1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Bao lâu BC mới về đc đây, tội TT, mệt mỏi lắm rồi còn phải tốn sức đối phó với mấy kẻ thân thích dở hơi, cứ phải chém đầu vài ng rồi có khi mới yên tĩnh lại

    2. ngoisaomayman2809

      ngoisaomayman2809 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      khi nào Thư Tình mới hết xưng là "Bạch công tử" thành "chàng" vậy?

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 171: nàng sợ cái gì!


      Coi như nhìn thấy sắc mặt xanh mét của , Trang Thư Tình ra cửa.


      Đổng Hiểu Linh làm mặt quỷ sau đó đuổi theo nắm lấy tay Trang Thư Tình, giơ ngón cái với nàng, trong mắt tràn đầy sùng bái.


      Nàng có lẽ hiểu chuyện nhưng vừa rồi nhìn thấy tận mắt nàng chỉ cảm thấy biểu tỷ của nàng uy phong tám phía.


      Những thân thích này vô cùng đáng ghét, mấy ngày gần đây phụ thân gặp bao nhiêu phiền toái nàng đều biết, nhưng lại ngại thân phận đối phương là trưởng bối nên cha mẹ đành nhịn, nhưng biểu tỷ lại khác, hoàn toàn hề cố kị, là, quá tuyệt vời.


      Lúc rời , tam cữu tiễn Trang Thư Tình ra ngoài cửa.


      cần khách khí với bọn họ, bọn họ khách khí với mọi người, bọn họ nghĩ rằng ta sợ bọn họ nên mới làm quá đáng, con sớm tỏ thái độ, dù trong lòng có hận nhưng bọn họ cũng dám làm gì, ai bảo bây giờ con quyền lớn đây!” Trang Thư Tình cười, “Con còn hy vọng bọn họ cảm thấy con chướng mắt nên tự bản thân phấn đấu, nhưng mà đáng tiếc, nhưng người có lòng dạ như vậy rất ít.”


      Lên xe ngựa, Trang Thư Tình vén rèm xe lên : “Tam cữu, nếu cữu cữu quyết định phải mau chóng tiến hành, chuyện càng để lâu càng phiền toái, cách Đổng gia xa chút cũng tốt, miễn cho việc bị người đẩy ra làm bia ngắm.”


      “Vậy con…”


      “Con? tại có còn ai gây khó dễ được cho con? Nếu tiếp nhận phải dốc sức làm cho tốt, vị trí này là Chỉ Cố thay con dành được, coi như là vì , con cũng để bất kì người nào trèo lên đầu con ngồi, Chỉ Cố làm Bạch công tử kiêu ngạo nhiều năm, con làm cách nào cũng phải bảo vệ cho danh vọng của chàng ấy.”


      Nhưng con chung quy cũng chỉ là nữ tử mới lớn… Đổng Minh Dương cảm thấy xót xa thôi, đứa cháu này cho dù ở chung lâu nhưng lúc nào gặp mặt cũng khiến đau lòng.


      “Thư Tình, tam cữu ở lại giúp con.”


      “Chuyện này đối với Đổng gia tốt…”


      “Con cần nữa, mâu thân con còn, người làm cậu như ta dù thế nào cũng phải che chở cho con, biết là thể giúp được quá nhiều, nhưng cho dù cùng con ở lại ăn chung bữa cơm cũng tốt rồi.” Đổng Minh Dương cười khổ, “Loại thời điểm này chúng ta né tránh có thể sống yên, làm theo lời con , Đổng gia nhất định có thể đứng vững trong tương lai, nhưng vì vậy mà để con lại ở đây, chờ thời điểm thích hợp trở về.Làm như vậy ta sao còn giống như cữu cữu của con nữa, về đến Trang gia, cha mẹ sợ là chỉ vào mũi ta mắng, chừng còn động đến gia pháp, ta cũng sợ tối ngủ thấy Uyển Như về mắng ta, con đừng tưởng rằng nương của con dám, gan nàng rất lớn, về điểm này con rất giống nàng.”


      Trong lòng Trang Thư Tình dâng lên lo lắng, lúc này nàng mới phát . Trong lòng nàng hẳn là ôm chờ mong, chỉ là dám ra thôi.


      Nàng và Đổng gia là có quan hệ huyết thống, Đổng gia còn lại vài người phẩm tính tốt nhưng rốt cuộc cũng có tình cảm lâu dài, nàng coi bọn họ như người thân, nhưng cũng phải kiểu người trong lúc hoạn nạn có thể dựa vào.


      Cho nên, nàng sắp xếp con đường tốt nhất cho Đổng gia, mà phải muốn Đổng gia đứng sau lưng nàng, vào lúc nàng cần có thể giúp nàng chống đỡ.


      “Được rồi, con cũng cần nghĩ nhiều, người thân phải có bộ dáng của người thân. Ngày mai ta mặc quan phục vào triều, con cần lo lắng, những người đó ta vẫn có thể ứng phó được.”


      Trang Thư Tình trầm mặc, Tam cữu là Trung Thư Thị Lang, chức vị nửa vời, quá trọng yếu, nhưng qua các triều đại đều có chức quan cơ bản như vậy.


      Nếu có thể làm Trung Thư Lệnh có thể tấu chuyện trước mặt hoàng đế, có cơ hội gặp đế nhan rất nhiều lần, với sĩ đồ mà đây là chuyện có lợi, nhưng lúc này lại phải như xưa nữa.


      Nàng giám quốc, Đổng gia cần vắt óc tìm mưu kế làm sao mới có thể có cảm giác tồn tại trước mặt hoàng đế. Vì vậy, tốt nhất là tam cữu có thể bằng thực lực leo lên được vị trí kia.


      “Con biết, Tam cữu, cám ơn cữu.”


      cần khách khí như vậy, Đổng gia mới cần phải cám ơn với con, cần việc gì, cứ với ta tiếng.” Đồng Minh Dương biết trong lòng nàng có tính toán trước, nên cũng rất thoải mái, “Trời sắp tối rồi, trở về .”


      Bạch phủ trước sau như , cũng vì chủ tử có ở đây mà làm việc qua loa, ngược lại, thái độ của bọn họ với nàng càng thêm cung kính.


      Hướng Tả mang người đến phòng trước cửa có hai nha hoàn, thấy nàng đến liền cúi đầu hành lễ.


      “Trang tiểu thư, đây là Thu Vũ và Thanh Phong, sau này hầu hạ ngài cùng với Bảo Châu Nam Châu.”


      “Ta cần phải bốn người hầu hạ…”


      “Đây là chuyện công tử an bài trước khi rời , người cũng do công tử tuyển chọn.”


      Trang Thư Tình cái gì, chỉ là tâm có chút lạc lõng.


      Hướng Tả liếc mắt ra hiệu, hai nha hoàn nhanh chóng tiến lên trước hành lễ.


      “Đừng lên , về sau bốn người cùng ở chung.”


      “Vâng.”


      Bạch Chiêm ở, Trang Thư Tình chợp mắt, thức cho đến hừng đông.


      Tinh thần tốt, mặt mày có chút tái nhợt, người Bạch phủ dám gì, hoàng đế cảm thấy bản thân là trưởng bối vẫn nên khuyên nàng vài câu, “ Tây Vực vì cái gì ta biết nhưng chí ý muốn trở về cũng phải mất hai tháng, nha đầu ngươi chẳng lẽ còn muốn thức đến khi đó? Trẫm biết ngươi lo lắng, nhưng trẫm tin tưởng Chiêm Nhi đối với ngươi cũng lo lắng như vậy vì vậy mới chuẩn bị đầy đủ cho ngươi trước khi , ngươi…”


      Hoàng đế lắc đầu, “Nếu biết ngươi thành ra như vậy, chắc chắn yên tâm.”


      Trang Thư Tình thể ức chế hốc mắt đỏ bừng, ngẩng đầu lên nhìn hai chai sứ đựng thuốc, ngữ khí có chút khàn khàn, “Ta chỉ là chưa có thích ứng kịp.”


      Hoàng đế sao có thể nhẫn tâm trách mắng nàng, đến cùng nàng cũng là vì lo lắng cho Chiêm Nhi? Cũng phải có lương tâm lo lắng cho sống chết của hoàng thượng đây!


      Thở dài, hoàng thượng cũng thêm gì, quay đầu phân phó Ôn Đức, “Bữa trưa ngươi chuẩn bị , bọn họ để bụng chút, trẫm thấy nàng gầy mấy vòng, tiếp tục như vậy nữa thể được.”


      “Vâng.”


      Trang Thư Tình cũng cự tuyệt phần ý tốt này, nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, vừa đứng dậy đổi công việc cho Vinh Chính vừa : “Các ngươi cũng nhìn thấy ta đổi thuốc ít lần, cũng cần quá nhiều kỹ thuật, chỉ cần quan sát nước trong bình, thấy hết lập tức hay mới, chỗ này còn ba chai, phiền Vinh viện sử giúp đỡ.”


      Trong lòng Vinh Chính vốn còn có chút cố kị, dù sao cũng là dược dùng người hoàng thượng, nếu làm tốt, hậu quả gánh nổi, nhưng chưa kịp hoàng thượng mở miệng, “Trẫm biết, ngươi .”


      Bị xua đuổi, Trang Thư Tình ủy khuất bĩu môi, mang theo Ôn Đức tới thiên điện, ở nơi đó, các quan ngũ phẩm sớm đứng chờ.


      đường , tim nàng đập như sấm, khi đến ngoài cửa điện, Trang Thư Tình cảm thấy nàng có chút đầu choáng mắt hoa, thể dừng bước lại trấn nhịp tim của bản thân.


      đại nàng cũng chỉ là người bình thường, chín giờ sáng làm, chiều năm giờ về nhà, quan viên triều thần gì đó chỉ nhìn thấy TV, cũng giống như những dân chúng bình thường khác.


      Nếu đến khả năng vượt trội hơn người đó có thể là tính tự cường, cũng bởi vì nàng lớn lên ở nhi viện nên tính tự cường rất mạnh, những khó khăn bình thường dễ khiến nàng gục ngã.


      Chỉ là khó khăn trước mắt quả rất lớn.


      Trong điện có người nhìn thấy nàng, nhưng bởi vì nàng chậm chạp tiến vào nên có thanh nghị luận truyền ra.


      Tai Trang Thư Tình rất thính, tất nhiên có thể nghe được trong đó ý lời mang ý xấu.


      Phải nhận thua sao?


      !


      Lo sợ lúc trước hoàn toàn rút , những lời này lọt vào tai ngược lại kích thích ý chí chiến đầu của nàng!


      Nàng quả chưa có làm quan, hiểu đạo lý làm quan, nhưng như vậy có sao!


      Nàng coi Đại Chu như công ty lớn để quản, thân là người điều hành công ty, chỉ cần đưa người lên vị trí thích hợp với họ, để bọn họ làm trâu làm ngựa, chỉ cần nàng u mê đưa ra những quyết sách kỳ quái Đại Chu loạn đâu được.


      Nếu như vậy, nàng còn sợ cái gì!


      Hít sâu hơi, Trang Thư Tình ưỡn thẳng ngực, tràn đầy ý chí chiến đấu bước qua ngưỡng cửa.


      Ôn Đức biết vừa rồi Trang tiểu thư trải qua đấu tranh như thế nào, nhưng nhìn ra được tinh thần của Trang tiểu thư tốt lắm, chỉ cần quá căng thẳng phát huy hết trình độ của nàng, lại có phụ trợ, còn có hoàng thượng đứng phía sau làm chỗ dựa, há còn sợ đám người kia cúi đầu xưng thần?


      Đổng Minh Dương đứng trong đám người, đầu hướng lên trước, thấy cháu thoải mái lưu loát bước vào, tay nắm thành quyền mới thoáng nới ra.


      Nếu bước đầu tiên khiếp nhược, như vậy có bước thứ hai.


      Nàng lại là phù thủy, ở trong mắt chúng thần quan, cũng chỉ có ấn tượng này, hơn.


      Người dẫn đầu phía trước hơi kéo ra chút khoảng cách là Chu Tri Sâm.


      Tối hôm qua được Ôn Đức truyền lời, chờ Trang Thư Tình đứng ổn trước mặt chúng thần, Chu Tri Sâm chắp tay cúi đầu, “Trang tiểu thư.”


      Có hoàng tử làm gương, những người phía sau mặc kệ là có tức giận hay , cam lòng hay cũng đều phải chắp tay khom người, miệng hô ‘Trang tiểu thư’.


      “Miễn lễ.” Trang Thư Tình cũng ngồi xuống, vóc người nàng vốn , ngồi xuống nữa có cảm giác tồn tại.


      “Ta biết các ngươi phục ta, ta cũng cần các ngươi phải tin phục, chỉ hy vọng các ngươi vì hoàng thượng vẫn còn bệnh nặng mà tự quản tốt chuyện của bản thân, ăn lộc của vua làm việc cho vua, đây là bổn phận của thần tử, có vì bất kỳ nhân tố bên ngoài nào mà thay đổi, trước mắt cũng chỉ như thế, ta cần các ngươi trung tâm với ta, người các người cần nguyện trung thành trước hết vẫn phải là hoàng thượng.”


      Ánh mắt Trang Thư Tình lớt qua tam cữu sau đó cũng có lưu lại, "Nếu là muốn nhìn trò hay của ta, chỉ cần nhìn, nhưng ta mong rằng các ngươi nên vì vậy mà chậm trễ chuyện Chỉ Cố giao cho các ngươi, ta phải hoàng thượng, ta mềm lòng, nhiệm vụ của ta là đảm nhận và duy trì những việc trước đây Chỉ Cố làm, người có thực tài mới có thể thăng quan tiến chức, kẻ vô năng tự động bị khai trừ, Đại Chu, nuôi người rảnh rỗi.”


      “Lúc trước tra nên biết, tra xong mới phát Đại Chu quả là nơi nhân tài đông đúc, chỉ là dùng người đúng chuyên môn, mà tại, cánh cửa này lúc nào cũng rộng mở, các ngươi tùy ý cạnh tranh với nhau, đừng tưởng rằng ta dám động thủ, cũng giống như ta đổi máu cho hoàng thượng vậy, triều định Đại Chu, cũng nên thay máu!”


      Lời vô cùng dõng dạc, người cười nhạt có, kẻ kinh miệt cũng ít, nhưng cũng có người giống như vừa có nhận thức mới về nàng, ví dụ như Lâm Tri.


      tại, chư vị có chuyện gì muốn nghị ?”


      Giống như muốn khiến cho nàng quẫn bách, có người dám chuyện, ngay khi Đổng Minh Dương chuẩn bị xuất đầu, Chu Tri Sâm dẫn đầu trước.


      “Bởi vì chuyện lúc trước, nên cấm vệ quân được thanh tra toàn bộ, trách nhiệm này do Vệ tướng quân và số người có liên quan xử lý, nhưng nếu muốn xử lý hết phải tốn thời gian rất dài, Trang tiểu thư có kế sách đối ứng hay ?”


      Vệ Hàm cũng đứng ở hàng đầu, lúc này tiến lên bước, chắp tay : “Điện hạ rất đúng, chỉ phòng ngự trong cung mà cả trong kinh đô cũng là do hạ quan chưởng quản, có thể được hoàng thượng tín nhiệm là vinh hạnh to lớn của thần, nhưng như vậy hợp quy củ, thỉnh Trang tiểu thư cho quyết sách.”


      “Nếu đến chuyện này, vậy ta lấy chuyện chuyện khác cũng nghị với các ngươi.” Trang Thư Tình đỡ tay Ôn Đức ngồi xuống, tuy rằng thấp xuống, nhưng khí thế lại mất, “Nhân chuyện ngũ hoàng tử cấu kết với Cúc quốc mà Đại Chu mất tòa thành, hơn nữa… Binh bộ thượng thư Chu đại nhân, ngài thử chút về động tĩnh tại của Cúc quốc.”
      hargane187, tart_trung, hauyen280330 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 172: Dùng ba người


      Binh bộ thượng thư Chu Tân Đông bị điểm danh, thân thể cứng lại chút, nhưng rất nhanh liền đứng ra khỏi hàng, hắng lại giọng : “Ngày hôm qua binh bộ vừa nhận được tin tức, Cúc quốc tăng cường binh lực ở biên giới, có ý muốn đánh qua biên giới.”


      Cho dù là người ôm thái độ chuyện liên quan đến mình nhưng khi nghe lời như vậy trong đầu liền hoảng hốt, hoặc là bị dọa.


      Đại Chu, yên ổn hơn mười năm, tại Từ Công Mậu gặp nạn, nếu bây giờ xảy ra chiến , ai làm tướng?


      Nếu chuyện chỉ giống như hái đào, bọn họ tất nhiên tận hết biện pháp đem người có quan hệ với mình đưa ra, nhưng trước mắt lại phải là lúc đào chín.


      Trong mắt nhìn biểu của mọi người, Trang Thư Tình nhàn nhạt : “Theo ý của chư vị, ai làm tướng?”


      Vẫn có người chuyện.


      Hay là mọi người cảm thấy, Đại Chu ngay cả đánh trận cũng có sức?”


      Chu Tri Sâm thân là hoàng tử Chu Quốc, tuy rằng cũng có thời điểm rối rắm nhưng từ trong thiên tính có kiêu ngạo của vị hoàng tử, bị lời này chọc trúng điểm ngứa liền tiến lên bước, “Ta nguyện làm tướng.”


      Trang Thư Tình liếc cái, cũng lập tức đáp ứng : “Ta biết.”


      Mọi người chỉ cho rằng nàng thể làm chủ chuyện này nên cũng để ý.


      “Cấm vệ có tả hữu thống lĩnh, hữu thống lĩnh bị hạ ngục, còn lại vị tả thống lĩnh được ngũ hoàng tử đề nghị hoàng thượng điều đón người của Từ gia, hoàng thượng cũng chung tâm, chờ sau khi trở về trực tiếp cho chưởng quản cấm vệ quân, đến đây, ta cũng muốn tính với chư vị khoản lớn.”


      Trang Thư Tình dựa ra phía sau, người lui vào càng khiến cho nàng càng trở nên bé, nhưng lúc này có người chút ý đến chuyện này.


      vạn cấm vệ trong cung cộng với tứ vệ trong kinh đô cũng có hơn người hai vạn người, trừ bộ phận trông giữ bên ngoài ra toàn bộ số còn lại đều là phản tặc, phải mấy chục mấy trăm, cũng phải mấy ngàn người, con số này được tính bằng vạn, LÀ BẰNG VẠN. Chư vị quản từng chuyện lớn của Đại Chu, thế nhưng lại có đến người phát giác, trước khi tình xảy gia liền động thủ dập tắt. Chư vị có từng nghĩ đến? Hay là cảm thấy chỉ cần các ngươi tham dự mưu phản có nghĩa là các ngươi vô tội? Hoặc là đám người các ngươi nghĩ rằng, có người của mình đứng trong đội ngũ của ngũ hoàng tử nên mới có thể đắc trí?”


      tình cuối cùng khi nào mới trở lại bình thường? Là khi Bạch công tử tự thân giết người mới có thể mở ra con đường máu, là mượn sức của đám mãnh thú mà trong mắt các ngươi chúng chỉ là đám súc vật kia để đánh lui quân phản loạn. Trong khoảng thời gian này, các ngươi làm cái gì?”


      Trong phòng mảnh tĩnh mịch, trong lòng mọi người đều suy nghĩ, hoàng thượng có phải việc xong liền tính toán sổ sách với bọn họ, bọn họ phải làm thế nào để chứng minh trung quân của mình,…


      “Hoàng thượng có ý muốn truy cứu.” Thấy rất nhiều người nhàng thở ra, Trang Thư Tình tiếp tục : “Nhưng sau này, tuyệt tiếp tục dung túng, chư vị, ngày lành của các ngươi qua. Về sau, người nào tự giác thấy mình có tài tự động treo ấn , Ôn Đức.”


      “Có lão nô.”


      “Đem thứ này cho chư vị nhìn.”


      "Vâng."


      khay vàng dựng quyển sổ con, chữ viết quyên tý, là do Trang Thư Tình tự tay viết.


      Đầu tiên qua tay Chu Tri Sâm.


      “Ngày hôm đó, người đầu tiên đến cứu giá gồm có ba người của Lại bộ, gồm có Lại bộ thượng thư Trương Hải, Trung thư thị lang Đồng Minh Dương, hữu Thiên Tri Ngự sử Vệ Kiến Hi cùng phụ trách. Truyền tin có Ôn công công lĩnh theo vệ bẩm báo, về sau nhậm quan, điều tra tình sau liền thăng quan cho ba người các ngươi, đương nhiên, nếu hoàng thượng cảm thấy các ngươi làm việc thích hợp lập tức đổi người.”


      Như vậy cơ hồ dời bộ phân của Lại bộ, quyền lực của Lại bộ giảm xuống. Nhưng người được lợi trong đó cũng là Lại bộ thượng thư, thủ đoạn cân bằng này khiến ít người thầm nghĩ nữ oa nhi này làm việc lão luyện, như mà nhanh như vậy đỡ người của mình lên, có phải hay quá nóng vội?


      “Đổng Minh Dương là tam cữu của ta sai, ta dùng , đưa lên vị trí này là vì thích hợp, người có thể vì phụ mẫu mà nhẫn mười mấy năm, lực nhẫn nại của , cẩn thận của , cùng với kiên định mười mấy năm như này trong số các người ít người có được, nắm giữ quốc khố và nhân lực của quốc gia có ý nghĩ gì ta biết, các người cũng hiểu được ràng, nếu tấm lòng kiên định, biết phân biệt thị phi thiện ác thể ngồi lên vị trí này.”


      Chuyện của Đổng gia sớm truyền khắp kinh đô, ở đây có mấy người biết, tuy rằng có người nào chạy đến trước mặt Đổng Minh Dương khen ngợi , mấy năm qua làm được rất giỏi, nhưng trong lòng, rất nhiều người đều đối với cũng có hảo cảm, cảm thấy nam tử hán, thể diện của Đổng gia đều do từng chút từng chút nhặt lại.


      Để vị trí này cho ngồi, bọn họ tuy rằng vừa cam lòng vừa hâm mộ nhưng cũng cảm thấy thích hợp, giống như Trang Thư Tình vậy, theo lão đại và lão nhị Đổng gia nhiều năm nhưng vẫn có thể bảo toàn được tấm lòng như lúc ban đầu, người như vậy khó có được.


      Người như vậy cho dù có làm việc thiên vị nhưng cũng có điểm mấu chốt.


      “Ta dùng Trương đại nhân cũng phải chỉ vì muốn bóc quyền lực của Lại bộ ra để bồi thường , mà cũng bởi vì thích hợp, làm quan lâu năm, chút tật xấu vẫn phải có, nhưng bản lĩnh mà bất cứ người nào trong các ngươi có được, những quan viên từng gặp, cho dù là mười năm trước vẫn cóthể nhớ ràng, hơn nữa còn vừa thấy người liền có thể gặp ra, quốc khố cần người như vậy, hi vọng Trương đại nhân về sau có thể làm được càng tốt.”


      Trương Hải cảm thấy trong lòng vô cùng kích động, bước ra khỏi hàng, đáp tiếng ‘Vâng’, lại muốn thêm lời cam đoan chắc chắn nhưng thế nào cũng cảm thấy nổi nên lời.


      Trang Thư Tình lại , “Về phần vì sao ta lại muốn dùng Thiên Tri Ngự sử đại nhân… hẳn là cần ta nhiều lời.”


      ít người mặt vặn vẹo chút, nếu trong các vị quan viên có xếp hạng người được hoan nghênh nhất, người đứng đầu bảng chắc chắn là Vệ Kiến Hi, quan viện triều đình cơ hồ ít có người nào bị tố cáo, người gần bốn mươi nhưng lại vẫn duy trì tính khí của người trẻ tuổi, độc chịu bất kỳ uy hiếp, người chán ghét nhất cũng phải thừa nhận, người này làm việc mặt có hếch lên tận trời cũng ai tìm ra được khuyết điểm của , vô cùng thanh liêm, đến này vẫn còn ở căn nhà trong phố , ăn đồ bình thường, dùng đồ bình thường, muốn tìm phiền toái cho , kéo xuống ngựa cũng được.


      Nhưng hoàng thượng thích , mỗi lần ban thưởng đều cho hai phần, có đôi khi nhớ tới còn cho người đưa điểm tâm qua cho , vừa thẳng thắn lại thanh liêm.


      Đua lên vị trí kia, quả là… còn tốt hơn là chữ ‘tốt’.


      Cũng bởi vì dùng , nên đối với chuyện Trang Thư Tình dùng Đổng Minh Dương cũng người nào cái gì.


      Bọn họ tin tưởng, nếu Đổng Minh Dương ngồi ở vị trí kia mà làm tốt, người đầu tiên buông tha chính là Vệ Kiến Hi.


      Vệ Kiến Hi đứng ra, thân quan bào cũ nhưng lại chỉnh tề thẳng đứng, thanh cũng vang vọng: “Hạ quan nhất định làm nhục sứ mệnh.”


      Thời điểm Trang Thư Tình biết Vệ Kiến Hi nàng rất có hảo cảm với , nhìn cười cười, : “Làm cho tốt, tầm quan trọng của nhân tài đối với quốc gia mà tuyệt thu kém ngân khố có đầy hay , quân lương có đủ hay , chỉ cần có nhân tài, cho dù thứ gì cũng chúng ta cũng có thể khiến nó trở nên có.”


      “Vâng.” Ánh mắt Vệ Kiến Hi sáng lên, nhìn thấy khiến cho người có loại cảm giác nhìn thấy hi vọng, khó có khi do dự, thanh Vệ Kiến Hi đột nhiên hạ thấp, giống như có chút lo lắng, hay hoặc là… ngượng ngùng,”Trang tiểu thư, tuy rằng người mang đến mãnh thú lập công lớn, nhưng chuyện lúc này xong, biết có thể để chúng nó về núi hay ? Khắp nơi trong hoàng cung đều thấy chúng nó, cho dù là kinh đô cũng thường có thể nhìn thấy, nếu thương hại đến người, chẳng phải là Trang tiểu thư tự bôi đen mình?”


      Tên đầu gỗ này!


      Vừa mới chiếm được ưu việt lớn từ người ta nhưng vẫn còn chưa nuốt xuống bắt đầu tìm phiền toái, đầu óc tên này rốt cuộc sinh trưởng như thế nào?


      Trang Thư Tình đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại chợt cười, “Đa tạ Vệ đại nhân nhắc nhở, ta biết, chờ đến khi hoàng cung có người phòng ngự ta thả chúng nó về núi.”


      để chúng nó bị đói mà thương người, lượng thịt mỗi ngày cung cấp đều vô cùng khủng bố, nhiều đại gia như vậy, quả nuôi nổi, cho dù có Vệ Kiến Hi nhắc nhở, nàng cũng mau chóng thả chúng nó rời .


      Điều kiện tiên quyết là an nguy trong hoàng cung phải có người tiếp nhận, hơn nữa người này phải được nàng tín nhiệm.


      “Về phần tứ vệ thống lĩnh trong kinh, đây chính là khảo nghiệm thứ nhất đối với các ngươi, ở kinh thành có Vệ tướng quân, cũng cần nóng nảy, ba người các ngươi thương lượng chút, tuyển ra mấy người lấp vào vị trí này, những thứ khác, tài nguyên và vật tư cũng cần phải trang bị chút, chuyện này các ngươi cũng quyết định , chọn tốt giao người ra là có thể.”


      Ba người nhất tề xác nhận..


      “Đúng rồi Chu đại nhân, tại tứ vệ và cấm vệ quân quá ít, ngươi nghĩ biện pháp bổ sung vào .”


      "Vâng."


      Đổng Minh Dương hít sâu vào hơi mới khiến bản thân thất thố, nắm giữ nhân tài quốc gia, vị trí này có bao nhiêu trọng yếu cần người nào cũng biết, Trang Thư Tình thế nhưng lại dám đưa lên vị trí này, ngay khi lo lắng có người lợi dụng việc công mà xử lý tư, nàng lại dùng lý lẽ khiến mọi người có lời nào để phản bác.


      Thư Tình cũng là cho , nàng cho cơ hội, cho Đổng gia cơ hội, nhưng mà bọn họ cũng phải cố gắng, Đại Chu nuôi người rảnh rỗi, Đổng gia cũng ngoại lệ.


      Nội dung lâm triều hôm nay đều có tiểu thái giám thay phiên nhau nhớ kỹ về bẩm báo lại cho hoàng thượng biết, chữ cũng thiếu, cho dù là lời của Trang Thư Tình hay là quan viên.


      Những nội dung này, Trang Thư Tình trước cho hoàng đế, hoàng đế cũng hỏi, hai người trong vô hình đều có chung nhận thức: Trong lúc nàng giám quốc, cũng phải chuyện gì nhất nhất đều báo cho biết.


      Hoàng đế ngầm đồng ý.


      Lúc này nghe, càng thêm cảm thấy quyết định này sai, làm người ngoài cuộc quan sát, nhưng lại cảm thấy vô cùng thích ý.


      ra còn có thể làm được như thế, trẫm nhặt được bảo, Tiếu Nhi, con tẩu tử chưa qua cửa này của con có lợi hại hay ?”


      “Phụ hoàng, là Bạch ca ca nhặt được bảo.” Khi đến thỉnh an được hoàng thượng lưu lại đều nghe hết quá trình, Chu Tri Tiếu giọng sửa lại chút, “Trang đại phu vốn rất lợi hại, lợi hại hơn rất nhiều người.”


      Hoàng đế đắc ý cười ra tiếng, nhất thời quên tay còn có kim liền vỗ xuống giường, Vinh Chính sợ tới mức hồn bay mất, “Hoàng thượng, ngài cẩn thận!”


      sao, trẫm cao hứng.” Đặt tay lên chăn, vén lên ống tay áo, vừa nhìn thấy vết ứ xanh liền cười,” Nha đầu kia cũng dám xuống tay, nhìn tay trẫm này, vài ngày rồi mà vẫn còn xanh.”


      “Trang đại phu cũng là vì cứu ngài, nghe Chu Tề , lúc đó Trang đại phu đứng ngồi yên, vì thay máu cho ngài mà phải làm luôn tay, có người nào biết phải làm thế nào, tất cả mọi người ai có thể giúp nàng…”



      "Trẫm trách nàng." Đánh gãy lời giải vây của Vinh Chính, hoàng đế giả bộ tức giận nghiêm mặt, “Mới bao lâu mà cả đám các người đều đứng về phía nàng.”


      Mặt Vinh Chính cứng lại, đầu cũng nâng dậy được.


      “Được rồi, trách các ngươi, như vậy cũng chứng minh rằng nàng quả là người tốt, nhân tâm đều trưởng thành, có thể khiến đám người ở trong cung lâu đến thành tinh các ngươi cũng giúp nàng chuyện, rất ít người có thể có được.


      "Hoàng thượng thánh minh, vi thần chỉ là... Bội phục Trang tiểu thư, tuổi còn nhưng lại rất có bản lĩnh, dễ gì tìm được."


      Aizz, người bản lĩnh cũng phải từ trời rơi xuống, đúng là dễ tìm được.
      hargane187, tart_trung, hauyen280333 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      càng đọc càng hay, mong chờ từng ngày cảnh TT rèn giũa đám đại thần ăn bám ngồi này cho ra bã thôi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :