1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 162



      Ban đêm Phó Dung lại tỉnh dậy. Phó Dung kỳ muốn kinh động Từ Tấn, nhưng Từ Tấn trước nay tỉnh ngủ. nàng mang thai, ban đêm muốn , vừa dậy Từ Tấn cũng tỉnh theo. tại nàng ngủ ở phía bên trong, bụng lớn, muốn kinh động Từ Tấn, muốn vụng trộm xuống giường, cơ bản là có khả năng.

      "Muốn đằng sau?" Quả nhiên nàng mới ngồi dậy, bên người liền truyền đến thanh nam nhân vừa mới tỉnh ngủ còn mang theo vài phần khàn khàn mờ mịt.

      Phó Dung ừm tiếng, cung phòng ở đằng sau, nàng muốn tiểu, mang thai rồi chuyện đó trở nên cực kỳ nhiều lần.

      "Từ từ." Từ Tấn lập tức ngồi dậy, vén chăn lên cũng muốn xuống giường.

      Mùa đông trong phòng đốt địa long, nhưng đột nhiên từ trong ổ chăn nóng hầm hập chui ra khẳng định cũng lạnh, Phó Dung giọng dặn dò: "Vương gia trước khoác thêm quần áo hẵng đốt đèn, đừng để lạnh ."

      Nàng giọng mềm lời , Từ Tấn hôn cái trán nàng ngụm.

      Hai vợ chồng làm việc này rất thuần thục, lo lắng Phó Dung vừa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng đập vào chỗ nào, Từ Tấn đem người đỡ đến cái bô, ngồi xuống mới cười lui ra ngoài. Biết Phó Dung thích đứng nghe ở góc tường, triệt để xa nàng nghẹn được, Từ Tấn cũng cố ý đùa nàng, tới bên cửa sổ ngồi đợi.

      Bên tai có tiếng nước tuôn rơi .

      Từ Tấn trong lòng khẽ động, hơi mở cửa sổ ra, trong phòng ngọn đèn nhu hòa, chiếu lên tuyết trắng đầy mặt đất, còn có bông tuyết lông ngỗng lớn ào ào bay xuống. có gió, bông tuyết rơi im ắng, nếu phải có người nửa đêm dậy, chỉ sợ đến ngày hôm sau mới có người nhìn thấy .

      Đây là trận tuyết đầu đông ở kinh thành.

      Từ Tấn nhìn đến ngẩn ra.

      "Tuyết rơi ?"

      Phía sau truyền đến thanh Phó Dung kinh ngạc, Từ Tấn vội vàng đem cửa sổ đóng chặt, xoay người : "Mau trở về nằm xuống , đừng để lạnh ." xong tới bên người Phó Dung, đỡ lấy bả vai nàng.

      Phó Dung ngửa đầu nhìn , làm nũng dựa vào trong ngực : "Vương gia, ta muốn nhìn."

      Từ Tấn vừa vặn cũng có tinh thần, bất đắc dĩ xoa bóp chóp mũi nàng, mang áo khoác, áo choàng nhất nhất thay Phó Dung mặc lên, đem người che kín mới ôm người tới trước cửa sổ. Mở ra nửa cửa sổ, từ sau lưng ôm nàng cùng nhau ngắm, "Nếu lạnh cho ta biết, đêm nay hảo hảo ngủ, ngày mai ta hạ triều trở về lại bồi nàng cùng nhau thưởng tuyết."

      Phó Dung cái ót dán vào lồng ngực cọ cọ, nhìn bên ngoài bông tuyết tuôn rơi tung bay, nghĩ tới chuyện, nhuyễn giọng hỏi: "Vương gia còn nhớ được năm trước chúng ta nhà vào kinh, ở dịch quán gặp gỡ lần đó sao? Lần đó cũng có tuyết lớn rơi."

      Từ Tấn đương nhiên nhớ.

      Phó Dung cười cười, "Lúc ấy nếu phải vương gia mang theo linh hồ trở về, ta thực nghĩ rằng vương gia cố ý muốn thấy ta ."

      Từ Tấn mấp máy môi.

      chính là cố ý tìm nàng, lúc ấy hẳn là thích nàng rồi? Chỉ là ngại mặt mũi, ngại tự tôn chịu thừa nhận chính mình động tâm trước. Nhưng dù chịu thừa nhận, vẫn nhịn được muốn gặp nàng. Chẳng sợ nhìn thấy , nàng như cũ làm bộ vui, cố ý cho nàng mặt lạnh, chẳng sợ đoán được chính mình lại bị nàng chọc giận. Nhìn thấy cũng còn hơn cách xa nghìn dặm chỉ có thể tưởng nhớ nàng.

      "Nùng Nùng về sau được quỳ trước mặt ta, ta nhìn khó chịu." nắm chặt tay nàng.

      Phó Dung bản năng muốn hỏi sau này khi là Hoàng Thượng, nàng có cần quỳ hay . Nhưng lời này quá đại nghịch tưởng, nàng tại thậm chí nhìn ra Từ Tấn đến cùng có ý muốn đoạt vị hay . Cho nên nàng cũng dám ám chỉ điều gì, nếu như Từ Tấn có, nàng người đàn bà mà dám xúi giục ...

      Quả thực cần mệnh a, cẩn thận truyền đến tai Gia Hòa đế, muốn sống cũng sống được.

      Chỉ có thể bước xem bước.

      Sáng mai Từ Tấn còn phải vào triều, Phó Dung cũng nhìn đủ rồi, Từ Tấn đóng cửa sổ lại, hai người lần nữa chui vào ổ chăn.

      Phó Dung rất nhanh liền ngủ.

      Từ Tấn ngủ.

      Vừa mới nhìn tuyết rơi, bỗng nhiên nhớ lại, đời trước kinh thành trận này tuyết rất nhanh liền dừng, Tây Bắc bên kia các huyện Hoài An lại gặp phải bạo tuyết thành tai hoạ lớn, rất nhiều nạn dân chạy loạn về kinh thành. Tin tức truyền vào kinh, phụ hoàng phái chỉnh đốn việc cứu tế thiên tai. ở bên đó bận rộn 1 tháng, cuối tháng chạp mới trở về.

      Đây là thiên tai, Từ Tấn có cách nào ngăn cản, phụ hoàng tín nhiệm đem việc lớn cứu tế thiên tai an dân giao cho , đó là coi trọng, cũng thể cự tuyệt. Chỉ là Phó Dung có mang, luyến tiếc phải .

      Đèn tắt, Từ Tấn nhàng vuốt ve khuôn mặt Phó Dung nhẵn mịn, đặt lên nụ hôn.

      ~

      Ngày kế tỉnh lại, bên ngoài bao phủ màu tuyết trắng xóa.

      Tuyết nhiều đường trơn, Phó Dung chỉ ở trong hành lang ngắm cảnh, lệnh cho các tiểu nha hoàn hái mai vàng, đám các tiểu nương mười ba mười bốn tuổi, khó được chủ tử buông lời có thể tận tình chơi đùa, mỗi người mặt mày hớn hở, líu ríu làm chim sẻ bay loạn.

      Phó Dung hâm mộ nhìn các nàng.

      Mai Hương ở bên cạnh khuyên nhủ: "Trời lạnh, vương phi nên trở về phòng nghỉ ngơi, lát ta gọi người bẻ mai vàng đưa vào, vương phi ở trong phòng thưởng mai."

      Phó Dung được nàng đỡ lấy chậm rãi xoay người, vừa vừa cảm khái: "Ngươi xem, năm ngoái lúc tuyết rơi, ta ngại trời lạnh mà ngại tuyết đọng ướt giầy, ở trong phòng muốn đâu, tại thể , cố tình lại muốn ."

      Lan Hương ở bên kia cười : "Đều giống nhau a, giống như em ăn mai hoa cao, vương phi mỗi ngày đều cho em, ăn đến ngán thích ăn nữa, đợi đến lúc vương phi cho nữa, em lại muốn ăn ."

      Phó Dung giận nàng: "Thèm ăn cứ việc thẳng, cần quanh co lòng vòng như vậy mà nhắc nhở ta thưởng em mai hoa cao."

      Mai Hương Lan Hương đều cười .

      lúc hoàng hôn Từ Tấn trở về, lệnh cho người mời nàng tiền viện.

      Từ lúc nàng mang thai, Từ Tấn vẫn lo lắng nàng đường quá nhiều cẩn thận bị ngã, có chuyện gì đều là trực tiếp tới với nàng, chưa từng gọi Phó Dung ra phía trước.

      Phó Dung tò mò dẫn hai nha hoàn qua.

      Còn chưa tới cửa, trước hết nghe thấy bên trong tiếng cười cởi mở của ca ca, Phó Dung đại hỉ, nếu phải là có đứa , sớm chạy tới.

      Tháng 5 Từ Tấn bị ám sát, Túc vương phủ đóng cửa tiếp khách, tháng 6 Phó Dung chẩn ra hỉ mạch, kế tiếp vì giữ thai, ngoại trừ lần đó tiến cung, Phó Dung cũng còn ra cửa. Mẫu thân tỷ tỷ muội muội tới đây thăm nàng mấy lần, ca ca ban ngày hầu việc dễ dàng có lúc nhàn rỗi, cẩn thận tính lại, Phó Dung có nửa năm gặp ca ca .

      Chuyển tới cửa, ngoài ý muốn phát Phó Phẩm Ngôn thế nhưng cũng ở đó.

      "Phụ thân, ca ca." Phó Dung hốc mắt nóng lên, biết vì sao ủy khuất.

      Hơn nửa năm nhìn thấy muội muội, Phó Thần đương nhiên cũng nhớ, nhưng nhìn đến bộ dáng muội muội nâng bụng to, tiểu nương lại chảy lệ, nhịn được muốn trêu chọc nàng, ánh mắt ở người hai người Mai Hương Lan Hương chuyển vòng, lúc này mới trở lại người Phó Dung: "Ngươi là Nùng Nùng nhà chúng ta? phải chứ, ta mới nửa năm nhìn thấy nàng, nàng sao lại trở nên xấu xí thế?"

      Phó Dung trong lòng ngàn vạn cảm khái nhất thời biến mất còn mảnh, trợn mắt nhìn về phía Phó Phẩm Ngôn: "Phụ thân, lần sau ngài đừng mang tới, ta nhìn vừa mắt!"

      Phó Phẩm Ngôn khẽ cười, giáo huấn cả hai: "Ở trước mặt vương gia mà biết lớn , còn thể thống gì?"

      "Ca ca chọc ta trước, vương gia đều nghe được." Phó Dung thị uy hướng nam nhân của mình hất hất cằm.

      Phó Thần lập tức xin tha: "Được được được, ngươi bây giờ là vương phi, có vương gia chống lưng cho ngươi, ta đắc tội dậy nổi được chưa?"

      Phó Dung hắc hắc cười, ngồi xuống bên cạnh Từ Tấn, chờ mong hỏi han: "Phụ thân các người buổi tối ở chỗ này dùng cơm ? Ta bảo phòng bếp làm thêm mấy món ăn, Hầu phủ bên kia phụ thân cũng bảo người báo tin , đừng để nương và muội muội bọn họ đợi uổng công."

      Phó Phẩm Ngôn nhìn Từ Tấn, biết đây là con rể cho nữ nhi kinh hỉ, lập tức giải thích: "Lúc tới phái người qua, Nùng Nùng cần nhớ nương ngươi."

      Phó Dung thế mới biết được Từ Tấn lưu người lại dùng cơm, nhìn về phía Từ Tấn trong mắt tất cả đều là vui mừng cảm kích.

      Ngay trước mặt nhạc phụ, vợ, Từ Tấn lộ ra biểu tình gì.

      Phó Dung hiểu được muốn giả bộ đứng đắn, trong lòng vụng trộm cười, quản nữa, thân mật cùng phụ huynh chuyện.

      Cơm chiều rất nhanh dọn xong, Phó Dung có người nhà làm bạn, vui vui vẻ vẻ dùng bữa cơm. Sau khi ăn xong, sắc trời tối, Phó Dung muốn cùng Từ Tấn ra ngoài tiễn người, ba nam nhân ai cũng cho phép, nhìn Mai Hương Lan Hương hai nha hoàn đỡ Phó Dung về đằng sau, Từ Tấn mới dùng tay ra dấu mời.

      Từ Tấn cùng Phó Phẩm Ngôn sóng vai , đột nhiên : "Hôm nay ta nghe được tin tức, Tây Bắc mấy huyện tuyết dường như còn chưa ngừng, nhạc phụ có biết ?"

      Thông Chính tư chấp chưởng tấu chương trong ngoài, quan viên vùng khác có chuyện liên quan bẩm báo đưa vào, Phó Phẩm Ngôn giữ chức ở Thông Chính tư hẳn là biết được.

      Phó Phẩm Ngôn biết con rể vương gia mời bọn họ tới đây tuyệt đối phải chỉ bồi nữ nhi ăn bữa cơm đơn giản như vậy, nghe xong cẩn thận suy nghĩ; : "Quả thực có việc này, bất quá đất Bắc giá lạnh, nhiều ngày tuyết rơi coi là hiếm thấy, quan viên bên kia cũng chỉ thoáng đề cập mà thôi."

      Từ Tấn gật đầu: "Quả , nhưng ta nghe Hoài An mấy huyện tình tuyết rơi bất thường khác với năm ngoái, bên kia quan viên có nhắc qua hay ?"

      Phó Phẩm Ngôn hiểu được, nghiêm mặt : "Vương gia lo cho dân cho nước, là phúc của dân chúng Đại Ngụy, trở về thần liền viết tấu báo cáo việc này."

      Vừa vặn ba người tới cửa, Từ Tấn dừng lại, hướng Phó Phẩm Ngôn chắp tay.

      Phó Phẩm Ngôn và Phó Thần cùng nhau vào xe ngựa.

      Phó Thần thấp giọng hỏi: "Phụ thân, vương gia đây là biết tin tức chính xác, muốn đem công lao tặng cho người?"

      Phó Phẩm Ngôn quay đầu hỏi ngược: "Công lao gì?"

      Phó Thần vừa muốn tiếp tục giải thích, phát giác ý cười trong mắt phụ thân, thức thời ngậm miệng lại.

      Ngày thứ hai tảo triều, Phó Phẩm Ngôn dâng lên phần tấu chương, chuyện mấy huyện phụ cận kinh thành tuyết lớn, khẩn cầu Hoàng Thượng phái người tới các nơi tuần tra, trước đó chuẩn bị tốt phòng họa. Có người lập tức nghi ngờ chuyện bé xé ra to, mùa đông tuyết rơi là bình thường, bất quá tri huyện các nơi nên làm tốt chuẩn bị. Gia Hòa đế cũng coi trọng quá mức. ngờ ở Hoài An, mấy huyện có biến rất nhanh tấu gấp, vì tuyết đột nhiên rơi nặng, nhà cửa đổ sập, dân chúng trôi giạt khắp nơi, thành tai họa.

      Gia Hòa đế giận dữ, đương triều bãi miễn bốn tri huyện cùng bao nhiêu quan viên Thông Chính tư, thăng nhiệm Phó Phẩm Ngôn thành chính tam phẩm Thông Chính sứ, theo cùng Túc vương lĩnh người cứu tế thiên tai an dân.

      Hai tin tức đồng thời truyền đến Phù Cừ viện.

      Mai Hương nghe được hồi bẩm, nhanh chóng vào phòng, do dự chút, trước đem tin tức Phó Phẩm Ngôn thăng quan cho Phó Dung.

      Phụ thân thăng quan, Phó Dung đương nhiên cao hứng, lập tức sắp xếp người chuẩn bị trước hạ lễ đưa tới Cảnh Dương Hầu phủ.

      "Vương phi, còn chuyện." Mai Hương thần sắc phức tạp , "Hoàng Thượng phái vương gia Tây Bắc cứu tế thiên tai, buổi chiều liền xuất phát, vương phi xin ngài thu thập hành lý thay vương gia, cơm trưa ngài mới trở về."

      Từ Tấn muốn rời kinh a?

      Phó Dung tươi cười mặt cứng đờ, mờ mịt hỏi han: "Biết đại khái khi nào trở về sao?"

      Mai Hương xấu hổ lắc đầu.

      Phó Dung ngơ ngác đứng lát, rất nhanh bình tĩnh trở lại, tự mình chuẩn bị đồ đạc Từ Tấn cần mang theo.


      @lan_leo_queen ta cũng ko nữa, chắc là comment + like nhiều hoặc được like nhiều.
      Last edited: 11/11/16
      rabbitphan, minhminhanhngoc, thanhbinh65 others thích bài này.

    2. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Haiz ... hai chị phải xa nhau rùi
      Ko bít có về kịp lúc chị sinh con ko nhỉ
      Luciferlaconmeoheavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Có khi nào a cố hoàn thành sớm trở về đúng lúc c sinh k nhỉ
      heavydizzy thích bài này.

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Đọc chùa lâu quá rồi. hôm nay mới đăng kí thành viên. Trước tiên cảm ơn bạn vì tiếp tục edit bộ này, đặc biệt với tốc độ đăng bài mới vô cùng đáng . Hai là hi vọng bạn tiếp tục duy trì tốc độ. ba là xin cam kết ủng hộ bạn đến chương cuối cùng.
      Suuuly, heavydizzyduyenktn1 thích bài này.

    5. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Ta sẽ tích cực a ^^. Lúc mang bầu nhạy cảm lắm á, sinh mà ko có chồng bên cạnh tủi thân thấy mồ. Nhưng ko lo bằng việc nhân lúc từ tấn xa nhà có ng ra tay hại phó dung.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :