Em đẹp nhất là khi mỉm cười - Thanh Mỗi

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Chưa có chương mới huuuuuu ngày nào cũng lượn mấy vòng mà hông có huuuuu..... bạn ơi hay mà bạn thêm chương mới
      Tất Tất thích bài này.

    2. Tất Tất

      Tất Tất New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      28
      Chương 4:

      Ngày hôm sau chính là lúc trận chung kết giải thi đấu mùa xuân năm 2016 của Liên Minh Huyền Thoại diễn ra.

      Đồng Dao dậy sớm, sau khi uống hết hai chai nước khoáng còn vô cùng oán niệm hôm qua rốt cuộc tên khốn kiếp nào lấy trộm thùng nước của —— giấu ở chỗ cao như vậy! Bộ người đó có hỏa nhãn kim tinh của Tôn Ngộ hay sao! Thị lực tốt như vậy tại sao làm tuyển thủ thể thao điện tử ?!

      Đánh răng rửa mặt xong, khi cầm điện thoại lên liền thấy tin nhắn của quản lí chiến đội, bọn họ chuẩn bị đến sân thi đấu, hỏi Đồng Dao có muốn cùng hay tự mình bắt xe. . .

      Đồng Dao nhìn hình ảnh phản chiếu của mình gương, đầu tóc hỗn loạn sắc mặt tái nhợt kèm theo đôi mắt gấu trúc, cái bộ dạng giống quỷ này nếu để đồng đội tương lai nhìn thấy chỉ sợ làm ảnh hưởng đến sức phát huy của họ khi thi đấu như vậy tốt —— vì thế xấu hổ cười cười, nhắn tin trả lời lại cho quản lí "Dù sao cũng xa, hai bước liền đến, để em tự mình là được", sau đó Đồng Dao quyết định thể tiếp tục lười biếng như vậy, chạy vọt vào phòng tắm để tắm rửa gội đầu. . .

      giờ sau, Đồng Dao đến trước cửa sân khấu cử hành trận chung kết giải thi đấu mùa xuân, gia nhập vào đội ngũ xếp hàng chờ vào cửa.

      Xếp hàng ở phía trước là hai nam sinh khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc giống như sinh viên bình thường; trước hai nam sinh viên này lại là đám con , trong tay các ấy đều mang những bịch to, gói to chứa rất nhiều băng rôn, đèn cầm tay, đèn cầm tay có màu xanh trắng hòa vào nhau, bởi vì đèn cầm tay của chiến đội CK lấy màu hồng và màu đen làm chủ đạo, cho nên Đồng Dao đoán những người con này đại khái là fan của chiến đội tương lai của , hơn nữa vài người trong số đó còn cầm ảnh vẽ hoạt hình của Lục Tư Thành, Minh Thần và các đội viên khác, giờ phút này các ấy đều rất hưng phấn thảo luận về trận đấu lát nữa bắt đầu, rất náo nhiệt——

      "Đám con kia rốt cuộc là đến xem thi đấu hay là đến xem biểu diễn nhạc vậy?" Nam sinh viên đứng ở trước Đồng Dao giọng oán hận với bạn mình, "Ông đây phiền chết với đám fan nữ này, theo đuổi cái đám tuyển thủ Hàn bao giờ cũng mang theo bộ mặt rập khuôn đến các trận thi đấu thể thao điện tử, cũng biết nhân vật trong trò chơi có đạt cấp 30 chưa mà bỏ chạy đến đây để xem thi đấu, mấy tuyển thủ này tùy tiện xuất ra kỹ năng đám con đó cũng có thể thét chói tai hết nửa ngày. . ."

      "Đúng vậy đúng vậy, lúc tớ nhìn trực tiếp cũng vậy, còn ồn ào la hét cái gì 'Đừng giết ấy', mẹ nó, sét đánh chết tớ —— "

      "Trò chơi này vốn ràng là của đàn ông, biết đám con đó rốt cuộc muốn nhào vô làm gì. . . Phỏng chừng các nhân vật hùng trong game đều biết hết? Những nhân vật nào vào trong tay đám con chắc cũng chỉ có con đường chết, có ngày nào đó mình xem trận đấu, ở phía sau lưng mình hỏi đường giữa là cái gì, ông đây thiếu chút nữa liền ngất xỉu!"

      Người nọ sau khi xong, giống như chợt cảm nhận được gì đó có chút chột dạ liền quay đầu nhìn, kết quả nghĩ đến đập vào mắt là đôi đồng tử đen láy ở phía đối diện, ngẩn người, bình tĩnh nhìn lại lúc này mới phát đứng ở phía sau mình cũng là người con ——

      Tóc ngắn, đầu đội mũ lưỡi trai, quần cộc áo T-shirt dép tông, lấy ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh nhìn mình.

      Hai người có chút xấu hổ.

      "Đều là fan, xem trận đấu cũng có ai cao quý hơn ai đúng ?" Tiếng của Đồng Dao vang lên ràng, giơ hai tay lên để làm , " trước, tôi đương nhiên biết cái gì gọi là đường giữa, chính là người chơi con đường ở giữa."

      Nam sinh A: ". . ."

      Nam sinh B: "Ôi chao ra chúng tôi cũng phải toàn bộ con đều như vậy, chỉ là số số người mà thôi. . . Này, ở khu nào vậy?"

      Đồng Dao: "Sever Trung khu ở Ionia."

      Nam sinh B: "Khu sao! Tôi ở khu năm. . . Cái gì mà Sever Trung, còn chơi ở sever Hàn sao?"

      Đồng Dao: "Đúng vậy."

      Bởi vì ở nhân vật ở Sever Trung trèo lên đỉnh rồi.

      Thứ nhất đó nha.

      Nam sinh A đảo mắt vòng: "Đẳng cấp ở sever Hàn là gì?"

      Đồng Dao cười cười: "Thạch Đấu, gần nhất vừa mới lên."

      Sau đó tận mắt nhìn thấy hai nam sinh viên đều ngẩn người, bọn họ đầu tiên là trầm mặc, sau đó nhìn nhau cái, cuối cùng hẹn mà cùng nở nụ cười, cùng lúc đó khinh miệt trong mắt của nam sinh A trở nên càng ngày càng rệt. . . Kế tiếp bọn họ chuyện với Đồng Dao nữa, mà là lựa chọn xoay người sang chỗ khác, dùng giọng vừa vặn đủ để Đồng Dao có thể nghe thấy "Khe khẽ " ——

      "Ha ha ha ha ha ta ta là Thạch Đấu bên sever Hàn!"

      "Nếu ta mà là Thạch Đấu ông đây liền chịu chết, phỏng chừng những người chơi ở sever Hàn còn chưa lên được Thạch Đấu thế nhưng ta lại có thể ra dễ dàng như vậy, trước khi ba hoa cũng nên lên baidu tìm hiểu chút xem khái niệm Thạch Đấu của sever Hàn là gì. . ."

      "Cho nên tớ quả phục những chị này ghê."

      Đồng Dao sờ sờ mặt của mình, nghĩ rằng chẳng lẽ khuôn mặt chỉ cần nhìn qua là lên "Tôi là cao thủ" sao? Như thế nào lại bị người ta nghi ngờ?

      May mắn đội ngũ xếp hàng phía trước bắt đầu di chuyển, người xem bắt đầu vào chỗ ngồi, vì thế Đồng Dao rốt cục cũng có thể cần tiếp tục chịu đựng nghi ngờ của hai nam sinh viên ở phía trước, khi vào sân đấu liền đến vị trí được viết tấm vé của mình——

      Bởi vì là vé mà chiến đội đưa, cho nên lấy được chỗ ngồi cách đài thi đấu rất gần, đến chỗ ngồi xuống, phát đám con cầm băng rôn đến cổ vũ lúc nãy cùng ngồi ở chỗ cách xa. . . Lúc ngồi xuống trong những người con cầm gói đồ to có chứa đèn cầm tay nhìn thoáng qua có lẽ chuẩn bị phát, khi ngang qua Đồng Dao liền nở nụ cười với , giọng : "Cám ơn bạn vừa rồi chuyện giúp bọn mình."

      Hả, ra các ấy nghe thấy sao?

      " có gì có gì, " Đồng Dao xua xua tay, "Mình chính là tức giận khi đám con trai chơi trò chơi này như vậy, cũng đều là lấy tay ấn bàn phím bấm chuột mà thôi. . . Hơn nữa các bạn chuẩn bị rất nhiều thứ như vậy để đến xem trận đấu, nhìn như thế nào cũng tốt hơn so với việc chỉ biết nhìn gần thấy xa thiển cận giống như bọn, thậm chí nếu các tuyển thủ biết họ chắc chắn cảm thấy rất vui vẻ."

      "Ừm, hy vọng là vậy." Người con kia vuốt vuốt tóc, bất đắc dĩ cười cười, "Mình mạng thấy được tin tức Minh Thần sắp nghỉ thi đấu, lúc theo từ nam ra bắc để xem trận đầu của ấy, cũng là lúc mình từ cấp 30 đến bậc Kim Cương, chừng hôm nay là trận đấu cuối cùng, Minh Thần nghỉ thi đấu mình cũng bỏ chơi."

      ". . ."

      "Mình phải tiếp tục phát đèn cầm tay." Người con kia xong, từ trong gói đồ to lấy ra cái đưa cho Đồng Dao, "Ngồi ở vị trí khu này, bạn chắc cũng là fan của điện tín Trung Quốc đúng ? Cho bạn."

      "À, à, " Đồng Dao nhìn cái đèn cầm tay tay được làm rất tỉ mỉ kia, "Bao nhiêu tiền vậy?"

      xong liền mở bóp tiền của mình ra.

      Ai biết vừa xong người con ở trước mặt liền nở nụ cười, trong đó có phân phát đèn cầm tay bỗng xuất ở bên cạnh Đồng Dao : "Những thứ này đều là phát cho fan, làm sao có thể đòi tiền! chốc nữa nhớ la lớn tiếng lên để cổ vũ là được rồi!"

      Nhất thời Đồng Dao cảm thấy bản thân mình quá thô tục, vẻ mặt xấu hổ cất bóp tiền , vừa ngẩng đầu lên quả nhiên phát vừa rồi đến phía sau tiếp tục phân phát đèn cầm tay và các băng rôn cổ vũ——

      Mái tóc dài kia, bóng dáng mảnh khảnh mang theo cái bọc to nhìn rất nặng theo từng cái bậc thang lên xuống, Đồng Dao nhìn đến ngây ngốc, cả đầu bây giờ chỉ có suy nghĩ: Đám con đó rất đáng ! Làm tuyển thủ có thể được đám con đó thích rất hạnh phúc! Đám con trai thô bỉ ghét bỏ các ấy rốt cuộc đấu óc có vấn đề gì sao!

      . . .

      Cho đến nửa tiếng sau trận chung kết của hai chiến đội bắt đầu mở màn, các tuyển thủ của hai đội lần lượt ngồi vào vị trí của mình, lúc này lực chú ý của Đồng Dao mới quay về chủ đề chính.

      Chỉ thấy sân khấu tối lại, ánh đèn hầu hết đều tập trung ở đài thi đấu, đầu tiên là người chủ trì tổng kết thành tích thi đấu của hai chiến đội, sau đó theo tiếng của các thành viên của hai đội lần lượt tiến vào —— ở chính giữa đài thi đấu chính là chiếc cúp của giải thi đấu mùa xuân, mười thành viên của chiến đội CK và chiến đội ZGDX đều đứng ở phía trước chiếc cúp, sau đó cúi đầu vẫy tay chào khán giả và fan ngồi ở phía dưới. . .

      khí ở xung quanh lập tức trở nên nóng lên!

      "A a a a a, Thành, Thành!"

      " Thành gả cho em!"

      "Minh Thần lại lấy thêm cái quán quân nữa !"

      "Dương Thần vô địch! Rừng núi của em nuôi cá!"

      Những fan ngồi kế Đồng Dao ngừng liều mạng thét chói tai, hò hét cổ vũ đội viên mà mình thích, vô luận là nam hay nữ, mọi người đều rất kích động nhảy lên nhảy xuống, rống đến đỏ mặt cổ đau ——

      Đồng Dao hơi hơi nheo mắt lại, đầu tiên liếc mắt cái liền nhìn thấy Giản Dương đứng ở phía xa xa, tóc dài, thân hình cao hơn, gầy, đồng phục màu hồng đen của chiến đội CK xem ra rất hợp với ta, nhìn rất đẹp trai, cả người còn toát ra cỗ tự tin biết từ đâu mà đến, cười vô cùng rực rỡ như ánh nắng mặt trời. . .

      Đồng Dao cảm thấy mình bị "Ánh nắng mặt trời" kia làm cho đau mắt, vì thế quay đầu nhìn về phía đồng đội tương lai của ——

      Tuyển thủ Mèo- vị trí ‘Đường ’, tóc đỏ, trẻ tuổi, cười toe toét miệng như thằng ngốc, còn hôn gió với fan ngồi ở phía dưới khán đài.

      Tuyển thủ Lão K- vị trí ‘ rừng’, tuyệt già, cao, làn da trắng, dáng người thuộc hàng trung đẳng, bộ dạng đặc biệt xinh đẹp như đứa con , bộ dáng nhìn trong rất trẻ có lẽ chỉ mới là học sinh trung học, lúc này vẻ mặt cậu hưng phấn cười cười với người ở bên cạnh.

      chuyện với Lão K đương nhiên là tuyển thủ Minh- vị trí ‘Đường giữa’ đương nhiệm của ZGDX, cũng là đội viên có tư lịch già nhất của chiến đội ZGDX, lúc này lông mày của có hơi hơi nhíu lại mi, nhìn qua có vẻ tập trung.

      Ở bên cạnh Minh Thần đó là đội viên của đội ADC, đội trưởng của chiến đội ZGDX- Lục Tư Thành hay còn được gọi là Chessman, ‘ Thành’ mà trong miệng mọi người đều muốn gả, đều muốn cưới, khi ánh đèn chiếu đến người , khuôn mặt như người chết của chút thay đổi——đặc biệt là cho dù như vậy, sân khấu bỗng trở nên nóng hơn nữa—— ngay cả fan của chiến đội CK ngồi ở nửa khu khán đài còn lại đều rít gào tên của .

      Bên cạnh Thành là cậu phụ trợ của , Tiểu Béo, cái nhìn đầu tiên là khuôn mặt lạc quan béo tròn đập vào mắt—— Tiểu Béo từng ở cuộc phỏng vấn , lúc thi đấu có đôi khi mình xông ra ở đường dưới, thế cho nên có lúc bản thân cũng biết Thành rốt cuộc có phải hay bảo vệ . . .

      Lúc này.

      Nhịp điệu nhạc bắt đầu trở nên mạnh mẽ hơn, lúc Đồng Dao cũng thoáng kích động theo tiếng nhạc đứng lên, các thành viên của hai chiến đội đứng ở phía trước chiếc cúp đều xoay người về phía đặt mười chiếc máy tính ở phía sau sân khấu. . .

      Ánh đèn ở vị trí đặt máy tính sáng lên.

      Bên trái là dấu hiệu màu hồng đen của chiến đội "CK", vì thế nửa người xem ở phía bên trái bắt đầu dậm chân, la hét, hoan hô.

      Bên phải là dấu hiệu mà xanh của chiến đội "ZGDX", khi tên của chiến đội này sáng lên vô luận nhìn bao nhiêu thứ đều cảm thấy rất vui mắt. . . Nhưng trở ngại Đồng Dao theo những người xung quanh, phảng phất như muốn đấu cùng với khán giá ở bên trái bắt đầu rít gào, hò hét ——

      Các thành viên của hai đội lần lượt ngồi xuống máy tính, tại khán phòng, hai vị thuyết trình viên mỗi người cũng có vị trí và cương vị riêng của mình bắt đầu chậm rãi , lúc này các thành viên của hai đội vẫn chưa mang tai nghe cách , nhưng mà nhìn thoáng qua so với lúc nãy đứng trước mặt người khác họ thả lỏng thoải mái hơn nhiều, bắt đầu uống nước chuyện với nhau. . .

      Đúng lúc này, người quay phim đưa máy quay về phía khán giả, vì thế chiếc màn hình lớn ở giữa sân trong chốc lát liền truyền phát tình hình thực tế của sân khấu, đầu tiên là quay những vị khán giả háo hức nhảy lên nhảy xuống như đám khỉ, sau đó màn ảnh chậm rãi tiến về phía trước ——

      [ Hai năm gần đây giải thi đấu Liên Minh Huyền Thoại của chúng ta càng ngày càng được nhiều người chú ý, để tôi lấy ví dụ, tôi là thuyết trình viên cho trận chung kết LPL cả ba năm, từ lần đầu tiên sân khấu ngồi được vài người cho tới bây giờ cả sân khấu đều tràn ngập bóng người, vô cùng vui vẻ.]

      [ Đúng vậy, đặc biệt ở đây tôi còn thấy rất nhiều người chơi nữ đến, nên biết rằng vài năm trước đây trò chơi này cũng chỉ có nam sinh chơi mà thôi. . . chừng, tôi là chừng, khả năng hai năm sau, chúng ta có thể thấy vũ đài LPL này nữ tuyển thủ game.]

      [ Ha ha ha ha nếu đúng như tôi cũng rất mỏi mắt mong đợi. . .]

      Lúc hai vị thuyết trình viên chuyện phiếm, màn ảnh gần tiến về phía của Đồng Dao, ít đứa con thấy mặt mình xuất màn hình lớn, đều thẹn thùng lấy tay che kín mặt lại ——

      Màn ảnh chuyển hướng về đôi tình nhân, hai người ngẩn người chút, sau đó nhớ đến có tập tục thể nào hiểu được ở các trận thi đấu của Liên Minh Huyền Thoại đó là “Đôi tình nhân nào bị quay trúng phải hôn môi”, vì thế người con kia cười tủm tỉm kéo bạn trai của mình qua và hôn cái nhiệt tình, sân khấu bỗng chốc đều tràn ngập tiếng hoan hô cười vang vỗ tay, làm rộn cả sân khấu ——

      Cuối cùng máy quay cư nhiên chiếu đến Đồng Dao.

      Nhìn khuôn mặt của mình xuất màn hình lớn, nội tâm của Đồng Dao đầu tiên là "Mẹ nó", sau đó phản ứng đầu tiên là: may buổi sáng hôm nay trước khi tắm rửa gội đầu.

      Sau đó khi nhìn thấy các đứa con khác đều che mặt liền quyết định, Đồng Dao có che mặt, ngược lại là giơ lên nụ cười to hướng về màn ảnh, còn vẫy vẫy tay chào với người quay phim ——

      Vì thế cái khuôn mặt cười ngốc nghếch của cứ thế chiếm cứ màn hình lớn khoảng mười lăm giây.

      Thuyết trình viên thấy thế liền trêu chọc: [ bé này nhìn trong rất phóng khoáng, ai, kỳ tôi luôn luôn hiểu, các thiếu nữ ở đây vì sao khi bị quay phim trúng lại phải che mặt. . .]

      vị thuyết trình viên khác gật gật đầu muốn tiếp, đột nhiên ngay lúc này, tạm dừng lại, sau đó mới : [ Tôi vừa nhận được tin tức rất ngạc nhiên, đó là thiết bị của Dương Thần bên chiến đội CK hình như xảy ra chút vấn đề. . .]

      [ Vấn đề gì vậy?]

      [ biết nữa, hình như là thiết bị trúng nước. . . Phỏng chừng chắc là sặc nước?]

      Khán giả nghe vậy, đầu tiên là trầm mặc ba giây, sau đó tập thể cười lớn.

      Fan của chiến đội CK đều đứng lên xem coi xảy ra chuyện gì, Đồng Dao còn nghe thấy có fan nữ lớn tiếng khen "Dương Thần bị sặc nước dễ thương", đảo mắt cái xem thường, nhìn về phía bạn trai trước, chỉ thấy lúc này người đó cúi đầu, dùng khăn tay ở màn hình máy tính lau. . .

      Bên chiến đội CK cũng trở nên ồn ào, dùng thanh chỉ có thể vũ đài mới nghe thấy ——

      "Mẹ nó, Dương Thần bộ cậu gặp quỷ sao? Toàn bộ cà phê đều phun lên hết màn hình của tớ rồi."

      Tuyển thủ đường của chiến đội CK lộ ra vẻ mặt từ may mắn đến kinh ngạc —— vừa rồi ràng còn nhìn thấy Giản Dương vốn uống cà phê rất tốt, trong lúc đó chỉ lơ đãng quay đầu nhìn về phía màn hình lớn, sau đó cà phê trong miệng tất cả đều phun ra ngoài.

      "Mẹ nó tớ thấy quỷ." Giản Dương mặt trầm, ném chiến khăn giấy cầm trong tay vào trong cái hộp mà nhân viên đưa qua, "Các trường học ở nước ngoài phải khai giảng rồi sao? ấy như thế nào lại chạy về đây?"

      "Ai vậy?"

      "Tổ tông của tớ."

      ". . ."

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Heheee.... Tất Tất ơi thêm mấy chương nữa bạn. Sao lại ngắt ngay khúc hay vậy huuu:yoyo30::yoyo30::yoyo30:

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Oái nàng ơi chuyện tạm ngưng a nàng

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :