1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 136: Vấn đáp

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Vệ đại nhân là trưởng tôn của chi thứ tư dòng thứ xuất của phủ Vệ Quốc công ư?” Mộ Tịch Dao vô cùng khiếp sợ khi biết xuất thân của Vệ Chân.

      Phủ Vệ Quốc công là trong ba phủ Quốc công lớn và phồn thịnh nhất. An Quốc công giờ lụi bại, Vinh Quốc công phủ chỉ còn mình quốc công gia chèo chống. Mà phủ Vệ Quốc công lại khác, nội bộ ba chi như thế chân vạc, tranh đấu cực kỳ kịch liệt. Tứ phòng nơi Vệ Chân sinh ra, tuy phải là dòng đích tử nhưng lại rất cường thế.


      Theo lời Triệu ma ma , Vệ Chân có hai người trưởng bối , là đại quan ở biên cương, làm quan ở nội các. Nếu như thế gia thế của Vệ Chân cũng được coi là nhà cao cửa rộng.


      “Vì sao đến nay vẫn chưa đính hôn?”. Tuy có mẹ, nhưng tổ phụ và cha ruột chẳng phải vẫn còn đó sao? Dù hai người đều quá quan tâm, chẳng lẽ quân cờ dùng để liên hôn tốt như vậy mà mấy phòng khác có thể bỏ qua sao?


      có Vệ Chân ở trước mặt nên Triệu ma ma nhiều hơn. Đối phó với tính tình mọi chuyện đều phải hỏi nên Triệu ma ma rất cẩn thận.


      “Cha của Vệ đại nhân mặc dù là vị quan tốt nhưng lúc tuổi trẻ có làm vài chuyện hoang đường. Khi đó chuyện huyên náo cả Thịnh Kinh, ông ta ái thiếp diệt thê. Mẫu thân của Vệ đại nhân bị ái thiếp của cha làm tức chết, vì vậy hai cha con mới kết thù. Nhiều năm qua nhưng Vệ đại nhân cũng chủ động về quốc công phủ, cha Vệ đại nhân nhiều con trai, cũng tiếc gì người con trai trưởng phản nghịch từ này, vì vậy nhiều chuyện bị trì hoãn, cũng ai hỏi tới”.


      “Chủ tử, ngài thử nghĩ xem, nếu như trong nhà Vệ đại nhân định hôn cho cậu ấy nhưng đến lúc nạp lễ có chú rể, chẳng phải là tự tát vào mặt mình còn đắc tội với nhà thông gia? Lão nô nghe , hàng năm quốc công phủ đều giục Vệ đại nhân hồi phủ mừng năm mới, nhưng chin,mười phần Vệ đại nhân đều bất tuân theo, cứ đến lúc đó là xin với điện hạ vào quân doanh, lấy lý do công việc bận rộn mà ngăn lại hết?”


      Triệu ma ma thổn thức , Mộ Tịch Dao nghe như thấy được mùi ngon.


      Thiếu niên phản nghịch của Đại Ngụy, tính khí này đúng khẩu vị của nàng rồi. Mộ Tịch Dao quyết định, đối với cấp dưới có chủ kiến, có chí khí như vậy, sau này phải chiếu cố nhiều hơn, cho đối phương có gia đình ấm áp.


      Lão tử ái thiếp diệt thê kia, Mộ Tịch Dao nhảy dựng lên, tỏ vẻ coi ra gì.


      “Nếu đúng theo lời ma ma , việc mối mai này còn làm được ?”. Theo lý mà Vệ Chân có xuất thân cao, nếu chỉ hôn với hai đại nha đầu của mình thích hợp. Nhưng tình huống của đặc thù, hay là đợi thêm mấy năm, đến lúc đó thành ông già, tùy tiện tiện nghi người khác, chẳng thà bây giờ nghĩ cách, cho người của mình giành lấy cái bánh này.


      Ở phương diện này Mộ Tịch Dao có kinh nghiệm, nên khiêm tốn muốn nghe ý kiến của người trước.


      Triệu ma ma trầm ngâm lát, xác định . “Nếu điện hạ mở miệng, thân phận của chủ tử cao quý thêm chút nữa, có lẽ có thể thành?”

      Hả? Thân phận bây giờ còn chưa vào nổi mắt quốc công phủ? Mộ Tịch Dao nghi ngờ.


      “Ý lão nô là, vị trí của chủ tử bây giờ tuy là “ổn” nhưng những gia tộc lớn như bọn họ, nhà nào mà chẳng cầu lợi ích lâu dài? Chủ tử được được điện hạ coi trọng mới có thể khiến cho nha hoàn bên người thêm thể diện đúng ?”


      “Nhưng mà lão nô cũng vẫn lo lắng, ngài và Hách Liên Chính phi chắc chắn cùng đường. Chỉ sợ Quốc công phủ muốn vì tìm nơi nương tựa mà lại dám ràng là đắc tội Hách Liên gia”.


      Con mắt của Mộ Tịch Dao lóe lên, tâm tư nhanh chóng suy nghĩ.


      Có mỗi việc làm mai mối cho nha hoàn mà cũng liên quan đến phân chia lợi ích triều đình, phiền toái như thế Mộ Tịch Dao chẳng thích. Cũng may đều là thế lực của Tông Chính Lâm, nồi cơm mọi người cùng chia, thiếu bữa này, bữa sau lại bù là được. Dù sao cũng tốt hơn là giật chén cơm của kẻ khác.


      Chuyện này mình mình làm chủ được, còn phải đợi đại boss về làm chủ. Huống chi chuyện mai mối cũng phải được hai người trong cuộc gật đầu. Việc này gấp được, để Vệ Chân thường xuyên đến Đan Như Uyển hơn chút là được, có thêm cơ hội trao đổi mới là việc ưu tiên hàng đầu.


      Mộ Tịch Dao lén lút nghĩ rằng Vệ đại nhân có thể kham nổi việc này, nhà trai xong, chỉ còn lại hai đóa hoa lan nhà mình mà thôi.


      Huệ Lan,Mặc Lan bị Mộ Tịch Dao gọi về gấp, cứ nghĩ là chủ tử có chuyện quan trọng sai bảo, vội bỏ dở việc trong tay chạy về nhận việc.


      “Mấy ngày trước ta nhớ đến việc lớn của mấy người các ngươi. Ai ngờ lại gặp chuyện ngoài ý muốn nên kéo dài đến bây giờ mới hỏi ý tử hai người các ngươi”. Mộ Tịch Dao hơi giải thích sơ qua ý định của mình, dù là chủ tử nhưng kỳ nàng vẫn rất quan tâm cấp dưới, tuyệt đối có tính độc đoán.


      “Hai người các ngươi năm nay cũng sắp mười bảy mười tám rồi, nữ tử ở tuổi này cũng sớm có người ưng ý. Bây giờ, chủ tử ta đây coi trọng Vệ đại nhân bên cạnh điện hạ, hai người các ngươi ai cảm thấy tệ lắm, có thể cùng trải qua ngày tháng sau này?”


      Mộ Tịch Dao có năng khiếu làm bà mối, hỏi thẳng như thế này muốn hai hoàng hoa khuê nữ trả lời thế nào?


      Triệu ma ma ở bên thở dài, vội chữa cháy cho nàng. Nếu cứ hỏi như thế này, sợ là hai nha đầu này cả đời cũng trông cậy vào Trắc phi tìm được người phù hợp.


      “Ý chủ tử là, các ngươi cũng đến tuổi. Nếu phải gả cho nhà hiểu chi bằng tìm người tốt bên cạnh điện hạ. Vệ đại nhân tuổi trẻ tương lai nhiều cơ hội, cũng rất biết tiết chế bản thân, chưa bao giờ làm chuyện mất thể diện. Là người thành thục, làm việc gì cũng làm đến nơi đến chốn, như người trẻ tuổi mạnh mẽ háo thắng. Ngày thường cũng tiết kiệm, là người có thể chung sống cả đời”.


      Mặc Lan và Huệ Lan nghe mà đỏ mặt tim đập nhanh, vô cùng thẹn thùng. Câu hỏi ban nãy của chủ tử càng làm các nàng xấu hổ vô cùng.


      Mộ Tịch Dao thấy hai người mắc cỡ ngại ngùng cả nửa ngày mà được lời, nhíu mày cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát.


      “Nếu cảm thấy hợp, còn có Diệp thị vệ Diệp Khai. Nghiêm Thống lĩnh tuy tuổi tác hơi lớn, nhưng có lẽ cũng rất thương người”. Mộ Tịch Dao kể hết cả mấy người đắc dụng nhất dưới trướng Tông Chính Lâm ra, cũng hề khách sáo với Lục điện hạ.


      “Nếu vẫn được, dưới trướng điện hạ cũng có ít tướng lãnh, đến lúc đó ta lưu ý, chắc chắn có thể tìm người hợp tâm ý của các ngươi”.


      Cuối cùng Triệu ma ma . Chủ tử nào phải chỉ người, ràng là để bọn họ chọn được người hợp ý. Từ trước tới nay việc hôn phối của nha hoàn phối đều là lệnh của chủ tử, ai ngờ khi đên lượt Trắc phi nhà mình còn chú ý hơn cả tiểu thư nhà người. Hơn nữa còn mong tìm được người mà bọn họ tình đầu hợp ý nữa.


      Đây chẳng qua là quan niệm thâm căn cố đế của con người Mộ Tịch Dao, có cách nào sửa đổi lại. Nếu để nàng tiện tay chỉ cái là thành cuộc hôn nhân, nếu bọn họ chẳng hiểu nhau, vừa ý cũng thâm fchiuj đựng, sau này hôn nhân hạnh phúc, ngày ngày đòi cùng cách, như thế chẳng phải nàng bứt rứt lương tâm mà chết sao?


      “Chủ tử, chúng nô tỳ đều nghe ngài. Người chủ tử chọn nhất định là tốt. Mặc Lan chỉ cầu có thể làm quản trong phủ, cả đời theo ngài”. Mặc Lan biết nếu hôm nay chủ tử có được câu trả lời chắc chắn buông tha, cho nên cố lấy dũng khí .


      “Huệ Lan cũng vậy”. hơn Mặc Lan nửa tuổi, Huệ Lan da mặt càng mỏng hơn.


      Đúng là ở trong phúc mà biết hưởng phúc! Mộ Tịch Dao cảm khái.


      Nếu trước đây có người hỏi nàng câu như vậy, nàng sống chết cũng tranh thủ đến cùng. Thế mà bây giờ cái phúc lợi tốt như vậy bày trước mặt các nàng mà hai người bọn họ cũng dám bạo gan mưu cầu tìm cho mình vị phu quân tốt. Nữ tử Đại Ngụy mặc dù rộng rãi chút, nhưng tâm lý vẫn theo mấy thứ quy củ cũ kỹ.


      “Cũng được, hai người các ngươi ở tuổi đẹp nhất, cũng cần gấp. Có cơ hội lại nhìn xem. Nếu trong lòng có người như ý, nên bỏ lỡ. Chủ tử ta hi vọng các ngươi chỉ vì rụt rè mà bỏ lỡ mất hạnh phúc của bản thân”.

      Mộ Tịch Dao ghét bỏ thẳng, mình chướng mắt mấy nàng có giáo dưỡng như khuê nữ, điều này làm mấy người Triệu ma ma nổi .

      Lá gan của Trắc phi được điện hạ nuông chiều trở nên quá lớn rồi. Bọn họ cũng có chỗ dựa vững chắc, đương nhiên phải tuân theo khuôn phép. Trong lòng ba người bọn họ, những thói hư tật xấu hợp lẽ thường của Trắc phi mắc phải đều là do điện hạ sủng ái mà thành.

      Tuần này mình hơi bận nên theo lịch, nhưng đảm bảo với mọi người là đủ 5 chương, có thể dội bom vào cuối tuần.
      minhhanhng, Sweet you, levuong14 others thích bài này.

    2. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Hehe bà mai nhiệt tình quá :))
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      truyện hay quá t đọc lèo đến đây luôn đấy hóng chương mới 5ting <3<3<3<3

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 137: So chiêu

      Edit: Linh Sờ Tinh.


      “Điện hạ, ba vị tiểu thư của phủ tri phủ mang theo tiểu Kiều nương tới cảm ơn”. Nghiêm Thừa Chu bẩm báo, mặt có chút nhịn được.

      Ba vị tiểu thư ban đêm tới cầu kiến, chỉ có vị là hiểu thể thống, còn hai vị còn lại thì nồng nặc mùi son phấn , dày vò hồi lâu, gần như là xông thẳng vào.

      Tông Chính Lâm nghiêng người sập gỗ, tay phải nhàng lật vài trang sách, “Ngươi vừa là Tam tiểu thư hay là ba vị tiểu thư?”

      Nha hoàn kia lúc trước có nói là được Tam tiểu thư chọn làm người hầu hạ. Nếu chỉ là đến cảm tạ thì sao lại có thêm hai vị ?

      Nghiêm Thừa Chu nghe ngữ khí của điện hạ, liền biết chủ tử có hảo cảm với mấy nữ nhân phiền toái này. “Điện hạ, quả thực là ba vị tiểu thư. Ngoài Đại tiểu thư ở trong phủ, các vị tiểu thư còn lại đều chờ bên ngoài”.

      “Mời tam tiểu thư của Vương gia vào. Những người còn lại gặp”. Tông Chính Lâm đặt sách xuống, chỉnh lại vạt áo, nhấc chận xuống, chậm rãi bước đến ghế ngồi .

      lát sau, nữ tử trẻ tuổi mang theo Thuần Vu Dao ăn mặc hoàn toàn mới bước vào.

      “Dân nữ bái kiến điện hạ”.

      “Đứng dậy ”.

      Dung mạo bình thường, còn bằng nhan sắc của mấy nha đầu phủ hoàng tử . Tông Chính Lâm thấy nàng có vẻ của người mắt môi dụ hoặc, thần sắc cũng hòa hoãn hơn nhiều.

      “Việc cảm tạ thì bỏ ”.

      Tam tiểu thư đầy vẻ gượn gạo, nhìn Lục điện hạ đầy uy nghiêm , căn bản biết mở miệng như thế nào.

      Nàng ta bị Nhị tỷ và Tứ muội ép buộc dẫn tiểu Kiều tới, kết quả hai người kia bị cản ở bên ngoài, chỉ còn một người là nàng nên biết phải ứng phó như thế nào.

      Thấy tiểu thư nhà mình như thế, Thuần Vu Dao lại càng câu nệ. là đến cảm tạ, nhưng ngoài việc thỉnh an, thì chẳng nói nổi một lời. Người đàn ông trước mặt lạnh lùng như thế, chỉ nhìn thôi cũng thấy sợ rồi.

      muốn tới nhưng bị người khác ép tới ?”.Tông Chính Lâm thấy vẻ mặt hai người, là biết tối nay hai chủ tớ bọn họ bị người làm khó.

      Thấy điện hạ phát , Tam tiểu thư trở nên lo lắng. Nếu điện hạ nổi giận, chỉ cần điện hạ tùy tiện nói câu đánh giá thôi, là thanh danh của con Vương gia tốt.

      “Ngươi là thứ xuất?”. Tông Chính Lâm thấy nàng ta lộ vẻ khiêm tốn,hắn hề tưởng tượng được rằng một ́ch nữ sẽ có thái độ như vậy .

      “Bẩm điện hạ… dân nữ là do Ngũ di nương sinh ”.

      Vậy thì đúng rồi. Theo cách nói của Mộ Tịch Dao hài tử do di nương sinh ra đều do mẹ cả nuôi, thái độ của chính thất đối với con cái do các nữ nhân bên cạnh sinh đều là mặt ngoài hiền lương mặt trong đâm kéo. Đương nhiên ngoại trừ mẹ nàng.

      Tông Chính Lâm nghĩ tới mấy thứ lý luận của ai đó, lại nhìn tình hình trước mắt, lời của tiểu nữ nhân tuy có khó nghe, nhưng mỗi câu đều có lý cả.

      Về phần tật xấu là lúc nào nàng cũng bao che khuyết điểm của người mình thì , Lục điện hạ nhìn mãi cũng thành quen rồi. Tất cả chính thất đều tốt, đương nhiên phải trừ mẹ nàng cùng đích tỷ ra. khác, việc tiểu nữ nhận phê bình thiếp thất một cách sắc bén, đem tất cả thủ đoạn bẩn thỉu của họ ra để bào chữa cho sự vô dụng của thứ muội. Hai quy tắc của Mộ Tịch Dao đều theo con đường riêng, hề cảm thấy trong đó có gì mâu thuẫn.

      Lại nghĩ tới cảnh nàng mặt dày bào chữa cho người trong nhà, Tông Chính Lâm cảm thấy Mộ Tịch Dao rất đáng . Nàng đúng là có dũng khí, bướng bỉnh nhưng cũng làm người khác ấm lòng .

      Sau đó hắn nhìn Thuần Vu Dao với vẻ thành nhát gan , ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên nhìn mình, Tông Chính Lâm cảm thấy nàng ta chướng mắt. May mà khuôn mặt kia nên hắn mới bộc phát.

      Loại cảm giác bực mình này làm Tông Chính Lâm cảm thấy phải chịu đựng một cách quá cực khổ. Nếu Mộ Tịch Dao có dáng vẻ như thế này, Tông Chính Lâm dám khẳng định trong lòng nàng có mưu ma chước quỷ, ít nhất là cặp mắt sinh động của nàng kia chuyển loạn.

      “Nếu có chuyện gì khác lui ra ”. Sau khi biết rõ tình cảnh của Thuần Vu Dao , Tông Chính Lâm đã còn hứng thú gì .

      “Vâng, dân nữ tạ ơn điện hạ giúp đỡ. Xin dẫn nha hoàn cáo lui”. Tam tiểu thư như được đại xá, hành lễ xong vội mang theo Thuần Vu Dao vội vàng ra .

      Nghiêm Thừa Chu vẫn ở trong trạng thái khiếp sợ. Trong phòng ánh nến sáng , nên nhìn nha đầu tên gọi là tiểu Kiều cực kỳ giống Dao chủ tử. Thảo nào điện hạ lại đặc biệt khai ân, cho phép vào . Sau đó hắn nhìn Diệp Khai , quả nhiên cũng có vẻ hiểu ra.

      “Nghiêm Thừa Chu, trước khi các nàng đến đã những đâu ?”

      “Điện hạ, trước khi đến chủ tớ các nàng đến chỗ Ngũ điện hạ. Cũng giống ngài, Ngũ điện hạ gặp hai vị tiểu thư khác”.

      Tông Chính Lâm gật đầu. Mấy tiểu thư phủ này giáo dưỡng còn tốt. Tông Chính Minh gặp Tam tiểu thư chắc cũng có tâm tư giống mình mà thôi.

      Thuần Vu Dao… nữ nhân này là một rắc rối.

      “Thư gửi cho Trắc phi chắc cũng đến rồi ?” Tông Chính Lâm nhắm mắt tưởng tượng dáng vẻ nổi giận của Mộ Tịch Dao, cười vui vẻ. Đáng tiếc là ở xa quá, nếu người ở trước mặt , thì bộ dạng của sủng vật nghe lời của nàng , Lục điện hạ cực kỳ thích thú.

      Nghiêm Thừa Chu dám bừa, trong lòng cẩn thận tính toán vài lần, mới bẩm báo. “Theo như tính toán, có lẽ sáng mai nhận được”.

      Ánh mắt của Tông Chính Lâm lên vẻ chờ mong, giữa lông mày mang theo ý cười vui vẻ. Mộ Tịch Dao lần này nhất định sẽ phải cúi đầu chịu thua.

      *****

      “Chủ tử, người xem ai đến này”. Quế ma ma nhàng cười. Vốn ôm Thành Khánh đến chính phòng, đường bà lại gặp được phu nhân, khiến bà rất vui mừng.

      Mộ Tịch Dao mở to mắt, “Mẫu thân ?”

      Vu thị bước nhanh tới, ấn nàng ngồi xuống. “Con thành ngồi xuống cho mẹ, mẹ hôm nay tới, cũng vội , con chớ có lộn xộn”.

      Mộ Tịch Dao nghe mẫu thân vội, liền cười ngọt ngào, “Vậy ở chỗ con dùng cơm, lát nữa cũng đừng vội vàng lấy lý do chạy về lo cho phụ thân”.

      Vu thị thấy nữ nhi giả vờ ủy khuất, cười gõ trán nàng, “Lớn thế rồi còn ghen tị ? Cha con ăn cơm mình, đâu như con có đám người hầu hạ, còn muốn thế nào?”

      “Con biết nha, con là bát nước hắt có ai quản. rồi, rồi”. Mộ Tịch Dao ràng là già mồm cãi láo, gật đầu liên tục.

      “Lúc này còn biết có người quản? Điện hạ bắt con ăn, sao lúc đó chỉ nghe con phàn nàn?”. Vu thị kéo tay nàng, cẩn thận xem xet phen. “Gần đây thân thể có khỏe ? Ban đêm ngủ có tốt , ban ngày có thường buồn ngủ ?”

      có, nào có chuyện gì”. Mộ Tịch Dao thấy hồ đồ, sao Vu thị tự nhiên lại hỏi chuyện này?

      “Còn muốn dấu ta? Điện hạ đặc biệt gửi thư đến phủ, là dạo này tinh thần con tốt. Nhờ vi nương rảnh thường xuyên qua thăm, sợ con có gì thỏa đáng, bên người cũng có người thân chăm sóc chu toàn”.

      Tông Chính Lâm có việc gì viết thư làm gì? Lúc nào thì tinh thần của mình tốt?

      chỉ Mộ Tịch Dao hiểu, mấy người hầu hạ xung quanh cũng mơ hồ.

      “Điện hạ tinh thần con càng ngày càng tốt, trước kia còn có thể viết thư , nhưng dạo gần đây thì lại có vẻ quá sức . Điện hạ ở Thịnh Kinh, nếu như có chuyện cũng kịp nhận được tin tức nên yên lòng. Nếu con ngại, hay là con đọc rồi mẹ nói cha con viết thay được ?”

      Nghe lời này, mấy người trong phòng có ai mà biết đây là chiêu mà điện hạ dù cách xa Trắc phi ngàn dặm cũng đem ra đấu . Tất cả mọi người nghiêm mặt, còn ai hiểu nữa.

      Mộ Tịch Dao nghe thấy thế là bắt đầu bốc hỏa. Tông Chính Lâm, ngươi là đồ khốn nạn! Còn biết xấu hổ, thế mà lại tố cáo với trưởng bối!

      Mộ nữ tức giận vì bị phá ngang. Hôm nay Lục điện hạ công khai lấy Vu thị để đè ép mình , thực có cách gì khác đáp trả.

      Đọc nội dung cho Vu thị, rồi còn muốn để cho Mộ đại nhân viết thay? Mộ Tịch Dao sợ rằng nếu làm theo cầu của Tông Chính Lâm, bức thư có nội dung khiến người khác buồn nôn, làm người ta nổi da gà kia, Mộ đại nhân mà phải viết thì … Cha nàng liệu có quát nàng “làm hỏng phong tục”, rồi mắng nàng trận ?

      Mặc Lan nhìn chủ tử rồi vội vàng dời mắt.

      Đây là dấu hiệu khi chủ tử tức giận . Chủ tử là tự chuốc lấy khổ. ràng viết thêm mấy chữ rồi gửi là được, nên thành trước mặt điện hạ. Giờ ngay cả Phu nhân cũng đến hỏi chuyện này, chủ tử phải làm sao để che giấu lười biếng của mình đây?

      Mộ Tịch Dao cứng mặt, cần biết là như thế nào cũng thể để cho việc “đọc chép” mất mặt như thế sảy ra được.

      Đại boss hiểm xảo trá, tà ác từ trong ra ngoài! Mộ Tịch Dao hận thể nhào tới, hung hăng cắn hai cái cho hả giận.

      “Nương”, Mộ Tịch Dao chơi xấu lôi kéo tay áo Vu thị, “Điện hạ đúng là quan tâm lung tung”.

      Lời còn chưa hết, bị Vu thị trừng mắt. Mộ Tịch Dao nhanh chóng đổi giọng, “ý con là, điện hạ quá phí tâm tư, chuyện ấy đâu đáng để ngài ấy phân tâm ”.

      Mộ Tịch Dao ủy khuất, lại còn phải dối lòng khen tên khốn kia hai câu, đáng hận.

      Hít sâu, tiếp tục giải thích . “Mấy ngày nay trời chẳng phải đã mát mẻ hơn hay sao? Thành Khánh chỉ muốn ra sân chơi đùa, tiểu hài tử mà, đều thích ở trong phòng. Con mang theo bé dạo vài vòng, ầm ĩ chút, thân thể hơi mệt mỏi. Do mệt mỏi nên muốn viết”.

      Mộ Tịch Dao trợn mắt dối, chẳng hề cảm thấy xấu hổ. Thành Khánh bánh bao là linh đan vũ khí chống lại Thục phi và Vu thị,muốn bắt ép hai người này cực kỳ dễ dàng .

      Quế ma ma nhìn tiểu chủ tử ngoan ngoãn chơi đồ chơi dưới đất, lại nhìn người làm mẹ đùn đẩy trốn tránh trách nhiệm, tất cả mọi người đều ấm ức thay tiểu chủ tử.

      Tiểu chủ tử biết điều nghe lời như vậy, hề làm ầm ĩ, sao lần nào cũng bị Dao chủ tử là rất nghịch ngợm? Chỉ cần là chủ tử làm gì sai đều lấy tiểu chủ tử ra cứu cánh. Tiểu chủ tử còn chưa đầy tuổi, cuộc sống dễ dàng mà…

      Vu thị thấy nữ nhi nói bụng đã to như thế mà còn muốn ra ngoài, vội bắt đầu trách cứ. Lần giáo huấn này mãi đến qua giờ cơm trưa cũng chưa dừng lại. Thỉnh thoảng lại nhắc nhắc lại , quan trọng nhất là khuyên nàng nên để điện hạ phải lo lắng, lúc đàn ông lo việc bên ngoài tuyệt đối thể phân tâm.

      Lần đầu tiên trong đời Mộ Tịch Dao mong Vu thị có thể về sớm để ăn cơm với Mộ đại nhân, nếu được như thế thì ít nhất lỗ tai của nàng cũng được buông tha.

      Đối với đại boss đạo lý, tuân theo quy tắc xử thì Mộ Tịch Dao nhịn đau nhận thua.

      Thủ đoạn này thể dùng ở chỗ của Thục phi . Dù Tông Chính Lâm có giở mánh khóe gì với mình thì Thục phi nương nương đều thích nghe, thậm chí còn ước Mộ Tịch Dao kích thích con bà để hắn có thêm phản ứng nhiều hơn .

      Chiêu ăn miếng trả miếng này Mộ Tịch Dao dùng được, nên nàng thấy bi phẫn. Nàng còn có gan đến trước mặt Nguyên Thành đế tố cáo con ăn lung tung, dùng quyền công làm chuyện riêng.

      Mộ nữ hiểu rõ, Đại Ngụy thịnh hành việc dựa hơi cha.Con trai hoàng đế chính là kiểu con trai nhà giàu .

      Vì vậy Lục điện hạ đạt được mong muốn, từ đó trở mỗi khi nhận thư nhà của Mộ Tịch Dao đều vô cùng rạng rỡ, đắc ý .
      Sweet you, levuong, Phong Vũ Yên14 others thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 138: Đến nhà

      Edit: Linh Sờ Tinh


      “Vệ đại nhân, lại đến Đan Như Uyển ?” Điền Phúc Sơn cười một cách sâu xa, hề khách sáo trêu chọc Vệ Chân.

      Vệ Chân nghiêm mặt, nghiêm túc lướt qua ông ta. Mãi đến khi có ai xung quanh, vẻ mặt mới thả lỏng. Đột nhiên Dao chủ tử lại có lòng quan tâm đến việc chung thân đại của , thường xuyên gọi đến Đan Như Uyển “nhắc nhở” vài câu, còn giao tiểu chủ tử cho “dạy chút nền tảng công phu” nữa.

      Đến nay Vệ Chân vẫn còn nhớ như in lúc chủ tử nói những lời kia, cả phòng ai mà đờ ra. Nhất là hai vị ma ma, liều chết muốn khuyên can. Đáng tiếc chỉ cần có điện hạ ở thì những gì Dao chủ nói chính là mệnh lệnh.

      Nào đã hết, giờ lại đến thời gian phải đến để “dạy nền tảng võ công ” cho tiểu chủ tử .

      “Đại nhân.” Mặc Lan giao tiểu chủ tử hưng phấn vung hai chân cho Vệ Chân.

      Lần đầu tiên thì Vệ Chân thấy hoảng loạn, chứ bây giờ thì hắn bế tiểu chủ tử ra dáng hơn chút .

      “Vệ Vệ!” bánh bao Thành Khánh nhớ được người cao to trước mặt này có thể giơ lên cao. Vì thế chỉ cần vừa nìn thấy Vệ Chân vui vẻ cười.

      Nhìn tiểu chủ tử như được đúc ra từ khuôn với điện hạ, trong lòng Vệ Chân tự giác có một sự tôn trọng mà ngay hắn cũng nhận ra. Ôm tiểu chủ tử cười đùa hồi, rồi mới đưa bé đến sân luyện võ xem vệ sĩ trong phủ luyện quyền. Mỗi lúc như thế này, Thành Khánh luôn mở to hai mắt, im lặng nằm trong lòng , nhìn chằm chằm những người luyện tập kia.

      Mặc Lan dẫn nhóm tiểu nha hoàn theo sau , căng thẳng quan sát tiểu chủ tử, thời thời khắc khắc đều dám qua loa, chỉ sợ Vệ đại nhân là nam nhân, động tác thô lỗ, đè lên tiểu chủ tử thì tốt.

      Vệ Chân rất cẩn thận với Thành Khánh, mặc dù được như phụ nữ, nhưng cũng rất che chở. Hôm nay thấy tiểu chủ tử tập trung tinh thần nhìn những người luyện võ, trong lòng hắn khỏi cảm thán, hổ là trưởng tử của điện hạ, từ lộ ra sự say mê võ học một cách nồng hậu. Nhất định khi trưởng thành được ông trời ưu ái,năng khiếu vô cùng, nhất ̣nh sẽ có thành tự lớn tỏng võ học.

      Đã mấy lần Mặc Lan bẩm báo với Mộ Tịch Dao , lo lắng tiểu chủ tử tiếp xúc với mấy thứ đánh đánh giết giết này quá sớm thì thỏa đáng lắm , nhưng lại bị Mộ Tịch Dao làm ngơ, thèm để ý, lại còn khen Vệ Chân đầu óc tốt, tìm được cách khiến cho cục phiền phức kia yên tĩnh lại.

      Trong nháy mắt hơn nửa tháng trôi qua, Mộ Tịch Dao hài lòng vì thấy Vệ Chân trở nên thoải mái khi ở Đan Như Uyển hơn, lúc này nàng ngồi một bên mỉm cười nhìn hắnđang nắm tay tiểu bánh bao , dạy bé trò ném đồ vào bình , thấy Triệu ma ma mang vẻ mặt nghiêm trọng bước nhanh vào.

      “Chủ tử, Tứ công chúa đến. Hách Liên chính phi mời ngài đến chính phòng chuyến.”

      Tứ công chúa? Mộ Tịch Dao cảm thấy rất quen . Sau đó khi nhìn đến bóng lưng bận rộn của Vệ Chân, a, nhớ ra rồi.

      Chẳng phải là con của Đức phi sao, Tứ công chúa Tông Chính Oánh. Lục điện hạ từng phái người đến ép mua chim ruồi của người ta mà. Hơn nữa mình còn nhúng tay đẩy Đức phi vào lãnh cung. Đây là oan gia tìm đến tận cửa rồi ư?

      “Chủ tử, có cần lão nô thay người từ chối ? Chỉ cần là người thân thể nặn nề, tiện vận động, nằm tĩnh dưỡng giường?” Lần này Tứ công chúa đến chắc chắn là có thiện ý, hơn nữa lại chọn lúc điện hạ rời kinh , vừa đến đòi gặp mặt trắc phi, việc quá rõ ràng thực khiến cho người ta khỏi đề phòng.

      “Nếu như thân thể nặng nề, vậy bổn cung tự đến thăm, cũng cần quá để ý lời trước đó. Hách Liên thị, ngươi có đúng ?” Tông Chính Oánh tự nhiên vào, theo sau là Hách Liên Mẫn Mẫn trầm mặt.

      Nha hoàn của hai người cũng theo sau lưng, trong nháy mắt phòng khách của Mộ Tịch Dao trở nên náo nhiệt.

      Vị Tứ công chúa này quá đáng, ở trong phủ hoàng tử mà tùy tiện như vậy, hơn nữa còn làm trái với ý của nàng, dẫn theo người xông vào Đan Như Uyển. Hách Liên Mẫn Mẫn là hoàng tử phi của Tông Chính Lâm, đương nhiên là hợp với Tông Chính Oánh, hai người cũng từng ngầm đấu mấy hiệp, mặt cười mà lòng mang theo đao, ai cũng rõ ràng.

      Mộ Tịch Dao vừa vén rèm che lên, đã thấy Xuân Lan bị người đè quỳ gối, sắc mặt lập tức thay đổi.

      Tông Chính Oánh vừa đến muốn ra oai phủ đầu rồi. Nghĩ ỷ vào thân phận, mình sẽ dám đối đầu trực tiếp với nàng ta sao?

      “Mộ trắc phi, Bổn cung đích thân tới thăm, tuy là thông cảm cho ngươi thân tể nặng nề, hà khắc bắt ngươi phải hành lễ , nhưng lễ nghi cơ bản trong trường hợp này thì vẫn nên có ?” Tông Chính Oánh hất hàm, liếc nhìn Mộ Tịch Dao, nếu phải mặt có ý cười, thì chỉ nhìn ánh mắt đầy hận thù này sợ dọa đến người khác rồi.

      Tông Chính Oánh vừa vừa đến vị trí chủ vị ngồi xuống, ép sát vào Mộ Tịch Dao dựa vào võng mềm nhưng hề có động tĩnh gì .

      Hách Liên Mẫn Mẫn khó chịu ngồi xuống cạnh Tông Chính Oánh, khí thế cũng chịu thua kém ai. Điện hạ có trong phủ, nàng cũng thể để cho người khác chà đạp phủ hoàng tử như thế này. Về chuyện giữa Mộ Tịch Dao và Tông Chính Oánh, nếu Tông Chính Oánh lợi hại, có thể thu phục con hồ ly tinh họ Mộ thì chỉ cần làm quá đáng, tất nhiên Hách thị cam tâm tình nguyện nhìn Mộ Tịch Dao bị chà đạp rồi.

      Tông Chính Oánh tuyệt đối thể kết làm đồng minh , cho dù thể diện ả có lớn đến đâu thì cũng thể sánh với thể diện của Điện hạ, thể yếu ớt làm hỏng danh tiếng của hắn. Kể cả khi lời nói có phần động chạm nhau, chắc chắn điện hạ trách tội.

      Mộ Tịch Dao chỉ im lặng trong chốc lát, mặt lộ ra mỉm cười khiêm tốn.

      “Thiếp tiếp đón chậm trễ, xin công chúa rộng lượng.” Tay trái chậm rãi vung lên, đưa mắt ý bảo Triệu ma ma hãy bình tĩnh, chớ vội vàng.

      Triệu ma ma lòng đứng theo sau, chủ tử ra hiệu, làm nô tài, nhất định phải theo sát hành động của chủ tử. Hơi cúi người, đỡ Mộ Tịch Dao chậm rãi đến trước mặt Tứ công chúa.

      Cách nàng ta khoảng năm bước, Mộ Tịch Dao quy củ quỳ xuống hành lễ.

      “Thiếp thỉnh an Tứ công chúa. Tạ ơn công chúa quan tâm , đặc biệt đến tận đây để thăm thiếp.”

      Hách Liên Mẫn Mẫn thấy thái độ khác lạ của nàng, vô cùng quy củ, ưỡn bụng to, cung kính đoan trang. Trong lòng hiểu người này có chủ ý gì đây?

      Tông Chính Oánh thấy người trước mặt vờ vịt, trong lòng càng hận hơn. Tiện nhân đáng chết , nếu phải tại nàng ta,thì tại sao đường đường là Tứ công chúa của Đại Ngụy như mình lại mất chỗ dựa mẫu tộc chỉ trong một ngày, trở thành vị công chúa đã thành gia nhưng thanh thế yếu nhất chứ?

      Vuốt ve roi ngựa tinh tế trong tay, ánh mắt nàng ta nhìn qua Mộ Tịch Dao quỳ gối cúi đầu, giấu được sự sảng khoái .

      Có được sủng ái đến đâu cũng là do nam nhân che chở, hôm nay có Tông Chính Lâm ở đây,chẳng phải vẫn trở thành gà trụi lông sao? Xúi giục Tông Chính Lâm đè đầu cuwoix ̉ mình, hôm nay nàng ta sẽ phải trả cả vốn lẫn lãi những tủi nhục mà mình phải chịu.

      Bản lĩnh che giấu của Lục điện hạ quá tốt, Tông Chính Oánh nghe được tử sĩ của phủ công chúa báo lại, biết được chim ruồi của mình được Mộ Tịch Dao nuôi trong sân, mỗi ngày đều bị thằng nhóc kia chơi đùa. Đây thực là bạt tai vào mặt mình mà, mỗi ngày đều đùa giỡn với chim ruồi quý giá của nàng, cho nên nàng muốn mượn cơ hội này để vũ nhục nàng ta.

      Tông Chính Lâm dám lấy chuyện nàng bao dưỡng tình nhân để uy hiếp mình, mình nhịn, cũng khiến cho mấy thứ quý giá tỏng phủ tan nát một hồi mới được ,phải tính sổ với lần cho xong. Hôm nay chọn Mộ thị, chẳng qua chỉ là bước đầu tiên hai bên xé rách mặt nhau mà thôi. Bức cho mẫu phi của nàng bị phế, thù này nàng bắt Mộ thị lấy mạng bù vào.
      minhhanhng, Sweet you, levuong16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :