1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Sao dạo này mình ko nhận đk thông báo có truyện mới nữa nên toàn bị lỡ truyện thôi :yoyo25:
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      :yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 62

      Đại môn của phủ thái tử được mở rộng ra, hai pho tượng sư tử ở hai bên tràn đầy khí phách uy nghiêm, hai nô tài cúi thấp đầu đứng ở cửa.Con phố bên ngoài phủ sớm được quan binh quản lý, đám người vây xem tuy nhiều nhưng bị ngăn lại ở hai bên đường, để lại khoảng đường trống ở giữa cho xe ngựa của Thái hậu nương nương .

      Hoắc Dực được giải trừ lệnh cấm, đương nhiên cũng khôi phục luôn thân phận thái tử, cho nên thái hậu nương nương còn phải lén lén lút lút bằng mật đạo để đến thăm nữa, huống hồ bây giờ trong phủ thái tử còn có hoàng trưởng tôn, hoàng trưởng tôn chứ phải giả!

      Thái hậu nương nương thân phận cao quý nên việc người xuất bên ngoài gây ảnh hưởng rất lớn, đoàn người kéo dài đến cả mười mét, bách tính chen chúc đứng xem ở hai bên đường, ai cũng kiễng chân lên để nhìn đoàn xe.

      “Tiểu thư, lão gia muốn người mau chóng trở về phủ.” Đỗ Quyên đứng ở cửa quán ăn, khom lưng cúi đầu , chỗ các nàng đứng có bậc thang, bên cạnh lại có mấy tên thuộc hạ đứng bảo vệ, cho nên vô cùng chật chội.Thỉnh thoảng có người muốn vào, liền bị mấy gã hung hăng trừng mắt, khiến người ta sợ dám đến gần nữa.

      Bùi Ngọc Lan khẽ nhíu mày, đôi môi đỏ mím chặt, ngũ quan của nàng rất xinh đẹp, từ được mẫu thân dạy cho cách ăn mặc trang điểm, đầu tóc thế nào cho hợp, nên dáng vẻ của nàng lúc này rất đúng với hình ảnh của tiểu thư khuê các đoan trang nhã nhặn.

      Tầm mắt của Bùi Ngọc Lan nhìn về phía Đông Nhai, cả con đường bị người vây xem đến nước chảy lọt, nàng vốn là muốn mượn cơ hội này để nhìn thái tử điện hạ cái, bây giờ thể được rồi, nhưng nàng lại cam lòng cứ như vậy mà trở về phủ.

      “Chờ thêm chút nữa thôi.” Bùi Ngọc Lan .

      “Vâng, tiểu thư.” Đỗ Quyên mặc dù trong lòng gấp đến bốc hỏa, nhưng tính tiểu thư nàng hiểu rất , ngoài mặt có vẻ dịu dàng, ngay cả giọng cũng bao giờ to tiếng, nhưng tính cách lại mạnh mẽ vô cùng, đạt được mục đích bao giờ bỏ qua, đến cả tể tướng đại nhân là phụ thân của nàng mà còn quản được nàng, nô tỳ bé như Đỗ Quyên làm sao mà khuyên được?

      đường phố đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao, Bùi Ngọc Lan giật mình nhìn ra bên ngoài, lát sau lại thất vọng thu hồi tầm mắt, nàng vẫn chưa nhìn thấy thái tử điện hạ.

      “Này, ngươi nghe tin gì chưa? Nghe người sinh hạ ra hoàng trưởng tôn chính là nô tỳ hầu hạ thái tử điện hạ đấy!”

      “Nghe rồi, ngờ lại có chuyện tốt như vậy, sớm biết thế ta cũng hầu hạ thái tử điện hạ rồi!”

      “Phi! Ngươi sao? Vào đấy mà bị thái tử điện hạ hành cho chết mới là lạ đấy!”

      “Suốt ngày chỉ nghe các ngươi lung tung, thái tử điện hạ phải rất tốt đó sao? Nếu thái tử hành hạ người ta làm sao nô tỳ kia có cơ hội sinh con cho thái tử chứ!”

      “Vậy mới , phúc khí tới có muốn ngăn cũng nổi, đây là do nữ nhân kia có phúc khí, mẫu nhờ cậy con, lần này nàng ta phất lên làm phượng hoàng rồi!”

      Hai nữ tử đứng phía trước Bùi Ngọc Lan chuyện, đứt quãng truyền vào tai của Bùi Ngọc Lan, khiến sắc mặt nàng ta hết sức khó coi.Đỗ Quyên thấy vậy, nhịn được châm chọc : “Cái gì mà phất lên làm phượng hoàng? Sinh ra hoàng trưởng tôn sao, vẫn chỉ là hạ nhân thôi, có người mẫu thân như vậy, tương lai e là hoàng trưởng tôn bị nàng ta làm liên lụy đấy!”

      Hai nữ nhân kia giật mình quay đầu lại, thấy dáng vẻ của Đỗ Quyên như muốn ăn tươi nuốt sống các nàng liền đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, chỉ là thuận miệng chuyện thôi mà, sao nữ nhân này lại có phản ứng mạnh như vậy? Hai người muốn lên tiếng lại thấy Bùi Ngọc Lan lạnh lùng đứng ở bên, ánh mắt tràn ngập hận ý khiến hai người sợ hết hồn, bèn thầm với nhau rồi rời .

      Đỗ Quyên thấy Bùi Ngọc Lan cau mày , khỏi lên tiếng bất bình thay nàng: “Tiểu thư, người xem chuyện gì xảy ra vậy chứ? Chỉ là sinh hạ hoàng trưởng tôn mà thôi, sao phải gây xôn xao như vậy? Với lại, tiểu thư còn chưa gả vào phủ thái tử, cứ như vậy tương lai của tiểu thư thế nào đây?”

      Lời Đỗ Quyên Bùi Ngọc Lan sao mà biết? Chỉ là chuyện này tới quá đột ngột, ngay cả phụ thân nàng lúc vào chầu cũng còn biết, giờ bỗng nhiên trong cung lại truyền tin thái tử sinh hạ hoàng trưởng tôn, khỏi khiến cho phụ thân và nàng lấy làm kinh hãi.

      Ban đầu, khi thái tử bị lệnh cấm, Bùi Ngọc Lan nàng phải kiên quyết lắm mới thuyết phục được phụ thân từ bỏ hôn ước, mà bây giờ, lệnh cấm của thái tử được gỡ xuống mấy tháng rồi, nhưng vẫn thấy thái tử nhắc đến chuyện hôn ước, khiến nàng thể kiên nhẫn nổi.

      “Chuyện của Ninh vương khiến cho thể diện của hoàng tộc mất hết, nên giờ mới truyền tin này ra để lấy lại chút thể diện mà thôi.” Bùi Ngọc Lan yếu ớt , như thể đến lời của mình mà mình còn tin được, huống hồ là người khác.

      Từ khi Bùi Ngọc Lan còn , Đỗ Quyên hầu hạ nàng nên tất nhiên rất có tình cảm, nghe vậy liền lo lắng : “Tiểu thư, có nhiều người đến quý phủ cầu thân như vậy, vì sao người lại lòng với duy nhất thái tử điện hạ? Người đừng trách nô tỳ nhiều lời, giờ thái tử có hoàng trưởng tôn, có hài tử làm chỗ dựa, trong mắt đích thị có người đâu, thái hậu nương nương còn tự mình đến thăm thái tử nữa! Nếu người gả vào phủ thái tử lúc này, chừng phải chịu rất nhiều uất ức! Sao người van cầu lão gia, có khi vãn hồi được chuyện hôn ước này đấy.”

      Bùi Ngọc Lan lắc đầu, nữ nhân kia có hài tử sao? Nàng sợ, nàng chỉ sợ rằng nữ nhân kia kiêu ngạo, chứ chỉ cần nữ nhân kia coi thường người khác, ngạo mạn vô lễ, nàng có thể lợi dụng được điểm này để thực ý đồ của mình.

      “Thứ mà Bùi Ngọc Lan ta muốn có được, sao có thể dễ dàng buông tha? Huống hồ chỉ còn bước ngắn nữa thôi.” Bùi Ngọc Lan cười nhạt, ánh mắt thâm độc khiến lòng người kinh sợ. “Xem ra, đến lúc để cho cha ta bàn lại chuyện hôn của ta và thái tử điện hạ với hoàng thượng rồi, dù gì hoàng thượng cũng cao tuổi, trí nhớ suy giảm, chuyện hôn này nếu nhắc lại, e là hoàng thượng quên mất!”

      Đỗ Quyên thở ra cái dài: “Tiểu thư, người nên suy nghĩ cho kỹ.”

      Bùi Ngọc Lan nhấc bước muốn chợt dừng lại, quay đầu nghiêm túc với Đỗ Quyên: “Đỗ Quyên, nếu ngươi theo ta, nên hiểu tâm tư của ta, có những lời cần ta mở miệng ngươi cũng phải biết, từ năm mười mấy tuổi gặp được thái tử điện hạ, trong lòng ta đến bây giờ cũng chỉ có mình chàng, chuyện này vĩnh viễn thay đổi.”

      Đỗ Quyên thấy Bùi Ngọc Lan khó chịu liền nhận thức được rằng mình hơi vượt quá khuôn phép rồi, nhưng vừa rồi nàng cũng chỉ nhất thời nhanh miệng, suy nghĩ trước khi , bây giờ nghĩ lại mới thấy ổn.Nàng chỉ là hạ nhân, chuyện riêng của chủ nhân nàng nên ít can thiệp vào hơn.

      “Vâng, tiểu thư, nô tỳ biết.”

      Bùi Ngọc Lan gật đầu, phân phó : “Hồi phủ thôi.”

      ***

      Hoắc Dực trở lại phủ thái tử sớm hơn thái hậu nương nương chút, vừa vào cửa có nha hoàn chạy tới đưa áo choàng, Hoắc Dực giây cũng dừng bước, trực tiếp tới Thanh Lan Uyển, hơi thở mãnh liệt đến lúc vén rèm vào mới bình ổn trở lại.

      Tẩm cung của Lâm Tam Tư ở nội thất, ở giữa có phòng ngoài nữa nên nàng nghe thấy tiếng Hoắc Dực vào, đến khi Bách Hợp quỳ xuống hành lễ “Thái tử điện hạ cát tường”, nàng mới biết là Hoắc Dực trở về rồi.

      Lâm Tam Tư ngẩng lên cười với Hoắc Dực, “Sao lâu thế chàng mới về?”

      Hoắc Dực mím môi, lông mày nhướn cao, : “Cho nên, nàng mới đợi được mà xuống giường?”

      Lâm Tam Tư biết Hoắc Dực trách nàng nằm giường nghỉ ngơi cho tốt, liền tới trước mặt , đưa tay ôm hông , đáp: “Điện hạ nếu biết rồi còn hỏi ta làm gì?”

      Hoắc Dực bỏ tay Lâm Tam Tư ra rồi tự mình ôm nàng vào lòng, lại nhàng nâng nàng lên, để cho nàng nhìn thẳng vào mắt : “Nàng nghe lời, vậy ta cũng còn cách nào khác.” Dứt lời liền bế ngang Lâm Tam Tư lên rồi tới giường.

      Lâm Tam Tư vừa nãy lại vòng nên thấy hơi mệt, muốn nằm lát, giờ được Hoắc Dực bế, dựa vào lồng ngực vững chắc của , quả thực còn thoải mái hơn cả nằm giường.Cho nên, nàng liền ôm chặt cổ Hoắc Dực, Hoắc Dực cũng vì hành động này của nàng mà híp hai mắt lại.

      Lâm Tam Tư thấy tâm trạng của Hoắc Dực tệ, chắc hoàng thượng cũng làm khó , liền : “Điện hạ, chuyện xử lý xong chưa?”

      “Xong rồi.”

      “Vậy…Tên của con…hoàng thượng có chấp thuận ?”

      “Có.”

      Lâm Tam Tư rất vui, vì nàng rất thích cái tên mà Hoắc Dực đặt cho con trai.

      Hoắc Dực đặt Lâm Tam Tư xuống giường, giúp nàng đắp chăn, : “Hoàng tổ mẫu sắp đến đây.”

      “Cái gì?” Lâm Tam Tư suýt nữa ngồi bật dậy, may là Hoắc Dực kịp thời ngăn lại, “Thái hậu nương nương tới đây sao?”

      Hoắc Dực gật đầu đáp: “Ta và hoàng tổ mẫu đều cùng rời khỏi cung, nhưng ta cưỡi ngựa về phủ trước.”

      “Vậy sao điện hạ còn bảo ta nằm xuống, ta hẳn là phải nên ra cửa nghênh đón mới đúng! Nếu để cho người ta biết được lại bàn tán lung tung.”

      Hoắc Dực thương cười với nàng, nắm lấy tay nàng, : “Hoàng tổ mẫu lúc đến phân phó là nàng cần ra nghênh đón, chú ý nghỉ ngơi cho tốt là được.”

      Nhận được đãi ngộ đặc biệt như vậy, trong lòng nàng cũng có chút cao hứng, nhưng cũng cảm thấy lo sợ việc này gây ảnh hưởng tốt với gia tộc họ Lâm, huống chi Hoắc Dực và thái hậu lại có tình cảm sâu đậm, nếu muốn ở bên Hoắc Dực, nàng nhất định phải thương và tôn trọng những người thân thiết với Hoắc Dực.

      “Đa tạ điện hạ và thái tử nương nương lo lắng cho thân thể của ta, nhưng ta nghĩ vẫn nên ngồi dậy hơn, nằm cả ngày rồi nên ta cũng thoải mái.Với lại, nếu như ta làm thế, sau này người người cũng muốn như vậy, phải ta trở thành tội nhân thiên cổ sao.”

      “Chuyện này mà nàng cũng nghĩ ra được.” Hoắc Dực liếc Lâm Tam Tư, dịu dàng : “Tùy nàng vậy.”

      Lâm Tam Tư mỉm cười với Hoắc Dực coi như cảm ơn, nhưng mới cười được nửa vẻ mặt lại hết sức kỳ quái, như thể cố gượng cười.

      “Sao vậy?” Hoắc Dực lo lắng tiến lại gần, gương mặt tuấn kề sát khiến cho Lâm Tam Tư dám thở mạnh.

      “Điện hạ, ta…” Lâm Tam Tư cắn môi, mặt đỏ bừng, chỉ tay lên ngực, ấp a ấp úng : “…Căng quá…Đại khái là Hi Nhi đói bụng rồi…”

      “Ra vậy.” Hoắc Dực quay ra nhìn Lý tẩu, ý bảo Lý tẩu bế hài tử lại đây.

      Lâm Tam Tư thấy Hoắc Dực vẫn ngồi giường mà có ý định rời , liền : “Điện hạ sao ra?”

      Hoắc Dực lại hỏi ngược lại: “Ta phải ra sao?”

      Lâm Tam Tư: “…”
      Last edited: 19/6/17
      amandatruc, S-hmily, Suuuly60 others thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nàng kia có vẻ tự tin wa nhỉ, mơ tưởng vị trí chính phi ah, cửa sổ cg ko có đâu
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      chị tình củm quá a<3<3<3<3<3
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :