Kiêu Gia Cưng Vợ - Hạ Mạt Vi Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411

    2. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 41: Giúp người khi gặp nạn


      “Mặc dù miễn cưỡng ăn hết, nhưng cũng là vinh hạnh của tôi.” Dung Thành Kiêu lúc này mới ngồi dậy, mới có phong độ giúp mở cửa xe đằng trước ra.

      Cố Tuyết Thần ràng thành thói quen việc chỗ ngồi dành riêng cho mình, cũng có xấu hổ, trực tiếp ngồi xuống.

      Xe chậm rãi chạy, quá trình nhìn mặt lựa lời, Dung Thành Kiêu mới cẩn thận mở miệng hỏi “ nghĩ tới em đồng ý cho Tô Ngôn ở chung với em.”

      lập kế hoạch chuyện này từ trước, chưa hoàn thành kết thúc!” căn bản lần này ngay cả trả lời cho có lệ cũng phải thực , mà giống như chấp nhận nịnh nót vậy.

      Mặc dù ngày thường cho dù quen quấy rối, nhưng tố cáo thái quá như vậy Dung Thành Kiêu chắc chắn chấp nhân “Trời đất chứng giám, đây tuyệt đối là quyết định riêng của Tô Ngôn, có liên quan tới tôi!”.

      “Người là tìm đến, làm sao có thể có liên quan đến ?” Mặc dù phương thức sống chung của hai người hay đối chọi gay gắt nhiều hơn, nhưng khó phát , bây giờ đối chọi gay gắt chính là thêm mùi vị ‘tán tính’.

      Dung Thành Kiêu rành hiểu điểm này, liền cười lên và hỏi ngược lại “ chung sống cả đêm và cả buổi sáng, với tôi, em có ấn tượng gì đối với Tô Ngôn?” Dù sao cũng phải thường xuyên làm bạn, và có hòa thuận khi sống chung với Tô Ngôn mới là điều quan trọng.

      ấy giống , đều là hồ ly đầu thai!” Lúc nghiêm chỉnh, lúc vô lại, thay đổi cách thành thạo, ấy gọi tiếng lão đại uổng công để gọi.

      Bởi vì cầm tinh hồ ly, Dung Thành Kiêu cũng tự chủ cho rằng đây là lời khen “Như vậy cũng tốt, chỉ cần em ghét ấy, con người này cho dù có tìm lầm. Tôi có rất nhiều việc phải làm, thể ngày hai tư tiếng theo em được, ít nhiều có thể yên tâm chút.”.

      Dựa theo tính cách của Cố Tuyết Thần, hẳn là nghe theo lời của ngược lại câu mới phải. Nhưng sau khi thấy biểu nghiêm trọng của mình, nhưng cũng mở miệng.

      Bất kể có chấp nhận , để giúp , hao phí hết tâm tư thực hết các thỏa thuận đặc biệt sắp xếp031

      khác cũng là muốn biết . Mặc dù đặc biệt sắp xếp cho mục đích này là hy vọng hợp tác tốt cùng với Cố thị, đối với cũng giống như giúp người khi gặp nạn.

      Trước mắt tình huống tại, đối với , hẳn là tỏ vẻ tiếng cảm ơn từ đáy lòng, chứ phải là trông mắt nghi ngờ khắp nơi.

      Trong khi Cố Tuyết Thần đối với người nào đó từ từ loại bỏ cảnh giác, bất ngờ tai nạn ép về vị trí cũ.

      Mười giờ sáng, phòng nhân gọi tới, cuối cùng nộp đơn của những người mang chức vị kiến trúc sư tới. Cố Tuyết Thần đặc biệt để hơn phân nửa tài liệu quan trọng xuống, vội vã chạy tới phòng nhân ở lầu mười sáu. Nhưng khiến ngờ tới là người ngồi ở trong phòng khách lại là người ‘quen biết lâu’ từ mười mấy năm!.

      “Làm sao cho tôi biết người nộp đơn là Tần Việt?” thế nào cũng là chị em họ, Cố Tuyết Thần biết mười mấy năm nay mọi người ở phòng an ninh cũng có cơ hội gặp mặt. Thân là người phụ trách phòng an ninh, nhưng biết mà báo cũng làm cho hết sức tức giận.

      Mọi người phòng an ninh muốn giải thích, nhưng người bị gạt ở bên Tần Việt trước đứng lên “Là tôi để ấy với em”.

      ra ngoài trước.” Mặc dù có chút sợ, Cố Tuyết Thần sớm khôi phục bình tĩnh. Người cũng tới, hay cũng có gì quan trọng. tại trước mắt là mau chóng khẳng định Tần Việt có năng lực đảm nhiệm chức giám đốc kiến trúc sư Cố thị được , nếu như thực đến Cố thị nhậm chức có hay nên để cho họ Tần, nhìn quan hệ hai nhà càng thêm căng thẳng.

      Phòng an ninh muốn lại thôi, nhưng cuối cùng nhịn xuống , kéo rèm của sổ sau đó ra ngoài.

      Tần Việt đến có chuẩn bị, khi đối mặt với tình hình này, cũng đem Cố Tuyết Thần trở thành người bạn lâu năm, mà chỉ đơn giản coi là chủ tịch Cố thị “Đây là toàn bộ thiết kế của tôi trong cuộc thi học viện ưu tú ở nước , xin Cố tiểu thư xem qua.”.

      “Thiết kế của tôi thấy ít, nhưng đó đều là giấy, quá lý tưởng, thực tế.Tôi rất tò mò làm sao có dung khí xin làm giám đốc kiến trúc sư?” Nếu chỉ là nộp đơn kiến trúc hoặc thiết kế nội thất thôi, có kinh nghiệm thực tế, trực tiếp xin làm giám đốc kiến trúc sư, đây là khiến Cố Tuyết Thần thể chấp nhận.

      thực tế, dũng cảm của tôi là Dung tiên sinh cho.” Nghe giọng điệu của Tần Việt, tựa hồ cùng em của Dung Thành Kiêu giống nhau, đối với quan hệ vợ chồng Cố Tuyết Thần tin tưởng chút nghi ngờ!.

      Tất nhiên cũng trách , dù sao chứng kiến vở kịch hấp dẫn và cảm động, thể tin được.

      tới đây, Cố Tuyết Thần mới nhớ tới, Tần Việt là người Dung Thành Kiêu tìm tới. tới lui, toàn bộ sợ hãi của đều từ mà ra.

      Nhưng lấy cẩn thận của , hẳn là nên quyết định mạo hiểm như vậy, rốt cuộc là cái gì thục đẩy đem bảo vật đặt lên người Tần Việt?.

      Cố Tuyết Thần vẫn duy trì nhíu mày suy nghĩ, Tần Việt chỉ có thể tìm cho mình bậc thang để xuống “Dĩ nhiên, quyết định sau cùng đều là ở chỗ em. Nếu như em hài lòng, tôi lập tức thu dọn rời .”.

      Dù sao đều là bạn học mười mấy năm, năng lực của Cố Tuyết Thần vẫn có lòng tin. Nhưng tại lo lắng nhất cũng phải vấn đề năng lực “Trước mặc kệ có năng lực đảm nhiệm chức giám đốc kiến trúc sư ở Cố thị , trước tiên trả lời tôi lúc trước quyết định nộp đơn với chức vị này, có cùng gia đình bàn bạc qua?”.

      “Cái này là chuyện riêng của tôi, cần được đồng ý của bọn họ.” Đối với Tần Việt mà , căn bản gia đình ngăn cản cũng phải là vấn đề.

      Tần Việt cho là đúng, vừa may đó là điều Cố Tuyết Thần quan tâm nhất “ phải suy nghĩ kỹ, khi cùng Tần gia hợp tác bàn bạc với Cố thị, nếu nhậm chức ở đây, về sau tránh khỏi cung Tần gia cạnh tranh. Người ngoài nhìn và nghĩ như thế nào?”.

      “Kinh doanh là kinh doanh bằng bản lĩnh của mình, bọn họ nhìn cũng quan trọng. Em cần tìm người giữ chức giám đốc kiến trúc sư, còn tôi cần tìm sân khấu thích hợp nhất cho mình. Miễn là chúng ta hợp tác, chắc chắn có lợi cả đôi bên, tại sao cho hai bên cơ hội?” Đừng nhìn người Tần thiếu gia tràn ngập lịch , như dù sao cũng di truyền gien tốt từ Tần Chính, đương nhiên cũng thấp kém.

      Đột nhiên thanh niên lịch trở nên sắc bén, nữ vương thực có cách nắm chắc .

      là đôi bên cùng có lợi, nếu kết quả thực như , đây đúng là cám dỗ . Đổi góc độ khác, nếu nhất định chờ đợi thời gian, cũng phải có chút mạo hiểm. Dù sao, cũng là người Dung Thành Kiêu tìm tới, cho dù chỉ là dựa vào tín nhiệm cuả hồ ly giảo hoạt nào đó, cũng nên cho , cho mình cơ hội!.
      Sô Cô la Đắng, ThiênMinh, Chris3 others thích bài này.

    3. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 42: thể nghĩ tới


      Tuy nhiên, công việc giám đốc kiến trúc sư rất quan trọng, mặc dù phải nhận Tần Việt vào công ty, ít nhiều cũng phải lời cảnh báo trước “Vào Cố thị làm chức vị quan trọng là cơ hội tôi cho , nhưng cho cơ hội để thất bại.”.

      “Điểm này em cần lo lắng, nếu thể hoàn thành, cho dù em tha thứ, tôi cũng còn mặt mũi nào ở lại Cố thị làm.” Tần thiếu gia vừa nhìn cũng biết là vị thanh niên tâm cao chí ngạo, có tính tình như thế, hiển nhiên so với bất cứ kẻ nào cũng căm ghét thất bại.

      “Còn nữa, Cố thị luôn luôn coi trọng cầu về khen thưởng, trừng phạt. Suy xét trước khi vào Cố thị là có kinh nghiệm làm việc, trong khoảng thời gian vào công ty, công ty cho tiền lương cao như chức giám đốc kiến trúc sư phải được nhận.” tại đến lúc sinh hoạt khó khăn phải ‘nắm chặt lấy dây lưng quần’, đối với vẫn đề tiền lương cao Cố Tuyết Thần cũng đặc biệt để ý. Phải biết người vẫn còn khoản nợ khổng lồ gần chín chữ số, tiền tự nhiên cũng xài chỗ cần thiết nhất!.

      “Tôi thiếu tiền.” Ho khan tiếng, Tần thiếu gia lúc này trả lời thực là. Đối với bọn họ loại người từ khi ra đời ngậm vàng mà , chỉ là mỗi năm cổ phần công ty chia lợi nhuận là có thể đảm bảo cả đời lo ăn mặc , cũng chỉ là loạt các con số nhàm chán mà thôi.

      có thể nghĩ như vậy cũng tốt,vấn đề thủ tục nhậm chức và lương bổng quản lý với sau, có chuyện cũng có thể với tôi. Tôi còn có những chuyện khác phải làm, trước xin lỗi thể tiếp chuyện được. ” Mặc dù trong lòng vẫn có chút thấp thỏm, yên, nhưng giải quyết vấn đề vô cùng cấp bách. Còn lại chỉ chờ thời gian chứng minh.

      Cố Tuyết Thần muốn đứng dậy rời , ngờ Tần Việt vẫn chưa muốn kết thúc “Em ngại, nếu tôi đưa thêm hai người tới giúp chứ.”

      “Em có thể đừng hy vọng tôi là người duy nhất làm trong ba người là có kinh nghiệm kiến trúc sư!” Cố Tuyết Thần nghĩ như vậy cũng có lý, dù sao vật họp theo loài*, Tần thiếu gia cũng được khắp thế giới, cũng có cơ hội biết đến kinh nghiệm phong phú của những người tài giỏi trong giới kiến trúc sư.

      “Yên tâm, những chuyện điên cuồng đó tôi có cam đảm làm. Sau đó tôi đem tài liệu bọn họ cho quản lý xem qua, nếu được em cho phép, ngày mai tôi đưa họ tới cho Cố đại tiểu thư tự mình xét duyệt.” Nếu đề xuất cái này, Tần Việt sớm có chuẩn bị.

      Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tần Việt, Cố Tuyết Thần cảm thấy trước mắt người đàn ông này phải là Tần Việt mà biết.

      Rốt cuộc là thay đổi, hoặc chưa bao giờ muốn biết thêm về ?

      “Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng phải là gián điệp.” Thanh niên lịch cũng phải chỉ có mặt cơ trí, đôi khi cũng hài hước chút.

      “Qủa .” Mặc dù có ý tưởng này, Cố Tuyết Thần cũng trả lời câu lấy lệ. Nếu có ý nghĩ này, cần ra tay, chỉ sợ Dung Thành Kiêu để cho , cho Tần gia có cuộc sống tốt.

      A a, người nào đó càng ngày càng coi hồ ly họ Dung là người ngoài cuộc, đụng phải chút chuyện nghiêm trọng liền thể nghĩ tới . Tiếc là vẫn chưa biết mà thôi.

      Bởi vì muốn đến phòng làm việc của giám đốc phòng nhân để chuyện nhậm chức, Tần Việt Cố Tuyết Thần cùng đến phòng tiếp khách.

      Hành lang dài rất là yên tĩnh, cho đến, giọng chói tai đột nhiên vang lên______

      “Chị dâu, tôi tới rồi!” mười giờ rưỡi, bây giờ vừa đúng là mười giờ hai tám phút, Tô đại tiểu thư là chính xác.

      Chị dâu? Nghe cái từ xưng hô này là chói tai, mặt vất vả mới có nụ cười Tần Việt vô thức nhíu chặt lông mày. Cho dù Dung Thành Kiêu thể luôn luôn bên cạnh ấy, nhưng người của chỗ nào cũng có.

      “Tôi có thời gian gọi cho , đến phòng làm việc tìm giám đốc phòng nhân trước, tìm ấy làm xong mọi thủ tục nhậm chức rồi đến tầng cao nhất tìm tôi. Bị ném bom đêm và buổi sáng, Cố Tuyết Thần đối với xưng hô chị dâu này miễn dịch. Nhưng bây giờ dù sao cũng là công ty, cũng vô thức bày ra tư thế người nhà!.

      Tô Ngôn cũng có trả lời Cố Tuyết Thần, mà là trực tiếp tới trước mặt nhìn chằm chằm vào chàng đẹp trai đứng bên cạnh “Vị này là?” Nếu bàn về bản lĩnh ‘diễn xuất’, Tô đại tiểu thư cũng là được chân truyền từ lão đại, ràng mới vừa rồi nhìn tài liệu của người ta lần, lúc này lại mặt dày giả bộ tò mò biết.

      Dù sao bọn họ cùng nhau làm việc, đơn giản giới thiệu là cần thiết “Tần Việt, tương lai là giám đốc kiến trúc sư. Tô Ngôn, đông nghiệp mới của công ty.”.

      ta là lãnh đạo trực tiếp của tôi?” Vẫn chưa làm thủ tục nhậm chức, Tô Ngôn tự mình quyết định nhậm chức ở bộ phận nào.

      Thân là chủ tịch Cố thị Cố Tuyết Thần còn chưa hỏi, ngược lại Tần thiếu gia nhịn được trước “Cố ấy như vậy, hiểu được thiết kế?” Kêu gào có đứng đắn, giọng còn lớn như vậy, mặc kệ từ góc độ nào cũng nhìn ra là học thiết kế!.

      “Ai ở bộ phận thiết kế nhất định hiểu được thiết kế? biết có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng sao? Nếu muốn chiếm giữ trước tiên phải hiểu và đầu tư vào các loại xu hướng mà đối thủ cạnh tranh cầu, tôi vào Cố thị chính là làm việc này.” sở trường của mình, Tô Ngôn hoàn toàn bùng nổ với tự tin.

      Lời Tô Ngôn vừa ra, chỉ là Tần Việt, mà ngay cả Cố Tuyết Thần cũng bị dọa cho sợ. còn tưởng Dung Thành Kiêu kêu Tô Ngôn tới vì muốn giúp tay, nghĩ tới nhóc này cũng là ‘ý định xấu’.

      Mặc dù có chút bị dọa sợ, nhưng trong ánh mắt Tần Việt vẫn còn nghi ngờ, nghi ngờ như vậy khiến Tô đại tiểu thư vô cùng khó chịu “Chị dâu, chị cũng giúp tôi chuyện , nếu người ta cùng nhau coi thường lão đại của tôi!”.

      Hiếm khi tâm trạng Cố Tuyết Thần tốt và mĩm cười “Chỉ cần có thể chứng minh, cần gì quan tâm người khác nhìn? Hơn nữa ta là do lão đại của tìm tới, ta cũng coi thường lựa chọn họ của mình.” xong hướng Tần Việt nháy mắt, ra hiệu cho bày tỏ phong độ lịch chút, để Tô đại tiểu thư an tâm, mới thoát thân được.

      Mười mấy năm giao tình cũng phải ‘nuôi dưỡng’ vô ích, chỉ cái nhìn , Tần Việt liền hiểu ý “Tô đại tiểu thư quá lời, cho tới bây giờ tôi có coi thường cung Dung tiên sinh. Sau này mọi người đều cùng làm việc chung với nhau, còn xin chỉ giáo nhiều hơn.”,

      “Chỉ giáo cần, chỉ cần Tần thiếu gia ngại tôi đủ chuyên nghiệp là được.” Ngoài miệng khách khí trả lời lại, nhưng trong lòng Tô Ngôn lén thực kế hoach khác. Mới vừa rồi chớp mắt kia, ánh mắt trao đổi mặc dù ngắn ngủi, nhưng đủ để trở về hướng lão đại báo cáo.

      Tìm người vợ vừa thông minh vừa tài giỏi, lại xinh đẹp động lòng người quả nhiên phải trả cái giá lớn. Giống như chị dâu vậy, cho dù ở tại dây lưng quần, cũng nhất định có thể an tâm.

      Đáng thương cho lão đại đến bây giờ vẫn bị chị dâu từ chối, hơn nữa còn có tình địch lợi hại như thế, chỉ sợ đường tình thuận lợi, từ từ chịu đựng .
      Sô Cô la Đắng, ThiênMinh, Chibumm5 others thích bài này.

    4. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mừng trở lại. thanks

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :