1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tâm cơ của cô bé lọ lem - Nhất Tự Mi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3.2: Mua bán

      Lỵ Lỵ ngẩng đầu, chớp chớp mắt, cười ngọt ngào với Nguyễn Hâm Kiều: "Chị xinh đẹp."

      Quả nhiên có tiền đồ!

      Trong nháy mắt, lòng của Nguyễn Hâm Kiều mềm nhũn, lại thấy Trần tổng híp mắt cười sang sảng, to gan đưa tay xoa xoa đầu Lỵ Lỵ: " ngoan. Chị lại cảm thấy Lỵ Lỵ còn xinh đẹp hơn."

      Lỵ Lỵ ngoan ngoãn : "Em cảm ơn chị khen ngợi ạ."

      Nguyễn Hâm Kiều vui vẻ đến mức nhịn được mà khen ngợi bé với Trần tổng: "Trần tổng, Lỵ Lỵ ngoan, ông dạy dỗ con bé tốt."

      "Ha ha ha… Đều là nhờ mẹ con bé thôi, còn tôi làm gì có văn hóa như vậy." Trần tổng vô cùng vui vẻ gọi mấy người chụp ảnh đến: "Đến, đến đây nào, chụp mấy tấm ảnh, màn này rất đáng để chụp làm kỷ niệm, mau lại đây chụp nào!"

      Đồ uống lần này là loại đồ uống vị chanh, đoạn phim quảng cáo cần thể được phong cách tươi mát đáng , kịch bản rất đơn giản, rất nhanh quay xong, cuối cùng chỉ cần chỉnh sửa lại số biểu cảm và số động tác còn cứng nhắc, đến nửa giờ liền hoàn thành.

      Trần tổng tự mình giám sát rất hài lòng, khen ngợi Nguyễn Hâm Kiều ngớt: " tệ tệ, biểu cảm rất phong phú! Rất giống với những gì tôi nghĩ, rất đúng... ha ha!"

      Studio chụp ảnh
      [​IMG]
      M è o Q u ê n T h ở, B.Cat, nhimxu5 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4.1: Tiếp xúc


      Cách tấm kính thủy tinh, Nguyễn Hâm Kiều nhìn thấy có chiếc Bentley màu đen dừng ở ven đường ngoài cửa, từ trong xe bước xuống người đàn ông có phong phạm Thương Vụ xuất sắc*, Tây trang thẳng thớm, khí bức người.

      * Đại khái là khen người ta vừa nhìn biết đó là người kinh doanh giỏi

      Nguyễn Hâm Kiều vội vàng lấy gương trang điểm ra, kiểm tra lớp trang điểm của mình chút, sau đó nhàm chán cầm lấy khăn giấy gấp hình hoa hồng bàn lên, định ném nó , suy nghĩ chút, lại đặt tại vị trí đối diện.

      hắng giọng, hai tay đặt ngay ngắn chiếc khăn trải bàn màu trắng, ngồi đoan đoan chính chính (nghiêm túc).

      Mượn danh nghĩa chuyện bàn bạc hợp đồng mà mời Quan Triệt ăn cơm, đây là cơ hội khó được, nhất định phải biểu tốt mới được!


      "Hoan nghênh quý khách, xin hỏi có đặt trước ?" Người phục vụ mở cửa, tươi cười tiếp đón.

      Quan Triệt mở miệng, còn chưa kịp gì, liền thấy cách đó xa, có người nhảy nhót vung tay kêu lên: "Nơi này!"

      Hiển nhiên là người phục vụ cũng thấy, cười cười đưa tay ý mời vào.

      "Chào Quan tổng, chúng ta lại gặp mặt rồi." Quan Triệt còn chưa đến nơi, Nguyễn Hâm Kiều kìm nén được đứng lên, cười híp mắt.

      "Nguyễn tiểu thư, xin lỗi, để đợi lâu." Quan Triệt lịch lời xin lỗi.

      Thực ra phải đến trễ, thậm chí còn sớm hơn so với thời gian hẹn trước là 15 phút, nhưng ngờ là đối phương còn đến sớm hơn so với , hơn nữa dường như còn đến được lúc lâu rồi.

      " có gì, là tôi đến sớm thôi." Nguyễn Hâm Kiều cười duyên qua, giúp kéo ghế ngồi ra, mặt mày hớn hở nhìn : "Mời ngồi, Quan tổng."

      Đây là lần đầu tiên có nữ sĩ* giúp kéo ghế ngồi. Quan Triệt liếc nhìn cái, mặt đổi sắc ngồi xuống: "Cảm ơn."

      *nữ sĩ: cách gọi người phụ nữ trong trường hợp ngoại giao

      Nguyễn Hâm Kiều nỗ lực ngăn chặn cảm xúc mênh mông mãnh liệt trong lòng, dáng vẻ rất thục nữ trở về chỗ ngồi, trong lòng yên lặng nhắc nhở chính mình: Dè dặt dè dặt.

      Mũi chân giấu ở dưới gầm bàn lại nhịn được quơ quơ, trong lòng vui vẻ kích động đến mức cái miệng nhắn khẽ vểnh lên, cười .

      Quan Triệt vì công việc mà đến nên lập tức thẳng vào vấn đề, : "Nguyễn tiểu thư cân nhắc kỹ chưa?"

      "Tôi cân nhắc kỹ." Nguyễn Hâm Kiều mỉm cười , trong lòng yên lặng bổ sung: “Lập tức có thể xách túi gả vào nhà .”

      Trong lòng Nguyễn Hâm Kiều vẫn mừng rỡ thôi.

      Sau đó, phát đôi mắt sáng như thần của người đàn ông đối diện vẫn nhìn chằm chằm vào như trước, vẫn đợi nốt vế sau.

      A, hỏi chuyện miếng đất kia đúng ?


      "... Quý công ty dự định dùng miếng đất kia vào hạng mục gì vậy?" Nguyễn Hâm Kiều thoáng thu lại biểu cảm, nỗ lực bày ra dáng vẻ đứng đắn nên có khi bàn bạc buôn bán: "Tôi có thể được biết chút ?"

      "Khu nghỉ dưỡng, bao hàm các công trình như khu vui chơi, khách sạn và số ít các loại công trình khác." Quan Triệt dùng lời ít ý nhiều mà giải thích: "Phần sau của bản hợp đồng có kèm theo bản thuyết minh sơ qua, nếu như muốn biết ràng hơn về nội dung hạng mục này tôi để trợ lý chuẩn bị cho phần tài liệu mới."

      ra, bản hợp đồng kia vẫn chưa cẩn thận đọc hết... Nguyễn Hâm Kiều nở nụ cười trả lời: "Như vậy sao? là lợi hại."

      "Nguyễn tiểu thư có cầu khác, có thể đề xuất." Ánh mắt của Quan Triệt lơ đãng đảo qua khăn giấy gấp hình hoa hồng màu trắng bàn, lại hề có ý định dời mắt: "Nếu như làm được, nhất định Quan Ý tận lực thực ."

      Nguyễn Hâm Kiều lẩm bẩm ở trong lòng, cầu của tôi chính là đấy, đồng ý sao?


      Thấy gì, Quan Triệt chờ đợi lát, : "Nếu có dị nghị, vậy mời Nguyễn tiểu thư mau chóng ký tên..."

      Lời còn chưa, Nguyễn Hâm Kiều vẫy tay gọi người phục vụ, sau đó cong mắt, cười cười với , bộ dáng thoạt nhìn rất vô hại: "Chúng ta ăn cái gì trước , có đói bụng ? Muốn ăn cái gì?"

      Quan Triệt mỉm cười, lịch mà xa cách: "Nguyễn tiểu thư tự quyết định là được rồi."

      Thực ra Nguyễn Hâm Kiều nhìn Menu cảm thấy rất đau lòng, nhưng mà nếu như luyến tiếc tiền cơm với tới Kim Chủ! khẽ cắn môi, chỉ vào số món trông rất hấp dẫn cho người phục vụ, cuối cùng rất lịch hỏi Quan Triệt: " biết mấy món này có hợp với khẩu vị của hay ?"

      "Đều tốt lắm." Quan Triệt : " làm phiền."


      Sau đó, tất cả đều là do Nguyễn Hâm Kiều mình ba hoa, hoàn toàn tự nhiên giống như quen biết từ lâu rồi, cùng tán gẫu rất thoải mái lại vượt quá xa đề tài trọng tâm, đôi tay vừa xoa xoa vừa cố gắng tìm hiểu tình huống.

      Nhưng người đàn ông này cũng quá nhàm chán, tiếc chữ như vàng, phần lớn thời gian đều là Nguyễn Hâm Kiều hỏi, lại dùng lời ít ý nhiều mà trả lời, bộ dáng hoàn toàn là vì xuất phát từ lịch nên mới có thể đơn giản đáp lại những vấn đề hỏi, còn đối với những vấn đề muốn trả lời lại chút dấu vết sang chuyện khác.

      Mặc dù vậy Nguyễn Hâm Kiều rất thấy đủ, cuối cùng còn bóng gió hỏi chòm sao (Cung Hoàng Đạo) của .

      Cung Ma Kết.

      Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Hâm Kiều: Quá tuyệt vời, tỷ lệ xứng đôi của cung Kim Ngưu và cung Ma Kết là 100% nha!

      Còn phản ứng thứ hai đó là: Xong rồi!

      Chương 4.2: Tiếp xúc

      Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Hâm Kiều: Quá tuyệt vời, tỷ lệ xứng đôi của cung Kim Ngưu và cung Ma Kết là 100% nha!

      Còn phản ứng thứ hai đó là: Xong rồi!

      còn nhớ Blogger về các Cung Hoàng Đạo nổi tiếng Weibo từng hình dung chòm sao Ma Kết như thế này —— Đánh chết cũng tỏ tình, đưa đến tận cửa lại cần.

      Nguyễn Hâm Kiều: "..." Con bà nó!

      Nguyễn Hâm Kiều ở bên này hoạt động tâm lý phong phú đến mức có thể tự biên tự diễn vừa ra màn kịch, ở bên kia, Quan Triệt bình tĩnh tao nhã cắt bít tết. Hiệu quả của ánh đèn trong nhà hàng rất tuyệt, cả người phảng phất giống như tỏa ra luồng ánh sáng nhu hòa, cúi đầu, dọc đôi mắt, hai hàng mi đen dài cũng hạ xuống, giống như chàng điển trai thường xuất ti vi.

      Nguyễn Hâm Kiều nhìn, nhất thời hoàn toàn vứt bỏ lời nhận xét kia
      [​IMG]
      B.Cat, thuyt, laula4 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Bị lừa

      Editor: Linh

      Thời gian sau đó Nguyễn Hâm Kiều đều rảnh rỗi, làm ổ ở nhà nghỉ ngơi, chuyện quan trọng nhất là mỗi ngày bồi ba ra ngoài tản bộ, giám sát ông chơi những trò chơi bổ ích.

      Người đại diện gửi cho kịch bản của phim < lời của vật >, Nguyễn Hâm Kiều nhìn mấy lần, suy nghĩ về tính cách từ của nhân vật nữ số 2—— đó là thiên kim nhà giàu, từ bị người nhà làm hư, tính cách có chút điêu ngoa, có mối tình thắm thiết với nhân vật nam chính là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên; tác dụng chủ yếu ở trong phim chính là làm khó dễ nữ nhân vật chính, thiết kế những chướng ngại cản trở tình của hai nhân vật chính.

      Tính cách nhân vật cũng phức tạp, vẫn rất dễ dàng nắm chắc.

      Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, Nguyễn Hâm Kiều nhờ ba diễn cùng mình.

      Nhưng độ phối hợp của ba rất thấp, tuy rằng ông rất nghiêm cẩn học cách làm sao để có để đọc kịch bản cách có cảm tình, nhưng mỗi lần đến phân đoạn nam nhân vật chính vì nữ nhân vật chính cãi nhau với Thiên Tình, ba liền thể nhập vai nổi, nhiều năm như vậy số lần ông to tiếng với Nguyễn Hâm Kiều nhiều, đối diện với khuôn mặt kia của con nhà mình, căn bản là tức giận được.

      Lúc Thiên Tình làm nũng ngang ngược, ba cũng luôn hùa theo, hoàn toàn dựa vào kịch bản.


      Làm Nguyễn Hâm Kiều vừa bất đắc dĩ lại mềm lòng.

      Lúc thư vai nhân vật Thiên Tình này cũng có vài diễn viên khác, nhưng đối thủ cạnh tranh chủ yếu là Vạn Tử cùng Tiền Hồng cùng công ty. Bên nhà xuất cùng Phương Hoa có hợp tác, có gì bất ngờ khi nhân vật này được quyết định giao cho nội bộ của Phương Hoa.

      Ưu thế của Nguyễn Hâm Kiều ở chỗ, là người trẻ tuổi nhất trong số đó, bất luận là tuổi hay là diện mạo, đều phù hợp hơn với nhân vật Thiên Tình hai mươi tuổi so với những người kia.

      Kỹ thuật diễn của Vạn Tử cùng Tiền Hồng đều biết qua, chỉ bằng thực lực mà , còn có vài phần thắng. Nhưng tư lịch* của Vạn Tử cùng Tiền Hồng đều sâu hơn , có khả năng đoạt được vai diễn này lớn hơn chút.

      *Lai lịch và từng trải

      Ngày thử vai diễn đó Dữu Liễu cùng với Nguyễn Hâm Kiều, thấy liên tục khẩn trương cắn môi, an ủi : " cần khẩn trương, được chọn là rất bình thường ."

      Nguyễn Hâm Kiều: "... Cám ơn lời an ủi khác người của ."

      Kịch bản tùy cơ rút ở phim trường, có thời gian năm phút đồng hồ để chuẩn bị. Nguyễn Hâm Kiều rút phải phân đoạn hôn lễ rất cẩu huyết, ở nơi Thiên Tình cùng nhân vật nam chính đính hôn, nhân vật nữ chính đột nhiên xuất , sau đoạn tỏ tình vô cùng thâm tình, dắt tay nhân vật nam chính cùng nhau bỏ trốn, bi thương bị vứt bỏ.

      Lời thoại nhiều lắm, trọng điểm đều ở cảm xúc trong lòng và lúc khóc thương, cảm xúc lên xuống hết sức phập phồng, hơn nữa còn có đồ để diễn, khó khăn tính là .

      Phân đoạn khóc Nguyễn Hâm Kiều hoàn toàn gặp áp lực, từ có kỹ năng đếm trong lòng hai ba khóc được, khóc liền khóc, thu phóng tự nhiên, điểm này cũng là vấn đề khó khăn mà Lộ Lộ vô cùng hâm mộ.

      Tương đối khó là phân đoạn diễn nội tâm, đây là nhược điểm của Nguyễn Hâm Kiều.

      Trừ lúc còn học sơ trung khi mẹ qua đời, trong cuộc sống của gặp qua suy sụp quá lớn, bởi vì trải qua, đối với tâm tình phức tạp nặng nề thấy tương đối xa lạ, thường thường cần nghiền ngẫm lâu.

      Nhưng cũng may đây là phim thần tượng đương, phân đoạn diễn nội tâm so với bộ phim < Phía sau tên thổ phỉ đệ nhất > của đạo diễn Trương chỉ là trò cho trẻ con.

      Nhất là vai diễn Lâm quý nhân lúc trước thiên chân vô tà (ngây thơ) lúc sau lại độc ác của Nguyễn Hâm Kiều, nắm chắc chuyển biến trong tâm lý của nhân vật, lúc đó đạo diễn Trương cũng ít nhiều cầu nghiêm khắc và dốc lòng chỉ điểm, được lợi phải là ít.

      Nguyễn Hâm Kiều nhìn kịch bản hai lần mới nhớ, nhắm mắt trong lòng phỏng đoán tâm tình. Muốn để Dữu Liễu hỗ trợ chút, mở mắt ra phát ta chơi trò chơi, vẫn là quên .

      Nhưng để ý thấy ngón trỏ của ta có đeo chiếc nhẫn , Nguyễn Hâm Kiều bỗng nhiên giật mình.

      "Tiểu Liễu Liễu, cho tôi mượn chiếc nhẫn của chút."

      ...

      Nguyễn Hâm Kiều được xếp cuối
      [​IMG]
      B.Cat, thuyt, laula5 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Tiến triển

      Chuyện này rất mất mặt, Nguyễn Hâm Kiều cho Lộ Lộ, ủy thác Dữu Liễu tìm người bạn là luật sư, hỗ trợ xem qua hợp đồng có vấn đề, cuối cùng nghiêm túc bàn bạc với lão ba, mang theo con dấu của ông qua trụ sở của Quan Ý.

      Tập đoàn Quan Ý ở CBD có hơn ba mươi tầng xử lý công việc độc lập, Nguyễn Hâm Kiều đứng trước cửa rộng lớn phía dưới, ràng lần đầu tiên cảm nhận được chênh lệch của và Quan Triệt, , phải là ranh giới.

      Nhưng thử chuyển dấu hiệu p tòa cao ốc của Quan Ý thành tên của bản thân, nháy mắt lại cảm thấy —— ai nha phải là tầng lầu sao, chỉ cần nghĩ muốn, địa cầu đều có thể p tên của , hừ!

      Bảo vệ tòa nhà rất chặt chẽ, cầu khách phải đăng ký. Sau khi nghe mục đích tới đây, công khai mỉm cười hỏi: "Xin hỏi tiểu thư họ gì? ... Ngượng ngùng, nơi này tiểu thư có lịch hẹn trước, mời điện thoại hẹn tổng giám đốc trước khi đến trong lần sau."

      Nguyễn Hâm Kiều lễ phép cười cười, đến bên gọi điện thoại cho trợ lý Tào .

      "Trợ lý Tào, tôi là Nguyễn Hâm Kiều, tôi tới để ký hợp đồng, ở trước sảnh công ty, có thể xuống dưới đón tôi ... Ừ ừ, làm phiền rồi!"

      Chính là vì cầm hợp đồng giá trị tám số nên có chút lo lắng, Nguyễn Hâm Kiều đứng ở khối gạch men sứ lòe lòe tỏa sáng trong đại đường, nhìn nhóm viên chức mặc chỉnh tề bước chân vội vàng qua, chút cũng cảm thấy câu nệ.

      Tào Kiến từ phòng làm việc tổng giám đốc đến đại sảnh, ánh mắt hơi tìm kiếm, rất nhanh liền tập trung trước sảnh vị kia mang theo màu trắng rộng thoải mái, kính râm màu lam hình tròn ... xinh đẹp.

      "Nguyễn tiểu thư, " mỉm cười qua, "Boss ở văn phòng chờ , xin theo tôi."

      " là ngượng ngùng, làm phiền ." Nguyễn Hâm Kiều lấy mũ cùng kính râm xuống, hướng cười cười, theo phía sau , "Nhưng mà làm sao thoáng cái nhận ra tôi? Tôi hồng như vậy sao?"

      Tào Kiến chính là nở nụ cười, đáp lại.

      đưa Nguyễn Hâm Kiều lên thang máy vip, thẳng đến lầu 38, dẫn vào phòng hội nghị."boss xử lý công việc, tới ngay, xin chờ chút."

      Nguyễn Hâm Kiều gật gật đầu, ngồi chờ ở phòng họp. Rất nhanh có mỹ nữ thân mặc váy màu xanh ngọc vào, cho tách cà phê. Nguyễn Hâm Kiều nhàm chán đợi lát, lấy điện thoại di động chơi trò chơi.

      Qua ba lần chơi, bỏ di động xuống, cách thủy tinh chiếu sáng thấy được vị đại Quan tổng kia. vẫn đơn giản tới mức áo trắng quần đen, đứng ở đầu hành lang kia, cùng người bên cạnh ta cái gì.

      Giơ tay nhấc chân đều là soái a... Nguyễn Hâm Kiều chống cằm, nhìn mặt bên của .

      Chính nhìn mê mẩn, thình lình bỗng nhiên xoay người lại, tầm mắt sai chút nào hướng về phía . Trái tim của Nguyễn Hâm Kiều hồi hộp nhảy dựng, đầu tay chống đỡ run chút. Ra vẻ trấn định hướng cười, phất phất tay.

      Nhưng mà đối phương hề phản ứng.

      Ngay sau đó trong tầm mắt bỗng nhiên xuất bóng hình xinh đẹp, cái chân rất dài, tóc ngắn có khí chất rất giỏi giang hướng Quan Triệt chạy tới, với mấy câu, lại lưu loát giẫm giày cao gót rời khỏi.

      Nguyễn Hâm Kiều hừ hừ, ra vừa rồi là ta nhìn vị mỹ nữ kia là nàng a, xấu hổ.

      2 phút qua , cuối cùng Quan Triệt cũng chuyện xong với người kia, hướng bên này tới. Nguyễn Hâm Kiều vội vàng cầm lấy di động làm bộ chơi trò chơi.

      " có lỗi, đợi lâu." Quan Triệt thoáng hạ thấp người, ngồi xuống phía đối diện bàn."Nguyễn tiểu thư suy nghĩ kỹ?"

      "Vâng." Nguyễn Hâm Kiều gật gật đầu, "Nhưng mà tôi có điều kiện."

      Quan Triệt: "Mời ."

      Hắc hắc! Nguyễn Hâm Kiều mím khóe miệng cười cười, gò má hai bên để lộ lúm đồng tiền."Cho tôi số điện thoại của ." Dừng chút, bổ sung, "Cá nhân."

      Quan Triệt nhìn , chuyện.

      Lần đầu tiên làm chuyện này, trong lòng Nguyễn Hâm Kiều vẫn có chút yên, nhưng nét mặt vẫn bày ra bộ dáng lo lắng, cứng rắn chống đỡ : "Kết giao bằng hữu thôi, Quan tổng."

      "….."

      Quan Triệt trầm mặc vài giây, bỗng nhiên đưa ta về phía .

      Đây là muốn nắm tay ? Trực tiếp như vậy? Trong lòng Nguyễn Hâm Kiều lại nhảy dựng, kích động run run đưa bàn tay mình qua.

      "Di động." Quan Triệt mở miệng nhắc nhở là được.

      "... Oh." Nguyễn Hâm Kiều xấu hổ thu tay, sờ sờ cổ.

      Mở điện thoại quay số rồi đưa qua, chờ Quan Triệt đưa số của , lúc Nguyễn Hâm Kiều cầm lại di động liên hệ, ngầm gõ lên vài chữ "Thực • đại kim chủ" vài cái tự.

      Kế tiếp việc ký hợp đồng diễn ra nhanh chóng.

      Nguyễn Hâm Kiều còn chưa kịp trải nghiệm cảm giác thỏa mãn khi mua bán, hai bản hợp đồng ký xong, Quan Triệt thu dọn phần của rồi đứng lên, với : "Cảm ơn Nguyễn tiểu thư hợp tác."

      Nguyễn Hâm Kiều "A" tiếng, " cần khách khí." Dù sao sau này mọi người đều là người nhà.

      còn muốn thừa dịp này có nhiều cơ hội để trò chuyện vài câu, Quan Triệt gọi tới vị mỹ nữ tóc ngắn giỏi giang kia, "Thư ký Hướng, đưa Nguyễn tiểu thư xuống lầu, gọi điện thoại cho tiểu Lưu, đưa Nguyễn tiểu thư về nhà."

      "Tốt." Thư ký Hướng nhìn về phía Nguyễn Hâm Kiều, bình tĩnh đánh giá lần, đồng thời dùng nghề nghiệp chuyện, "Nguyễn tiểu thư, theo tôi."

      Nguyễn Hâm Kiều có chút đành lòng nhìn Quan Triệt, qua tiếp cận , thoáng hạ giọng : "Vậy nhớ chờ điện thoại của tôi a."

      Thanh tinh tế mềm yếu, giọng điệu dính ngấy, cực kỳ giống lúc tiểu tình nhân làm nũng.

      Vẻ mặt thư ký Hướng bỗng chốc trở nên có chút vi diệu.

      Quan Triệt lại giống như có nghe thấy, bộ dáng vẫn như trước là bất động như núi, thái độ khách khí lộ ra có chút xa cách: "Nguyễn tiểu thư thong thả."

      Cuối cùng Nguyễn Hâm Kiều liếc cái, theo sau thư ký Hướng rời khỏi.

      lát sau, Quan Triệt thả lỏng caravat, ra phòng họp, nhìn thoáng qua hành lang bên kia, vẻ mặt lại có biểu cảm. Sau đó trở lại văn phòng, giao tài liệu cho Tào Kiến, cho mau chóng làm thủ tục.

      Trong thang máy, thư ký Hướng cười hỏi Nguyễn Hâm Kiều: "Nghe trong nhà Nguyễn tiểu thư là nuôi bò sữa? Trách được làn da trắng như vậy. Tôi nghe số người dùng sữa bò tắm rửa, sau đó mới bán, biết chuyện này có phải là hay ."

      Như thế nào nghe lời này làm cho người ta thoải mái vậy?

      Nguyễn Hâm Kiều lặng lẽ bĩu môi, nhưng mà vẻ mặt kinh ngạc nhìn , "Phải ? Bản thân tôi là được nghe lần đầu tiên. Quả nhiên là người ở công ty lớn, quả thực thư ký Hướng có kiến thức rộng rãi."

      "A, tôi chỉ là thuận miệng hỏi, có ý khác, cần để ý." Thư ký Hướng tươi cười thay đổi, "Nguyễn tiểu thư là ở thôn lớn, vừa nhìn liền thân thiết, có như những yếu ớt trong thành thị, khó có được."

      Nguyễn Hâm Kiều cười đến vẻ mặt hồn nhiên: "Đúng vậy, chúng tôi là dân quê giản dị, thường chơi đùa với người trong thành này."

      Khóe miệng thư ký Hướng nghiêng nghiêng, lại : "Ngược lại làn da của Nguyễn tiểu thư rất tốt, xem ra tác dụng dưỡng trắng trong sữa bò phải giả."

      "Cũng phải là tất cả." Nguyễn Hâm Kiều nhíu lông mày, "Đây cũng xem là do di truyền, làn da mẹ tôi cũng rất trắng. Nhưng mà xem lại đen cũng rất có ích, thư ký Hướng có thể thử chút."

      "Như vậy a." Thư ký Hướng nở nụ cười, thẳng thắn lưng, nữa.

      Bộ dáng của bình tĩnh tự nhiên nhưng có vài phần giống Quan Triệt, đại khái là theo lâu mưa dầm thấm đất, suy nghĩ vậy, Nguyễn Hâm Kiều cảm thấy có chút nhàn nhạt khó chịu.

      Lại sợ tiếp tục chính mình nhịn được mở ra châm chọc khiêu khích, liền nữa.

      Thư ký Hướng liên lạc qua với lái xe tiểu Lưu, hai người đứng ở ven đường đợi lát, chiếc Bingley màu đen dừng ở trước mặt.

      Thư ký Hướng mở cửa sau xe, "Nguyễn tiểu thư, mời ."

      "Làm phiền." Nguyễn Hâm Kiều bắt chước bộ dáng của Quan Triệt lạnh nhạt có chút giận, tự cao cảm ơn, ngồi xe. Lái xe vẫn là người trước kia, cùng nàng xác nhận lại địa chỉ, vững vàng khởi động xe.

      Bóng người dần dần biến mất giữa kính chiếu hậu, Nguyễn Hâm Kiều vui vẻ thổi nhanh cái miệng , lấy ra điện thoại, tìm thông tin "Thực • đại kim chủ" phía dưới dãy số là ký vui, lúc lâu sau đó nghiêm túc gửi cho tin nhắn:

      —— Tôi là Nguyễn Hâm Kiều, phải nhớ kỹ số điện thoại của tôi a ~(*^-^*)

      Mở tin nhắn ra là đến thông tin cá nhân, Nguyễn Hâm Kiều xinh đẹp thêm vào "Đại kim chủ" cho thỏa đáng, dừng chút, thêm vào "trợ lý Tào" nữa.

      Nhưng mà cả ngày đều có động tĩnh, buổi tối mới nhận được trả lời.

      —— "Tôi thêm vào danh sách bạn, các người có thể trò chuyện."

      Lại là đến từ "trợ lý Tào" .

      Phía Quan Triệt kia còn có tin tức, Nguyễn Hâm Kiều trước cùng "trợ lý Tào" trò chuyện.

      Nguyễn Hâm Kiều: Xin chào trợ lý Tào, tôi là Nguyễn Hâm Kiều ●▽●

      Trợ lý Tào: Chào Kiều Kiều http://***************.com/images/smilies/icon_cute.gif

      Kiều Kiều?

      Nguyễn Hâm Kiều nháy mắt có chút bức bách.

      Ban ngày trợ lý Tào còn khách khí như vậy, làm sao lại đột nhiên đối với thân thiết? Nguyễn Hâm Kiều chậc chậc hai tiếng, nhìn ra a, người này lại là cái buồn *?

      Nguyễn Hâm Kiều khôi phục lại tâm tình sợ hãi, trả lời : Này:) là ý tứ khiêu khích a

      Trợ lý Tào: Hiểu lầm

      Nguyễn Hâm Kiều: ●▽●

      Đại khái là đồng thời còn làm chuyện khác, bên kia trả lời có chút chậm: Tôi có ý tứ khiêu khích

      Nguyễn Hâm Kiều: quan hệ, xem cũng soái như vậy nên tha thứ cho ●▽●

      Trợ lý Tào: Ha ha ha ha

      Nguyễn Hâm Kiều: "..."

      Cái này trợ lý Tào đúng lắm? Nguyễn Hâm Kiều cắn cắn ngón tay, tình huống gì, chẳng lẽ trợ lý Tào bị vẻ đẹp của khuất phục, đối với vừa gặp ? cần , người ta chỉ thích ông chủ của thôi ⊙▽⊙

      Nhất thời Nguyễn Hâm Kiều biết nên tiếp tục này đoạn bắt chuyện như thế nào, cân nhắc lát, dứt khoác bỏ điện thoại xuống, lôi kéo lão ba ra khỏi nhà bộ.

      Bên kia, Tào Kiến thân việc nhà tẩy xong chén từ phòng bếp ra, liền gặp lão ba nhà mình ung dung tự tại ngồi ở sofa, cầm di động biết cười cái gì.

      Dừng chút, Tào Kiến qua, tay cầm lấy điện thoại của , rất là bất đắc dĩ : "Ba, làm sao lại cầm điện thoại của con."

      Tào ba cười cầm trà lên, đúng lý hợp tình : " phải con hôm nay ở công ty gặp Kiều Kiều, nhiều năm ba gặp nó , nghĩ cùng nó vài lời ."

      Trò chuyện ghi lại chỉ có mấy câu, Tào Kiến nhanh chóng xem lần, ngồi xuống, đau đầu xoa xoa cái trán.

      "Đưa điện thoại cho con, con cho người trang thư tín, ba cùng ấy tán gẫu ." Nhận qua di động, ngón tay Tào Kiến lưu loát điểm vài cái, trước lấy dãy số Nguyễn Hâm Kiều lưu lại cho ông, lại thêm cho ông trang bị trang thư, đăng ký tài khoản, thêm Nguyễn Hâm Kiều vào danh sách bạn bè, sau đó vẻ mặt chờ mong lão ba."Về sau thêm bạn tốt để trò chuyện đều dùng điện thoại của ba ."

      Tào ba cười tiếp nhận, bản thân chậm rãi cầm di động trang điểm, bên hỏi con: "Con cùng tiểu Mạn thế nào? Làm sao ba trở về nhiều ngày, cũng thấy nó đến nhà?"

      " ấy bận nhiều việc." Tào Kiến đứng lên, rót chén nước uống.

      "Hai người các ngươi đều là đám cuồng công tác, đều nhanh nảy sinh tình cảm khác thôi." Tào ba bất mãn , "Nó bận việc, con liền tranh thủ thời gian gặp nó, người đàn ông còn trông cậy vào phụ nữ chủ động sao. Ngay cuối tuần này , gọi cho tiểu Mạn tới nhà ăn cơm."

      Tào Kiến bỏ cái cốc xuống, vẫn là nét mặt đó: " biết."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7: Quy tắc

      khí bảy tám giờ vẫn oi bức như cũ, trong thành bóng cây rậm rạp, bất chợt có thanh gió lướt qua, mang đến trận sảng khoái ngắn ngủi.

      Nguyễn Hâm Kiều theo Nguyễn ba dạo vòng quanh vườn hoa , lúc trở về ngang qua quầy hoa quả của chú Bằng, bị chú Bằng giữ chặt đưa vào tay trái dưa hấu lớn.

      "Lại cùng dạo với ba con à." Chú Bằng bên tay chân lanh lẹ làm cho mọi người đều khen, "Rất tốt rất tốt, lúc con ở nhà ba con đều ra. Lúc này nghỉ phép bao lâu a?"

      " nhất định, xem khi nào có thể nhận vai diễn." Nguyễn Hâm Kiều cười hì hì ôm qua, "Lần này còn có lương đấy."

      "Rất tốt rất tốt, dù sao bây giờ con cũng thiếu tiền, vất vả như vậy làm chi, ở nhà nhiều cùng ba con." Chú Bằng cười hề hề tìm tiền lẻ đưa cho khách hàng, "Đúng rồi, mai là sinh nhật Cường Tử, đưa ba con đến nhà ăn cơm , thím của con mua rất nhiều thịt. Có mỗi ngày nghỉ mà Cường Tử này lại ở trong nhà chơi trò chơi, gọi ăn cơm cũng trả lời, con nên giúp chú với nó, nó chỉ nghe lời con."

      Nguyễn Hâm Kiều gật đầu: "Vâng, thành vấn đề!"

      Nguyễn ba cười tủm tỉm ở bên, thừa dịp lúc chú Bằng để ý, vụng trộm để mười đồng tiền vào trong tráp của ông.

      Ánh mắt của chú Bằng nhìn thấy, hắc tiếng, "Ông lão già này!"

      lôi kéo lão ba vài bước xa, Nguyễn Hâm Kiều cười quay đầu phất phất tay.

      Về nhà, nhìn lão ba uống thuốc, lại lúc xem hai tập phim truyền hình, Nguyễn Hâm Kiều mới rửa mặt trở về phòng ngủ.

      năm người gửi thư cầu thêm bạn tốt, đều là đàn ông, trong đó cái biệt danh kêu "Tào học vĩ", dựa vào ảnh nửa người đầu đội mũ miện hoàng đế Thanh triều trổ hết tài năng.

      Nguyễn Hâm Kiều mở hình, nhất thời mừng rỡ ngã xuống giường.

      Bên kia đồng ý kết bạn, ghi chú phía viết lên Tào ba ba.

      Nguyễn Hâm Kiều: Tào ba ba sao? ●▽●

      Bên kia trả lời, trực tiếp gọi video mời trò chuyện.

      Mặc dù có chút xác định, Nguyễn Hâm Kiều vẫn là nhìn gương kiểm tra chút sắc mặt, sửa lại chút tóc rối, thanh cổ họng, được.

      Quả nhiên khi nhìn đến người trong video kia, có chút do dự nhất thời bị niềm vui mừng thay thế.

      "Tào ba ba!" Nguyễn Hâm Kiều cao hứng hô tiếng, nhìn người đàn ông trong màn hình so với trong trí nhớ già hơn rất nhiều, " là người a!"

      Người bị gọi tào ba ba cười rất hiền lành: "Ai, nhiều năm nghe được có người kêu ông là tào ba ba. Kiều Kiều của chúng ta lớn như vậy sao?"

      Cái mũi của Nguyễn Hâm Kiều có chút xót: "Tào ba ba, con nhớ người muốn chết! Người cùng dì di dân sao, khi nào trở về?"

      "Trở về bao lâu. Hôm nay nghe Tào Kiến trở về ở công ty gặp con, con cũng chưa nhận ra được nó ha ha." Tào ba ba có chút xúc động nhìn , "Cũng trách được a, khi đó con tròn như vậy, mập mạp, trong nháy mắt cao hơn lại đẹp thế này, nếu ở đường gặp con ông cũng dám nhận."

      Ánh mắt Nguyễn Hâm Kiều hơi hơi đỏ lên, có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: " ra trợ lý Tào chính là Tào ca ca a, con nhận ra... Hôm nay cũng với con, giống như người xa lạ, phải là tự giận mình chứ?"

      "Ha ha ha ha, làm sao có thể." Tào ba ba sang sảng cười rộ lên, "Nó rất đức hạnh, tám gậy đánh tới cũng ra, biết miệng rộng để làm chi. Kiều Kiều đừng nghĩ nhiều, công ty bọn họ quản rất nghiêm, có phương tiện để trò chuyện việc cá nhân."

      Nguyễn Hâm Kiều cười hì hì: "Bây giờ Tào ca ca rất soái a."

      Trò chuyện cùng Tào ba ba khoảng giờ, hẹn tuần sau để cho Tào Kiến đưa về nhà ăn cơm. Tắt điện thoại Nguyễn Hâm Kiều còn có chút vui mừng, ngồi yên lát, sau đó ngã xuống giường.

      Trước kia Tào ba ba là người diễn viên có uy tín, ảnh nửa người kia mang mũ miện sân khấu chính tác là phẩm tiêu biểu của ông.

      Nguyễn Hâm Kiều may mắn hợp tác 《 người nhà vui vẻ 》 cùng ông, đóng vai đôi hòa hợp ba và con . ra Tào ba ba cũng là người thân thiết dễ gần, có chút chiếu cố đối với Nguyễn Hâm Kiều, cho nên mới có xưng hô Tào ba ba thân thiết này.

      Nhưng mà sau khi xong 《 người nhà vui vẻ 》, bởi vì Tào ba ba mệt nhọc quá độ nên gan xảy ra vấn đề, điều dưỡng hơn nửa năm, sau trực tiếp đưa vợ con di cư sang Australia.

      Khi đó Nguyễn Hâm Kiều thường tới Tào gia chơi, cũng gặp qua Tào Kiến vài lần, quan hệ thể là thân thiết. Lúc đó lên trung học, vẫn là bộ dáng thiếu niên, tại trưởng thành khí tuấn lãng thành thục là người đàn ông chính chắn, vậy mà lại nhận ra.

      trách được hôm nay nhìn chút liền nhận ra , tám phần sáng sớm vì chuyện bò sữa điều tra qua. Nguyễn Hâm Kiều nghĩ đến thái độ của hôm nay xa lạ, khỏi có chút thổn thức.

      Cái chuyện nhân vật kia tưởng rằng là nắm chắc, nghĩ tới cuối cùng vẫn có hướng khác.

      Ngày đó ăn cơm tầng cao nhất của Phương Hoa ở Hồng Sam Cư, bữa ăn đều bắt đầu từ Dữu Liễu mới có được tin tức, xin chỉ thị cùng lãnh đạo, hấp tấp mà dẫn Nguyễn Hâm Kiều qua, phát ngoại trừ vài vị diễn viên công bố vài, Vạn Tử ngồi vào chỗ, nhưng thấy bóng dáng Tiền Hồng.

      Bữa ăn này Dữu Liễu có tư cách tham gia, chính là phụ trách đưa Nguyễn Hâm Kiều lại đây.

      Vừa vào cửa liền nhìn thấy Vạn Tử ngồi bênh cạnh thái tử Từ Thành Tể của Phương Hoa, hơn nữa cử chỉ ái muội, nhất thời Nguyễn Hâm Kiều có chút dự cảm lành. quay đầu nhìn Dữu Liễu, hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt giống nhau đều phức tạp.

      Dữu Liễu dám thêm cái gì, giọng nhắc nhở Nguyễn Hâm Kiều lúc thông minh, lập tức rời .

      Nguyễn Hâm Kiều vào, tất cả mọi người đều nhìn . có người giới thiệu, liền cung kính cúi đầu mỉm cười, tự giới thiệu : "Xin chào mọi người, tôi là Nguyễn Hâm Kiều, xin lỗi tới trễ."

      Phó tổng của Phương Hoa vui liếc cái, "Làm sao trễ như vậy mới đến, so với La tổng còn có việc sao? Trước tự phạt ba chén ." Ông cầm cái ly rót rượu, " tại người trẻ tuổi a, đám đều đến trễ, làm theo ý mình, phân nặng , tật xấu này về sau phải sửa, đến, uống !"

      phải tới trễ a, hai mươi phút trước mới biết được bọn họ ở trong này ăn cơm được ! Cảm thấy oán thầm, bên ngoài Nguyễn Hâm Kiều cũng dám cự tuyệt, ngoan ngoãn xin lỗi cùng đại gia, liền uống ba ly.

      Xong rồi phó tổng còn : "Đừng đứng ngốc vậy, chúng ta gặp La tổng, còn có kính rượu với nhà sản xuất Vương, thế nào chút mắt nhìn người đều có!"

      Nguyễn Hâm Kiều lần lượt kính ly, may mắn là nhà sản xuất bên kia có người gây khó xử với . Nhưng mà lúc côn nghĩ trò chuyện thêm vài câu, phản ứng của đạo diễn và sản xuất Vương có chút lạnh nhạt, đối lập với khi chuyện cùng Vạn Tử hòa ái dễ gần thấy , điều này làm cho Nguyễn Hâm Kiều càng thêm yên.

      Cuối cùng kính rượu đến thái tử gia Từ Thành Tể, khi chạm ly cũng hiểu được tại sao lại thế này, rơi vài giọt rượu, dừng ở quần Từ Thành Tể. Nguyễn Hâm Kiều vội vàng giải thích: "Thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi cẩn thận , thực xin lỗi..."

      kéo khăn giấy đưa cho Từ Thành Tể, đối phương lại nhận, cầm lấy tay đặt tại đùi cọ vài cái, vừa cười : " có chuyện gì, lau là đến nơi."

      Trần trụi vậy. Ánh mắt che đậy làm Nguyễn Hâm Kiều nhịn được run run, nghĩ rụt tay về, lại bị ta nắm chặt, thoát ra được.

      Vẫn là Vạn Tử bên cạnh Từ Thành Tể nhìn được, tay đoạt lấy khăn giấy trong tay Nguyễn Hâm Kiều, : "Vẫn là tôi đến lau ! Hâm Kiều cũng quá cẩn thận, nhìn , quần thái tử gia đều bị làm dơ này." Ngoài miệng thanh kia kêu cái uyển chuyển êm tai, ánh mắt lại nhìn Nguyễn Hâm Kiều giống dao nhúng độc, "Người này đến trễ lại gây rắc rối, có phải hay lại phạt ba ly? Nơi chúng ta ngồi đều là đại nhân vật, cẩn thận chút, đừng va chạm nữa."

      Nguyễn Hâm Kiều còn có thể cái gì, bên xin lỗi bên lại tự phạt ba ly.

      Các ghế ngồi đầy, có vị trí dư thừa. Nguyễn Hâm Kiều xem xét vòng, chưa kịp khó, Bạch Tuyền cùng công ty cười mở miệng : " tới đây ngồi , kêu phục vụ thêm cái ghế."

      Nguyễn Hâm Kiều rất cảm kích qua ngồi.

      Bạch Tuyền là nữ minh tinh có tiền đồ ở Phương Hoa, cũng là hoàn toàn xứng đáng là chị cả, tại chuyển sang màn ảnh lớn, rất ít tiếp nhận chụp ảnh cho phim truyền hình. Theo lý thuyết người có địa vị như cần đến tham gia loại có quan hệ xã giao này, nhưng mà Nguyễn Hâm Kiều nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh , cảm thấy hiểu .

      Nam minh tinh kia gọi là Triển Phong, cũng là ở Phương Hoa , xuất đạo vài năm liên tục vẫn nóng lạnh, khoảng thời gian trước ở Nhất Bộ đứng đầu biểu diễn nam Nhị Hào, bằng vào ngoại hình đẹp trai cùng hài hước cũng ít phấn.

      Mặc dù ở trước công chúng phủ nhận chuyện xấu lần nữa, cùng Bạch Tuyền quan hệ, là trong vòng công khai bí mật. Lần này tiếp được 《 lời 》 nam Nhất Hào, vậy bên trong Bạch Tuyền cũng bỏ ra ít sức lực.

      Nguyễn Hâm Kiều chào hỏi qua liền thức thời xem nhiều nữa, cúi đầu yên lặng dùng bữa.

      Uống nhiều ly như vậy, bụng lại rỗng, rất nhanh rượu liền lên đầu, cũng may chính là có chút choáng, vẫn còn cảm giác và ý thức. Trong thời gian sau liên tục hé răng, nỗ lực giảm bớt cảm giác tồn tại, sợ lại có người đến mời rượu.

      Tửu lượng của tính là quá kém, nhưng rượu bàn pha trộn tiếp tục đương nhiên là thể so sánh với đàn ông, loại tình huống này uống nhiều chỉ có chịu phần thiệt, vẫn là cẩn thận tốt hơn.

      bàn ngoại trừ ba , mặt khác còn có vị nữ nghệ nhân Lục Diêu, lúc tiểu Hoa sáng chói, cũng nữ chính trong bộ kịch này, vừa mới ăn đổi nơi công tác đến Quan Ý kỳ ở dưới truyền thông Quang Diệu. Nam nữ diễn viên chính đều ở đây, bất quá nghĩ tới nhân vật làm náo động tối nay cũng chưa có xác định Vạn Tử.

      vốn là phô trương cá tính, bây giờ lại có thái tử gia làm chỗ dựa, càng thêm kiêng nể gì, nghe kể rằng luôn luôn tranh đua với Lục Diêu, cùng các đàn ông tới uống rượu cười vui vẻ, gần như thành trung tâm bàn cơm.

      Nguyễn Hâm Kiều có thể dè dặt cẩn an phận bảo toàn chính mình, đúng được cảm tạ .

      Khi kết thúc Bạch Tuyền cùng Triển Phong song song rời khỏi, Lục Diêu giúp việc trong xe, bị trợ lý đón rồi; Vạn Tử say bất tỉnh nhân , bị thái tử gia lôi ôm bắt . Nguyễn Hâm Kiều vẫn là tinh thần thanh tỉnh, đại gia tạm biệt, lòng bàn chân dường như muốn chạy .

      khéo ở cửa lớn gặp phải Vạn Tử ôm thái tử gia, Nguyễn Hâm Kiều lập tức xoay người nghĩ đường vòng, lại bị gọi lại: "Ôi, cái người kia ai! lại đây chút. Gọi đấy, lại đây cho tôi!"

      "Ngươi cũng là người của Phương Hoa? Gọi là gì a, thế nào tôi chưa thấy qua ?" Từ Thành Tể nửa híp mắt cười, tay còn ôm eo Vạn Tử, tay kia duỗi ra lại muốn kéo Nguyễn Hâm Kiều, "Hôm nay buổi tối theo tôi , tôi đưa chơi, ân?"

      Nguyễn Hâm Kiều tay mắt lanh lẹ né tránh, tận lực cười : "Cám ơn ý tốt của thái tử gia, nhưng mà ba tôi sinh bệnh ở nhà, ta phải chạy nhanh trở về chiếu cố ông."

      Khóe miệng Từ Thành Tể kéo chút, mở cửa xe trực tiếp kéo Vạn Tử quăng vào, quay người lại mang theo thân mùi rượu hướng Nguyễn Hâm Kiều .

      Nguyễn Hâm Kiều theo bản năng né về sau chút, chọc được Từ Thành Tể khẽ cười tiếng, lấy điện thoại trong túi đưa vào tay . Loại khoai lang phỏng tay này Nguyễn Hâm Kiều cũng dám nhận, né tránh.

      Từ Thành Tể nhìn như vậy, vừa cười: "Còn có nghĩ là diễn bộ phim truyền hình này? Lưu số điện thoại của cho tôi."

      Nguyễn Hâm Kiều chỉ phải cắn răng đem di động chuyển qua, sau đó giống như thuốc nổ giây cũng dám cầm lâu, nhanh chóng trả lại cho : "Thời gian còn sớm, tôi trước, ngài đường cẩn thận."

      " chỗ nào a, tôi đưa ." Từ Thành Tể chống xe hướng kêu.

      Nguyễn Hâm Kiều tay chân lanh lẹ chạy đoạn, vừa nghe lời này lập tức chạy nhanh hơn, " cần! Cám ơn ngài!"

      Từ Thành Tể liền nhìn chạy như vậy, nửa ngày khẽ cười tiếng, than thở câu: "Giống như con thỏ."
      M è o Q u ê n T h ở, B.Cat, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :