1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      CDT, đồ hồn bất tán, quả nhiên là tai hoạ lưu lại ngàn năm, là con gián đánh mãi chết, não teo lại còn phẳng, đến nhân cách cũng có vấn đề, chẳng khác gì nhà vệ sinh công cộng :yoyo64::yoyo64::yoyo64: ngược chết nó
      Shiyu thích bài này.

    2. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 76: TRỐN TRÁNH

      Editor: Shiyu
      Nhớ lại cảm giác sau khi nghe tin ba Ninh mất cùng với tình cảnh đơn bất lực, gọi trời trời thấu, kêu đất đất nghe đó khiến đôi mắt của Ninh Vân Hoan đỏ ửng. Tuy đám nam nhân của Cố Doanh Tích phải tốt lành gì, nhưng khách quan mà người hận nhất phải bọn họ mà là Lưu Tấn Quân.

      người viện danh nghĩa báo ân và luôn mồm lòng . Trong nửa năm theo đuổi , dùng tất cả mọi thủ đoạn tồi tệ để biểu chân thành, thà và phúc hậu của bản thân. Tuy cuối cùng Ninh Vân Hoan vẫn thích nhưng hết sức tín nhiệm chân thành của . Ai ngờ rằng, người thọc mình đao lại chính là ?

      Còn thổ huyết hơn là sau khi đám thiếu niên này phản bội mình Cố Doanh Tích giả mù sa mưa lấy ra năm mươi vạn, rằng muốn mua lại quyền bán mình của bọn Lưu Tấn Quân.

      Số tiền mà mỗi năm quyên dưới năm mươi vạn, Cố Doanh Tích biết xấu hổ lấy tiền nhà họ Ninh mua lại quyền lợi cho đám người vong ân bội nghĩa kia, mua quyền lợi của bọn họ lúc nào? Nếu những người đó xem việc vào công ty nhà họ Ninh làm việc là bán mình còn lời nào để đám người vô sỉ này. Đáng hận ở chỗ là Cố Doanh Tích dùng năm mươi vạn mua bọn vô nhân cách đó. Vì chuyện này Ninh Vân Hoan cảm thấy lạnh lòng với ả, dần dần bất hòa với nhau, ai ngờ cuối cùng lại đổi lấy cái chết.

      Đủ loại hình ảnh xẹt qua trong đầu như cuốn phim, vẻ mặt Ninh Vân Hoan càng lạnh thêm. nắm chặt túi xách giống như điện thoại di động vẫn luôn bên cạnh để bất cứ lúc nào cũng tìm được Lan Lăng Yến, việc này khiến tâm bình ổn lại.

      “Ninh học muội, đừng đến ân oán giữa tôi và những đứa trẻ này vô tội. Vì sao giúp bọn họ?”

      Lúc Cố Doanh Tích nhìn thấy Ninh Vân Hoan khiến Ninh Vân Thành tức đến mặt mày xanh lét ả vội vàng vuốt lưng trấn an , nhíu mày, vui mở miệng chất vấn.

      “Khi nào có tư cách chuyện với tôi vậy? Tiền nợ tôi, khi nào trả?”

      cơn tức nghẹn tại ngực của Ninh Vân Hoan nên thấy Cố Doanh Tích đưa đầu ra cho chém, lý nào lại tha cho ả, tiếp:

      “Tính theo lãi ngân hàng, tháng này chưa trả xong phải tính thêm lợi tức. Nếu trả, tôi phá nhà .”

      Đôi mắt Lưu Tấn Quân đắm chìm trong mộng đẹp, vừa nghe thấy Ninh Vân Hoan liền tản còn gì.

      Vừa nhìn thấy hình ảnh bây giờ của , hình tượng thiện lương, tốt đẹp trong lòng liền ầm ầm sụp đổ. Mặc dù Ninh Vân Hoan giúp mười năm nhưng thấy bộ dáng này của : vừa hung dữ lại ngoan tuyệt, ánh mắt hung ác nhìn Cố Doanh Tích. Vừa nhìn là biết phải người tốt, người như thế mà là người tài trợ tốt đẹp trong truyền thuyết: Ninh Vân Hoan sao?

      Đánh giá khách quan dù Cố Doanh Tích có hành vi hạnh kiểm nhưng nàng là người lương thiện, có thể đưa tay giúp đỡ người qua đường. Tốt hơn gấp mấy lần so với Ninh Vân Hoan! Kết hôn với thiên kim đại tiểu thư như vậy có nhiều tiền cũng tiêu thụ nổi! Nghĩ như vậy, Lưu Tấn Quân lập tức bỏ ý niệm muốn theo đuổi , ngược lại trong mắt tia chán ghét.

      Cưới người phụ nữ này về chắc cho mình thể diện, nếu mang về quê người ta thấy mình bị phụ nữ đè đầu cưỡi cổ, thể hầu hạ cha mẹ chồng và chồng, mà tính cách lại điêu ngoa, người ta cười rụng răng mới lạ!

      “Nợ tiền gì của mày?”

      Ninh Vân Thành nhìn thấy vẻ mặt lúng túng, thần sắc hoảng loạn của Cố Doanh Tích liền nổi lên nghi ngờ. chưa từng nghe Cố Doanh Tích thiếu tiền Ninh Vân Hoan. Cố Doanh Tích chỉ có hai món nợ: là mẹ của nàng ngã bệnh, cần tiền để giải phẫu và mua thận, là nợ người ta hơn năm ngàn vạn lý do.

      Ninh Vân Thành nghĩ đến đây linh quang chợt lóe, vẻ mặt lập tức trở nên hung ác:

      “Tích nhi nợ hơn năm ngàn vạn, chính là nợ mày?”

      Ninh Vân Thành đến đây, thấy vẻ mặt cười châm chọc của Ninh Vân Hoan trong lòng càng chắc chắn, thoáng cái tức giận đến choáng váng hoa mắt, hận thể tiến lên đánh trận:

      “Mày có biết rằng sau khi trở về, ấy bị mày dọa sợ quá ? ấy có thể là chị dâu của mày, làm sao mày dám đối xử với chị dâu như thế? Mày điên rồi hả? Vì mày dọa Tích nhi mà tao phải trở về vay tiền của ba, suýt nữa làm ba tức đến chết. Mày có lương tâm ? Mày ác độc như vậy, sao chết !”

      Sau khi đoán được Cố Doanh Tích nợ tiền Ninh Vân Hoan, trong lòng Ninh Vân Thành thoáng cái cảm thấy nhõm hơn nhiều. Ngọn núi lớn vốn bao phủ trong lòng phút chốc sụp đổ, chắc chắn rằng Ninh Vân Hoan đùa giỡn Cố Doanh Tích. Bất quá do chính nó tùy hứng, nháo ra lửa mới khiến mình cho rằng đây là chuyện quan trọng. Vậy nên mới quay về vay tiền ba Ninh, lựa lời để ba Ninh tức giận.

      Hôm qua sau khi trở về, Ninh Vân Thành dám gọi điện mẹ Ninh để hỏi tình huống ba Ninh. ra có đau lòng, cũng là con người chứ phải thần thánh, còn chút lương tâm, chỉ là phát tiết tất cả áy náy người thôi.

      Hôm nay, sau khi biết nguyên nhân, Ninh Vân Thành chuyển tia áy náy thành phẫn nộ. cho rằng bệnh tình của ba Ninh, tất cả do Ninh Vân Hoan làm hại. Nếu Ninh Vân Hoan hồ nháo sao dẫn đến phong ba vay tiền được, khiến trở về khiến ba Ninh tức tới mức đó?

      Suy nghĩ thông suốt mọi chuyện, trong lòng Ninh Vân Thành liền thấy đơn giản. Thậm chí cảm thấy mình có dũng khí gọi điện thoại cho ba Ninh, bắt đầu đau lòng Cố Doanh Tích hôm qua bị mình liều mạng lăn qua lộn lại. Tất cả đều do Ninh Vân Hoan tạo áp lực, nếu sao nhẫn tâm đối với người như vậy.

      “Mày mau xin lỗi Tích nhi, nếu tao lập tức gọi điện cho ba kể mày ác độc như thế nào.”

      Ninh Vân Thành cầm điện thoại uy hiếp.

      Ninh Vân Hoan nghe thấy như vậy, chỉ nở nụ cười mỉa mai:

      “Chị dâu? Nếu vậy, tiện nghi của trai có thể gom góp vài bàn mạt chược. đừng với tôi mấy thứ này. Ngày mà ba ngã bệnh, Cố Doanh Tích giống như con điên, đập điện thoại của tôi, còn phá hư túi xách. Món nợ này chính ta đáp ứng bồi thường. có nháo đến trời tôi cũng sợ, tôi còn có giấy nợ do chính ta đóng dấu, ký tên. Nếu muốn trả tiền hơn năm ngàn vạn này đủ để ấy bồi mạng!”

      Cố Doanh Tích vừa nghĩ tới phải bồi thường bằng mạng, trong lòng tránh khỏi sợ hãi, bàn tay bé theo bản năng nắm ống tay áo của Ninh Vân Thành, núp sau , nhút nhát e lệ lộ đầu ra.

      Vốn Ninh Vân Thành tò mò vì sao lúc ba Ninh ngã bệnh Cố Doanh Tích ngăn cản, đập hư điện thoại và túi xách của Ninh Vân Hoan nhưng vừa nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của người trong lòng, có thể do bộ dáng sợ hãi đáng như con chuột của ả kích thích nên trong lòng chỉ còn thương tiếc với ả thôi.

      “Chỉ là điện thoại và túi xách thôi, tao bồi thường cho mày là được!”

      Ninh Vân Thành nghĩ ngợi vỗ ngực tiếp:

      “Giá trị bao nhiêu, tao bù phần số lẻ cho mày luôn!”

      “Được thôi, điện thoại di động của tôi là độc nhất vô nhị thế giới. Bạn trai tôi ít nhất năm ngàn vạn. Về phần túi xách, cũng bù nổi con số lẻ của nó, dưới năm trăm vạn vì nó là hàng thủ công số lượng hạn chế. Tôi nghĩ trong lòng Cố Doanh Tích hẳn biết , ngày đó nhiều bạn học chứng kiến việc này. Nếu muốn làm tròn số được thôi, túi xách tôi tính sáu trăm ngàn.”

      Ninh Vân Hoan vừa thấy Ninh Vân Thành muốn làm người vung tiền như rác đương nhiên cự tuyệt liền đồng ý ngay:

      “Nếu muốn trả thay ta liền viết giấy chứng nhận cho tôi.”

      “Cái gì? Túi xách gì mà năm trăm vạn, mày cho tao biết hả?”

      Trong lòng Ninh Vân Thành nhận định Ninh Vân Hoan cố ý lừa gạt , sắc mặt phút chốc trở nên khó coi. Trước kia từng quen vô số bạn , bất kể là nữ diễn viên hay người mẫu muốn mua túi xách hàng hiệu giá chỉ ba bốn vạn là cùng, hiếm lắm mới có cái khoảng vài chục vạn. Vậy mà túi xách của Ninh Vân Hoan giá năm trăm vạn , còn điện thoại di động đòi năm ngàn vạn!

      Ninh Vân Thành đến đây nhịn được bật cười:

      “Có phải mày muốn tiền đến điên ?”

      ấy sai, cái túi xách kia được chế tác thủ công bởi nhãn hiệu nổi tiếng, luôn luôn cung ứng cho hoàng thất . Túi xách của Ninh Vân Hoan là hàng đặt làm, hơn nữa còn là màu hồng phấn có hai. Sau này kiểu dáng này bao giờ xuất nữa. Đừng năm trăm vạn, dù bán ngàn vạn cũng có người muốn mua.”

      Ninh Vân Hoan định quay đầu xem ai giúp chuyện thấy Lý Phán Phán xách túi xách màu xanh tới, mặc bộ váy màu vàng nhạt đứng ngoài cổng trường, dưới chân là đôi giày cùng màu với túi xách. Nhìn qua thấy nàng đầy tươi mát và xinh đẹp.

      nhìn thấy Ninh Vân Hoan nhìn mình vén vén tóc, thản nhiên cười:

      lên khóa, sao còn chưa vào phòng học?”

      Lý Phán Phán vì chuyện Lan Lăng Yến đánh Tần Dật mà trở mặt với Ninh Vân Hoan. Hơn nữa nể mặt cho mượn điện thoại nên trong lòng Ninh Vân Hoan có tia nhàn nhạt hảo cảm với ấy. Lúc này nghe thấy hỏi cười cười trả lời:

      “Tôi có chút chuyện, cũng còn ở ngoài này mà đúng ?”

      “Tôi cũng có việc.”
      Lý Phán Phán mấp máy miệng, hai cười cười nhìn nhau, ngược lại xóa khúc mắc vui lúc ban đầu gặp nhau.

      “Những người này đến tìm hả?”

      Lý Phán Phán phát Ninh Vân Hoan giống ấn tượng tàn khốc, vô tình mà nàng nghĩ lúc ban đầu, cảm giác đối với tốt hơn trước nhiều:

      “Sao lại đứng trước cửa trường học hết vậy? bằng tôi mời khách đến quán cà phê ngoài trường ngồi lát.”

      Tính cách của thiện lương, hào phóng, cũng vì như thế Phó Viện theo bên cạnh chiếm tiện nghi mà cũng phát . Ngược lại, Ninh Vân Hoan cảm thấy phải lau mắt nhìn lại Lý Phán Phán, kết bạn với ấy đôi lúc cảm thấy người này luôn giảng dạy, rất phiền, lại quá mức thiện lương nên họ dễ dàng làm những việc khiến mình ưa. Nhưng làm bạn với , giống như Phó Viện vậy, đúng là rất hạnh phúc.
      Last edited: 2/12/16
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31530 others thích bài này.

    3. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 77: NHẮC NHỞ

      Editor: Shiyu
      cần, chỉ là mấy người râu ria, họ sớm thôi.”

      Ninh Vân Hoan hỏi chuyện Phó Viện và ấy, chỉ cười gật đầu. Vốn nghĩ rằng Lý Phán Phán xoay người rời khỏi, ai ngờ ôm túi xách, bộ dáng đứng bên chờ Ninh Vân Hoan.

      Hai người phải bạn tốt khuê mật, hành động của khiến Ninh Vân Hoan giật mình, rồi nhanh chóng bỏ qua, quay đầu nhìn Ninh Vân Thành :

      “Có tiền ? đừng làm bộ làm tịch?”

      Sắc mặt Ninh Vân Thành sung huyết đỏ bừng, vừa rồi nhìn thấy Ninh Vân Hoan chuyện với Lý Phán Phán nên vẻ mặt có chút bất thiện:

      “Ai biết ta hay giả?”

      có bản lãnh trả tiền đừng phồng má giả mập! Tôi cảnh cáo , Cố Doanh Tích, tôi cho tuần để trả tiền nếu đừng trách tôi khách khí!”

      Ninh Vân Hoan uy hiếp Cố Doanh Tích trận rồi mới mặc kệ ả có vẻ mặt gì. Lúc định xoay người rời khỏi, Cố Doanh Tích vội vàng tiến lên kéo lại:

      “Chuyện của tôi coi như xong, còn bọn Lưu Tấn Quân như thế nào? Bây giờ bọn họ còn chờ tiền của để học đó.”

      “Bọn họ là ai? Có quan hệ gì với tôi?”

      Ngoài dự liệu của mọi người, câu của Ninh Vân Hoan hoàn toàn cự tuyệt đưa tiền.

      Đám người Lưu Tấn Quân liền nhất thời nóng nảy, tình huống này hoàn toàn khác so với tưởng tượng của bọn họ. Sau năm Ninh Vân Hoan gửi tiền, bọn họ từng thử thông qua trường học biểu đạt ý tứ thiếu tiền đến Ninh Vân Hoan. Tất cả đều do mấy đứa khó khăn in dấu tay, đề cử mấy đồ vật học tập cần thiết, cũng đáp ứng và gửi ngay cho bọn họ, hoàn toàn thỏa mãn cầu của mọi người. Mười năm trôi qua, Lưu Tấn Quân khẳng định đây là người tốt, vô cùng lương thiện, bọn họ cầu gì cũng đáp ứng. Ai ngờ sau khi đến Đế Đô, chính mắt nhìn thấy ân nhân. ân nhân hiền lành giống trong tưởng tượng của họ, ngược lại trẻ tuổi lại đẹp nhưng tính tình tốt. Hôm nay ngoài dự kiến là cự tuyệt cho tiền bọn họ, vậy nên đám người Lưu Tấn Quân liền nóng nảy:

      “Chị Ninh, van cầu chị. Chúng tôi muốn học, bọn họ còn muốn tiếp tục học mà…”

      “Có liên quan gì đến tôi?”

      Ninh Vân Hoan cười lạnh, đừng tại Lưu Tấn Quân đến rách miệng cũng tiếp tục tài trợ tiền mà dù có quỳ đất đòi chết thèm nháy mắt cái.

      “Nhưng mà, trước đó chị có thể tài trợ tiền cho chúng tôi.”

      Lưu Tấn Quân nhìn thấy chịu đưa tiền, trong lòng liền luống cuống:

      “Chị đưa tiền chúng tôi làm sao bây giờ?”

      “Mấy người còn có cha mẹ đúng ? Hôm nay tôi có tiền, ba tôi còn nằm viện đây, ông vừa mới phẫu thuật xong. thể nào lấy tiền tiếp tục tài trợ mấy đứa đâu. Bản thân tôi cũng còn học, vậy nên rất xin lỗi, tự mấy đứa suy nghĩ biện pháp .”

      Lý Phán Phán ở bên nghe thấy Ninh Vân Hoan như thế, mặt lộ ra vẻ đồng tình, vừa muốn chuyện Ninh Vân Hoan quay đầu nhìn nàng cái. Môi nàng còn giật giật, chưa kịp mở miệng thiếu nữ trong đám người kia nhịn được hét lên:

      "Vì sao đưa tiền? Tôi muốn đọc sách, tôi muốn lập gia đình.”

      Lúc những lời này thần sắc đầy kích động, nước mắt thoáng chốc chảy ra chọc Cố Doanh Tích thương tiếc, nhịn được ôm vào ngực dỗ dành lát. Lúc này ả mới nhìn thoáng qua Ninh Vân Thành.

      “Vì sao mày nhẫn tâm như vậy?

      Ninh Vân Thành bị Cố Doanh Tích liếc cái liền chút nghĩ ngợi chất vấn Ninh Vân Hoan:

      “Trước kia mày tùy hứng coi như xong, hôm nay liên quan đến tương lai của những đứa trẻ này, làm sao mày có thể làm như vậy?”

      "Vì sao tôi thể?”

      Ninh Vân Hoan nghe thấy lời này liền cười, ánh mắt lạnh như băng:

      “Tôi phải là cha mẹ của bọn họ. Giúp đỡ bọn họ mười năm, coi như trước kia ném tiền vào nước, tôi lại có nghĩa vụ phải nuôi bọn họ cả đời? Chẳng lẽ tôi nuôi mười năm, được tiếng cảm ơn coi như xong, tại bày bộ dáng tôi thiếu tiền bọn họ là cho ai xem? Huống chi là người tốt đúng ? Trước kia tôi có thể quyên góp tất cả tiền tiêu vặt của mình. Tôi nhớ tiền tiêu vặt của nhiều hơn tôi. Thêm vào đó du học ở vài năm, chắc chắn ba cho ít tiền. Vậy dứt khoát lấy tiền nuôi Cố Doanh Tích ra giúp đỡ bọn họ , giúp tích công đức.”

      Ninh Vân Thành bị đến mức mặt mày thoáng xanh thoáng đỏ, lúc lâu sau mới cắn răng :

      “Mày bậy bạ gì đó? Mày biết đến mượn ba sao?”

      còn mượn được sao tôi có thể mượn?”

      Ninh Vân Hoan đâm câu khiến Ninh Vân Thành giống như mất lý trí, mắt đỏ bừng, hình như muốn tiến lên đánh trận. Động tĩnh ở ngoài cổng khiến bảo vệ trong trường nghe thấy, vội vàng chạy ra. Đúng lúc nhìn thấy động tác của Ninh Vân Thành liền nhíu mày, khi nhìn người bị đánh là ai và Lý Phán Phán đứng bên cạnh, bảo vệ liền chấn động, chút do dự, vội vàng hét to, vọt tới bên cạnh Ninh Vân Thành.

      muốn làm gì? Muốn đánh học sinh trong trường tôi hả, bắt đến đồn cảnh sát có lỗi với người ta!”

      Bảo vệ vừa la vừa nắm chặt tay Ninh Vân Thành, cũng để Ninh Vân Thành có cơ hội mở miệng, đám bảo vệ của phòng an ninh liền ào lên, chốc lát sau kéo Ninh Vân Thành đến phòng an ninh.

      Ninh, sao chứ?”

      Những bảo vệ này đều nhớ lần trước này và bạn trai được Tô Doanh đích thân đưa , ngay cả hiệu trưởng cũng tỏ thái độ hiền hòa với ấy huống chi là đám bảo vệ bọn họ. Mấy người bảo vệ phải muốn được cám ơn, thu thập Ninh Vân Thành vốn muốn giúp hả giận, thấy bộ dáng phản đối của Ninh Vân Hoan lại càng yên tâm. Quyết định phải dạy dỗ Ninh Vân Thành tốt để đổi niềm vui của vị nương xuất thân này. Sau đó mới quay đầu chào hỏi Lý Phán Phán.

      , phải vậy…”

      Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt, miệng Cố Doanh Tích há hốc chưa kịp phản đối thấy người ta quặt tay Ninh Vân Thành ra sau, giống như tội phạm áp giải vào phòng an ninh. Ả giật mình nên lời, đợi phản ứng kịp Ninh Vân Thành bị kéo vào trong biết để làm gì. Ả muốn giải thích Ninh Vân Thành là trai cua Ninh Vân Hoan, hai em chỉ đùa giỡn thôi, bảo vệ bình tĩnh với Cố Doanh Tích:

      “Tôi này, cũng là . Con phải giữ mình trong sạch mới tốt, hôm nay Tạ công tử, ngày mai đại thiếu gia kia, ngày kia chỉ cần người có tiền cũng có thể thượng . Đại học Đế Đô chúng tôi còn cần mặt mũi, Tô hiệu trưởng rồi, Đại học Đế Đô hoan ngênh trở lại. Nếu lần sau tôi còn nhìn thấy tôi trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát!”

      Cố Doanh Tích bị câu này dọa sợ, nước mắt suýt nữa rơi xuống. Ả đúng kiểu nếu như người ta thích ả, mặc kệ lúc đầu chán ghét ả bao nhiêu hoặc xem ả vừa mắt cuối cùng cũng ả sâu đậm cách nào thoát ra. Nhưng giống vậy, nếu như chán ghét ả, mặc kệ ả có làm gì cũng thích ả. Lúc này bảo vệ kia đương nhiên thích thấy ả vô cùng, vừa nghe thấy ả khóc lại càng nhịn được nhăn nhó.

      Ninh Vân Hoan nhìn thấy Ninh Vân Thành bị bắt đương nhiên cảm thấy vui mừng, cảm ơn đám bảo vệ lúc rồi mới . Bọn Lưu Tấn Quân vất vả mới gặp được nhìn thấy muốn liền nóng nảy, vài người hẹn mà cùng “phịch, phịch” quỳ xuống!

      chỉ Ninh Vân Hoan sợ hãi kêu lên, ngay cả các bảo vệ và Lý Phán Phán cũng giật mình.

      Giờ phút này Lưu Tấn Quân chỉ biết khóc, trong lòng cảm thấy nhục nhã chưa từng có. Ngoài lạy trời lạy đất và lạy cha mẹ ra chưa từng quỳ gối trước phụ nữ, điều này đối với đại sỉ nhục. cảm kích lúc xưa dành cho Ninh Vân Hoan bây giờ hoàn toàn biến thành oán hận. Mấy đứa kia lôi kéo quỳ xuống, cả đám đều van nài:

      Ninh, van cầu , giúp chúng tôi lần .”

      “Tôi cũng hết cách rồi.”

      Ninh Vân Hoan thèm nhìn đám người này, quay đầu lại nhìn thấy vẻ đành lòng mặt Lý Phán Phán, dường như muốn mở miệng vội vàng tới kéo Lý Phán Phán về phía phòng học. Bọn Lưu Tấn Quân chưa từ bỏ ý định còn muốn đuổi theo bị bảo vệ ngăn cản. Lý Phán Phán lảo đảo vì Ninh Vân Hoan lôi kéo chạy, được vài bước, nàng cau mày hỏi :

      “Vì sao giúp bọn họ?”

      Quan hệ của và nhà họ Tần tệ nên biết người nhà họ Tần đến tìm Ninh Vân Hoan để xin lỗi. Chiếu theo cách làm người của Tần lão gia tử, nhất định hai lời, trước tiên bồi thường năm ngàn vạn của Cố Doanh Tích rồi sau đó tính tiếp. Lý Phán Phán lương thiện, có chút đơn thuần nhưng cũng ngốc. Sao lại nhìn ra Ninh Vân Hoan muốn gặp những người kia, tại tâm địa của hiền lành, nhẫn tâm với người khác nên lần trước mới cho Ninh Vân Hoan mượn điện thoại.

      “Làm sao mà giúp? Giúp ai? Họ Cố kia?”

      Ninh Vân Hoan vừa nghe Lý Phán Phán liền nở nụ cười:

      “Cố Doanh Tích phải hạng tốt lành gì, cũng cần cẩn thận chút, đừng để ngày nào đó ta đào góc tường nhà .”

      Lý Phán Phán cho là đúng nhưng nghe thấy lời này của Ninh Vân Hoan, vẫn :

      “Cám ơn nhắc nhở của , bất qua tôi nhìn ấy giống dạng người như vậy, có lẽ suy nghĩ nhiều rồi.”

      Bây giờ, Ninh Vân Thành vì người con như vậy cũng nguyện ý thu lưu Tạ Trác Doãn cùng hưởng Cố Doanh Tích, Lý Phán Phán còn phải hạng người thế. Nếu Cố Doanh Tích phải hạng người như thế vậy đời này còn loại con đó!

      Bất quá nàng chỉ nhắc nhở Lý Phán Phán thôi, nếu muốn tin tưởng tùy ta.

      Thực nếu Ninh Vân Hoan chưa từng trải qua chuyện này và trọng sinh cũng tin giống Lý Phán Phán.

      Vị hôn phu thanh mai trúc mã, từ cùng nhau lớn lên dĩ nhiên tình cảm phải tốt vô cùng, chứ đừng ở kiếp trước Ninh Vân Hoan từng nghe thấy Tần Dật được xem như là người có tính cách chính trực, Lý Phán Phán tin tưởng cũng kỳ quái. Dù ấy tin nhưng liệu ai có thể nghĩ đến có thứ thế giới gọi là: “Hào quang nữ chính”. Người ta những có thể khơi dậy những người lãnh tâm, có thể đào tường bất kỳ nhà nào, nguyên lý Archimedes đổi thành quan hệ nam nữ người ả chắc chắn phát huy hoàn mỹ hơn nhiều.

      ~~~~~~~~~~~~~~~

      Đôi lời Editor:
      - Khúc cuối là mình chém gió. hiểu“Nguyên lý Archimedes” có liên quan gì với chuyện này mà tác giả đưa ra. Bạn nào biết giải thích giúp nhé, cám ơn!
      - Ngoài nữ chính mình để xưng hô là "" các khác mình đều để là "nàng" để dễ phân biệt, nhưng có cảm giác hợp văn phong đại lắm. Bạn nào góp ý giúp mình nên để "" hay "nàng"?
      Last edited: 2/12/16
      Hiyoko, Pe Mick, phương131125 others thích bài này.

    4. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      đọc hay nhưng mà chương nào đọc cũng ức chế sôi máu, lần đầu dọc loại truyện hết 80% toàn bọn cực phẩm ko.
      anh8877, ShiyuSương đêm thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      cạn lời với độ não tàn của các nhân vật dính dáng tới Cố Doanh Tích :yoyo59:
      ShiyuSương đêm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :