1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 117.

      Editor: trang bubble ^^ lequydon


      Thời gian tất nhiên trôi qua rất nhanh, chẳng qua nửa tháng này phảng phất cũng qua .

      Hôm nay chính là giao thừa, nghĩ đến tất nhiên phải tụ hợp cùng ăn ăn uống uống..., dù là nàng có thai cũng thể ngoại lệ, đón giao thừa này tất nhiên là phải dựa theo quy củ.

      Cái khác phải là công chúa La Lệ Toa của Địch Ngoã này, hôm trước nghe đến Kinh Thành, hôm nay ở hành cung bên ngoài cung, nghe sáng sớm hôm qua gặp Cảnh đế điện. Nếu như có gì bất ngờ xảy ra tiệc tối nay, Lệ Toa cũng có mặt.

      Nghĩ đến lại buồn cười.

      Thường ngày trong cung này chính là tranh đấu lẫn nhau, ngược lại mấy ngày nay lại bắt đầu đoàn kết chưa từng có, nghĩ cũng đúng, tuy rằng Lệ Toa này phải người bổn quốc, lại là công chúa Địch Ngoã, thân phận hiển hách hiển nhiên phải là các nàng có thể so sánh được.

      Hôm qua lại còn có người tới Khánh An cung của nàng tán gẫu, trong lời vô cùng khiêu khích. Đương nhiên, hôm nay nàng có thai, nếu như nàng ầm ĩ, người có ích. Nhìn Tịch Nguyệt lại tiếp, chỉ cười như cười nhìn người ta, cho đến khi người lời ấy ấm ức rời .

      Nếu như trận tai họa mấy tháng trước thay đổi lớn, chính là có hai người, là Cảnh đế nghiêm nghị với hậu cung hơn nhiều, sắc thái cũng giả. Hai là Thuần Chiêu Nghi, ngày xưa tất nhiên cũng có chút ương ngạnh, nhưng phải bộ dáng nắm giữ mọi chuyện như hôm nay vậy. Nếu như người nào trêu chọc nàng, nhất định là khiển trách trận.

      Có người là nàng mượn đứa bé ỷ sủng mà kiêu, cũng có biện pháp, hoàng thượng cho phép, cho dù người khác vui * nữa, cũng là vô dụng. Hơn nữa theo địêu bộ này, chỉ cần sinh đứa bé ra, có lẽ phong phi cũng là tất nhiên.

      Trong cung này cũng biết, lúc phần vị thấp thăng phần vị gì đó lại dễ dàng, nhưng càng cao chính là dễ. Cứ lấy tứ phi mà , giống cái khác có thể có mấy người tồn tại đồng thời, ngược lại, đây cũng chỉ có bốn người.

      Hiền phi Đức Phi ngày đó, hôm nay tất cả là hoa cúc hôm qua, tứ phi lại còn người, mà nhìn lại Cảnh đế, hình như cũng có nhắc tới lý do Huệ phi và Tề phi thượng vị. Hôm nay mọi người đều xem mai kia Thuần Chiêu Nghi này có thể lướt qua hai người, trực tiếp lên vị trí tứ phi hay .

      "Khởi bẩm nương nương, Từ Tiểu Nghi cầu kiến."

      Từ Tiểu Nghi này chính là vị kia cùng hoàng thượng tế trời trong ngày mùa thu. Từ sau khi hồi cung cũng rất được cưng chiều. Hôm nay mọi người cũng hiểu được, hoàng thượng * tốt cũng giống như người khác. Hoàng thượng chưa chắc để ý đến truyền thống mỹ nhân của nước Nam Thấm.

      lại * , luôn có chút đặc biệt. Thẩm Tịch Nguyệt rất đáng , Từ Tiểu Nghi dịu ngoan.

      Cho dù lúc trước Đức Phi, Tề phi được cưng chiều, cũng bởi vì dịu dàng ít mong muốn.

      Kể từ sau khi tế trời trở về, Từ Tiểu Nghi lại thường tới thăm Tịch Nguyệt, mỗi lần cũng chút Đạo Dưỡng Sinh. Tịch Nguyệt quan sát tỉ mỉ, thấy nàng ấy lại có ác ý gì, nếu như có ác ý lại thường xuyên có thể tán gẫu với nàng. Ngược lại Tịch Nguyệt cũng cho nàng ta sắc mặt.

      Từ Tiểu Nghi cũng là người có thể thống, quy củ thỉnh an, đợi sau khi Tịch Nguyệt gọi dậy bèn ngồi vào góc giường sưởi.

      Tịch Nguyệt mỉm cười trêu chọc: "Ngược lại muội muội chọn thời điểm tốt để đến. Buổi tối chính là bữa tiệc, có lẽ tất cả mọi người làm chuẩn bị trong cung đấy."

      ra tuổi Từ Tiểu Nghi lớn hơn so với Tịch Nguyệt, nhưng phần vị Tịch Nguyệt lại cao hơn so với Từ Tiểu Nghi nhiều. Nếu Từ Tiểu Nghi tự xưng muội muội, ngược lại Tịch Nguyệt cũng thêm cái gì.

      Từ Tiểu Nghi có chút nghịch ngợm cười: "Ta tự biết, chính là tỷ tỷ sớm chuẩn bị xong. Nếu cũng dám đến đây quấy rầy."

      Tịch Nguyệt thấy nàng ấy như vậy, nhíu mày: "Muội muội đúng là thông minh, có điều cho dù ta chuẩn bị xong rồi, ngươi cũng cần chuẩn bị ư?"

      Hai người cũng chỉ là pha trò.

      Từ Tiểu Nghi cười lắc đầu: " ra người nào chưa chuẩn bị xong chứ, cũng phải là mới thông báo hôm qua, có lẽ hôm nay còn cảm thấy chưa được, chính là hi vọng xinh đẹp hết sức."

      Tịch Nguyệt vô cùng tán thành.

      Nàng biết tại sao Từ Tiểu Nghi tới đây qua lại thân thiết với nàng, nhưng nếu tạm thời nàng ấy có ác ý, Tịch Nguyệt cũng muốn lời lạnh nhạt đối với người ta. Phải là kết hợp kinh nghiệm kiếp trước, Từ Tiểu Nghi lại cũng tính là người xấu.

      Hai người tán gẫu, Hạnh Nhi vén rèm lên vào cửa, ở cửa là Xảo Ninh.

      "Chủ tử, Xảo Ninh tới, mới vừa rồi ngài muốn dùng
      [​IMG]

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 118.

      Editor: trang bubble ^^lequydon


      Nghiêm Vũ thấy Từ Tiểu Nghi ở đây, nhíu mày cái nhưng vẫn trực tiếp bò lên giường sưởi. Thời tiết lạnh như thế dĩ nhiên là muốn ngồi chỗ ấm áp này rồi..., ngược lại thằng nhóc này hoàn toàn nghĩ mới vừa rồi mình còn dính vào trong tuyết.

      Nghiêm Gia học theo, Từ Tiểu Nghi thấy dáng dấp hai đứa bé quen thuộc, có chút kinh ngạc.

      "Thuần Chiêu Nghi, ta muốn ăn thuỷ tinh đông." Nghiêm Vũ nhìn chút đĩa chưa dọn bàn và tôm viên Phù Dung bên cạnh Từ Tiểu Nghi.

      Bổ sung: "Cái đó cũng cho ta chút."

      Nghiêm Gia bên cạnh cũng gật đầu theo.

      "Hai đứa các ngươi, vừa đến là cướp ta ăn." Tịch Nguyệt bĩu môi oán trách, chỉ là Hạnh Nhi vẫn cười ra cửa.

      "Cũng chỉ có con và tiểu nhân là khó nuôi, Phu Tử (thầy) quả nhiên sai, chúng ta cũng chỉ là muốn chút xíu đồ ăn, ngươi cũng bằng lòng." Nghiêm Vũ cũng thấy tức giận. Ngược lại là giơ lên khuôn mặt nhắn cười nhạo Tịch Nguyệt.

      "Xem người lớn như đậu đỏ ngươi đấy, chính là tiểu nhân. Vậy xem ra, Phu Tử quả nhiên sai." Tịch Nguyệt đánh trả.

      Nghiêm Gia cười híp mắt: "Tiểu nhân là vì người phẩm cách thấp kém. Mới phải đứa bé như chúng ta vậy."

      cũng có ngoan ngoãn nghe giảng.

      Hu hu!

      Hôm nay hai đứa bé này lại xe thành sợi dây thừng rồi (hợp lại với nhau).

      "Vậy ta chưa từng học đường, ta chỉ cảm thấy, là hình dung các ngươi chăng!" Chơi xỏ lá.

      Nhìn bộ dáng nàng như thế, hai người bạn liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu cái: "Trẻ thể dạy mà."

      Từ Tiểu Nghi nhịn được, ở bên cạnh bèn bật cười hì hì tiếng.

      Vốn cho là hai cái đứa bé này dễ tiếp xúc, hôm nay nhìn bọn tiếp xúc với Thuần Chiêu Nghi, lại hoàn toàn khác biệt. Chỉ là cũng trách cho bọn họ thích tới Khánh An cung, nếu như là nàng, tất nhiên cẩn thận chú ý hầu hạ, làm sao giống như Thuần Chiêu Nghi vậy.

      Có lẽ hai cái đứa bé này cũng thích cuộc sống tuỳ tiện thoải mái như vậy .

      Trong chốc lát, chỉ thấy Hạnh Nhi và Xảo Ninh bưng mấy món ăn vào cửa, cũng chỉ có thủy tinh đông, tôm viên Phù Dung, còn có mầm tỏi tươi màu xanh lá xào chay, Quế Hoa Cao tinh xảo. Hoàng kim tô bề ngoài vô cùng ngon.

      Hai đứa bé a ô tiếng, bèn bắt đầu ăn như hổ đói, thấy chút nào quý khí hoàng tử, cung nữ theo hai hoàng tử cười yếu ớt.

      "Lúc trước hai hoàng tử chơi bên ngoài, là có chút đói đói rồi." Đây coi như là giải thích.

      Tịch Nguyệt vẫn rất có cảm tình đối với mấy cung nữ sát người này của hai hoàng tử, Thái hậu chú ý chọn người tại sao có thể tốt chứ.

      Từ Tiểu Nghi vừa nhìn, thủy tinh đông trong cung của Thuần Chiêu Nghi quả khác biệt với trong cung, đây chắc là người trước đó làm ra.

      Thấy ba người này ở chung vô cùng hài hòa, Từ Tiểu Nghi nhàn nhạt cúi đầu, chính là thoái thác phải về cung chuẩn bị chút.

      Hai tiểu hoàng tử này tới, Tịch Nguyệt cũng có thời gian chiêu đãi Từ Tiểu Nghi, chính là gật đầu đồng ý.

      Đợi Từ Tiểu Nghi rời , Nghiêm Vũ để đồ ăn xuống, nhìn về phía Thẩm Tịch Nguyệt.

      "Nàng ta tới làm gì." Hỏi đến là nghiêm túc!

      Tịch Nguyệt dùng khăn lau miệng nhắn bóng mỡ của : "Nàng ấy cũng là có việc, tới đây ngồi lát."

      Sau khi đứa nghe nhíu mày, nhìn nàng: "Ngươi cần luôn để cho người khác bận tâm. Phải học được phân người tốt xấu, cũng biết là nàng ta có phải là người tốt hay , ngươi lại có muội muội, thiết thực cần cực kỳ cẩn thận."

      Lời này giống như nghiêm chỉnh, Nghiêm Gia bên cạnh nghe ca ca của mình như vậy, cũng gật đầu theo.

      Cũng để đồ ăn xuống, *d&d#l@q^d<.com> trong miệng lầm bầm: "Ca ca đúng."

      Tịch Nguyệt tất nhiên làm trái với tấm lòng tốt của đứa bé, đè nén xúc động muốn cười trong lòng mình, cũng nghiêm túc gật đầu: "Ta biết rồi. Về sau chú ý."

      Thấy nàng đáp cũng coi như là nghiêm túc, Nghiêm Vũ cười gật đầu.

      Bắt đầu tiếp tục ăn.

      Mấy cung nữ đều cúi đầu, nhìn bả vai rung động chính là hiểu, tất nhiên là cảm thấy xảy ra mới vừa rồi kia vô cùng buồn cười.

      "Tối nay các ngươi
      [​IMG]
      dhtt, Tôm Thỏ, thuyt2 others thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 119.

      Editor: trang bubble ^^ lequydon


      Dạ tiệc cử hành đúng hạn, đợi đến khi Cảnh đế đến bắt đầu.

      ra Nghiêm Vũ Nghiêm Gia có mặt khiến tất cả mọi người lấy làm kinh hãi. Lúc trước tuy là có nghe được tin đồn này, chỉ là rốt cuộc phải là tin chính xác. Hơn nữa hoàng thượng lạnh nhạt với hai đứa bé này trước sau như , tại sao lại trở nên thân thiết?

      Có điều đây lại cũng phải chuyện gì xấu.

      Tịch Nguyệt ngồi vị trí của mình nhìn phụ huynh cười duyên, hoàn toàn kiêng dè.

      Thấy ca ca lườm nàng cái, ồ? Ôi chao? Tại sao tính tình ca ca cũng trở nên hiểu chuyện rồi hả?

      Nếu như ngày trước, phất tay với nàng chính là phụ thân dặn dò.

      Thành thân với thành thân, quả khác biệt.

      Quả , mình biết kiêng dè như vậy được, ngoan ngoãn xoay đầu lại, thấy Cảnh đế nhìn thẳng nàng, nét mặt lại vui cười như hoa.

      Cảnh đế cũng trừng mắt nhìn nàng, sau lại tiếp tục xem tiết mục.

      Tịch Nguyệt cười yếu ớt cúi đầu.

      nụ cười này, nhăn mày này rất có ngượng ngùng của các .

      ra đối với những vũ điệu này, phi tần đều vô cùng bất ngờ với trường.

      ai nghĩ lát đây công chúa Địch Ngoã ra sân, thậm chí ngay cả Tịch Nguyệt cũng có mấy phần mong đợi.

      Chính là biết được Đệ Nhất Mỹ Nhân Địch Ngoã này với Đệ Nhất Mỹ Nhân Nam Thấm các nàng, người nào hơn hẳn bậc.

      Đương nhiên, mỹ nhân này cũng để cho mọi người đợi quá lâu, lâu lắm, chỉ thấy mấy trang phục Dị tộc vào cuộc, tấu nhạc lên chính là đám thiếu nữ vóc người nổi bật vào sân, tản ra giống như hoa, ở giữa mặt phủ lụa mỏng. Tịch Nguyệt cũng thấy diện mạo, nhưng nếu như nhắm thẩm mỹ nước Nam Thấm mà dáng vẻ này chính là có chút đẫy đà rồi, nhưng dù sao Địch Ngoã phải là Nam Thấm, nơi đó cũng lấy gầy là đẹp.

      Ngày Đông rét lạnh, chỉ bó ngực và quần dài, eo nhắn vai đều lộ ra ngoài, tay chân nàng đều mang vòng bạc, phía đó tô điểm mấy lục lạc hơi hoạt động chút "Leng keng" vang vọng, cực kỳ dễ nghe.

      Vũ điệu này rất có phong tình nước khác, mọi người xem như si như say, có điều đây cũng giới hạn Văn võ bá quan, lại nhìn phi tần hậu cung này, sợ là trong lòng càng thêm buồn phiền thôi.

      nghe An Tu nghi bên Tịch Nguyệt oán hận khinh bỉ câu "Hồ ly tinh".

      Vũ điệu Địch Ngạo này khác với Nam Thấm, ngược lại Tịch Nguyệt xem nghiêm túc, xong khúc, mỹ nhân này quỳ chân đất, trang #ddlqd# bubble vén khăn che mặt lên.

      Tịch Nguyệt nghe được tiếng hít khí chung quanh.

      Lại nhìn gương mặt kia, đúng là phải vậy mà là còn phải đẹp hơn mấy phần so với Chu Vũ Ngưng.

      Ánh mắt Tịch Nguyệt tối tăm.

      Nếu như mỹ nữ mảnh mai, mọi người còn có thể có chút tự tin, nhưng dáng vẻ xinh đẹp thêm tướng mạo linh hoạt kỳ ảo. phải chính là hoàng thượng thích sao!

      "Địch Ngoã La Lệ Toa tham kiến Ngô Hoàng, Ngô Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế."

      Tịch Nguyệt cũng nhìn La Lệ Toa, ngược lại là nhìn về phía Cảnh đế, thấy nhìn La Lệ Toa, khóe miệng khẽ nhếch cười.

      "Công chúa mời đứng lên."

      Nhìn như vậy, Tịch Nguyệt lại cúi thấp đầu.

      Nhưng lúc này nàng cũng thấy ánh mắt Cảnh đế nhìn sang.

      Lúc này lực chú ý của mọi người đều người La Lệ Toa, trừ công chúa Địch Ngoã nhìn thẳng Cảnh đế, người khác cũng thấy ánh mắt Cảnh đế gợn sóng.

      Nhàn nhạt cười tiếng, La Lệ Toa mở miệng: "La Lệ Toa đa tạ Ngô Hoàng."

      Ho tiếng, Cảnh đế mở miệng: "Nếu các vị cũng ở đây, trẫm cũng tuyên bố chuyện vui." xong lướt qua vòng mọi người.

      Nghĩ đến các vị phi tần này cắn nát hớp răng ngà nhưng lại thể ra tay, sợ là, công chúa Địch Ngoã này muốn vào cung rồi.

      "Biên cảnh trước kia công chúa La Lệ Toa từng được Lục vương gia cứu, lần này đại biểu Địch Ngoã tới đây hòa thân, thỉnh cầu với trẫm, hy vọng có thể gả vào Lục vương phủ vì lục đệ khai chi tán diệp. Trẫm nghĩ tới, đây cũng là chuyện tốt. Bèn muốn chu toàn chuyện này. Lục đệ ngươi thấy có được ?"

      Lời vừa ra, tất cả mọi người nhìn về phía Cảnh đế.

      Ngay cả Tịch Nguyệt cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

      Đây là
      [​IMG]
      KisaragiYue, Tôm Thỏ, dhtt2 others thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 120:

      Editor: Thơ.


      Cuối cùng ngày hôm đó cũng qua, năm mới cũng nhanh chóng lướt qua, khi Tịch Nguyệt còn chưa cảm thấy gì cũng qua tháng giêng, thời điểm ước định của La Lệ Toa và Lục Vương gia cũng sắp đến, ngay cả Tịch Nguyệt cũng hơi chờ mong mọi chuyện tiếp theo.

      Nhưng mà đến chuyện này, Tịch Nguyệt lại cảm thấy mình nhìn thấu Cảnh Đế, dù sao lúc trước Cảnh Đế cũng như vậy. Trước kia khi còn biết diện mạo của La Lệ Toa Cảnh Đế muốn nạp nàng, giờ xem ta nàng là mỹ nhân như vậy, sao Hoàng thượng lại thay đổi chủ ý đây!

      Nàng cho rằng nguyên nhân là do La Lệ Toa, dù sao Địch Ngõa cũng phụ thuộc và Nam Thấm, cho dù công chúa Địch Ngõa to gan lớn mật cũng đến mức này, nhất định là bọn họ lén lút thỏa thuận gì đó.

      Tịch Nguyệt vừa ăn vừa nghĩ, Cẩm Tâm thấy thế cười hì hì trêu chọc: "Chủ tử như vậy thực là đáng ."

      Tịch Nguyệt nhìn điểm tâm trước mặt, chu môi: "Nha đầu ngươi, càng ngày càng biết lớn , dám cười nhạo ta."

      "Nô tỳ nào dám." Dường như tâm tình của Cẩm Tâm rất tốt.

      Tịch Nguyệt liếc mắt nhìn nàng: " xảy ra chuyện gì thú vị sao?"

      Cẩm Tâm thấy Chu ma ma ở bên cạnh cũng có phản ứng lớn gì liền cười hì hì mở miệng: "Nô tỳ cũng phải người biết kể chuyện cười, vẫn là để cho Đào Nhi đến cho ngài , đương nhiên là có thể để ngài cười thoải mái."

      Tịch Nguyệt phất tay, Cẩm Tâm đương nhiên là hiểu ý nghĩa của hành động này, bao lâu sau Đào Nhi bước vào.

      Che miệng , cười hì hì.

      Hơi gật đầu chào, Chu ma ma này tùy là lão ma ma do Hoàng thượng sắp xếp nhưng cũng giống những người khác, đối xử với các đại nha hoàn cũng khách khí.

      "Nô tỳ tham kiến chủ tử."

      "Đứng dậy ."

      Chu ma ma liếc mắt nhìn thời tiết bên ngoài, tuy là vào đông nhưng thời tiết hôm nay cũng tồi.

      Nhân tiện đều nghị: "Chủ tử, nô tỳ cả gan có đề nghị."

      Tịch Nguyệt ừ tiếng rồi nhìn bà.

      Thời tiết hôm nay khá tốt, bằng chúng nô tỳ bồi người tản bộ trong viện chút? Vừa lúc Đào Nhi cũng có chuyện lý thú, như vậy vừa vừa nghe cũng cảm thấy thời gian qua lâu."

      Lúc này thân thể Tịch Nguyệt rất nặng nề, Chu ma ma lo nàng khó sinh nên thường để cho nàng lại nhiều chút, Tịch Nguyệt cũng cực kỳ như nghe lời nhưng dù sao thân thể như vậy, mỗi lần đều lúc thấy mệt mỏi.

      Chu ma ma cũng là lão ma ma, cũng có cách của mình, lúc này Đào Nhi kể chuyện cười, chủ tử phân tâm đương nhiên để ý đến thời gian tản bộ.

      Coi như là biện pháp tồi.

      Tịch Nguyệt đồng ý, mấy người chuẩn bị chút rồi tới sân viện.

      Hiển nhiên là thời tiết lúc này thể sánh bằng khí hậu cuối thu mát mẻ khi Tịch Nguyệt mới mang thai nhưng ra ngoài tản bộ vào mùa đông cũng có ý vị khác.

      Tịch Nguyệt khoác áo choàng dày cũng cảm thấy lạnh chút nào.

      Ngày đông quang đãng, nhìn bầu trời gần như là trong suốt, thỉnh thoảng có đám mây trắng nhạt bay qua.

      Tịch Nguyệt cảm thấy khí hơi lạnh như trong lành này cũng rất thoải mái.

      " cho ta nghe xem có chuyện gì, cũng nhịn lâu như vậy rồi." Tịch Nguyệt nhìn Đào Nhi, nàng ấy vừa rồi được hẳn là hơi sốt ruột rồi.

      Đào Nhi cũng cười khanh khách: "Chủ tử, chuyện nô tỳ muốn phải là chuyện của Lục Vương gia và công chúa Địch Ngõa kia sao."

      "Hả...?" Đàm luận về nam nhân ở trong hậu cũng cũng tốt lắm nhưng mà chuyện về Lục Vương gia và công chúa La Lệ Toa lại cần kiêng kị những thứ này.

      Đào Nhi hơi hưng phấn: "Cũng biết Địch Ngõa là đất nước như thế nào mà công chúa Địch Ngõa đúng là vô cùng nhiệt tình. Người biết đâu, bây giờ tất cả mọi người đều truyền rằng ngày đầu tiên khi vào ở Vương phủ công chúa Địch Ngõa mặc thân sa mỏng bước vào thư phòng của Lục Vương gia. Về sau những chuyện như thế cũng nhiều đếm xuể. Người xem, nàng cũng sợ lạnh sao? Nghe lúc đó chỉ mặc y phục ôm ngực lộ lưng, bên ngoài cũng chỉ khoác cái áo choàng. Sau đó, vài đại nhân có chút quan hệ với Lục Vương gia tới Vương phủ, công chúa Địch Ngõa ra tiếp khách, khiến cho Lục Vương gia tức giận đến mức quăng vỡ cả ly trà."

      Bất luận là Tịch Nguyệt hay Chu ma ma cũng đề tò mò về vị công chúa Địch Ngõa này, nghe qua cũng cảm thấy thú vị.

      "Nô tỳ nghe mấy người trong cũng , ít phu nhân ở bên ngoài cực lực khuyên phu quân nhà mình tiếp xúc với Lục Vương gia. Người người đều công chúa Địch Ngõa này là hồ ly tinh, còn có thể đuổi theo Lục Vương gia từ Địch Ngõa tới kinh thành, khó nhìn trúng phu quân của các nàng. Dù sao nàng ấy cũng là công chúa nước, nếu như nhìn trúng phu quân của các nàng hạ đường(*) gì đó cũng là tất nhiên.

      (*) Hạ đường: Từ chính thất, chính thê hạ xuống làm thiếp.

      Tịch Nguyệt liếc mắt nhìn Đào Nhi: "Chuyện này khiến cho ngươi vui đến vậy sao?"

      Đào Nhi dậm chân: "Đương nhiên phải, chuyện này
      [​IMG]

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 121:

      tình tiếp theo chính là công chúa Địch Ngõa tự nhiên gả đến Chu gia, kỳ quái là tiểu Chu đại nhân cũng tia tình nguyện nào.

      Thực ra ngoại trừ hai điểm là thân thể còn trong sạch và trong lòng có chủ công chúa vẫn rất khiến cho người ta thèm muốn.

      Bối cảnh hiển hách, xinh đẹp như hoa.

      Nhưng mà, hai khuyết điểm kia lại cự kỳ quan trọng.

      Những chuyện này quan trọng, quan trọng là công chúa của Địch Ngõa nguyện ý gả đến Chu gia mà Chu gia cũng nguyện ý cưới.

      Đợi đến khi trần ai lạc định(*) qua hơn 1 tháng.

      (*) Trần ai lạc định: bụi trần rơi xuống, ý mọi chuyện kết thúc.

      Tính toán chút, Tịch Nguyệt cũng sắp chín tháng rồi.

      Cảnh Đế lo lắng cho thân thể của Tịch Nguyệt, mỗi ngày đều đến thăm nàng, như vậy lại khiến cho người bên ngoài cắn nát ít khăn tay.

      Nhưng mà cùng lắm cũng chỉ thầm hận, Thuần Chiêu nghi mang thai thể thị tẩm nên bọn họ mới may mắn có cơ hội, nếu như còn nắm chắc đúng là khiến cho người ta buồn bực.

      Nhưng nghĩ lại, mọi người lại thầm hận Huệ phi, từ khi Thuần Chiêu nghi mang thai, Cảnh Đế dường như chỉ sủng hạnh mình nàng ta.

      sổ của Kính phòng tất cả đều là tên của nàng ta.

      Nhưng mà Tịch Nguyệt cũng biết những chuyện này, cho dù có biết chỉ sợ cũng phải đỏ mặt, mặc dù thể thị tẩm, chẳng lẽ các nàng biết còn có biện pháo khác sao?

      Sáng sớm ở Trúc .

      Lúc này Huệ phi dậy rồi, lẳng lặng ngồi ở đó, Vân Lam ở bên cạnh yên lặng trang điểm cho nàng ta.

      "Chủ tử là đẹp!"

      Trang điểm xong, Vân Lam khen.

      Phó Cẩn Dao lộ ra nụ cười tươi tắn, đêm qua Hoàng thượng tuyên nàng ta thị tẩm, tại phải là như đóa hoa vừa được tưới nước sao. Tia quyến rũ tỏa ra từ trong xương.

      Thực ra mấy ngày nay Phó Cẩn Dao cũng nóng vội, nàng nóng vội hy vọng mình có thể có đứa , nhưng mà Hoàng thượng thường xuyên sủng hạnh mình như vậy, sao lại chút tin tức nào đây!

      Nghĩ đến đây, nàng lại thở dài hơi.

      Vân Tuyết trải giường xong.

      "Chủ tử làm sao vậy? Có chuyện gì phiền lòng sao?"

      Nhìn Vân Lam Vân Tuyết ở bên cạnh, Phó Cẩn Dao : "Ta sao lại chưa có mang thai chứ?"

      Hai đại cung nữ liếc nhau, khuyên nhủ: "Chủ tử đừng vội, rồi có thôi."

      Phó Cẩn Dao ném trang sức trong tay lên bàn khiến cho hai tỳ nữ đều kinh hãi.

      " vội, sao ta có thể vội? Năm nay sắp tuyển tú rồi, trong cung này biết có thêm bao nhiêu nữ tử tươi trẻ. Khi đó sủng ái của ta nhất định bị chia , nếu muốn mang thai, tất nhiên là rất khó. Mà theo lời của mẫu thân, lần này Cẩn Nghiên cũng muốn tiến cung, đến lúc đó, Phó gia duy hộ ta như trước nữa, sao bản cung có thể tự giải quyết được chứ?"

      Ngày mùng ba, Phó phu nhân tiến cung, bọn họ cũng ở đây, đương nhiên là nghe được lời của Phó phu nhân.

      "Chủ tử là đích nữ của Phó gia, là Huệ phi, cho dù Tam tiểu thư tiến cung có thể làm được gì! Nàng ta cũng phải từ phân vị thấp leo lên. Huống hồ nàng ta cùng lắm chỉ là thứ nữ do di nương sinh ra, sao có thể so sánh với chủ tử? đến lão gia, đại công tử và tam tiểu thư rốt cuộc cũng phải cùng mẹ sinh ra, sao đại công tử có thể hướng về phía nàng ta chứ?" Vân Tuyết khuyên nhủ.

      Phó Cẩn Dao buông bắt xuống: "Ca ca làm sao lại giúp ta chứ? Từ thương đại tỷ, từ khi biết là do ta hại đại tỷ có thể thực lòng giúp ta sao? Ngươi xem ngày mới tiến cung là biết, những điều với ta, có điều nào là có ích?"

      Dường như càng nghĩ càng giận, nàng gạt cái, ngọc trâm bàn rơi xuống đất phát ra tiếng vang bén nhọn, nhìn lại, đúng là gãy rồi.

      "Chủ tử..." Vân Tuyết ngập từng hé miệng nhưng mà cuối cùng cũng gì.

      " phải là ta cố ý, ta thực
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :