1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân
      Chương 35: Theo Đuổi Của Tần Tiên Sinh
      Editor: Vân Du

      Lăng Yên gọi điện thoại cho Lục Ngạn báo với buổi tối cần đến đón , ở nhà Triệu Vân đêm.

      Đúng lúc giữa trưa Lục Ngạn về đơn vị, trong đơn vị cũng có vài chuyện. Bởi vì khu nhà mới xây từ lầu đến lầu dưới đều xảy ra náo loạn, cả đám người chen chúc chạy tới cầu bồi thường tiền nhà. Lúc Ngạn sau khi vào văn phòng liền ngừng xử lý, vừa vặn thể về đón đúng giờ, nghe ở lại nhà Triệu Vân cũng yên tâm đồng ý.

      Lúc Lăng Yên từ sân thượng vào, thấy Triệu Vân khôi phục thần thái, đứng trước cửa sổ ngắm nhìn sóng biển từ xa, nhìn như có vấn đề gì, nhíu mày nhăn trán.

      Thời tiết u, khả năng còn tiếp tục như thế rất lâu. Tâm tư phụ nữ vĩnh viễn thay đổi theo thời tiết, thể nghi ngờ là Triệu Vân cũng vậy.

      Lăng Yên tới, vỗ vỗ lên vai Triệu Vân.

      Đôi mắt Triệu Vân trời sinh lạnh lùng, có bất kỳ độ ấm nào. Ít nhất trong cái nhìn của Lăng Yên, chưa bao giờ thấy lúc nào trong đó chứa đựng vui vẻ, chỉ thấy kiêu căng, lãnh tuyệt. Còn Tần Phong, hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy, chẳng phải người vui buồn thể ra mặt như trong truyền thuyết, mà như người đàn ông làm sai điều gì đó, cúi đầu đứng trước mặt Triệu Vân, hơi đau lòng, cần thận từng li từng tý nhìn về phía Triệu Vân, khiến thầm nghĩ người đàn ông này có phải người bá khí lộ ra ngoài, là đại thiếu gia Mafia nghiệt trở về như những gì Lục Ngạn hay .

      Hoặc là tình khiến người ta trở nên mù quáng, càng khiến người ta đánh mất tâm trí.

      Triệu Vân thấy Lăng Yên kinh ngạc khó hiểu nhìn mình, nhíu mày, mở miệng chuyện, điệu cứ cao rồi thấp, điều này khiến Lăng Yên bừng tỉnh tại sao Triệu Vân phải lặp lặp lại những gì muốn để có điệu bình thường.

      Nhưng lại khiến người khác đau lòng.

      Triệu Vân hỏi: “Lăng Yên, sao sau khi Lục Ngạn làm nhiều chuyện sai lầm như vậy, em vẫn yên lặng chờ cậu ta trở về?”

      Lăng Yên nghĩ nghĩ, quay người tìm giấy bút, Triệu Vân liền giữ chặt , ngón tay mảnh mai nâng lên chỉ vào môi .

      Chua xót, khổ sở, người từng cao ngạo như vậy, thế mà bây giờ lại để người khác rủ lòng thương. nghe thấy thanh, chỉ cố chấp nhìn Lăng Yên, để ấy “” cho nghe. Lăng Yên nghĩ, tưởng tượng nếu mình nghe thấy gì, sau này còn nghe thấy giọng của Lục Ngạn, cuối cùng nghe thấy giọng của người bên cạnh, cảm thấy khó có thể chịu nổi.

      Vậy mà Triệu Vân mình chịu đựng lâu như vậy, trái tim bỗng nhiên thắt lại.

      ôm Triệu Vân cái chặt, sau đó mỉm cười ngồi xuống cho Triệu Vân nghe.

      Mẹ Lưu lên gọi hai người xuống ăn cơm, Lăng Yên vẫn ngồi trả lời Triệu Vân từng chữ . cố gắng hết sức để khóe môi khép mở chuẩn, chậm rãi, ràng.

      Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lăng Yên tới liền thấy mẹ Lưu đứng ở cửa ra vào, nghĩ nghĩ, với mẹ Lưu: “Dì Lưu, cháu và chị Vân chuyện thêm lát, 10 phút nữa xuống lầu ăn cơm, dì nếu bận cứ về trước , sau khi ăn xong cháu dọn.”

      Mẹ Lưu hơi khó xử, nhưng nghĩ có thể về sớm liền gật đầu xuống lầu.

      Lăng Yên cẩn thận đóng cửa chặt, trở lại bên giường tiếp tục chuyện với Triệu Vân: “Tuy em cũng hận Lục Ngạn, cũng thất vọng, cũng khổ sở, nhưng tận sâu trong đáy lòng em biết rất là em vẫn ấy, điều này hề thay đổi. Em có cách nào để triệt để đẩy ấy ra khỏi cuộc đời em, chính điều này luôn ủng hộ em, dù em muốn tiếp tục chờ ấy, nhưng lại thể kháng cự. Cho dù em có vô số lần tự với mình rằng ấy em, em hận ấy, thế nhưng có thể thay đổi được, em thể quên được ấy. Em tin chị đối với Tần Phong cũng vậy phải ? Dù thấy ấy có vợ và con ở nước ngoài, trong lòng chị vẫn ấy phải ?”

      Triệu Vân nhìn khẩu ngữ của Lăng Yên, chỉ có thể hiểu mấy chữ, cho dù có cố gắng nữa vẫn thể nhìn hết được.

      Đôi mắt trong veo của Lăng Yên dần ảm đạm, có chút thở dài, lại định đứng lên tìm giấy bút. Nhưng Triệu Vân cố chấp cho tìm, chỉ với : “Lăng Yên, lại lần nữa , lần nữa thôi cũng được.”

      Lăng Yên thể cự tuyệt, ánh mắt Triệu Vân quá mức chăm chú. Triệu Vân lời nào, Lăng Yên cứ tiếp tục lặp lặp lại, lặp lặp lại mấy lần liền, cuối cùng Triệu Vân cũng ngắt lời , ánh mắt lên đau đớn: “Lăng Yên, tìm bác sĩ cho chị .”

      Chịu nổi nữa, rốt cuộc thể chịu nổi nữa rồi. từng huấn luyện cực khổ, từng giết tội phạm, từng trúng đạn, tưởng rằng mình đủ kiên cường, cuối cùng lại thể nào thừa nhận được mình còn nghe thấy gì nữa. nỗ lực nhìn, muốn hiểu lời Lăng Yên , sau cùng chỉ nhìn và hiểu được hai chữ “Tần Phong”.

      Đó là người đàn ông làm tổn thương quá nhiều, người đàn ông đẩy tình của xuống địa ngục. Khi trở về cách xa 2000 km, vô số lần nhớ , vô số lần tự hỏi tại sao lại làm vậy, cũng vô số lần tự hỏi mình có thể lại hay .

      Đáp án dĩ nhiên là biết.

      Thế nhưng khoảnh khắc bị đè dưới khối đá lở, nhìn thấy mặt La Hoắc gần như biến dạng trong gang tấc, biết , . Cho dù thằng khốn, vẫn , thuốc chữa.

      người, bất luận thân thể ở đâu, trái tim vẫn đặt ở chỗ đối phương. Muốn moi trái tim ra, máu tươi đầm đìa.

      Nhưng cũng tha thứ cho . .

      Lúc đứng trước giường, lông mi rủ xuống mang theo hối hận, có thể cảm thấy cầu xin tha thứ của . Thế nhưng có nên tha thứ hay ? Phụ nữ chạy theo như vịt, chẳng lẽ lúc uống say, bị phụ nữ ép buộc? nực cười.

      Đó là Emily, minh tinh quốc tế, là người phụ nữ mà đàn ông có thể vung tiền như rác để nịnh nọt. thể thấy Emily, người phụ nữ đó trẻ tuổi xinh đẹp, giàu có, đôi mắt nâu mị lực trời phú, đường cong cơ thể có sức hấp dẫn thế nào cần cũng biết, là báu vật hồn nhiên xinh đẹp cực phẩm. có người đàn ông nào động lòng.

      Kể cả người đàn ông , người đàn ông Emily nguyện ý sinh con cho .

      Đau lòng, Triệu Vân đau nhức khom người xuống, dạ dày như muốn lộn nhào.

      **

      Vì Lăng Yên về nhà, Lục Ngoạn dứt khoát buổi tối tìm Tần Phong uống rượu.

      Nhưng gọi điện thoại mới biết Tần Phong đứng chờ ngoài cửa khu biệt thự nhà Triệu Vân từ rất lâu, lúc Lục Ngạn lái xe vội vàng đến tìm , vẫn chịu . Trời mưa to, Lục Ngạn dứt khoát lôi Tần Phong từ trong chiếc Lamborghini ra ngoài, ngồi lên chiếc Cayenne, giẫm mạnh chân ga, chạy thẳng ra quán bar.

      Đến quán bar, Tần Phong vẫn nhếch môi mỏng câu, Lục Ngạn cũng hỏi, chỉ dựa vào ghế sô pha lớn, cầm ly tao nhã uống rượu đỏ Rafael năm 67.

      Hai người ngồi cạnh nhau, cả hai đều trầm mặc.

      Xung quanh xa hoa trụy lạc, sàn nhảy huyên náo. tóc vàng nhìn hai người đàn ông hăng hái ngồi góc trầm mặc, uốn éo tươi cười mập mờ cầm chai rượu thẳng tới. Váy ngắn màu đen, cặp đùi đẹp thon dài, từ dưới nhìn lên, quần lót viền ren nhìn thấy . tóc vàng cúi người, hỏi Tần Phong và Lục Ngạn có cần tiếp rượu hay , ánh mắt đưa tình. Tần Phong nhìn lúc thấy buồn nôn, lấy từ trong túi quần ra vài tờ tiền có mệnh giá lớn vung tới.

      “Cút.”

      tóc vàng hiển nhiên là phục vụ trong quán rượu, thấy ánh mắt đáng sợ thâm trầm của Tần Phong, tưởng người đến gây liền rời khỏi. Sau khi quay người lên lầu, bộ dạng muốn tìm ai đó để đòi lý lẽ, nhưng chưa được mấy bước bị gã da đen bắt lại.

      Tần Phong thấy vệ sĩ của mình tóm được phục vụ viên, kiên nhẫn kéo Lục Ngạn tiền vào phòng thuê.

      Vào phòng, tiếng động thanh lớn huyên náo bên ngoài lập tức bị cách ly, Lục Ngạn lúc này mới chậm rì rì hỏi: “ sắp xếp xong xuôi cho vợ con chưa?”

      Tần Phong nhíu mày chặt: “ chuyện chú ý chút.”

      “Ơ? phải vợ con , đem vợ con nhà ai đến đây làm gì? Thậm chí đưa về từ tận Italy xa tít, còn cố ý khiêu khích chị Vân?”

      Châm chọc mang theo trách cứ cần cũng biết.

      Tần Phong tay giữ chặt ly rượu, lông mày nhíu lại, khí lạnh ngừng truyền đến, nhiệt độ xung quanh đột nhiên hạ xuống.

      Răng rắc, ly rượu trong tay Tần Phong nát vụn.

      Lục Ngạn nhíu mày, nhìn có chút hả hê cười cười. Người đàn ông này, quả nhiên tức điên lên rồi, biết trách ai? Bất kể oán hận nào, nguồn gốc cũng đều từ chính .

      Thượng đế rút chiếc xương sườn trong thân thể Adam để tạo ra Eva, thế nhưng ai cho đàn ông biết, ngụ ý của điều đó là để đàn ông quý trọng xương cốt của chính mình, quý trọng máu thịt của chính mình, quý trọng người phụ nữ của mình.

      Sau nhiều năm như vậy, Lục Ngạn hiểu , nhưng Tần Phong lại biết. Cho nên để chịu đựng chút khổ sở vì Lục Ngạn có thể nhìn thấy toàn bộ tình dành cho Tần Phong trong đáy mắt Triệu Vân.

      Mảnh vỡ cắt vào bàn tay, máu chảy ra từ những khe hở, Tần Phong tùy ý rút tờ giấy ra lau, lâu sau phát ra tiếng thở sâu.

      Lục Ngạn cười câu: “Tự làm tự chịu.”

      Tần Phong cố gắng hết sức kìm nén tâm trạng của mình, Lục Ngạn ngừng công kích giống như giúp Triệu Vân trừng phạt , ít nhất Lục Ngạn còn lòng quan tâm đến Triệu Vân, điều này khiến có bất kỳ lập trường nào để phản bác lời Lục Ngạn .

      Tần Phong từng là người coi trời bằng vung, khinh thường tất cả mọi người, bỗng nhiên trở nên nhẫn như vậy, khiến Lục Ngạn quen. Lục Ngạn vẫn đành lòng, uống ngụm rượu, nghĩ lúc rồi : “Tần Phong, cái thái độ khinh người này của khiến tôi cảm thấy quản chuyện của hai người chả khác gì tôi mua dây buộc mình. Nếu như nghĩ có thể xử lý tốt quan hệ giữa và Triệu Vân ngay từ đầu đừng liên lụy đến tôi. Giờ lôi tôi vào, tôi điều tra Lưu Tiểu Ngạo cho , tìm Bành An Nghiêu cho , thậm chí còn thăm dò thân phận của Thẩm Gia Nhất, thầm chuyện của Triệu Vân cho biết, tại hai người làm loạn lên như vậy, tại sao cái gì cũng với tôi?”

      Tần Phong rủ mắt xuống đáp, chuyện về Jacob và Emily, cho Triệu Vân rồi, thể cho người thứ hai. Tình hình bây giờ biết làm sao đây? Triệu Vân nhất định tha thứ cho .

      Hôm nay Lăng Yên về, Lục Ngạn vốn thoải mái, bị dáng vẻ bi quan lời của Tần Phong đả kích, “rầm” tiếng đạp bay đống bình rượu bên cạnh, sau đó là tiếng thanh vỡ vụn, Lục Ngạn tới nhấc cổ áo Tần Phong lên.

      Tần Phong phòng bị, lúc bị Lục Ngạn đơn giản túm lấy mới ngẩng đôi mắt đỏ quạch lên.

      Hai người đều có dáng người 1m8, đều luyện tập võ nghệ vài năm, động thủ tương xứng. Nhưng Tần Phong lai nằm ghế salon, Lục Ngạn ở . Lục Ngạn vung quyền lên, Tần Phong bắt được, Lục Ngạn lại dùng đầu gối trụ vững, Tần Phong vô lực phản kháng, nhất thời chịu phải quyền của Lục Ngạn.

      Nhưng Tần Phong vẫn câu, để mặc bị đánh phản ứng, Lục Ngạn nhất thời nóng giận: “Con mẹ nó, Tần Phong bị ngu à? Triệu Vân để ý đến , liền theo đuổi con mẹ nó luôn à? Tôi cho biết, nếu còn con mẹ nó tiếp tục như vậy, giờ tôi đưa Triệu Vân đến nơi có tìm cũng bao giờ thấy!”

      Tần Phong lúc này mới nhìn thẳng vào Lục Ngạn, phút chốc chấn động: “,dám.”

      Lục Ngạn hừ lạnh: “Tôi còn cái gì mà dám?”

      Trong chớp mắt, đầu gối Tần Phong hướng lên, kiềm chế tay của Lục Ngạn, dùng sức đẩy lên, nhanh chóng chặn Lục Ngạn, vung lên quyền: “Tôi cũng cho biết, đừng có ý đồ chọc giận tôi!”

      Sau đó cao giọng hô, hai người da đen nhanh chóng tới, hai mắt Tần Phong nghiêm nghị, lạnh lùng để lại câu: “Trói tên này lại đem đến chỗ con đàn bà lúc nãy. Đưa ả lên giường, chụp ảnh lưu niệm.” ra ngoài hai bước sau đó dừng lại, quay đầu nhìn Lục Ngạn trợn mắt, : “Vì để cảm ơn lời nhắc nhở của , tôi đưa ảnh đến chỗ Lăng Yên đâu.”

      Ra khỏi phòng, tên da đen ngoài cửa thấp giọng hỏi: “Simon, đâu đây?”

      Tần Phong chắc nịch: “Theo đuổi người phụ nữ của tôi.”

      * Vân Du: Tóm lại Tần Phong thủ đoạn :v Cứ phải ăn đánh cho tã tượi ra mới ngộ đạo được :v

    2. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      lâu lắm rồi mới thấy có truyện
      Kimiko thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :