1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mỹ Thực Mua Đứt Mỹ Nam - Thời Nhĩ (Full 50C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Thank bạn @lolemcalas nha :-*
      Mà truyện càng ngày càng hay rồi :3

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Đến đây !

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      edit + beta tới bây giờ mới có @B.Cat thank mik. Ui động lực là đây

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ui. Chương nào mình cũng like ủng hộ cả mà. Hí hí. Chỉ là mình bị lười comt hoy. Ahihi :yoyo51::yoyo51:

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 30
      Editor: My
      Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Vẻ mặt trông rất bình thường, bàn tay cầm điện thoại đưa về phía trước khiến Lục Phồn nghi ngờ gì.

      Quan sát thấy có vẻ gì khác thường, nghĩ rằng chưa nhìn thấy được hình trong album kia, Lục Phồn thở phào nhõm, cất bước về phía .

      Ánh mắt Giản Ngộ Châu giống như bình thường, lại dấu sóng triều, nhìn chằm chằm người bước gần về phía mình. Ánh trăng mông lung, dễ dàng lật tẩy những thứ con người giấu , đợi đến gần cạnh , Giản Ngộ Châu theo bản năng tiến lên trước nửa bước, sau đó giang hai cánh tay, ôm vào trong lòng.

      Cằm Lục Phồn đụng vào bả vai có cảm giác hơi đau cùng với hơi thở nóng bỏng gần sát mặt khiến trong nháy mắt có chút hoảng hốt bất động.

      Giản Ngộ Châu siết chặt vòng tay, lòng bàn tay kề sát gáy và eo , đem đầu của đặt trước ngực , đồng thời hơi cúi đầu, để sát vào tai , thở nhàng. Hai người cứ duy trì tư thế ám muội mấy giây, Lục Phồn bắt đầu muốn tránh thoát, Giản Ngộ Châu cho, gắt gao chế trụ đầu , buồn bực : “Ôm lát.”

      Lục Phồn hiểu có chuyện gì mà thành ra như thế này, lẽ Giản Ngộ Châu uống say coi là gấu bông? Tay ở eo làm tê dại, năng có chút lộn xộn: “, làm sao vậy?”

      (Lúc này tình cảm xác định nên đổi xưng hô /em, còn với tôi hoặc với tôi nữa nhé)

      “Em cần , im lặng chút.”

      “…” Lục Phồn nữa, nhưng toàn thân khó chịu. Gió đêm vùng núi có chút lạnh thấu xương, nhưng ngực lại nóng cháy thôi, lạnh nóng, toàn thân lông tơ dựng đứng.

      Trực giác nghĩ Giản Ngộ Châu có điều gì đó ổn. Tâm lý quấy phá, mới đầu cứng ngắc liền trầm tĩnh lại, cả người rơi vào trạng thái mâu thuẫn.

      hồi sau, Giản Ngộ Châu chịu nổi, thấp giọng : “Em .”

      Lục Phồn: “… cái gì?”

      Giản Ngộ Châu: “Cái gì cũng được.”

      Lục Phồn: “ uống rượu phải ?”

      Giản Ngộ Châu: “ phải.”

      Lục Phồn: “ lạnh phải ?”

      Giản Ngộ Châu: “ phải.”

      Lục Phồn vắt hết óc, hiểu được đành lặng thinh.

      Giản Ngộ Châu bị thái độ im lặng của bức điên, nhẫn nại chủ động mở miệng: “Sao em hỏi có thích em hay ?”

      Lục Phồn ngẩn ra, ma xui quỷ khiến làm theo lời : “ thích em phải ?”

      Giản Ngộ Châu nghe vậy, tay ôm khẽ run, lập tức buông ra, cúi đầu xuống, nhìn sâu vào mắt . lúc sau, mặt có chút đỏ, ho tiếng, đưa tay che mắt lại, cân nhắc lâu, trả lời nghiêm túc: “Đúng.”

      Lúc này đến lượt Lục Phồn im lặng.

      Mãi nghe được trả lời, có chút nóng nảy: “Tại sao em chuyện?”

      Lục Phồn hốt hoảng, nghĩ mình xuất ảo giác, Giản Ngộ Châu… tỏ tình với ?!

      : “Em chưa nghĩ được nên cái gì…”

      Giản Ngộ Châu thấy vẫn còn trong mộng, giống như bình thường dịu dàng khách sáo, nhịn được thừa dịp còn mơ màng, vòng qua eo : “Em có thể vì sao trong máy của em có ảnh chụp ngày đó ở Tống Thành?”

      Lục Phồn ngẩn ra, nhìn thấy!

      Bí mật bị đối phương biết được cảm giác tốt, có chút xấu hổ, chống đỡ thân thể ngày càng gần: “, vì sao lại xem di động của em!”

      Giản Ngộ Châu thầm suy nghĩ, ra Lục Phồn xấu hổ giống thiếu nữ hoài xuân. Tính cách mềm mỏng, nghĩ cho dù biết xem di động cũng chỉ cười trừ- - vì bí mật bị phát , nhưng mà hai má khẽ đỏ và giọng cáu gắt, làm đáy lòng nổi lên chút ngọt ngào. Giống như có thanh ở bên tai , nhìn , Giản Ngộ Châu, trong lòng bé này có ngươi, cho nên mới xấu hổ.

      Khóe miệng giương cao, mở miệng cúi đầu xin lỗi: “ xin lỗi, biết sai.”

      bỗng dịu dàng, Lục Phồn tức giận cũng được. Miệng mở ra, cuối cùng vẫn , theo bản năng nghĩ trốn trước, nghĩ đến Giản Ngộ Châu giống như trước lúng túng, ngược lại giữ chặt eo , làm dính sát vào ngực : “Em có lời muốn với ?”

      Lục Phồn gỡ tay ra được bèn nghiêng đầu trừng mắt với : “ có!”

      Giản Ngộ Châu biết vẫn còn xấu hổ, nhịn được cúi đầu cười cái: “ dối. Em vẫn chưa trả lời câu hỏi tấm ảnh kia.”

      Mặt Lục Phồn nóng hổi, đầu óc bên trong giống như biến thành đống nhão nhoét, nóng lòng muốn tìm chỗ yên tĩnh, ít nhất cũng phải né tránh hơi thở của Giản Ngộ Châu, nếu bình tĩnh suy nghĩ được.

      , thả em ra trước.”

      thả.”

      Lục Phồn nhịn được mắng: “ biết xấu hổ ảh.”

      Giản Ngộ Châu sững sờ, sau đó cười vang, tiếp tục bức , đem di động đưa đến trước mặt , Lục Phồn định lấy, lại thu tay về. Lục Phồn nhìn bộ dáng vênh váo của , hận thể tát cho cái.

      Giản Ngộ Châu lắc lắc di động trong tay: “Lục Phồn, nhìn thẳng , em có suy nghĩ gì.”

      Lục Phồn vừa chạm vào mắt liền dời , hít hơi sâu, cố gắng bình phục tâm tư: “Em nghĩ được… chưa nghĩ ra.”

      Ít nhất so với từ chối trực tiếp tốt hơn nhiều… Mặc dù có chút thất vọng, nhưng Giản Ngộ Châu phải người hấp tấp, biết muốn có kết quả tốt nhất cần phải kiên nhẫn hơn, vì vậy ép nữa: “ chờ em nghĩ kĩ, nhưng mà, em được trốn .”

      Bình thường Giản Ngộ Châu lãnh đạm ít , từ trước đến nay hai người mỗi khi ở cùng nhau điều rất khách sáo, trong lòng Lục Phồn đầy mụ mị hiểu vì điều gì lại thay đổi.

      “… Được.”

      Giản Ngộ Châu trả điện thoại cho . Lục Phồn nhận di động, định rời , Giản Ngộ Châu đột nhiên nắm lấy cổ tay , vừa quay đầu, nụ hôn trán, giây sau, liền giơ hai tay lên lùi lại hai bước, mặt biểu lộ cảm xúc ràng, nhưng đáy mắt vui mừng che dấu hết: “ đảm bảo cử động nữa.”

      Lục Phồn đưa tay sờ trán dám nhìn , quay đầu liền , bước chân có chút nhanh.

      Ngồi ở trong phòng bếp, Lục Phồn nhìn khí đến ngẩn người, nhớ lại nụ hôn ở trán, gò má từ từ ửng hồng.

      lập tức vỗ vỗ hai má, nhằm giảm bớt nhiệt độ mặt.

      Xảy ra chuyện tối nay hoài nghi điều gì, nhờ có như thế mới nghĩ được thông suốt, Giản Ngộ Châu có tình cảm với phải trong đêm.

      Người đại diện khó ăn nhưng hoàn toàn kén chọn đồ ăn nấu, việc ở Tống Thành mặc kệ lưu truyền scandal nguy hiểm vẫn đem quần áo để lên đầu , uống rượu say mơ hồ kêu tên … Lục Phồn đối với chuyện tình cảm rất cù lần, hơn nữa chưa từng nghĩ đến khả năng này, cho nên để ý những chi tiết này, những thứ được để ý kia ngày hôm nay dần dần hé mở, nhớ lại cảm giác ngu ngốc của khiến cho giận sôi lên.

      Lục Phồn vò đầu bức tóc phiền loạn thôi.

      biết là mình thích Giản Ngộ Châu, vấn đề là thích bao nhiêu, cho đến cuối cùng nếu sau này phát sinh những tin đồn bị chỉ trích dẫn đến những áp lực lớn liệu có thế vững vàng vượt qua?

      Lục Phồn vẫn cho rằng, chỉ cần chuẩn bị tâm lý đầy đủ, gánh chịu tất cả từ mở đầu ngọt ngào và thống khổ, mới có thể bắt đầu mối tình đẹp.

      Nhiều năm về trước, từng thích nam giới, nhưng biết tình cảm của chính mình rất dễ bị dập tắt, đối phương đối với có cũng được có cũng chẳng sao, tin tưởng cùng với người đàn ông đó hết con đường, cho nên vẫn đơn. Nếu tuỳ tiện thương có trách nhiệm muốn, cho nên cần có thời gian để hiểu ràng muốn tuỳ tiện với Giản Ngộ Châu.

      Tư duy của dần dần ràng hơn.

      Nếu và Giản Ngộ Châu, sắp sửa đối mặt với sóng gió, bất cứ lúc nào cũng có thể bị truyền thông phát , tại người hâm mộ đều quá điên cuồng, nhất là fan cuồng, muốn thần tượng có đối tượng, dù có che giấu, dân mạng cũng có thể đem nhà lôi ra ngoài giữa thanh thiên bạch nhật cho người người nhìn xem. Lục Phồn chỉ muốn yên ổn sống qua ngày, kiếm chút tiền, mua xe, mua nhà, thể tưởng tượng được cuộc sống của mình bị người khác dòm ngó.

      Cuộc tình này thuận lợi, thậm chí khả năng bọn họ còn phải lén lén lút lút, giống ăn trộm.

      Lục Phồn nắm chặt di động, trong màn hình là tấm ảnh kia, bóng lưng người đàn ông rất cao lớn, ôm ấp , giống như có thể đem tất cả những phong ba bão táp chắn ở bên ngoài, chỉ để lại yên tĩnh cho .

      Cuối cùng...phải làm sao đây. Trong mắt Lục Phồn toát ra tia mê mang.

      ***

      Sâu bên trong rừng trúc, đoàn làm phim tiến hành quay cảnh ban đêm, ánh sáng như ban ngày, Lục Phồn đứng ở xa nhìn thấy mảnh sáng ngời, còn có bóng người tới lui.

      Trong tay cầm chén cháo gà xé sợi với nấm hương. Cháo nấu với độ lửa vừa vặn nên sóng sánh, gà tơ và nấm hương kết hợp mùi vị hoàn mỹ khiến người ta chỉ muốn năn ngay.

      Lục Phồn đứng ở ngoài rừng trúc lâu, vẫn chưa có vào, lấy điện thoại gọi cho tiểu Trương.

      Tiểu Trương ngáp ra, nhìn xung quanh lần, nhìn thấy liền đến: “Sao lại vào?”

      Lục Phồn bịa chuyện: “Có chút tối, dám vào.”

      “Ừ. Vậy đưa tôi, tôi mang vào, đúng lúc phần diễn của Giản sắp xong.”

      Lục Phồn đem cháo đưa cho ta, nhịn được dặn dò: “ còn nóng phải ăn ngay nhé.”

      “Tôi biết rồi, tôi nhắc nhở Giản, bên ngoài rất lạnh, về phòng nghỉ ngơi sớm chút .”

      Trước lúc Lục Phồn có lấy thêm cái áo khoác, nhưng mà vẫn có chút lạnh, vì vậy gật gật đầu, nhìn tiểu Trương vào rừng trúc, cũng trở về phòng.

      ngày hôm nay chưa có nghỉ ngơi nên Lục Phồn hoạt động gân cốt lần, lấy quần áo, định tắm rửa.

      Nhà trọ bình dân điều kiện tốt lắm, phòng tắm là gian đằng sau, đối diện ngọn núi tĩnh mịch. Lục Phồn vào phòng tắm, sau đó khóa cửa gỗ, sau đó mở đèn treo mờ nhạt.

      May mắn là phòng tắm đơn sơ nhưng nước nóng lại đầy đủ.

      Lục Phồn tắm xong, bắt đầu mặc quần áo, đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân, từ xa lại gần.

      giây sau, thanh của Giản Ngộ Châu vang lên: “Lục Phồn?”

      Lục Phồn: “…” im lặng, xem như nghe thấy.

      nghe thấy trả lời, giống như Giản Ngộ Châu . Lục Phồn thở ra, mau chóng đem đồ ngủ mặc vào, sau đó mở cửa gỗ, bóng người đen sì dựa vào tường làm sợ hãi.

      Thấy là Giản Ngộ Châu, trong lòng khẩn trương buông lỏng: “ đứng đây tính hù người ta sao!”

      Giản Ngộ Châu liếc mắt nhanh nhìn hai chân dưới bộ váy dài qua đầu gối, sau đó nhìn thẳng vào mặt : “Em đồng ý trốn , vì sao lại nhờ tiểu Trương đưa cháo?”
      HoanHoan, Phong nguyet, hauyen280323 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :