1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 50

      Sau khi Hoắc Dực được khôi phục tự do, đại môn phủ thái tủ vẫn đóng chặt như cũ, những người muốn tới nịnh nọt đều bị Hoắc Dực lấy lý do thân thể khó chịu, cần tĩnh dưỡng để chặn lại bên ngoài, làm cả đám người nóng nảy vô cùng, nhưng mặt vẫn ra vẻ chính nhân quân tử, như thể rất thành tâm muốn được gặp thái tử điện hạ.

      Cứ thế hết lần này tới lần khác vị thái tử máu lạnh kia đều chẳng thèm quan tâm đến bất cứ thứ gì diễn ra bên ngoài, cả ngày chỉ ở bên phụng bồi Lâm Tam Tư, nháy mắt qua ba tháng.

      Ba tháng này, trong kinh thành xảy ra mấy lần trộm cướp, từ khi thiên hạ thái bình, các vụ trộm cắp rất ít phát sinh, huống hồ mấy vụ trộm lần này lại giống với trước đây, đồ bị trộm phải là vàng bạc châu báu hay những bức tranh chữ, mà là các nữ tử chưa xuất giá.

      Có thiên kim tiểu thư con quan, có hoa khôi thanh lâu, có cả những nương trong sạch con nhà dân bình thường, ngay cả những cung nữ hầu hạ trong cung cũng có…Có thể rằng hung thủ bắt cóc hề tuân theo quy tắc nào, phố đồn đại người gây ra vụ này là Thái Hoa Đại Đạo, nhưng theo như mọi người biết Thái Hoa Đại Đạo mai danh tích từ mười năm trước rồi.Bây giờ bỗng xảy ra tượng các nữ nhân đột ngột mất tích, nha môn cũng vì thế mà nhận được tin báo án suốt ngày, kinh thành sục sôi, nhà nào có con đều đóng chặt cửa ra ngoài vì sợ bị Thái Hoa Đại Đạo nhắm làm mục tiêu.

      Song đối với những chuyện này, phủ thái tử lại như thể hề hay biết, cuộc sống vẫn trôi qua rất êm đềm.

      Sau khi lệnh cấm được giải trừ, trừ việc Hoắc Dực cáo bệnh lên chầu sớm ra những thứ khác đều được khôi phục lại như trước đây, nha hoàn và nô tài tăng lên nhiều, nhưng bọn họ đều cần phải hầu hạ chủ tử.Hoắc Dực tính tình lãnh đạm, đừng là hầu hạ, ngay cả muốn gặp lần là rất khó rồi, mà Lâm Tam Tư quen với việc được Lý tẩu và Bách Hợp hầu hạ nên cần thêm ai nữa, cho nên những nha hoàn nô tài mới vào phủ liền nghe theo sắp xếp của Lý quản gia, đem phủ thái tử sửa sang dọn dẹp lại lượt.

      “Điện hạ, khoảng đất trồng rau ở sân sau có cần xây mới lại ạ?” Quản gia Lý Vinh là quản gia cũ của phủ thái tử, sau khi Hoắc Dực bị giam cầm, ông và Lý tẩu đều bị đuổi ra khỏi phủ, nhưng ông vẫn luôn luôn trung thành, nên bèn tìm tạm công việc bên ngoài để lưu lại kinh thành, chờ đợi đến ngày được quay về phủ thái tử.

      Lúc trở về ông phát ra mảnh đất vốn được trồng hoa giờ đây lại chuyển sang trồng các loại dưa leo và trái cây rau củ, trong lòng có phần thắc mắc.Sau khi hỏi Lý tẩu mới biết tình, xưa nay ông hiểu tính tình của Hoắc Dực, nếu phải là người mà thái tử thương, có ai dám can đảm đem hậu viên lớn như vậy đổi thành nơi để trồng rau củ cơ chứ? Ông khom lưng đứng bên ngoài thư phòng, cách cánh cửa xin chỉ thị của Hoắc Dực.

      Hoắc Dực rất yên tâm về năng lực làm việc của Lý Vinh, nhưng mảnh đất kia…Hoắc Dực gấp tấu chương trong tay lại, ánh mắt chợt ánh lên ấm áp: “Trừ mảnh đất đó ra, còn lại cứ theo ý của ngươi mà xử lý.”

      Lý Vinh nhận lệnh xong liền lui xuống, sai bọn hạ nhân quét dọn từ xuống dưới từ trong ra ngoài phủ thái tử lượt, làm cho phủ thái tử trở nên sáng bừng hẳn lên, mà vườn rau nơi hề ăn nhập gì với khung cảnh của phủ lại được bảo tồn rất kỹ lưỡng, cách thời gian lại có người đến nhổ cỏ bón phân lần.

      Lâm Tam Tư thỉnh thoảng cũng bảo Bách Hợp dắt nàng qua đó nhìn cái, thấy rau dưa và trái cây mọc rất tốt, đôi lúc nàng lại nổi tính trẻ con, bảo Bách Hợp hái rồi làm thức ăn cho bữa tối luôn.

      Mang thai được tám tháng nên bụng Lâm Tam Tư lúc này rất lớn, tháng trước vừa mới may y phục mới tháng này mặc thấy hơi chật rồi, làm Cung sư phụ còn cách nào khác là phải liên tục may thêm, nhưng dù may nhiều tay nghề của Cung sư phụ cũng hề thay đổi, chất liệu vải mà ông chọn cũng rất tốt, cộng thêm phối hợp hoa văn và màu sắc, làm cho Lâm Tam Tư tuy mang thai nhưng mặc đồ vào vẫn thể ra được dáng vẻ thướt tha mềm mại khiến người ta thương.

      qua mấy ngày mưa liên tiếp, hôm nay trời trở nên quang đãng dễ chịu, Lý tẩu và Bách Hợp liền đem ghế phù dung chuyển ra bên ngoài rồi đỡ Lâm Tam Tư ngồi xuống phơi nắng.

      Bách Hợp quỳ xuống đệm bên cạnh Lâm Tam Tư, nhàng nắm bóp chân cho nàng, : “Tiểu thư, phơi nắng thế này tốt cho tiểu công tử trong bụng tiểu thư sao?”

      “Đúng vậy.” Lâm Tam Tư gật đầu đáp, vì thai lớn nên có khi nửa đêm nàng ngủ được thoải mái, lúc xoay người duỗi chân liền bị chuột rút ngay, đau đến mức cứng cả chân lại cử động nổi.Bách Hợp và Lý tẩu ngủ ở phòng bên trong Thanh Lan các, nghe thấy Lâm Tam Tư kêu đau vội vàng chạy tới, nhưng lại bị Hoắc Dực phất tay cho lui xuống. đỡ Lâm Tam Tư nằm ngửa ra, cẩn thận xoa bóp cho nàng, mãi đến khi cơn đau hết mới ôm nàng ngủ.

      Mấy lần như thế Lâm Tam Tư đều rất ngượng ngùng, nàng nghe người ta bị chuột rút có thể là do thiếu canxi, nên tranh thủ thời tiết đẹp liền ra hành lang phơi nắng.: “Lần trước do phơi nắng thường xuyên nên rất hiệu quả, mấy ngày nay vì mưa nên thiếu ánh mặt trời, đêm ngủ lại bị chuột rút.”

      Lý tẩu cầm cái chăn lông chồn mềm để đắp cho Lâm Tam Tư, nghe thế liền : “Đều tại nô tỳ, mấy hôm nay nô tỳ ngủ say quá nên nghe thấy tiếng kêu của nương.”

      “Mấy hôm này cũng đau như mấy lần trước nữa rồi.” Lâm Tam Tư lắc đầu, : “Với lại ta còn chưa kêu điện hạ phát ra trước rồi, được chàng xoa bóp ta thấy đỡ nhiều lắm.”

      Bách Hợp ngẩng đầu lên, vui vẻ : “Điện hạ đối với tiểu thư tốt! Lão gia và phu nhân mà biết được biết là vui đến mức nào!”

      Lâm Tam Tư nghe vậy chỉ khẽ cười, tuy rằng phụ thân nàng chưa được lật lại bản án, nhưng vì có Hoắc Dực nên cha mẹ ở trong lao còn phải chịu khổ, song dù sao nơi đó cũng thể bằng với Lâm phủ được, vẫn phải nghĩ cách để đưa hai người ra người sớm chút mới tốt.

      Tuyên Nhi ở nhà đại bá cũng quen rồi, lúc Hoắc Dực còn chưa về kinh, Hà Tất Kỳ lần đưa Tuyên Nhi tới đây gặp nàng, lúc đấy nàng mới biết là Hoắc Dực vẫn luôn thầm chiếu cố Tuyên Nhi, còn mời thái y trong cung để trị bệnh cảm cho Tuyên Nhi.

      giờ Tuyên Nhi chỉ khỏe mạnh mà vóc dáng cũng cao lớn hơn rồi, nàng rất mừng, lúc biết Tuyên Nhi ở nhà đại bá rất thoải mái, nàng liền khước từ lời đề nghị để Tuyên Nhi ở lại phủ thái tử của Hà Tất Kỳ, cho Tuyên Nhi trở về nhà đại bá.Hà Tất Kỳ sau đó mời thầy dạy học đến nhà để dạy cho Tuyên Nhi và mấy hài tử nhà đại bá.

      Đối với an bài tỉ mỉ của Hà Tất Kỳ, Lâm Tam Tư đương nhiên hiểu đấy là do có Hoắc Dực, nếu có Hoắc Dực phân phó Hà Tất Kỳ thể nào làm mấy chuyện đó được! Lâm Tam Tư vô cùng cảm kích Hoắc Dực, muốn dành cả đời này để báo đáp chàng!

      Sau khi sống lại, nàng biết mình thể chỉ biết sống cho riêng mình, mà bên nàng còn có người thân ruột thịt là cha mẹ và Tuyên Nhi. ngày nào đó, nàng nhất định gây dựng lại huy hoàng cho Lâm phủ, đưa mọi thứ trở về vị trí ban đầu.

      “Đúng vậy đó!” Lý tẩu cầm đệm sưởi đưa cho Lâm Tam Tư, cười : “Điện hạ chưa bao giờ đối với ai mà tốt như vậy, kể cả là ngày xưa lúc Bùi tiểu thư vào trong phủ, thái độ của điện hạ đối với nàng ta cũng rất lạnh nhạt.”

      Lâm Tam Tư biết người mà Lý tẩu nhắc đến là thiên kim tiểu thư Bùi Ngọc Lan con của Bùi thừa tướng, nhưng những điều nàng biết về nàng ta rất ít, chỉ biết là Bùi thừa tướng muộn con, nên rất thương chiều chuộng nữ nhi độc nhất của mình.Đến năm Hoắc Dực bị lệnh cấm túc, Bùi thừa tướng lòng muốn từ hôn, nhưng cuối cùng vì Bùi Ngọc Lan đồng ý từ hôn nên ông mới chịu thôi.Bây giờ nghĩ mới thấy Bùi Ngọc Lan đúng là rất có mắt nhìn xa, biết chắc rằng ngày nào đó Hoắc Dực khôi phục lại được địa vị như ban đầu.

      Lâm Tam Tư rơi vào trầm tư, nếu hôn ước của Hoắc Dực và Bùi Ngọc Lan chưa được hủy bỏ, qua chuyện Hoắc Dực gặp khó khăn mà Bùi gia vẫn từ hôn, việc Hoắc Dực thành thân với Bùi Ngọc Lan là điều tất yếu.Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Tam Tư rất thoải mái.Nàng rất hiểu tư tưởng nam tôn nữ ti của thời cổ đại, cũng dám mơ ước xa vời rằng lấy được phu quân chỉ mình nàng cả đời, nhưng nàng cũng chẳng bao giờ ngờ được rằng, phu quân của nàng vị thái tử, tương lai phải sống trong hậu cung ba nghìn giai nhân, nàng chưa từng nghĩ đến!

      Lý tẩu chẳng qua chỉ thuận miệng vậy thôi chứ có ý gì, bây giờ bỗng cảm thấy mình lỡ lời rồi, thấy Lâm Tam Tư ngồi suy tư, nàng liền vội vàng cười đổi chủ đề: “Lâm nương, Tống thị vệ mới đưa sữa tươi tới, người có muốn uống chút ?”

      Lâm Tam Tư gật đầu đáp: “Cho ta chén .”

      Lý tẩu nghe vậy liền vào trong nhà lấy sữa, sữa này Tống Cảnh Ngưỡng cứ hai tháng lại mang tới lần, lúc đầu nàng biết là cái gì, chỉ biết là có lần Lâm nương có đề cập với điện hạ là sữa rất có lợi cho thai nhi trong bụng, nhưng hình như rất khó kiếm, sau đó Hoắc Dực có cho gọi Tống Cảnh Ngưỡng vào phủ, vài ngày sau Tống Cảnh Ngưỡng đưa sữa tươi tới, Lâm Tam Tư bảo nàng đổ vào chén rồi hâm nóng lên, mùi sữa thơm nồng lập tức lan tỏa ra bốn phía.

      Lý tẩu hâm nóng sữa rồi đưa cho Lâm Tam Tư, : “Năng lực của Tống thị vệ tốt , biết lấy được từ đâu thứ này, ngửi mùi thơm quá.”

      Lâm Tam Tư mỉm cười, ở thời cổ đại sữa tươi phổ biến lắm, cho nên có nhiều người biết. “Người du mục rất hay uống cái này, còn chỗ chúng ta tương đối ít.”

      Bách Hợp : “Tiểu thư phải tác dụng của thứ này cũng khác biệt mấy so với ánh mặt trời hay sao? Tiểu thư uống nhiều vào cho có cái gì mà canxi ấy, tối đến bị chuột rút nữa.”

      Lâm Tam Tư nhân lúc sữa còn nóng liền uống hết chén sữa tươi, nàng chỉ hy vọng buổi tối Hoắc Dực có thể ngủ ngon, vì nàng mà tỉnh giấc.

      Mấy người ở ngoài cửa trò chuyện hồi nghe thấy có hai tiểu nha hoàn bê thùng nước qua Thanh Lan các, vừa vừa thầm với nhau: “Ngươi xem Thái Hoa Đại Đạo có đến phủ chúng ta để bắt người hay ?”

      Người kia đáp: “ linh tinh, thái tử điện hạ của chúng ta còn đánh được cả quân nhà Hồ, nếu tên đó dám đến đây có khác nào tìm cái chết!”

      “Đúng là có ai mà sợ điện hạ!” Tiểu nha hoàn : “Nhưng ngươi xem, thủ vệ ở trong cung cũng nghiêm ngặt như vậy, ngày ngày đều có lính tuần tra, thế mà cung nữ cũng mất tích đấy thôi! Ta rất sợ, nhà ta chỉ có nữ nhi là ta, nếu mà bị…Ngươi xem cha mẹ ta thế nào đây…”

      “Cũng phải…”

      Lý tẩu thấy hai người kia chỉ lo chuyện với nhau mà trông thấy Lâm Tam Tư, liền đứng dậy tới chỗ họ. “Hai người các ngươi múc nước , thầm cái gì vậy!”

      Hai nha hoàn kia nghe xong liền giật mình, chủ tử trong phủ vốn rất ít, Lý tẩu và Bách Hợp đều là nha hoàn thân cận của Lâm Tam Tư, nên cả đám nô tỳ nô tài đều thể thái độ cung kính với Lý tẩu và Bách Hợp, lập tức cúi đầu : “Chúng nô tỳ ngay đây.”

      Hai người quay sang liền thấy Lâm Tam Tư nằm dựa lưng ghế phù dung, tuy rằng trước mắt Lâm Tam Tư vẫn chưa có danh phận, nhưng người trong phủ đều coi nàng là chủ tử giống như Hoắc Dực, huống hồ trong bụng nàng còn mang thai hài tử của điện hạ, thân phận trong tương lai hiển nhiên còn tôn quý hơn cả tôn quý, liền vội vàng quỳ xuống dập đầu hành lễ: “Chúng nô tỳ bái kiến Lâm nương, biết Lâm nương ở đây nên quấy rầy Lâm nương nghỉ ngơi, xin nương trách phạt.”

      “Đứng lên .” Lâm Tam Tư có ý định trách phạt hai nàng, với lại cũng lâu rồi nàng được nghe Bách Hợp kể chuyện xảy ra bên ngoài, liền hỏi: “Hai người các ngươi vừa cái gì mà Thái Hoa Đại Đạo vậy?”

      Hai nha hoàn lập tức mở to mắt, vô cùng kinh ngạc khi Lâm Tam Tư biết chuyện này, liền : “Trong kinh thành gần đây liên tiếp xảy ra các vụ nữ tử mất tích, mọi người với nhau là do bị Thái Hoa Đại Đạo bắt …”

      Hai người kể lại đầu đuôi cho Lâm Tam Tư nghe, nghe xong nàng khẽ nhíu mày, ánh mắt tối lại, phất tay bảo các nàng lui xuống.

      Lâm Tam Tư cứ thế nhăn mày suy nghĩ mãi, vị Thái Hoa Đại Đạo này có phải là cái người mà nàng biết kia ?
      Last edited: 19/6/17
      minhminhanhngoc, amandatruc, noair54 others thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 51

      Trời trở nên rét đậm, Nam Dạ quốc nghênh đón trận tuyết lớn hiếm có, song dù vậy ở Ninh vương phủ vẫn vô cùng náo nhiệt, lý do là trong phủ tổ chức thiết yến mừng Phẩm phu nhân vào Tây Sương các, chỉ có người trong phủ đến, mà ngay cả các vị phu nhân trong kinh thành cũng tới để chúc mừng.

      Nguyên nhân có gì hơn là vì Phẩm phu nhân này rất được sủng ái của Ninh vương.

      Phẩm phu nhân là thứ nữ của tuần phủ đại nhân vùng Chiết Tây, Ninh vương tình cờ gặp được nàng và đem lòng mến ngay lập tức, chỉ mấy ngày sau liền đón nàng vào Ninh vương phủ.Ban đầu tuần phủ đại nhân cam tâm lắm khi gả con vào Ninh vương phủ làm thiếp, nhưng mẫu thân của Phẩm phu nhân rất tán thành.Tuy là làm thiếp, nhưng đối phương dù sao cũng là vương gia, gần đây cũng được hoàng thượng coi trọng, sau này cuộc sống của nữ nhi phải chịu khổ.Dưới lời khuyên nhủ của mẫu thân Phẩm phu nhân, tuần phủ đại nhân liền thay đổi ý định ban đầu.

      Từ ngày Phẩm phu nhân vào phủ, Ninh vương liền qua đêm ở phòng của những thê thiếp khác nữa, ngay cả chỗ của Ninh vương phi cũng chỉ tới có lần.Cuộc sống của Phẩm phu nhân trôi qua rất thoải mái, đột nhiên hứng lên muốn học cách quản lý chuyện trong phủ, Ninh vương phi cũng đồng ý thương lượng với nàng ta chuyện này.

      Kể từ khi mất hài tử, Ninh vương phi liền lòng hướng phật, bình thường cũng quản nổi chuyện trong phủ, nhưng vì Ninh vương giao chuyện quản lý Ninh vương phủ cho nàng, nên nàng phải nỗ lực mà làm, giờ giao lại cho Phẩm phu nhân, nàng liền trở nên nhàn hạ vô cùng.

      Vị Phẩm phu nhân này tuy là thứ nữ, nhưng năng lực làm việc hề tầm thường chút nào.

      Sau khi tiếp quyền quản lý Ninh vương phủ, tất cả chuyện lớn chuyện trong phủ đều phải hồi báo cho nàng, nếu bọn hạ nhân mà chậm trễ báo tin bị phạt đánh, có khi còn bị cắt mấy tháng tiền công.Đám hạ nhân trong phủ rất oán giận, nhưng cũng chỉ biết giấu trong lòng dám , tùy ý để cho nàng ta tác oai tác quái trong phủ.

      ngày, tên nô tài truyền lời của Phẩm phu nhân tới Ninh vương, thiếu mất mấy chữ mà bị Phẩm phu nhân sai người phạt đánh năm mươi trượng, tên nô tài kia sau đó bị thương đến mức nằm liệt giường.

      Ninh vương nghe được chuyện này, lúc hạ triều trở về phủ khẽ nhíu mày, nhưng lại gì, vẫn sủng ái Phẩm phu nhân như cũ, từ đó, uy nghiêm của Phẩm phu nhân trong phủ lại càng khủng khiếp đến mức thể xâm phạm, bất kể nàng ta làm cái gì cũng phải coi là đúng, dù là trách phạt lý do.

      Song dù vậy Phẩm phu nhân vẫn cảm thấy chưa đủ.

      Mẫu thân của nàng ta làm thiếp, nhưng nàng ta muốn vận mệnh của mình cũng phải làm thiếp giống như mẫu thân.

      ngày nọ, có vị khách tới Ninh vương phủ, là vị thư sinh hiền lành nho nhã.Hôm đó Ninh vương có việc nên ở trong phủ, Phẩm phu nhân sau khi nghe hạ nhân bẩm báo liền mỉm cười, sai người với vị thư sinh kia ngồi ở phòng lớn chờ, còn mình quay vào trang điểm mặc y phục đẹp, sau đó mới lắc eo điệu đà gặp khách.

      Vị thư sinh kia cứ nghĩ là chỉ cần chờ lát là Ninh vương về, ai ngờ người tới lại là Phẩm phủ nhân.

      Phẩm phu nhân có vẻ ngoài vô cùng kiều mỵ, khiến vị thư sinh nhìn mà ngây dại, lúc đứng lên còn biết nên để tay chỗ nào.

      “Vị này là…” Nha hoàn bên cạnh định lên tiếng giới thiệu thân phận của Phẩm phu nhân lại bị nàng ta giơ tay ngăn lại.

      “Các ngươi lui xuống , đóng cửa lại.” Phẩm phu nhân ra lệnh, “ có lệnh của ta ai được phép vào.”

      Theo lý thuyết nam quả nữ ở riêng trong phòng vốn hay lắm, huống hồ người lại là tiểu thiếp của vương phủ, nhưng bọn hạ nhân lại dám làm trái lời Phẩm phu nhân, lập tức lui ra ngoài.

      Cửa đóng lại, bên trong phòng chỉ còn lại Phẩm phu nhân và vị thư sinh kia, yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng tim đập của nhau.

      Phẩm phu nhân mỉm cười đánh giá vị thư sinh kia, sau đó lấy khăn che miệng cười tới trước mặt người ta, thấy mặt đỏ tới mang tai, ánh mắt si mê khỏi nũng nịu : “Lưu công tử, có nhớ ta là ai ?”

      Lưu Sinh vốn bối rối khi bị Phẩm phu nhân trêu chọc, nghe thấy giọng nàng toàn thân khỏi run lên, lập tức ngẩng đầu nhìn vào mặt người đối diện.

      Lưu Sinh kinh ngạc : “Hứa tiểu thư?”

      “Là ta!” Phẩm phu nhân nhàng đảo mắt, ống tay áo khẽ hất qua trước mặt Lưu Sinh, để lại mùi hương thơm nồng thoảng qua. “Trí nhớ của Lưu công tử tốt!”

      “Hứa tiểu thư là quốc sắc thiên hương, tiểu sinh sao có thể quên được!” Lưu Sinh chắp tay lại, lúng túng ban đầu giảm đôi chút, lời cũng lưu loát hơn, cười : “Hứa tiểu thư sao lại ở kinh thành?”

      Phẩm phu nhân khẽ nhướn mi, ban nãy nàng cho nha hoàn lên tiếng, chính là vì đoán rằng Lưu Sinh vẫn chưa biết là nàng trở thành tiểu thiếp của Ninh vương.Lưu Sinh là người Chiết Tây, dáng vẻ khôi ngô, có tài văn thơ xuất chúng, năm trước khi đến quý phủ, hai người gặp nhau lần, lúc ấy Phẩm phu nhân tuy rất thích tướng mạo của Lưu Sinh, nhưng nàng ta lại ghét vì ngay cả đến nửa chức quan cũng có, cho nên mới muốn trò chuyện lâu với .

      Lưu Sinh khác, sớm bị chinh phục bởi sắc đẹp của Phẩm phu nhân, nhưng cũng tự biết địa vị của mình nên dám mộng ước xa vời. lâu sau liền rời Chiết Tây để vào kinh thành khảo thủ công danh, tính ra cũng hơn nửa năm.

      Trong lúc này, Phẩm phủ nhân được đưa vào Ninh vương phủ làm thiếp, chuyện này đương nhiên là biết.

      “Ta có vị biểu tỷ gả cho Ninh vương làm thiếp, mời ta tới kinh thành ở thời gian ngắn, ngờ lại gặp được Lưu công tử ở đây, tiểu nữ và Lưu công tử đúng là duyên phận chưa cạn!”

      Phẩm phu nhân năng rất nhàng, cộng thêm ánh mắt đưa tình thỉnh thoảng lại nhìn Lưu Sinh, khiến cho cảm thấy như bay trời.

      “Tiểu sinh cũng nghĩ như vậy, ngờ lại ở nơi này gặp được Hứa tiểu thư.” Lưu Sinh lần này tới Ninh vương phủ là vì có chuyện muốn nhờ vả, mà cũng biết bản tính háo sắc của Ninh vương, ta thường xuyên mở thiết yến trong phủ rồi mới các mỹ nữ đến vui đùa, mà Hứa tiểu thư này lại diễm lệ như vậy, vạn nhất để nhìn trúng rồi lấy về làm thiếp…

      Nghĩ tới đây, Lưu Sinh càng thêm sợ hãi, vượt đường xa ngàn dặm tới kinh thành khảo thủ công danh cũng là vì Hứa tiểu thư, nếu giai nhân trở thành kiều thê của người khác rồi mọi việc làm coi như vô ích sao!

      Lưu Sinh liền lên tiếng thăm dò: “Sau khi Hứa tiểu thư tới kinh thành, vẫn luôn ở trong Ninh phủ sao? Hay là ở chỗ khác?”

      “Ta có ai thân thích ở kinh thành cả, nên tất nhiên là ở trong Ninh vương phủ rồi.”

      “Ninh vương đối với Hứa tiểu thư…” Lưu Sinh dù sao cũng là người mới bước ra xã hội, nên trong lòng nghĩ gì ra luôn mà che giấu, song lại thấy ổn, ở trong Ninh vương phủ, vạn nhất truyền đến tai của Ninh vương con đường công danh của ra sao? nhanh chóng suy nghĩ lại rồi : “Ninh vương là biểu tỷ phu của Hứa tiểu thư, chắc hẳn đối đãi với Hứa tiểu thư rất nhiệt tình?”

      Phẩm phu nhân rất hiểu tâm tư của nam nhân, thấy dáng vẻ do dự của Lưu Sinh trong lòng liền hiểu ngay.

      ra ta cũng muốn, công tử cũng biết tính của Ninh vương mà…” Phẩm phu nhân đến đây cố ý dừng lại, đưa mắt kiều mỵ nhìn Lưu Sinh cái, ra vẻ khó xử : “Nhưng ta và biểu tỷ lớn lên bên nhau từ , tình cảm rất thân thiết, biểu tỷ lại muốn để ta ở bên ngoài, nếu ta từ chối hay lắm.”

      Lưu Sinh nghe xong, trong lòng vẫn có chút hoài nghi đối với Phẩm phu nhân, nhưng phần nhiều là yên tâm về Ninh vương, thấy dáng vẻ yếu ớt của nàng, chỉ hận thể lập tức đưa nàng thôi. “Đợi tiểu sinh lần này thi đậu công danh, tiểu thư có nguyện ý cùng tiểu sinh trở về Chiết Tây ?”

      “Có ?” Phẩm phu nhân ra vẻ vui mừng và xen lẫn chút thẹn thùng, : “Lưu công tử nguyện ý cùng ta trở về sao?”

      Lưu Sinh lúc này say mê đến mức choáng váng rồi. “Đương nhiên.”

      “Công tử hứa rồi đó nha.” Phẩm phu nhân kiều diễm : “Ta chờ Lưu công tử, Lưu công tử được gạt ta nha.”

      Giọng mềm mại nũng nịu khiến người Lưu Sinh như nhũn ra, : “Ta tuyệt đối nuốt lời.”

      Phẩm phu nhân nghe xong khẽ cười, nhún chân hành lễ với Lưu Sinh, : “Mong Lưu công tử sớm ngày lấy được công danh, đưa ta cùng trở về Chiết Tây.”

      Lưu Sinh thấy vậy, vội vàng khom lưng đỡ Phẩm phu nhân, nhưng hai tay mới vừa chạm vào cánh tay của Phẩm phu nhân nàng thuận thế ngã vào ngực , còn lựa chọn nào khác là ôm nàng vào lòng, ngửi mùi hương thơm nồng cơ thể nàng.

      Lưu Sinh cố gắng áp chế cảm xúc trong lòng, : “Hứa tiểu thư…”

      Phẩm phu nhân áp mặt sát vào ngực Lưu Sinh, cảm nhận hơi thở thuộc về nam nhân, dịu dàng : “Lưu công tử, từ lần trước sau khi gặp chàng ở trong phủ, ta nảy sinh tình cảm với chàng rồi, ngày nào cũng nhớ đến chàng.Lần này ta vào kinh, tuy là do được biểu tỷ mời, nhưng cũng là hy vọng có thể gặp được Lưu công tử…”

      Lưu Sinh nghe nàng , trong lòng mềm nhũn cả lại, cánh tay đặt lưng Phẩm phu nhân nhịn được mà chuyển động, nhưng nơi này dù sao cũng là Ninh vương phủ nên vẫn có chút kiêng dè, động tác dám mạnh mẽ quá.

      Phẩm phu nhân lúc này như nắng hạn gặp mưa rào, cả người mềm yếu xương dựa vào người Lưu Sinh, nhưng Lưu Sinh vẫn chậm chạp hành động làm cho nàng rất bất mãn, vừa đưa mắt nhìn Lưu Sinh vừa mở rộng cổ áo, : “Lưu công tử, lúc này trong phủ có ai, vương gia phải đến tối mới về…” Nàng chậm rãi , kiễng mũi chân ghé vào tai Lưu Sinh, thở cái khiến thể kìm chế nổi. “Chàng còn chờ gì nữa?”

      Lưu Sinh lúc này nhịn nổi nữa, lập tức mạnh mẽ cởi bỏ y phục người Phẩm phu nhân, hung hăng đè nàng xuống sàn.

      Phẩm phu nhân nhắm chặt hai mắt, miệng nở nụ cười mãn nguyện.Tuy vào phủ lâu, Ninh vương lại hàng đêm ở trong phòng nàng, lần nào nàng cũng bị Ninh vương trêu chọc đến mê say, nhưng mỗi lần đến thời khắc mấu chốt Ninh vương lại dứt ra rồi rời , ngồi ở phòng uống rượu giải sầu, để lại mình nàng bị dục hỏa đốt người.

      Lúc này đây, cuối cùng nàng cũng còn phải nhịn nữa rồi.
      Last edited: 19/6/17
      minhminhanhngoc, amandatruc, huyetdu59 others thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 52

      Đêm qua tuyết rơi nhiều, sáng nay Lâm Tam Tư dậy rất sớm, mặc áo choàng màu đỏ rồi đứng bên ngoài ngắm tuyết rơi, từng bông tuyết rơi xuống áo choàng đỏ của nàng, nhìn vô cùng đẹp mắt.

      “Tiểu thư, người nghe tin gì chưa?” Bách Hợp vừa để ý xem đệm sưởi tay có đủ ấm , vừa lo phủi tuyết áo choàng, cẩn thận dắt Lâm Tam Tư con đường bằng đá cuội, “Nô tỳ nghe vương phi ở Ninh vương phủ xảy ra chuyện rồi.”

      Lâm Tam Tư vui vẻ nhìn tuyết rơi, hiểu tại sao mà từ nàng rất thích ngắm mưa và tuyết, lúc đó tâm trạng của nàng trở nên rất thoải mái.

      Nghe lời của Bách Hợp, Lâm Tam Tư khỏi nhíu mày, mặc dù nàng quen Ninh vương phi, nhưng chính vì nàng ấy nên nàng mới có thể thuận lợi tiến vào phủ thái tử.Lúc ấy tính cả Lâm Tam Tư có tổng cộng ba người đều là nữ nhi của tội thần muốn xin vào phủ thái tử, mà người được chọn do Ninh vương phi chỉ định.Nàng gặp Ninh vương phi lần, nhưng cũng thể coi là có quen biết, vậy mà hiểu vì sao Ninh vương phi lại chọn nàng để vào phủ thái tử hầu hạ.

      Lâm Tam Tư : “Ninh vương phi xảy ra chuyện gì?”

      Bách Hợp cũng biết suy nghĩ của Lâm Tam Tư, chỉ thuận miệng : “Nghe Ninh vương phi vụng trộm với người khác, bị Ninh vương phát nên đuổi ra khỏi Ninh vương phủ rồi!”

      Lâm Tam Tư trong lòng cả kinh, đột ngột dừng bước, quay sang nhìn Bách Hợp: “Bách Hợp, người em vừa là Ninh vương phi sao?”

      Bách Hợp cho là Lâm Tam Tư nghe thấy, liền to lên chút: “Nô tỳ là Ninh vương phi vụng trộm với người khác, bị phát rồi.”

      “Sao có thể như vậy?” Lâm Tam Tư nghĩ lại gương mặt đoan trang điềm đạm của Ninh vương phi cùng tính cách ôn hòa của nàng, thể coi nàng giống như những nữ nhân hồng hạnh vượt tường khác được. “Em nghe ai ?”

      “Lý tẩu ạ! Sáng nay lúc Lý tẩu ra ngoài mua thức ăn nghe được tin này.” Bách Hợp mặc dù chưa từng gặp Ninh vương phi, nhưng cũng cảm thấy nàng ấy đáng thương, sau khi bị đuổi ra khỏi Ninh vương phủ, với tội danh đó đương nhiên cũng thể trở về Diêu phủ nữa, nàng ấy còn biết nơi nào đây? “ đáng thương, biết Ninh vương phi nơi nào.Mà kể cũng lạ, tiểu thư người xem, là vương phi rồi, sao còn làm ra mấy chuyện như thế được chứ!”

      Lâm Tam Tư tựa như nghe thấy, sửng sốt chút mới phản ứng lại được, lúc này nàng chẳng còn tâm tư nào mà ngắm tuyết nữa, giọng khẽ run : “Về phòng .”

      Bách Hợp cũng lo Lâm Tam Tư bị lạnh, vội vàng : “Vâng, chúng ta về phòng thôi, Lý tẩu nấu món thịt kho tàu mà tiểu thư thích nhất đấy, là trời lạnh ăn chút đồ cay cho ra mồ hôi mới thoải mái.”

      Nếu như là ngày thường, khi nghe có món thịt kho tàu, nàng rất vui vẻ, nhưng lúc này nàng lại có chút hứng thú nào, chỉ khẽ gật đầu.

      Lúc Hoắc Dực trở về phủ thức ăn vừa được dọn lên bàn, Lý tẩu đứng trước cửa sổ thấy Hoắc Dực về phía Thanh Lan các, liền : “Lâm nương, điện hạ về rồi.”

      Lâm Tam Tư có phần kinh ngạc, sáng sớm lúc ra ngoài Hoắc Dực là trưa về ăn cơm, sao bây giờ lại đột nhiên trở về rồi? Phân phó Lý tẩu lấy thêm bộ bát đũa nữa, Lâm Tam Tư đứng dậy ra cửa đón Hoắc Dực. Trong khung cảnh tuyết trắng, Hoắc Dực mặc áo choàng lông màu đen sải bước, vô cùng khí phách và tuấn dật.

      “Sao điện hạ buộc áo choàng vào, để vậy gió lùa vào đấy.” Lâm Tam Tư .

      Hoắc Dực bước nhanh tới chắn trước mặt Lâm Tam Tư, kéo thân thể nàng vào lòng, ánh mắt khóa chặt vào người nàng, : “Gió lớn như vậy sao ở trong phòng chờ ta?”

      “Điện hạ về ăn trưa, nên lúc Lý tẩu chàng về, ta thấy ngạc nhiên nên mới ra xem.” Lâm Tam Tư xong liền cùng Hoắc Dực vào phòng, buông rèm xuống để ngăn khí lạnh lùa vào.

      “Vì xảy ra chút chuyện nên ta trở về phủ trước.” Hoắc Dực khẽ nhíu mày, chuyện xảy ra trong cung hôm nay khiến cực kỳ vui, nhưng cũng có ý định cho nàng biết, chỉ hy vọng nàng luôn được bình an và hạnh phúc là đủ rồi. “Sao vậy, làm cơm cho ta sao?”

      Lâm Tam Tư mím môi cười, đưa tay cởi áo choàng cho Hoắc Dực, để Bách Hợp treo lên, : “Cơm có, chỉ biết thức ăn có hợp khẩu vị của điện hạ hay thôi.”

      Hoắc Dực véo mũi nàng, : “Ta sao, nàng thích ăn là được.”

      Lâm Tam Tư bị Hoắc Dực chọc cười, “Đột nhiên ta muốn ăn sen nhồi thịt chiên nên bảo Lý tẩu làm, điện hạ nếm thử .”

      “Ừ.” Hoắc Dực nhàng : “ lâu rồi ta chưa ăn lại món này.”

      Lâm Tam Tư trong lòng có phần áy náy, kể từ sau khi Hoắc Dực trở về kinh, nàng vẫn chưa xuống bếp lần nào để nấu cho điện hạ bữa cơm!

      Hoắc Dực cả người đầy khí lạnh, vừa rồi ở cửa ôm Lâm Tam Tư còn cố ý giữ chút khoảng cách vì sợ nàng bị lây cái lạnh của .Vào trong nhà ấm áp nên hàn khí người Hoắc Dực giảm rất nhiều, hai người ăn cơm xong, Bách Hợp và Lý tẩu thu dọn bát đũa rồi vào bếp rửa, còn hai người Lâm Tam Tư và Hoắc Dực trong phòng.Hoắc Dực bế Lâm Tam Tư ngồi lên đùi mình, ngửi mùi hương thơm mát người nàng, : “Lát nữa nàng mặc thêm áo vào, ta dẫn nàng ngắm tuyết.”

      Lâm Tam Tư nghe vậy liền cố tình nhíu mày : “Ta thích tuyết.”

      Hoắc Dực hờ hững hỏi: “ ?”

      chẳng lẽ lại giả sao?”

      “Nếu nàng thích ta đành ngắm tuyết mình vậy, lúc ấy nàng đừng có tức giận nhé.”

      “Điện hạ đúng là biết đùa gì cả, vậy mà tin sao?”

      Hoắc Dực sớm biết là Lâm Tam Tư đùa, nhưng vẫn giả bộ nghiêm túc hùa theo nàng, ánh mắt ấm áp của khiến cho Lâm Tam Tư cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

      Hoắc Dực véo tay Lâm Tam Tư, ngắm nhìn gương mặt ngọt ngào mỉm cười của nàng.Nữ nhân của thích gì còn biết còn bản lãnh đâu mà chinh phục thiên hạ!

      “Ta tin.”

      “Gì cơ?” Lâm Tam Tư nhất thời phản ứng được, khỏi ngước mắt nhìn .

      Hoắc Dực trong lòng trở nên ấm áp vì ánh mắt của Lâm Tam Tư, liền cúi đầu hôn lên trán nàng, : “ ngắm tuyết sao có thể thiếu nàng được, ta dẫn nàng cùng .” xong, môi của từ trán nàng chuyển xuống đôi môi đỏ tươi, nhàng hôn lên môi mềm của nàng mấy cái, sau đó dịu dàng mút vào.

      Dù sao Lâm Tam Tư mang thai nên Hoắc Dực cũng biết khắc chế, chỉ ôm hôn lúc rồi thôi, khàn giọng : “Mau chuẩn bị .”

      “Vâng.” Lâm Tam Tư gật đầu đáp, xoay người muốn gọi Bách Hợp lấy y phục, nhưng lại nghĩ tới chuyện nên lại nhìn Hoắc Dực, do dự chút rồi hỏi: “Điện hạ, chuyện của Ninh vương phi…Là sao?”

      Hoắc Dực ngờ là Lâm Tam Tư lại hỏi chuyện này, lông mày nhíu chặt lại, xem ra nên quản cho tốt mồm miệng của bọn hạ nhân rồi.

      đáp: “Trước mắt .” Dừng lại lát, cầm lấy tay nàng, hỏi: “Sao vậy, nàng quen nàng ta sao?”

      Lâm Tam Tư lắc đầu, thành trả lời: “Lúc ta ở Ninh vương phủ gặp Ninh vương phi lần, nàng còn giúp ta vào đây, nhưng ta chỉ là tội tỳ, nên làm sao quen biết được với nàng ấy.Mà nàng ấy thông tuệ lại điềm tĩnh như vậy, thể nào làm ra chuyện như thế được, biết xảy ra chuyện gì nữa.” Lâm Tam Tư thở dài, xong liền đứng dậy gọi Bách Hợp chuẩn bị y phục.

      Hoắc Dực nhíu mày, sau khi biết chuyện cũng tin, nghe xong còn chẳng để ở trong lòng, nhưng giờ nghe Lâm Tam Tư vậy, trong lòng lại bắt đầu suy nghĩ.

      Ninh vương phi từng giúp đỡ Tam Tư, nên nghĩ mình cũng nên ra tay cứu trợ lúc nàng ta gặp khó khăn mới phải.
      Last edited: 19/6/17
      minhminhanhngoc, amandatruc, noair65 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Lão Ninh vương vớ cực phẩm rồi chắc lại giống ng lão .
      hamaxinkNgân Nhi thích bài này.

    5. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Bó tay với mấy vương gia trong này, toàn vớ phải cực phẩm :v:v
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :