1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NỮ THẦN ẨM THỰC HẮC ÁM - Yêu Xuyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Mình thấy giới thiệu còn thiếu câu 烧酒:“QAQ你就不能不揭我老底吗!”, cậu edit luôn nhé. Sau câu Mộ Cẩm Ca: "Trước từng bị chủ vứt bỏ." ý.
      huyen1604Linh Meo thích bài này.

    2. Linh Meo

      Linh Meo Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      135
      @reni Dunkeln oki tks bạn bây giờ mình ngồi máy sáng mai mh sửa ngay, mình mới edit lên có gì mong được góp ý :)
      huyen1604 thích bài này.

    3. Linh Meo

      Linh Meo Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      135
      @Reine Dunkeln mình vừa xem lại câu bạn bảo, mh thấy n k liên quan tới nội dung truyện nên minh bỏ k dịch câu đó

    4. Linh Meo

      Linh Meo Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      135
      Tô Viện Viện ngẩng đầu nhìn ngẩng đầu mắt nhìn bóng lưng của , mặt lên nụ cười lạnh.


      Trong năm nay, ta ở trong này, chỉ có riêng học tập làm nguyên liệu nấu ăn đơn giản như vậy...


      "Buổi sáng tốt lành."


      Ngay lúc cửa phòng bếp bị đẩy ra trong nháy mắt, chỉ thấy Tô Viện Viện giống như va chạm vào cái gì, như là mất toàn bộ sức lực, giống như diều đứt dây vô lực ngã mặt đất, dáng vẻ tao nhã lại giống như .


      Rồi sau đó hai mắt nhắm lại, giả vờ bất tỉnh.


      "Viện Viện!!"


      **


      "Ý của ngài là muốn tôi rời khỏi Hạc Hị thực viện?"


      Mộ Cẩm Ca khó thể tin nhìn về phía chủ bếp là người đàn ông trung niên mặc trang phục màu đen ngồi trước bàn - - Trình An, chủ của Hạc Hi thực viện, đồng thời cũng là người dạy ba năm.

      mười lăm tuổi sau khi tốt nghiệp trung học, bị mẹ đưa đến Hạc Hi học tập trù nghệ, sau hai năm, lần ở phòng bếp giữa nguy cơ bộc lộ tài năng, dùng gia vị cứu khẩn cấp, cũng vì vậy mà Trình An nhìn trúng, thu làm học nghệ.


      tại với danh tiếng là học trò của Trình An, còn có đại sư huynh Giang Hiên và tiểu sư muội Tô Viện Viện mới tới Hạc Hi thực viện năm.


      Trình An gạt tàn thuốc, xụ mặt : "Nhà bếp cần nguyên liệu khiến người khác phải nhập viện."


      Mộ Cẩm Ca từng chữ: "Tôi làm nguyên liệu tuyệt đối có vấn đề."


      Trình An nhìn : "Vậy chuyện gì xảy ra với Viện Viện? Chẳng lẽ phải ấy ăn thứ làm ra mới bị sốc mà té xỉu sao?"


      Bị sốc?


      Mộ Cẩm Ca chỉ cảm thấy cực kỳ hoang đường: "Nước súp kia tôi thử trước ta, cơ thể cũng xuất dấu hiệu gì khỏe, nếu sư phụ tin lời tôi , bây giờ nước súp vẫn còn, có thể thử lần."


      Trình An cười lạnh: "Như thế nào? Ngay cả tôi, cũng muốn đầu độc để nhập viện?"


      Mộ Cẩm Ca : "Bên trong phòng bếp có giám thị, sư phụ ra xem chút, chỉ biết súp của tôi có bất cứ vấn đề gì, cũng có nguyên liệu nấu ăn nào tương khắc, cũng hại người."


      “Đủ rồi!" Trình An quát tiếng, "Cả ngày nghiên cứu đường ngang ngõ tắt, Hạc Hi thực viện này giữ được loại người tai họa như !"


      Nghe đến đây, tâm Mộ Cẩm Ca hoàn toàn trùng xuống.


      biết, bất kể giải thích như thế nào, đều hữu dụng.


      Bởi vì Trình An vốn tín nhiệm .


      Mộ Cẩm Ca nắm chặt tay, hít sâu hơi, mới chậm rãi : "Cái gì là chánh, cái gì là tà đạo? Chẳng lẽ tuân theo nguyên tắc phối hợp và thực của nguyên liệu nấu ăn, nhất định thể thực à? Tuy rằng thực phẩm của tôi làm ra đúng là đường tắt, nhưng hương vị ngon và đặc biệt tốt, về điểm này, sư phụ phải cũng từng thừa nhận qua sao?"


      Trình An nổi giận đùng đùng: " mới vào phòng bếp vài năm! Có tư cách gì cùng tôi tranh luận! Tôi trước như vậy là vì cổ vũ , để cho trở về con đường phát triển đúng đắn! Nhưng sao! Quả thực là sỉ nhục Hạc Hi chúng ta!"


      , sớm muốn đuổi xú nha đầu biết trời cao đất rộng này ra khỏi Thực viện.


      Ba năm trước đây phòng bếp khủng hoảng, ngay cả đều nghĩ nghĩ ra được biện pháp, nhưng cuối cùng lại bị vị thành niên nhàng hóa giải, làm cho mất hết mặt mũi.


      Thu làm đồ đệ, là hành động bất đắc dĩ, cũng chỉ vì tìm cho mình bậc thang xuống.


      Vốn định thu làm học đồ, định khiến cho rửa rau thái rau hỗn tạp cả đời, nhưng nhìn xem cho chút nhan sắc, lại nghĩ rằng Mộ Cẩm Ca thường xuyên tới sớm hơn người khác, sau đó làm thử những thứ mới nghe lần đầu thấy những nguyên liệu chưa hề thấy, còn tìm đưa ra đề nghị.


      Làm người chủ bếp, thân là người thầy, ở phòng bếp trước mặt bao người, làm sao có thể lặp lặp lại nhiều lần từ chối nếm thử món ăn của chính học trò mình làm ra?


      Huống hồ Mộ Cẩm Ca mỗi lần làm ra cái gì đó đều nhìn ra nguyên liệu, hoàn toàn là sát thủ phòng bếp, lần đó bộc lộ tài năng bất quá chỉ là vận cứt chó, nghĩ đúng lúc có thể mượn cơ hội này hung hăng giáo huấn Mộ Cẩm Ca phen, làm mất nhuệ khí, lấy lại uy phong của mình, cho nên vẫn đáp ứng nếm thử tác phẩm Mộ Cẩm Ca bưng lên.


      Nhưng mà vạn lần ngờ!


      Kiên quyết bảo vệ nguyên liệu chính thống quyền uy của , nhưng cuối cùng lại khuất phục dưới nguyên liệu hắc ám!


      Ăn quá ngon! Làm sao có thể ăn ngon đến mức muốn dừng được!

      Cho dù nội tâm kháng cự, nhưng vì sao lại tự chủ được muốn liên tiếp động đũa!


      Vì sao đêm khuya nằm mơ lại quay về thời điểm này, nhịn được mà trở về chỗ cũ, sau đó nuốt nước miếng!


      Nhất định là có độc!


      Chỉ là con nhóc con, nhưng lại làm cho chật vật đến như thế!


      -- Người này, tuyệt đối thể để tiếp tục ở lại giới ẩm thực này!


      Bát súp kia có thể uống hay , căn bản thèm quan tâm!


      Bởi vì hôm nay dù có chuyện Tô Viện Viện, cũng sớm chờ Mộ Cẩm Ca xuất sơ hở, liền đuổi ra khỏi đây.


      "Cẩm Ca" Trình An cũng muốn đem da mặt xé rách quá khó coi, vì thế giọng dịu " phải biết rằng, chuyện hôm nay phải là chuyện .


      Viện Viện là cháu ngoại của ông chủ Thực Viện chúng ta, may là ông ấy tại ở nơi khác, nếu ông ấy biết chuyện này, đơn giản là đuổi ra khỏi thực viện như vậy. Tôi cho ngươi hết sức kìm nén chuyện này, Viện Viện cũng chỉ muốn chuyện với , chỉ muốn bồi thường, ngay cả tiền thuốc men cũng cho luôn."


      Mộ Cẩm Ca thanh lạnh lùng : "Vốn là chính ta có vấn đề, vì sao muốn tôi bồi thường?"


      Trình An đen mặt: "Mộ Cẩm Ca, nên thức thời. nên may mắn Viện Viện té xỉu khi tại phòng bếp tại phòng bếp chỉ có Giang Hiên, bằng việc này truyền ra ngoài, nghĩ là còn lăn lộn được ở đây sao?"


      "Nhưng tôi cũng chưa làm gì sai.”


      Trình An cả giận : “Thân làm người đầu bếp, lại dùng nguyên liệu hắc ám, chính là sai lầm lớn!"


      Mộ Cẩm Ca nhìn về phía , lâu cũng .

      Trình An bị nhìn có chút chột dạ, tầm mắt mất tự nhiên, nghĩ rằng tìm bảo vệ đến đuổi Mộ Cẩm Ca .


      Sau lúc lâu, Mộ Cẩm Ca cuối cùng mở miệng: "Mấy năm nay cảm ơn sư phụ dạy bảo."


      Dứt lời nhìn Trình An vái cái sâu.


      "Cáo từ, Trình tiên sinh."
      Mai Trinh, adamno1, Tiểu Ly 111123 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nhờ bị đuổi biết đâu gặp người biết trọng nhân tài, thanks
      Linh Meo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :