1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      :die::die::die:hóng cảnh tra nam HL bị xử phạt ah, mang tiếng là ng đọc sách mà hanh vi cầm thú,
      misa thích bài này.

    2. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 87:
      Edit: Hà

      Nhìn Chương Hồng Lâm hôn mê bất tỉnh nằm dưới đất, Ngưng Hương vừa tức vừa bất đắc dĩ.

      Nếu như Chương Hồng Lâm thực được, nàng hận thể giết , nhưng bây giờ Chương Hồng Lâm vẫn chưa làm gì, Ngưng Hương cũng biết nên xử trí thế nào. Nếu thả Chương Hồng Lâm nàng cam lòng, nhưng phải làm sao với đây, lại là con trai của cữu cữu, nếu như cữu cữu biết được chuyện xảy ra chắc chắn trách nàng, nhưng con ruột phải chịu đau khổ, trong lòng cữu cữu phải rất buồn sao?

      Ngưng Hương xem mẹ con Thôi thị là người thân của mình, nhưng nàng thể nghĩ đến cảm nhận của cữu cữu.

      Tức nghẹn cả người nhưng biết phải làm thế nào.

      Quản Bình vừa nhìn hiểu, bởi vì quen thuộc tính cách của Ngưng Hương cho nên nàng cũng bất ngờ. Thấy bàn có chiếc khăn lau, Quản Bình vươn tới lấy, sau đó khom lưng nhanh nhẹn nhét vào miệng Chương Hồng Lâm.

      "Ngươi muốn làm gì?" Ngưng Hương hiểu hỏi, nghĩ đến thủ đoạn mà Quản Bình đối phó với tên trộm kia, nàng nhịn được : ", ..."

      "Yên tâm, ta chỉ muốn cho nếm chút đau khổ, như vậy sau này mới dám có ý đồ với ngươi nữa." Quản Bình ngẩng đầu lên , xong liền nắm tay trái Chương Hồng Lâm, Ngưng Hương thấy nàng làm gì nhưng lại thấy Chương Hồng Lâm như xác chết vùng dậy thẳng người, hai mắt tròn xoe trừng thẳng, giống như rất thống khổ.

      Trong nội tâm Ngưng Hương kinh hãi, muốn bước tới đối diện Quản Bình Quản Bình bước lên trước dùng cước giẫm nát ngực Chương Hồng Lâm.

      Chương Hồng Lâm bị đau nên tỉnh, nhưng do mê dược vẫn còn nên trong đầu khá hỗn loạn, bây giờ lại ăn cước đau, trong nháy mắt liền khôi phục chút ít thần trí. Đờ đẫn nhìn chằm chằm hai vị nương trước mắt, Chương Hồng Lâm tiếp tục nhìn sững sờ lát mới lui về sau trốn như gặp quỷ, hai tay chống xuống đất muốn đứng lên, nhưng tay trái vừa di chuyển chợt truyền đến cơn đau thấu xương.

      Chương Hồng Lâm thống khổ rút tay về, hai tay run rẩy, ý thức được xảy ra chuyện gì, tức đến bể đầu, kéo mạnh chiếc khăn trong miệng ra, trừng mắt với Ngưng Hương: "Ngươi dám bẻ gãy ngón tay ta sao!"

      là thư sinh dựa vào hai tay kiếm cơm, nàng bẻ gãy tay như bẻ gãy tiền đồ của vậy!

      Hai mắt nam nhân đầy tia máu, phẫn nộ giống như muốn ăn thịt nàng.

      Ánh mắt Ngưng Hương nhìn thẳng vào tay trái Chương Hồng Lâm, trong đó bốn ngón tay khác nhìn ra khác thường, duy chỉ có ngón tay út rũ xuống cách quái dị, hai tay Chương Hồng Lâm run rẩy ngừng.

      Ngưng Hương biết Chương Hồng Lâm rất thống khổ, nhưng nếu như có lòng dạ độc ác sao có thể rơi vào hoàn cảnh này? Huống chi Quản Bình hạ thủ lưu tình, chỉ bẻ gãy ngón út tay trái của , như vậy ảnh hưởng đến tay phải đề bút viết chữ thi khoa cử.

      "Ngươi lén lén lút lút đến nhà ta làm gì?" Ngưng Hương về phía trước bước, từ cao nhìn chằm chằm xuống Chương Hồng Lâm, đợi Chương Hồng Lâm mở miệng, nàng tiếp tục : "Chương Hồng Lâm, coi như ta nể mặt cữu cữu, lần này chỉ trừng trị ngươi như vậy là lắm rồi, lần sau còn để ta bắt được ngươi có ý đồ hại người, ta tha cho ngươi đâu. Ngươi đừng cho là ta người dễ bị bắt nạt, ngươi luôn trông cậy ta Hầu phủ giúp ngươi cầu tình, vì sao ngươi ngẫm lại nếu ngươi đắc tội với ta ta cũng Hầu phủ cáo trạng?"

      Nàng muốn có bất cứ quan hệ nào với Chương Hồng Lâm, nếu cho rằng nàng có thể nhờ vả Bùi Cảnh Hàn, nàng dùng Bùi Cảnh Hàn để dọa hoảng sợ lần.

      Chương Hồng Lâm rùng mình, chăm chú nhìn biểu muội thấy bị thương thành như vậy nhưng vẫn trấn định tỉnh táo, lần đầu tiên trong đời biết được biểu muội này còn là nương đáng thương bốn năm trước khóc lóc chạy qua nhà bọn họ quỳ xuống cầu xin vay tiền.

      Nghĩ đến phủ Trấn Viễn Hầu cao cao tại thượng, Chương Hồng Lâm cúi đầu, hít thở mấy hơi sâu rồi miễn cưỡng áp chế cơn đau đớn, khó khăn đứng lên, khom người nhìn Quản Bình cái, tận lực bình tĩnh hỏi Ngưng Hương, "Hương Nhi, nàng là ai?"

      " quan hệ gì tới ngươi." Ngưng Hương lạnh lùng , "Chương Hồng Lâm, ta với ngươi cho dù có tình cảm huynh muội gì bắt đầu từ hôm nay còn nữa, về sau ngươi đừng tới nhà ta nữa, càng được gọi nhũ danh của ta, thừa dịp trước khi ta thay đổi chủ ý lập tức rời ."

      Mỹ nhân tuy đẹp, nhưng khi thân thể chịu đả kích cùng tiền đồ bị uy hiếp, Chương Hồng Lâm cũng còn tâm tư này nữa, suy nghĩ chút rồi khẩn cầu Ngưng Hương: "Hương... Biểu muội, ta sai rồi, cuộc thi sắp tới khiến ta áp lực quá lớn, buổi sáng uống chút rượu nên nhất thời làm chuyện hồ đồ. Ta thực biết sai rồi, về sau tới quấy rầy muội nữa đâu, chỉ cầu biểu muội nể mặt cha ta bỏ qua cho ta, đừng cho thế tử được ?"

      Trong lòng Ngưng Hương bực bội, chỉ ra ngoài cửa đuổi người.

      Chương Hồng Lâm đầu đầy mồ hôi cầu xin lần nữa rồi mới rời .

      Quản Bình theo ra ngoài quan sát .

      Ngưng Hương thấy Chương Hồng Lâm để quên chiếc khăn, lông mày nàng nhíu lại.

      Quản Bình rất nhanh quay lại.

      Bốn mắt nhìn nhau, Ngưng Hương tâm tình phức tạp lời cảm ơn: "Cám ơn ngươi, nếu như có ngươi, ta..."

      " cần cám ơn, ta chỉ làm theo lệnh thôi." Quản Bình đứng ở cửa, thấy Ngưng Hương nghe nàng xong liền cúi đầu, Quản Bình cũng rủ mắt, lâu mới thấp giọng khuyên nhủ: "Dung mạo ngươi xuất chúng, bên cạnh lại có ai che chở, khi gặp phải kẻ xấu rất có khả năng gặp chuyện may. Thay vì đắc tội thế tử, bằng theo ..."

      Từ thái độ thế tử hao tâm tổn trí an bài nàng đến giám thị Ngưng Hương, ít nhất có thể thấy được thế tử đối với Ngưng Hương có vài phần lòng.

      "Ngươi đừng nữa, ta thà rằng chết cũng theo ." Ngưng Hương bình tĩnh ngắt lời nàng, ngẩng đầu, do dự chút rồi cầu xin: "Quản nương, chuyện hôm nay ngươi có đừng cho thế tử được ? bị dạy dỗ tới như vậy rồi nên ta muốn thế tử lại làm gì nữa, nếu gặp chuyện may ta sợ cữu cữu ta an lòng."

      Kiếp trước Bùi Cảnh Hàn hiểu lầm nàng cùng huynh trưởng Thẩm Du Du có tư tình, nể mặt Thẩm Du Du nên chỉ mới thầm hãm hại người nọ ngã ngựa bị què chân, nếu để cho Bùi Cảnh Hàn biết Chương Hồng Lâm cố ý muốn làm nhục nàng, Ngưng Hương biết Chương Hồng Lâm còn giữ được tính mạng hay , đến lúc đó cữu cữu lại phải đau đớn chịu tang con...

      Đương nhiên Ngưng Hương vô cùng hy vọng nàng tự mình đa tình, Bùi Cảnh Hàn vì nàng trả thù, nhưng vạn nhất xảy ra sao?

      Đối mặt với ánh mắt khẩn cầu của nàng, Quản Bình thần sắc lạnh lùng, "Nếu ta , khi thế tử nghe được từ trong miệng người khác, người chết chính là ta."

      Mặt Ngưng Hương liền biến sắc, đem lời cầu khẩn còn lại từ nuốt xuống.

      Mỗi người đều có khó xử của riêng mình, nàng thể nào vì cữu cữu mà cưỡng bách Quản Bình mạo hiểm giúp đỡ.

      Nhặt chiếc khăn mà Chương Hồng Lâm để quên vứt vào trong bếp lửa, Ngưng Hương quay trở về đông phòng, nhắm mắt lại nhưng chút buồn ngủ.

      Buổi chiều đám người Lý thị trở về, Ngưng Hương cùng Quản Bình ai đề cập đến chuyện Chương Hồng Lâm, giống như chưa từng có chuyện xảy ra.

      Ngược lại ở Chương gia, Thôi thị thấy nhi tử đạt được mục đích mà còn bị người khác bẻ gãy ngón tay, bà đau lòng vừa khóc vừa mắng, tuyên bố muốn tìm Ngưng Hương tính sổ bị Chương Hồng Lâm kịp thời giữ chặt, chịu đựng bụng oán hận đem thiệt hại bên trong cho mẫu thân. Thôi thị lại dám đắc tội phủ Trấn Viễn Hầu, nhưng lại cam lòng nuốt bụng oán ức, bà ta oán hận đập chén trà, "Chẳng lẽ buông tha nàng ta dễ vậy sao?"

      Trong mắt Chương Hồng Lâm lóe qua tia tàn, nhìn chằm chằm mảnh sứ vỡ đất : "Nương yên tâm, chúng ta cứ xem tình thế trước, cho dù năm nay báo được thù cũng ngày ta để cho nàng trả gấp bội."

      Chỉ cần Ngưng Hương cho Bùi Cảnh Hàn, vẫn có thể thi tú tài đậu trạng nguyên, vì cái gì khác, vì trở về trả thù nên nhất định mang chức quan trở về, chờ sau này Bùi Cảnh Hàn quên nha hoàn Ngưng Hương này, lại tìm nàng tính sổ, nàng chưa xuất giá càng tốt, cho dù là gả cho người khác cũng muốn nàng nhà tan cửa nát!

      Thôi thị cùng nhi tử đều nghĩ chung ý tưởng, bà cắn răng dặn dò nhi tử, "Hồng Lâm hãy cố gắng thi tốt, chúng ta cần dựa vào nàng!"

      Chờ nhi tử thi đậu vượt qua mọi người, còn có biện pháp đối phó với nha hoàn cũ của Hầu phủ sao?

      Chương Hồng Lâm nghiêm túc gật đầu, hai mẹ con lại thương lượng phen, chạng vạng tối Chương Mãn bán giỏ trở về, Thôi thị chỉ lúc nhi tử giúp bà khiêng đá cẩn thận bị đè gãy ngón tay. Chương Mãn hoàn toàn biết được nguyên do trong đó, ông gấp đến độ lo lắng, buông giỏ trong tay cất bước vào sương phòng thăm con trai.

      Ở thôn Liễu Khê, Ngưng Hương đợi đến khi trời tối cũng thấy cữu cữu đến, liền khẳng định Chương Hồng Lâm chân tướng cho ông biết.

      Ngưng Hương cũng có ý cáo trạng với cữu cữu, nghĩ đến Bùi Cảnh Hàn đối với nhà cữu cữu là mối uy hiếp lớn, nàng cũng có tâm tư vì loại chuyện nhặt này tính toán chi li. Đứng ở ngưỡng cửa phòng bếp, nàng nhìn qua phía bầu trời tây thoáng chút ánh nắng chiều, Ngưng Hương lòng hy vọng Bùi Cảnh Hàn nhanh chóng trở lại, về mới có thể đoạn tuyệt ràng, như vậy nàng cần phải lo sợ bất an nữa.

      Nhưng mà đợi vài ngày chưa đợi được tin Bùi Cảnh Hàn bên vườn trái cây của Ngô gia vào lúc thu hoạch.

      Lục Định cố ý đến thông báo cho bọn họ sáng mai cùng sang vườn trái cây.

      Thu hoạch trái cây từ buổi sáng đến hoàng hôn mỗi người được hai mươi văn tiền, tính A Mộc, cả đại gia đình thêm cả Quản Bình được sáu phần tiền công.

      Công việc tốt như vậy Lý thị mong chờ từ sớm, bây giờ cuối cùng cũng đợi đến việc, bà cao hứng nhìn Lục Định bảo đảm: "Cháu cứ yên tâm, sáng sớm ngày mai chúng ta sớm qua đó, cháu cần qua đây đón chúng ta đâu, chúng ta sang đầu thôn các cháu chờ!"

      trấn Lưu Tiên, từ thôn Đông Lâm xuất phát tương đối gần.

      Lục Định gật đầu rồi rời .

      Lý thị cười khép miệng, sờ đầu cháu trai : "A Mộc ngày mai phải cố gắng làm tốt đó nha, có tiền Đại bá mẫu phân cho cháu nửa."

      A Mộc vẫn chưa thấy cây táo hồng bao giờ, tưởng tượng đến cây đầy trái, có tiền công cũng cao hứng muốn chơi.

      nhà mọi người hưng phấn thôi, ngoại trừ Ngưng Hương, hết lần này tới lần khác nàng vẫn thể biểu ra ngoài, đỡ cho Quản Bình sinh nghi, nàng muốn ngày mai giả vờ đau bụng , nhưng lại sợ Lục Thành nghĩ ngợi lung tung đến tìm nàng.

      Buổi tối, tiểu nương lăn qua lộn lại ngủ được.

      Ngày kế tiếp khi trời vẫn còn tối, nghe thấy bên Đông viện có động tĩnh, Ngưng Hương thở dài chui ra ổ chăn. Bởi vì làm việc nên nàng lấy ra hai bộ quần áo cũ, bộ cho mình mặc, bộ cho Quản Bình. Từng người sau khi thu thập xong liền ăn điểm tâm bánh nướng áp chảo là do tối qua Lý thị làm, cộng thêm nồi cháo.

      Khóa chặt cửa, cả đại gia đình vừa vừa cười về phía thôn tây.

      Lúc này mặt trời lóe lên chút sáng nhưng người trong thôn vẫn chưa dậy.

      Vừa rẽ sang hướng thông Đông Lâm từ phía xa, mọi người thấy chiếc xe lừa đứng đối diện phía bên này.

      "Là Lục Thành tới đón chúng ta ư?" Lý thị híp mắt nhìn, đáng tiếc sắc trời mờ tối, khoảng cách xa thấy lắm.

      "A Mộc gọi tiếng thử xem." Từ Thu Nhi cười giật giây đường đệ.

      A Mộc há mồm kêu lên, giọng bé trai to ràng thanh thúy, truyền xa ra ngoài.

      " !" Đáp lại là giọng hưng phấn của A Nam.

      Lý thị ngẩn người, bà vừa lên phía trước vừa thân mật quở trách Lục Thành với người trong nhà, "Sao lại đem A Nam theo?"

      " phải là cháu nó hai nhà đều hái trái cây sao, ôm A Nam theo ai dỗ bé bây giờ?" Từ Thủ Lương cười , chỉ cần có tiền là mọi người đều vui vẻ.

      Vừa chuyện vừa tới xe xe lừa càng ngày càng gần.

      "Bá phụ, bá mẫu, sao mọi người dậy sớm như vậy?" Lục Thành tinh thần sảng khoái, giọng sớm theo gió truyền tới.

      Ngưng Hương núp ở sau lưng Đại bá mẫu, nghe được giọng người xa cách hơn mười ngày, nàng vừa ngọt ngào lại vừa khẩn trương, vụng trộm nhìn về phía Quản Bình.

      Nàng ta có nhìn ra được ?
      Yên Hoa, td2n, Lim-040336 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Mong 1 màn ngọt ngào
      And ngược nặng tra nam chl
      misa thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đúng là chưa đổ ông nghè đe hàng tổng, thi còn chưa đậu mà nghĩ hại người, chờ bị ngược tra nam CHL:die::die::die::die:
      misa thích bài này.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Ta thich. Ta thich nang lam
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :