1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chỉ biết rằng
      Có c mới niềm vui rạo rực

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Khi cơn giận nổi lên, trận chiến đương nhiên diễn ra rất ác liệt, phải chỉ vài câu mềm giọng xin tha thứ có thể bỏ qua được.



      Bọn hạ nhân lui ra khỏi sân hết rồi, mơ hồ chỉ có thể nghe được những thanh khe khẽ được truyền ra từ bên trong viện, còn có vài tiếng năn nỉ xin tha của nữ nhân.



      , nàng hy vọng mấy nam nhân khác cũng làm giống vậy? Mong giống vậy sao?”



      Giọng của tiểu phu nhân mang theo tiếng khóc nức nở : “Muội sai rồi, Trử ca ca, muội sai rồi, chỉ muốn người là Trử ca ca thôi.”

      Đợi đến khi được tháo dây ra khỏi chân treo cao cao tiểu phu nhân xụi lơ như được vớt từ trong nước ra, mặc cho lang quân bày bố.



      Trừng phạt cả đêm, hôm sau lên thư viện, thắt lưng Nhược Ngu bủn rủn, chưa vào tới cửa nghe được tiếng hoan hô nhảy cẫng lên của đám nữ sinh, hỏi ra mới biết Mạnh phu tử xin nghỉ Vạn Châu, chuẩn bị tham gia Cuộc thi đấu của những thợ thuyền, các nữ sinh trong thời gian ngắn cần nhẫn nhịn chịu đựng phu tử hành hạ.



      Tô Tiểu Lương hưng phấn đến nỗi hai má đều đỏ, đúng là trời xanh nghe được lời cầu nguyện của nàng, mong là phu tử có đường thăng quan tiến chức, bị hoàng đế mang cần về lại thư viện nữa.


      Lý Nhược Ngu ngơ ngác trợn mắt nhìn, lẩm bẩm hỏi: “Cuộc thi đấu của những thợ thuyền là cái gì?”



      Đợi đến gần tới ngày, thành Vạn Châu nhất thời phi thường náo nhiệt. Rầm rộ như vậy, chỉ có mỗi khi có giải đấu thuyền lớn ở Liêu thành mới có rầm rộ như vậy, đáng tiếc từ sau khi nhị tiểu thư Lý gia bị bệnh, các thiết kề thuyền được đưa đến để dự thi trong đại hội lần này thuyền làm cho người ta cảm thấy có thiết kế mới mẻ, tinh xảo,

      trước khi đưa tham gia có người nào thất vọng mà phản hồi, chỉ rằng Lý Nhị tiểu thư mới là kỳ tài đệ nhất trong thiên hạ.

      Nhưng Cuộc thi đấu của những thợ thuyền lần này do tay Nam Cung đại nhân ở công bộ xử lý, Vạn Châu thành chính là điểm nối tiếp then chốt nối liền cho thong thương giữa Nam và Bắc. Nam Cung đại nhân phát thiếp mời ra, mời người tài khắp nơi về để tề tụ tham dự ra rất thuận lợi cho thông thương.



      Cái tên ‘Cuộc thi đấu của những thợ thuyền này’ thực ra bao quát rất là rộng, thậm chí còn muốn siêu việt hơn cả cơ quan phạm trù về độ tinh xảo, hơn nữa nhờ vào pháp nhãn của đại nhân là có thể cao đến triều đình, thậm chí có thể vào công bộ làm quan.



      Có lợi lớn tất nhiên có dũng phu, và cứ thế, quy tắc của cuộc tranh tài đó siêu việt hơn bất kì những cuộc thi đấu nào trước đó.



      Nhưng rơi vào trong tay của Mạnh Thiên Cơ lại làm tức giận đến mức muốn tái phát bệnh thần kinh. Nam Cung Vân kia cũng từng là học trò từng được Quỷ Thủ mến. Đáng tiếc, tài cao, nhưng nhân phẩm lại cực kỳ bất chính, bởi vì sai lầm lớn mà Quỷ Thủ tiên sinh đuổi ra khỏi thư môn.



      Nhưng Nam Cung Vân mở ra cuộc thi đấu quy mô như thế, tìm kiếm người tài năng về cơ quan bậc nhất trong thiên hạ, danh nghĩa là thiên tử mời chào hiền tài, thực ra ý nghĩa chân chính là muốn cho những để tử trong tay gã ấy danh dương thiên hạ, đấy chẳng phải bừa bãi đến mức đem sư phụ Quỷ Thủ đại sư để vào trong mắt?

      xưa nay là háo thắng, nên lập tức liền quyết định tham gia cuộc đấu kia, đạp nát địa bàn của Nam Cung Vân.

      Vì Nam Cung đại nhân làm chủ cuộc đấu, nên vị Thái Tử vốn muốn thu xếp quay trở lại kinh thành, lúc này cũng phụng theo ý chỉ của Thái Hậu dừng lại vài ngày, xem như cho vị quan mới là Nam Cung đại nhân được hoàng thượng nể trọng kia chút mặt mũi.

      Thái tử vui vẻ nhận, tuy rằng nơi này là quan nội,nhưng mà cách Mạc Hà Thành cũng xa, ban đêm lui tới làm hái hoa tặc cũng được lợi, tuy rằng Tiềm Vũ luôn mang theo dáng vẻ tình nguyện, nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, khi ôm nàng vào trong vòng tay, luôn làm cho sinh ra loại ảo giác là hai người họ là thể, thể tách rời nhau. Trở về kinh thành lần này, chẳng biết khi nào mới có thể lại ôm nàng vào lòng.

      Đương nhiên đêm xuân luôn ngắn, rất cần phải quý trọng.

      Chỉ là đêm hôm nay khi còn chưa kịp tới thư viện để hái hoa bị Trử Kình Phong cho người chặn lại mời vào Tư Mã phủ uống rượu.

      Trử Kình Phong quấy rối ‘chuyện tốt’ của Thái Tử cũng có ý gì khác, bởi vì biết những chuyện khổ sai mình sắp sửa nhận trong thời gian tói đây đều ‘nhờ’ vị ‘quan tân sủng’ Nam Cung đại nhân của triều đình đó ban tặng. chỉ muốn hỏi thử xem, lai lịch của vị ‘quan tân sủng’ Nam Cung đại nhân ở nha môn công bộ kia là người như thế nào? Dù sao, biết người biết ta, dễ dàng nghĩ ra đối sách.

      Thái tử cùng Trử Kình Phong ở thư phòng nhâm nhi, sau khi uống xong ly, mới cười lạnh : “Lai lịch gì ư? Chẳng qua có được cái xác tuấn tú, chui vào váy Thái Hậu mà thôi!”

      Chỉ câu này làm chân mày Trử Kình Phong cau lại, hiểu tất cả rồi.

      Đương kim Bạch Thái hậu cũng chẳng qua chỉ mới hơn năm mươi tuổi, là tuổi nữ nhân khát khao như lang như hổ, trước đây cũng có nghe là bà ta ở hậu cung có bao dưỡng thái giám, bị hoàng đế bắt được, trước mặt bà ta đập chết tên cẩu nô tài kia.

      Thái hậu tiếng nào, nhưng sau đó, hai phi tần được hoàng đế sủng ái nhất, người trước người sau bởi vì cung quy mà bị Thái hậu tự mình hạ lệnh dìm xuống giếng. Loại ngoan độc đến bực đó, ngay cả với con trai ruột cũng có thể báo thù tàn độc như thế, khó trách vì sao bà ta có thể nắm giữ triều cương, làm hoàng thượng chỉ như con rối!

      Cho nên nghe Thái tử Nam Cung Vân là nhân tình của Thái hậu, Trử Kình Phong cũng có gì bất ngờ, chỉ là nghĩ tới loại nịnh thần làm loạn cung đình như thế này lại có thể đắc thế như thế, có thể bắt Thái Tử vì ta mà ra mặt.

      Thái tử lại uống chén rượu, cười : “ ta chỉ có cái xác tuấn tú, ra cũng có chút bản lãnh , lòng dạ cũng hiểm sâu, khẩu Phật tâm xà, Thái hậu bị mê hoặc điên đảo thần hồn. Lại tiếp, và tôn phu nhân (*) cũng là chỗ quen biết cũ.”

      (Danh xưng lịch đối với vợ của bạn/đối tác thời xưa)

      Trử Kình Phong nhíu mày nhưng lên tiếng, ra vẻ như để ý lắm. Điều này làm cho Thái tử nổi lên ý xấu, nếu ôn hương nhuyễn ngọc đêm nay mình bị gã Tư Mã này phá rối, làm hại mình thể ôm, nhất định gã cũng phải ‘đáp lễ’ lại ít, nếu đúng là có lỗi với tính cách của Triệu Dần Đường .

      Vì thế ôn hòa tiếp: “Vị Nam Cung đại nhân này từng quý mến nhị tiểu thư của Lý gia, nghe năm đó bởi vì theo đuổi Lý nhị tiểu thư quả thực là tẩu hỏa nhập ma, xúc phạm giới luật của sư môn, bị đuổi ra ngoài. Nghe Tiềm Vũ trong lúc vô ý đề cập đến, Lý nhị tiểu thư kia cũng bị thành ý của làm động lòng, sinh ra ý nghĩ muốn từ hôn, muốn đến Thẩm gia từ hôn, sau đó …”

      Lời còn chưa hết bị đôi mắt lạnh lẽo của Trử Kình Phong trừng, nếu mình phải là thái tử chỉ sợ thằng nhãi này xẻ da lóc thịt mình mất.

      Để cho người luôn băng lãnh như Trử Kình Phong ghen tuông lộ ra ngoài thấy nhiều, thái tử cảm thấy em họ Triệu Hi Chi ở đây lúc này, đúng là đáng tiếc nhất trong cuộc đời này của .

      Thư phòng yên tĩnh làm cho tiếng cười của thái tử nghe có vẻ trống trãi.
      Last edited: 29/11/16
      huyetdu, nancy1986, Mai Trinh61 others thích bài này.

    3. amyatheater

      amyatheater New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      biết đến bao giờ Nhược Ngu mới hồi phục trí nhớ???
      meoden0003 thích bài này.

    4. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Sao Thái Tử lại ôm Lý Nhược Vũ???? Đừng đùa, án mạng đấy, khi quân phạm thượng, mưu hại hoàng tự, lừa thầy phản bạn... tóm lại là đấu đá nội bộ vô cùng thảm khốc, đầu rơi máu chảy đấy editor ơi!
      Tư Mã cứ hít sâu thở đều, Thái Tử đừng tăng động, 2 chị Tiềm Vũ và Nhược Ngu cũng bình tĩnh, đây là lỗi của khâu đánh máy, chúng tôi họp kiểm điểm rút kinh nghiệm.
      huyetdu, Minh Hồng, linhdiep1711 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 62
      Edit: jessfann

      Kỳ những lời này của Thái tử có nửa nửa giả, năm đó khi mà cùng với Chu Tiềm Vũ còn mặn nồng có nghe nàng qua chút, nhưng mà từ sau khi nàng khỏi kinh thành cho tới bây giờ, ngay cả nửa hòa nhã nàng cũng dành cho , làm sao mà có thể tâm gì về chuyện riêng của Lý Nhược Ngu?

      Thái tử thu ý cười, rốt cục có chút nghiêm chỉnh: “Tên Nam Cung kia tuy rằng cử hành cuộc thi lần này là có động cơ bất lương, nhưng cũng có ích cho chúng ta, nay ngươi nắm lấy cái công trình mà có thời gian gấp rút như vậy, nếu có thể mượn cơ hội này để mời chào người có chút tay nghề đến là tốt… Bạch gia kia chờ xem ngươi làm để chê cười, mong rằng Kình Phong nghĩ đến chút thủ đoạn, đừng để đạt như ý nguyện.”

      Trong lòng Trử Kình Phong biết thái tử có lý nên lập tức yên lặng gật đầu, sau đó yên lặng nữa.

      Thái tử muốn đến thư viện để thăm vị Diệu Bình cư sĩ kia cho nến cũng trì hoãn nhiều, sau khi uống xong bầu rượu liền rời .

      Lúc này đêm khuya, Trử Kình Phong ra khỏi thư phòng, chậm rãi thong thả trở về phòng của Nhược Ngu.

      Đợi đến khi vén màn nằm xuống giường kiều nhi ngủ say sưa, mềm nhũn biết gì mà lẩm bẩm câu, sau đó liền ôm cánh tay của rồi ngủ tiếp.

      Trử Kình Phong chậm rãi cúi đầu, hơi ngậm môi của nàng mút chút, sau đó nguyên đêm ngủ để nhìn ngắm gương mặt ngủ của nàng.

      Ngày thứ hai, tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ đem Nhược Ngu từ trong giấc mộng tỉnh lại. Tính ra cũng lâu rồi trời có mưa dầm như thế này. Cơn mưa đầu mùa hạ làm cho độ nóng nhạt bớt , mang theo hơi mát đến.

      Nhược Ngu nheo mắt nửa, dùng sức chui vào lồng ngực rộng lớn của Trử Kình Phong, sau đó ngáp hỏi: “Bây giờ là khi nào rồi? Vì sao huynh chưa chịu ra khỏi phủ?”

      Nam nhân đến gần sáng mới ngủ thiếp trong tiếng mưa rơi, cho nên chỉ nắm chặt cánh tay, đem nàng bọc chặt lại, lười biếng : “Hôm nay , ta ở nhà với nàng.”

      Nhược Ngu vốn là muốn “Tốt lắm”, nhưng mà khi dán lên thân người của liền phát có chút ổn, phàm là nam nhân sang sớm đều tràn đầy tinh lực, nhất là chỗ đó đó dựng thẳng lên, những người tuổi tác cao cũng ngoại lệ.

      Tiểu biểu muội bây giờ cực kì đầy kinh nghiệm. Giật mình lập tức nghĩ tới câu ‘ở với nàng’ đó kịch liệt và nóng bỏng biết bao nhiêu, nên lập tức dám tham luyến ấm áp trong chiếc chăn bông đó nữa, lấy cớ muốn chào đón ngày mới liền nhảy xuống giường, cần kêu người hầu hạ liền khéo léo tự rửa mặt rồi chuẩn bị học.

      Chờ Tô Tú chải đầu thay quần áo cho nàng Trử Kình Phong lúc này mới mở mắt tựa phi tiếu, nửa người dựa vào giường nhìn nàng.

      Mới vừa rồi giường vẫn còn là giai nhân kiều quyến rũ, bây giờ mớ tóc dài uyển chuyển bới lên, đổi lại bộ nho sam trắng rộng lớn, chỉ dùng đai lưng bó lại eo thon, vậy mà cũng có nét quyến rũ rất riêng, rất đặc biệt.

      Nhược Ngu chải đầu, xoay gương mặt sang nhìn , chỉ thấy mái tóc màu bạc của khoác lên hai má, ý cười lười biếng đọng mặt, bình thường là nam nhân lãnh khốc, thường cười, vậy mà thả lỏng mỉm cười quả rất đẹp.

      Bất tri bất giác Nhược Ngu nhìn có chút ngẩn người, Trử Kình Phong hiểu ý nên bước sang, hôn cái trán sáng bóng của nàng cái mới hoàn hồn lại.

      “Biểu muội của ta mặc nho trang vào đúng là mê người, ở nhà với biểu ca được ?” Trong lúc , bàn tay to ngả ngớn chuẩn bị sâu vào vạt áo…

      Nhược Ngu đỏ mặt vỗ vào tay, nghiêm túc : “Tên dâm tặc phóng đãng này, chỉ vì ý muốn xằng bậy của huynh mà muốn muội bỏ lỡ việc học hành sao?”

      Long Hương bưng cái chậu rửa mặt ra ngoài sắp đến cửa phòng, khi nghe xong câu này, sẩy tay cái, thau nước sóng sánh muốn đổ hết lên đôi giày them của nàng, lập tức ổn định đôi tay, trộm đánh giá thần sắc của Tư Mã đại nhân.

      Biểu ca đúng là cũng bị đoạn đối thoại này làm cho chấn động đến đờ người, mặt hổ nghiêm khắc, miệng lạnh lùng hỏi: “Mấy từ này muội học từ đâu? Câu như thế mà cũng dám ra ngoài!”

      Thực ra tiếng quát mắng đầy uy dũng đó, thực chính là chân truyền từ Chu phu tử của Nhược Ngu. Ngày đó lúc ở thư viện làm bài nàng vụng trộm nghe được Chu phu tử lén mắng tên thái tử xấu xa đó. Lúc ấy cảm thấy từ ‘Dâm tặc phóng đãng’ đó nghe giống giống như món tôm hấp mắm gừng mà đầu bếp hay làm cho nàng ăn, cảm thấy từ này vừa mới mẻ vừa thú vị nên thầm ghi nhớ chờ sau này có dịp để dùng.

      Hôm nay có thể dùng tới, tuy nhiên nhìn sao cũng thấy phong độ của Trử ca ca nhà mình sao có thể giống tên Thái Tử mặt dày kia, bị người ta chửi thẳng vào mặt còn cười đùa hí hửng. Trử ca ca nhà mình đâu giống thế, đôi mắt to trợn trừng, chỉ còn thiếu việc lấy cây thước ra để đánh vào lòng bàn tay của mình mà thôi.

      Đợi cho Trử Kình Phong biết câu đó xuất phát từ đâu, trong lòng thầm đem gã Thái Tử nên nết kia mắng đến cẩu huyết lâm đầu.

      Thái tử chỉ lo hái hoa, sao có thể so sánh với Tư Mã đại nhân nhà chúng ta, chỉ thân mà kiêm luôn mấy chức, tuy rằng là phu quân của Nhược Ngu, nhưng mà cũng vừa là cha vừa là huynh trưởng. Nếu có nuông chiều hay dạy hư nương tử nhà sao, nhưng nếu người bên ngoài lại dạy cho bé ngốc nhà mình chút xíu thói hư tật xấu lập tức cảm thấy mình phải bày ra uy nghiêm để chỉnh đúng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :