1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Cổ đại] Cách tuần phủ lừa thê - Ký Thu

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 8(2):

      "Tin tưởng ta, nàng thất vọng." Quản Nguyên Thiện cười tràn đầy tự tin.

      Cầu Hi Mau nhìn khuôn mặt tuấn tú tươi cười, khỏi ngẩn ra, hai gò má cũng hơi phiếm hồng.

      Vì thế sau vài ngày, Cầu Hi Mai lại bắt đầu giả bệnh, nàng vẫn bất chấp cho hàn dược vào nước trà để biến thành suy yếu, liên tục ngoài mấy ngày, cả người đều mềm nhũn, chuyện cũng có hơi, ngay cả hai đệ muội cũng biết chuyện gì.

      Hai đứa đều cho rằng tỷ tỷ sinh bệnh, còn là bệnh rất nặng, hốc mắt hồng hồng rời nàng nửa bước, sợ vừa rời liền thể nhìn thấy nàng nữa, là nàng lấy danh vì nghỉ ngơi mới dỗ được hai đứa rời .

      Nàng bị bệnh lâu tin tức truyền ra toàn Đinh phủ, ít người vui sướng khi người gặp họa chờ nàng tắt thở, tồn tại của nàng khiến nhiều người khó chịu.

      Đồng thời, Tri châu Hàng Châu có việc ngang qua, cố ý đến Đinh phủ thăm hỏi, qua vài ba ly rượu, trong lời để lộ ra có nữ nhi vừa tròn mười sáu, cho tới giờ vẫn chưa định nhà chồng, có ý muốn kết duyên, đem nữ nhi gả cho con cả của Đinh phủ.

      Lúc này, trong lòng Đinh Lập Hi bắt đầu lung lay, bên là thê tử nhiều bệnh thể giúp gì được cho , sắc mặt tiều tụy chịu nổi, tư sắc bình thường đáng , bên là có thể giúp thăng chức rất nhanh, thiên kim tiểu thư có thể giúp bước lên mây, có thể biết được chọn bên nào, người luôn hướng chỗ cao mà trèo, nước chảy về chỗ thấp.

      Vốn là Đinh Lập Hi đối với thê tử còn chút thích, đối với cơ thể nàng tương đối có hứng thú, nhưng mà nàng thỉnh thoảng lại sinh bệnh, muốn làm chuyện vợ chồng nàng lại bị bệnh, lần, hai lần mất hứng, cũng dần dần còn hứng thú nữa, còn đến phòng của nàng nữa.

      Chẳng qua là phong lưu thành tính nên hề tĩnh mịnh, lại say mê con hát hí khúc, bao dưỡng ở phòng ở ngoài, có thời gian chỉ ở chỗ đấy, ngay cả nhà cũng về, càng đến chính thất bệnh dậy nổi.

      Nhưng mà vui vẻ nhất chính là Lỗ thị tiền ghét nghèo, bà rốt cuộc cũng tìm được lý do để đuổi đứa con dâu vừa mắt ra khỏi phủ.

      "Hưu...Hưu thư."

      Cầm lên tờ giấy bị ném xuống trước mặt nàng, Cầu Hi Mai kích động hai tay phát run, hai mắt nàng nhanh chóng đầy nước mắt, lăn dài má.

      Ở trong mắt người khác, nàng nhục nhã tan nát cõi lòng vì bị hưu, thống khổ lệ rơi ngừng, chịu tin rằng phu gia vô tình đối xử với nàng như vậy, tương lai mờ mịt, lại thêm thân thể yếu đuối, chỉ sợ kéo dài được bao lâu.

      thức tế nàng là cao hứng đến biết cái gì, cảm xúc dâng trào đến thôi, trời xanh, hoa thơm, ngay cả thuốc đắng cũng có thể biến thành ngọt, trong lòng nàng thoải mái nghĩ muốn cười, lớn tiếng hô hào, Cầu Hi Mai
      [​IMG]





      Mọi người có thời gian ghé qua mấy bộ ta ed ủng hộ nha

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong-nhuoc-thanh-ngon.28880/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-huyet-phuong-cung-cung-truong-nguyet.30040/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the-quy-tich-do-do.29166/
      Phong Vũ Yên, thuytChris thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 8(3):

      Chỉ lúc sau, Đông Hương quay lại, trán chảy đầy mồ hôi, có thể thấy được nàng ta vội vàng như thế nào, mực mới còn chưa khô hơi bị nhòe, chỗ ghi tên là dấu tay đỏ tươi chói mắt, giống như máu người.

      Xem ra Đinh Lập Hi rất muốn hưu thê, vội vàng đến khắc cũng chịu được.

      "Thư hòa ly mà ngươi muốn, cầm ."

      Nhìn tờ giấy bay xuống, Cầu Hi Mai nở nụ cười mà nước mắt vẫn rơi, "Đồ cưới của ta, thư cha ta lưu lại, trong nhà ta có cái gì ta muốn cầm , còn có..."

      đợi nàng xong, Lỗ thị hừ lạnh cái, "Đều cho ngươi hết, cho người hết, cũng đáng giá bao nhiêu tiền, ta còn cần những thứ linh tinh đó sao? Toàn bộ đều cầm hết , đỡ chiếm chỗ."

      "Được, ngày mai ta , cảm ơn nương trong mấy tháng qua chiếu cố tới con dâu." Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn chưa bạc đãi nàng, chỉ là đối xử có chút lạnh nhạt mà thôi.

      "Hừ!" Lỗ thị phủi tay rời .

      Lời đồn đại đều được truyền nhanh như gió, lâu sau, từ xuống dưới Đinh phủ đều biết đại thiếu phu nhân bị gán danh con, bệnh hiểm nghèo mà hòa ly.

      Ngày hôm sau, Cầu Hi Mai mà mọi người thường nghe là bị bệnh xuống được giường giờ vẻ mặt tươi sáng tiêu sái ra khỏi đại môn Đinh phủ, tay trái nàng nắm tay muội muội, tay phải nắm tay đệ đệ, lớn hai đứng trước cửa, giống như chờ gì đó.

      "Tỷ tỷ, chúng ta bị đuổi ra ngoài sao?" Hi Lan hai mắt hồng hồng bất an.

      " phải bị đuổi, là chúng ta tự mình rời , tỷ tỷ cũng giống muội thích nơi này, cho nên chúng ta liền rời ." Là nàng vứt bỏ Đinh phủ, tự nguyện rời khỏi.

      "Chúng ta ở đâu đây?" Bọn họ có nhà, sau khi cha mẹ mất, tòa nhà của các nàng bị đại bá mẫu thu về, bọn họ có nhà để về.

      Cầu Hi Mai dừng chút, "Yên tâm, tạm thời trước mắt chúng ta ở khách điếm sau đó thuê căn nhà, tỷ tỷ đâu cũng các em cùng, đừng sợ."

      "Vâng! Muội sợ, đệ đệ cũng sợ." Chỉ cần có tỷ tỷ ở đây, nàng cái gì cũng sợ.

      " sợ." Cầu Hi Trúc trịnh trọng gật đầu cái.

      "Được, chúng ta sợ, trời đất bao la, cái gì cũng có, người là lớn nhất." Bởi vì bọn họ có cái gì để mất nữa.

      "Tỷ tỷ, tỷ còn nhìn gì vậy?" Vì sao còn chưa .

      "Chờ chặt cây."

      Trước khi rời Cầu Hi Mai chỉ có cầu, đó chính là chặt gốc cây già ở cửa Đinh phủ, nơi

      [​IMG]

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 8(3):

      "Quản đại...Quản nhị ca, làm quan nhận bổng lộc từ triều đình, là dùng tiền của quốc gia, phải có trách nhiệm. Chuyện lớn chuyện , nhất định phải lo..." nên là người mạnh mẽ, cần cù chăm chỉ.

      "Ngừng, ngừng, ngừng, đừng lời sâu sắc như vậy, nàng còn tiếp chắc ta phải mang sách cổ ra xem, nàng tạm tha có Nguyên Thiện ca ca này ! Ta sợ nhất là học thuộc lòng." Quản Nguyên Thiện che tai, làm bộ chịu nổi.

      "Nhận bổng lộc của vua, phải biết chia sẻ ưu phiền với vua, nếu hoàng thượng phái Quản nhị ca xuôi nam tra án, huynh nên tự thân tự lực xâm nhập tra xét, tuần phủ đại nhân ra mặt, rắn mất đầu khó tránh khỏi sai lầm." Nha môn mỗi người quản việc, ai phục ai liền làm mò.

      Sau khi rời khỏi Đinh phủ, Cầu Hi Mai nhận lời làm phụ tá của tuần phủ đại nhân, đường tiến vào ở trong viện sau phủ tuần phủ, có phòng ngủ phòng bếp riêng biệt, gần sát dãy phố bán hàng, mở cửa sau ra liền có thể mua được gạo rau.

      Vốn là Quản Nguyên Thiện hy vọng nàng đến ở nhà riêng mà mua, vừa để có thể nhìn thấy nàng mỗi ngày, bồi dưỡng tình cảm, còn xa lạ, thứ hai là có thể giải quyết chứng "luyến đồng", cặp đệ muội song sinh kia của nàng có bà vú chăm sóc, tránh khi bọn họ chuyện đương đột nhiên có hai củ cải đỏ phá đám.

      Nhưng mà Cầu Hi Mai kiên trì giữ khoảng cách, nếu là phụ tá của tuần phủ đại nhân nên lấy nha môn là nhà, nào đâu thể ở tại nhà của thủ trưởng.

      lay chuyển được nàng, Quản Nguyên Thiện đành phải sờ mũi an bài cho nàng ở quan nha, cũng thầm dặn dò thủ vệ đúng giờ tuần tra, trong ngoài vây kín giống như là thùng sắt, cho phép bọn đạo trích hay kẻ bắt cóc tiếp cận nửa bước.

      Nhưng mà vẫn lo lắng, ràng chính mình đến đây, lấy danh nghĩa là quan tâm tới cấp dưới sáng sớm tới gõ cửa, sau đó vừa đến là ở liền .

      "Nàng cho rằng Văn gia sư, Lâu thông phán, Ngưu điển sử cùng Thành chủ bộ đều là ăn miễn phí sao? Nếu như mọi chuyện đều cần ta quan tâm, vậy bọn họ nên về nhà đốn củi hơn." thu nạp mấy tên này về là để làm việc, cũng phải là dưỡng tổ tông, nên làm việc đừng nghĩ đến chuyện lười biếng.

      Văn Đạo Đồng, Lâu Tây Viên, Ngưu Vô Vị, Thành Tú lần lượt mỗi người chỗ làm việc khác nhau, ngầm thu nhập chứng cứ quan viên tham ô, nhưng hiểu sao đồng thời rùng mình, lạnh sống lưng, giống như vừa có cơn gió lạnh thổi qua sau lưng.

      "Vậy còn ta? Ta nên làm gì?" Cầu Hi Mai
      [​IMG]

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 9 (1):

      "Hi nhi, ta để cái áo khoác màu đá xanh ở đây nhỉ, sao ta tìm khắp phòng cũng thấy, nàng nhìn giúp ta với."

      Cầu Hi Mai phơi quần áo ở ngoài dường như thành thói quen thường bị Quản Nguyên Thiện sai bảo, giống như nàng là nha hoàn của vậy, mặc kệ trong tay nàng có việc gì vội hay , mở miệng vô cùng thoải mái, hoàn toàn để ý tới ngoài thân phận mưu sĩ, nàng vẫn là nữ nhân.

      Chỉ thấy nàng sắc mặt tự nhiên, cũng quay đầu lại tiếp tục phơi chiếc áo nam màu đỏ cát tường, tay chân gọn gàng, nàng gọi với vào trong phòng.

      "Trong ngăn tủ bên trái đầu giường, phía là áo màu xanh họa tiết đỏ cam, đừng làm loạn lên, ta vừa mới xếp gọn..."

      "Còn đôi giày của ta đâu? Ta nhớ là để nó ở dưới chân giường, nó mọc chân chạy mất sao?" Ngay cả đôi giày cũng đối nghịch với , còn biết chạy nữa sao?

      "Ta đem giặt rồi, đáy giày bị dính đất, huynh vào chỗ bùn đúng ? Ta tốn ít sức mới giặt sạch được." So với nông dân còn khổ hơn, cũng biết chạy qua chạy lại bao nhiêu chỗ, đáy giày bị mài mỏng rồi.

      "Vậy ta cái gì? Cũng thể để chân hoặc giày rơm được!"

      "Nhìn thấy đôi giày màu đen tơ vàng ? Ở ngay dưới bàn trà, huynh cúi người cái là nhìn thấy." Hi Lan, Hi Trúc cũng phiền như , hiểu ở phủ có người hầu hạ mà lại chạy tới đây làm gì, khiến nàng mệt muốn chết được.

      Mở mắt ra liền kêu gào muốn ăn, hơn nữa lại còn mặt dày, nam nhân này biết thẹn là gì, Cầu Hi Mai rất muốn lười biếng ngày biết phải gì, nàng chỉ lần nhìn trần nhà than thở, cuối cùng vẫn thể đứng dậy vất vả nấu cơm.

      Đều do nàng hay mềm lòng, nhìn thấy Quản Nguyên Thiện khiến bản thân rối tinh rối mù nàng liền có cách nào quyết tâm buông tay để ý tới, tốt xấu gì cũng là cơm gạo của nàng, hơn nữa còn giúp nàng rất nhiều, mệt mệt, bỏ mặc được.

      Ai ngờ thỏa hiệp cái này, tiếp đến lại tự nhiên phải giặt quần áo cho , thu dọn trong ngoài, đưa đồ tiện tay ném linh tinh đặt về chỗ cũ, cẩn thận chăm sóc.

      Bọn họ trong lúc chuyện giống như đôi phu thê vừa mới tân hôn, trượng phu là người luôn đồ trong nhà để ở đâu, thê tử là người tính tình hiền lành, ngại phiền chỉnh lý việc nhà, hầu hạ đại lão gia.

      Chỉ tiếc trong mắt người khác, hai người đều là nam nhân, đâu thể tạo ra tia lửa, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy tính tình của Cầu Hi Mai tốt, ngay cả hàng xóm cách vách cũng chăm sóc cẩn thận, có cái ăn cũng quên gọi tiếng.

      Chẳng qua từ khi Quản Nguyên Thiện mang theo quần áo đến ở bên cạnh, mỗi ngày sắc mặt của Cầu Hi Mai hiển nhiên thả lỏng hơn nhiều, tươi cười mặt cũng nhiều hơn, nhìn ra được so với lúc ở Đinh phủ nàng sống vui vẻ hơn nhiều, ngẫu nhiên còn có thể ngâm thơ tiêu khiển.

      đến cùng nàng cũng là nữ nhân , ở quan nha đa số là nam nhân, nàng cải trang dù có giống cũng xóa bỏ được thân phận , người ở nha môn ai sắc bén, vạn nhất có người nhìn ra nàng là nữ giả trang nam mà nổi lòng khinh bạc, chỉ bằng sức của nữ tử thể chống lại được.

      Phòng lang phòng cướp phòng trộm, kiêm thêm trông cửa, lúc này Quản Nguyên Thiện có ích, phía trước, mặt lạnh ngăn lại, đôi mắt đen ngưng lại, khí thế quan uy bộc lộ ra ngoài, lệnh cho người liên quan được tiến gần trong vòng ba thước. Duy chỉ điều Cầu Hi Mai hiểu, cả khu rộng như vậy, trước sau phải đến mười gian nhà, nhưng mà đều để nuôi muỗi, chỉ có ba tỷ đệ nàng vào ở, cùng với người đột nhiên tới là Quản Nguyên Thiện.

      Nàng biết rằng vốn ở đây có ít nha dịch, bộ khoái, muốn bỏ tiền thuê ờ ngoài, tiết kiếm được ít tiền, những nam nhân đó bình thường luôn cởi trần tới lui, cách chuyện và làm việc rất thô tục, tất
      [​IMG]
      thuyt, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 9 (2):

      Nghe vậy, vỗ đầu gối cười to, "Nếu than vài câu ai biết được ta vất vả thế nào, ngày đêm phải làm việc, nàng nhìn ta có gầy , nàng phải quan tâm ta, bồi bổ cho ta." cầm lấy tay nàng.

      "Quản...Quản nhị ca, huynh đừng đùa nữa, mau buông tay, nếu để giáo nhân nhìn thấy tốt, huynh...huynh đừng quậy nữa..." Nàng đỏ mặt, muốn rút tay lại.

      Quản Nguyên Thiện giả vờ như biết vì sao nàng lại rút tay ra, nắm lấy bàn tay mềm mại đặt lên mặt , xoa xoa, muốn để nàng thấy gầy mấy lạng thịt, " ai thấy cần buông tay thôi! Ta biết, ta biết, nàng da mặt mỏng, sợ người khác cười nàng giống các bà các chị."

      Nàng vốn là các bà các chị, chẳng lẽ mặc nam trang vào biến thành đàn ông sao? Cầu Hi Mai mạnh mẽ rút tay lại, trừng mắt, "Đừng làm loạn nữa, nhanh rửa tay, rửa mặt thay quần áo, ta hầm canh bếp, sắp được ăn cơm rồi."

      Mất bàn tay ấm áp, bàn tay to nhất thời cảm thấy hơi lạnh, "Nhiều tay càng dễ làm việc, làm trở ngại chứ phải giúp được gì, nàng căn bản là ghét bỏ ta."

      Nàng vừa nghe liền bật cười, "Vậy cũng phải xem là tay nào, bàn tay phú quý chưa bao giờ đụng vào nước ta dám sai bảo...A! Huynh... Nhanh để xuống, cái đó để ta làm là được, huynh đừng lấy....A...Đừng nhìn!"

      "Thứ này có gì mà thể nhìn, phải là là tiểu.." Đột nhiên, Quản Nguyên Thiện trợn mắt, hai tai đỏ lên, sắc mặt tự nhiên.

      vốn cho là áo của Cầu Hi Lan, Cầu Hi Trúc, chỉ là chiếc áo vải bình thường, cầm ở tay mở ra, chuẩn bị đưa cho tiểu nữ nhân phơi lên, nào biết nàng lại kêu lên thất kinh.

      Nhìn chăm chú hồi, chính cũng đỏ mặt, chiếc yếm mỏng của nữ nhân, phía còn thuê hình hoa lựu.

      "Xoay người, được nhìn." Cầu Hi Mai phát giọng của mình lúc này giống như hờn dỗi, nhanh chóng lấy chiếc áo yếm khiến người khác ngượng ngùng.

      "Chẳng qua chỉ là cái áo thôi mà! Tuy nhiên như vậy, còn bằng cái tay áo của ta, nàng lại hô lớn như vậy, giống như ta trộm gà trả vậy." Quay lưng lại, nhếch môi cười, khẽ ngửi mùi hương lưu lại tay, ngoài mùi xà bông giặt, giống như vẫn còn lưu lại mùi thơm của cơ thể nữ tử.

      "Trong nhà ta dư dả, muốn tiết kiệm vải." Nàng oán hận , khuôn mặt trắng nõn nổi lên mảng đỏ bừng, lâu biến mất.

      Má hồng nổi bật gương mặt trắng nõn, càng ngày càng đậm, nàng đánh phấn mà để mặt mộc, môi đỏ, nét kiều nữ nhân thể che giấu được, kiều nhan mê loạn lòng người.

      Tuy rằng từng gả , nhưng mà , Cầu Hi Mai cũng chỉ mới mười sáu tuổi, cha mẹ nếu còn vẫn luyến tiếc muốn gả sớm, bởi vậy nàng cùng với tiểu nương chưa gả khác nhau lắm, từ bề ngoài nhìn cũng giống tiểu phụ nhân gả lần.

      "Ta nhiều bạc, đưa cho nàng mấy xấp vải." Nếu phải nàng cố chấp, kiên trì nhận đồ do nam nhân tặng, sớm đem nửa thân gia chuyển đến trong nhà nàng.

      dựa vào Cao Thịnh Hầu phủ, tài sản riêng của Quản Nguyên Thiện cũng thiếu, ngoài bổng lộc cùng hoàng thượng ban thưởng, bản thân cũng có cách làm giàu riêng, cửa hàng, điền trang đều có lợi nhuận cao, bạc của
      http://***************.com/downloads/posts/3075225.png

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :