1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Nếu mà lão thái thái yên ổn an phận thì con cháu cũng đâu có thờ ơ khi bà đau ốm đâu chứ. Có nhân ắt có quả cả thôi, cũng trách được ai hết. Rút cuộc cũng là bà già xấu bụng
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 172

      Đưa xong nhóm khách nhân cuối cùng, Phó Dung cùng Từ Tấn sóng vai trở về.

      Phó Dung với Từ Tấn chuyện Tạ thị khiêu khích Thái Tử phi.

      "Vương gia, ta phải bởi vì lần trước chàng hoài nghi mợ mà vui bà ấy, chỉ là cảm thấy mợ năng thỏa đáng. Ngộ nhỡ Thái Tử phi nghe rồi trong lòng khó chịu, trở về cùng Thái Tử oán giận, Thái Tử đem sai lầm toàn bộ trách xuống đầu vương gia làm thế nào đây? Đây phải là vô cớ sinh sao?"

      Tình thế trước mắt, Thành vương cơ bản xoay người được, Từ Tấn vốn chính là uy hiếp lớn nhất trong mắt Đông cung. Tạ thị ngôn ngữ đắc tội đối phương, cho dù đâm vào vết sẹo của Thái Tử phi như thế nào, còn phải là chủ động đem chuôi dao đưa tới? Các nam nhân muốn thành đại , nữ quyến có lẽ giúp được gì, nhưng muốn làm chuyện xấu quá đơn giản, nhà Vĩnh Ninh công chúa chính là vết xe đổ.

      Phó Dung đối với Thái Tử phi có phòng bị nhưng cũng có gì vui, mặc dù chứng thực Thái Tử phi có tâm mưu hại Phó Ninh, Phó Dung cũng đòi tiện nghi ngoài miệng, dùng tình con nối dõi hướng ném dao lên người Thái Tử phi, tự nhiên càng muốn cho miệng xấu Tạ thị ra làm hỏng thanh danh Từ Tấn.

      "Biết rồi, Nùng Nùng làm rất tốt."

      Từ Tấn nắm tay Phó Dung, cho nàng ăn viên thuốc an thần: "Phụ hoàng hi vọng huynh đệ chúng ta chung sống hòa thuận, thích nhất con dâu đâm bị thóc chọc bị gạo. Nùng Nùng làm vương phi hiền lành, phụ hoàng càng ưa thích nàng." Lại sợ Phó Dung hiền lành, giọng ở bên tai nàng : "Ngoài sáng có trở ngại là được, cần lòng đem các nàng ấy làm chị em dâu, dù sao các nàng ấy cũng đem nàng làm thân đệ muội." (PS: Bạn TT này xấu tính quá, cơ mà ta thích)

      xấu xa, Phó Dung gãi gãi lòng bàn tay , "Ta hiểu."

      Từ Tấn nắm chặt tay của nàng giở trò xấu, hai vợ chồng cùng nhau trở về Phù Cừ viện.

      Trăn ca nhi còn ngủ, thấy bọn họ trở lại, nhũ mẫu, Hứa Linh cùng nhau lui ra ngoài.

      giường màn lụa mở ra, Phó Dung nhìn nhi tử ngủ say sưa, quay người rót cho Từ Tấn chén trà, ngồi ở bên bàn với chuyện lý thú của nhi tử: "Trăn ca nhi tính tình quá giống chàng, ngày hôm nay ai muốn ôm , đều chịu, bị phiền nhiều thế còn giở chứng lên, oa oa khóc trận."

      Từ Tấn rất là ngoài ý muốn: "Nhạc mẫu ôm cũng cho?"

      Phó Dung thở dài: "Đúng vậy, thối tiểu tử nhận người thích."

      Mai Hương Lan Hương nhũ mẫu vẫn giúp nàng chiếu cố Trăn ca nhi, thời điểm Trăn ca nhi thanh tỉnh cũng chịu cho các nàng chạm vào, chỉ có ban đêm tỉnh ngủ muốn suỵt suỵt, tiểu tử khóc đến ánh mắt đều mở ra hoặc là mệt mỏi mà nhắm mắt, mới phản cảm người ngoài chiếu cố . Cứ như vậy, mỗi buổi sáng Trăn ca nhi triệt để tỉnh ngủ, như thường khóc nháo thẳng đến khi nhũ mẫu đem đưa tới bên người mẫu thân.

      Nhi tử dính mình như thế, Phó Dung trong lòng rất cao hứng, nhưng nghĩ tới mẫu thân thể ôm cháu ngoại mặt tiếc nuối, Phó Dung muốn đánh hai cái lên mông của nhi tử, để biết thương ngoại tổ mẫu và hai dì.

      Từ Tấn xác định nhi tử có di truyền bệnh lạ của mình, bởi vậy nhi tử thích để cho người khác ôm, cũng để ý, ngược lại rất là tự hào: "Con trai của ta, há là người khác có thể dễ dàng chạm vào ?"

      xong buông bát trà xuống, tới trước giường nhìn nhi tử.

      Buổi chiều thanh nhàn, Phó Dung ngồi ở cạnh bàn nhìn đôi phụ tử giường. Bên ngoài Lan Hương bỗng nhiên gọi nàng, Phó Dung chào Từ Tấn rồi ra ngoài, là Ôn ma ma bên kia đem quà biếu nhận được từ các phủ hôm nay đưa tới. Phó Dung ngồi ở giường gian ngoài nhìn, vài trang đầu tiên tự nhiên là ghi lễ của mấy vị hoàng tử, Đông cung Khang vương, sau đó chính là lễ của Thành vương phủ.

      Phó Dung lâu nhìn thấy Thành vương phi, nghĩ tới đứa vô duyên kia của Lý Hoa Dung, có chút thổn thức.

      Trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng khóc Trăn ca nhi to .

      Phó Dung mau chóng chạy vào trong, thấy Từ Tấn sững sờ đứng ở trước giường, phía trước người ướt mảnh phá lên cười. Phó Dung trước bảo hai nha hoàn theo sau ra ngoài, lúc này mới bước nhanh tới bên người nhi tử, đem nam oa suỵt suỵt ướt hết người cha ôm vào trong ngực, nhàng dỗ.

      Trăn ca nhi nghe được thanh mẫu thân, ngửi được mùi người mẫu thân, rất nhanh khóc to nữa, chôn trong ngực mẫu thân giọng nức nở.

      Từ Tấn lúc này đem áo khoác thoát xuống, ném ở ghế.

      Phó Dung nhìn chằm chằm vào mặt nhìn lát, nhịn cười : " phun tới mặt vương gia ?"

      Từ Tấn hung hăng liếc mắt trừng nàng cái.

      Phó Dung dám đùa nữa, gọi hai nha hoàn tiến vào hầu hạ, tự mình giúp Trăn ca nhi rửa mặt. Rửa mặt xong Trăn ca nhi khuôn mặt nhắn trắng non mềm, mắt to trong veo như nước, nằm ở giường tự mình duỗi dài cánh tay, cẳng chân chơi. Từ Tấn tức giận còn chưa tiêu tán toàn bộ, lại gần bắt lấy chân nhi tử, đè lại cho động, Trăn ca nhi còn cho rằng phụ thân muốn cùng mình chơi đâu, nhếch miệng hướng phụ thân cười.

      Từ Tấn tâm thoáng cái liền mềm nhũn, cúi đầu hôn nhi tử: "Lần sau còn dám tinh nghịch, đợi ngươi lớn lên phụ thân dạy ngươi cưỡi ngựa."

      Phó Dung ở bên cạnh nhìn, len lén cười.

      Từ Tấn đối với nhi tử quả thực giống như đối với nàng dạng lòng dạ hẹp hòi, nàng chọc mất hứng, Từ Tấn tức giận chìa mặt lạnh cho nàng. Nàng chủ động lấy lòng, lập tức cả vốn lẫn lời trả lại cho nàng, đối với nàng các loại tốt. cho cùng, trong lòng có nàng, tức giận là bởi vì nàng chịu cảm kích, cố ý cùng nàng giận dỗi ? Cho nên mới có thể dễ dàng tha thứ nàng những chuyện đắc tội kia.

      Người nam nhân này, về mặt tình cảm, kỳ rất dễ thỏa mãn.

      Ban đêm Từ Tấn muốn cùng nàng tắm rửa, Phó Dung cho.

      Hôm nay nàng xem như là chính thức ra kỳ ở cữ, trước đó đều chỉ có thể dùng khăn lau lau người, rất lâu có triệt triệt để để tắm lần. Phó Dung để bọn nha hoàn chuẩn bị hai thùng nước, thùng thứ nhất xem như là rửa sạch, thùng thứ hai là dùng để hưởng thụ.

      Từ Tấn trông mong buổi tối hôm nay non nửa năm, vẫn ở trong phòng chờ đợi, chờ lát nghe thấy tiếng vang bên kia bọn nha hoàn nâng nước ra ngoài, trong lòng đại hỉ, biết Phó Dung chẳng mấy chốc muốn ra, phóng bước chân trốn ở bên cửa chờ, chỉ đợi Phó Dung vừa vào cửa liền đem nàng bế lên hảo hảo tận hứng lần.

      ngờ bên ngoài chậm chạp có động tĩnh.

      Từ Tấn nhíu mày, mặt chút thay đổi ra, vừa vào buồng tắm, liền thấy Phó Dung dựa vào thùng tắm, hơi hơi ngửa đầu, mắt đẹp nhắm chặt, Mai Hương Lan Hương người xoa cánh tay cho nàng, người giúp nàng bóp chân. Đùi đẹp thon dài từ trong nước thò ra, khoác lên mép thùng tắm bằng gỗ hoàng dương, giống như mĩ ngọc, năm đầu ngón chân êm dịu móng sơn màu đỏ tươi, đoạt hồn phách người.

      Từ Tấn cái gì cũng chưa .

      cũng cần , Mai Hương Lan Hương nhìn thấy liền cúi đầu, thức thời mà ra ngoài .

      "Vương gia sao lại tới?"

      Phó Dung mở mắt ra, nhìn thấy nam nhân đứng ở bên kia mắt phượng u, dường như bị nóng, mau chóng đem chân bỏ xuống.

      "Ta đến hầu hạ vương phi." Từ Tấn khàn giọng , bên hướng thùng tắm tới, bên cởi áo bào, tới sát thùng tắm, người chỉ còn cái quần đùi.

      Đều làm vợ chồng lâu như vậy, trước mắt tình hình bậc này, Phó Dung đuổi ra ngoài nữa, bắt lấy khăn bên cạnh khoác lên lồng ngực che chắn, nhắm mắt lại chờ tiến vào, vốn là khuôn mặt nhắn đỏ bừng lại càng đỏ hơn, như trái cây chín hẳn mê người chờ hái.

      Nhưng Từ Tấn cũng vào, cúi người, đem cái đùi đẹp kéo ra ngoài, học Lan Hương vừa mới vừa rồi, giúp nàng bóp chân.

      Phó Dung ngoài ý muốn mở mắt ra, lại thấy tay tay Từ Tấn thành thành , ánh mắt nhưng là nhìn chằm chằm vào trong nước đâu.

      Tư thế như vậy, Phó Dung cực thẹn, bản năng mà đưa tay che: "Vương gia..."

      "Bóp đau ?" Từ Tấn rốt cuộc đem ánh mắt chuyển tới mặt nàng, tay chậm rãi dọc theo mắt cá chân nàng chuyển xuống dưới, dò dẫm hướng vào trong nước.

      vóc dáng cao, cánh tay cũng dài, vô lại mà kéo tay nàng ra, giúp nàng che .

      Phó Dung cắn chặt môi.

      Dường như nếm lại cảm giác dùng ngọc quản giúp nàng bôi thuốc, chỉ là lần này ngọc quản đổi thành ngón tay .

      "Vương phi có vừa lòng?" Từ Tấn cứ nhìn nàng chăm chú, nhìn nàng bởi vì hầu hạ, mặt xuất các loại thần sắc, nhíu mày cắn môi, quay đầu la hoảng, hệt như nhìn đóa mẫu đơn bị mưa gió tập kích, nhìn thế nào cũng đều đẹp. Mưa rơi dần dần biến lớn, hoa mẫu đơn chịu nổi, hai tay bỗng nhiên đè lấy , khuôn mặt có giọt nước trượt xuống, biết là mồ hôi hay là nước, môi son khẽ mở, muốn cầu xin lại run rẩy phát ra được thanh nào.

      Nàng nhàng thở hổn hển, mắt nhắm chặt.

      Từ Tấn chậm rãi thu tay lại, nhấc chân dài bước vào thùng tắm, ôm người lên đùi, mặt đối mặt.

      Phó Dung thế mới biết được, vừa mới tay của chẳng qua là sóng gió mà thôi.

      Bão tố bỗng nhiên ập đến, nàng nằm đầu vai , cái gì cũng thể nghĩ.

      tựa như đầu sói bị nhốt quá lâu, đột nhiên được tự do, bức thiết muốn hướng thảo nguyên chứng minh uy phong ngày xưa.

      Phó Dung chính là mảnh thảo nguyên kia, bị chinh phục triệt để, tùy ý nhanh như gió, cảm nhận mỗi lần lực lượng cuồng dã.

      Rốt cuộc bình tĩnh trở lại trong thùng tắm nước gần như đều tràn ra bên ngoài, đất mảnh ướt sũng.

      ràng là làm, Phó Dung lại mệt đến mức thể động, Từ Tấn hôn nàng, đem nàng từ trong thùng tắm vớt ra, vững vàng vào nội thất.

      Mai Hương Lan Hương tiến vào thu thập, nhìn thấy bê bối đầy đất, nghĩ tới ở trong sân chờ nghe được động tĩnh, hai người mặt đỏ rần.

      Vương gia thương vương phi như thế, tốt.

      Nhưng các nàng hiển nhiên đánh giá thấp vương gia thương vương phi. Thu thập xong buồng tắm, Mai Hương trở về phòng hạ nhân phía sau. Lan Hương đêm nay trực, đóng cửa phòng lại muốn quay người, đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng ván giường kẽo kẹt quen thuộc.

      Lan Hương nhìn then cửa rơi xuống trước mặt, bất đắc dĩ thở dài, lần nữa mở cửa, thầm hoài niệm những ngày vương phi mang thai.

      Bên này giường két két vang ngừng, Cảnh Dương Hầu phủ, phòng sớm yên lặng hẳn.

      Lâm thị ngửa mặt nằm, nghĩ tới A Phúc A Hỉ hồi bẩm những lời kia, trong lòng bất an hiểu.

      Thẩm Tình nha đầu kia, tâm tư đơn giản. Lâm thị tự nhận mẹ ruột trúng gió nàng chưa hẳn có thể 1 ngày rơi, hề có oán trách, thiếp thân hầu hạ. Thẩm Tình lại có thể, đem lão thái thái trông nom ngăn nắp sạch , được trượng phu nhiều lần khen ngợi, còn cố ý dặn dò nàng chọn cho Thẩm Tình mối hôn tốt, đừng có so đo Thẩm Tình từng xúc động phạm lỗi.

      Lâm thị tức trượng phu dễ dàng bị Thẩm Tình lừa, nhưng nàng có chứng cớ chứng minh Thẩm Tình giấu giếm tâm cơ, dù sao chẳng sợ Thẩm Tình là vì muốn cậu tha thứ tương lai gả được cho người trong sạch mới dày công chiếu cố ngoại tổ mẫu, đây cũng là nhân chi thường tình, trượng phu để ở trong lòng. cho cùng, Thẩm Tình là thân ngoại sanh nữ của , đối với đứa trẻ mồ côi muội muội lưu lại này, trượng phu luôn coi là nữ nhi mà chiếu cố. Thẩm Tình phạm sai lầm tức giận, nhưng cũng tha thứ.

      Bởi vậy nàng thể ở trước mặt trượng phu xấu Thẩm Tình.

      Còn Lâm Thiều Đường, thân ngoại sanh của nàng, nàng cũng thể trực tiếp gọi đến bên người, nhắc nhở rời xa Thẩm Tình. Nam nhân và nữ nhân cách nghĩ giống nhau. Rất nhiều tình nữ nhân để ý còn nam nhân lơ đễnh, có với , chừng còn ghét bỏ lòng dạ mọn.

      cho Lâm Thiều Đường rằng Thẩm Tình từng muốn câu dẫn Thái Tử?

      Đây đâu phải là chuyện mà bác nên cùng cháu trai còn là con rể tương lai? Huống chi có bằng chứng, có thể còn hoàn toàn ngược lại làm cho Lâm Thiều Đường hiểu lầm nhạc mẫu này cố ý gây khó dễ tiểu nương mồ côi. Dường như nàng kém độ lượng, hoặc là cháu hoài nghi nữ nhi ở trước mặt nàng gì đó, nàng thay nữ nhi làm chủ đâu.

      Lâm thị rất hiểu cháu mình, đó là thiếu niên khiêm tốn có lễ, trừ phi tận mắt nhìn thấy, hoài nghi Thẩm Tình tiếp cận là có rắp tâm khác. Có lẽ Lâm thị có thể trước lúc Thẩm Tình ra tay triệt để chặt đứt ý niệm, cho nàng ấy cơ hội. Nhưng về sau sao? Về sau nữ nhi gả cho cháu mình, vợ chồng son ở trước mắt nàng, lại có nữ nhân tiếp cận cháu mình cố ý quấy rối, chỉ bằng tính tình kia của nữ nhi, trong cơn tức giận còn chủ động đem nam nhân đẩy tới bên người đối phương?

      Lâm thị tin tưởng tâm ý của cháu đối với nữ nhi, tuyệt đối chủ động trêu hoa ghẹo nguyệt, phụ nữ nhi, Lâm thị sợ nhất là cháu mình bị người ta lừa gạt.

      Thẩm Tình dễ giải quyết, nhưng nàng nên để cho cháu mình biết chút ít về tâm cơ nữ nhân, chịu thiệt thòi lần, về sau cho những người đó cơ hội.

      Buổi sáng hôm sau, Lâm thị lệnh cho người gọi hai nha hoàn A Phúc A Hỉ tới đây.

      A Phúc A Hỉ rất nhanh tới, cung kính đứng ở trước mặt nàng. Lâm thị vừa muốn mở miệng, ngoài ý muốn phát hai người có cái gì đúng, A Phúc nhìn còn coi như trấn định, A Hỉ buông xuống rèm mi, tay phải tự giác mà nắm chặt ống tay áo.

      Chiều hôm qua các nàng qua đây bẩm báo tình cũng phải như vậy .

      Lâm thị trong lòng giật giật, tạm thời chuyện, thong thả ung dung dùng chén trà , mới bẫng : "Thế nào, muốn ta dùng hình, các ngươi mới chịu chủ động giao phó sao?"

      A Hỉ chân mềm nhũn, ập quỳ xuống, cuống quít dập đầu: "Phu nhân hiểu lầm , nô tài muốn giấu diếm phu nhân, vốn định đợi phu nhân phân phó xong liền báo cáo phu nhân !"

      A Phúc đồng dạng quỳ xuống, dập đầu lạy xin tha.

      Lâm thị cúi đầu nhìn các nàng, "Được rồi, hôm qua sau khi các ngươi trở về nàng đến cùng làm cái gì, năm mười cho ta nghe."

      Kỳ cần hỏi cũng có thể đoán được, Thẩm Tình muốn ra tay, trước hết thu mua hai nha hoàn thay nàng làm việc, giúp nàng lừa dối.

      Giờ phút này, Lâm thị vô cùng may mắn, A Phúc A Hỉ vốn chỉ là tam đẳng nha hoàn trong viện nàng, công phu còn chưa luyện đến nơi, làm việc trái với lương tâm khó có thể thản nhiên đối diện với đương gia chủ mẫu, đổi lại hai người tâm cơ sâu, nhẫn nhịn được, nàng chỉ sợ phải té nhào người nương trẻ.
      minhminhanhngoc, thanhbinh, hauyen280354 others thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Lâm thị cảnh giác vui rồi, ta chờ ngày Thẩm Tình bị chỉnh cho bẽ mặt

    4. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Sắp có trò hay để xem rùi thanks nàng nhiều nha

    5. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :