1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân, sủng] XUYÊN QUA THÀNH BAO TÍCH NHƯỢC - ĐÃI PHÓNG SẮC VI - C29/??

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @Chương này có vài chỗ ta để "châm", vài chỗ dùng "kim". Mặc dù cùng ý nghĩa nhưng ta đưa về 1 chữ, lý do là cảm thấy thuận miệng. Mong bà con thông cảm. :th_16::th_16:

      P/S: Tuy nhiên bà con cứ góp ý, ta check và chỉnh lại nếu cần thiết hé.:th_57::th_57:

      Chương 16: Bước đầu tự lập – Học thêu.

      Editor: Tĩnh Nhu


      Tích Nhược lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm mẫu tử, có sinh mệnh bé dần trưởng thành trong bụng nàng. Mặc dù từ tháng trước nàng biết mình xuyên qua thành phụ nữ có thai, lâu sau sinh em bé, nhưng nàng chưa bao giờ có cảm nhận như thế này.

      Ngay từ đầu, nàng chỉ biết bản thân mang thai Dương Khang – nhân vật phụ đầy bi kịch của nguyên tác, sinh ra chỉ vì đối đầu với Quách Tĩnh, nàng cũng từng nghĩ tới chuyện sinh ra sau đó nuôi dạy đến khi trưởng thành. Nhưng bất quá với nàng đứa bé chỉ là do tiếp thu lại từ “Bao Tích Nhược” mà thôi.

      Nhưng tại, vui sướng này lại phát ra từ nội tâm của nàng, háo hức chờ đợi đứa bé ra đời, nàng muốn thương , cho mọi thứ tốt nhất có thể. Nghĩ đến những việc gặp phải trong nguyên tác khiến nàng đau lòng, nàng muốn thay đổi bất hạnh của , nàng phải bảo vệ đứa của mình. Phản phất trong nháy mắt, Tích Nhược hoàn thành quá trình chuyển biến tâm tư từ nữ hài nhi thành mẫu thân đúng nghĩa.

      Tích Nhược nhìn thai nhi bé , thầm nghĩ muốn sờ nhưng tại nàng chỉ là luồng ý thức trong cơ thế, làm sao chạm vào được. Tích Nhược cố gắng khống chế chân nguyên cuối cùng phát trong môi trường nước ối, chân nguyên của nàng hoạt động càng khoan khoái dễ dàng, cẩn thận chạm vào Tích Nhược vui mừng phát đột nhiên giật giật cái chân của mình. Nàng cảm thấy vô cùng vui sướng.

      Trong lòng tràn đầy hạnh phúc cùng chờ đợi, Tích Nhược rơi vào giấc mộng, bên tai giống như nghe giọng của Xuân Vũ, “Sáng nay… hoa viên… Trình phu nhân… Lưu phu nhân… vô lễ… sinh khí… nhốt mình trong phòng… cho ai vào… vẫn chưa ăn tối…”

      “Tốt… chiếu cố… về sau… cho vào…” Tiếp theo lại có tiếng Hoàng Nhan Hồng Liệt trả lời, trong giọng cố giọng, đè nén tức giận. Tích Nhược giật mình tỉnh lại, phát ánh sáng trong phòng ảm đạm, chỉ có ánh sáng từ cây nến phát ra.

      “Phu nhân tỉnh!” Tích Nhược quay đầu nhìn lại ra là Hạ Hà, nàng ngồi bên cạnh bàn, thấy nàng tỉnh liền lập tức lên tiếng. Nguyên lại khi nàng ngủ luôn có người trông chừng cạnh bên, hôm nay làm sao mà nàng lại phát vậy chứ? Nghĩ lại chắc có lẽ là do lần đầu dùng nội thị nên mệt mỏi khiến nàng ngủ say.

      Tích Nhược chống người ngồi dậy, Hạ Hà chạy nhanh chỉnh lại gối để nàng tựa lưng vào, sau đó quy củ đứng cạnh bên hỏi nàng, “Phu nhân có đói bụng ? Phòng bếp có nấu cháo tổ yến, để nô tỳ bưng tới cho người dùng.”

      Hạ Hà nhắc tới cơm, Tích Nhược liền thấy đói bụng, buổi sáng nàng mới chỉ ăn ít cháo loãng, trưa lại chưa ăn gì, tại là buổi tối, bụng làm sao mà đói được chứ? Vì thế liền gật đầu đồng ý với đề nghị của Hạ Hà. Hạ Hà chốc liền quay lại, phía sau là Đông Tuyết bưng khay.

      Cháo tổ yến ăn rất ngon nhưng có chút ngấy, Tích Nhược ăn hai miếng thêm ít điểm tâm liền ngừng lại. Hạ Hà hầu hạ nàng xúc miệng, Tích Nhược ngồi giường nhớ lại đoạn đối thoại của Xuân Vũ và Hoàng Nhan Hồng Liệt nàng nghe được trong mộng liền hỏi, “Xuân Vũ đâu?”

      “Xuân Vũ tỷ tỷ giáo huấn các tiểu nha đầu và bà tử trong viện, là uy phong.” Hạ Hà nhìn thần sắc của Tích Nhược, thấy nàng giận liền khôi phục tính tình hoạt bát của mình, thuật lại mọi việc rất là sinh động.

      Tích Nhược biết, nhóm người Xuân Vũ tại chính là đại nha hoàn thiếp thân, bình thường đều do các nàng ấy hầu hạ nàng, nhưng kỳ thực Thính Vũ các còn có các nha hoàn nhị đẳng, tam đẳng và thô sử bà tử.

      Tuy rằng chưa từng trải qua, nhưng thời điểm còn là trạch nữ, tiểu thuyết cung đấu hay trạch đấu nàng đều từng xem qua. Nha hoàn cùng thô sử bà tử chẳng phải là những người dễ bị thu mua hoặc là gián điệp do người khác xếp vào hay sao, bốn đại nha hoàn vốn là do Hoàng Nhan Hồng Liệt an bày cho nàng tự nhiên là người của , nhưng những người khác liền nhất định thế, bằng làm sao mà hôm qua nàng vừa tới Triệu vương phủ, hôm nay có hai nữ nhân tới thị uy với nàng chứ, cố tình còn chọn đúng thời điểm Hoàng Nhan Hồng Liệt có ở bên cạnh nàng.

      “Vừa rồi vương gia có tới.” Hạ Hà nhìn nhìn Tích Nhược, thấy nàng có biểu tình đặc biệt, còn thêm, “Xuân Vũ kể lại mọi việc với vương gia, hôm nay hai vị phu nhân khi dễ người, người cứ yên tâm , vương gia giúp người hả giận.”

      “A, tiểu nha đầu ngươi tức giận gì vậy?” Tích Nhược thấy bộ dáng tức giận của nàng buồn cười.

      “Các nàng bình thường luôn rêu rao ương ngạch, hôm nay cư nhiên dám đến đây khi dễ phu nhân, nếu có Hạ Hà ở đó…” Hạ Hà ý chí chiến đấu sôi sục .

      “Nếu ngươi có ở đó có thể làm gì?” Đông Tuyết ở bên buồn cười đáp lời.

      “Nếu Hạ Hà có mặt, Hạ Hà cũng thể làm gì được.” Hạ Hà ủ rũ .

      “Ha ha ha…” Tích Nhược biết hai nha đầu này chọc cho nàng vui, tiểu bộ dáng của Hạ Hà quả rất buồn cười, bất quá nàng rất đúng, các nàng tuy là do Hoàng Nhan Hồng Liệt phái tới, cho dù có chút thể diện nhưng cho cùng làm sao dám chống đối lại cơ thiếp của Hoàng Nhan Hồng Liệt chứ.

      Làm sao có ai có thể từng thời từng khắc bảo hộ được nàng chứ, liền tính là Hoàng Nhan Hồng Liệt có tâm nhưng làm sao có thể có lúc sơ sẩy, lại kỳ thực từ khi nàng tới đây, mọi việc có nhiều thay đổi, Bao Tích Nhược cũng còn là người, Hoàng Nhan Hồng Liệt còn có thể bên cạnh nàng cả đời sao? Chẳng lẽ nàng phải giống như Bao Tích Nhược trong nguyên tác, luôn nhu nhược chờ Hoàng Nhan Hồng Liệt bảo hộ?

      , nàng chỉ có thể dựa vào chính nàng .

      Ánh nến lay động, ánh mắt cùng thần sắc của Tích Nhược càng lúc càng kiên định.

      Sáng sớm hôm sau, Tích Nhược dùng bữa sáng xong liền với nha hoàn, “Có kim chỉ ? Ta muốn làm chút nữ hồng.”

      “Có ạ, phu nhân muốn thêu gì? Tuy rằng nô tỳ tay nghề thô thiển nhưng có thể vì phu nhân cống hiến sức lực ạ.” Thu Sương đáp.

      “Ta chỉ muốn thêu thùa chút giết thời gian thôi, người lấy đến đây .” Tích Nhược phân phó .

      “Vâng.” Thu Sương ra ngoài lấy vào rổ đựng các dụng cụ làm nữ hồng cùng ít vải bố màu xanh.

      Tích Nhược cầm lấy kim thêu, bắt đầu bước tự lập đầu tiên của mình – học thêu!

      Đêm qua Tích Nhược tính xong, nàng có thể phóng chân nguyên để đả thương người khác, dấu vết khiến người khác khó lòng phòng bị, so ra còn lợi hại hơn tú hoa châm của Đông Phương Bất Bại nữa. Nhưng trong thế giới võ hiệp này việc điệu thấp khả năng của bản thân vẫn là vương đạo, để tránh chuốc họa vào thân, nàng quyết định dùng tú hoa châm làm vũ khí của mình.

      Nhưng chỉ dùng châm vẫn chưa đủ, lực sát thương của tú hoa châm có lớn hay còn phải xem công kích vào vị trí nào cơ thể, nếu tùy tiện đâm vào cùng lắm chỉ làm người ta đau cái rồi thôi, nhưng nếu đâm trúng huyệt đạo, hừ hừ, vậy hiệu quả chỉ là cộng bằng hai nữa đâu.

      Nhưng ăn cơm cũng phải ăn từng ngụm, võ công cũng cần phải luyện tập từng bước. tại trước tiên nàng cần phải luyện tập tốt nữ hồng, bởi vì người giỏi thêu thùa mà luôn mang theo kim chỉ bên người rất kỳ quái, khiến người khác nghi ngờ có ý nghĩa che giấu gì nữa. Về sau nữa nàng tìm mấy bản y thuật để học nhận biết huyệt vị như thế nào giúp gia tăng lực công kích.
      Last edited: 15/11/16
      NGÂN TRÚC, viviana, 13emap6 others thích bài này.

    2. kittynacy

      kittynacy New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      10
      @Tĩnh Nhu : vừa điền vừa huyền huyễn , quá tuyệt luôn:ex10:đúng mấy thể loại mềnh thích . Ủng hộ cổ vũ hết mình luôn ,editor cố lên. :Cheerleader:
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    3. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 17: Thổ lộ

      Editor: Tĩnh Nhu

      Tích Nhược khi còn ở đại vốn thích may vá, từ ba mẹ luôn khen nàng có đôi tay khéo léo, trong nhà cũng có vài món đồ dùng là do nàng may, điều đó từng khiến nàng rất tự hào. Chính vì vậy tại nàng cũng khá quen thuộc với việc cầm kim, nhưng thêu thùa nàng vẫn có chút xa lạ, ở đại trừ bỏ học nấu cơm, còn mấy ai học thêu thùa đâu.

      Nàng tay cầm bàn căng thêu, tay cầm kim đưa tới đưa lui vài cái lại biết phải bắt đầu thế nào, nhìn lại thấy Thu Sương bên cạnh thân thủ linh hoạt se chỉ luồn kim, cắt miếng vải vuông góc, cầm bàn căng căng thẳng miếng vải ra, cúi đầu nghiêm cẩn thêu từng mũi . bao lâu đóa hoa mẫu đơn đầy quý khí thành hình, nền vải xanh lục đóa hoa càng thêm đẹp mắt.

      Cao thủ a! Tích Nhược ngưỡng mộ nhìn Thu Sương, đây là thủ nghệ thô thiển mà nàng ấy tự nhận sao, đem ra so sánh tay nghề của nàng lúc trước hoàn toàn thể gặp người a, mệt nàng ngay từ đầu còn có ý định khoe khoang.

      “Hoa mẫu đơn này thêu đẹp!” Tích Nhược khích lệ , tiếp theo còn , “Lại , ta cũng biết phải thêu làm sao muốn hướng ngươi thỉnh giáo, ngươi được cất giấu chỉ nha.”

      “Nô tỳ tạ phu nhân khích lệ, Thu Sương nhất định hết lòng giúp phu nhân học thêu.” Thu Sương cúi đầu mềm mại đáp, vừa nhìn chính là người thích nhàn tĩnh.

      Tích Nhược hỏi tiếp nhiều chuyện về thêu thùa, Thu Sương đều nhẫn nại giải đáp cho nàng, cho dù Tích Nhược hỏi vấn đề vô cùng đơn giản, nàng ấy cũng tia biểu khác thường nào. Tích Nhược vô cùng hứng thú với việc thêu thùa, nhiệt tình dâng cao, nàng vứt bỏ ngượng ngùng quyết tâm học hết tất cả từ cơ bản tới nâng cao.

      Thu Sương bên ngoài cung kính bình thản nhẫn nại giải đáp, trong lòng lại giật mình với tốc độ học tập của Tích Nhược. Ngay từ đầu nàng thấy được Tích Nhược chỉ biết sơ sơ về nữ hồng, về phần thêu thùa coi như hoàn toàn biết gì. Tuy rằng trong lòng có chút khinh thị Tích Nhược là nữ nhân – đặc biệt là nữ Hán nhân – cư nhiên lại biết làm nữ hồng, nhưng thân phận của nàng chỉ là hạ nhân thể gì, huống chi trước khi đến Thính Vũ các vương gia có phân phó, vị chủ tử mới này muốn các nàng làm gì các nàng phải làm thế, chính vì vậy Tích Nhược muốn nàng dạy nàng ấy thêu thùa, nàng dạy.

      Nhưng chỉ mới hết buổi sáng, trong lòng Thu Sương mất bình tĩnh. Chỉ cần nàng giảng qua lần, Tích Nhược liền nhớ kỹ, chỉ cần nàng sửa lỗi lần, Tích Nhược liền phạm lại lỗi thêu đó nữa, tuy rằng bị kim đâm tay nhiều lần nhưng nàng ấy cũng kêu đau, cũng bỏ cuộc, thái độ cũng vô cùng tốt.

      Đều thầy giáo tốt đều hy vọng có được học trò tốt, chỉ buổi sáng Thu Sương dám khinh thị Tích Nhược nữa, nàng thu hồi phần câu nệ tận tâm tận lực đem hết kinh nghiệm của bản thân truyền thụ cho Tích Nhược, hai người ở chung hài hòa hơn trước.

      Tích Nhược nhìn cành hoa mai dần dần hình thành trong tay , trong lòng nàng chỉ có loại cảm giác vô cùng thành tựu, nghĩ tới tiểu bảo bảo trong bụng nàng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải luyện kỹ thuật thêu cho tốt để tự tay làm tiểu y phục cho con của mình, nghĩ tới mấy kiểu y phục dễ thương của em bé ở đại, hai mắt Tích Nhược liền sáng lên động lực mười phần.

      “Phu nhân nên nghỉ ngơi chút , người thêu cũng lâu, cẩn thận tránh làm bị thương ánh mắt.” Xuân Vũ bưng đến ly trà, khuyên nhủ Tích Nhược.

      Tích Nhược vừa nghe, mặc dù mệt mỏi nhưng vẫn buông kim chỉ xuống, nhìn sắc trời bên ngoài biết là lúc nào liền hỏi, “ tại là giờ nào?”

      là buổi trưa rồi.” Xuân Vũ đáp.

      Tích Nhược nghĩ buổi trưa chắc giữa trưa rồi, khó trách nàng có chút đói bụng, ở cổ đại này có thói quen ăn trưa, nhưng nàng lại quen ăn mỗi ngày ba bữa vì thế với Xuân Vũ, “Ta có chút đói bụng, ngươi chuẩn bị dùm ta chút gì để ăn với.”

      “Phu nhân muốn ăn món gì?” Xuân Vũ hỏi.

      đặc biệt muốn ăn gì cả, cứ giống buổi sáng .” Tích Nhược tại tâm trí đều nhào vào việc học thêu, bản thân nghĩ gì khác được.

      “Vâng, nô tỳ kêu Đông Tuyết chuẩn bị ngay.” Xuân Vũ xong liền hành lễ ra ngoài.

      Hôm qua nàng cùng tứ tỳ có chuyện phiếm với nhau, qua đó Tích Nhược biết được bốn đại nha hoàn ai cũng có sở trường riêng, Xuân Vũ ổn trọng cẩn thận phụ trách quản lý vụ hằng ngày trong Thính Vũ các; Hạ Hà hoạt bát hay cười chuyên môn phụ trách hầu hạ việc nghỉ ngơi của Tích Nhược; Thu Sương am hiểu nữ hồng chuyên lo về quần áo cho nàng; Đông Tuyết giỏi trù nghệ lo chuyện ăn uống; bốn người này đều là nhân tài, Tích Nhược vừa thấy liền hiểu được dụng tâm của Hoàng Nhan Hồng Liệt

      Tích Nhược dùng bữa trưa Hoàng Nhan Hồng Liệt tới, thấy Tích Nhược ăn rất ngon lành liền ngồi xuống ăn cùng. Ăn xong hai người dời ra chính sảnh ngồi nghỉ, Tích Nhược cầm ly nước ấm lên uống vài ngụp, thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt sắp uống ly trà của mình, liền cau mày ma xui quỷ khiến , “Vừa mới dùng cơm xong mà uống trà liền tốt cho tràng vị.”

      Tay cầm trà của Hoàng Nhan Hồng Liệt sững lại sau đó đặt xuống, ôn nhu cười , “Tốt, uống trà.” Quay đầu sang với Xuân Vũ đứng bên hầu hạ, “Đổi thành nước ấm cho ta.”

      Xuân Vũ lập tức đổi ly nước khác, Tích Nhược khi nãy vừa ra khỏi miệng liền lập tức hối hận, mặc kệ uống trà hay bản thân sao lại nhiều chuyện vậy chứ. Nhưng khi thấy chút do dự tin tưởng nàng, kêu Xuân Vũ đổi thành nước ấm, trong lòng nàng vẫn là cao hứng.

      Ngồi lát, Hoàng Nhan Hồng Liệt thấy Tích Nhược nhắc tới chuyện hôm qua đụng mặt với hai cơ thiếp, vì thế chủ động , “Tích Nhược, ngày hôm qua khiến nàng phải chịu ủy khuất rồi. Nàng yên tâm, các nàng ấy bao giờ đến quấy rầy nàng nữa đâu.”

      Tích Nhược nghe thế khẽ nheo mắt, tổng cảm thấy câu cuối Hoàng Nhan Hồng Liệt tuy nhưng lại có thâm ý khác, cũng biết xử trí họ thế nào, Tích Nhược biết những gì bản thân nghe được hôm qua phải là mộng, đêm qua Hoàng Nhan Hồng Liệt quả tới.

      Nàng làm bộ như biết gì , “Nhan đại ca sao lại thế, ta vốn là khách nhân của vương phủ, làm gì mà lại ủy khuất hay ủy khuất.” Nhắc tới hai nữ nhân kia, Tích Nhược còn thấy bực mình như ngày hôm qua nữa, dù sao hôm qua nàng cũng đâu có chịu thiệt ngược lại còn khiến Lưu phu nhân kia phải chịu đau trận.

      “Tích Nhược, chỉ cần nàng nguyện ý nữ chủ nhân của Triệu vương phủ này chính là nàng.” Ánh mắt Hoàng Nhan Hồng Liệt sắc quắc, chăm chú nhìn Tích Nhược chờ nàng trả lời.

      mặt Tích Nhược lên ý xấu hổ, trong lòng kịch liệt nhảy. Nhưng gương mặt của hai cơ thiếp hôm qua lập tức lên trong óc, giống như thùng nước lạnh đổ ụp lên đầu nàng khiến nàng thanh tỉnh lại. Bản thân thầm bực, nghe cầu trắng ra như thế vì sao cảm giác đầu tiên lại là cao hứng chứ. Lại nhớ đến phản ứng tâm lí bực bội khi nhìn thấy hai cơ thiếp của vào hôm qua, chẳng lẽ nàng thích Hoàng Nhan Hồng Liệt rồi sao?

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
      Có ai giống ta ? Khi đọc tới câu 'tỉnh tò' lời ít ý nhiều của nam9 mà muốn tan chảy ra thành nước vậy đó hà.
      :th_57::th_57::th_57:
      NGÂN TRÚC, viviana, 13emap4 others thích bài này.

    4. kittynacy

      kittynacy New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      10
      Xem ra Liệt vẫn phải tốn nhiều "công phu" để thuyết phục chị Nhược câu "yes, I do" :yoyo60:
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    5. kittynacy

      kittynacy New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      10
      :th_4::th_4::th_4::th_4::th_4:nàng ơi, ta cắn rách hết mấy chục bịch khăn giấy rùi mà hỏng thấy bóng dáng nàng đâu hết:th_9::th_9:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :