1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Siêu mẫu - Hồ Ly Xù Lông (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Siêu Mẫu


      Tác giả : Hồ Ly Xù Lông
      Conver : ngocquynh520
      Editor : babynhox
      Độ dài : 64 chương
      Lịch post: 2-3 chương/ tuần

      Giới thiệu​

      18 tuổi, Đan Ninh vì bữa trưa miễn phí mà tham gia cuộc thi người mẫu Tinh Quang, từ đó trở thành người mẫu mới.

      21 tuổi, Đan Ninh vì nóng lòng trong nghiệp, cố gắng từ người mẫu hạng C thành công tiến lên vị trí người mẫu hạng A.

      22 tuổi, Đan Ninh vì Tiêu Mạc Phàm, tiếc nuối dứt khoát từ bỏ cuộc đời người mẫu, trở thành diễn viên mới.

      26 tuổi, Đan Ninh vì muốn làm cho trái tim năm năm cố chấp chết hoàn toàn, ô tô đường đến hôn lễ của Tiêu Mạc Phàm và người mẫu Lý Na bị tai nạn xe cộ lao xuống vực.

      ...

      26 tuổi, mở mắt ra, lại...trở thành thiếu nữ 18 tuổi, Tĩnh An.

      Nữa đời làm người, tim Đan Ninh nguội lạnh, thầm nghĩ:

      Đời này, muốn , thế giới của chỉ có sân khấu, sống vì nghề người mẫu
      Tôm Thỏ, Hale205, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      1. Người mẫu nữ, Tĩnh An.

      Edit : babynhox

      Nhiệt độ tháng tám cao gần 40 độ, cho dù máy điều hòa nhiệt độ có thổi, trong lòng mọi người vẫn tràn đầy nóng bức phiền não như cũ.

      Thành phố S.

      Bên trong phòng làm việc chụp ảnh nổi tiếng, tổng giám sát Mike người phụ trách quần áo chụp ảnh mùa này kiên nhẫn nhìn năm sáu người mẫu nữ trẻ tuổi trước mắt.

      "Những người cậu đưa đến là người mẫu sao?" Liếc nhìn người đàn ông duy nhất bên cạnh, Mike nhíu mày cái, "Trần Sâm, cậu xem cậu cũng là người quản lý có kinh nghiệm nhiều năm rồi sao lại chỉ có mấy loại hàng ăn nhập hợp thời như vậy."

      "A, đúng, tôi nhớ trong đám người náo loạn lần trước cậu đưa tới có người mẫu nữ, bây giờ đưa tới có được ? Tôi cũng muốn gặp mặt." Lúc lời này, trong mắt Mike đều tràn đầy châm chọc đùa cợt, biết là đối với chuyện người mẫu nữ làm ầm ĩ hay vì Trần Sâm là quản lý của người mẫu nữ này.

      Nghe xong lời của Mike, đáy mắt Trần Sâm thoáng qua tia khinh thường, trong nháy máy lại khôi phục vẻ mặt lấy lòng: "Mike, đây phải là đùa chứ, hiểu chuyện này sao tôi có thể đưa ra."

      Dường như hài lòng người đàn ông giải thích, Mike cau mày lấy điện thoại di động ra nhìn đồng hồ, " như thế nào đây, tôi giống như người thích giỡn sao? ! Dù sao loại hàng bình thường của cậu, tôi cũng miễn cưỡng gọi người làm bối cảnh tường là được, chọn ai cũng như vậy. Dù sao bây giờ cũng nhiều thời gian, cậu chọn người nào được, tôi liền chọn ta." D.Đ.L.Q.Đ

      Sau khi xong, Mike ngay cả chào hỏi cũng liền xoay người làm những chuyện khác. vài bước lại như nhớ tới cái gì, quay đầu lại : "Đúng rồi, Trần Sâm, lần này giúp cậu tôi cũng nợ cậu cái gì, hơn nửa cũng giải quyết những chuyện trước kia, cậu nên nhớ kỹ."

      "Dạ, dạ dạ, đây còn phải đa tạ Mike ngài nhớ chuyện xưa, lần sau dám phiền ngài nửa!" Trần Sâm vội vàng cảm tạ với bóng lưng rời phía trước.

      Chỉ là người xa, Trần Sâm liền hung hăng "Phi" tiếng đất, trong mắt ràng lộ vẻ ghê tởm.

      Cái thứ gì, nếu phải là năm trước ông đây cho mày mượn số tiền kia mày bị lãi cao đè chết rồi, còn lên mặt như bây giờ sao! Má, phải chỉ là tổng giám sát nho sao, phách lối cọng lông!

      "Mẹ kiếp , nhìn cái gì vậy! Trở về trở về, mỗi người đều về nhà cho tôi!" Nhìn đến những người mẫu mình đưa đến mặt Trần Sâm càng đen hơn mấy phần, " có tương lai, xấu xí!"

      Lấy điện thoại di động ra, Trần Sâm phiền não tìm được dãy số, gọi sang.

      "Alo, chào ." Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng thanh nhã ấm áp, dường như có chút giống có chút khác so với trí nhớ của Trần Sâm .

      "Chào cái đầu của em, ở nhà dưỡng thương như vậy được rồi chứ, mau mau trở lại làm việc!" Trần Sâm kiên nhẫn , "Nhanh lên chút, phòng chụp ảnh đường XX, trong vòng nửa canh giờ tới đây cho !"

      Sau khi xong, cũng đợi bên kia trả lời liền cúp điện thoại.

      Trần Sâm là người quản lý, người quản lý khá xui xẻo, dẫn theo đám người mẫu nữ gần tám năm, lại người nào, người mẫu nữ nào từng thành công dưới tay ta, thậm chí cũng người nào, người mẫu nữ nào vượt qua hạng B.

      Mà cho tới tận bây giờ người mẫu duy nhất dưới tay ta xuất trang đầu báo giái trí chính là người mẫu nữ Mike xấu xa chỉ định, mới vừa ký hợp đồng cùng Tinh Quang, người mẫu Tĩnh An.

      Nghĩ tới đây, đầu óc Trần Sâm vốn phiền càng phiền hơn.

      Cái người mẫu này ngu xuẩn như heo, chính mình mất mặt cũng sao, còn liên lụy ta cũng bị người khác lấy ra làm trò cười!

      đến chuyện "tốt" đó của Tĩnh An, còn phải đến buổi họp báo chia tay độc thân của ảnh đế Tiêu Mạc Phàm vào hơn tháng trước.

      Đối với tình huống cụ thể Trần Sâm ràng lắm, bởi vì ta cũng có mặt ở đó mà nghe được tin này từ tin tức giải trí.

      Nhớ đến lúc ấy, đối với chuyện này các tòa soạn đều đưa tin giống nhau : Người mẫu tuổi dưới tay Tinh Quang, bởi vì cách nào chịu đựng được ảnh đế Tiêu Mạc Phàm sắp lập gia đình, nhân lúc ảnh đế lái xe rời khỏi buổi họp báo xông thẳng thân thể vào chiếc xe lao nhanh của ảnh đế, làm cho não bị thương nặng hôn mê sâu.

      Vậy mà, chuyện này ầm ĩ có mấy ngày, liền bị hôn lễ của Tiêu Mạc Phàm và tin nữ diễn viên Đan Ninh bị tai nạn xe tử vong che lấp hoàn toàn.

      Nhớ lại lúc ấy, xem như Tĩnh An là người của mình, lúc nhận được điện thoại của công ty liền nhanh chóng chạy tới bệnh viện Tĩnh An điều trị, hiểu sao lại phụ trách chuyện xui xẻo tổn hại danh dự Tinh Quang này, nếu như này phải mồ côi, Trần Sâm nghĩ, ta nhất định kéo mẹ của này đến hỏi bà sinh con như thế nào vậy! là có mắt tròng! Lại vì thần tượng mà tự sát!

      Cho nên dù khi Trần Sâm nghe được bác sĩ chữa trị này chính là não bị chấn động mạnh có thể nguy hiểm tính mạng còn những chỗ khác có vấn đề gì ta chỉ xì mũi coi thường, có gan tự sát nên biết chết.

      Sau đó, Trần Sâm cũng có để ý kia nửa, thể trách ta lạnh lùng, là người tự sát đáng giá ta đồng tình.

      Sau này nửa, sáu ngày bảy đêm, hôm sau hôn lể của Tiêu Mạc Phàm, lúc Trần Sâm còn đau thương đắm chìm trong tin tức Đan Ninh chết bệnh viện truyền đến tin tức, , tỉnh.

      Chỉ là có ai biết, sáu ngày bảy đêm này, thời khắc diễn viên Đan Ninh từng là người mẫu cận kề cái chết kia, dụng cụ đo sóng não của Tĩnh An vốn biến thành từng đường thẳng tắp đột nhiên có phập phồng.

      **********

      "Làm cái gì, bây giờ với tôi máy điều hòa hư? ! Con mẹ nó có biết nhưng người sắp tới đều là những người nào hay ! cho biết, đều là những chủ nhân phục vụ nổi! !"

      "Nếu như vì thế này mà chụp được, con mẹ nó muốn tôi ăn thế nào với cấp ! !"

      "Còn mau gọi điện thoại gọi nhân viên chuyên ngành đến sửa! ! Chẳng lẽ cho rằng ngươi có thể sửa được nó! !"

      Trần Sâm hút thuốc, nghe Mike hổn hển hô to, ngược lại nở nụ cười. trời rất nóng có máy điều hòa còn chụp quần áo mùa đông, ai chịu nổi. Chuyện này mà ầm ĩ, xem vị trí tổng giám sát của mày còn ngồi được hay !

      Lúc này, điện thoại di động trong túi vang lên.

      Là người mẫu gởi tin ngắn, là người tới cửa rồi.

      "À, tới cũng là đúng lúc, cũng biết bộ ảnh này có chụp hay ." Lấy điện thoại nhét vào trong túi, Trần Sâm ngậm khói liền ra ngoài.

      Vừa đến cửa bên ngoài, liền bị ánh sáng trắng lay động vào mắt.

      Trần Sâm nheo mắt, phun tàn thuốc trong miệng ra, thuận chân đạp lên nghiền nghiền.

      "Chào , xin hỏi là quản lý Trần Sâm sao?"

      Trước đây lâu nghe được giọng dịu dàng ở trong điện thoại, Trần Sâm nhíu mày cái, chống mí mắt lên nhìn người bên cạnh.

      Tóc ngắn màu đen, dưới ánh mặt trời sáng bóng giống như trân châu đen, hàm dưới hơi cong duyên dáng cười hỏi, đôi mắt phượng xinh đẹp ấm áp.

      Áo màu trắng phối với quần short jean màu lam, ràng đơn giản đến tùy ý nhưng mặc người lại lộ ra mùi vị mát mẻ đơn giản.

      "Tĩnh An?" Trần Sâm có chút kinh ngạc nhìn trước mắt, cảm giác cách nào đặt người bây giờ cùng non nót mà mình quen biết hơn tháng trước , "Em cắt tóc ngắn rồi !"

      "Thế nào, khó coi sao?"Ý cười khóe miệng Tĩnh An sâu hơn mấy phần, "Em cảm thấy tóc ngắn có thể làm cho mặt của em lên hình càng đẹp mắt hơn, phải sao?"

      Liên tiếp hỏi ngược lại hai câu, làm cho Trần Sâm ngẩn ra.

      Lại quan sát từ xuống dưới thêm mấy lần, trong lòng Trần Sâm xoay xoay cảm thấy kỳ quái, nhưng lại ra được là đúng chỗ nào, bộ dáng chính là bộ dáng, mặc dù tóc ngắn nhưng mặt mũi này càng có nhiều góc cạnh, nhưng... Cảm giác này, là khí chất?

      "Bác sĩ có não của em..." Chẳng lẽ là bị đụng có vấn đề?

      "Chuyện trước kia có rất nhiều chuyện cũng nhớ ." đến đây, Tĩnh An cúi đầu, dường như có chút ngượng ngùng, "Bác sĩ có thể là ảnh hưởng sau tai nãn."

      Đơn giản là phản xạ có điều kiện hỏi: "Ngay cả xảy ra tai nạn xe thể nào cũng nhớ ?"

      Lông mi hơi dài rũ xuống, D.Đ.L.Q.Đ mí mắt nửa khép cất giấu cảm xúc thấy , "Ừ, nhớ ."

      "Sau khi trở về, lên mạng tra về tai nạn xe của em, tránh cho sau này có người hỏi."

      Trần Sâm gật đầu nhìn Tĩnh An cái, xoay người vào bên trong phòng làm việc, cũng ra hiệu theo.

      Hai người vào phòng làm việc tiếng tức giận của Mike tức giận vẫn còn vang.

      Trần Sâm là người biết nhìn sắc mặt người khác, biết tại nên cố ý với Mike người được chọn tới, vì vậy để cho Tĩnh An theo mình đợi ở góc trước, chờ nhân vật chính buổi chụp ảnh vào đến hãy .

      "Xin hỏi, chủ đề buổi chụp ảnh này là cái gì? Tôi có vị trí gì trong buổi chụp ảnh?" Nhìn Trần Sâm lại lấy thuốc hút, Tĩnh An hỏi.

      Nhổ hơi khói ra, Trần Sâm mang theo giọng mỏi mệt xen lẫn tia giễu cợt, "Em cần chụp chính là poster nhóm trang phục mùa đông, dùng để tuyên truyền nữ trang xa xỉ của năm nay, quần áo và trang sức thiết kế da cỏ nhằm vào thị trường cao cấp. Chủ đề buổi chụp ảnh là xa hoa, nội dung đơn giản là vây quanh đám phụ nữ trẻ tuổi ăn mặc xa hoa làm sao để bày ra cao quý quyến rũ của bọn họ. Mà em... Chẳng qua là người phụ diễn trong buổi chụp này, đứng ở góc làm nền." đến đây, Trần Sâm bất đắc dĩ thở dài, "Buổi chụp ảnh này trừ em ra, kém nhất cũng là người mẫu hạng B+, cho nên nếu như em biểu bằng người ta lúc nào cũng có thể loại bỏ em."

      Đối với mình vị trí này có cũng được có cũng sao, Tĩnh An có gì là cam lòng, hơn nửa đối với chuyện sắp cùng người mẫu hạng B thậm chí hạng A chụp ảnh cũng có chút khẩn trương và lo lắng nào. chỉ là giống như tên của , yên lặng nở nụ cười, "Tôi cố gắng."

      "Đối với em, là tôi ôm bất cứ hi vọng gì." Lúc ấy mình ký hợp đồng với đơn giản vì cặp mắt phượng kia giống Đan Ninh, rồi sau đó chứng minh, này lại có chút tư chất người mẫu nên có, Trần Sâm lạnh lùng cười tiếng, "Tôi trông cậy vào em có thể biểu diễn sân khấu, đối với lúc em chụp ảnh tay chân và ánh mắt cứng ngắc cũng ôm bất cứ hi vọng nào."

      Trần Sâm , mà chuyện như vậy về sao ta nghĩ lại làm sao lúc ấy lại xúc động kéo người đường Tĩnh An lại liền ký hợp đồng như vậy.

      " ra là tôi hỏng bét sao." Tĩnh An có đau lòng, ngược lại hứng thú cười nhìn về phía nơi cửa đột nhiên nhiều thêm đám người.

      Hai người được nhân viên làm việc vây quanh vào phòng làm việc có khuôn mặt xinh đẹp giống nhau, mắt to miệng nhắn, là thuộc về loại người mẫu xinh đẹp thanh thuần. Nhưng...

      "Tôi nghĩ là bọn họ thích hợp chủ đề buổi chụp lần này." Mặt như vậy, xinh đẹp có thừa lại chưa đủ thời thượng.

      Nhàn nhạt nhìn lướt qua Tĩnh An lời này, Trần Sâm như có điều suy nghĩ, "Nhưng bọn họ là nhân vật chính của buổi chụp."

      "Bọn họ là Quán Quân trong cuộc tranh tài người mẫu Tinh Quang, nghe sau đó còn tham dự cuộc thi chụp ảnh kịch thần tượng có tiếng, người nào có đủ danh dự vào quản thích hợp hay thích hợp."

      Trần Sâm cười đến có chút châm chọc, "Quán Quân... Cuộc tranh tài người mẫu Tinh Quang sớm còn sạch như ban đầu."

      Ý trong lời quá mức ràng, Tĩnh An ngay cả cơ hội làm bộ hiểu cũng có.

      Ánh mắt chê cười dời , Tĩnh An cũng tiếp tục về đề tài hai nhân vật chính này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      2.1 Nhiếp ảnh gia, Đường Dự . . .

      Edit : babynhox

      Nếu nhân vật chính tới, cũng nên bắt đầu vào công việc chụp ảnh.

      Trần Sâm thể dẫn Tĩnh An đến chỗ Mike để chào hỏi, mặc dù bây giờ tâm trạng của Mike vẫn ổn như cũ.

      đến gần, phát Mike theo người phụ nữ đeo mắt kính đen viền to giải thích cái gì đó, mặt còn vẻ vênh váo đắc ý khi đối mặt với Trần Sâm, chỉ còn lại chút luống cuống hốt hoảng.

      "Chị Lang, chị xem cái kia cho gọi nhân viên chuyên ngành tới sửa chửa, tôi nghĩ rất xong nhanh thôi, Al¬va cũng sắp đến rồi, hay là để cho hai chị em Nam Ninh, Bắc Huyên trang điểm thay đồ trước?"

      "Cậu nghĩ xong nhanh sao? Tôi còn cảm thấy bằng đổi chỗ chụp ảnh còn thực tế hơn!" Người phụ nữ có bộ mặt lạnh giận mà uy, trong giọng khàn khàn có đùa cợt.

      "Bây giờ kêu tôi lập tức đổi chỗ phải là quá..." Mike gấp đến độ đỏ mặt, "Quần áo, vật phẩm cũng để ở đây, thợ trang điểm, nhân viên làm việc, những người mẫu khác cũng đều chuẩn bị xong, vậy, vậy còn đổi chỗ khác, trong lúc cũng tiện lắm!"

      "Vậy là cậu muốn để cho Nam Ninh và Bắc Huyên của chúng tôi ở cái phòng có nhiệt độ khác ngoài đường này, khoác những thứ da lông động vật dày cộm nặng nề kia để chụp hình sao?" Giọng của người phụ nữ bắt đầu có tức giận, "Phải biết ngoài vấn đề nhiệt độ ra, về điểm này dựa vào thân phận làm công nho của cậu còn chưa đủ tư cách gánh nổi."

      "Chụp lần này là da cỏ nhân tạo, phải là da lông động vật gì..." Đối với loại tình huống đột ngột này, Mike biết làm như thế nào cho phải, cũng chỉ có thể hạ giọng trước, trong lòng chỉ mong máy điều hòa sửa xong nhanh chút!

      "Tôi mặc kệ đây là da cỏ nhân tạo hay là da lông động vật, tôi và chị cũng chịu nổi nhiệt độ của món đồ này phủ lên thêm, tôi thấy tôi và chị còn trở về thôi, chịu nổi khốn khổ này!"

      Giọng mát mẻ châm chọc truyền đến, lúc này Tĩnh An đứng ở sau lưng Mike vài thước nhìn về phía trước, ra là hai chị em xinh đẹp như hoa tới.

      Tĩnh An khỏi cười tiếng.

      Đúng là người mới, còn chưa học khiêm tốn học kiêu ngạo.

      Tính tình như vậy, có lẽ ở trong mắt người hâm mộ là cá tính, mà ở nơi này chỉ là cái trò cười.

      "Bắc Huyên! phải chị những chuyện nhặt này em cần phải để ý đến, chị là được rồi sao!" Lâm Lang vui quay đầu nhìn về phía hai người, "Nam Ninh, chị cũng với em, nếu muốn thành công em phải làm cho em của mình kiềm chế tính tình lại."

      được gọi là Nam Ninh mím môi, lạnh lùng gật đầu, coi như là câu trả lời của ta.

      Vốn cho là tính tình người chị cũng khác tên lắm, là người trầm lặng. nghĩ tới là người đẹp lạnh lùng.

      Lông mi giày giật giật, đáy mắt Tĩnh An xẹt qua tiếc nuối.

      Hai người này là người mẫu mới nổi, nếu như thay đổi tính cách của mình, có thể ở giới người mẫu người đẹp vô kể này thành công bao lâu bao xa.

      "Được rồi, mặc kệ cũng quan tâm, cùng lắm là bị nóng chết!" Giọng vô cùng bất mãn truyền ra từ miệng Bắc Huyên, nhưng cũng vừa vặn rơi vào trong tai người đàn ông đội nón rơm cũ nát.

      "Yên tâm, loại nhiệt độ này còn chưa chết người. Tôi nghĩ có thể bắt đầu rồi, đợi chút nửa tôi còn hẹn người đẹp Đường Du ăn tối, tốt nhất các người đừng làm cho tôi tới trễ, như vậy là hành động rất lễ phép nha."

      Nhìn người đàn ông qua mắt mình, Tĩnh An liếc mắt nhìn bọc lớn sau lưng ta, sáng tỏ cười tiếng.

      ra lúc người đàn ông ăn mặc tùy ý đội nón rơm tới, Tĩnh An liền chú ý, mặc dù người kia là ai, nhưng từ việc ta có thể tự nhiên về phía Mike liền biết, người này, có lẽ chính là nhân vật chính của buổi chụp ảnh hôm nay.

      "Là Al¬va, nhiếp ảnh gia mới giỏi nhất trong nước, tôi cũng vì biết được nhiếp ảnh gia buổi chụp ảnh này là ta mới đánh cược nhờ Mike phen, nhưng mà..." Lời kẽ của Trần Sâm còn chưa dứt, liền tự mình kết thúc tiếc hận thở dài.

      Lúc Tĩnh An còn là người mẫu Đan Ninh, Alva với thân phận nhiếp ảnh gia gốc Hoa trẻ tuổi nhất đạt danh hiệu á quân của cuộc so tài quốc tế, hưởng thụ ca tụng của trong và ngoài nước.

      Nhớ năm kia, 21 tuổi, ngay lúc đó người quản lý còn mĩm cười giúp lấy được cơ hội lần đầu hợp tác với Alva khi ta về nước vào năm sau .

      Nhưng ngay cả chính cũng đoán được, 22 tuổi, kết thúc cuộc sống người mẫu của mình.

      Mà cơ hội lần đầu hợp tác với Alva, tự nhiên rơi vào trong tay người khác.

      nghĩ tới khi trở thành Tĩnh An, nhiếp ảnh gia lần đầu tiên chụp hình ta.

      Giống như sống lại đời này, chính là hoàn thành tiếc nuối lớn nhất cả đời mình.

      Tĩnh An nâng khóe miệng như cười như .

      Trái với Tĩnh An bình tĩnh và Trần Sâm tiếc hận, Mike bên kia sau khi nghe Al¬va cũng là có người vui có người buồn.

      Người vui vội vàng gật đầu, khom lưng, "Dạ dạ dạ, vậy liền bắt đầu vậy liền bắt đầu, chị Lang, chị còn dẫn người của chị trang điểm! Cũng thể để cho Al¬va chậm trễ thời gian!"

      Người buồn cũng cái gì nữa, liếc mắt nhìn người đàn ông đội nón rơm luôn miệng kêu nóng cũng ra ngoài, Lâm Lang liên nghe theo hướng dẫn vào phòng trang điểm.

      Phải biết, người đắc tội Al¬va đừng mong lăn lộn ở trong giới.

      Cũng lúc này, Mike xoay người thấy Trần Sâm, tùy ý nhìn lướt qua cao gầy đứng bên cạnh Trần Sâm, thân thiện : "Sao Trần vẫn còn ở đây, mau dẫn người mẫu của trang điểm, đợi lát phải xem biểu của nàng ấy rồi." Lời đủ khách khí, đoán chừng cũng là vì Al¬va giúp giải vây nên tạm thời tâm trạng sảng khoái.

      Trần Sâm gật đầu cái với hai người kia, liền dẫn theo Tĩnh An phòng trang điểm, trong lòng thầm : Nhất định là Mike cũng quên Tĩnh An là người mẫu ta hứng thú ác ý chọn lựa tới.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      2.2

      Edit : babynhox

      Nam Ninh và Bắc Huyên nổi tiếng, nhưng lại tới trình độ địa vị cao nhất, thậm chí chỉ có thể là nổi tiếng nửa vời.

      Cho nên buổi chụp ảnh lần này, tổ nghiệp vụ cũng vì hai người bọn họ mà cố ý cho mỗi người phòng trang điểm, nhưng lại dành cho bọn họ thợ trang điểm tốt.

      Có thể nhìn trong phòng trang điểm chật chội, nhân viên làm việc lui tới và những người mẫu khác trang điểm, càng là quần áo trang sức da cỏ treo giá đỡ kia, nhìn thấy liền nóng.

      Tính khí ngôi sao kiêu căng của Bắc Huyên liền bắt đầu, vừa vặn lúc này người mẫu cách đó xa làm đổ ly nước hét lên tiếng.

      "Kêu la cái gì! Có phiền hay !" Bắc Huyên tiện tay cầm thanh lược quầy trang điểm lên liền ném về phía người mẫu thét chói tai kia.

      "bịch" tiếng, trong lúc tiếng lược bị nảy lên rớt xuống nền nhà vang dội ràng bên trong phòng trang điểm yên tĩnh.

      Tĩnh An buông tay che trước mắt xuống, nắm quyền, giấu lòng bàn tay bị gai lược làm bị thương.

      Tiếp tục mỉm cười, Tĩnh An vừa , lộ ra gương mặt sợ hãi của người kia.

      " chắn cho ta?" Bắc Huyên cố ý gây phá vỡ khí đọng lại.

      " phải."

      Mình và người mẫu nữ sau lưng quen biết tại sao phải xả thân ngăn cản ám khí rất có khả năng gây hủy gương mặt? Tĩnh An liền có chút dở khóc dở cười.

      "Vậy có ý gì? Chính là lược của tôi bay tới mặt ?"

      Từ đầu giọng của xinh đẹp giống như búp bê trước mắt vẫn chưa từng ôn hòa. Tĩnh An cảm thán đồng thời cũng bất đắc dĩ suy nghĩ xem nên trả lời câu hỏi của kia thế nào, chẳng lẽ dưới tình huống loài người thường kéo người bên cạnh đẩy tới phía trước mình để trốn tránh nguy hiểm, mà rất đúng dịp, lúc ấy mình liền đứng bên cạnh người mẫu nữ bị ném?

      Mặc dù là , nhưng nhìn dáng điệu khiêu khích của Bắc Huyên, chắc chắn là tin tưởng đáp án này của , Tĩnh An khổ sở cười tiếng.

      " xin lỗi." Tĩnh An cúi đầu, khẽ run run hai vai giả bộ như sợ hãi.

      Đối với Tĩnh An tỏ ra yếu kém, Bắc Huyên chỉ "Hừ" tiếng, tiếp tục để cho thợ trang điểm làm mặt cho mình.

      Cũng may là tiếp tục cố ý gây khó khăn cho Tĩnh An và người mẫu làm rơi ly nước kia.

      Trong chốc lát, phòng trang điểm lại truyền đến tiếng động loạt xoạt như trước.

      "Việc này, xin lỗi." Người mẫu nữ kéo Tĩnh An làm bia đỡ đạn lúng túng nghiêm xin lỗi với Tĩnh An, "Tôi tên là Vũ An, người mẫu hạng B của Tinh Quang. là?"

      Sau khi Tĩnh An dùng tay phải đỡ, cảm thấy bị đâm có hơi đau thôi, vì vậy liền tiếp tục dùng tay phải trang điểm cho mình, chỉ là người mẫu đến làm nên mà thôi cho có thợ trang điểm riêng.

      Nghiêng đầu cười cười với người mẫu Vũ An xin lỗi, " có gì, tôi tên là Tĩnh An, mới vừa ký hợp đồng với Tinh Quang bao lâu."

      Ký hợp đồng bao lâu mà có thể tới buổi chụp hình này? Vũ An hơi mất tự nhiên mà cười, "Nhanh như vậy liền thành người mẫu hạng B?"

      ", tôi là người mẫu của Trần Sâm quản lý." Vẻ mặt của Vũ An, sao Tĩnh An lại biết là đại diện cho cái gì.

      Trần Sâm? Cái người quản lý có tương lai nhất trong Tinh Quang? Nghe hình như là Trần Sâm và tổng giám sát Mike có chút quen biết, Vũ An bình thường trở lại, ngay cả cũng nhiều hơn, "Thế nào bị Trần Sâm ký vậy, nhìn dáng vẻ và chiều cao của , nếu như người quản lý phải là Trần Sâm, sau này cũng chính xác là phát triển tới đâu đâu! biết là Trần Sâm ở Tinh Quang được may mắn..."

      Ở bên tai ngừng truyền tới Tĩnh An trang điểm xong, ra hiệu cho Vũ An mới quen biết, liền vào phòng thử quần áo thay quần áo.

      Sau khi Tĩnh An thay quần áo xong, đứng ở bên, chờ những người mẫu khác cũng thay quần áo xong ra ngoài mới theo sau.

      Nhìn từng người mẫu mặc hoặc khoác da cỏ vào phòng chụp ảnh, Al¬va mới miễn cưỡng từ ghế đứng lên, duỗi lưng cái sau đó gở xuống nón cỏ xuống quạt, "Chậc chậc, Mike, rốt cuộc là máy điều hòa phải sửa bao lâu mới xong, vốn là cảm thấy nóng, nhưng xem nhóm người này mặc da lông gì đó có thể thấy nóng sao! ?"

      Giọng Alva , ngay cả Tĩnh An ở phía sau cùng cũng nghe được trong lời dễ nghe của người đàn ông kia .

      Dường như làm nghệ thuật cũng có nhiều hoặc ít chút tính tình.

      ra Al¬va có dáng dấp tệ, đẹp trai lại có loại hơi thở vừa nhìn liền biết là nhà nghệ thuật. Hợp với thân thể thon dài càng khiến cả người ta tản ra cảm giác phóng khoáng.

      Al¬va trong công việc và bộ dạng lúc yên tĩnh cười đùa có tương phản rất lớn, nghiêm túc đáng sợ, trong phòng chụp ảnh ngừng chỉ thị nhân viên vị trí cầm bảng chiếu thay đổi, chỉ vì tìm ra ánh đèn thích hợp nhất.

      Rồi sau đó lấy máy chụp ảnh chuyên nghiệp từ bọc đồ của mình ra, hơi điều chỉnh chút.

      "Tốt lắm, cặp người mẫu sinh đôi đứng ở giữa, những người khác đứng bên cạnh , tùy tiện bày tư thế ra." Al¬va thông qua máy chụp hình nhắm vào người các , "Ê cặp sinh đôi, các làm cái gì, đừng có bày tư thế thấp kém này ra với tôi! Còn có cái người tóc đỏ bên phải kia, tay phải lui về phía sau chút, Shit! Ánh mắt của là gì, có hiểu hay cái gì gọi cao quý cao quý! ..."

      "Shit! Shit! Shit! Các là người mẫu chuyên nghiệp, xin nhờ, cá người đừng bày ra loại ánh mắt sợ nóng muốn chết ra! Mike! Máy điều hòa chuẩn bị xong, tôi cũng chụp nổi nữa! Oh, người đẹp tóc dài màu nâu kia, cái đầu của cao như vậy là nhìn quỷ sao! Còn có bên cạnh..."

      Ở trong giới Alva nổi tiếng là xoi mói, đối với thức ăn xoi mói, đối với quần áo xoi mói, đối với phụ nữ cũng xoi mói, hơn nửa đối với tư thế và ánh mắt của người mẫu trước ống kính càng đặc biệt xoi mói.

      Trái ngược với những nhiếp ảnh gia khác giải thích hoặc vài câu tăng thêm lòng tin cho người mẫu như "Tốt", "Rất tốt", "Được rồi, cứ như vậy", "Đầu nghiêng về phía trái chút càng đẹp" ... , Al¬va thích trực tiếp mà tốn sức ra bất mãn của mình.

      Buổi chụp ảnh có bảy người mẫu, sau khi xoi mói mấy người mẫu có tư thế đúng Al¬va mới cẩn thận nhìn kết quả mấy hình ảnh trong máy chụp hình, định ấn đóng cửa chớp tùy ý chọn ra thành phẩm cũng xong việc.

      Vậy mà ta giống như bị hình ảnh trong máy làm cho hoảng sợ, chậm rãi ngẩng đầu lên dám tin nhìn về phía nào đó ở dưới đèn chiếu, rồi sau đó lại hướng tầm mắt về máy chụp, vẻ mặt nghiêm túc ngoài ý muốn.

      ràng đè cửa chớp xuống, chỉ là chuyện dễ dàng này, nhưng ngón tay Alva đặt ở cửa chớp chần chừ mãi.

      Cuối cùng, Al¬va để máy chụp hình xuống, nhắm mắt lại chút sau đó nhìn vẻ mặt hiểu của Mike.

      "Mike, nếu như muốn tôi tiếp tục phụ trách buổi chụp ảnh này của , nhất định phải quyết định trong hai lựa chọn tôi đưa ra cho ."

      "Cái... Cái gì? !" Mike bị Al¬va làm cho ứng phó kịp.

      "Thứ nhất, loại bỏ người mẫu nữ tóc ngắn đen đó ra khỏi buổi chụp ảnh này." Al¬va giơ tay lên, chỉ về phía Tĩnh An ở dưới đèn chiếu.

      "Sao vậy? Có phải người mẫu nữ này chưa đủ năng lực hay , nếu là như vậy có thể..." Mặc dù vẫn hiểu quyết định đột ngột của Al¬va, nhưng dù sao người ta là người đứng đầu mình, đắc tội nổi. Nhưng vừa vặn người mẫu kia là Trần Sâm quản lý, Mike cố gắng giúp chút.

      Câu kế tiếp trực tiếp cắt đứt Mike, hai tay Al¬va bắt chéo ở trước ngực, ngón tay đặt lên cánh tay thong thả gõ gõ theo tiết tấu, "Thứ hai, để cho người mẫu tóc ngắn đen khi nảy làm nhân vật chính của buổi chụp ảnh."

      Lúc ban đầu là ngạc nhiên, sau đó Mike tin nhìn chằm chằm Al¬va, "Al-va, ... đùa sao?!"

      Al¬va lạnh lùng nhìn Mike, để ý đến lời của ta, trái lại thúc giục: "Mau cho tôi câu trả lời."

      "... Tôi đưa người mẫu tóc ngắn kia ." giỡn, chẳng lẻ muốn ta lựa chọn cái thứ hai? ! So cặp người mẫu sinh đôi là ngôi sao lôi cuốn năm nay cùng với người mẫu dưới tay Trần Sâm, là khác biệt trời và đất!

      Lấy được đáp án trong dự liệu, Al¬va cưới như cười hỏi Mike: " cảm thấy, nếu như lần này nhiếp ảnh gia là Đường Dự, ta cho lựa chọn gì?"

      "..." Nghe được cái tên nhiếp ảnh gia thiên tài đó, Mike nhíu mày cái.

      ", ta cho bất cứ lựa chọn." Al¬va bỗng nhiên nở nụ cười, " ta trực tiếp ra lệnh đuổi tất cả những người mẫu khác, bởi vì, chỉ chụp mình tóc ngắn màu đen kia."

      "Cho nên, hãy cảm ta người phụ trách buổi chụp hôm nay là tôi." Thong thả xoay người trở về phòng chụp ảnh, Al¬va vốn muốn nhìn thấy vẻ mặt lúc này của Mike, cũng muốn cho ta biết, quyết định lần này của ta có bao nhiêu sai lầm.
      Tôm Thỏ, Hale205, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      3. Đại diện ‘FAINT SCENT’ . . .

      Edit : babynhox

      Tối hôm nay dùng bữa cùng Đường Du, Al¬va thỉnh thoảng liền ngây ngô.

      Suy nghĩ của ta vẫn còn tạm ngưng ở buổi chụp ảnh chiều hôm nay, nhớ đến làm ta vui mừng bất ngờ.

      Trong hoàn cảnh buồn bực khô nóng, cho dù là người mẫu có kinh nghiệm bao bọc lớp áo khoác da lông dày cộm ít nhiều cũng có chút biểu cứng ngắc, giống như cặp người mẫu sinh đôi, mặc dù ngoài mặt nhìn như các có việc gì bày ra vẻ thời thượng cao quý, ngôn ngữ tay chân và vẻ mặt cũng được xem là tự nhiên, nhưng xuyên thấu qua ống kính Al¬va vẫn nhìn ra dáng vẻ phiền chán và ghét bỏ của các .

      Cho dù dáng vẻ phiền chán và ghét bỏ này có giấu sâu hơn, có lẽ số người nhìn ra tâm trạng u trong ảnh chụp mà chỉ cảm thấy người trong hình là xinh đẹp, mà chỗ nho , cũng chạy khỏi ánh mắt của người chuyên nghiệp.

      Nhưng, người mẫu tóc đen kia khác biệt.

      Người mẫu đó đứng đầu ở vị trí góc tráu, cả người mặc bộ da lông màu trắng khoác áo ngoài, tay phải thon dài nhàng đặt cổ áo lông xù, đồng thời thân thể của thoáng hướng về phía bên trái của người mẫu khác.

      Tư thế đơn giản bình thường, từ làm ra, dường như mang theo tùy ý mà lịch tao nhã. Làm Al¬va nổi tiếng là xoi mói cũng tìm ra khuyết điểm gì.

      Nếu như bạn tư thế này quá bình thường, có thể nhìn thấy bạn cảm thấy dường như cái tay kia nâng lên vừa phải, thân thể hơi nghiêng này cùng với vẻ mặt chuyển sang ống kính có nhiều hơn phần cũng có ít chút, hoàn mỹ giống như biết cái góc độ nào có thể làm cái tư thế này mới có thể mê hoặc mà hoàn mỹ như vậy.

      Hay là có thể , chẳng qua là vô tình bày ra cái tư thế ở góc độ này .

      Vậy mà, mặt ra chính là vẻ mặt làm cho Alva cảm thấy ngoài ý muốn.

      Vẻ mặt này... Tuyệt đối thể xuất mặt người mẫu khoảng chừng mười tám tuổi, cũng có bao nhiêu kinh nghiệm!

      Ngay lúc đó Al¬va muốn tin cũng dám tin.

      Mà ngay cả như vậy, mắt Al¬va vẫn cách nào dời khỏi .

      Tôi cần là đôi có cảm tình, mà phải tê dại trống rỗng giống như người ngốc... Al¬va nhớ mình từng nhiều lần nhấn mạnh với rất nhiều người mẫu tự nhận là có tuổi nghề lâu năm. Mà này...

      Ánh mắt mang con ngươi màu xanh lá, được vẽ màu tím khói, xuyên thấu qua ống kính, thực chất như yên tĩnh tươi đẹp ngưng mắt nhìn Alva.

      Al¬va muốn, chính là đôi mắt hiểu được làm sao thể tình cảm.

      Ánh đèn chiếu xuống, ánh sáng và bóng râm đan xen vào mặt , giữa mị hoặc vô hình lại để cho mọi người cảm thấy này giống như nữ vương cao quý tao nhã ngồi ở cao thể chạm tới.

      Vốn nên ống kính đặt vào vị trí nhân vật chính của buổi chụp ảnh, chính là cặp người mẫu sinh đôi xinh đẹp kia.

      Nhưng Al¬va, dường như là nghe được tiếng ca mê hoặc của biển mà tự chủ được bị mê đắm đến gần thủy thủ nguy hiểm, nhịn được mà đem cả ống kính cũng dừng trú ở thiếu nữ người.

      Nếu như người mẫu như vậy chỉ là vai phụ trong buổi chụp ảnh này, vậy...

      *********

      "A, Al¬va thân của tôi, đây là lần thứ mấy trong tối nay cậu..." Người phụ nữ mặc quần áo thời thượng lung lay ngón tay mình vừa làm móng xong, cuối cùng làm động tác tay số sáu, "A, cậu vậy mà ở trước mặt người đẹp như tôi ngẩn người suốt sáu lần!"

      Đường Du trừng trừng đôi mắt đẹp, giả vờ căm tức nhìn Al¬va trước mặt.

      " Đường xinh đẹp, chị oan uổng tôi."Al¬va hoàn hồn hề áp lực dưới ánh mắt tốt của Đường Du mà nhún nhún vai, cười , " phải là tôi đây giúp chị nghĩ nên làm sao khuyên thằng nhóc Đường Dự kia trở về giúp việc cho chị sao."

      " nhàng, em trai này của tôi nào dễ dàng khuyên được như vậy." đến chuyện khuyên Đường Dự trở về, Đường Du cũng bắt đầu buồn phiền, " vất vả mới khiến cho Tinh Quang lấy được cơ hội đại diện 'FAINT SCENT', đối phương lại là vì Đường Dự tới! Cái gì gọi là chỉ có thể do Đường Dự làm nhiếp ảnh gia!"

      "FAINT SCENT", nhãn hiệu mỹ phẩm nổi tiếng nước Pháp, ở thế giới có địa vị thể thay thế, mấy năm gần đây càng là thương hiệu đẳng cấp quốc tế, ở Trung Quốc cũng liên tục chiếm tỷ lệ thị phần trong thị trường cao cấp.

      Mấy năm này, vì chiều theo sở thích của người Trung Quốc, "FAINT SCENT" cũng cố ý chọn lựa ra người phụ nữ nổi tiếng nhất năm đại diện cho họ, nhưng biết có phải là trùng hợp hay , đến nay mới dừng chọn nhân vật vì bộ phim thành công bước lên vị trí ảnh hậu.

      "Ngôi sao điện ảnh luôn nổi tiếng hơn so với người mẫu." Al¬va tùy việc mà , " nghĩ tới năm nay lại đem quyền đại diện cho công ty quản lý người mẫu Tinh Quang của các người."

      Đường Du bất đắc dĩ thở dài cái, "Vốn còn tưởng rằng là 'FAINT SCENT' coi trọng người mẫu Lý Na của công ty chúng ta, nghĩ tới... Chính là chọn trúng cái thằng nhóc thúi kia!"

      Al¬va ngược lại cảm thấy "FAINT SCENT" coi trọng Lý Na, cho dù có quan hệ với ảnh đế Tiêu Mạc Phàm.

      " Đường xinh đẹp, chúng ta nên mau chóng gọi người chụp được hơi thở và phong cách thảo nguyên Đường Dự trở về. Nếu , cơ hội đại diện 'FAINT SCENT' mà chị mơ ước lâu có thể bị mất."

      "Cậu cho rằng tôi muốn gọi thằng nhóc kia về sao? ! Nhưng... Người kia vẫn còn sống, Đường Dự thích chụp người, người kia vừa chết, Đường Dự lại dứt khoát chỉ chụp những thứ hoa cỏ, cá chim sâu bọ kia!" Nhắc tới người kia ánh mắt Đường Du lóe lên, " là, thích chụp những thứ này ban đầu cũng nên tham gia thi đấu gì đó."

      Cái gì gọi là thi đấu gì đó, hơn nữa phải là ta muốn tên kia tham gia cuộc thi đấu này nhất đó, Al¬va run rẩy da mặt.

      Tên kia tham gia lại được quán quân cũng , còn làm cho thân phận đoạt giải nhiếp ảnh gốc Hoa trẻ tuổi nhất của ta bị đẩy xuống. Al¬va khỏi thầm, cũng may mắn chính mình tham gia sớm hơn tên nhóc kia đợt, nếu như là cùng thi đấu còn ai để ý đến ta nửa, toàn bộ đều như ong vỡ tổ mà tìm Đường Dự.

      "Chị Đường, tôi nghĩ tôi có cách làm cho Đường Dự trở về giúp chị."

      Al¬va cười, nhưng nhìn ở trong mắt Đường Du lại giống như là ta nổi lên cái quỷ kế gì.

      Hơn nữa Al¬va chỉ lớn hơn Đường Dự hai tuổi ở trong mắt cũng phải là người tốt lành gì, Đường Du hơi lo lắng, "Cậu có vũ khí bí mật gì có thể khiến Đường Dự trở về sao? Chẳng lẽ nó có nhược điểm gì ở trong tay cậu? Sao lúc trước có nghe cậu tới? Cậu xác định cậu có thế làm cho Đường Dự trở về giúp tôi lần này?"

      Đường Du hỏi liên tiếp khiến cho Al¬va cười đến càng vui vẻ hơn, "Chị Đường, chỉ có lúc nghiêm túc tôi mới có thể gọi chị là chị Đường, chẳng lẽ chị lại tin tôi như vậy?"

      Lúc bụng cậu toàn là ý xấu muốn chỉnh người khác cũng rất có lễ phép. Đường Du tức giận cười tiếng, "Tin cậu giúp đỡ chứ, mau đưa vũ khí bí mật của cậu ra, để cho thằng nhóc Đường Dự kia mau trở về chút. Chuyện này vừa thành công, tôi nhất định cho cậu bao tiền lì xì to."

      "Vậy mau chuẩn bị bao lì xì xong , tôi đối với vũ khí bí mật của mình rất có lòng tin đấy!" Al¬va đắc ý gật đầu cười .

      Nghe được trả lời như vậy, Đường Du cũng là có chút ngoài ý muốn, nhưng nhìn Al¬va bên kia chỉ nhướng mày với mình.

      *****************

      Trở lại ổ của mình là hai giờ sáng.

      Al¬va ngồi ở ghế sa lon, thậm chí là ngón tay có chút hưng phấn bấm số điện thoại di động.

      Cú điện thoại đầu tiên, Al¬va gọi được, hoặc là bên kia trực tiếp nhấn nút từ chối nghe.

      Bĩu môi, người nào đó tiếp tục hưng phấn bấm lại dãy số giống vậy.

      lần lại lần cách nào gọi được, cho đến lần thứ năm, lúc Al¬va cho là bị từ chối điện thoại được nhận.

      "Lý Tường, tốt nhất là có chuyện!" Bên đầu điện thoại kia, giọng lạnh lùng đè nén lửa giận .

      Lý Tường là tên tiếng trung của Al¬va, Al¬va cảm thấy cái tên này có chút tục, cho nên ngày thường gặp người khác ta cũng chỉ giới thiệu mình là Alva, lâu ngày liền có ai gọi cái tên Lý Tường này.

      Nhưng Đường Dự cũng là người duy nhất, từ khi biết ta đến bây giờ cũng cố chấp chỉ gọi tên tiếng trung của ta.

      Hỏi tại sao gọi ta là Al¬va, Đường Dự lạnh lùng câu "Thói quen."

      Có lúc Al¬va cảm thấy, thói quen của Đường Dự ít, thói quen lạnh lùng xa lánh với người khác, thói quen tự mình làm cơm ăn, thói quen gọi tên tiếng Trung của ta, thói quen...

      Mà duy chỉ có cái thói quen, lại làm cho thái độ với người khác có cũng được có cũng sao của Đường Dự thay đổi,

      "Đó là thói quen đáng sợ." Đường Du từng oán trách như vậy.

      Al¬va như có điều suy nghĩ cười : "Đường Dự, hôm nay lúc chụp ảnh tôi gặp được người mẫu nữ rất thú vị, cậu đoán xem, trong ống kính tôi nhìn ấy thành ai?"

      "Lý Tường, tôi muốn vào lúc nửa đêm chơi trò giải đố với ."

      Trong điện thoại truyền đến giọng lạnh lùng buồn ngủ, nghe được tâm trạng Al¬va tốt.

      biết lời kế tiếp của mình, sau khi Đường Dự nghe xong có phản ứng gì. đáng tiếc, mình thấy được.

      "Đường Dự, tôi thấy được Đan Ninh, người mẫu Đan Ninh."

      "..." Trong điện thoại liền có tiếng động.

      Sau khi im lặng lâu, Al¬va nghe được Đường Dự : "Lý Tường, gọi Đường Du chuẩn bị cho tôi vé máy bay trở về sớm nhất."

      Al¬va cười, quay đầu nhìn về phía bóng tối chìm trong đêm ngoài cửa sổ, "Tôi giúp cậu chuẩn bị xong, tôi khuyên cậu tốt nhất là bây giờ lập tức chạy tới sân bay."

      Quả nhiên, cũng chỉ có chuyện liên quan đến người kia mới có thể gợi lên hứng thú của cậu.

      Al¬va nghe tiếng cúp điện thoại truyền đến "Tút —— Tút ——", trong mắt là vẻ phức tạp có lẽ ngay cả chính mình cũng hiểu.
      Tôm Thỏ, Hale205, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :