1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 175



      Hầu phủ truyền đến tin vui, Phó Bảo tạm thời đem chuyện nàng và Lâm Thiều Đường được tự nhiên ném ra sau đầu, rửa mặt xong thu thập phen liền muốn về nhà.

      Phó Dung để nhũ mẫu chiếu cố Trăn ca nhi, nàng ra ngoài tiễn người, đường giọng dặn dò: "A Bảo, thích người phải tận lực tin tưởng , có chứng cớ xác thực, ngươi hoài nghi lần hai lần sao, nếu nhiều lần, phiền chán. Ngươi nghĩ xem, nếu như ta có ngày tín nhiệm ngươi, cảm thấy ngươi làm chuyện có lỗi với ta, nhiều lần oan uổng ngươi, ngươi có thể khổ sở hay ?"

      Phó Bảo bĩu bĩu môi, "Tam tỷ tỷ nhàng linh hoạt, ngày nào ngươi nhìn thấy vương gia ở bên người khác, ngươi có thể mất hứng hay ?"

      "Nhưng ta nhìn thấy a."

      Phó Dung vỗ vỗ tay nàng, "Ngươi cũng nhìn thấy, ngươi chỉ thấy Thẩm Tình đứng cười ở bên cạnh Thiều Đường, cũng biết hai người cái gì, nếu như ngươi nhìn thấy hai người có động tác thân mật, vậy ta nhất định đứng ở phía ngươi, giúp ngươi tìm vị phu quân tốt, triệt để quên . Nhưng Thiều Đường có a. A Bảo ngươi nhớ kỹ, nam nhân cũng cần chúng ta dỗ, tựa như lần kia lão thái thái đưa hai nha hoàn cho vương gia, ngươi còn có ấn tượng sao?"

      Phó Bảo gật gật đầu. Lão thái thái nhàn rỗi tự tìm việc, liên lụy phụ thân quỳ xuống đất bồi tội, nàng đương nhiên nhớ.

      "Nếu đổi lại là ngươi, ngươi làm như thế nào?" Phó Dung cười hỏi.

      Phó Bảo hừ : " cần, trượng phu của ta, bà ấy dựa vào cái gì đưa nha hoàn đến?"

      Phó Dung gõ đầu nàng cái: "Biết là ngươi như vậy, đó là trưởng bối, cần chẳng phải là điều tiếng cho mình? Lúc ấy ý nghĩ đầu tiên trong đầu ta là mất hứng, sợ vương gia chạm vào hai nha hoàn kia. Nhưng chuyển mắt lại nghĩ, ta biết vương gia thích ta, ta tin tưởng chạm vào người khác, vậy ta thuận thế đồng ý hai người kia như thế nào? Vương gia tới đón ta, ta giận dữ với , cũng giở sắc mặt thối, trêu ghẹo tỏ ý bảo bên kia có thêm hai nha hoàn. Vương gia nhìn ra ta tín nhiệm , lúc ấy liền đem hai người đưa trả về bên người lão thái thái. Cho nên a, người chân chính thích ngươi tuyệt đối làm cho ngươi chịu ủy khuất, ngươi tín nhiệm , cao hứng đối với ngươi càng tốt, trở về nghe chút xem Thiều Đường như thế nào , đừng oan uổng ."

      Phó Bảo trong đầu có chút loạn, mờ mịt theo Phó Dung cùng nhau vòng qua tường xây làm bình phong ở cổng, trước mặt đụng phải Từ Tấn.

      Phó Dung kinh hỉ hỏi: "Vương gia hôm nay tại sao trở về sớm như vậy?"

      Phó Bảo ngoan ngoãn hô tiếng "Tam tỷ phu", nhìn chằm chằm vào nam nhân cao lớn tuấn mĩ đối diện, như muốn nhìn thấu .

      Từ Tấn phát tiểu nương khóe mắt còn đỏ, ánh mắt nhìn cũng có chút cổ quái, đợi Phó Bảo rồi, hỏi Phó Dung làm sao vậy.

      Phó Dung sao có thể đem tâm muội muội trong nhà cho biết, cười : " liên quan tới chàng, vương gia đừng hỏi ."

      Từ Tấn chỉ thuận miệng nhắc câu, Phó Dung cũng đem chuyện này ném sang bên, "Nhi tử tỉnh chưa?"

      "Tỉnh rồi." Nhắc tới nhi tử, Phó Dung thanh đều ôn nhu xuống.

      Từ Tấn yên tâm, nắm tay nàng : "Nhuận Chi đỗ Thám Hoa nàng hẳn biết rồi ? Lúc trước phụ hoàng còn cùng ta khen lần, Phó gia biết cách dạy con, qua 2 năm nếu cháu trai lớn được dạy dỗ tốt, cho làm thư đồng cho Trăn ca nhi chúng ta."

      Phó Dung ngoài ý muốn nhìn , lập tức nhịn được phì cười.

      Đại lang còn chưa vững đâu, nhi tử nhà mình đến bò cũng chưa biết, Gia Hòa đế nghĩ đến lâu dài. Bất quá con nối dõi của vài vị vương gia tương lai đều phải ngự thư phòng đọc sách. Nếu tiểu bối nhi trong nhà có thể được chọn làm thư đồng cho hoàng tử, hoàng tôn, gia đình huân quý đều coi là vinh quang, Đại lang làm thư đồng cho Trăn ca nhi, Lâm thị có lẽ bất mãn.

      Nhưng Phó Dung rất nhanh thu hồi nụ cười.

      Đại lang là trưởng tôn của đại phòng Hầu phủ, theo lý cùng Thái Tử bên kia quan hệ càng gần, Gia Hòa đế lại muốn cho Đại lang làm thư đồng của Trăn ca nhi, có phải trong lòng cũng quá xem trọng Hủ ca nhi của Thái Tử phi? Về phần Chương ca nhi của Phó Ninh, dù sao cũng là thứ tôn, Gia Hòa đế có chọn thư đồng tốt đương nhiên trước hết phải nghĩ tới đích tôn.

      Nàng ngửa đầu nhìn Từ Tấn.

      Từ Tấn biết nàng nghĩ được vòng, rất hài lòng nàng thông minh, cúi đầu hôn nàng: "Vẫn là Nùng Nùng biết sinh con."

      muốn nhi tử, nàng liền sinh cho tiểu tử mập mạp,khỏe mạnh, đáng , lại được phụ hoàng coi trọng.

      ~

      Bên kia Phó Bảo trở về Hầu phủ, chạy thẳng tới chính phòng.

      Các nam nhân có quan hàm người còn bận rộn trong nha môn, ngoại trừ hai người Phó Hựu, Lâm Thiều Đường, trong phòng tất cả đều là nữ quyến, khen ngợi Phó Hựu hết lời.

      "Ngươi nha đầu này, cuối cùng cũng biết trở lại." Lâm thị hướng Phó Bảo vẫy tay, tỏ ý bảo nữ nhi đến ngồi vào bên cạnh mình, cả mắt đều là tươi cười: "Biết tin vui của Tam ca ngươi chưa?"

      Phó Bảo cũng nhìn phía ánh mắt Lâm Thiều Đường mong chờ, tầm mắt tất cả đăt người ca ca nhà mình lắc lư: "Đương nhiên nghe , bất quá ta sớm đoán được Tam ca đỗ cao, Tam ca đọc sách nghiêm túc a, cũng có nhàn rỗi vẽ tranh, câu cá cho ai ."

      Lời này chua chát, ngoại trừ đại lang ngồi đùi mẫu thân, mọi người trong phòng đều hiểu Phó Bảo tới ai.

      Kiều thị Tam phu nhân thiện ý mà cười.

      Lâm Thiều Đường xấu hổ cực kỳ, cúi đầu nhìn dưới chân, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ.

      Lâm thị trong lòng oán giận nữ nhi hiểu chuyện, bảo nàng ôm Đại lang ra bên ngoài chơi.

      Phó Bảo vừa vặn muốn ở cùng chỗ với Lâm Thiều Đường, nghe lời ra, đem đại lang đặt vào trong xe gỗ, đẩy ra khỏi viện.

      Lâm Thiều Đường thấy Phó Tuyên Phó Mật theo, trong lòng vui vẻ, sau lát tìm cớ chạy ra ngoài, rất nhanh ở dưới gốc cây đinh hương nhìn thấy nương bẻ hoa cho đại lang, thân váy dài thêu hoa theo gió nhàng phất động, đẹp như bức tranh.

      "Bảo Bảo." Sợ nàng trốn , Lâm Thiều Đường bước chân vụt chạt tới, xác định Phó Bảo chạy cũng có thể ngăn cản, mới giọng kêu, "Bảo Bảo đừng nóng giận, hôm đó đều là lỗi của ta, sau này mặc kệ lão thái thái dùng lý do gì tìm ta, ta đều , nàng đừng để ý tới ta nữa được ?"

      Phó Bảo ngồi ghế dài, đem hoa mới bẻ đưa cho cháu chơi, bẫng hỏi: "Cái thùng cá kia là làm sao vậy?"

      Lâm Thiều Đường vội vàng giải thích lần.

      Biết được lại là Thẩm Tình chủ động đặt ở bên cạnh , Phó Bảo rốt cuộc tin tưởng lời Phó Dung , Thẩm Tình quả muốn cùng nàng cướp người đâu.

      Nàng nên làm thế nào?

      Phó Bảo ngẩng đầu, nước mắt ngừng rớt xuống: "Ta mặc kệ nàng ấy có phải cố ý tiếp cận ngươi hay , ta chính là muốn nhìn ngươi theo nàng ấy. Thẩm Tình cũng được, người khác cũng được, ta muốn thấy ngươi bồi các nàng ấy câu cá vẽ tranh, muốn thấy ngươi cười với các nàng. Ta biết ta giảng đạo lý, nhưng ngươi là người trong lòng ta, ta hi vọng ngươi chỉ đối tốt với mình ta. Giống Đại ca Tam ca vậy, đối với tất cả nương khác họ đều kính nhi viễn chi. Bằng ta trong lòng khó chịu, ta nhịn được lo lắng ngươi có phải thích các nàng ấy hay . Ta chính là giảng đạo lý như vậy, biết năng như các nàng ấy. Hôm nay ta đều với ngươi, nếu ngươi có thể làm được như thế ta tiếp tục thích ngươi, nếu người làm được, vậy tìm nương tốt ôn nhu hiểu chuyện thôi, ta cũng đổi sang thích người khác!"

      Thích chính là thích, thích liền tránh xa chút, nào có cong cong vòng vòng nhiều như vậy? Nàng muốn phí tâm tư kia, nàng chỉ hi vọng Đường biểu ca vĩnh viễn vây quanh nàng, làm được ngày nàng thích ngày, làm được, nàng thích nữa là xong.

      Trong lòng nghĩ thông suốt, nước mắt lại càng ngày càng nhiều, sợ bị cháu nhìn thấy, Phó Bảo quay người , che miệng lại để cho mình khóc thành tiếng.

      Lâm Thiều Đường chưa từng thấy nàng khóc đến đáng thương như vậy.

      Trước kia hai người cãi nhau, đều là vì số việc vụn vặt, ví như thả diều tốt, ví như đem hai cây vải nàng cố ý tặng ăn hết phần nàng, nàng giống như đứa trẻ, dễ dàng tức giận cũng dễ dàng bị dỗ. Về mặt tình cảm, Lâm Thiều Đường từng tiếp xúc với các nương bên cạnh, ra ngoài phải có người biểu là thích , đều cự ngoài ngàn dặm. Thẩm Tình bên kia, bởi vì Thẩm Tình cùng lão thái thái ở chỗ, lại là thân thích, Lâm Thiều Đường căn bản nghĩ đến phương diện kia. Cho nên Phó Bảo tức giận, cũng chỉ cho là Phó Bảo bởi vì đơn thuần chán ghét Thẩm Tình mà thôi, nghĩ liên quan đến .

      Mãi đến khi Phó Tuyên dùng những lời đó nhắc nhở .

      Phó Bảo là bởi vì ghen mới tức giận.

      Bởi vậy là sai rồi. làm cho Phó Bảo bất an, làm cho nàng ủy khuất, làm cho nàng khóc thành như vậy, chính là lỗi của .

      Nhưng Lâm Thiều Đường trong lòng lại nhịn được mà cao hứng.

      Phó Bảo vẫn luôn giống như đứa , hai người cho tới tại, tất cả đều bởi vì vẫn dây dưa nàng, hồi cho phép nàng chơi cùng nam hài khác, thậm chí cùng Phó Hựu cướp lực chú ý của nàng. Tới sau này bên cạnh nàng chỉ có người nam nhân là , cho dù nàng gật đầu cam chịu nàng thích , Lâm Thiều Đường cũng nhịn được hoài nghi, nàng dường như vẫn là đứa , hiểu được thích là gì sao?

      Hôm nay nàng khóc thành như vậy, Lâm Thiều Đường tâm cuối cùng cũng chạm đất, nàng hiểu, nàng cũng muốn độc chiếm .

      Yên tâm về sau thể bằng lời tự trách đau lòng.

      "Bảo Bảo đừng nhảm, ta chỉ thích nàng, ta thích xem nàng giảng đạo lý, nhìn nàng tức giận sau đó ta lại dỗ nàng." ngồi xổm xuống trước mặt nàng, đưa tay giúp nàng lau nước mắt, "Đừng khóc nữa, ta biết ta làm sai chỗ nào, nàng yên tâm, sau này ta cùng nữ tử bên cạnh lời, ta chỉ lòng trông giữ nàng."

      Toàn bộ Hầu phủ, Phó Bảo mới là người để ý nhất, nếu như kính trọng lão thái thái nhất định đắc tội Phó Bảo, lão thái thái kia tính là gì?

      "Ta tin!" Phó Bảo bỗng nhiên đẩy tay ra, đỏ khóe mắt oán : "Lần trước ngươi đáp ứng ta chuyện với nàng. Kết quả đâu, ngươi hướng nàng bồi tội, nàng ta ngươi giúp ta, ngươi còn cùng nàng bồi tội! Ngươi cút , ngươi tìm nàng được rồi !"

      Càng càng tức, Phó Bảo hung hăng đẩy bả vai thiếu niên phen.

      Lâm Thiều Đường nửa ngồi , đột nhiên mất cân bằng, bản năng mà nắm lấy tay Phó Bảo, Phó Bảo vốn nghiêng về phía trước, bị kéo như vậy, tự chủ được ngã theo ra ngoài, nằm ở người .

      Hai mắt nhìn nhau, Phó Bảo ngây ngẩn, hoảng thủ hoảng cước muốn đứng lên.

      Lâm Thiều Đường hiểu được, lần này nếu dỗ tốt, nàng chỉ sợ càng ngày càng tức, trong lòng khẳng định cũng khổ sở.

      Cũng biết dũng khí ở đâu ra, Lâm Thiều Đường ôm chặt lấy eo nàng, cho nàng , vội vã tỏ cõi lòng: "Là ta đúng, nên tùy ý người khác khi dễ nàng, Bảo Bảo nàng cho ta cơ hội nữa. Lần sau nàng ấy dám nàng năng lỗ mãng, ta giúp nàng mắng nàng ấy, dượng nếu như bởi vì nàng ấy cáo trạng mà phạt nàng, chúng ta cùng nhau chịu phạt."

      "Cáo trạng cái gì?" Phó Bảo nghi hoặc quên giãy giụa.

      Lâm Thiều Đường nhìn mắt nàng : "Nàng chỉ trích nàng ấy tuân theo quy củ, nàng ấy cam lòng chịu nhục với dượng, nàng xem dượng có thể mắng nàng hay ?"

      Phó Bảo ngơ ngác, nghĩ tới phụ thân tính tình bảo thủ, đột nhiên chột dạ: "Ngươi, ngươi hướng nàng ấy bồi tội, là vì muốn tốt cho ta?"

      Lâm Thiều Đường bất đắc dĩ : "Nàng từ sợ bị dượng giáo huấn, ta cũng thói quen thay nàng chùi mông (dọn dẹp)."

      cũng là lời trong lòng. Phó Bảo hồi ham chơi thích gây họa, lo lắng bị mghiêm phụ giáo huấn, mấy lần đều là Lâm Thiều Đường thay nàng chịu tội, có điều Lâm Thiều Đường cùng Phó Bảo quá thân thiết, nhất thời quên hai người đều trưởng thành, có mấy lời ra... dễ dàng làm người ta dừng ở ý tứ mặt chữ.

      Phó Bảo đỏ mặt giống đào, lắp ba lắp bắp giải thích: "Ai cần ngươi giúp ta... ngươi thả ta ra!" Càng giải thích càng xấu hổ, lại giãy giụa.

      Lâm Thiều Đường sửng sốt lát mới ý thức được mình sai chỗ nào, mà tại tay ôm eo của nàng, chuyển xuống dưới chính là ... của nàng.

      Ý nghĩ xuất , thiếu niên lang ngây ngô thân thể lập tức có biến hóa, sợ bị Phó Bảo phát giác, vội vàng đem người đỡ dậy.

      Phó Bảo mau chóng lui về ghế, lấy khăn lau ra nước mắt lau còn sót lại mặt, tức giận đuổi : "Ngươi ."

      "Nàng tức giận nữa?" Lâm Thiều Đường ngồi xổm hỏi.

      Phó Bảo hơi mím môi, nguýt cái: "Còn có lần nữa, ta để ý tới ngươi , ngươi có dễ nghe ta cũng tin."

      Lâm Thiều Đường thở phào hơi, tiếp theo liền nhấc tay thề với trời , "Ta cam đoan, tuyệt có lần sau, về sau Bảo Bảo cái gì chính là cái đó, nàng cho ta làm, tất cả ta đều làm."

      Phó Bảo hừ tiếng, quay đầu nhìn cháu, lại thấy tiểu tử hai tay chống lên thành xe gỗ, tò mò lại mờ mịt nhìn chằm chằm vào bọn họ.

      Phó Bảo mặt nóng lên, nhéo nhéo mũi : "Nhìn cái gì mà nhìn, thôi, trở về."

      Đại lang ngẩng đầu hướng nàng cười: "Bảo Bảo!" (trong tiếng Trung, Bảo Bảo cũng có nghĩa là cục cưng)

      Phó Bảo nghệch mặt, quay đầu tìm đầu sỏ gây nên tội, Lâm Thiều Đường co cẳng chạy mất.

      Nàng tức đến dậm chân, nhìn bóng dáng thiếu niên chạy trốn, trong lòng lại vui mừng.

      Sập tối tin tức thanh mai trúc mã hòa hảo truyền đến Ngũ Phúc đường.

      Thẩm Tình kinh ngạc, Phó Bảo sao lại nhanh như vậy tha thứ cho Lâm Thiều Đường. Lấy hiểu biết của nàng về Phó Bảo, Phó Bảo ít nhất còn phải trong thời gian dài mới có thể bỏ qua cho Lâm Thiều Đường.

      Cũng may, nàng ngay từ đầu cũng có ý định dựa vào mấy lần hiểu lầm chia rẽ được hai người.

      "A Hỉ, tiến vào trải giấy mài mực, ta muốn luyện chữ."

      A Hỉ lập tức liền từ gian ngoài vào trong.

      Nhìn thân ảnh tiểu nha hoàn bận việc, Thẩm Tình lại cảm thấy may mắn. Lúc trước vì lấy lòng Phó Bảo, nàng cố ý học chữ của Phó Bảo, chủ động giúp nàng ấy ứng phó việc học với tiên sinh. Nhân quả tuần hoàn, hồi Phó Bảo chiếm chỗ tốt của nàng, lại nhận phần tình cảm kia của nàng. Bây giờ nàng đành phải tự mình đòi về.

      PS: Các cao thủ gia đấu, đoán kế hoạch của Thẩm Tình nào, cuối cùng bạn ý thành công hay ko?????
      Last edited: 22/11/16

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Hồ ly tinh nổi điên,cái gì cũng có thể làm,k chịu phấn đấu toàn cướp,đúng là ngu tột cùng,nếu cứ ngoan hiền biết đâu lại đc làm chị dâu phó bảo rồi

    3. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      aizz chắc mụ thẩm tình này lại giả chữ viết thư tình rồi mua chuộc tên nào đó để vu oan cho Phó Bảo ko giữ phẩm hạnh, câu kết với nam nhân ý mà :v
      tks nàng edit :) mọi ngày dọc bằng đt lười comt hnay dùng máy tính phải viết comt bù nàng :)
      Kemmut thích bài này.

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Chẳng có nhẽ Thẩm Tình lại bắt chước được nét chữ của Phó Bảo rồi viết thư hẹn gặp Lâm Thiều Đường sau đó sắp xếp để cho mọi người "ngẫu nhiên" bắt gian của ả và Thiều Đường. Bà này lắm mưu nhiều kế quá.
      stella2412Chris thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Vở cũ diễn lại trong các truyện, lại giả chữ hẹn gặp sắp xếp trò hay rồi, ta đoán nàng ta k thành công

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :