1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      @midnight nàng ấy thèm cái chức hoàng hậu ấy chứ tt thì ít thôi
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 180



      Thôi Phương Lễ chúc thọ, Từ Tấn sớm báo trước với Gia Hòa đế, hôm đó trở về, Từ Hạo cũng theo cùng xuất cung.

      Rốt cuộc là em ruột, tuy rằng lúc trước chịu cước toàn lực của Từ Tấn, Từ Hạo trong lòng thực ủy khuất, nhưng sau đó Từ Tấn đưa tặng bảo đao, rất nhanh liền bỏ bất mãn trong lòng. Lại tiếp Từ Hạo cũng cảm thấy huynh trưởng phải cố ý đánh , cước kia quả là cử chỉ vô tâm, cho nên Từ Hạo rất sớm tha thứ huynh trưởng .

      Phó Dung vừa vặn giúp nhi tử cắt xong móng tay, nghe Lan Hương Từ Tấn bảo nàng mang nhi tử ra lương đình gặp khách, nàng cười giúp Trăn ca nhi đổi đồ, cầm lấy vòng vàng Từ Hạo đưa hướng tiểu tử quơ quơ: "Trăn ca nhi còn nhớ được đây là ai đưa sao? Lục thúc đưa , , chúng ta gặp Lục thúc ngươi."

      Trăn ca nhi rất thích món đồ chơi treo chuông vàng này, mẫu thân ôm vào trong xe , hai tay liền ôm vòng vàng lắc lư.

      hai huynh đệ Từ Tấn ngồi trong lương đình chuyện, còn chưa thấy bóng người đâu, trước hết nghe được tiếng chuông.

      Từ Hạo duỗi cổ hướng bên kia nhìn.

      Từ Tấn hiểu nhiệt tình trông mong cái gì, lần trước Lục đệ tranh cướp ôm Trăn ca nhi, Trăn ca nhi oa oa khóc cho, tức đến phụ hoàng đem khiển trách trận, Lục đệ ngược lại tốt, như thường còn hướng Trăn ca nhi trước mặt làm trò. Bất quá nghe nhi tử lắc lư vòng vàng phát ra tiếng vang thanh thúy, Từ Tấn đáy lòng lại dâng lên cỗ tự hào.

      Nhi tử hoạt bát đáng , cho dù cự người xa ngàn dặm, vẫn như cũ làm người ta thích.

      "Tứ tẩu." Đợi Phó Dung tới gần, Từ Hạo thân mật cùng nàng chào hỏi.

      "Lục đệ dường như lại cao hơn." Phó Dung quan sát Từ Hạo cái, cười khen .

      Từ Hạo và nàng cùng tuổi, nàng chiều cao cứ như vậy, Từ Hạo lại cao nhanh, trước mắt hai người sóng vai ra lương đình đến giúp nàng đem xe gỗ Trăn ca nhi mang lên, Phó Dung nhìn, Từ Hạo 17 tuổi thế nhưng chỉ so Từ Tấn thấp hơn nửa cái đầu.

      Được khen ngợi, Từ Hạo có chút đắc ý, cúi đầu đùa cháu trong xe : "Trăn ca nhi còn nhớ Lục thúc sao?"

      Thúc cháu hai người, ngụ ở trong cung dễ dàng ra ngoài được, người chỉ ở trong vương phủ do mẫu thân ôm lại, số lần gặp mặt có thể đếm được đầu ngón tay, Trăn ca nhi nào nhận ra a, chăm chú nhìn lát, đưa tay hướng Từ Tấn muốn ôm, nha nha lên tiếng.

      Từ Tấn đem tiểu tử mập nhấc lên, ngồi vào bên cạnh bàn đá, để nhi tử giẫm lên đùi .

      Phó Dung ngồi vào chỗ bên trái .

      Từ Hạo chiếm bên phải, Trăn ca nhi cho ôm, liền nhân lúc Trăn ca nhi chú ý xoa bóp cánh tay, cẳng chân nam oa mập như củ sen. Trăn ca nhi nghiêng đầu nhìn , lập tức rút tay về giả trang nhìn địa phương khác, thúc cháu người trốn ta trảo, chơi đến quên cả đường về. Trăn ca nhi dù sao còn , biết tránh né thúc thúc đùa nghịch, mỗi lần xoay qua chỗ khác đều muốn cúi đầu ngó nhìn, hiểu rốt cuộc là ai ở chạm vào , tìm được, nghi hoặc mà hướng phụ thân mẫu thân a a, như là ở hỏi thăm.

      Phó Dung vụng trộm chỉ chỉ Từ Hạo.

      Trăn ca nhi nghiêng đầu nhìn cái ót Lục thúc quay về , lại cúi đầu nhìn xem, trong mắt mảnh mờ mịt.

      Từ Tấn tỏ ý bảo Phó Dung giúp đỡ lấy nhi tử, đợi Từ Hạo lại giở trò xấu gắt gao chế trụ bàn tay, vì thế Trăn ca nhi cảm giác cẳng chân mình lại bị người nắm lấy quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy bàn tay to lớn, theo cánh tay nhìn lên , phát quả nhiên là người lạ mặt này chạm vào , kêu tiếng “A”, hai tay ôm vòng vàng rớt xuống, vặn vẹo thân thể hướng Từ Hạo bên kia.

      muốn bắt Từ Hạo, động tác lại vụng về.

      Từ Hạo lừa mình dối người cười: "Tứ ca nhìn xem, Trăn ca nhi muốn cho ta ôm đâu!" xong đưa tay ôm cháu.

      Từ Tấn muốn cho, Phó Dung hướng lắc lắc đầu, Từ Tấn nhìn nàng, buông tay, dặn dò Lục đệ ôm cẩn thận.

      Từ Hạo cao hứng cực kỳ, trước khi Trăn ca nhi kịch liệt phản kháng hảo hảo ôm lát, đến khi tiểu tử ngẩng đầu khóc thét mới đem người đưa cho Từ Tấn, sau đó chủ động nghiêng đầu qua, nắm tay cam tâm tình nguyện tiếp thu trừng phạt.

      Trăn ca nhi trong mắt rơi hai dòng lệ, ra sức túm tóc của .

      Từ Hạo đau đến kêu ngao ngao, Trăn ca nhi vui vẻ nhếch miệng cười, Phó Dung nhẫn tâm nhi tử đạp hư Lục thúc như thế, vội vàng đem Trăn ca nhi ôm vào trong ngực mình.

      Từ Hạo ôm đầu ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú hồng nhuận, hưng phấn : "Trăn ca nhi khí lực lớn a, trưởng thành ta làm Võ sư phụ cho !"

      Từ Tấn trừng mắt nhìn , " về dọn dẹp trước chút , lát tới tiền viện dùng cơm."

      Từ Hạo luyến tiếc cháu: "Trăn ca nhi cùng chúng ta ăn cơm sao? Ta muốn nhìn ăn cơm."

      Trăn ca nhi mấy ngày nay bắt đầu ăn cháo ngọt , Từ Tấn ngó nhìn đệ đệ, nghĩ tới chính mình hồi , gật gật đầu.

      Từ Hạo vui vẻ chạy .

      Từ Tấn Phó Dung cũng đẩy nhi tử trở về, Phó Dung nhìn nhi tử mập trong xe ôm vòng vàng chơi hăng say, cười cảm khái : “Chàng nhìn Lục đệ thích Trăn ca nhi biết bao, thối tiểu tử kéo tóc hẳn là đau, ta cũng dám bồi chơi như vậy."

      Từ Tấn chuyện.

      Ban đêm Phó Dung còn tắm rửa, Từ Tấn sớm trước nằm ở giường, nhìn nóc giường ngẩn người.

      Lục đệ và Thôi Oản thanh mai trúc mã, từ cùng nhau lớn lên, thích Thôi Oản tới mức lời Thôi Oản trong tai so với mẫu thân còn hữu hiệu hơn. Đời trước Từ Tấn đem tâm tư Thôi Oản cho Lục đệ, nỡ để Lục đệ biết được chân tướng rồi thống khổ, thứ hai lúc ấy và Thôi Oản có mười mấy năm tình cảm huynh muội, bản năng mà thay Thôi Oản kiếm cớ, cho rằng nàng chỉ là tuổi còn hiểu chuyện, chỉ cần nàng gả cho Lục đệ, thời gian dài liền chân chính thích Lục đệ.

      Sau này Thôi Oản đến cùng có thích Lục đệ hay ?

      Từ Tấn ràng, ít nhất vợ chồng son thành thân sau đó thực hạnh phúc, trước khi huynh đệ bọn họ xuất chinh, Thôi Oản có thai.

      "Vương gia nghĩ cái gì vậy?" Phó Dung tắt mấy ngọn đèn, chỉ lưu trước giường một ngọn chiếu sáng, trèo lên phía sau giường giọng hỏi.

      Từ Tấn xoay người ôm lấy nàng: "Nùng Nùng, theo ý nàng, Thôi Oản thích Lục đệ sao?"

      Lúc ấy mọi người đều cho rằng Thôi Oản cùng Lục đệ là trời sinh một đôi, cũng cảm thấy bọn họ mến lẫn nhau, Thôi Oản lại nàng vẫn luôn chỉ xem Lục đệ làm huynh trưởng, cũng chưa từng đối với Lục đệ mến. Từ Tấn hiểu tâm tư nương, thể phán đoán lời này hay giả, giờ có thê tử, muốn hỏi xem nàng thấy thế nào.

      Phó Dung chống đỡ cánh tay, nghi hoặc nhìn : "Vì sao hỏi như vậy a?"

      Từ Tấn nhìn mắt nàng : "Ta chỉ là đột nhiên nhớ ra, Thôi Oản đối với Lục đệ dường như có thân thiện giống như Lục đệ đối với nàng ấy."

      Phó Dung dựa tới lồng ngực cười: " nương da mặt mỏng a, có lẽ ngấm ngầm nàng cũng đối Lục đệ tốt đâu, tựa như chúng ta trước khi thành thân vậy, vương gia thay vì hỏi ta, bằng hỏi Lục đệ, trong lòng khẳng định ràng."

      Nàng cùng Thôi Oản tiếp xúc nhiều, trừ bỏ đối với Thôi Oản vui cùng hoài nghi, cũng cảm thấy Thôi Oản và Từ Hạo rất xứng, giống như Phó Bảo và Lâm Thiều Đường. Thôi Oản có chút giả tạo, nhưng Phó Bảo cũng có khuyết điểm a, điều này trở ngại các thiếu niên thích các nàng.

      Từ Tấn bất đắc dĩ.

      là nam nhân, sao có thể đột nhiên chạy hỏi Lục đệ loại chuyện này?

      Thôi, ngày mai lại tiếp .

      Đêm nay hai vợ chồng thành thành ngủ, ngày kế mang theo Từ Hạo, từ sớm Thôi phủ.

      vợ chồng Tạ thị và huynh muội Thôi Oản cùng nhau ra ngoài nghênh đón.

      Thôi Tuân 20, năm ngoái định mối hôn , trong tháng 7 thành thân, nhưng tính tình cũng sửa, trốn ở phía sau phụ thân, ánh mắt nhịn được hướng Phó Dung bên kia liếc qua. Từ Tấn sớm đề phòng , thấy vậy sắc mặt đột ngột trầm xuống.

      Tạ thị thấy, hiểu được nhi tử lại gặp rắc rối, lặng lẽ hướng trượng phu đưa mắt ra hiệu.

      Nhi tử ngu xuẩn lại gan lớn, Thôi đại lão gia nhân lúc Từ Tấn đám người vòng qua tường xây làm bình phong ở cổng phen đem Thôi Tuân túm tới bên cạnh, hướng đùi hung hăng đá cước: "Ngươi chán sống rồi có phải hay ? Đó là thân biểu tẩu ngươi, ánh mắt ngươi nhìn đâu vậy? Cút, trời tối hẵng trở về, dám trở về sớm xem ta có đánh gãy chân của ngươi!"

      Biểu tẩu bình thường cũng thôi , nhưng đó là Túc vương phi, Từ Tấn vốn dĩ chào đón bọn họ, nhi tử còn dám đắc tội , tại lão già còn sống, Từ Tấn có chỗ cố kỵ, tương lai lão già còn, trưởng tỷ lại ở trong cung, Từ Tấn muốn trừng phạt bọn họ còn phải là dễ như trở bàn tay? Đồ nghịch tử này, đầu óc đều sắp bị những nữ nhân kia hút sạch !

      Thôi Tuân còn phục đâu, giọng thầm : "Đều là thân thích, nhìn hai mắt cũng mất hai miếng thịt..."

      "Ngươi cút cho ta!" Thôi đại lão gia lười nghe bậy, trực tiếp đem người đuổi ra cửa, nghiêm giọng dặn dò người gác cổng trước khi trời tối cho phép cho vào.

      Đuổi xong người, Thôi đại lão gia vội vàng theo đám người Từ Tấn.

      Từ Tấn nghe được tiếng bước chân, quay đầu nhìn lướt cái, thấy chỉ có Thôi đại lão gia người trở về, sắc mặt mới hơi đỡ.

      Nếu như phải có ngoại tổ phụ ở đây, đời này vào cái cổng này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chờ nàng cả ngày, biết nàng hay đăng muộn nên cứ hóng tối, thank nàng nhiều. K biết lễ chúc thọ có xảy ra chuyện j k, ta thấy nghi nghi.

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Thôi gia đời sau ko bằng đời trước. Thôi oản và Từ Hạo kết quả như thế nào đây

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Ta rất thích chương này, toàn người thâm sâu tính kế nhau.



      ☆ Chương 181



      Thiếu Thôi Tuân, mọi người cuối cùng cũng duy trì hòa khí mặt ngoài.

      Thôi Phương Lễ ở gian nhà chính phía trước chờ đợi, thấy trong đám người thiếu trưởng tôn, Từ Tấn sắc mặt lại tốt lắm, trong lòng biết ràng, thầm thở dài, cười tủm tỉm cùng mấy tiểu bối chào hỏi.

      Từ Tấn chuẩn bị hai phần hạ lễ, là tiên ông phủng đào bằng dương chi bạch ngọc, là ấn thọ núi đá. Tiên ông phủng đào giao cho bọn nha hoàn thu lại, Từ Tấn ôm lấy Trăn ca nhi, đem ấn thọ núi đá đưa cho Trăn ca nhi ôm, cẩn thận đỡ tay cho khỏi làm rơi, cười dỗ: "Trăn ca nhi nhanh đem thọ lễ đưa cho tằng ngoại tổ phụ."

      Trăn ca nhi ôm khối đá mát lạnh lạnh tựa vào trong ngực phụ thân, cũng biết là nghe hiểu, nhìn hiểu ý tứ phụ thân, hay là muốn đem đá tặng người, tò mò quan sát xong lão nhân gia tóc hoa râm đối diện, cúi đầu, chính mình nhìn chằm chằm vào đá chơi.

      Thôi Phương Lễ sờ râu cười, từ đĩa trái cây cầm quả đào đùa : "Trăn ca nhi chúc thọ, ta cho ngươi ăn đào."

      Trăn ca nhi nhìn chằm chằm vào đào, mấp máy môi . Thứ này nhìn qua, mẫu thân gần đây thích ăn, muốn mẫu thân đều cho .

      Tiểu tử ràng dao động , Từ Tấn tiếp tục dỗ .

      Rất nhanh Trăn ca nhi được phụ thân trợ giúp đem đá trong tay tặng ra, đổi lại quả đào đỏ. Từ Tấn đem nhi tử đặt về xe đẩy, tự có nhũ mẫu Lan Hương nhìn, cho Trăn ca nhi nhét đào vào miệng.

      Thôi Oản ngồi vào bên người Phó Dung, lấy ra đôi vòng vàng treo chuông đùa Trăn ca nhi: "Trăn ca nhi nhìn này, cũng chuẩn bị lễ vật cho ngươi, thích sao?"

      Trăn ca nhi ngó nàng, nghiêng đầu nhìn bên cạnh, chính cũng có.

      Từ Hạo thấy, cười ha ha, nhặt vòng vàng kẹt ở trong góc xe đẩy đặt vào trong ngực Trăn ca nhi, chê cười Thôi Oản : "Ngươi đưa muộn rồi, Trăn ca nhi thích đồ ta đưa, hơn nữa vòng vàng của ta lớn hơn của nàng."

      "Vậy ngươi cũng có chiếc vòng đẹp như của ta đâu!" Thôi Oản làm bộ tức giận nguýt cái, tiếp tục dùng vòng vàng trong tay tử đùa Trăn ca nhi, ý đồ hấp dẫn lực chú ý của tiểu tử.

      Nàng là nghi hung số một với chuyện mấy chậu cúc hoa kia, Phó Dung hiểu được mặc dù Thôi Oản là hung phạm, mặc dù nàng muốn hại con trai của mình, cũng xuống tay trong trường hợp này. Nhưng nàng vẫn lo lắng chiếc vòng Thôi Oản có vấn đề, cười : "Muội muội chiếc vòng đẹp, Trăn ca nhi cần nhưng ta muốn ."

      chuyện nhìn Trăn ca nhi, như là đùa .

      Trăn ca nhi hề ngần ngại, lòng vẫy tay trong vòng vàng.

      Thôi Oản liền đem vòng vàng đưa cho Phó Dung, trêu ghẹo : "Tứ tẩu nhìn xem có thể đeo được , có thể ta liền tặng ngươi ."

      Từ Tấn thấy Phó Dung đem chiếc vòng kia đeo lên cổ tay, cười cười: "Đẹp hơn so với của Lục đệ, nàng cất , về nhà lại trêu chọc , đợi Trăn ca nhi chơi chán đổi chiếc vòng này cho chơi."

      Thôi Oản nghe vậy, hoạt bát hướng Từ Hạo nháy mắt: "Nghe thấy chưa, Tứ ca khen lễ vật của ta so với ngươi tốt hơn."

      Từ Hạo sao có thể cùng nàng so đo cái này? đôi mắt phượng mỉm cười nhìn nàng, tình ý kéo dài.

      Thôi Oản giống như chưa tỉnh, lòng cùng Trăn ca nhi chuyện.

      Rất nhanh Tần nhị phu nhân dẫn Tần , Tần Vân Ngọc hai huynh muội tới, Tần nhị gia thân thể có tật, nhiều năm chưa từng ra cửa, đến cũng ở trong dự liệu của mọi người.

      Thôi Oản quan tâm đem vị trí bên cạnh Phó Dung nhường cho Tần Vân Ngọc.

      Tần Vân Ngọc mới 12 tuổi, càng là thiên tính trẻ con, Trăn ca nhi phản ứng nàng, Tần Vân Ngọc liền đem vòng vàng trong tay Trăn ca nhi đoạt lại, lần này thể hiểu , Trăn ca nhi nhìn nàng sửng sốt lát, tiếp theo hề có dấu hiệu há mồm khóc rống lên.

      Tần nhị phu nhân hung hăng điểm đỉnh đầu nữ nhi: "Người bao lớn rồi, ngươi còn đùa ?"

      Tần Vân Ngọc lại hối hận lại xấu hổ, mắt thấy trả về vòng vàng Trăn ca nhi cũng nín, được Phó Dung ôm trong ngực rồi vẫn khóc lóc thảm thương như cũ, gấp đến độ cùng Phó Dung bồi tội: "Tứ tẩu ta phải cố ý, ta..."

      Phó Dung cười : " sao sao, muội muội cần phải gấp, đây là mệt nhọc." Gần đây Trăn ca nhi buổi sáng muốn ngủ chừng nửa canh giờ, mắt thấy Trăn ca nhi vừa khóc vừa đem cái đầu hướng trong ngực mình dụi, Phó Dung nhìn về phía Tạ thị xin giúp đỡ.

      Đều từng có đứa , Tạ thị cười : "Trăn ca nhi muốn ngủ, nhanh ôm tới nhà khách , Oản Oản, Vân Ngọc, các ngươi bồi Tứ tẩu cùng , tới bên kia phải nghe lời, cho phép quấy rầy Tứ tẩu các ngươi dỗ trẻ con."

      đôi hoa tỷ muội nhu thuận đáp ứng.

      Phó Dung bên người có Hứa Linh, Từ Tấn cũng yên tâm.

      Tới nhà khách, Phó Dung để hai tiểu nương ngồi bên ngoài đợi nàng, nàng trước vào bên trong cho con bú.

      Trăn ca nhi quả là mệt rã rời, ở trong ngực mẫu thân ăn no bữa, liền ngủ rồi. Phó Dung nhìn xuống dưới đệm giường, yên tâm Thôi phủ, đem mập tiểu tử bỏ vào xe từ nhà mình mang tới, giao cho nhũ mẫu cùng Hứa Linh trông giữ, nàng chỉ mang Lan Hương ra ngoài.

      "Trăn ca nhi ngủ rồi?" Tần Vân Ngọc , chờ mong nhìn về trong phòng, "Ta muốn vào nhìn ."

      Phó Dung làm dấu hiệu im lặng, thấp giọng giải thích: " ngủ chưa sâu, ồn tỉnh còn phải dỗ, để cho an tâm ngủ, chúng ta trở về . Ai, khó được ta có thể nghỉ lúc, đợi tương lai các ngươi làm mẫu thân, biết chiếu cố đứa có bao nhiêu vất vả ."

      Tần Vân Ngọc dắt cánh tay nàng ra ngoài: "Trăn ca nhi khả ái như vậy, ta ước gì mỗi ngày dỗ đâu."

      Phó Dung mới tin: " được dễ nghe, lần sau Trăn ca nhi thối thối, ngươi giúp Tứ tẩu chùi đít cho ?"

      Tần Vân Ngọc lập tức cà lăm.

      Thôi Oản che miệng cười, dẫn các nàng khuê phòng của mình ngồi, sau đó dự tiệc .

      Buổi tối Thôi gia mời gánh hát diễn tuồng, bởi vậy mọi người muốn lưu đến lúc cơm chiều xong rồi trở về.

      Buổi trưa tan tiệc, Từ Tấn để Phó Dung về nhà khách nghỉ trưa trước, dẫn Hứa gia ao sen.

      Lần này Thôi Oản lại tới tìm tỏ tình, vừa chứng minh nàng quả có động cơ làm hại Phó Dung, lại thuyết minh Lục đệ đối với nàng tốt cũng thể cướp về được tâm của nàng đặt người nam nhân đối với nàng lạnh lùng. Nếu như Từ Tấn hoài nghi nhân phẩm Thôi Oản, có lẽ giống đời trước mở con mắt nhắm con mắt, cho Thôi Oản cơ hội thích Lục đệ. Nhưng tại, để cho người hiềm nghi mưu hại thê tử , gả cho Lục đệ. chỉ sợ lúc đó để cho Lục đệ thương tâm trận.

      muốn ngăn trở, ra tình hình thực tế cho mẫu thân, đệ đệ, nhưng có biện pháp để Thôi Oản gả được.

      Hết thảy chỉ xem đời này, Thôi Oản có thể lại tới tìm hay .

      Vừa khỏi nhà khách xa, liền thấy đầy tớ bên cạnh Thôi đại lão gia dọc theo hành lang chạy tới, nhìn thấy , kinh hỉ nói: "Vương gia, đại lão gia xin ngài tới Thản Nhiên cư gặp gỡ, là có lời muốn với ngài."

      Từ Tấn ngoài ý muốn chau chau mày.

      Đại cữu phụ này biết chào đón mình, bình thường rất ít chủ động tới trước mặt , lúc này như thế nào...

      Chẳng lẽ là vì để sớm bồi tội Thôi Tuân có hành vi thất lễ?

      do dự bao lâu, Từ Tấn tỏ ý bảo đối phương dẫn đường.

      đến Thản Nhiên cư muốn phải qua ao sen, còn chưa tới cầu trong ao sen, Từ Tấn nhìn thấy bên trái trong ao có chiếc thuyền, đầu thuyền đứa nha hoàn bung dù, dưới dù che có nương váy hồng quần xanh. nương duỗi tay muốn hái hoa sen bên mạn thuyền, khoảng cách khá xa, nàng hơn nửa người đều lao ra ngoài, nhìn có chút nguy hiểm.

      Từ Tấn nhận ra được, đó là Thôi Oản.

      muốn oan uổng nàng, nhưng đời trước hai người đều ở đây tình cờ gặp, đời trước nàng cũng ở chỗ này hái hoa sen, như thế nào hôm nay phụ thân nàng phái người mời tới, nàng lại vừa lúc xuất con đường cần phải qua này? là trùng hợp, ai tin?

      Ý niệm chưa hết, trong ao truyền đến tiếng rơi xuống nước, theo sau là nha hoàn đầu thuyền hoảng loạn cầu cứu.

      Gã sai vặt dẫn đường nghe được động tĩnh, ngẩng đầu nhìn, nhìn rồi mặt đều trắng bệt: "Đại tiểu thư, đại tiểu thư rơi xuống nước !"

      Từ Tấn lạnh giọng khiển trách : "Còn mau cứu người!"

      Gã sai vặt kích động chạy về phía trước, chạy đến bờ ao sen đột nhiên quay lại, vẻ mặt đưa đám : "Vương gia, tiểu nhân biết bơi a!"

      "Vậy mau chóng tìm vài người biết bơi đến!" chờ Từ Tấn mở miệng, Hứa gia nghiêm mặt quát.

      Gã sai vặt vội cuống quít chạy .

      Hứa gia ngó nhìn bóng người chìm trong hồ, thấp giọng hỏi thăm: "Vương gia, chúng ta..." Cứu chỉ sợ có bẫy, cứu, rốt cuộc là thân thích, về sau người Thôi gia nhìn vương gia như thế nào, chính là Thục phi nương nương đều chất vấn vương gia vì sao ra tay.

      Từ Tấn quét mắt nhìn cái, bình tĩnh hỏi: "Ngươi cảm thấy biểu nương bộ dạng như thế nào?"

      Hứa gia theo lâu như vậy, há có thể tâm tư của , ngay lập tức quỳ xuống: "Vương gia, Hứa gia dám trèo cao!"

      "Ta cho ngươi trèo cao, đem người mang về bờ, lên bờ người nàng xiêm y càng phá càng tốt." Từ Tấn nhàn nhạt , ngữ khí cho cự tuyệt.

      (PS: Bạn TT đủ dã man)

      Hứa gia trầm mặc chốc lát, dám cãi mệnh, mau chóng nhảy vào trong nước cứu người.

      Từ Tấn chậm rãi tới bờ ao sen, nhìn chằm chằm vào bóng người chìm trong nước, dường như lần đầu tiên mới nhận thức vị biểu muội này.

      Vì sao đời trước Thôi Oản thẳng thích , đời này lại nghĩ ra loại thủ đoạn này để trở thành người của ?

      Bởi vì đời trước có vương phi, Thôi Oản mở miệng tỏ tình, thành nàng là Túc vương phi, bị cự nàng cũng chỉ là biểu muội kìm lòng được. Đời này giống nhau, có vương phi ân ái phi thường, Thôi Oản lại mở miệng, đó chính là nàng hiểu chuyện, là nàng mơ ước trượng phu của biểu tẩu. Điều này cùng nàng bình thường biểu ra ngoài tính nết dịu dàng thủ lễ hợp. Nếu thành nàng sẽ là trắc phi của , nếu thất bại, mười mấy năm thanh danh tốt của nàng liền thoáng cái còn. Cho nên nàng cố ý sắp xếp lần tình cờ, cố ý đem công lao hùng cứu mĩ nhân cho , có lẽ nàng còn chuẩn bị số thủ đoạn khác, tỷ như chính mình xé rách quần áo, lên bờ rồi bởi vì trong sạch bị hao tổn tìm cái chết, làm cho thể phụ trách.

      Từ Tấn như cũ có chứng cớ chứng minh những bùn xạ hương kia là Thôi Oản bỏ, nhưng thông qua chuyện hôm nay, ít nhất xác định tâm cơ Thôi Oản có bao nhiêu sâu đậm, xác định nàng bản lĩnh khẩu phật tâm xà, khẩu thị tâm phi có bao nhiêu cao siêu, cũng xác định, Thôi Oản có động cơ cùng bản lĩnh hại Phó Dung.

      Nếu như thế, thay vì tìm cơ hội phá hư hôn Thôi Oản cùng Lục đệ, bằng để cho Hứa gia...

      Sắp xếp được rất tốt, trong ao tình hình đột nhiên xoay ngược lại, lại là nha hoàn đầu thuyền giống như vừa hoàn hồn nhảy xuống nước, tay bấu víu mép thuyền, tay bắt lấy Thôi Oản vẫy vùng ở trong nước.

      phen gây sức ép, chủ tớ hai người vụng về lên thuyền, mà lúc này Hứa gia còn cách các nàng hai trượng.

      Cái trò khôi hài này kết thúc quá nhanh, quá mau chóng, Từ Tấn đứng ngớ ra chốc lát, khóe miệng chậm rãi cong lên, trong mắt phượng là trong trẻo đùa cợt.

      Biểu muội này quả nhiên tâm tư kín đáo, ngay cả khả năng xuống nước cứu người đều suy xét tới. (PS: nể mẹ con bạn Thôi Oản quá)

      Đáng tiếc nàng biết, sớm phải Tứ ca lúc trước đem nàng làm thân muội muội, dễ tin nàng bất kỳ cớ gì.

      Nàng gả được cho , cũng đừng hòng gả cho Lục đệ .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :