau liền mở to cổ họng quát nhân viên làm việc và diễn viên, "Bắt đầu làm việc, diễn viên vào vị trí, nhanh lên chút!"

      Mà phía sau ông ta, vẻ mặt Đường Dự cũng thay đổi thất thường.

      ***************

      Làm người đại diện cho nước hoa FAINT SCENT, nhiệm vụ chủ yếu của Tĩnh An chính là làm chủ diễn xuất hoàn thành buổi chụp ảnh quảng cáo này.

      Chủ đề lần này nước hoa FAINT SCENT chọn là "Thần bí và quyến rũ", linh cảm xuất lúc Anna nhìn thấy bức ảnh của Tĩnh An trước buổi chụp ảnh.

      Lần quảng cáo này Tĩnh An hóa trang thành phóng viên giải trí , nhưng hình tượng xuất lúc ban đầu Tĩnh An cũng là lấy dáng vẻ thanh lịch trong bộ lễ phục dạ hội màu trắng xuất ở buổi tiệc rượu đầy nhân vật cao quý nổi tiếng, mà chuyện xưa cũng mở màn vào lúc này.

      Giữa tiệc rượu ăn uống linh đình, xinh đẹp thần bí và...cùng nhảy điệu Wallz với công tử con nhà danh tiếng được dư luận chú ý nhất tại, khuyên tai vành tai của giấu camera bỏ túi ở thoáng tia ánh sáng lạnh dưới ánh đèn.

      Giống như bé lọ lem trong truyện cổ tích, tiếng chuông lên vào nửa đêm, ánh mắt hoàng tử lưu luyến nhưng cách nào ngăn được bước chân rời của bé lọ lem.

      ranh mãnh, đầu ngón tay lướt qua miệng bình nước hoa, rồi sau đó bướng bỉnh mà chạm vào chóp mũi của hoàng tử, rồi giống như bươm bướm bay tự nhiên xoay người , vào lúc rời còn quay đầu lại cười tiếng mê hoặc với hoàng tử vẫn còn đứng đó.

      Chuyện xưa kết thúc vào buổi sáng ngày thứ hai cầm tờ báo tay, nheo mắt cười nhìn bức ảnh công tử gia đình danh tiếng si mê nàng đơn độc tạp chí mà chụp.

      Khi ống kính ngắn dừng lại nụ cười ngoái đầu nhìn lại của Tĩnh An đạo diễn Dư Kiến Tân mới hài lòng hô lần nửa: "Cắt!"

      "Tốt lắm tốt lắm, mọi người kết thúc công việc trước, đợi ngày mai chụp xong cảnh cuối cùng thể hoàn thành nhiệm vụ!" Quá trình của buổi chụp ảnh quảng cáo này thuận lợi hơn so với ông ta dự tính, Dư Kiến Tân nở nụ cười lớn giơ tay ý bảo với người ở đây, "Tối nay chúng ta ngủ ở trong khu nhà cao cấp này, cũng có thể cảm nhận chút cuộc sống của người có tiền!"

      Lập tức có tiếng huýt gió và tiếng trêu chọc vang lên, ồn ào là khu nhà cao cấp này là Đường thị tài trợ miễn phí.

      Bóng đêm càng sâu thẳm Tĩnh An cùng mấy nhân viên làm việc nữ ngủ ở trong phòng lại ngủ được, trằn trọc trở mình cuối cùng quyết định ra ngoài chút.

      Vậy mà trong bóng đêm mệt mỏi này, còn có người buồn ngủ giống như .

      "Đường Dự?" Trong phòng khách lớn, khuôn mặt bị bóng tối ngoài cửa sổ cắn nuốt thấy , nhưng bóng dáng cao to lộ ra hơi thở cao quý tao nhã, phải là Đường Dự là ai?

      Đối với lúc này có thể nhìn thấy Đường Dự, Tĩnh An có chút kinh ngạc.

      "Em cũng buồn ngủ?" Đường Dự xoay người, nhìn theo hướng tiếng , cũng là bất ngờ ngưng mắt nhìn .

      Tĩnh An gật đầu cái, tới bên người Đường Dự, ánh mắt nhìn theo ánh mắt của người đàn ông hướng ra đêm tối ngoài cửa sổ, "Tôi nghĩ tôi hơi quen giường."

      Dường như mơ hồ hiểu được cảm giác cuộc đời chứa lòng thù hận liền có rất ít yên ổn và ánh sáng.

      "Nếu cũng ngủ được, vậy lại ngồi ghế sa lon chuyện ." Tĩnh An duỗi thắt lưng, đề nghị, "Đứng như vậy chuyện cũng có chút mệt mỏi."

      Đường Dự gật đầu đồng ý, cùng Tĩnh An ngồi lên ghế sa lon bằng da trong phòng khách lớn, nhưng lúng túng là trong lúc hai người cũng tìm ra đề tài thú vị nào để chuyện.

      Làm người đề nghị, dưới ngượng ngùng Tĩnh An cố gắng tìm chút vấn đề hai người cùng hiểu mà : "Đường Dự, nghĩ tới lại là nhiếp ảnh gia tài năng trong giới mốt công nhận Mr.Tang" Nếu phải là hỏi Trần Sâm cái tên Đường Dự này, còn biết cái tên Đường Dự này ở trong giới mốt còn có địa vị vinh quang lẫy lừng hơn Alva.

      phải thừa nhận, vào lúc năm năm là diễn viên kia, mình làm Đan Ninh, khi đó trong thế giới trừ Tiêu Mạc Phàm ra kiến thức của mình lại hạn hẹp như vậy.

      "Cũng tham dự bất kỳ tiệc rượu trong giới nào, cũng công khai dáng vẻ của mình với quản lý riêng, nhiếp ảnh gia thần bí Mr. Tang." Thay vì là khen tặng bằng là trêu chọc, Tĩnh An mĩm cười , "Sao bọn họ liền bỏ qua gương mặt tuyệt đối có thể nâng cao tỷ suất doanh thu như vậy."

      "Bởi vì tôi là..." Đường Dự cố ý ngừng lại, chờ Tĩnh An ném ánh mắt hỏi thăm tới mới cười cười tiếp, "Người của nhà họ Đường, Đường Du là chị của tôi."

      Nhà họ Đường, người sau lưng nắm quyền Tinh Quang, hơn nửa còn là trong những tập đoàn gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trong giới kinh doanh trong nước, thậm chí có thể phía dưới công ty còn dính dáng tới rất nhiều ngành nghề có thể kiếm tiền nhất nay.

      Hôm nay Đường Kiền Thịnh người nắm quyền nhà họ Đường, từng lộ ra ngoài với truyền thông mình có trai, nhưng mấy năm qua, người ngoài lại chỉ biết là con lớn chính là Đường Du đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty Tinh Quang, mà biết bất cứ gì về đứa con trai, chỉ nghe được đưa đến nước ngoài đào tạo.

      Khó trách lúc này ánh mắt Tĩnh An trừng lớn, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn vẻ mặt tinh thần bình tĩnh của Đường Dự giống như "hôm nay thời tiết tốt'

      "Khó trách..." Có bối cảnh như vậy, muốn can thiệp quyết định của truyền thông có gì khó khăn? Huống chi chỉ là phong tỏa hình của mình. Tĩnh An giọng lầm bầm hai tiếng, cũng liền khôi phục yên tĩnh thường ngày, nhưng trong lòng lại cách nào đối đãi với Đường Dự như nhiếp ảnh gia nửa.

      Tĩnh An thừa nhận, nếu như Đường Dự chỉ là nhiếp ảnh gia có giá trị rất cao, ngại thậm chí là may mắn có thể được đối đãi khác và giúp đỡ. Nhưng... Thân phận của , cũng là...

      Có lẽ đối với đa số người mà mượn Đường Dự để lên chính là lựa chọn thông minh nhất dùng ít sức nhất, nhưng Tĩnh An lại cho là như vậy, cổ hủ cũng được, ngu dốt cũng được, kiếp trước đến nay có cực hạn cũng có nguyên tắc của mình, thành công đối với đương nhiên là quan trong nhưng thành công con đường của mình, bước từng bước mới là chuyện trân quý nhất.

      Mặc dù thất bại, nhưng từng cố gắng. Nếu có hơi ngu dốt, cũng là tiêu chuẩn làm việc của Tĩnh An, ở người của mình, cũng là ở nghiệp của mình.

      Đường Dự nhìn hơi nhíu lại mi cùng với vẻ mặt phức tạp, trong giây lát có ánh sáng trong mắt của biết là gì, chợt giơ tay lên, đầu ngón tay hơi lạnh nhàng lướt qua vết nhăn giữa mi, " nên suy nghĩ nhiều."

      Nhiệt độ phủ lên rồi lại trời trong nháy mắt, làm cho Tĩnh An giật mình sửng sốt chút, lấy lại tinh thần thấy trong mắt người đàn ông nhàn nhạt dịu dàng ấm áp khiến cho có chút ngượng ngùng, nghiêng đầu lắc , lắc bỏ nghi ngờ trong đầu.

      "Chẳng qua là bị thân phận của hù sợ."

      ra Đường Dự có thể cần phải ra thân phận của mình, huống chi thân phận này từ trước đến giờ đều muốn nhắc tới.

      Nhưng đối mặt với Tĩnh An, thế nhưng lại muốn cho biết.

      Ở nơi ban đêm yên tĩnh, hai người lại đứt quãng mà đến những đề tài khác.

      "... Trong lúc chụp trời sao, dù có thể thấy rất nhiều ngôi sao, nhưng nếu như có người chỉ ra, những thứ kia cũng chỉ là mấy ánh sao bình thường, nhưng đúng là rất đẹp, giống như..." Vai phải bỗng nhiên nặng xuống, nhiệt độ mập mờ theo tiếng hít thở của Đường Dự mà truyền đến từ bả vai, hơi thở của người đàn ông hơi chậm lại, quay đầu hàm dưới chạm vào sợi tóc mềm mại róc rách của , "Tĩnh An?" Trong giọng êm tai hàm chứa chút khàn khàn.

      Đầu chôn ở vai người đàn ông khẽ giật giật, có thể là tư thế bây giờ có chút thoải mái, đầu trượt từ cổ Đường Dự, chậm rãi rơi xuống lồng ngực.

      Kịp thời vươn tay ôm lấy Tĩnh An rơi xuống người, Đường Dự bất đắc dĩ cười cười, nhàng mà cẩn thận gối đầu lên đùi của mình.

      buồn ngủ, lại giật giật, dường như rốt cuộc tìm được vị trí mình thích, chui vào người Đường Dự an ổn mà chìm vào mộng đẹp, chỉ chốc lát sau liền truyền đến từng tiếng hít thở nhàng.

      Đường Dự để tay xuống bên người, tay ôm cả người để tránh ngủ lúc xoay người bị rơi xuống ngoài ý muốn.

      cúi đầu nhìn vẻ mặt sau khi Tĩnh An ngủ có vẻ rất trong suốt hồn nhiên, dần dần có chút hoảng hốt.
      Tôm Thỏ, Thpd, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :