1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Từ Tấn chắc cũng nghiêng về Thôi Oản như Phó Dung thôi, hy vọng a sớm điều tra ra chân tướng
      heavydizzy thích bài này.

    2. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Thôi oản chưa có gan làm chuyện đó đâu, kẻ thâm sâu nhiều năm hoàng hậu kia kìa. Hóng nàng ra ngày 2 chap đấy ^^

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 166



      Hoài An cách kinh thành còn gần hơn chút so với Tín Đô, đến năm trăm dặm, sáng sớm hôm qua Phó Dung phái người đưa tin cho Từ Tấn, thị vệ ra roi thúc ngựa, mới quá trưa đem tin đưa tới tay Từ Tấn.

      Lần này cứu tế thiên tai, đời trước Từ Tấn dùng hơn tháng thời gian mới đem toàn bộ tình sắp xếp thỏa đáng, kịp trở về kinh thành trong năm cũ. Đời này, trong nhà kiều thê có thai, Từ Tấn nóng lòng trở về, lại trải qua cứu tế thiên tai đời trước, biết những quan viên nào có thể làm việc, ràng thôn trấn nào gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất, ứng đối tự nhiên làm ít công nhiều.

      có thư nhà của Phó Dung, Từ Tấn cũng chuẩn bị trở lại, với Phó Dung năm cũ về là muốn cho nàng bất ngờ. Trước mắt biết được trong nhà xảy ra chuyện, Từ Tấn ở lại thêm nửa ngày đem ít việc vặt giao phó ràng, hôm nay trời chưa sáng vội vàng chạy gấp trở về.

      Vào trong phòng, Từ Tấn nhìn Tạ thị cũng nhìn Thôi Oản, ánh mắt trực tiếp rơi vào người Phó Dung ngồi ở giường muốn mang giày.

      Phó Dung nhìn cười, tròng mắt sáng ngời, sắc mặt lại tái nhợt.

      Từ Tấn tim trĩu xuống, nhanh mấy bước đem Phó Dung muốn đứng lên lần nữa đỡ lên giường, coi ai ra gì mà giáo huấn nàng: " người thoải mái còn lộn xộn cái gì, ngoan ngoãn nằm xong." Sau đó cũng quay đầu lại phân phó ba nha hoàn Phù Cừ viện, "Tiễn khách."

      Tạ thị mặt nụ cười thoáng cái cứng đơ .

      Nàng biết ngoại sanh này vẫn luôn chào đón mình, lại ngờ được Từ Tấn đến câu mợ cũng kêu, trực tiếp muốn đuổi người, vô cùng thất lễ.

      Thôi Oản giật tay áo nàng, cười khuyên nhủ: "Nương, Tứ ca Tứ tẩu hơn tháng gặp, Tứ tẩu thân thể lại thoải mái, chúng ta đừng quấy rầy bọn họ chuyện, ngày khác lại đến ."

      "Đúng vậy." Tạ thị vỗ vỗ tay nữ nhi, chẳng mấy chốc lại khôi phục bộ dáng hòa ái, cùng Phó Dung lên tiếng chào hỏi, dẫn Thôi Oản .

      Hai mẹ con lên xe ngựa, Thôi Oản rốt cuộc duy trì nổi nụ cười mặt nữa, lại hồi tưởng động tác Hứa Linh cho phép mẫu thân tới gần Phó Dung, thấp giọng cùng Tạ thị: "Nương, ngươi xem Tứ ca và nàng có phải hoài nghi chúng ta hay ?"

      Tạ thị thần sắc biến đổi, lo lắng hỏi nàng: "Vì sao như vậy?"

      Thôi Oản : "Nương muốn đỡ nàng đứng lên, còn chưa đụng tới nàng liền bị nha hoàn ngăn lại. Ta đoán là nàng phân phó nha hoàn đề phòng chúng ta. Còn Tứ ca, trước kia đối với chúng ta lãnh đạm, cũng đến mức khách sáo như vậy a."

      Tạ thị nắm lấy tay nữ nhi, cẩn thận suy nghĩ; cười : "Oản Oản quá đa tâm, hung phạm dù tìm ra, nàng cũng dễ dàng hoài nghi tới đầu ngươi, tại hung phạm đều phục độc tự vẫn, nàng làm sao có thể nghi ngươi? Nha hoàn của nàng ngăn ta là chuyện thường tìn. Lúc ta có mang các ngươi cũng dặn dò bọn nha hoàn cẩn thận hơn. Hôm nay đổi thành Nhị mẫu ngươi, Hứa Linh vẫn ngăn trở như thường. Về phần Tứ ca ngươi, xảy ra chuyện lớn như vậy, trong lòng có lửa đâu, nhìn nàng sắc mặt tốt càng lo lắng, tự nhiên có tâm tình cùng chúng ta khách sáo ."

      Là như vậy sao?

      Thôi Oản nửa tin nửa ngờ.

      Thấy nữ nhi mặt ưu sầu, trong mắt Tạ thị lướt qua đạo tiếc hận ghen ghét: "Cơ hội tốt trời ban, khiến chúng ta nghĩ tới biện pháp xảo diệu như vậy, đáng tiếc Lục nương kia làm hỏng chuyện tốt."

      Tẩu tử kia của nàng tốt số, trước thành sủng phi của Gia Hòa đế, sau lại sinh 2 người con trai, Từ Tấn càng văn võ song toàn, rất được Gia Hòa đế coi trọng, coi trọng tới mức tuy rằng Gia Hòa đế đăng cơ lập đích trưởng tử của Hoàng Hậu làm Thái Tử, Từ Tấn như cũ trong đám triều thần danh vọng rất cao. Có danh vọng rồi lại bị Gia Hòa đế kiêng dè, thấy Từ Tấn tương lai thế nào cũng có cơ hội ngồi lên cái vị trí kia a.

      Như vậy nữ nhi gả cho Từ Tấn, bây giờ là vương phi, tương lai khả năng trở thành Hoàng Hậu. Gả cho Từ Hạo, vậy chỉ có thể làm vương phi .

      Nữ nhi tài mạo song toàn, có gia thế cũng có quan hệ thân thích, hoàn toàn xứng với Từ Tấn, duy nhất tiếc nuối là nữ nhi kém Từ Tấn 7 tuổi. Sau này lão Lục bám riết tha, lung tung quấy nhiễu, khiến cho Từ Tấn bắt đầu bất hòa với nữ nhi.

      Tạ thị nhận mệnh, nữ nhi cũng nhận mệnh, chỉ cần Từ Tấn 1 ngày thành thân, các nàng vẫn còn có cơ hội. Năm ngoái Từ Tấn thành thân, nếu như nhà có lai lịch lớn, các nàng có lẽ cũng buông tha, nhưng Phó Dung chỉ là nữ nhi của thứ tử Hầu phủ a. Phó Phẩm Ngôn có bản lãnh nữa, thân thế vẫn là nhược điểm, như vậy để nữ nhi khuất thân làm trắc phi, Phó Dung cũng dám cùng nữ nhi bày uy phong chính phi.

      Trắc phi như thế nào?

      Tạ thị đắc ý nhướn mày.

      Từ Tấn hồi thực chiếu cố nữ nhi , tại ngại lão Lục mà kiêng dè nữ nhi, khi nữ nhi vào vương phủ, Từ Tấn cần kiêng dè, khẳng định đối với nữ nhi tốt. Thục phi bên đó, nàng dù thích Phó Dung, cũng nhiều hơn so với nữ nhi. Cũng tức là, nữ nhi thành trắc phi, lập tức có thể đem sủng ái của trượng phu, thương của mẹ chồng mà Phó Dung được hưởng đều cướp về.

      Nữ nhi sang năm cập kê, Tạ thị tính toán nghĩ biện pháp cho nữ nhi chuyển vào vương phủ thành công. cần e ngại Phó Dung, các nàng muốn làm, chính là cho Phó Dung sinh trưởng tử cho Từ Tấn. Nhi tử đầu tiên của Từ Tấn, phải ra từ bụng nữ nhi, trước chiếm trưởng tử, tương lai lại chậm rãi giành giật danh phận Túc vương phi, thậm chí Hoàng Hậu.

      "Oản Oản đừng lo lắng, chúng ta trước nhìn xem nàng sinh ra cái dạng gì, là nhi tử, cũng có nghĩa nhất định có thể thuận lợi lớn lên." Tạ thị đem nữ nhi thần sắc hoảng hốt ôm vào trong ngực, thầm bên tai nàng, "Oản Oản ngươi phải nhớ kỹ, nhẫn nhịn được mới có thể thành đại . tại Chiêu Ninh Cung Túc vương phủ đều phòng bị chặt, trong thời gian tới chúng ta nên ra tay nữa, bằng hảo hảo cân nhắc sang năm làm sao gả cho Tứ ca ngươi. Năm sau Oản Oản nhà ta cũng là đại nương ."

      "Nương..." Thôi Oản giọng làm nũng, nhưng nghĩ tới Từ Tấn coi trọng Phó Dung, đối với nàng làm như thấy, trong lòng vẫn là trận khổ sở.

      Nàng muốn gả cho , ngoại trừ gả cho có thể đứng được càng cao, cũng là lòng thích người này a.

      Nếu như có Phó Dung tốt bao nhiêu, nếu như có Từ Hạo tốt bao nhiêu.

      Nhắm mắt lại, Thôi Oản chua xót cắn cắn môi.

      ~

      Phù Cừ viện.

      Từ Tấn sớm quay về, Phó Dung cực kỳ kinh hỉ, kéo tay hỏi: "Vương gia phải năm cũ mới trở về sao? Như thế nào hôm nay về?"

      Từ Tấn ngồi bên giường, chớp mắt quan sát thê tử dựa vào đầu giường, nhìn thế nào cũng đủ: " yên tâm nàng nên trở về. Nùng Nùng sắc mặt sao khó coi như vậy? Thân thể thoải mái?" Hóa ra thư báo bình an là lừa ?

      Phó Dung sờ sờ mặt, ngượng ngùng cười : " thoải mái, ta cùng đứa đều yên lành, vương gia đừng lo lắng." xong đem khăn bên cạnh đưa cho , "Chàng giúp ta làm ướt , ta lau mặt."

      Từ Tấn hiểu nàng vì sao đột nhiên muốn lau mặt, nhưng vẫn đứng dậy , sau khi trở về ngồi nghiêng giường, tự tay giúp nàng lau.

      Lau tầng phấn trắng, lộ ra bên trong khuôn mặt trong trắng lộ hồng.

      Từ Tấn mờ mịt nhìn nàng.

      Phó Dung buông mi : "Tối hôm qua ngủ an ổn, buổi sáng bồi muội muội vài ván cờ liền mệt nhọc, sắp muốn ngủ mợ cùng biểu muội tới. Ta, ta muốn lười biếng, nhân lúc các nàng tiến vào để Mai Hương bôi phấn cho ta giả bệnh đâu, ngờ cũng lừa cả vương gia."

      Vừa trở về liền gặp được nàng giở trò xấu, Từ Tấn nhịn được cười, cúi đầu hôn bụng nàng, " có việc gì là tốt."

      nhìn nàng, nhàng dán vào bụng nàng, Phó Dung đưa tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú hơi gầy của .

      Kỳ nàng tối hôm qua ngủ rất ngon, mẹ con Tạ thị tới tinh thần cũng tệ, chỉ là lười cùng các nàng khách sáo mới nằm giường giả bệnh . Nhưng nàng thể với Từ Tấn nàng thích mẹ con Tạ thị a, đó là thân mợ thân biểu muội của Từ Tấn, Phó Dung dám nàng hoài nghi người thân Từ Tấn sao?

      Đổi thành bất kỳ người nàokhông có quan hệ gì với Từ Tấn, Phó Dung đều dám thẳng, đề cập tới người thân Từ Tấn, Phó Dung muốn thử xemTừ Tấn giúp người nào. Nàng cùng Từ Tấn khó nhọc mới được tới bước này, Phó Dung muốn bởi vì thân thích bên này lại chọc Từ Tấn vui.

      Nhưng nàng thăm dò được thái độ Từ Tấn đối với mẹ con Tạ thị.

      Phó Dung thấp thỏm nhìn sườn mặt : "Ta đối với mợ bất kính, vương gia tức giận sao?"

      Từ Tấn cảm thụ được động tĩnh của đứa , nghe được lời này nghĩ cũng nghĩ trả lời: "Ngươi là vương phi của ta, các nàng tính là cái gì? Nùng Nùng muốn gặp, cần giả bệnh, trực tiếp bảo người ta đuổi các nàng trở về ."

      Phó Dung cực kỳ khiếp sợ.

      Từ Tấn thấy nàng lộ ra bộ dáng ngốc bức này, tỏ ý bảo nàng xoay vào bên trong. Phó Dung hiểu được có lời muốn , xốc lên chăn đùi : "Vương gia đem chân bỏ vào đây , ấm áp ấm áp."

      " cần, ta lạnh." Từ Tấn sợ lạnh tới nàng, thoát xong giày, đôi chân dài liền để lên chăn, đưa tay ôm lấy Phó Dung, sờ sờ xiêm y ở lồng ngực, cảm giác lạnh mới để nàng dựa lại gần, bên hôn khuôn mặt bên giọng hỏi: "Nùng Nùng nghĩ được là ai sau lưng Thu Hà xúi giục sao?"

      Phó Dung đoán được Từ Tấn hỏi như vậy.

      Nàng cũng do dự giữa giả trang ngu xuẩn và lời , cuối cùng nghĩ đến năm ấy thiết kế trả thù Tề Trúc mẫu thân cũng ở trước mặt phụ thân che giấu tâm cơ của nàng, Phó Dung cảm thấy nàng cũng nên ở trước mặt Từ Tấn biểu thông minh chút, dù sao nàng phải vì tương lai nhắc nhở Từ Tấn trải đường tránh né nguy hiểm a.

      "Ta, giấu vương gia, ta cảm thấy bùn xạ hương kia phải Thu Hà bỏ, Thu Hà chỉ là thay người gánh tội."

      Từ Tấn sửng sốt, ngoài ý muốn nhìn nàng.

      Phó Dung liền đem suy đoán của nàng lần nữa.

      Từ Tấn cười khen, " ngờ Nùng Nùng thông minh như vậy, hổ là vương phi của ta, vậy nàng cảm thấy là ai động tay chân?"

      Phó Dung kề bên lồng ngực cọ cọ, rũ rèm mắt : "Ngày đó có cơ hội xuống tay chỉ có nương, biểu muội còn có Lý . Nương cùng biểu muội chắc chắn hại ta, ta có chút hoài nghi Lý , nhưng nương chỉ phạt Lý nửa năm tiền tiêu hàng tháng, vương gia chàng , rốt cuộc là ta đa tâm, bùn xạ hương chính là Thu Hà rắc hay là nương có nghĩ tới mức này đâu?"

      "Nàng cho là nương thông minh?" Từ Tấn xoay người, nâng nàng hôn lên khuôn mặt, "Lý quả có hiềm nghi rất lớn, nương có vạch trần nàng hơn phân nửa là muốn lưu lại nàng, tương lai đợi nàng cùng chủ tử liên hệ lại lưới bắt hết, bất quá Nùng Nùng nàng sai, ngoại trừ Lý , Thôi Oản cũng có hiềm nghi."

      "Làm sao có thể?" Phó Dung kinh hãi hỏi, "Biểu muội vì sao muốn hại ta?"

      "Bị người xúi giục ."

      Từ Tấn lần nữa dựa vào đầu giường, ngửa đầu nhìn nóc giường: "Lý hầu hạ nương hơn 20 năm , nàng có thể phản bội nương, Thôi Oản cũng thế thôi, chỉ là tại chúng ta có chứng cớ. Nùng Nùng, ta cho nàng biết là để nàng cẩn thận đề phòng Thôi Oản, nàng đừng cùng nương, miễn cho nương thương tâm. Đợi tương lai ta bắt được hung phạm, vô luận là ai, ta đều làm cho người ấy sống bằng chết."

      ra Thôi Oản hại Phó Dung khả năng còn có nguyên nhân khác, nhưng mặc kệ vì cái gì, khi tra ra là nàng, tuyệt đối nhân nhượng.

      Chỉ có Lục đệ bên kia...

      Từ Tấn lắc lắc đầu, đều là suy đoán vô căn cứ, vẫn đợi tin tức Hứa gia , tại quan trọng nhất là...

      "Nùng Nùng, nhớ ta ?"

      ôm lấy thê tử bên cạnh, nâng cằm nàng lên tìm đôi môi, "Ta nhớ nàng lắm."

      đột nhiên chuyển tâm tư, Phó Dung còn chưa đuổi kịp đâu, môi liền đụng tới môi .

      Nhớ hay nhớ?

      Đương nhiên nhớ, thói quen hai người ngủ chung, thoáng cái chỉ còn chính mình, ổ chăn cùng trong lòng đều trống trải.

      lâu chưa ôn nhu, Phó Dung ngoan ngoãn dựa vào đầu giường, tùy ý Từ Tấn nếm xong môi nàng, lại theo cằm nàng dần dần hướng xuống. Đại khái là vừa từ bên ngoài trở về, môi còn có chút lạnh, rơi vào người mang theo run rẩy giống với trước kia.

      "Vương gia, được, lúc này được ..." Dài dòng buồn chán thân mật rồi, mắt thấy hạ màn lụa xuống lại muốn cởi quần áo, Phó Dung đỏ mặt khuyên nhủ. Mẫu thân qua, trước khi sinh 3 tháng là thể xằng bậy .

      Từ Tấn động tác khựng lại, ánh mắt đảo qua bụng nàng phồng phồng, rơi vào tay trắng nõn mảnh khảnh của nàng.

      ngước mắt nhìn nàng, vô lại mà đem quần cởi xuống.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 167



      "Tốt lắm sao? Tay ta đau..."

      "Chàng cảm thấy sao?"

      Trong màn lụa, thê tử thanh thẹn thùng, trượng phu lẽ thẳng khí hùng càng vô lại, còn kèm theo tiếng vang kỳ quái.

      Phó Dung trong việc này có da mặt dày như Từ Tấn, phát mình hỏi ngốc, dứt khoát nhắm chặt mắt, lòng giúp .

      Từ Tấn lát sau muốn vào cung phục mệnh, tuy rằng muốn buông, cũng nháo Phó Dung lâu, rất nhanh túm lấy tiết khố của Phó Dung cầm lên.

      Phó Dung tức đến đánh chút, mỗi lần đều muốn dùng xiêm y nàng chà lau, biết là nghĩ như thế nào.

      Từ Tấn nhìn nàng cười, ôm Phó Dung bình phục chốc lát, kéo chăn đắp cho nàng: "Nùng Nùng trước ngủ lát, buổi trưa chờ ta trở về cùng nhau dùng cơm." xong sảng khoái tinh thần xuống giường. Lúc mặc đồ tùy ý nhìn lên giường, thấy Phó Dung khuôn mặt nhắn đỏ hồng nhìn , Từ Tấn kìm lòng đặng cười, "Luyến tiếc ta ?"

      Phó Dung nhàng gật đầu, ánh mắt ôn nhu như nước, như có từng đợt sóng gợn, đem cuốn quanh, làm tâm ướt theo mềm nhũn.

      Từ Tấn thể dời mắt , sờ soạng buộc xong đai lưng, lần nữa ngồi lên giường, cúi người hôn nàng.

      Triền miên hôn, khó phân khó cách.

      "Nùng Nùng ngủ , ta rất nhanh trở lại." Gian nan rời khỏi môi nàng, Từ Tấn dán lên trán nàng .

      Phó Dung chỉ nhìn , mắt đẹp chan chứa tình cảm, câu hồn .

      Từ Tấn bất đắc dĩ xoa chóp mũi nàng, hôn vài cái mới bước chân rời .

      Người rồi, trong màn lụa tất cả đều là mùi vị của , Phó Dung tuy rằng thẹn thùng, nhưng cũng có cách nào, đem thân xiêm y của Từ Tấn quấn chặt ném xuống dưới giường, trốn sau màn gọi Mai Hương các nàng tiến vào thu thập. Mai Hương, Lan Hương thấy nhưng thể gì, vào nhà nhìn sau màn lụa, Mai Hương thu thập đất, Lan Hương từ trong tủ quần áo lấy ra bộ áo trung y, đặt giường gian ngoài dùng lò sưởi làm ấm rồi đưa vào màn lụa.

      "Ta hầu hạ vương phi mặc?" Nàng nhịn cười hỏi.

      "Ngươi ." Phó Dung nũng nịu trách mắng.

      Lan Hương cười trộm ra, nhìn thấy Phó Tuyên trước mặt vào.

      "Tỷ tỷ tỉnh chưa?" Phó Tuyên thấy hai nha hoàn chân tay, khỏi buông thanh.

      Dù có Phó Dung cũng nghe thấy được, tạm thời bỏ trung khố xuống nhét vào ổ chăn, kêu muội muội vào nhà.

      Lan Hương theo vào, treo màn lụa lên rồi lại lui ra ngoài.

      Phó Tuyên thông minh hiểu chuyện, nhưng vẫn còn , năm sau mới mười ba đâu, đối với chuyện nam nữ biết rất ít, lúc này thấy Phó Dung sắc mặt hồng nhuận, tròng mắt ướt sáng, so với dùng son phấn càng minh diễm kiều mị, tiểu nương ngồi vào ghế thêu, khó có được trêu ghẹo câu: "Tỷ phu trở lại, tỷ tỷ cao hứng a?"

      Người gặp việc vui tinh thần thoải mái, chính là tỷ tỷ như bây giờ .

      "Bớt cùng ta năng có lớn , có phải muốn về nhà rồi hay ?" Đoán được ý đồ muội muội đến, Phó Dung trong lòng rất muốn, vừa định nắm lấy muội muội tay, đột nhiên nhớ tới hai tay này vừa mới chạm qua cái gì, Phó Dung mặt nóng lên, vội vàng lùi tay về ổ chăn, thầm mắng Từ Tấn vài lần.

      Phó Tuyên quả là đến cáo từ, nàng tuổi này lớn lớn, , nếu như phải tỷ phu ra ngoài làm việc, thân tỷ tỷ có thai cần người làm bạn, nàng có khả năng đến ở vương phủ. Nàng cũng phải là Quan ca nhi, nào có chuyện em vợ mười mấy tuổi vô duyên vô cớ ngụ ở trong nhà tỷ phu?

      "Tỷ tỷ ngươi hảo hảo dưỡng, ngày khác ta lại cùng nương tới đây thăm tỷ, nhìn tỷ mặt đỏ, cũng cần đứng lên đưa ta, cẩn thận vừa nóng vừa lạnh lại bị cảm."

      Phó Dung gật gật đầu, cười : "Vậy ta tiễn, đúng rồi Tuyên Tuyên, tỷ phu ngươi biết ngươi lập công lớn, qua năm mới muốn đưa tặng ngươi cái đại đại phong bao hồng đâu."

      Phó Tuyên để ý tới lời này, đứng dậy, quan tâm đem màn lụa hai bên buông xuống, kéo màn lụa hít hít cái mũi, nghi hoặc : "Tỷ tỷ, cái màn này bao lâu thay rồi, ta ngửi thấy có mùi lạ a."

      Mùi lạ gì?

      Phó Dung ngửi ngửi, nhận ra ngay, nhắm mắt bịa đặt: " phải màn, là người ta, có thai đều như vậy."

      Phó Tuyên kêu "Ồ", hoài nghi, rời khỏi đây tự có Mai Hương Lan Hương chuẩn bị xe ngựa cho nàng.

      Phó Dung trong hơi thở quen thuộc của nam nhân an tâm ngủ .

      Trong cung, Từ Tấn từ Sùng Chính điện ra, sải bước Chiêu Ninh cung.

      "Nương bên này có tiến triển sao?"

      Thục phi lắc đầu: " có, bất quá ngươi yên tâm, ta sai người theo dõi nàng, chỉ cần nàng lại liên hệ với bên ngoài, nhất định chạy thoát."

      Từ Tấn vừa nghe lời này liền hiểu được, mẫu thân chưa từng hoài nghi Thôi Oản.

      Nhìn mẫu thân ôn nhu nhã nhặn, nghĩ tới cảnh Thôi Oản sinh bệnh mẫu thân tự tay đút nàng uống thuốc, Từ Tấn cũng tự đáy lòng hi vọng việc này cùng Thôi Oản có nửa điểm quan hệ. phải để tâm vị biểu muội kia, mà là muốn đệ đệ thương tâm, càng muốn mẫu thân thương tâm.

      Trở lại vương phủ, Từ Tấn trước gọi Hứa gia tới hỏi vài câu. Lý từ sớm bán thân vào Thôi gia, ở ngoài cung còn bất kỳ ràng buộc với người nào, chỉ có thể theo người trong cung cấu kết, trong cung giao cho mẫu thân tìm hiểu Từ Tấn rất yên tâm, bên ngoài muốn tra, đương nhiên là mẹ con Tạ thị.

      "Vương gia, ta tra mấy y quán trong kinh thành, sổ sách bán hương liệu của cửa hàng trong 3 tháng qua, chỗ bên kia có từng mua xạ hương hay loại bụi phấn kia. Có cần ta phái người mấy huyện vùng ngoại ô tra xem?"

      Từ Tấn nghĩ ngợi lúc, : " cần, xạ hương hại người bậc này, gần như mỗi đương gia chủ mẫu đều có trong tay, mà đối phương có thể nghĩ ra thủ đoạn như vậy, cũng đem chứng cớ lưu lại trong tay. Từ hôm nay, ngươi phái người cẩn thận nhìn chằm chằm vào hành tung mẹ con các nàng, nếu như có dị thường, tùy thời hồi bẩm."

      Hứa gia lĩnh mệnh.

      Từ Tấn hồi Phù Cừ viện nhìn Phó Dung.

      Qua mười lăm, triều đình nghỉ lớn, ngoại trừ xã giao cần thiết, Từ Tấn cơ bản trông giữ ở bên người Phó Dung, đều đâu cả. Cách sản kỳ ngày càng gần, Phó Dung càng khẩn trương, có lúc mơ thấy ác mộng, nửa đêm đột nhiên bừng tỉnh, dựa vào trong ngực Từ Tấn khóc, "Nếu ta khó sinh làm thế nào đây?"

      Từ Tấn thích nghe nàng lời này, thích nghe, cũng dám nghe.

      Muốn khiển trách nàng, nàng khóc đến tội nghiệp, khóc đến mức nửa điểm lửa giận cũng còn, đành phải lần lại lần giảng đạo lý cho nàng: "Nùng Nùng sợ cái gì? Bà đỡ chúng ta mời tới là tốt nhất , bên người còn có Ôn ma ma chăm sóc, ta cùng Lục đệ đều là Ôn ma ma nhìn sinh ra, nàng chẳng lẽ tin bà ấy? Cho dù ti Ôn ma ma, cũng nên tin ma ma bên cạnh nương ngươi ? Huynh đệ tỷ muội các nàng năm người đều là bà ấy tận mắt nhìn sinh ra ."

      đến năm người, cười cười.

      Phó Dung biết là cười mẫu thân có thể sinh nhiều đâu, nàng cũng nhịn được cười, vừa thút tha thút thít vừa đánh : "Năm người làm sao, chàng muốn ca ca tỷ tỷ còn chưa có đâu."

      "Ta có ca ca tỷ tỷ, nhưng ta có thể có năm đứa trẻ a." Từ Tấn ánh mắt ôn nhu hôn nàng: "Nùng Nùng cũng sinh cho ta năm đứa, càng nhiều càng tốt. Nàng có biết sao, ta đặt điều kiện cho Cát Xuyên, để cho ra ngoài du lịch, ngoại trừ lúc nàng mang thai phải trở về chăm sóc, mấy năm trở về cũng sao cả. Nàng thấy cao hứng cỡ nào a, Nùng Nùng chịu thua kém, cách năm sống đứa cho cụt hứng."

      "Sao chàng lại phá hư a, Cát tiên sinh giúp chúng ta ít việc ." Phó Dung nước mắt triệt để dừng, dở khóc dở cười.

      khóc nữa, Từ Tấn tiếp tục ôn nhu dỗ lát, cuối cùng cũng làm cho nàng rơi vào mộng đẹp.

      Bởi vì bụng lớn, năm nay cung yến đêm giao thừa Phó Dung dự, ngày 2 tháng giêng cũng thể về nhà mẹ đẻ.

      Từ Tấn mang lễ , cùng Lương Thông phát phong bao hồng cho mấy tiểu bối.

      Lương Thông là nhị con rể, xếp ở đằng trước , lấy ra phong hồng trước mấy tiểu bối tự giễu : "Thanh minh trước a, ta phong hồng khẳng định lớn hơn của tỷ phu vương gia các ngươi, sớm cho các ngươi biết để lúc nữa miễn cho phải thất vọng."

      Phó Uyển lặng lẽ nguýt cái, chê nhiều.

      Phó Bảo miệng ngọt: "Nhị tỷ phu yên tâm , chỉ cần ngươi cho, bao nhiêu chúng ta cũng đều thích."

      Phó Mật đứng bên cạnh nàng chuyện, rèm mi buông xuống, ánh mắt đảo qua áo bào thêu hoa văn mãng xà của Từ Tấn.

      Thẩm Tình ở chỗ lão thái thái bên kia, ra.

      Lương Thông phát tiền mừng tuổi trước, kế tiếp tới phiên Từ Tấn.

      So với năm kia Phó Dung lại mặt, ra lễ cũng khác gì, Phó Bảo Phó Tuyên thoải mái nhận lấy, Phó Mật đỏ mặt.

      Từ Tấn để ý, phát xong Quan ca nhi, lại phát cho ngoại sanh nữ trong ngực Phó Uyển cái. Phát xong tiền mừng tuổi, Từ Tấn đứng ở bên cạnh Phó Uyển bước, từ cao nhìn xuống tiểu nữ oa xinh đẹp mấy ngày nữa đầy tuổi, lòng hâm mộ lại phức tạp.

      ngóng trông Phó Dung sinh nhi tử, nhưng cũng muốn có nữ nhi kiều kiều giống Phó Dung, gọi là phụ thân ngọt ngào giống như Phó Dung gọi Phó Phẩm Ngôn vậy. Nhi tử còn cùng phụ thân làm nũng, lớn lên chút trở nên ổn trọng, bằng nữ nhi, vẫn luôn làm nũng.

      Kiều thị phát giác hâm mộ trong mắt Từ Tấn, khỏi thở hơi, nhìn vương gia có bộ dạng này, con trai hay con đều thích như nhau a.

      Buổi trưa cơm nước xong, Kiều thị dẫn Phó Uyển Phó Tuyên Quan ca nhi theo Từ Tấn cùng nhau trở về vương phủ.

      Nhìn thấy người thân, Phó Dung cực kỳ cao hứng, sờ sờ cái đầu của Quan ca nhi, nghe lưu loát đọc thiên [Tam Tự kinh], thưởng cho cái phong bao hồng. Lại hôn khuôn mặt nhắn của ngoại sanh nữ, dạy nàng gọi dì, tiểu nha đầu miệng cười toe toét nhưng chịu kêu, còn vươn tay muốn khều hoa điền trán nàng, Phó Dung tức đến cắn cắn nàng, cũng phát cái phong bao hồng.

      Cuối cùng Phó Dung lúc rảnh hỏi Phó Tuyên: "Tỷ phu cho ngươi bao nhiêu tiền mừng tuổi a?" Tối hôm qua nàng hỏi Từ Tấn, Từ Tấn chịu cho nàng biết.

      Phó Tuyên phát sầu đâu, từ trong ngực lấy ra cái phong hồng kia, lặng lẽ đưa cho Phó Dung: "Tỷ tỷ ngươi thu lại , ngươi là thân tỷ tỷ, ngươi hoài là ngoại sanh nữ của ta, tỷ phu quá khách sáo ."

      Phó Dung tò mò mở ra phong hồng, xem ngân phiếu hóa ra cả vạn lượng! (PS: Bạn TT giàu quá, cho mình 1 cái baoo lì xì như thế )

      Phó Dung nhịn được phì cười, đóng phong hồng lại, lần nữa nhét vào tay Phó Tuyên: "Tỷ phu người có tiền, cho ngươi nhận, cần lãng phí."

      Phó Tuyên cự tuyệt được, đành phải thu lại.

      Nguyên Tiêu qua, trong kinh thành tiếng pháo cao thấp liên tiếp rốt cuộc ngừng, các quan viên bắt đầu thượng triều, phố tất cả cửa hàng lớn cũng lại khai trương, bất tri bất giác vào tháng 2.

      Mùng chín tháng hai, ngày đầu tiên thi xuân.

      Từ Tấn theo thường lệ phải thượng triều, tan triều bị Gia Hòa đế gọi vào Sùng Chính điện.

      "Tức phụ ngươi có phải sắp sinh hay ?" Gia Hòa đế chuyện phiếm hỏi, đứa con đầu của tứ tử, rất quan tâm .

      Từ Tấn đáp: "Đúng vậy, thái y chỉ mấy ngày này." Nếu có thể chuẩn ngày nào tốt, miễn cho nóng ruột nóng gan .

      Gia Hòa đế cẩn thận quan sát hai mắt , cười : "Nhìn ngươi này, có phải rất khẩn trương hay ? Người khác quá năm đều thêm thịt, ngươi lại gầy nhiều."

      "Có sao?" Từ Tấn sờ sờ mặt, mặt thêm xấu hổ, "Để phụ hoàng chê cười, bất quá nhi thần quả khẩn trương, nghĩ tới mấy ngày nữa ta cũng được làm phụ thân, nguyên cả đêm ngủ được."

      hôm nay chuyện nhiều hơn bình thường, có thể thấy là hưng phấn . Nhớ tới lúc trước Hoàng Hậu lần đầu tiên có thai, Gia Hòa đế trong lòng trận cảm khái, khoát tay : " thôi thôi, mấy ngày nay cần ngươi thượng triều, đợi tức phụ ngươi sinh xong rồi ngươi lại đến."

      Từ Tấn đại hỉ, quỳ xuống tạ.

      Gia Hòa đế nhìn nhi tử bước ra cửa, bóng lưng cao lớn, lắc đầu bật cười. Lão Ngũ ước gì mình cho thêm phần công , lão Tứ ngược lại tốt rồi, cần thượng triều còn cao hứng. Cười đủ rồi, Gia Hòa đế vui mừng vuốt vuốt râu ngắn dưới cằm, con trai thứ tư có bản lĩnh thiếu dã tâm, tương lai Thái Tử đăng cơ , lão Tứ khẳng định là hiền vương.

      Lại bên ngoài Từ Tấn mới ra khỏi cổng cung, liền thấy thị vệ nhà mình cuống quào chạy tới, thở hồng hộc hồi bẩm : "Vương gia, vương phi muốn sinh !"

      PS: Hôm nay 2 chương rồi nhé.
      Last edited: 14/11/16
      thanhbinh, hauyen2803, Thanh Hằng58 others thích bài này.

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Thanks nàng nhìu nha sáng ra có ngay hai chương để tinh thần sảng khoái rùi iu nàng lém nha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :