1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      @Ngân Nhi Sr mình hỏi ko liên quan chút nhưng hnay vào Cung thấy thông báo mình được cộng Ruby, p có biết vì sao ko?
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Hình như cóchính sách gì đó, mỗi người like post của bạn thì bạn đc ̣ng 1 ruby
      thygau, 139, Trà Xanh 1 thành viên khác thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 60

      Thanh Lan Uyển từ lâu có nhiều người ra ra vào vào như bây giờ, cánh cửa gỗ lúc đóng lúc mở, các bà đỡ và nha hoàn vội vàng chạy tới chạy lui biết là bao nhiêu lần.

      Hoắc Dực thân trường sam tuyết trắng đứng trong sân Thanh Lan Các, lông mày nhíu chặt hơn bất cứ lúc nào, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn vào bên trong nhà, sau đó lại lướt qua mấy người đứng trước mặt, khí lạnh tỏa ra khiến cho người ta rét mà run.

      “Các ngươi là những thái y nổi danh nhất của Nam Dạ quốc, vậy mà lại bó tay với việc này?” Hoắc Dực ngữ điệu lạnh như băng làm cho người ta hoảng sợ.

      đám thái y run rẩy quỳ gối ở dưới bậc thang, dè dặt cúi thấp đầu, ngay cả thở cũng dám, trong lòng lại miên man suy nghĩ.Kể từ khi thái tử điện hạ bị cấm túc, cánh cổng của phủ thái tử luôn đóng chặt, như thể gió thổi cũng lọt vào được, đem phủ thái tử ngăn cách với bên ngoài, người bên ngoài thể biết được bên trong phủ xảy ra những chuyện gì.Cho nên những thái y này còn chìm trong giấc ngủ lại bỗng nhận được lệnh của thái tử, nhất thời ai phản ứng kịp, đến khi bọn họ đến phủ thái tử càng khiếp sợ thôi, ngờ vị thái tử vốn bị người ta đồn đại là mắc bệnh hiểm nghèo lặng yên hoàn thành việc chung thân đại của mình.

      Trong đám thái y người giữ được bình tĩnh nhất là Hoa đại phu, ông sớm biết chuyện Lâm Tam Tư có thai, còn nhiều lần vào phủ khám cho Lâm Tam Tư, nên đương nhiên ngạc nhiên mấy với chuyện này.Chẳng qua vấn đề mà điện hạ giao phó lúc này quả khiến khó xử, làm cách nào để cho Lâm tiểu thư sinh con mà đau đây?!

      Chỉ sợ là hoa đà tái thế cũng làm được!

      Thấy các vị đại phu khác dùng ánh mắt cầu cứu nhìn mình, Hoa đại phu khẽ vuốt râu, kiên nhẫn : “Hồi thái tử điện hạ, thứ cho vi thần năng lực yếu kém, có phương pháp nào cho chuyện này.”

      Tống Cảnh Ngưỡng đứng cách đó xa nghe được câu này liền liếc nhìn Hoa đại phu cái, lúc này còn dám mấy lời như thế, sợ điện hạ nổi điên hay sao?

      “Ta cho gọi các ngươi đến đây, phải là để nghe các ngươi câu này.” Hoắc Dực mím chặt môi, tầm mắt lạnh lùng quét lượt, “Nếu các ngươi ngay cả bản lĩnh này cũng có, vậy danh tiếng thái y ở Nam Dạ quốc này giữ lại để làm gì.Ta hạn cho các ngươi trong nửa canh giờ phải nghĩ cho ta cách xử lý đúng đắn, nếu ta lập tức xin chỉ thị của phụ hoàng bãi miễn chức quan của các ngươi, từ các ngươi cho đến hậu bối đều được theo nghề y nữa.”

      Hoắc Dực nổi danh tính tình lãnh khốc, từng lời ra tuyệt đối phải trò đùa, làm cho mọi người khỏi toát mồ hôi lạnh, nếu bọn họ có cách nào giảm bớt đau đớn cho Lâm tiểu thư, bọn họ đều trở thành tội nhân trong gia đình rồi.

      Lúc này cửa phòng được mở ra, Lý tẩu bước ra từ bên trong, cánh tay áo được xắn cao lên, trán đầy mồ hôi, nhìn thấy thái tử điện hạ đứng trong sân vội vàng chạy tới.

      Hoắc Dực lập tức chuyển hướng nhìn Lý tẩu, phất tay miễn lễ cho Lý tẩu, trầm giọng : “Thế nào rồi?”

      Lý tẩu đáp: “Điện hạ, có việc gì, sinh con vốn là việc rất tốn sức.Buổi sáng Lâm nương ăn ít nên bây giờ có chút sức lực nào, nô tỳ gọi đầu bếp làm đồ ăn mang tới, có vẻ phải đợi lát nữa mới sinh.Lâm nương sợ điện hạ lo lắng nên bảo nô tỳ tới với điện hạ tiếng.”

      Hoắc Dực nghĩ đến dáng vẻ Lâm Tam Tư mềm yếu nằm giường, trong lòng như bị ai bóp nghẹt lại, cau mày : “ rất đau sao?”

      Lý tẩu cười trấn an: “Điện hạ biết đấy thôi, nữ nhân sinh con cũng giống như bước chân vào quỷ môn quan, thể tránh khỏi đau đớn, huống hồ Lâm nương lại mềm mại yếu ớt, e là cảm thấy đau hơn người bình thường chút.”

      Lý tẩu còn chưa hết Hoắc Dực nhíu chặt mày, ánh mắt vô cùng đau lòng, hai bàn tay cũng tự chủ mà nắm chặt thành nắm đấm.

      Lý tẩu thấy sắc mặt của Hoắc Dực tốt vội : “Nhưng điện hạ yên tâm, Lâm nương lúc mang thai thường xuyên lại nên vẫn có khí lực, đáng lo.”

      chuyện trong nhà bỗng truyền đến tiếng hét thảm thiết, Hoắc Dực nghe mà lòng căng thẳng, chân mày nhíu chặt, bước tới muốn vào bên trong.

      “Điện hạ!” Lý tẩu kinh sợ hô lên.

      “Điện hạ, người thể vào đó được!” Các thái y vừa thấy Hoắc Dực muốn vào nhà vội vàng : “Nữ nhân sinh con khí rất nặng, điện hạ tuyệt đối được vào!”

      “Cổ hủ cực điểm.” Hoắc Dực xoay người nhìn đám thái y, lạnh lùng : “Ta làm cái gì, còn cần đến các ngươi cho phép sao?”

      Những thái y kia nghe vậy sợ hãi ngậm miệng, dám thêm gì nữa.

      Lý tẩu thấy thế, liền biết là khuyên được điện hạ rồi, đành phải theo điện hạ vào nhà.

      Trong phòng loạn hết cả, người đứng đông nghịt, chuyện huyên náo làm khí bên trong càng hỗn loạn hơn, nhưng chỉ cần Hoắc Dực vừa bước vào là cả phòng lập tức im lặng, chỉ nghe thấy tiếng Lâm Tam Tư đau đớn kêu lên.

      Hoắc Dực cau mày : “Trong này cần nhiều người như vậy sao?”

      “Vì lo lát nữa khi Lâm nương sinh con kịp chiếu cố, nên mới nhiều người vào đây như vậy, ra cũng cần…”

      Hoắc Dực híp mắt : “ ra ngoài bớt , mấy bà đỡ và các ngươi ở lại đứng sau bình phong cho ta.”

      “Dạ.” Lý tẩu đáp lời, bảo bọn nha hoàn ra ngoài, còn mình và Bách Hợp dẫn bà đỡ đứng ra chỗ bình phong.

      “Tam Tư.” Hoắc Dực tới trước giường, nhìn Lâm Tam Tư đau đớn thôi, gương mặt vô cùng dịu dàng và thương . nhàng cầm lấy tay nàng, : “Ta ở đây.”

      Chỉ nhàng ba chữ thôi nhưng cũng khiến Lâm Tam Tư có thêm sức mạnh, nàng cố gắng nở nụ cười, nhưng mỏi mệt trong đó khiến cho Hoắc Dực vô cùng đau lòng.

      “Sao điện hạ biết là ta thích có nhiều người ở đây làm ồn ào?”

      “Tính nàng thế nào mà ta lại biết sao?” Chẳng qua vì lo lắng quá nên chú ý sớm hơn, lúc trước nhiều người ở trong phòng như vậy, lại quên mất là Lâm Tam Tư thích ồn ào.

      Hoắc Dực cầm tay Lâm Tam Tư áp lên mặt mình, nhàng hôn lên, hơi lạnh từ bàn tay truyền vào trong cơ thể nàng, khiến cho nàng cảm thấy rất thoải mái.

      Hoắc Dực cúi xuống hôn lên trán Lâm Tam Tư: “Nàng là thê tử của ta, là mẫu thân của con ta, ta hiểu nàng hiểu ai?”

      Đây là lần đầu tiên Hoắc Dực gọi nàng là thê tử, Lâm Tam Tư hai mắt đỏ hoe, suýt nữa là chảy nước mắt. “Tạ ơn điện hạ, giờ ta cảm thấy thanh tĩnh hơn nhiều rồi.”

      Hoắc Dực dùng khăn ấm lau mồ hôi trán Lâm Tam Tư, lại nghiêng đầu áp lên bụng nàng, giọng điệu vừa dịu dàng vừa như ra lệnh : “Con mau ra ngoài , rồi phụ thân đưa con chơi.”

      Lâm Tam Tư nghe thế liền nhìn Hoắc Dực : “Điện hạ, chàng có tin ta ? Trực giác của ta luôn rất đúng.”

      “Tin điều gì?”

      Lâm Tam Tư cười đáp: “Ta tin chàng nhất định người cha tốt, giống như cha ta vậy.”

      Hoắc Dực nhíu mày, muốn lên tiếng Lâm Tam Tư lại lên cơn đau, hơn nữa lần này còn đau hơn lần trước.Lý tẩu, Bách Hợp và bà đỡ từ bình phong vòng vào, bà đỡ thấy vậy liền : “Lần này hẳn là chủ tử sắp sinh rồi!”

      Hoắc Dực nắm chặt tay Lâm Tam Tư, : “Ta nắm tay nàng, nàng được buông ra.”

      Lâm Tam Tư đau đến chết sống lại, ánh mắt chỉ vội liếc qua Hoắc Dực cái, thể đáp lại lời , tiếp theo liền dùng hết sức lực để sinh con.

      tiếng khóc vang dội cất lên bầu trời ở Thanh Lan Uyển, trong trẻo mà mạnh mẽ, lúc này tuyết ngừng rơi, bên ngoài cửa sổ bầu trời quang đãng, cùng với lớp tuyết trắng đường, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.

      Bà đỡ : “Chúc mừng điện hạ và Lâm nương, là nam hài!”

      Lý tẩu hưng phấn : “Hoàng trưởng tôn! Là hoàng trưởng tôn của Nam Dạ quốc! Chúc mừng điện hạ và Lâm nương, Lâm nương có phúc khí!”

      Bách Hợp lúc này nên lời, nước mắt lưng tròng vì quá hạnh phúc, vừa đau lòng lại vừa kích động, đau lòng vì tiểu thư vừa rồi phải chịu đau đớn, kích động là vì tiểu thư uổng công sinh ra được tiểu hoàng tôn bụ bẫm rồi!

      Mấy thái y quỳ bên ngoài cửa cũng vui mừng thôi, điện hạ tầm thường chút nào! Mới vào lát thôi mà Lâm tiểu thư sinh rồi! Xem ra điện hạ mới là bài thuốc duy nhất để giải trừ đau đớn!

      Chỉ có Hoắc Dực là tiếng nào ngồi trước giường, ánh mắt dịu dàng nhìn Lâm Tam Tư, nghẹn ngào : “Ta để nàng phải chịu khổ rồi.”

      Lâm Tam Tư lắc đầu đáp, chỉ cần nắm lấy bàn tay Hoắc Dực, từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm xúc lúc này.

      Lâm Tam Tư nằm giường, bộ quần áo ướt đẫm được Lý tẩu và Bách Hợp thay mới, quần áo người nàng lúc này vừa sạch vừa thơm ngát.Gương mặt nàng có hơi mệt mỏi, nhưng mặc dù mới vừa trải qua trận chiến đấu ác liệt, nhưng tinh thần nàng lúc này cũng tệ lắm, ánh mắt nhu hòa nhìn đứa trẻ xíu trong lòng Lý tẩu, lát sau lại nhìn Hoắc Dực, cứ thế mấy lần liền, nàng : “Điện hạ, con giống chàng nhiều hơn hay giống ta nhiều hơn?”

      Hoắc Dực khẽ mím môi, vốn lo lắng cho Lâm Tam Tư nên vẫn ở trong phòng, bảo nàng nhắm mắt nghỉ ngơi chút nhưng nàng lại muốn, cứ mở to mắt nhìn ngắm hài tử, như thể xem mãi cũng thấy đủ.Hoắc Dực mặc dù rất đau lòng nhưng cũng đành lòng phạt nàng, “ giờ còn chưa nhìn ra, nhưng ta hy vọng là giống nàng.”

      Lâm Tam Tư hỏi: “Tại sao? Giống điện hạ phải là tuấn hơn sao?”

      Hoắc Dực thấy Lâm Tam Tư muốn ngồi dậy liền tới đỡ nàng dựa vào lòng mình: “Ta bảo nàng được cử động rồi, sao nghe lời?”

      “Ta chỉ muốn nhìn kỹ con chút thôi!” Lâm Tam Tư cười , ngữ điệu như làm nũng: “Điện hạ vẫn chưa trả lời ta, tại sao lại hy vọng hài tử giống ta?”

      Hoắc Dực nhàng cúi xuống hôn lên trán Lâm Tam Tư: “Trong mắt ta, nàng là người tốt đẹp nhất.”

      Tốt đẹp nhất sao? Vừa rồi lúc sinh con…Lâm Tam Tư khẽ nghiêng đầu, ra nàng cảm thấy hơi xấu hổ, trước kia lúc xem phim, nàng luôn tự hỏi sao người ta cứ phải kêu gào ầm ĩ như vậy lúc sinh con, lúc ấy nàng còn nghĩ sau này nếu sinh con cho dù có đau đến mấy nàng cũng kêu ra tiếng.Nhưng mà vừa rồi nàng thể kìm chế được, quan trọng nhất là kể cả có Hoắc Dực ở bên cạnh nàng cũng nhịn nổi, dáng vẻ hoàn mỹ này lại bị Hoắc Dực nhìn thấy hết rồi! Thế mà nàng vẫn là người tốt đẹp nhất trong mắt chàng sao?

      “Nghĩ gì vậy?” Hoắc Dực cúi đầu hỏi, Lâm Tam Tư giật mình quay sang, chóp mũi khẽ lướt qua môi Hoắc Dực, hơi thở thơm mát phả vào mũi nàng, khỏi khiến nàng đỏ bừng mặt, liền lắc đầu đổi chủ đề: “Lý tẩu, cho ta bế con chút.”

      Lâm Tam Tư nhận lấy hài tử từ tay Lý tẩu, nhìn dáng vẻ non nớt của con, trong lòng nàng tràn ngập thương thành lời. “Điện hạ, chàng nghĩ ra tên gì hay chưa?”

      Hoắc Dực ngồi bên mép giường, ôm Lâm Tam Tư vào lòng, nhìn hài tử ngủ say, hình ảnh này vô cùng yên bình và hạnh phúc.Hoắc Dực đáp: “Sinh ra trong nắng sớm, hạnh phúc vui mừng…” Dừng lát lại tiếp: “Gọi là Hoắc Thần Hi được ?”

      “Hoắc Thần Hi…Hoắc Thần Hi…Hoắc Thần Hi…” Lâm Tam Tư nhẩm lại mấy lần, nở nụ cười với má lúm đồng tiền ngọt ngào, đáp: “Tên hay, ta rất thích.”
      Last edited: 19/6/17
      amandatruc, noair, huyetdu80 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chính sách 1 like =1 ruby chỉ áp dụng cho những acc đc set editor thôi, member như chúng ta k đc đâu nàng @Ngân Nhi. Vì sao đc cộng có thông báo mà bạn @Trà Xanh
      Tôm Thỏ, Trà XanhNgân Nhi thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mừng cục cưng ra đời, a iu chị wa ah
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :