1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Trâu, Chris, Halie.hp2 others thích bài này.

    2. hoaibt

      hoaibt New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      9
      Bạn ơi cố lên nhé
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      @Ngân Nhi sao tỉnh quá zậy? Nàng ́ tình bị dụ 1 chút mờ :yoyo44::yoyo44:
      Halie.hpNgân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 61.1

      Lâm Tam Tư chơi với Tiểu Thần Hi lát rồi mệt mỏi tựa vào lòng Hoắc Dực, nhìn Lý tẩu nhận lấy Tiểu Thần Hi rồi cẩn thận đưa cho nữ tử trẻ tuổi bế.Nữ tử này mới đến được lúc, gương mặt thanh tú, làn da trắng nõn, bộ ngực căng to, Lâm Tam Tư nhìn là biết đối phương là vú em, khỏi khẽ nhíu mày.

      Hoắc Dực ôm Lâm Tam Tư vào lòng, nghe thấy nàng : “Điện hạ, ta muốn tự mình cho Thần Hi ăn sữa.”

      Hoắc Dực nhìn Lâm Tam Tư cắn môi, lông mày nhíu lại, khiến cho người ta nhìn mà mềm lòng.Vòng tay ôm chặt nàng hơn chút, : “Vì sao?”

      Lâm Tam Tư đương nhiên biết rằng, hài tử của hoàng tộc phải tách ra khỏi mẹ ruột rồi đưa vào hoàng cung cho người khác chăm sóc, cả năm chẳng được ở cùng mẫu thân được mấy lần.Nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới có ngày con của nàng cũng giao cho người ta nuôi nấng, trong lòng hề thấy vui vẻ, con là của nàng, nàng muốn tự mình nuôi con lớn khôn, muốn bỏ qua bất cứ khoảnh khắc nào của con.

      Tuy nhiên bây giờ Lâm Tam Tư vẫn chưa có dấu hiệu ra sữa, nếu như bảo vú em Tiểu Thần Hi có sữa uống, phải làm sao đây?

      Lâm Tam Tư vặn vẹo người, đổi tư thế khác thoải mái hơn trong lòng Hoắc Dực, dựa vào lồng ngực to lớn của , nàng bỗng cảm thấy an tâm hơn. “Nếu sinh con ra sao lại giao con cho người khác nuôi chứ? Như thế trở nên xa lạ, ta nhớ khi ta còn , trong nhà hề có vú em, chỉ có mình mẫu thân ta nuôi ta khôn lớn, cho nên tình cảm giữa ta và mẹ vô cùng thắm thiết.”

      Hoắc Dực hiểu nội tâm của nàng, mím môi cười : “Nàng lo nếu giao con cho vú em ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai mẹ con nàng sao?”

      “Bất luận nhiều hay ít chắc chắn cũng bị ảnh hưởng.” Lâm Tam Tư gật đầu đáp, ngẩng mặt lên nhìn Hoắc Dực: “Cho nên ta muốn tự mình nuôi con, điện hạ đáp ứng ta được ?”

      Hoắc Dực từ bị tách ra khỏi mẹ ruột, nỗi tiếc nuối vì gần gũi ít mà xa cách nhiều này hiểu hơn ai hết, im lặng vài giây liền : “Nàng tự quyết định .”

      Lâm Tam Tư ngờ là Hoắc Dực lại đồng ý nhanh như vậy, lập tức : “Điện hạ tin tưởng ta như vậy sao?”

      thế nào?” Hoắc Dực nhíu mày, dáng vẻ tràn đầy thương: “Nếu ta đáp ứng nàng tối nay liệu nàng có ngủ được ?”

      “Nào có!” Lâm Tam Tư cười , ôm tay Hoắc Dực lắc lắc: “Ta là người hay giận dỗi như vậy sao!”

      Mùi hương cơ thể nhàng của nàng theo động tác của nàng mà tỏa ra, phảng phất đầu mũi Hoắc Dực. ôm chặt Lâm Tam Tư, : “Để đáp lễ, nàng cũng đáp ứng với ta chuyện được ?”

      “Chuyện gì?”

      “Ta phải vào cung chuyến, nàng ở nhà phải nghỉ ngơi tốt.” Hoắc Dực xong, thấy Lâm Tam Tư định mở miệng lại tiếp: “Chờ nàng nghỉ ngơi cho khỏe lại, Lý tẩu để nàng bế con, ta bảo vú em .”

      Lâm Tam Tư mỉm cười, người ta ánh mắt của Hoắc Dực có thể nhìn thấu lòng người, quả là như vậy, trong lòng nàng nghĩ gì Hoắc Dực cũng biết! Bất quá Hoắc Dực an bài như vậy nàng cũng an tâm hơn, vừa mới sinh con nên cơ thể còn yếu, tạm thời nàng chưa thể chăm sóc cho con, với lại sữa cũng có, nên vú em giờ chưa thể được.

      “Được, điện hạ yên tâm.” Lâm Tam Tư nhàng xoay người cách Hoắc Dực ra chút: “Ta nằm yên nhúc nhích giường, chờ điện hạ trở lại có được ?”

      Hoắc Dực nhếch môi cười, nụ cười lên cả trong đôi mắt, giống như cơn gió xuân thổi vào mặt, “Nếu vậy tốt.”

      Lâm Tam Tư nhìn nụ cười tuấn lãng của Hoắc Dực, cố gắng dùng sức chống tay lên hôn lên môi Hoắc Dực cái.

      Hoắc Dực ôm Lâm Tam Tư có ý định muốn nằm xuống, bắt nàng nhìn thẳng vào mình, cười : “Dám đánh lén ta?”

      Lâm Tam Tư cũng cười theo: “Ta quang minh chính đại mà chàng lại là đánh lén ư? Coi như là đánh lén cũng là học từ điện hạ đấy!”

      Hoắc Dực dùng ánh mắt thỏa mãn nhìn Lâm Tam Tư, gần đây kỹ thuật hôn của nàng tăng cao, vừa rồi mới chỉ hôn cái thôi cũng đủ khơi dậy dục vọng của rồi, nhưng nét mặt vẫn ra vẻ bình tĩnh, chút biến hóa cũng thấy.

      Hoắc Dực nhếch môi, tà mị cười : “Nếu học tập ta rồi, vậy bây giờ vi sư có lệnh, đồ nhi có nghe theo ?”

      Lâm Tam Tư lúng túng : “Điện hạ muốn làm gì?”

      Hoắc Dực chậm rãi đáp: “Tuy nàng rất có tiến bộ, nhưng được kiêu ngạo, vẫn phải chăm chỉ luyện tập, như thế mới đạt được kết quả tốt nhất.” Dừng lại chút, ánh mắt thâm trầm của khóa chặt Lâm Tam Tư, con ngươi đen như mực làm mê hoặc lòng người, cho phép nàng cự tuyệt: “Luyện, với, vi, sư, , lần, nữa!”

      Lâm Tam Tư: “Điện hạ…”

      “Hửm?”

      “Ưm…Được rồi…Lại lần nữa nha…A… phải chỉ lần thôi sao? Điện hạ chơi xấu…”

      Hoắc Dực hôn đủ rồi mới chịu để Lâm Tam Tư nằm xuống nghỉ ngơi, còn mình ra bình phong cầm lấy áo choàng rồi ra cửa.

      Lâm Tam Tư nằm giường hỏi: “Điện hạ vào cung làm gì vậy?”

      Hoắc Dực có phần bất đắc dĩ : “Các thái y trong cung vào phủ rồi, ta muốn gặp phụ hoàng để ràng.”

      Lâm Tam Tư biết được Hoắc Dực tiến cung là vì chuyện nàng sinh con, trong lòng có phần thấp thỏm bất an, nhất thời biết gì, chỉ kinh ngạc mở to mắt nhìn.

      Hoắc Dực thấy thế liền để lại áo choàng về chỗ cũ, ngồi xuống giường : “Ta giấu diếm chuyện nàng mang thai, phải vì thân phận của nàng, cũng phải vì ai, mà là ta muốn đặt nàng vào tình thế nguy hiểm.Nếu bị người của phụ hoàng biết nàng mang trong mình cốt nhục của ta, cho dù ta có an bài cẩn thận thế nào nữa cũng thể bảo vệ nàng chu toàn, cho nên ta mới chọn cách giấu diếm.Kinh thành rộng lớn, ta có năng lực khống chế toàn bộ mọi thứ, nhưng riêng ở phủ thái tử, chuyện phong tỏa tin tức là rất dễ dàng.Chỉ có điều là, nàng có cảm thấy ủy khuất ?” Hoắc Dực dịu dàng hỏi.

      Lâm Tam Tư ngờ là Hoắc Dực lại chân thành với nàng chuyện này, lập tức thò tay từ trong chăn ra, nắm lấy bàn tay to lớn của Hoắc Dực, đáp: “Sao ta lại cảm thấy ủy khuất chứ? Điện hạ, ta biết chàng làm tất cả đều là vì muốn tốt cho ta mà.”

      Hoắc Dực nắm lấy tay nàng, nhàng cười: “Hôm nay nàng bình an sinh hạ Thần Hi, ta cũng nên cho phụ hoàng biết rồi.”

      Lâm Tam Tư nghe nhắc đến hoàng thượng tay khỏi run lên, người đế vương cao cao tại thượng kia, chính là người đem cha mẹ nàng nhốt vào đại lao, chỉ e là giờ phút này ông ta cũng biết chuyện của Thần Hi rồi.Hoắc Dực phát ra cảm xúc của nàng, liền vỗ mu bàn tay nàng, : “Nàng yên tâm, hết thảy đều có ta.”

      Lâm Tam Tư tuy trong lòng có phần bất an, nhưng ánh mắt kiên định của Hoắc Dực khiến nàng bình tĩnh lại, liền gật đầu đáp: “Vâng.”

      “Nàng ngủ , lát nữa ta về.” Hoắc Dực xong liền đứng dậy ra cửa.

      Lâm Tam Tư nhìn bóng lưng Hoắc Dực, bỗng nhiên : “Điện hạ, chàng quay lại đây .”

      “Sao vậy?” Hoắc Dực chút chần chừ mà quay trở về giường.

      “Điện hạ xoay người lại .” Lâm Tam Tư dịu dàng .

      Hoắc Dực khẽ nhíu mày, xoay lưng về phía nàng.

      Lâm Tam Tư khẽ nhổm người dậy, đưa tay vỗ vỗ đằng sau áo Hoắc Dực: “Chỗ này có nếp gấp, vỗ cái là hết thôi.”

      Hoắc Dực đỡ Lâm Tam Tư nằm lại xuống giường, đắp chăn cho nàng cẩn thận rồi : “Nàng ngoan ngoãn ngủ say cho ta, chờ ta về.”

      “Điện hạ yên tâm, ta được làm được.”

      Hoắc Dực gật đầu, yên lòng ra cửa, Tống Cảnh Ngưỡng và Hà Tất Kỳ đứng sẵn bên ngoài, thấy điện hạ bước nhanh tới hành lễ, sau đó theo Hoắc Dực ra khỏi phủ thái tử, lên xe ngựa rời .
      Last edited: 19/6/17
      amandatruc, lêthanh9009, Suuuly63 others thích bài này.

    5. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Chúc nàng thi tốt nhé
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :