1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân, sủng] XUYÊN QUA THÀNH BAO TÍCH NHƯỢC - ĐÃI PHÓNG SẮC VI - C29/??

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 14: Thính Vũ các

      Editor: Tĩnh Nhu


      Tẩy rửa xong Xuân Vũ liền giúp nàng mặc quần áo. Tích Nhược vừa thấy liền biết là đồ mới chuẩn bị, bất quá bộ này có chút bất đồng so với những bộ trước, kiểu dáng có chút đặc điểm của dân tộc thiểu số, tuy rằng là tố sắc nhưng hoa văn hoa lệ hơn, vải cũng tốt hơn mặc lên người cực kỳ thoải mái.

      Hạ Hà cầm khăn lau khô tóc cho nàng, sau khi hơi khô mới chảy tóc cho nàng, tại đầu hạ thời tiết bắt đầu nóng lên, Tích Nhược cùng các nha hoàn với nhau vài lời, trong chốc lát tóc liền khô, ngồi trước gương trang điểm, tùy ý Xuân Vũ vấn tóc cho nàng, rốt cục nàng cần phải tự làm nữa.

      bao lâu sau tóc nàng được búi lên rất tinh xảo. Tích Nhược theo mơ hồ gương đồng nhìn vừa lòng, so với kiểu tóc nàng tự bới đẹp mắt hơn nhiều, tóc chỉ cắm cây trâm bạch ngọc chạm rỗng ngoài ra có trang sức gì khác nữa, quá nổi bật rất đúng ý nàng.

      Đợi cho Xuân Vũ cầm phấn lên tính trang điểm cho nàng, Tích Nhược liền cự tuyệt, giỡn gì chứ, nàng còn biết mỹ phẩm ở cổ đại có những thành phần gì đâu, làm sao dám tùy tiện thoa lên mặt chứ, với lại tại sắc mặt nàng hồng nhuận, làn da trắng noãn nhẵn nhụi, cản bản cần trang điểm.

      Tích Nhược nhìn bản thân ở trong gương vừa lòng, mặt mày như họa, phong thái yểu điệu, nàng chuẩn bị xong đứng lên xoay người lại mới phát Hoàng Nhan Hồng Liệt cư nhiên đứng ở cửa phòng, biết đến từ lúc nào cũng lên tiếng báo.

      “Tham kiến vương gia.” Vài nha hoàn vừa nhìn thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt liền vội vàng hành lễ thoạt nhìn bộ dáng rất sợ .

      “Sao nhanh như thế huynh tới rồi? Mọi việc đều xử lý xong rồi?” Tích Nhược kinh ngạc thuận miệng hỏi, trong thời gian này trải qua nỗ lực của hai người, bọn họ giờ ở chung đều khá tùy ý.

      “Nàng nên dùng bữa tối,” Hoàng Nhan Hồng Liệt ôn hòa , “Ta đến dùng bữa với nàng.”

      Tích Nhược nhìn ra bên ngoài, phát bản thân hoàn toàn tính ra được tại là giờ nào, nhưng nghĩ đến chắc cũng tầm 3-4h chiều, chẳng lẽ nàng tắm rửa mất nhiều thời gian thế sao? Đối với việc người cổ đại ngày chỉ ăn hai bữa, mà giờ ăn chiều còn ăn sớm thế này nàng vẫn chưa quen được, đa số thời điểm nàng còn ăn thêm bữa khuya coi như bữa ăn thứ ba, người khác chỉ cho rằng do nàng mang thai nên dễ đói.

      Hai người dắt nhau đến ngồi xuống bên bàn, Đông Tuyết mang từng món ăn trang trí tinh xảo, mùi thơm mê người dọn lên bàn, sau đó liền đứng bên chia thức ăn, các nha hoàn khác cũng đứng sau lưng họ. Phảng phất nhìn ra Tích Nhược được tự nhiên, Hoàng Nhan Hồng Liệt liền cho các nàng lui xuống, trong nhất thời, trong phòng ăn chỉ còn lại hai người bọn họ giống như những ngày trước khi trở lại Triệu vương phủ.

      “Canh hoa quế đậu hủ này rất trơn mềm ngon miệng, nàng ăn nhiều chút .” Hoàng Nhan Hồng Liệt cầm muống múc chén canh đưa sang cho nàng.

      Tích Nhược tiếp nhận chén canh, thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt gắp thêm đồ ăn cho nàng, bản thân lại ăn gì, liền , “Nhan đại ca đừng lo cho ta nữa, huynh cũng ăn nhiều vào.”

      “Tốt, tốt…” Hoàng Nhan Hồng Liệt cười đáp ứng, chính là vừa ăn vừa thường xuyên gắp đồ ăn thêm cho Tích Nhược.

      Ăn xong cơm chiều, chờ Hoàng Nhan Hồng Liệt rồi, Tích Nhược nhìn sắc trời bên ngoài chỉ vừa mới hoàng hôn, cuộc sống buổi tối của người cổ đại cũng phong phú, giống như chỉ cần trời vừa tối liền lên giường ngủ.

      Lúc mới đầu Tích Nhược liền cảm thấy sớm như vậy liền bắt đầu ngủ, nằm giường chỉ có thể suy nghĩ miên man, nhớ lại trước kia coi tivi, tiểu thuyết liền cảm thấy buổi tối đúng là thời gian hoạt động của các võ lâm hảo hán, nàng biết lúc ngủ say có khi nào lại có vị hảo hán nào đó xông vào đòi cướp của người giàu chia người nghèo , may mắn chuyện như vậy cho tới giờ đều có phát sinh.

      Ngủ sớm tương ứng cũng liền thức sớm, ở trong này cuộc sống tuy mới hơn tháng, Tích Nhược hoàn toàn bỏ được tật xấu nằm giường của nàng ở kiếp trước, buổi sáng đứng dậy có nha hoàn hầu hạ rửa mặt thay quần áo, thu thập hảo lại dùng chút điểm tâm, Tích Nhược ngồi xuống mới phát nàng có gì để làm cả, nàng biết làm gì để giết thời gian giờ.

      Xuân Vũ giống như nhìn thấy được tâm tư của Tích Nhược liền đề nghị với nàng, “Trong viện cảnh sắc sai, phu nhân vừa đến đây, vừa vặn có thể ra ngoài dạo xem thử.”

      Tích Nhược nghĩ tới tiểu hoa viên trong Thính Vũ các hôm qua nàng thấy lúc vừa đến, lúc ấy nàng còn chưa nhìn kỹ tại dạo cũng tốt, phụ nữ có thai cần hoạt động thích hợp sau này mới dễ sinh a.

      Tích Nhược ở trong hoa viên chậm rãi tản bộ, phía sau có Xuân Vũ và Đông Tuyết theo. Cây này xem lá chắc là hoa cúc, đáng tiếc giờ là đầu hạ, còn chưa tới lúc nở hoa, đợi cho nàng sinh xong tháng chừng hoa cúc còn chưa nở hết đâu; ân, cây kia là phong lan, Tích Nhược gật gật đầu, đáng tiếc cũng nở hoa; di, này là cây đào , đáng tiếc hoa sớm tàn, bất quá xuyên qua những tán lá xanh vẫn có thể nhìn thấy những trái đào chưa chín, chắc chẳng lâu nữa có đào ăn thôi; này con đường trải đá cũng tốt, có chút hương vị hoài cổ…

      Tích Nhược đối với phong cảnh trong viện rất là vừa lòng, đáng tiếc có hoa sắc vi nàng nhất, bất luận sắc vi màu gì nàng đều thích, trong đó thích nhất là phấn hồng sắc vi, có thể là do tâm tình thiếu nữ nên nàng thích loại nhan sắc hồng nhạt mộng ảo này, còn bởi vì hoa kỳ rất dài, trong năm có hơn nữa năm có thể nhìn thấy hoa nở, bất quá tình gì cũng từ thành có, nàng có thể tự bản thân trồng cũng được.

      dạo nửa canh giờ, Tích Nhược có chút mệt mỏi vừa vặn phía trước có cái đình, vì thế nàng quyết định vào đó ngồi nghỉ chân chút, Xuân Vũ đứng cạnh nàng còn Đông Tuyết trở về lấy chút trà bánh đến, dù sao Thính Vũ các cũng có phòng bếp rất tiện lợi.

      Đình này cách cửa xa, từ xa Tích Nhược liền nhìn thấy có đoàn người đến hướng này. trước là hai nữ nhân trang điểm rất xinh đẹp, mặt sau theo hình như là vài nha hoàn tôi tớ.

      “Phu nhân…” Xuân Vũ thấy nhóm người kia tới liền đối với Tích Nhược muốn lại thôi.

      Tích Nhược xem thần sắc cùng hành vi của nàng, đoán chắc có liên hệ với nhóm người đến kia, có lẽ là do thân phận các nàng, vì thế hỏi, “Các nàng là ai thế?”

      Xuân Vũ có chút khó xử, cắn chặt răng , “Hia vị trước là Trình phu nhân cùng Lưu phu nhân, các nàng là cơ thiếp trong phủ.”

      Cơ thiếp trong phủ! Cơ thiếp của ai? Nàng ngốc mà đây là Triệu vương phủ, trừ bỏ Triệu vương Hoàng Nhan Hồng Liệt còn có thể là cơ thiếp của ai chứ? Tích Nhược cảm thấy như có gì đó đánh vào ngực nàng, mũi và mắt có chút trướng trướng chịu được.

      Đúng rồi, nàng nên sớm nghĩ đến, Hoàng Nhan Hồng Liệt làm Đại Kim quốc Lục hoàng tử, phòng hào Triệu vương, thân phận địa vị, liền luận diện mạo cùng tác phong nhanh nhẹn, tuấn tú lịch , giờ chỉ mới hai mươi, nam nhân như vậy làm sao có thể thiếu nữ nhân chứ? Thời gian trước nàng sa vào chiếu cố săn sóc, cẩn thận che chở của , chỉ trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng xem tin tức trọng yếu như vậy.
      NGÂN TRÚC, phương miu, viviana7 others thích bài này.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nha nha nha... xem bạn vương gia xử lý sao.
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    3. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 15: Nữ nhân ở Triệu vương phủ

      Editor: Tĩnh Nhu


      Trình phu nhân? Lưu phu nhân? Tích Nhược nghĩ lại hình như từ lúc đến đây nha hoàn cũng luôn luôn kêu nàng là ‘phu nhâ’, đột nhiên nàng có chút khó chiều với từ ‘phu nhân’ này. Chẳng lẽ ngay từ đầu những người này xem nàng như trong các nữ nhân của Hoàng Nhan Hồng Liệt sao?

      Ngẫm lại, nàng quả là nữ nhân do Hoàng Nhan Hồng Liệt mang từ ngoài về an trí ở trong phủ, nàng lại có thai, còn chưa có thân phận danh chính ngôn thuận, làm sao có thể khiến người khác hiểu lầm được chứ, nhưng cho dù là vậy Tích Nhược càng nghĩ vẫn càng giận, chỉ buồn bực Hoàng Nhan Hồng Liệt mà nàng còn giận chính nàng.

      Đảo mắt hai nữ nhân lay động lòng người kia đến bên đình, thấy Tích Nhược cũng gì chỉ trừng mắt nhìn nàng.

      Tích Nhược vẫn ngồi yên chủ động mở lời, nàng là phụ nữ có thai, mọi người lại quen biết gì nhau cho nên nàng đứng dậy chào đón. Chính là lúc đầu trong mắt hai người này có vẻ kinh diễm, tiếp theo liền thay bằng vẻ mặt thể hèn mọn khinh thường khiến hai người vốn mỹ mạo liền trở nên thô tục.

      Lúc này, trong hai người mở miệng cười , “Trình tỷ tỷ, hôm qua ta chợt có nghe vương gia dẫn theo nữ tử trở về, hôm nay nhìn thấy bộ dáng cũng chẳng phải tốt lắm, hừ, kẻ hẹp hòi mà thôi.” Lưu phu nhân kỳ tuổi lớn, bộ dáng chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi, kêu nàng phu nhân nhưng ra chỉ giống như bé hư hỏng thôi.

      “Ha ha, muội muội nên thế, dù sao chúng ta đều là nữ nhân của vương gia, sau này mọi người đều là tỷ muội với nhau mà.” Trình phu nhân mặt ôn nhu hòa khí , có điều Tích Nhược hề bỏ sót ác ý lên trong đáy mắt nàng.

      “Ai là tỷ muội với ả chứ, hừ! Bất quá chỉ là Tống nhân chẳng biết ở đâu chui ra.” Lưu phu nhân khinh thường cười nhạo.

      “Ai chẳng biết trước giờ vương gia luôn luôn đau muội nhất, muội muội chỉ cần hai câu muốn gì còn phải đều được đáp ứng sao.” Trình phu nhân hiển nhiên biết diễn, bên dùng khăn che miệng cười cười vậy, nhưng đáy mắt lại lộ ra nét khinh thường nhàn nhạt.

      Lưu phu nhân nghe Trình phu nhân thế liền rất đắc ý, lập tức quay đầu lại cười duyên với Tích Nhược, “Đừng tưởng răng ngươi do vương gia tự mình mang về đắc ý, hừ, nữ nhân nào trong phủ này mà chưa từng được vương gia sủng ái chứ, vương gia cũng chỉ là thấy mới mẻ, chờ thêm vài ngày nữa ngài ấy trở lại bên cạnh ta, bao giờ nhớ tới người nữa. Hahaha…”

      Thị uy khoa trương lại giả tạo, Tích Nhược muốn trợn trắng mắt rồi, tuy rằng Trình phu nhân có vẻ thập phân thông minh, chỉ đứng ngoài châm ngòi để Lưu phu nhân nháo , nhưng kỳ thực cả hai đều là nữ nhân xuẩn ngốc, chạy đến trước mặt nàng thị uy đe dọa làm chi, có thời gian để đối phó nữ nhân khác bằng dùng nó để đối phó với nam nhân còn hay hơn.

      “Xuân Vũ, chúng ta về thôi, biết mèo hoang ở đâu chạy đến đây, ồn ào.” Tích Nhược nhàn nhạt .

      “Vâng.” Xuân Vũ vốn luôn luôn đứng sau Tích Nhược, liền tiến lên cẩn thận đỡ Tích Nhược đứng dậy.

      Lưu phu nhân hiển nhiên chẳng phải người tốt tính gì, nghe Tích Nhược thế lại thấy nàng muốn liền tức giận chống nạnh chỉ tay vào Tích Nhược quát, “Đồ… Đồ tiện nhân này, ngươi dám chửi bản phu nhân là mèo hoang sao! Hôm nay ngươi đừng nghĩ có thể dễ dàng như thế!”

      Tích Nhược hỏi nheo mắt lại, cảm giác có cỗ tức giận dâng trào, khi còn cha mẹ thương nàng như châu như bảo, sau này tuy rằng cha mẹ qua đời, nhưng chưa từng có người dám chỉ vào thẳng mặt nàng mà trách mắng như thế. Hôm nay bị nữ nhân này ngắn đón thị uy thú vị rồi, tại còn dám làm thế với nàng.

      “A…” Lưu phu nhân đột nhiên kêu lên sợ hãi, thu hồi ngón tay chỉ vào mặt Tích Nhược, tay kia nắm chặt lấy ngón tay đó.

      “Muội sao thế?” Trình phu nhân thấy Lưu phu nhân vừa nãy còn vênh mặt hất hàm đột nhiên lại kêu lên sợ hãi, liền nghi hoặc hỏi.

      “Ngón tay… đau quá… giống như bị kim đâm vào vậy.” Lưu phu nhân vừa kêu đau vừa oán hận, ánh mắt bắt đầu hồng hồng nước mắt dâng trào.

      Trình phu nhân thấy Lưu phu nhân kêu đáng thương liền cầm tay nàng ta lên xem thủ, chỉ thấy ngón tay đó hết thảy đều bình thường, hồng thũng càng có dấu kim đâm, trong lòng liền nhi hoặc chẳng lẽ Lưu phu nhân là giả bộ, chẳng lẽ bình thường dáng vẻ ngu xuẩn luôn xúc động của nàng ta đều là giả bộ để thu hút sủng ái, ân, xem ra nàng vẫn phải tuyệt đối cẩn thận đề phòng nàng ta.

      Tích Nhược tại thời điểm Lưu phu nhân kêu sợ hãi liền đột nhiên tròn mắt, hình như việc này là do nàng làm, nhưng nàng làm như thế nào? Khi nãy nàng tức giận, cỗ nhiệt khí dâng lên, nhìn chằm chằm ngón tay kia chỉ hận bản thân khoong thể lập tức biến thành Đông Phương Bất Bại, cầm tú hoa châm làm vũ khí hung hăng đâm mấy châm vào ngón tay kiêu ngạo chướng mắt kia, kết quả liền nghe tiếng thét chói tay, mọi việc thành như giờ.

      Chẳng lẽ nàng kỳ thực sau khi xuyên qua nàng bộc phát siêu năng lực sao? Ánh mắt có thể tạo sát thương?

      Lưu phu nhân vẫn còn ôm tay kêu đau, Trình phu nhân có vẻ đăm chiêu, về phần nha hoàn nô bộc hai người mang theo tới tự nhiên dám có động tác gì, có người nào ngăn cản Tích Nhược nữa, nàng liền mang theo Xuân Vũ thong dong trở về Thính Vũ các. Tích Nhược nóng lòng muốn làm xem mình có siêu năng lực hay , phân phó nha hoàn lui xuống được quấy rầy, nàng mình ở trong phòng tiến hành thử nghiệm.

      Nhìn chằm chằm vòa chén trà bàn… phản ứng! Có thể tại chén trà quá nặng, thôi đổi món khác chút, mục tiêu liền đổi thành khăn lụa giường, đáng tiếc nàng nhìn đến đau cả mắt nhưng khăn lụa tuyệt đối xảy ra phản ứng gì. Vì thế Tích Nhược như trái bóng cao su bị xì, dựa vào giường tinh thần ỉu xìu.

      Xem ra nàng chẳng có siêu năng lực gì hết, cũng phải, có thể xuyên qua sống lại lần là thiên đại may mắn, nàng thế nào còn biết chừng mực ham muốn có siêu năng lực chứ, tốt xấu gì nàng cũng có tu chân công pháp chẳng phải sao.

      Đúng rồi… nàng có tu chân công pháp!

      Nhớ đến chính mình là có tu chân công pháp, Tích Nhược liền nhắm mắt lại điều chỉnh hô hấp, chậm rãi tiến vào trạng thái tu luyện. Đột nhiên nàng phát mình có thể thấy được bên trong cơ thể mình, nguyên bản dòng khí thế nhưng ngưng kết thành chất lỏng, dọc theo quỹ tích khắp toàn thân, Tích Nhược thông qua tu chân công pháp nghiệm chứng thử, phát cơ thể đột phá được tầng thứ nhất của công pháp, đạt tới tầng thứ hai có thể phóng thích chân nguyên ra ngoài, đồng thời nàng có thể nội thị các hoạt động bên trong cơ thể mình.

      Tích Nhược theo chân nguyên khám phá thế giới bên trong cơ thể mình, từ trái tim tới bụng. Trời ạ, nàng thấy được thịt cầu nho , xuyên thấu qua tầng chất lỏng nàng thấy được hình dáng của thai nhi, ngũ quan của bé hình thành, tứ chi cuộn lại, nhịp đập trái tim và hô hấp có cùng tiết tấu với nàng. Đáy lòng Tích Nhược trở nên thập phần mềm mại, đây là đứa có huyết mạch tương liên với nàng, là thân nhân duy nhất của nàng ở thế giới này.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
      Cái chương này edit mà ta cứ tưởng chị ấy là siêu nhân hoặc robot biến hình k hà. :v :v Như chiếu X-Quang cả người vậy :v :v
      NGÂN TRÚC, viviana, 13emap6 others thích bài này.

    4. kittynacy

      kittynacy New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      10
      Truyện này vừa kiếm hiệp vừa huyền huyễn phải ko editor? :09(1): Thấy cặp Liệt va chị Nhược dễ thương ghê. :th_90: Chẳng biết 18 năm sau gặp lại chồng cũ, chị Nhược giải quyết như thế nào
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    5. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @kittynacy : Truyện này là đồng nhân mang hướng điền văn có chút huyễn huyễn nha nàng. Nữ chủ quyết tâm dính giang hồ mà chỉ muốn xây dựng mái ấm của bản thân trong thời loạn lạc thoai. Dạo này ta thích nữ 9 như thế, chứ k thích lắm mấy thím yếu đòi ra gió, ỷ biết trước tình tiết nên cứ đòi xông pha giang hồ làm bà 8.:yoyo37::yoyo37::yoyo37:
      LạcLạc, kittynacyPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :