1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. trangchjp

      trangchjp New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      11
      Phấn khích quá ..
      là truyện cứ xoay quanh Từ Tấn với Phó Dung mãi - thích thích nhưng cũng hơi có cảm giác ngấy :yoyo69:. Giờ quá là , rất chờ mong chương tiếp để biết bạn Thẩm Tình xuống đài như thế nào.:yoyo55:
      heavydizzy thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Cắt đúng khúc hay,hic hic.chờ mong cảnh hồ ly tinh bị rơi đài
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 177



      Lâm Thiều Đường rồi, Phó Hựu vào nhà trúc.

      chưa đóng cửa.

      Nhà trúc phân thành phòng trong phòng ngoài, dừng trước màn cửa trong phòng, nghe động tĩnh bên trong.

      thanh gì đều nghe thấy, lại có mùi thơm theo khe hở màn cửa bay ra.

      Phó Hựu mau chóng lui về sau, đợi khô nóng trong lòng bình phục xuống, lấy khăn bịt chặt miệng mũi, bước nhanh vào nhà.

      nhìn thấy giường thân ảnh yểu điệu nằm, thân bối tử thủy lục đáy trắng, váy dài, đưa lưng về phía nhàng cọ chân, như là ngứa người. Phó Hựu nhìn nhiều, ánh mắt đảo qua cửa sổ trong phòng đóng chặt, mau chóng rơi vào lư hương phía dưới bàn, nơi đó hương đốt được nửa đoạn ngón tay.

      Phó Hựu bước nhanh tới bàn.

      Thẩm Tình nhận thấy đúng, cưỡng chế rung động trong cơ thể, xoay người, vừa muốn hô tiếng "Đường biểu ca", lại nhìn thấy sườn mặt Phó Hựu trong trẻo. Trong đầu đột ngột dâng lên dự cảm ổn, Thẩm Tình tâm niệm xoay chuyển, giọng cầu xin: "Tam ca, ngươi cứu ta, ta bị người dẫn tới nơi này... Tam ca!"

      Phó Hựu nhìn cũng nhìn nàng, dập tắt hương rồi bưng lư hương nghênh ngang rời .

      Thẩm Tình khẩn trương vừa căng thẳng, lửa trong cơ thể dường như đột nhiên bị hắt dầu, hừng hực vọt lên, cháy đến mức nàng nổi, mềm nhũn ngã mặt đất, trong miệng từng tiếng hô Tam ca, mềm mà mị hoặc.

      Phó Hựu nghe thấy, nhưng chút động lòng, đem lư hương đặt tới bên cạnh bệ cửa sổ, từ bên ngoài đóng cánh cửa nhà trúc, phân phó đầy tớ bẩm báo Lâm thị, lại Đại Lý tự mời Hầu gia trở về.

      Thẩm Tình ra cái thủ đoạn hạ lưu này câu dẫn Lâm Thiều Đường, Phó Hựu có trăm ngàn loại thủ đoạn làm cho nàng sống bằng chết, nhưng nàng dù sao cũng là cốt nhục duy nhất mẫu lưu lại ở đời này, Phó Hựu muốn phụ thân đau càng thêm đau. chỉ muốn cho phụ thân nhìn ràng bộ mặt Thẩm Tình. Phó Hựu tin tưởng, thấy rồi phụ thân tuyệt đối lưu Thẩm Tình ngụ ở Hầu phủ nữa.

      Như vậy đủ rồi, muốn nhà cửa an bình, chỉ cần Thẩm Tình rời , nàng tốt hay xấu đều có quan hệ tới Phó gia.

      Nửa canh giờ sau, Phó Phẩm Xuyên vội vàng chạy về.

      Thẩm Tình bị Lâm thị phái ma ma tâm phúc bên cạnh đánh ngất mang về sương phòng.

      Phó Hựu tỏ ý bảo Phó Phẩm Xuyên nhìn hai thứ bàn, sầm mặt : "Buổi sáng ta Ngũ Phúc đường thỉnh an tổ mẫu, biểu muội đem mảnh giấy nhắn này đưa cho ta, ta cảm thấy ổn, lại lo lắng biểu muội cố chấp, quyết định gặp nàng lần, cùng nàng giảng đạo lý, ai ngờ biểu muội..."

      Phó Phẩm Xuyên phảng phất như nghe thấy, khó có thể tin nhìn chằm chằm vào mảnh giấy trong tay. Nét chữ Thẩm Tình đương nhiên nhận ra, tâm tư Thẩm Tình đối với nhi tử...

      Lão thái thái quả từng nhắc muốn đem Thẩm Tình hứa cho thứ tử, ban đầu cũng tán thành, cho đến khi Thẩm Tình có ý đồ câu dẫn Thái Tử.

      Phó Phẩm Xuyên buông xuống mảnh giấy xuống, tầm mắt rơi vào lư hương bên cạnh.

      Lâm thị ngơ ngác ngồi bên, theo ánh mắt của nhìn tới, mỏi mệt : "Hầu gia, việc này truyền ra ngoài đại phòng chúng ta đều dễ coi, ta phân phó đầy tớ, cho phép bọn họ tiết lộ nửa câu. Chỉ là, Nhuận Chi có người trong lòng, lão thái thái thế nhưng còn muốn tác hợp cùng biểu muội, thậm chí lấy ra thứ gì đó kia..."

      Phó Phẩm Xuyên nhắm hai mắt lại.

      Mẫu thân trong tay quả có thứ lên được mặt bàn ( hay ho), hồi phụ thân sủng ái Đỗ di nương, mẫu thân liền dùng loại thủ đoạn này níu kéo phụ thân, phụ thân phát giác rồi càng thêm muốn gặp mẫu thân, hai vợ chồng trở mặt thành thù.

      Vừa muốn chuyện, chợt nghe thê tử trầm thấp khóc ra: "Bà ấy là trưởng bối, ta nên bất kỳ lời bất kính nào, chỉ cầu Hầu gia sớm chút đem biểu nương gả ra ngoài, vùng khác cũng tốt, kinh thành cũng tốt. Nhuận Chi cho Tam phòng làm thừa tự, ta muốn nhân duyên của bị hỏng. Hành Chi bên người có thiếp thất, Nhuận Chi còn chưa thành thân, bên người lại muốn thêm quý thiếp, để cho Hàn gia nhìn chúng ta như thế nào? Nhuận Chi thích biểu muội cũng thôi , nhưng mà..."

      "Phu nhân cần thêm nữa, việc này là ta sơ suất." Phó Phẩm Xuyên lặng lẽ thở dài, quay người ra ngoài, tới cửa bình tĩnh : "Nha môn còn có việc, ta về trước. Nhuận Chi ngươi sắp xếp người, lập tức đưa biểu muội ngươi về Cám Châu, cần phải đem nàng an toàn đưa đến nơi, lại tự mình viết phong thư cho dượng ngươi, là biểu muội ngươi lớn, kinh thành có gia đình thích hợp, mời sắp xếp hôn ."

      xong rời .

      Phó Hựu hướng mẫu thân cáo từ, ra ngoài sắp xếp chọn người.

      Lâm thị sương phòng.

      Thẩm Tình còn hôn mê, mặt đỏ bình thường, vì danh dự nhà mình, Lâm thị cũng mời lang trung. Bây giờ nhìn tiểu nương tâm cơ thâm trầm này, Lâm thị muốn hắt thùng nước lạnh đánh thức nàng, cho nàng biết nàng sắp đối mặt với kết cục gì.

      Nhưng nàng làm thế, nàng muốn nghe Thẩm Tình khóc nháo, như vậy lặng yên mà là tốt nhất.

      Thẩm gia gia đạo sa sút, bất đắc dĩ từ kinh thành dọn về Cám Châu, bằng vào sản nghiệp tổ tiên ở bản địa cũng xem như gia đình giàu có, nhưng tiểu lo sợ ủy khuất nữ nhi, lúc sắp chết đem Thẩm Tình giao cho Hầu phủ. Nhưng tiểu chỉ sợ thể tưởng được nữ nhi của nàng ấy ý định đen tối, triệt để đắc tội Hầu phủ vốn đối đãi nàng như con ruột, bây giờ lập tức phải về bên người cha đẻ vốn chỉ có quan hệ máu mủ, có tình cảm nuôi nấng.

      Lâm thị cười cười, cuối cùng liếc mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Tình.

      Nàng tin tưởng, Thẩm lão gia cùng kế thất phu nhân của chọn người trong sạch cho trưởng nữ mĩ mạo này.

      Trước lúc mặt trời lặn, Thẩm Tình do Nhị quản gia Hầu phủ tự mình hộ tống ra khỏi kinh thành, về phần nàng ấy khi nào tỉnh lại, có thể khóc nháo hay , chỉ có người đưa nàng mới biết.

      Phó Dung cũng nhận được tin tức.

      Thẩm Tình làm cái gì, Phó Dung biết, nàng cũng quan tâm, nàng chỉ biết, Phó Bảo đời này cần vờ ngớ ngẩn nữa.

      Tâm trạng rất tốt, Phó Dung soi gương, mặc thử quần áo mới mùa hè, nhìn lát phân phó Lan Hương đem váy năm ngoái lấy ra ngoài.

      Nhưng nàng chưa bao giờ mặc thử quý xiêm y, Lan Hương buồn bực tìm, chọn mấy bộ năm ngoái Phó Dung mặc .

      Phó Dung ngại phiền hà thử đồ, cuối cùng đưa ra kết luận, lúc nàng mang thai tăng thêm mấy cân nhưng vẫn chưa hoàn toàn giảm xuống đâu.

      "Các ngươi đều chỉ biết lừa gạt ta!" Phó Dung trợn mắt khiển trách hai nha hoàn.

      Mai Hương Lan Hương liếc nhìn nhau, đều biết nên trấn an như thế nào.

      Bởi vì căn bản là cần trấn an a, vương phi nhà mình sinh xong ngắn ngủi tới 3 tháng khôi phục dáng vẻ như cũ. Các nàng xem ra, vương phi trước sau khác biệt duy nhất chính là bộ ngực càng lớn, nếu như phải dùng cây thước nhiều lần đo, các nàng mắt thường cũng nhìn ra vương phi mập chỗ nào.

      Dáng vẻ như vậy, các nàng rất hâm mộ đâu, vương phi là... ở trong phúc mà chẳng biết.

      "Đem nệm êm lấy ra, ta muốn luyện chân." Phó Dung nhìn chằm chằm vào chiếc gương hồi lâu, rốt cuộc mở miệng .

      " tại luyện?" Mai Hương giật mình hỏi.

      Phó Dung gật gật đầu, ngó nhìn sắc trời bên ngoài đánh giá, còn phải đợi Từ Tấn lát nữa mới trở về, đủ cho nàng luyện khắc , "Chuẩn bị tốt nước ấm, luyện xong ta muốn tắm rửa."

      Hai nha hoàn đành phải chia nhau sắp xếp.

      Phó Dung bước tới trước giường, hôn nhi tử còn ngủ.

      Rất nhanh chuẩn bị xong hết rồi, Phó Dung đem Mai Hương Lan Hương phái ra ngoài, thay bộ váy ngủ the mỏng nằm ở nệm êm luyện chân.

      năm luyện, rất nhanh thở hồng hộc.

      Bất quá vì muốn mau chóng khôi phục dáng người, Phó Dung vui vẻ chịu đựng vất vả, càng mệt, khoảng cách với eo thon chân trong quá khứ dường như càng gần bước.

      Nhắm mắt, nàng cắn môi kiên trì, quá mức chuyên chú, Từ Tấn vào khi nào cũng biết.

      Mĩ nhân nằm ngang dưới đất, váy áo mỏng ướt mồ hôi, đùi đẹp thon dài luân chuyển lắc lư, nhìn đến cả người bốc lửa.

      Từ Tấn thích nhất nhìn Phó Dung gây sức ép như vậy, xa cách năm thấy, hôm nay trở về thế nhưng nhìn no mắt, là kinh hỉ.

      tiếng động cởi quần áo, Từ Tấn chậm rãi ngồi xuống, ngồi lên quần áo của mình, tầm mắt dọc theo thê tử thượng thượng hạ hạ quan sát, sau đó trong lúc Phó Dung rốt cuộc mệt đến động nổi chân, xụi lơ ở nệm từng ngụm từng ngụm thở dốc bất thình lình đè lên.

      Phó Dung sợ tới mức phát ra tiếng thét chói tai!

      Từ Tấn kịp thời che miệng nàng: "Suỵt, đừng đánh thức nhi tử."

      Phó Dung nhìn chính mình bị bắt nâng hai chân lên, lại nhìn nam nhân quỳ ở trước mặt, vô lực khuyên can: "Vương gia đừng làm rộn, người ta đều là mồ hôi, đừng làm bẩn vương gia..."

      "Nùng Nùng mồ hôi cũng thơm ." Từ Tấn nhìn nàng cười, bỗng nhiên hướng phía trước thổi cái.

      Mồ hôi nhiều mới tốt, đều cần tốn công .

      nhanh như mưa to, Phó Dung vốn sức cùng lực kiệt, nào chịu được gây sức ép như thế, biết tránh thoát, Phó Dung giọng cầu xin: "Vương gia ngươi thả ta ra, chân ta mỏi, chàng, chàng để chân ta xuống được ?"

      Từ Tấn nhàng ấn ấn bụng nàng: "Nùng Nùng phải muốn mau chút gầy sao? Ta giúp nàng gầy."

      bộ nghiêm trang, lại hết sức vô sỉ.

      Phó Dung tức đến chen chân đá , chịu thành thành mà cho, Từ Tấn cố tình thích nàng như vậy, cũng né, cứ lo hết sức chăm chú mà thu thập nàng, đợi Phó Dung cuối cùng tia khí lực hao hết, lại ôm lấy chân nàng, giúp nàng xoa nắn, nhìn nàng bộ dáng yếu ớt, tức giận thở hổn hển mà thể làm gì được.

      Vì thế Phó Dung lần này luyện chân, theo kế hoạch cứng rắn duy trì khắc, kéo dài tới nửa canh giờ. Trong lúc đó Từ Tấn còn bắt nàng luyện cánh tay, luyện eo, Phó Dung như bại tướng bị bắt làm tù binh, đánh lại trốn được, chỉ có thể mặc cho người mài giũa.

      Trăn ca nhi tỉnh lại, Phó Dung ôm bú sữa cánh tay đều run rẩy.

      Từ Tấn sợ nàng làm ngã nhi tử, chủ động xin giết giặc, muốn giúp nàng ôm Trăn ca nhi.

      Phó Dung hung tợn nguýt cái, nằm dài giường uy nhi tử.

      Từ Tấn ngồi bên nhìn, giọng chuyện với nàng, trong thanh mang theo ám câm biếng nhác sau bữa ăn ngon: "Phụ hoàng bảo chúng ta ngày mai ôm Trăn ca nhi tiến cung, cho hai người nhìn."

      Đứa đầy tháng lần trước chịu nổi sức ép, tại lớn chút, là có thể ôm vào cung cho mẫu thân nhìn.

      Nghe chuyện nghiêm chỉnh, Phó Dung tạm thời hết giận, quay đầu hỏi: "Ngươi với phụ hoàng Trăn ca nhi xấu tính sao? Chớ để vào cung rồi Trăn ca nhi chịu cho phụ hoàng ôm, phụ hoàng sinh khí." Chỗ Thục phi, Phó Dung ngược lại sợ, chỉ sợ Gia Hòa đế so đo cùng trẻ con.

      Từ Tấn hôn khuôn mặt nàng diễm như đào lý, ôn nhu : " rồi, phụ hoàng còn khen có tính tình đâu, Nùng Nùng yên tâm, phụ hoàng thích cháu trai, so đo chuyện này ."

      Phó Dung cúi đầu, nhìn tiểu tử trong ngực ăn, nhàng sờ sờ đỉnh đầu : "Trăn ca nhi nghe thấy , ngày mai chúng ta phải vào cung gặp Hoàng tổ phụ, Trăn ca nhi nhìn thấy Hoàng tổ phụ phải nghe lời a, ngươi làm Hoàng tổ phụ cao hứng, mới thích ngươi đâu."

      Trăn ca nhi môi buông, đen mắt to lúng liếng tò mò nhìn chằm chằm vào mẫu thân, hiểu mẫu thân gì.

      Phó Dung thích vô cùng, uy xong nhi tử, nàng cũng khôi phục chút khí lực, ôm lấy tiểu tử hôn.

      Từ Tấn lớn đều thích, sau lát phân phó bọn nha hoàn đem cơm chiều đặt trong phòng.

      Bọn nha hoàn lui ra ngoài, Phó Dung vừa muốn xuống giường, Từ Tấn đè bả vai nàng lại, cười : "Hôm nay Nùng Nùng vất vả, ta đút cho nàng."

      chủ động lấy lòng, Phó Dung hưởng thụ quá phí, cười dịu dàng nhìn .

      Đêm nay phòng bếp làm mì nước gà xé, mùa hè trời nóng, mặt cũng hơi nóng, Từ Tấn nhấc sợi mì dài vòng vài cái, để mì sợi gần như đều quấn ở chiếc đũa, lại dùng đĩa sứ tiếp lấy, đưa tới trước mặt Phó Dung.

      bình thường phóng đãng vô sỉ, ôn nhu chu đáo săn sóc, Phó Dung cười ngọt ngào: "Vương gia tốt." xong há mồm đón lấy.

      Từ Tấn mắt phượng híp lại, đột nhiên đem chiếc đũa lui trở về.

      Phó Dung ngơ ngác, giương mắt thấy nam nhân cười đến hư hỏng, nhất thời giận chỗ trút.

      Từ Tấn vội vàng lại đưa trở về: "Ăn , lần này đùa nàng ."

      Phó Dung cắn cắn môi, quyết định lại tin lần.

      nghĩ Từ Tấn vẫn đem chiếc đũa chuyển rồi.

      Phó Dung tức đến vừa muốn mắng , bên thân đột nhiên truyền đến Trăn ca nhi cười khanh khách ra tiếng. Phó Dung quay đầu, liền thấy tiểu tử thối nhìn phụ thân cười đâu, lộ ra lợi hồng phấn nộn, đôi chân ngắn ngủn vui vẻ loạn đạp.

      Phó Dung vừa tức lại buồn cười, cúi đầu cắn khuôn mặt nhắn.

      Từ Tấn thấy, nuốt nuốt nước miếng, nhân lúc Phó Dung nháo nhi tử vụng trộm đem chiếc đũa đưa tới trong miệng mình, lại nhanh chóng chọn sợi.

      Trở về theo nàng luyện chân nửa ngày, cũng đói bụng...
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng53 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ngọt ngào quá, ê cả răng :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Ta muốn biết lúc Thẩm Tình tỉnh lại biết mọi vc quá , trời ơi cho ta hả hê 1 chút
      heavydizzy thích bài này.

    5. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Ta h ko ăn được ngọt rồi, chỉ mong có màn đấu trí mà xem ^^, tks nàng nghe @heavydizzy
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :