1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trùng sinh lại làm độc phụ - Thanh Sơn Ngọa Tuyết (Hoàn ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tem tem, nàng trở lại, quá trình tán của a Cửu còn gian nan lắm nha :yoyo60:

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      Thấy tội LC quá, mới ăn vụng được tí mà mừng thế này :4:a còn phải cố gắng nhiều

    3. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 40: Bày mưu bắt phượng (hai)

      "Lục Cửu, ngươi đừng náo loạn nữa, ta có lời muốn với ngươi." Mộ Khanh Hoàng cũng giãy giụa, tùy ý cho ôm, chỉ là dùng giọng nghiêm túc mà lãnh đạm ra câu.

      Lục Cửu chợt cảm thấy hơi sợ. sợ Mộ Khanh Hoàng trừng , hung dữ với , thậm chí trói , chỉ sợ Mộ Khanh Hoàng thản nhiên như vậy, giống như khi nàng thản nhiên hòa ly với Lục Mạo, cảm xúc của nàng còn vì Lục Mạo mà lên xuống mãnh liệt nữa.

      Lục Cửu dám buông tay, cánh tay cường tráng ôm vòng quanh Mộ Khanh Hoàng, vây nàng chặt chẽ trong lồng ngực mình, càng tỏ ra vô lại, dùng sức trêu chọc nàng, "Tiểu phượng hoàng nàng thơm đấy.”

      Trái ngửi ngửi phải ngửi ngửi, y như con chó con.

      Mộ Khanh Hoàng hề bị lay động, giọng : “Dạo này có bài thơ mà ta rất thích đọc, ngươi có muốn biết bài ấy là bài nào ?”

      Lục Cửu nhạy cảm cảm thấy lời tiếp theo phải là lời mà muốn nghe, lập tức lắc đầu, "Ta muốn biết."

      Nhưng Mộ Khanh Hoàng vẫn ra, “Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ, Trừ khước Vu Sơn bất thị vân; Thủ thứ hoa tùng lãn hồi cố, Bán duyên tu đạo, bán duyên quân.” (1)

      (1) Bài này là bài thơ số 4 trong 5 bài thơ Tử biệt của Nguyên Chẩn. Tác giả làm bài thơ này để truy điệu cho vợ ông. Ông ví vợ mình như nước biển xanh, như mây núi Vu Sơn, được ngắm nhìn rồi nước và mây nơi khác thể nào sánh bằng.

      Trong thoáng chốc, nụ cười vô lại mặt Lục Cửu tan thành từng mảnh vụn, cười mà còn khó coi hơn cả khóc.

      Trong thoáng chốc, cả bầu khí trong lương đình như đóng thành băng.

      Trong thoáng chốc, Lục Cửu cảm giác cả người mình đều lạnh lẽo.

      bài thơ này đủ để đả thương , Mộ Khanh Hoàng ngậm miệng, cơ thể cương cứng thêm câu nào nữa, quay mặt nhìn ra bên ngoài đình, thấy trong bụi cây hương bồ ở ven hồ có đôi uyên ương quấn vào nhau mà ngủ.

      Lục Cửu dần dần siết cánh tay lại, siết đến mức Mộ Khanh Hoàng khẽ cau mày mà vẫn biết.

      Mắt phượng hỗn loạn, cố làm ra vẻ bỉ ổi phong lưu, dùng mũi chạm vào vành tai Mộ Khanh Hoàng, thấp giọng : "Tiểu phượng hoàng, nàng , nếu ta cưỡng chế muốn nàng ngay tại đây, nàng có hận ta cả đời hay ?"

      Vừa nghe vậy, Mộ Khanh Hoàng chợt căng thẳng, cả người cứng ngắc, sau lại ra vẻ trấn định, quan tâm : “Nếu ngươi muốn cứ lấy.”

      Lục Cửu bất chợt đẩy Mộ Khanh Hoàng ra, đứng lên, lửa giận bộc phát hừng hực trong đôi mắt phượng, tức giận che giấu nỗi đau, xoay người bỏ .

      Từ đầu đến cuối Mộ Khanh Hoàng cũng dám nhìn , móng tay bấu chặt vào lan can, ngơ ngác nhìn đôi uyên ương, trong lòng bỗng nhiên buồn bã trống trải.

      "Mộ Khanh Hoàng."

      Người Mộ Khanh Hoàng bỗng dưng cứng lại, cố giữ vững trấn định, vẫn như cũ nhìn , thản nhiên : "Sao ngươi lại quay lại?"

      Lục Cửu nghiêng người dựa vào cây cột, tay vòng trước ngực, trầm cười, “Nàng xem, nếu ta giết Lục Mạo, biển xanh mây Vu Sơn của nàng có thể biến thành ta ?”

      Mộ Khanh Hoàng quay phắt người lại, "Ngươi muốn làm gì? Làm bẩn tay mình vì , đáng."

      “Ồ, cuối cùng cũng chịu nhìn ta sao, tên tuổi Lục Mạo xài tốt đấy. Được rồi, ta hiểu.” xong, Lục Cửu nghênh ngang rời .

      Mộ Khanh Hoàng nâng váy đuổi theo, vội la lên: "Ngươi hiểu cái gì chứ, quay lại đây."

      Nhưng Lục Cửu muốn đợi nàng, sao nàng có thể đuổi kịp.

      Lúc đó chỉ còn lại ánh hoàng hôn, người đọc sách trong Tấn Vân Lâu hết, chỉnh sửa lại xong sổ sách của gần nửa tháng nay, Tần Thiếu Du mang theo sổ sách chuẩn bị đưa đến nội viện, lại đụng phải Lục Cửu cầu trúc ở hồ sen.

      Lục Cửu như gió lướt qua bên cạnh Tần Thiếu Du, Tần Thiếu Du hết sức tự nhiên thu hồi lại cánh tay vừa mới vươn ra định chào hỏi, vốn định tiếp, Lục Cửu lại quay trở về, túm lấy cánh tay Tần Thiếu Du, tinh tế quan sát mặt mũi .

      Tần Thiếu Du cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn cung kính vấn an, "Thế tử bình an. biết vì sao thế tử lại ngăn học trò lại? Học trò đắc tội gì với thế tử sao?”

      Lục Cửu xoay Tần Thiếu Du lại ngay ngắn, bỗng nhiên cười cái, "Ngươi đắc tội gì với ta, chẳng qua ta thấy diện mạo ngươi đẹp mắt, kéo ngươi lại nhìn thêm vài lần thôi.”

      Tần Thiếu Du chợt cảm thấy dở khóc dở cười, nhìn khuôn mặt Lục Cửu chút, chân thành tán dương: "Bàn về đẹp mắt, học trò vẫn kém hơn thế tử ngài."

      Lục Cửu "A" tiếng, giật lấy đống sách mà Tần Thiếu Du cầm trong tay lật xem.

      Bị đối xử thô lỗ vô lễ như vậy, nhưng Tần Thiếu Du cũng chỉ khựng lại chút, ông phẫn nộ cũng hèn mọn, vẫn như cũ ôn hòa có lễ, khiêm tốn nhún nhường, quân tử như ngọc.

      “Sổ sách ghi chép về mấy món điểm tâm trong Tấn Vân Lâu?”

      Tần Thiếu Du gật đầu, “Đúng vậy, quận chúa đại đức, hàng ngày đều đưa nước trà điểm tâm cho những người đến đọc sách, học trò sinh lòng bội phục."

      Lục Cửu ném sổ sách lên người Tần Thiếu Du, vô lễ vỗ vỗ lên khuôn mặt , "Bản thế tử cảnh cáo ngươi, có việc gì cách Triều Dương quận chúa xa chút, nàng là vợ ta, hiểu ?"

      Tần Thiếu Du ôn hòa cười tiếng, nhận lấy sổ sách, lui về phía sau bước cách xa Lục Cửu, “Chờ đến ngày quận chúa thực gả cho thế tử cho dù khi đó học trò vẫn thể tặng được món quà gì ra hồn, học trò cũng vẫy tay chúc quận chúa cùng thế tử trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử. Dù sao quận chúa vẫn có ơn với học trò.”

      "Ngươi đúng là tên thư sinh thối bề ngoài mềm mại bản chất bên trong lại tệ hại. Người như ngươi, bản thế tử chỉ cần dùng đầu ngón tay là có thể bóp chết ngươi." Lục Cửu khinh miệt liếc Tần Thiếu Du, dáng vẻ hoàn toàn là tên ăn chơi ỷ thế hiếp người.

      Tần Thiếu Du thu liễm nụ cười, rủ mắt xuống thản nhiên : "Thế tử gia ngại cứ bóp, dưới chân thiên tử, học trò tin có vương pháp."

      Lục Cửu hừ tiếng, dư quang nơi khóe mắt thoáng thấy Mộ Khanh Hoàng thở hổn hển đuổi tới, nhấc chân liền đạp Tần Thiếu Du vào trong hồ.

      Tần Thiếu Du chỉ thoáng kinh hãi rồi thản nhiên để mình rơi xuống nước, thuận tay đặt hết sổ sách cầu.

      Đầu cầu, Mộ Khanh Hoàng đỡ lấy cột, đưa tay chỉ Lục Cửu từ xa, tức giận : "Sao ngươi lại đạp ?!"

      "Bản thế tử gia nhìn vừa mắt đạp thôi, làm gì được nhau nào?” Ngoài mặt bày ra dáng vẻ của kẻ chơi bời hiếp bức người khác, trong lòng Lục Cửu lại cười lạnh. Bộ dáng của người kia, lúc thành quỷ từng nhìn thấy ở Thiên Phượng triều, đó chính là trong số những đại thần, trong những cánh tay đắc lực mà Thiên Phượng hoàng đế Mộ Kiêu nể trọng nhất. Bây giờ lùi lại vài chục năm, khuôn mặt người này non nớt hơn nhiều, may mà lại chạm mặt lần nữa, đúng là nhận ra.

      Thời gian lùi lại vài chục năm, tên tay sai của Mộ Kiêu này lại xuất trong Liên Viên của tiểu phượng hoàng, khiến thể hoài nghi mục đích của con chó săn này.

      Lúc thành quỷ từng bay tới bên cạnh Mộ Kiêu, liền phát những khi Mộ Kiêu mình soi gương thường hay cười quỷ dị, nụ cười ấy còn lãnh hơn cả con quỷ là . Cũng vào khi ấy, biết được bí mật của Mộ Kiêu.

      chỉ có thể , người muốn làm hoàng đế đều là kẻ điên hay vọng tưởng, lại hóa ra lão cắm mai phục từ sớm như vậy.

      biết vì sao, làm quỷ rồi, ‘cơ thể’ lại nghe theo lời , trong lúc bất chợt liền bị rơi vào giấc ngủ say. Vì vậy chỉ có thể suy đoán ra được vài ba mật thám trong đôi câu đối thoại giữa Mộ Kiêu cùng người khác, còn về những mật thám khác, tuyệt đối biết.

      Vì vậy, người có thể trở thành đại thần đắc lực của Mộ Kiêu trong tương lai, Tần Thiếu Du nay lại xuất ở Liên Viên, nghi ngờ tên này có vấn đề mới là lạ.

      Nước trong hồ sen quá sâu, nhưng vẫn có thể ngập hết cả người, Tần Thiếu Du biết mình lọt vào trong nước bùn, vừa động đầy chìm xuống ngay, bất đắc dĩ bèn với Mộ Khanh Hoàng: "Làm phiền quận chúa gọi vài người đến giúp học trò, kéo học trò lên.”

      "Mau cứu người." Mộ Khanh Hoàng nhìn nước dân đến cổ Tần Thiếu Du mà vẫn có xu hướng chìm xuống, cũng bất chấp mình còn giận Lục Cửu, gấp rút gọi tiếng.

      “Chết đuối thôi.” Lục Cửu thầm tiếng nho . Tuy lời ra như vậy, nhưng cũng phải là người coi rẻ tính mạng người khác, thể bởi vì hoài nghi người mà giết chết người ấy, cũng phải tên điên Mộ Kiêu kia.

      "Bản thế tử đâu biết bơi.” Lục Cửu hừ tiếng, từ cầu xuống, bẻ cành liễu rủ bên hồ, chút do dự vào trong hồ, quăng cành liễu cho Tần Thiếu Du, kiên nhẫn : “Nắm lấy.”

      "Đa tạ." Tần Thiếu Du cười tiếng đáp lời.

      “Ngươi rộng lượng đất, ta đạp ngươi xuống vậy mà ngươi còn cám ơn ta?" Ngoài miệng như thế, trong lòng Lục Cửu lại nặng trịch, nếu như Tần Thiếu Du thực có vấn đề, như vậy chỉ nhìn biểu hôm nay của người này đủ thấy, ta là kẻ đáng gờm.

      Đợi đến khi Lục Cửu cùng Tần Thiếu Du đều lên bờ, Tần Thiếu Du thèm để ý mình toàn thân sũng nước, hai chân dính bùn, vội vàng lên cầu trúc, nhặt hết sổ sách lên, giao cho Mộ Khanh Hoàng, chắp tay thi lễ, “May mà sổ sách bị gì, học trò rất áy náy.”

      Giờ khắc này, Mộ Khanh Hoàng có ấn tượng rất tốt với Tần Thiếu Du, chỉ gói gọn trong cử nhân có học vấn thượng cấp mà nàng nhặt được từ ngoài về.

      "Ngươi làm rất khá, là do Lục Cửu vô lễ với ngươi trước, ta thay mặt xin lỗi ngươi.” Mộ Khanh Hoàng ôn hòa .

      “Nàng nhiều chuyện, nàng mau vào , được phép tiếp xúc nhiều với .” Thấy thái độ nhàng của Mộ Khanh Hoàng đối với Tần Thiếu Du, lại lên cơn tức, đuổi Mộ Khanh Hoàng về nội viện.

      Trước khi , bên tai Mộ Khanh Hoàng: “Ta hỏi thăm rồi, bây giờ Lục Mạo viết khúc từ cho kỹ nữ thanh lâu để kiếm sống, hàng đêm sênh ca, sống mơ mơ màng màng. Nàng chờ đó, tối nay ta lặng lẽ giết chết . Cái gì mà biển cả Vu Sơn, giết rồi, ta lại cho mồi lửa, đốt thành tro, xem nàng có còn thích đọc mấy bài thơ chết giẫm gì đó nữa . Hừ!”

      xong, Lục Cửu chắp tay sau lưng, xoay người rời khỏi, bước bệ vệ như đại gia.
      HoanHoan, thanhbinh, Tiểu Ly 111160 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mừng quá nàng làm tiếp bộ này, cố lên nàng ơi ta hóng lắm
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    5. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      @nữ sinh 9x huhu mừng quá còn có người theo dõi bộ này, tưởng ngừng lâu quá còn ai nhớ tới luôn rồi chứ :yoyo42:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :