1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Ta đoán tt quyết hủy trong sạch thôi oản. Hóng chương sau quá. Tks nàng @heavydizzy

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 182



      Thôi Oản cả người ướt đẫm ngồi ghế, nghe nha hoàn Thải Vi xong, mất hồn lạc phách.

      Từ Tấn đến cùng có bao nhiêu chán ghét nàng, mới có thể khoanh tay đứng nhìn, mới có thể phái thị vệ đến cứu nàng, ngay cả thanh danh nàng đều để ý?

      Cho dù Từ Tấn đối với nàng có tình nam nữ, bọn họ là huynh muội a, nàng càng là chuẩn Lục hoàng tử phi trong mắt mọi người, chẳng lẽ Từ Tấn chán ghét nàng tới tình trạng tổn hại mặt mũi thân đệ đệ?

      Ý nghĩa xuất , Thôi Oản đột nhiên rùng mình cái, trong đầu lóe lên khuôn mặt Từ Tấn lạnh lùng, nghiêm nghị, vô tình.

      Từ Tấn phái thị vệ xuống nước cứu nàng, có phải hay còn có cách giải thích khác, có phải hay hi vọng nàng trở thành đệ muội của ? Bằng lấy chiếu cố Từ Hạo, lấy tình cảm huynh đệ nhiều lần cứu Từ Hạo trong hiểm nguy, có khả năng để cho nam nhân khác đụng tới nàng, kế đó làm cho Từ Hạo khốn đốn .

      Đúng rồi, nhất định là như vậy.

      Kia Từ Tấn vì sao hận nàng như thế?

      Thôi Oản run bần bật.

      Nàng chỉ có thể nghĩ tới nguyên nhân, Từ Tấn nhất định là hoài nghi lần trước bùn xạ hương cùng nàng có liên quan. Tất cả chứng cớ đều bị nàng thanh lý sạch , Thôi Oản tin tưởng vô luận là bác hay là Từ Tấn đều tra ra bất kỳ đầu mối nào, mà Từ Tấn, dù có chứng cớ, bởi vì hoài nghi vẫn như thế nhẫn tâm.

      Tất cả khiếp sợ thương tâm khổ sở, nháy mắt tiêu tán, nghĩ tới Từ Tấn lạnh lùng, Thôi Oản trong đầu chỉ còn lại hai chữ, tự bảo vệ mình.

      Nàng từng sắp xếp gả cho Từ Tấn mình chân chính thích, gả cho Từ Tấn có tiền đồ, nếu thành cũng có thể làm thê tử Từ Hạo, tương lai cũng là vương phi. Giờ phút này, nhìn thấu Từ Tấn đối với nàng tàn nhẫn, Thôi Oản đối với Từ Tấn còn có nửa điểm mơ ước, nàng chỉ muốn bảo vệ vị trí Lục hoàng tử phi, bảo vệ tín nhiệm của Từ Hạo và bác đối với nàng.

      Tự bảo vệ mình như thế nào ?

      Thôi Oản bắt buộc chính mình trấn định lại, cẩn thận cân nhắc Từ Tấn.

      Thuyền do tâm phúc nha hoàn Thải Vi chống chậm rãi cập bờ, nghe bờ người thân lo âu ồn ào, giường Thôi Oản che kín chăn Thải Vi tạm thời đắp cho nàng trong mui thuyền, nhắm mắt lại, ô ô khóc rống.

      Tạ thị và Tần nhị phu nhân cùng nhau vào mui thuyền, xác nhận Thôi Oản việc gì, Tạ thị cao giọng mắng: "Ngươi nha đầu này, bao nhiêu lần cho phép ngươi vụng trộm chèo thuyền chơi, ngươi đều nghe, lần này học được bài học ?" Mắng xong rồi, đột nhiên ôm người khóc ra, "Ta chỉ có nữ nhi ngươi, nếu ngươi có cái rủi ro may, để ta nửa đời sau như thế nào sống a? Còn có bác ngươi, nàng biết rồi càng thương tâm đâu?"

      Thôi Oản chôn trong ngực mẫu thân, trầm thấp khóc.

      Tần nhị phu nhân chùi chùi mắt, tức giận trách cứ Thải Vi quỳ bên cạnh: "Ai cho ngươi lá gan này? nương ham chơi ngươi thân làm đại nha hoàn khuyên giải, ngăn nương, thế nhưng còn dám giúp nương xằng bậy, lát ta đem ngươi trói lại gọi người tới bán ngươi !"

      Thải Vi khóc dập đầu lạy: "Phu nhân tha mạng, phu nhân tha mạng a, nô tài khuyên qua, nhưng nương lòng muốn hái mấy đóa hoa sen đưa cho vương phi cùng tiểu công tử, nô tài khuyên được mới... Nô tài biết tội, cầu phu nhân khoan thứ nô tài lần này, sau này nô tài cũng dám nữa, nhất định tận tâm tận lực hầu hạ nương!"

      Trong mui thuyền mảnh tiếng khóc, bờ Thôi Phương Lễ nhìn thấy cháu duy nhất của đại phòng, gốc mầm tốt, từ hiếu thuận hiểu chuyện, sốt ruột lại đau lòng, hường vào mui thuyền khuyên nhủ: "Trước đừng khóc nữa, mau chóng đưa người trở về phòng, mời lang trung xem cho kỹ, chuyện khác đợi Oản Oản tốt rồi lại tiếp!"

      Từ Hạo liên tục gật đầu, gấp đến độ đều muốn xông vào nhìn xem .

      Từ Tấn yên lặng đứng ở bên, mặt có biểu cảm gì. Phó Dung thấy, lặng lẽ giật tay áo , Thôi Oản là thân biểu muội , làm bộ chút cũng được a, nghiêm mặt như vậy, để Thôi lão gia tử nghĩ như thế nào?

      Từ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng: "Nàng ra đây Trăn ca nhi khóc?"

      Nhắc tới nhi tử, Phó Dung khổ mặt, há chỉ khóc, khóc đến quả thực tê tâm liệt phế, nàng biết mình làm sao nhẫn tâm bỏ xuống . Phát giác bên kia Thôi Phương Lễ nhìn qua, Phó Dung thoáng nâng cao giọng: "Khóc cũng có cách nào a, biểu muội ra chuyện lớn như vậy, ta làm sao có thể tới?"

      Từ Tấn nhíu mày, "Trăn ca nhi tỉnh rời được người, vạn hạnh biểu muội có kinh hiểm, bên này có ta, nàng nhanh về nhìn xem."

      Phó Dung do dự, vừa muốn phản đối, bên kia Thôi Phương Lễ : " tức phụ Lão Tứ chiếu cố Trăn ca nhi , ngươi ở lại nơi này cũng giúp được gì."

      Trưởng bối đều lên tiếng, Phó Dung lại quả nhớ thương nhi tử, liền hướng lão gia tử cúi người hành lễ, dẫn Lan Hương bước nhanh , rời ánh mắt lướt qua Hứa gia cúi đầu đứng ở bên, cả người ướt đẫm, Phó Dung như có chút đăm chiêu.

      Các nữ quyến đưa Thôi Oản trở về, Từ Hạo vội vàng theo sau, Tạ thị và Tần nhị phu nhân tạm thời cũng có tâm tư quản . Từ Tấn muốn gọi trở về, miễn cho theo đến trong viện Thôi Oản, Thôi Phương Lễ hướng vẫy vẫy tay: "Bên kia có dì mợ ngươi nhìn, có việc gì, Cảnh Hành ngươi theo ta."

      Từ Tấn hơi mím môi, theo .

      Thôi Phương Lễ đem đưa tới thư phòng của mình, cau mày hỏi: "Đến cùng là chuyện gì xảy ra, Oản Oản rơi xuống nước, vì sao ngươi hỗ trợ ngược lại cho thị vệ cứu? Ngươi là huynh trưởng, cứu Oản Oản người khác cũng gì, người thị vệ... Cho dù tình truyền ra bên ngoài, ngươi để Oản Oản nghĩ như thế nào, để lão Lục nghĩ như thế nào?"

      Từ Tấn buông mi : "Ngài hiểu Lục đệ, trước kia ta cùng biểu muội nhiều câu, cũng mất hứng, nếu như ta xuống cứu biểu muội, Lục đệ càng tức giận, huống chi ta phân phó Hứa gia, lệnh cho hành tùy theo hoàn cảnh. Nếu như có thời gian, Hứa gia đem thuyền kéo đến bên người biểu muội, để cho nha hoàn kéo biểu muội lên thuyền. khẩn cấp, Hứa gia đem biểu muội đỡ đến thuyền cũng có việc gì, việc gấp phải tùy cơ ứng biến, có ai để ý cái này."

      thể , nhiều câu, ngoại tổ phụ khôn khéo, chắc chắn tra hỏi đến cùng, cuối cùng đoán được nghi kị Thôi Oản, thậm chí bắt đầu kế hoạch trả thù . Thôi Oản đối với tâm tư che giấu quá sâu, mẫu thân, ngoại tổ phụ đều biết, ra cũng là bằng chứng, ngoại tổ phụ tin. tin, lão nhân gia tưởng được Thôi Oản rơi xuống nước chính là nàng tay trù tính, như vậy có vẻ càng giảng đạo lý mà trả thù, tay chân tương tàn lạnh lòng người.

      Bởi vậy thể , thể làm cho các trưởng bối biết đối với Thôi Oản có phòng bị, thậm chí có ý niệm trả thù. Như vậy về sau Thôi Oản gặp được điểm "Ngoài ý muốn", đến mức bỏ mạng, rồi lại làm cho nàng gả được cho Lục đệ, bọn họ mới liên hệ tới người .

      Thôi Phương Lễ nhìn chằm chằm vào cháu ngoại, bản năng cảm thấy Từ Tấn che giấu điều gì, nhưng nghĩ ra lý do, cũng chỉ có thể tạm thời tin tưởng lời này.

      Trong viện Thôi Oản.

      Lang trung kê xong đơn thuốc khu hàn an thần ra, trong phòng chỉ còn Tạ thị Tần nhị phu nhân và Tần Vân Ngọc ba nữ quyến. Từ Hạo vào nhà được, lại lo lắng người trong lòng, ở gian ngoài trông giữ, lo lắng thôi đứng ở màn cửa bên cạnh, lỗ tai đều nhanh dán lên .

      Ngắn ngủi bình tĩnh lại, bên trong đột nhiên truyền đến tiếng Thôi Oản khóc đè nén được.

      Từ Hạo trái tim nhất thời nhấc lên.

      Tạ thị cũng hiểu ra làm sao, ôm người dỗ : "Làm sao vậy làm sao vậy, Oản Oản đừng sợ, lang trung đều sao nữa, đừng sợ a."

      Thôi Oản khóc đến phát nấc: " phải, là Tứ ca, Tứ ca hận ta ..."

      Tạ thị mờ mịt mà chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn Tần nhị phu nhân, Tần nhị phu nhân đồng dạng hiểu ra sao, cúi người hỏi: "Oản Oản có phải hay sợ đến hồ đồ ? yên lành, Tứ ca ngươi hận ngươi cái gì?"

      Thôi Oản nhào vào trong ngực mẫu thân, khóc đến khóc thành tiếng: "Ta ở trong nước cũng biết Tứ ca ở gần đấy, là Thải Vi, nàng vất vả cứu ta lên thuyền, Tứ ca. Tứ ca phát ta rơi xuống nước đứng ở bờ nhìn, chỉ phái thị vệ của đến cứu ta. Nương a, cho dù Tứ ca đem ta làm muội muội, chẳng lẽ biết, biết quan hệ ta và Lục ca sao? là ca ca ta, cứu ta người khác cũng gì, nhưng thị vệ ... ràng là bởi vì tình lần trước Tứ tẩu bị ám toán mà hận ta, đem ta làm muội muội, cũng, cũng để ý danh tiếng trong sạch của ta..."

      "Tứ tẩu khi nào bị ám toán ? Cùng tỷ tỷ có quan hệ gì?" Tần Vân Ngọc tuổi còn , càng khiếp sợ trước tin tức này.

      kiện Túc vương phủ kia, Chiêu Ninh cung giấu được nghiêm nghiêm thực thực, Tần nhị phu nhân cũng biết chuyện, hiểu nhìn về phía Tạ thị.

      Tạ thị lau nước mắt, đem tình hình lúc đó lần, tới cuối cùng thanh phát nghẹn: "Lão Tứ tại sao lại nhẫn tâm như vậy a... Oản Oản từ ở Chiêu Ninh cung lớn lên, câu để ta trong lòng ê ẩm , Oản Oản và nàng bác cùng Tứ ca Lục ca so với ta cùng thân ca ca nàng còn thân hơn. Nàng vô duyên vô cớ vì sao muốn hại Tứ tẩu nàng? Lão Tứ như vậy cũng quá lạnh lòng người , chẳng những hoài nghi Oản Oản, còn..."

      đến đây được nữa, ôm Thôi Oản ô ô khóc lên: "Thôi thôi, chúng ta về sau lại trước mặt bọn họ nữa, miễn cho bị người hoài nghi giấu giếm dã tâm, Lục ca ngươi bên kia, ta vào cung với bác ngươi, chúng ta với cao nổi..."

      "Tẩu tử bậy bạ gì đó, " Tần nhị phu nhân nhíu mày cắt ngang lời của nàng, "Oản Oản rơi xuống nước còn chưa bình phục lại, nàng miên man suy nghĩ biết có tội, tẩu tử làm sao có thể Cảnh Hành như vậy? Bên trong này khẳng định có hiểu lầm, Cảnh Hành tuyệt đối phải loại người đó..."

      Tạ thị lại đáp lời, chỉ cúi đầu gạt lệ.

      Bên ngoài Từ Hạo mắt trợn đến mức muốn nứt, cách cánh cửa mành hướng vào người bên trong cam đoan : "Mợ, Oản Oản, các ngươi cần khóc, Tứ ca để Oản Oản bị ủy khuất, ta đây liền tìm lý luận !"

      Tần nhị phu nhân kinh hãi, vội vàng chạy ra ngoài, nhưng bên ngoài nơi nào còn có bóng dáng thiếu niên lang?

      Nhà khách bên kia, Từ Tấn vừa từ thư phòng Thôi Phương Lễ trở về, vào nhà thấy nhi tử bảo bối nhu thuận tựa vào trong ngực mẫu thân, mắt to đen lúng liếng ướt như nước trong veo sáng ngời, trong lòng bực bội giảm xuống, ngồi vào bên cạnh Phó Dung đem lớn cùng ôm lấy, hôn khuôn mặt Phó Dung.

      Phó Dung nghiêng đầu nhìn , giọng : "Vương gia có tâm ?"

      Người trong nhà sốt ruột, Từ Tấn muốn tăng thêm phiền não cho nàng, lắc lắc đầu, cúi đầu đùa nhi tử: "Trăn ca nhi có phải lại khóc hay ? Nghe lời, đêm nay nghe xong diễn chúng ta liền về nhà mình ." Lão gia tử ngày mừng thọ, dù muốn lập tức hồi vương phủ cũng phải nhịn .

      Trăn ca nhi vừa khóc xong, ôm mẫu thân ai cũng muốn đáp lời, phụ thân chuyện với , kéo căng khuôn mặt nhắn đem đầu chuyển tới bên khác.

      Từ Tấn bật cười, cắn lỗ tai Phó Dung: "Giống như nàng, bị ủy khuất liền thích đáp lại người ta."

      Phó Dung lòng oan uổng, nàng từng quả chỉ lần muốn đáp lại Từ Tấn, nhưng Từ Tấn là vương gia, nàng nào dám cau có mặt với ? Ngược lại là Từ Tấn, lát nhiệt tình như lửa, hồi lạnh như băng sương, nhi tử tính tình này chân chính giống .

      Lười cùng giảng đạo lý, nhớ tới bộ dáng Hứa gia cả người ướt đẫm ở bên ao sen, Phó Dung muốn hỏi xem Thôi Oản rơi xuống nước có tình hay , bên ngoài đột nhiên truyền đến Từ Hạo phẫn nộ gọi to: "Tứ ca ngươi ra đây! Ta có chuyện với ngươi!" Xen lẫn động tĩnh cùng Hứa gia tranh cãi.

      Từ Tấn môi còn ngậm vành tai của nàng, nhưng giây kia, Phó Dung lại toàn thân lạnh buốt, lo sợ Từ Tấn phẫn nộ cắn nàng miếng.

      Phó Dung sợ nhất Từ Tấn tức giận, lúc này thân thể nàng cứng ngắc, cũng dám nhìn biểu tình mặt Từ Tấn.

      Đường đường huynh trưởng, bị đệ đệ đến nhà khiêu khích như thế, dù là ở trước mặt nàng, Từ Tấn với tính tình kia, có thể nhẫn?

      Mắt thấy nam nhân vụt đứng dậy nhanh ra bên ngoài, Phó Dung nhìn nhi tử trong ngực, lại dám đắc tội Từ Tấn, vẫn lo lắng đề phòng dặn dò: "Vương gia, hôm nay là ngày mừng thọ ngoại tổ phụ, có chuyện gì ngươi chờ về phủ rồi so đo với Lục đệ sau, đừng ở chỗ này..."

      "Ta biết, nàng an tâm dỗ nhi tử ."

      Từ Tấn quay đầu lại, còn coi như bình tĩnh trấn an . Thê tử đều ở trong phòng, mặc kệ Lục đệ nổi điên cái gì, dọa đến 2 mẹ con Phó Dung.

      Phó Dung thoáng yên tâm, đợi Từ Tấn ra ngoài , nàng vỗ nhè Trăn ca nhi ỷ lại ôm lấy nàng, dựng thẳng lỗ tai nghe.
      Last edited: 28/11/16
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng60 others thích bài này.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Mong mau có chương mới,sốt ruột mong đến lúc TT cho mẹ con hồ ly tinh lòi đuôi ra,để bạn lục nhìn ,ai lại k phân phải trái gì,vừa nghe hồ ly nhả độc cái là chay cắn ng nhà luôn k có tí tự chủ nào thế

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mức độ ghét con mụ Thôi Oản ngày càng tăng cao, ta sắp tăng xông

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Não của bạn Từ Hạo chả đủ để cho bạn TT và bạn TO chơi đùa. Ai dà.

      ☆ Chương 183



      Từ Tấn từ trong nhà ra ngoài.

      Từ Hạo bị Hứa gia ngăn ở nhà khách cách mấy trượng, nhìn thấy Từ Tấn, nghĩ tới Hứa gia trong phòng cháu còn ngủ , nhịn nhịn, lớn giọng nữa, đợi Từ Tấn tới gần mới ngước cổ chất vấn: "Ngươi có phải đem chuyện Tứ tẩu bị ám toán tính ở đầu Oản Oản hay ? Oản Oản là thân biểu muội của chúng ta, nàng..."

      "Nàng với ngươi như vậy?" Từ Tấn thần sắc bình tĩnh, nhàn nhạt ngắt lời.

      dửng dưng như thế, Từ Hạo khí thế tới cửa hỏi tội khỏi thấp xuống đoạn, giọng oán giận : "Ngươi, Tứ ca cứu nàng, nàng bị ủy khuất đương nhiên muốn biết nguyên nhân, Tứ ca ngươi , ngươi có phải còn hoài nghi Oản Oản hay ?"

      Từ Tấn cười lạnh, liếc mắt nhìn Hứa gia chủ động lui ra xa xa, nhìn chằm chằm vào mắt : "Ta vì sao cứu, trong lòng ngươi hẳn là so với ai đều ràng. Hồi biểu muội thích lễ vật của ta hơn của ngươi nhiều, ngươi cùng ta tức giận, nàng nuôi mèo bị mất, chúng ta cùng nhau giúp nàng tìm, ta tìm được trước, ngươi cũng chê ta cướp công lao của ngươi. Tốt, ngươi thích biểu muội, ta thích nàng, vì để cho ngươi cao hứng, nhiều năm như vậy ta đều lãnh đạm với nàng. Hôm nay nếu như ta xuống nước cứu người, biểu muội đem ta trở thành ân nhân cứu mạng, ngươi cao hứng ? Ngươi cho ta, rốt cuộc là Hứa gia cứu nàng làm cho ngươi dễ chịu hơn, hay là ta?"

      Từ Hạo nghẹn họng nhìn trân trối, muốn giải thích, chống lại ánh mắt huynh trưởng thấu suốt, gương mặt chậm rãi sưng lên đỏ bừng.

      cho rằng huynh trưởng biết tâm tư mình, nguyên lai huynh trưởng đều biết.

      từ thích biểu muội, kể cả lúc chưa biết gì chỉ đem biểu muội làm muội muội, cũng nguyện ý biểu muội đem lực chú ý đặt tới người huynh trưởng. Nhưng so với huynh trưởng hơn 5 tuổi, rất nhiều việc đều bằng, vừa vỡ lòng, huynh trưởng có thể viết thiên văn chương, sau đó chạy tới trước mặt biểu muội khoe khoang biểu muội kiều kiều , "Đây xem là gì, Tứ ca đều biết..."

      Từ đến lớn, nghe những lời này quá nhiều lần, cho nên tự đáy lòng hi vọng Tứ ca cách biểu muội xa chút, tự đáy lòng hi vọng chính mình trở thành ca ca tốt nhất trong miệng biểu muội, sau này Tứ ca quả nhiên bất hòa với biểu muội, Từ Hạo biết nguyên nhân, chỉ len lén cao hứng, thoả mãn rốt cuộc biểu muội chân chính thành của .

      Hôm nay mới biết được, Tứ ca là vì suy nghĩ, vì thanh toàn muốn độc chiếm tâm tư biểu muội.

      Đúng như Tứ ca , nếu như hôm nay biểu muội được Tứ ca cứu lên, nghe nàng luôn miệng cảm kích Tứ ca, dùng loại ánh mắt sùng bái kia nhìn Tứ ca, nhất định dễ chịu. thà rằng là Hứa gia, bởi vì Hứa gia chỉ là người thị vệ, cứu người là hiển nhiên, biểu muội đem để ở trong lòng.

      Tứ ca biết được tâm của , khắp nơi vì suy nghĩ, lại hỏi xanh đỏ đen trắng vọt tới, Từ Hạo chợt cảm thấy muốn độn thổ cho rồi, "Ta..."

      Cổng viện bên kia Tần nhị phu nhân, Tạ thị, Thôi Oản, Tần Vân Ngọc cùng nhau quay lại, Từ Tấn phảng phất như chưa thấy, thấp giọng nhắc nhở : "Lục đệ, ta biết ngươi thích biểu muội, nhưng ta là thân Tứ ca ngươi, các ngươi tự hỏi lòng, ta cùng nàng đến cùng ai càng đáng giá cho ngươi tín nhiệm? Ngươi nghe nàng hai ba câu liền đến gây chuyện với ta, liệu có từng nghĩ tới ta đau lòng cỡ nào?"

      Từ Hạo hối hận đến xanh ruột, nghe được lời này càng ngóc đầu lên được.

      "Làm sao vậy làm sao vậy? Có lời gì chúng ta bên kia , đừng kinh động hai mẹ con bọn họ." Tần nhị phu nhân cuống quào chạy tới, hảo tâm khuyên giải .

      Từ Tấn nhìn về phía Thôi Oản, ánh mắt trong trẻo.

      Thôi Oản quật cường cùng đối diện, nước mắt tuôn ra tiếp tục rơi xuống: "Tứ ca, ta cũng muốn hiểu lầm ngươi, nhưng ngươi ngược lại phải cho ta biết a, vì sao ngươi mở mắt trân trân nhìn ta rơi xuống nước cũng cứu ta? Ngươi có biết ta nghe Thải Vi rồi trong lòng có bao nhiêu khó chịu sao? Ta nhưng là vẫn đem ngươi làm thân ca ca, ta nghĩ mãi mà , nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể đem Tứ ca vô tình đổ cho chuyện mấy chậu cúc hoa. Tứ ca ngươi có phải hay hoài nghi ta ? Nếu vậy, ta đây là đụng tường !" (đụng tường: hết cách, ko còn đường tiến)

      Nước mắt rơi như mưa, bộ dáng bị thân huynh trưởng làm cho thương tâm ủy khuất.

      Tạ thị và mẹ con Tần nhị phu nhân đều nhìn Từ Tấn, nghe lời Thôi Oản , các nàng cũng chỉ nghĩ đến cách giải thích này, bao gồm Thôi Phương Lễ Thôi đại lão gia nghe tin chạy đến, đều dừng tại chỗ, thần sắc phức tạp nhìn Từ Tấn. Đặc biệt là Thôi Phương Lễ, đối với việc Phó Dung bị ám toán hề hay biết gì, bởi vậy tin Từ Tấn cố kỵ Lục đệ, sau đó biết được cháu cũng liên lụy trong đó, nghĩ tới tâm cơ Từ Tấn, Từ Tấn đối với Phó Dung che chở, cũng khỏi nghi ngờ chuyện .

      Trước cái nhìn chằm chằm của mọi người, Từ Tấn cười cười: "Biểu muội nghĩ ta như vậy, ta có gì để ."

      xong quay người .

      Mọi người sửng sốt.

      Từ Hạo vẫn lo lắng Tứ ca đem tâm tư riêng của ra trước mặt mọi người, lúc này nghe huynh trưởng thà rằng chịu tiếng xấu cũng muốn giữ gìn thay , trong lòng ê ẩm, nghĩ tới bản thân cũng là nam nhi đường đường bảy thuớc, ngay lập tức ưỡn ngực, tới trước mặt mẹ con Tạ thị giải thích: "Mợ, Oản Oản, các ngươi đều hiểu lầm Tứ ca, là bởi vì ta mới có tự mình cứu Oản Oản, bởi vì ta, ta mấy năm trước với , hi vọng cùng Oản Oản quá thân thiết... Hôm nay cũng giống như vậy, Tứ ca sợ cứu Oản Oản, ta trong lòng thoải mái, mới khiến Hứa gia ra tay ."

      xong nhìn Thôi Oản, trong ánh mắt khó có thể tin của mọi người, đỏ mặt cúi đầu: "Đều tại ta, là ta tâm nhãn , sợ Oản Oản thích Tứ ca nhiều hơn ta..."

      "Ngươi câm miệng! Ta khi nào thích Tứ ca ?" Thôi Oản thẹn quá hoá giận, nghe thấy Tần Vân Ngọc nhịn được cười trộm, nàng càng thêm được tự nhiên, tức đến dậm chân cái, "Đều tại ngươi, để ta oan uổng Tứ ca còn nháo ra chê cười lớn như vậy, ngươi, ngươi , sau này ta bao giờ muốn gặp ngươi nữa !"

      Tiểu nương da mặt mỏng, quở trách người xong, ôm mặt chạy .

      Từ Hạo gấp đến độ đuổi theo: "Oản Oản nghe ta giải thích a..."

      Hai người thanh mai trúc mã, hôm nay nháo thành như vậy, các trưởng bối tự nhiên ước thúc bọn họ, nguyện ý cho bọn họ cơ hội giải thích ràng hòa hảo.

      Tần nhị phu nhân cũng thích cháu Thôi Oản này, nhưng nàng đối với Tạ thị bất mãn, ngay trước mặt phụ tử Thôi Phương Lễ oán giận : "Tẩu tử đều nghe thấy rồi? Việc này cùng Cảnh Hành căn bản có quan hệ. Oản Oản còn , tự cho là bị ủy khuất, khó tránh khỏi phỏng đoán lung tung, ngươi là trưởng bối, khuyên giải nàng cũng thôi, còn theo quạt gió thổi lửa, ra cái gì chặt đứt hôn Oản Oản cùng lão Lục, lão Lục chính là nghe lời này mới gấp đến độ tìm Cảnh Hành lý luận ."

      Tạ thị tự biết rơi xuống nhược điểm cho nàng bắt, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, mặt lại là bộ dáng xấu hổ: "Ta, ta cũng ngờ là lão Lục tâm nhãn , sớm biết bọn họ hai người có ước định , ta làm sao nháo ra chê cười lớn như vậy?"

      "Ngậm miệng, cho dù biết, lời kia ngươi cũng nên ?" Thôi đại lão gia hận sắt thể rèn thành thép quát lớn.

      Cơm trưa xong thê tử khuyên vì nhi tử thất lễ, hảo hảo cùng Từ Tấn bồi tội, còn cảm thấy thê tử hiểu lí lẽ, nghĩ chu toàn, ai ngờ đảo mắt liền nháo ra loại hiểu lầm này, lại hung hăng đắc tội Từ Tấn lần nữa. biết mình bản lĩnh, về sau ỷ vào thân thích quan hệ cùng Từ Tấn, ỷ vào hôn nữ nhi cùng lão Lục để sống những ngày lành đâu, thê tử thế nhưng còn châm ngòi tình cảm nữ nhi và lão Lục?

      Càng nghĩ càng giận, Thôi lão đại gia kéo Tạ thị , trở về phòng giáo huấn.

      Thôi Phương Lễ thở dài dài.

      Tần nhị phu nhân vội vàng đỡ lấy phụ thân: "Phụ thân đừng hao tổn tinh thần, tẩu tử trước nay đều như vậy, Cảnh Hành trong lòng hiểu , theo nàng so đo ."

      Thôi Phương Lễ cũng phải là phát sầu vì cái này, sầu là cháu chân tướng oan uổng Từ Tấn, Từ Hạo nghe cháu liền đến hưng sư vấn tội thân huynh trưởng. Việc này ở gia đình bình thường, huynh trưởng cũng vì thế dễ dàng có thể phá cảm tình huynh đệ với đệ muội. Từ Tấn đâu, đó nhưng là người có tâm hoàng vị, càng là thượng vị giả (người ở cao) càng dung được nữ nhân làm hỏng việc. Từ Tấn tại tức giận, nhưng có thể nhớ ở trong lòng hay ?

      "Ngươi cần để ý tới ta, nhanh hảo hảo cùng hai vợ chồng Cảnh Hành giải thích, Oản Oản cũng là vô ý tạo ra sai lầm, bảo bọn họ đừng oán nàng." hôm nay chất vấn Từ Tấn lần, có mặt mũi nào lại thay cháu cầu tình.

      Tần nhị phu nhân gật gật đầu, gọi nữ nhi đỡ ngoại tổ phụ trở về, nàng tìm hai vợ chồng Từ Tấn.

      Từ Tấn nghe dì tới, trực tiếp bảo Lan Hương đem Tần nhị phu nhân dẫn vào, để Tần nhị phu nhân mở miệng, miễn cho cùng Phó Dung giải thích từ đầu.

      Phó Dung nghe, hiểu được .

      Từ Tấn tự mình cứu Thôi Oản, là cố kỵ đệ đệ ăn giấm, cũng phải hoài nghi Thôi Oản.

      Thôi Oản biết được Từ Tấn khoanh tay đứng nhìn, trong lòng ủy khuất, hiểu lầm Từ Tấn hoài nghi nàng cũng là biết có tội.

      Ít nhất ở trong mắt Từ Hạo và người Thôi gia, đây chính là .

      Bất luận chân tướng như thế nào, cũng chỉ có thể kết thúc như vậy.

      Nàng giúp đỡ Tần nhị phu nhân cùng khuyên Từ Tấn: "Hiểu lầm thôi, vương gia đừng so đo cùng biểu muội, hôm nay là ngày lành của ngoại tổ phụ, chúng ta nên hòa hòa khí khí, trước dỗ ngoại tổ phụ cao hứng, trở về vương phủ lại cùng tên gây họa Lục đệ kia tính sổ, ai bảo lòng dạ nhen như vậy?"

      Lời này hào phóng lại khôi hài, Tần nhị phu nhân hài lòng cười, vương phi của lão Tứ quả nhiên cưới sai người.

      Từ Tấn cũng cười: "Ta làm sao vì chuyện này tức giận? Dì bồi ngoại tổ phụ , bảo ông đừng nghĩ nhiều."

      Tần nhị phu nhân biết cháu mình phải người bụng dạ hẹp hòi, đùa vài cái với Trăn ca nhi, cười cáo từ.

      Trong phòng chỉ còn nhà 3 người.

      Phó Dung vỗ vỗ nhi tử, vụng trộm quan sát Từ Tấn, muốn hỏi lại dám mở miệng. Người khác biết Từ Tấn hoài nghi mẹ con Thôi Oản, nàng biết, vậy , Từ Tấn lệnh cho Hứa gia ra tay cứu Thôi Oản, đến cùng...

      Từ Tấn đoán được nàng nghĩ cái gì, thấp giọng : "Nàng có hiềm nghi hại hai mẹ con các người, ta quả muốn nàng gả cho Lục đệ, cũng phân phó Hứa gia 'hảo hảo' cứu nàng, đáng tiếc nàng được nha hoàn cứu lên, làm hỏng kế hoạch của ta."

      Thôi Oản thích , Thôi Oản tâm cơ thâm trầm, đều có bằng chứng, ra có ai tin , khôn khéo như ngoại tổ phụ, chẳng phải cũng hoài nghi cháu ruột? Bởi vậy trước khi có được chứng cứ xác thực, Từ Tấn muốn cho mẫu thân phiền lòng, nhưng phải để Phó Dung biết có bao nhiêu đề phòng Thôi Oản, như vậy Phó Dung cũng cùng đề phòng Thôi Oản, miễn cho chịu thiệt ở tay Thôi Oản.

      Phó Dung ngờ Từ Tấn lại vì năm thành hoài nghi liền muốn quấy nhiễu hôn Thôi Oản và Từ Hạo, nghĩ ngợi lúc, lo lắng : "Vương gia làm như vậy là sai, nhưng chàng nghĩ tới cảm nhận của Lục đệ sao? Nếu như nàng gả cho Hứa gia, hoặc là bị Hứa gia chiếm tiện nghi, Lục đệ chắc chắn hận chàng a."

      Nhắc tới thân đệ đệ, Từ Tấn bực bội nhắm mắt lại.

      Đời trước Thôi Oản đem chuyện thích giấu được thiên y vô phùng ( có dấu vết), sợ Lục đệ khổ sở cũng ra. Hai huynh đệ chưa từng bởi vì Thôi Oản mà nháo thành chuyện lớn được tự nhiên như vậy. Cho nên, cũng vì bị Lục đệ xúc động hỏi tội mới biết được Lục đệ si tình Thôi Oản, si tình tới mức bởi vì câu cuả Thôi Oản, ngay cả thân ca ca cũng tin. Hôm nay nếu phải Thôi Oản tự cứu, nếu phải Lục đệ quả kiêng dè chuyện thân cận Thôi Oản cho lấy cớ, Lục đệ chỉ sợ hận ...

      Giống như điện quang hỏa thạch, Từ Tấn đột nhiên mở mắt ra.
      Last edited: 29/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :