1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ nhi Lạc gia - Yên Nùng (137/289+33PN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 156: Tình ý khó dứt

      giá sách có ít sách, xếp hàng rất chỉnh tề, chỗ buộc chỉ kia, màu trắng chuyển chút vàng, nhìn ra những quyển sách này cũng có tuổi.

      Bên kia cổng hình vòm màn che rũ thấp, có nửa treo lên, nửa kia lại tán lạc, che lại phía bên trái, thấy bên trong còn có người nào, cả căn phòng yên tĩnh.

      Ngoài hành lang thư phòng có hai gã sai vặt ngồi, hai người thò đầu vào trong nhìn cái, thấy bên bàn đọc sách kia có ai, mới bắt đầu giọng tới lui.

      "Trường Sinh, Đại thiếu gia nhà chúng ta, hai tháng này, đúng là..." gã sai vặt lắc đầu cái: "Cũng biết xảy ra chuyện gì, vì sao mỗi ngày lại buồn buồn vui như vậy?"

      Trường Sinh kéo xiêm y của cái, dùng giọng đến thể hơn nữa: "Trường Phúc, ngươi cũng chớ có , cẩn thận Đại thiếu gia ngủ, nghe trong lòng mất hứng, lại càng trầm mặt hơn!"

      "Ngươi cho ta nghe chút mà!" Trường Phúc đuổi tận buông, bắt chặt chịu buông tay: "Tại sao Đại thiếu gia lại trở thành như vậy? Ngươi theo Đại thiếu gia đến Hoa Dương, chung quy biết chút chứ."

      "Ôi da, ngươi chớ !" Trường Sinh tự chủ được sờ mông cái, lòng vẫn còn sợ hãi: "Vì chuyện này ta còn bị đánh 30 bản, cái mông bị đánh nở hoa! Cũng may Đại thiếu gia còn giúp ta, nếu lần này bị đuổi!" vốn tưởng tối mấy ngày sau trở về Giang Lăng, đại phu nhân quên mất , nghĩ tới vừa mới vào viện bao lâu, có người chạy vào, xách cái xách tới Tinh Tuyết viên, đại phu nhân thấy giận chỗ phát tiết, chỉ mắng trận.

      "Cho ngươi theo Đại thiếu gia, phục vụ cho , nhưng ngươi nhìn xem, bị ngươi phục vụ thành hình dáng gì?" Mày liễu Dung đại phu nhân đảo qua, mắt hạnh trợn tròn, vừa nghĩ tới Gia Mậu trở lại từ Hoa Dương, cả người trở nên có tinh thần, ngay cả mình khiển trách cũng phản bác câu, chẳng qua là tùy cho mình chuyện, Dung đại phu nhân thấy cảm thấy thương tiếc, chỉ muốn ôm Gia Mậu vào trong lòng hỏi đến tột cùng gặp chuyện gì, nhưng Gia Mậu lại là thần sắc nhàn nhạt, giống như cự nàng ngoài ngàn dặm, làm cho trong lòng Dung đại phu nhân rất là thích, lại hiểu.

      Muốn kêu kia gã sai vặt thiếp thân Trường Sinh tới hỏi hỏi , kết quả người làm hồi báo Trường Sinh thấy bóng người, Dung đại phu nhân kinh hãi thôi, tiểu tử này phục vụ Gia Mậu thế nào, lại bỏ mặc chủ tử chẳng quan tâm, mình tới bên chơi đùa ? Nàng lấy tay đè ngực, lửa giận tốt nửa ngày ra được: "Mau mau nhìn chăm chú cho ta, Trường Sinh về, bắt qua Tinh Tuyết Viên!"

      Trường Sinh quỳ đó, nơm nớp lo sợ hành trình mấy ngày của Gia Mậu lần: " Tiểu nhân và Đại thiếu gia lên đường vào tối mùng bốn, ở con đường đều là tuyết, tiểu nhân bảo phu xe kia chậm chút, sợ Đại thiếu gia té..." vừa từ từ bên cẩn thận suy nghĩ từ ngữ, xem có thể để cho Dung đại phu đích bớt giận xuống chút : "Vốn từ Giang Lăng Hoa Dương nhiều nhất chỉ hai ngày đường, nhưng tiểu nhân đốc thúc, bốn ngày..."

      Xuân Hoa ở bên cạnh nghe xuy xuy cười tiếng: "Mẹ, mẹ nhìn xem, còn khoe công jua2!"

      Dung đại phu nhân nghe cũng vừa bực mình vừa buồn cười: " chuyện quan trọng , ai bảo ngươi những thứ này?"

      Trường Sinh nơm nớp lo sợ : "Đại thiếu gia Trà Trang Thúy Diệp trước, Lạc đại tiểu thư có trong trà trang, vườn trà thành bắc tìm nàng. Lạc đại tiểu thư tỉa cành khô, Đại thiếu gia để cho ta làm việc thay nàng, mình chuyện với Lạc đại tiểu thư ở bên kia."

      " phải gây gổ chứ? Sao ca ca ta lại [​IMG]

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 157

      Hoa Dương, hai chữ này mới chợt lóe qua, trong lòng Gia Mậu thầm nhói đau.

      quên được giữa những cây trà, trong đôi mắt đen như quả của nàng lộ ra thần sắc cự tuyệt. Nàng nghiêm túc, phải đùa, cũng phải làm dáng, nàng hoàn toàn cự tuyệt .

      Sau mấy ngày trở lại Giang Lăng này, Gia Mậu trải qua vô tri vô giác, mực suy nghĩ kết quả mình làm xong chỗ nào, để cho Tương Nghi tin mình như thế, cho dù mạo hiểm cha mẹ trách cứ chạy tới Hoa Dương thăm nàng, nàng cũng có nửa phân cảm động, chẳng qua là khuyên hãy mau trở về Giang Lăng .

      Đây chẳng lẽ là do kiếp trước thiếu nàng, nên kiếp này phải trả lại?

      Kiếp trước bởi vì quá mềm yếu, buông tay nàng, làm nàng gặp nhiều bất hạnh như vậy, kiếp này nên nàng muốn hành hạ lại.

      Mỗi tối Gia Mậu trằn trọc trở mình, rất khó ngủ, phải đến lúc đêm khuya, đồng hồ nước tích tích nghe vô cùng ràng, mới trầm trầm nhắm mắt. Có lúc, tựa vào giường, nhìn đường ánh trăng trắng tinh chiếu trước giường, lạnh lùng như sương làm trong lòng lo lắng đến nóng ran, nghĩ ra được tại sao mình lại tâm phiền ý loạn như thế.

      nên quay lại, hẳn là nên kiên trì lưu ở bên người nàng, Gia Mậu nhịn được mà trách móc mình, sao chỉ nghe mấy câu của Tương Nghi cảm thấy trong lòng khổ sở, da mặt nóng lên, hơi chạy về? Sao ở lại bên người nàng uyển chuyển giải thích, hết ra phần kiên định của mình với nàng chứ?

      Gia Mậu thở dài cái, mình hai lời về Giang Lăng, bây giờ nếu trở về tìm nàng nữa, lại có cớ. Bây giờ bọn Xuân Hoa qua tìm đến mình, thần bí như vậy, chẳng lẽ là muốn cùng Hoa Dương?

      Trong lòng giống như có ngọn lửa nho nhảy nhảy, vui mừng cầm được muốn bộc lộ ra ngoài từ trong lòng, Gia Mậu làm bộ trấn định, liếc mắt nhìn Xuân Hoa: "Các muội muốn nơi nào? Nếu đến bên cạnh sông Lăng du xuân, kêu nhiều người làm theo là được, cũng chỉ gần nửa ngày mà thôi."

      "Ca ca, sao huynh biến thành đần như vậy hả?" Xuân Hoa cười lắc đầu: "Dĩ nhiên là muốn xa."

      " xa?" Gia Mậu càng cảm thấy trái tim cuồng loạn dứt, cổ họng có vài phần khô khốc, cuối cùng chuyện ra: "Phải nơi nào?" Mấy chữ này vừa ra khỏi miệng, giọng khàn khàn, Gia Mậu cũng dám tin tưởng đó là giọng của , Đông Hoa dán gương mặt lên mặt , nhõng nhẽo : "Đại ca, đầu của huynh tất cả đều là mồ hôi, là ôm Đông Hoa cảm thấy rất nóng hả?"

      Gia Mậu lấy khăn ra xoa xoa, khăn lụa màu xanh nhạt ướt nhẹp mảnh, ôm Đông Hoa lắc lắc: "Nóng nóng, đại ca vẫn muốn ôm Đông Hoa!"

      Đông Hoa cười khanh khách, Xuân Hoa bên cạnh cũng cười hì hì: "Nhị muội muội chưa từng Hoa Dương, muốn chúng ta mang nàng đến chỗ Tương Nghi chơi đùa, còn nghĩ nhanh chân đến xem Trân Lung phường của Tam muội muội. Chúng ta nghĩ tới nghĩ lui, hay là để cho đại ca mang theo chúng ta mới được, nếu yên tâm."

      "Các ngươi... với mẹ chưa?" Gia Mậu chỉ cảm thấy trái tim càng ngày càng loạn, mồ hôi trán lại ra tầng.

      " rồi rồi, mẹ cũng đồng ý." Xuân Hoa rất là đắc ý, nháy mắt cái: "Huynh cũng đừng quản muội với mẹ thế nào, mẹ đồng ý là được."

      Đông Hoa ôm cổ của Gia Mậu cười hì hì : "Ca ca, huynh đừng tin tỷ ấy, là cha đồng ý."

      Xuân Hoa với Dung đại phu nhân muốn Hoa Dương chơi đùa, Dung đại phu nhân vui, sau đó Dung đại gia lên tiếng,
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, Huỳnh Thượng Hỷthuyt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 158: Mở rộng tay tạo nghiệp lớn

      Sắc trời trong xanh, trong vườn trà tất cả đều là mảnh xanh biếc kiều, đường mòn, gió mát phất vào mặt, lá trà ở hai bên nhảy múa vòng quanh, lá cây và lá cây chen chúc phát ra tiếng vang "Xào xạc ", tựa như nhạc khúc chưa toàn vẹn, mang theo vận luật vui sướng, kèm theo tiếng bước chân nhàng.

      Hai người Tương Nghi và Liên Kiều đứng trong vườn trà, nhìn người được mời tới làm công chăm sóc cho lá trà, quản lý vườn trà đúng là môn học, học thế nào cũng học hết, nàng theo Phạm quản học mấy tháng, sổ cũng ghi mấy quyển. Phạm quản năm nay trà búp Minh Tiền thu tệ, mọi người khen khẩu vị tốt, dứt khoát chiếc cành từ cây trà xuống trồng làm cây trà mầm, dành ra vài mẫu đất trồng cây trà mầm trước, sang năm có thể trồng quy mô lớn, Tương Nghi cũng cần muốn phải bỏ nhiều bạc như vậy mua cây trà, hơn nữa trà phẩm cũng tệ.

      Biết việc này, Phương tẩu lập tức chạy vùng khác tìm cây trà ngon, đến bây giờ vẫn chưa về, Tương Nghi hơi bận tâm, e sợ Phương tẩu xảy ra vấn đề gì, trong lòng cầu nguyện cho nàng thuận thuận lợi lợi là được.

      " nương, có khách tới." Lưu ma ma thở hỗn hển chạy tới: " nương mau mau trở về tới nhìn chút."

      "Khách?" mặt Tương Nghi nở nụ cười trong khổ, từ khi vườn trà Thúy Diệp đưa trà búp Minh Tiền trà ra thị trường tới nay, vườn trà cách ít ngày có người mua trà tới, chỉ tiếc lá trà hái được từ hai ngàn bụi cây kia là có hạn, hái mấy trăm cân lá cây mới mẻ ra, chế thành lá trà cũng chỉ mấy chục cân.

      Trà búp Minh Tiền trà chia làm mấy tốp bán, nhưng còn thiếu rất nhiều khách muốn mua trà cần ứng phó, trà Vũ Tiền ra nhiều hơn chút, vẫn cung đủ cầu như trước, người mỗi ngày tới vườn trà hỏi lá trà nhiều, nhưng Tương Nghi lại có cách nào biến ra lá trà ra bán cho bọn họ, chỉ có thể mong bọn họ dời bước tới Trà Trang Thúy Diệp: "Trà Trang có ít trà búp Minh Tiền tốt, Quân Sơn Ngân Châm Bích Loa Xuân, Tây Hồ Long Tỉnh, Vũ Di Đại Hồng Bào, Bạch Kê Quan, Thiết La Hán, Thủy Kim Quy, mọi thứ đều là tốt nhất, tinh tế đếm mấy chục loại, hẳn loại có thể làm ngài hài lòng."

      "Gia chủ ta sai người tới mua trà về, muốn mua nhiều chút về tồn, Lạc tiểu thư, nếu ngươi còn nữa, bán nhiều chút cho ta ." Quản đến mua trà cũng khó khăn —— chủ nhân tham trà này rẻ, cân mới năm mươi lượng bạc, so với đại hồng bào kia rẻ hơn biết bao nhiêu, hết lần này tới lần khác lại có mùi thơm của đại hồng, năm mươi lượng bạc cân trà uống như trà mấy trăm lượng cân, trong lòng thoải mái!

      "Vị quản đại thúc này, chỗ này của ta có, nếu ngươi trước viết tên trước, để tiền đặt cọc, sang năm lúc có, ta nhất định phái người đến cửa thông báo." Tương Nghi cũng chỉ có thể nở nụ cười, làm ăn dù sao cũng phải lưu lại, tiếp tục lâu dài.

      Quản cũng bất đắc dĩ: "Như thế, chỉ có thể làm phiền Lạc tiểu thư ghi trong lòng thôi."

      Tương Nghi vội vội vàng vàng về, trong lòng hơi thấp thỏm, nếu là lại tới những người muốn mua trà búp Minh Tiền, nàng cũng biết nên làm thế nào nữa, Dương lão phu nhân mang tới hai ngàn bụi cây cây trà sinh sản trà búp Minh Tiền đúng là có hạn, mình cũng thể qua loa đáp ứng, đến lúc đó cung đủ cầu.

      về đến nhà bên kia, chỉ thấy trước bậc thang đứng vài người, người mặc y phục sáng rỡ, nhìn giống quản , còn mang theo đầy tớ, nhìn ra đều có người tiền.

      "Xin hỏi mấy vị tìm ta có chuyện gì?" Tương Nghi bước về phía trước, mặt tươi cười.

      "Ngươi
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, Huỳnh Thượng Hỷthuyt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 159: Còn trẻ chí cao làm tiệc trà

      Nước trà vàng óng hơi hơi nhộn nhạo trong ly trà, nâng ly trà lên, ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng, trong nước trà là ảnh ngược của trời xanh mây trắng, bóng dáng mây trắng dằng dặc từ kia mảng màu xanh kia phiêu động qua đến chỗ màu vàng óng.

      "Trà ngon..." Lão giả dẫn đầu nhìn chung trà kia, chấn kinh đến nửa ngày cũng ra lời, trong đôi mắt bỗng nhiên có lệ: "Lúc còng sống ta có thể thấy Hoa Dương có trà búp Minh Tiền như vậy, là chết cũng tiếc."

      Lão giả họ Tiền, tên gọi Bỉnh Long, chủ vườn trà Tân Lục, nhà bọn họ kinh doanh vườn trà ba đời, vườn trà Tân Lục có diện tích hơn ba nghìn mẫu, coi như là lớn nhất ở Hoa Dương.

      Tiền Bỉnh Long là người trà ngon, mỗi ngày trà vui, nếu có được trà ngon, tất nhiên đóng cửa mấy ngày ra, chỉ để thưởng thức trà.

      Lúc Trà Trang Thúy Diệp bán ra trà búp Minh Tiền mới nhất, vừa vặn tự mình Động Đình hồ dự tiệc trà, muốn nhìn xem có sản phẩm mới nào tốt , khi trở lại Hoa Dương, nghe vườn trà Thúy Diệp lại ra trà búp Minh Tiền, kinh ngạc cằm cũng sắp rớt xuống, vội vàng bảo thủ hạ mua, kết quả lại là công mà về.

      Quả thực nhịn được, Tiền Bỉnh Long mời mấy chỉ vườn trà cùng tới Trà Trang Thúy Diệp, thứ nhất muốn hỏi có thể chia hai lượng trà búp Minh Tiền trà cho , lại tới muốn nhìn cây trà Trà Trang Thúy Diệp, vì sao chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi như vậy, bỗng nhiên nhà nó có thể sinh trà ngon?

      Thấy trà ngon ngâm nước, lúc này Tiền Bỉnh Long mới bội phục, khó trách tất cả mọi người trà búp Minh Tiền của Trà Trang Thúy Diệp tốt, hóa ra giả, đúng là trà ngon! mấp máy nước trà, hít hơi sâu, lưu luyến nhìn trà trong chén, nhìn Tương Nghi giơ giơ chung trà: "Lạc tiểu thư, tay nghề tốt như vậy, đúng là hiếm thấy."

      Tương Nghi cười chúm chím gật đầu: " Dạ, Trà Trang chúng ta mời mấy sư phó tốt."

      Có trà thượng phẩm tươi mới, còn phải có tay nghề chế trà tốt, nếu xảy ra vấn đề bất kỳ khâu nào, trà này trong nháy mắt thành thứ phẩm. Ca Lạp Nhĩ, Lưu ma ma, Thúy Chi và Toàn Quý dụng tâm theo bọn Phạm quản học chế trà, e sợ cho bất kỳ chỗ nào có chút sơ xuất, mấy người đều hết sức cẩn thận, học rất là nghiêm túc, Phạm quản khen ngợi liền tiếng: "Lạc tiểu thư, mấy tên thủ hạ này của ngươi đúng là chịu tốn công phu, ta dạy bọn họ chút gì, tự bọn họ cầm lá cây suy nghĩ lâu, còn đích thân động thủ rất nhiều lần nữa."

      Trong bốn người, Ca Lạp Nhĩ thông minh nhất, chút thông, Thúy Chi và Lưu ma ma thứ hai, Toàn Quý học chậm hơn, nhưng thắng ở thực tế, từng bước cũng từ từ biết được phương pháp.

      "Lạc tiểu thư, mấy người chúng ta thảo luận chút, có cầu quá đáng." Tiền Bỉnh Long uống hớp trà, chỉ cảm thấy trong miệng thơm ngọt lạ thường, trong lòng càng là có loại khao khát ra được: "Chúng ta muốn cùng Trà Trang Thúy Diệp làm trà búp Minh Tiền Hoa Dương chúng ta, biết có thể ?"

      Tương Nghi nhéo tay của Liên Kiều cái, cười chúm chím gật đầu: "Ta cảm thấy được khí hậu Hoa Dương chúng ta rất thích hợp trồng trà, nhưng chẳng biết tại sao, trà Hoa Dương mực vắng vẻ vô danh, ở đại chu có danh tiếng. Chư vị có ý tưởng này, ta cũng cảm thấy tệ..."

      Mọi người nghe ý tứ trong lời Tương Nghi, như có giọng đồng ý, khỏi mặt vui mừng, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tương Nghi thả.

      "Chẳng qua là nếu muốn tề tâm hợp lực làm xong trà nghiệp Hoa Dương, ta cảm thấy cần phải còn có người quản lý nghiêm khắc, nếu lỡ có người đồng lòng, chỉ muốn tự mình kiếm chút tiền là đủ rồi, theo thứ tự, làm loạn chuyện làm ăn tốt, lá trà Hoa Dương đừng là đánh ra danh tiếng ở bên ngoài, muốn tự kiếm tiền cũng khó khăn." Tương Nghi nhìn Tiền Bỉnh Long: "Lão bá ngươi sao?"

      Tiền Bỉnh
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, thuytHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :