1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xem ra anh rất có tiền - Lâm Miên Miên (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Xem ra rất có tiền!
      Tác giả: Lâm Miên Miên
      Convert: Gachuaonl Tàng Thư Viện
      Sắp chữ: Tiểu Di

      Giới thiệu:​

      tai họa bị nhóm phi tần hậu cung nghiến răng nghiến lợi mắng qua vô số lần, Tô Yên sau khi xuyên cảm thấy đám tiểu kỹ nữ kia trù ẻo quả nhiên sai.

      Người tốt sống lâu, tai họa lưu ngàn năm.

      Mặc kệ ở thời đại nào, đều muốn ôm chặt bắp đùi to nhất thả.

      Nhìn tới nhìn lui, chỉ có bắp đùi của ông chồng vàng tiện nghi của là to nhất.
      Last edited by a moderator: 3/11/16

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1

      Đèn vừa lên rực rỡ, vốn là thời khắc náo nhiệt nhất trong thành phố, người làm lơi lỏng về, ngày sống về đêm mới vừa bắt đầu, Tô Yên lại sớm tắm rửa xong chuẩn bị ngủ, dì hầu hạ nhìn loại tình huống như thế này còn hiếm lạ, trong lòng còn có chút vui vẻ yên tâm, hồi trước phu nhân làm việc và nghỉ ngơi quá có quy luật, mỗi ngày đều là rạng sáng mới ngủ, khí sắc thể nào tốt, hai ngày nay sắc mặt xem ra lại hồng nhuận ít.

      Sau khi đưa mắt nhìn dì xuống lầu, Tô Yên mới trở tay đóng cửa lại, đứng tại ngưỡng cửa nhìn ngắm đèn trong phòng, mặt tràn ngập hiếu kỳ cùng hưng phấn.

      Lúc nhìn hướng giường lớn trong phòng ngủ, nhếch miệng cười cười, xác định bốn phía đều có người, chạy chậm vọt tới, ngã ở giường, cảm thụ dưới thân mềm mại, xoay người lại, nhìn đèn treo thủy tinh trần nhà, nhịn được thấp giọng thở dài: "Tuy là có chút cổ quái, nhưng mình thích."

      Nguyên cho rằng đèn trong cung của mình đủ sáng, nghĩ đến tại tùy ý cây đèn nào trong gian phòng này so với đèn cung đình đều tốt hơn nhiều, Tô Yên ngửi mùi thơm nhàn nhạt chăn, nghĩ đến chuyện trong cung, trong lòng lại sinh ra vài phần phiền muộn.

      Mắt thấy lập tức dưới người vạn người, lại tại ở trong lúc mấu chốt phát sinh biến cố, mũ phượng khăn quàng vai làm theo thân người mình xem ra là cần sử dụng đến. Lần này lật thuyền trong mương, suy nghĩ nát óc cũng có nghĩ thông rốt cuộc cái người tài hơn bậc đó là ai, bất quá trong lòng Tô Yên cũng mơ hồ thả lỏng, hoàng thượng đối với rất tốt, nhưng hiểu được, ngài bắt đầu hi vọng có thể có được tình tương đồng, mà loại hồi báo này, căn bản muốn cho.

      Từ khi tỉnh lại đến bây giờ cũng sắp tuần, nên hiểu đều hiểu , biết đây là mượn xác hoàn hồn hay là Trang Sinh mộng điệp, dù sao có thể xác định là tại triệt triệt để để biến thành người khác, thậm chí cũng còn ở cái thời đại đó.

      Làm cảm thấy nghi hoặc là dung mạo còn có tên gọi của cỗ thân thể này thế nhưng cùng giống nhau như đúc, trong này có liên hệ gì, còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, bất quá bây giờ rảnh bận tâm cái vấn đề này, trước hết phải thích ứng hoàn cảnh tại nhanh chút mới đúng.

      Tô Yên là người thắng cuộc trong tranh đấu hậu cung, tố chất tâm lý cùng với năng lực phân tích tình của đều là hạng nhất, đối mặt loại tình huống này, cũng đến mức rối bời.

      đếm ngón tay tính chút tin tức mấy ngày này quan sát được, cũng xem như có thu hoạch, tại thời đại này kết hôn, chẳng qua là ông chồng tiện nghi của đến nay còn chưa lộ diện, từ trang trí căn nhà và thức ăn mấy ngày nay xem xét, người gả cho phú cũng quý.

      Điều này làm Tô Yên phi thường vừa lòng, chí ít lo ăn mặc.

      Người khác đều là bước nhìn bước, còn Tô Yên là xem bước, chờ xác định con đường này đủ bằng phẳng mới bước bước.

      Hôm nay Giang Cảnh Xuyên vừa xuống máy bay liền trực tiếp tới bữa tiệc, uống đến say mèm, được trợ lý đỡ lên xe ngồi ở ghế sau.

      Trợ lý Tôn Nham Bình giọng hỏi: "Giang tổng, đến căn hộ Thành Bắc hay sao?"

      Chuyện này còn chưa dám lướt qua ông chủ trực tiếp quyết định.

      Giang Cảnh Xuyên đóng chặt đôi mắt, cũng biết có nghe Tôn Nham Bình chuyện hay , câu đều .

      Tôn Nham Bình cắn chặt răng với tài xế: " Hi Sơn biệt thự, lái xe chậm chút."

      cảm thấy mình làm trợ lý cũng coi là có lo lắng đề phòng, đặc biệt là gặp loại chuyện này, hoàn toàn là gặp khó, tuy rằng Giang tổng kết hôn, nhưng ai biết tình cảm giữa và Giang phu nhân cũng tốt, bằng cái ngôi sao nữ thanh thuần kia làm sao dám đối ngoại tuyên bố ta cùng Giang Cảnh Xuyên là bạn bè?

      Làm trợ lý của Giang Cảnh Xuyên, dù là Tôn Nham Bình cũng hiểu ràng, cuộc sống riêng tư của Giang Cảnh Xuyên phi thường sạch nghiêm túc, muốn là trung thành với vợ cũng phải, dù sao đối với Giang phu nhân cũng là nóng lạnh, nhìn giống là vợ chồng, càng giống là người lạ.

      Tô Yên ngủ mê mệt bị người đánh thức, mắt lim dim nhìn dì Vương, đầy mặt vui.

      Dì Vương thấy Tô Yên như đứa bé, buồn cười, nhưng nghĩ tới chính , nhịn được kích động : "Phu nhân, tiên sinh trở về, ngài nhanh chóng tới chiếu cố tiên sinh!" Suy nghĩ chút, lại bổ sung : "Phu nhân, người đừng trách tôi lắm mồm, Giang gia này vẫn là do tiên sinh định đoạt, người vẫn phải..."

      Tô Yên triệt để tỉnh táo lại, nghĩ, dì Vương đại khái là muốn bợ đỡ lấy lòng ông chồng tiện nghi của mình .

      Bất quá việc này, cho dù bà , cũng làm.

      Đối với Tô Yên mà , ôm bắp đùi thực khó, trước kia cũng ôm bắp đùi hoàng thượng cùng thái hậu, như vậy mới ở trong hậu cung như cá gặp nước tiêu sái thôi, tại tuy biến thành người khác, nhưng vẫn là nghề cần làm mỗi phút.

      Cái khác có thể thạo, nhưng ôm bắp đùi còn là phi thường thuận tay.

      Kịp thời xác nhận, Tô Yên liền phủ thêm áo choàng ngủ, cùng dì Vương cả mặt vui vẻ yên tâm xuống lầu.

      Xuống nhà liền nhìn thấy mấy người đứng trong phòng khách, nhận ra quản gia, theo ánh mắt khẩn trương của quản gia nhìn qua chỗ đó, Tô Yên lập tức liền đoán được cái người uống say là ông chồng nhà mình, sau khi nhận ràng tình thế, Tô Yên lập tức nghênh đón, đỡ cánh tay Giang Cảnh Xuyên, giọng ôn nhu làm người ở đây đều giật mình, " có sao chứ? Này là như thế nào?"

      Tôn Nham Bình gặp Tô Yên vài lần, nhưng mỗi lần nhìn , phản ứng đều chậm nửa nhịp, khi trở về nhà sau mỗi lần gặp , lắc đầu cảm khái, Giang phu nhân này quá đẹp, làm sao Giang tiên sinh điểm phản ứng cũng có? Thậm chí còn ác thú vị phán đoán Giang Cảnh Xuyên phương diện kia có được hay .

      Mấy lần trước kinh diễm, cũng bằng lần này chấn kinh.

      Ở trong ấn tượng của , Giang phu nhân đối với Giang tiên sinh là lạnh lùng, đôi vợ chồng này xem ra sợ là so với người lạ còn muốn lạnh hơn mấy phần đâu. tại quan tâm trong giọng của Giang phu nhân lừa được người, chẳng lẽ là trước đó có hiểu lầm cái gì?

      Sau khi quản gia và dì Vương kinh ngạc, lực chú ý lại rất mau thả người Giang Cảnh Xuyên.

      Sau cùng, quản gia giúp Tô Yên đỡ Giang Cảnh Xuyên vào trong phòng ngủ, Tô Yên ra tầng mồ hôi mỏng, hướng quản gia cười : "Ông xuống trước , trong này có tôi là được."

      Quản gia sững sờ chút, còn cho rằng là lỗ tai mình có vấn đề, bất quá cũng nhẫn nại gì, sau khi cẩn thận từng bước ra khỏi phòng ngủ, giống như là đạp lên gió trở lại phòng mình, cũng quản tại là giờ nào, vội vàng bấm số điện thoại báo tình huống.

      Tô Yên nhìn khuôn mặt Giang Cảnh Xuyên, lúc trước cũng nhìn qua bộ dạng thế nào ở trong tấm ảnh, dì Vương rất đẹp trai, Tô Yên lại cảm giác gì, quan tâm bộ dạng người đàn ông có đẹp hay cũng quá nông cạn, vẫn là lưu ý quyền thế còn có của cải trong tay còn có so sánh vài điểm nội hàm.

      Sau khi đút nước mật ong cho Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên liền chạy vào phòng tắm, cầm khăn lông ướt tùy ý xoa xoa mặt , cởi quần áo tháo giày tất, tùy ý đem chăn hướng người đắp, liền tính quản nữa, lại chạy vào phòng tắm tắm rửa cái, nhìn cánh tay trơn bóng trắng nõn toàn là bọt thơm, tâm tình xấu của Tô Yên bởi vì mộng đẹp bị cắt đứt cuối cùng tốt lên rất nhiều.

      Từ phòng tắm ra, nhìn đến giường lớn Giang Cảnh Xuyên khép hờ mắt nhìn mình, vẻ mặt Tô Yên rất là trấn định, khẩn khoản qua, ngồi ở bên giường, khẽ nghiêng người, giọng hết sức , mặt quan tâm : " tại có khỏe ? Có thoải mái ?"

      Nếu là say đến bất tỉnh nhân mới là tốt, như vậy lập tức có thể ngủ.

      Giang Cảnh Xuyên uống rượu, thân thể có chút nóng lên, lại nhìn Tô Yên, tuy rằng nhìn bộ dáng , đầu óc cũng có chút thanh tỉnh, nhưng trong lòng vẫn là biết, đây là bà vợ nhà mình, khó chịu hừ tiếng, trở mình lại, lưng đưa về phía Tô Yên.

      Tô Yên nhìn như vậy, trong lòng tuy có chút bình tĩnh, nhưng vẻ mặt chút cũng thay đổi, bò lên giường, tay vịn bả vai Giang Cảnh Xuyên, ấm giọng : "Có phải là nhức đầu hay ? Có muốn uống chút nước mật ong ?"

      "Phiền." Giang Cảnh Xuyên nhức đầu muốn chết, khẽ hừ tiếng, bất quá lần này xoay người lại, nâng mí mắt lên, lườm Tô Yên cái.

      Ở trong hậu cung, với kinh nghiệm ứng phó hoàng thượng cùng thái hậu, Tô Yên có thể sống sờ sờ nhịn thành Ninja rùa, lúc này Giang Cảnh Xuyên nháo tiểu tính tình hoàn toàn tính là cái gì, cẩn thận suy nghĩ, quản người nhà cỗ thân thể này tới cùng là ai, xem trước mắt, chỉ có thể dựa vào ông chồng tiện nghi này, nghĩ vậy, Tô Yên cười càng thêm ôn nhu, đối với người có thể ôm bắp đùi là phi thường có kiên nhẫn.

      Tô Yên từ tủ đầu giường cầm lấy khăn lông ướt, cẩn thận lau mặt Giang Cảnh Xuyên, sau khi chà xát xong, Giang Cảnh Xuyên mở to mắt, nhìn Tô Yên, vẻ mặt có chút mờ mịt cùng nghi hoặc.

      Tô Yên lại kéo tay , khóe miệng ngậm cười, cẩn thận mà ôn nhu chà tay , lần này gì thêm.

      Nào biết làm xong này hết thảy, lúc chuẩn bị xuống giường, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên bắt lấy cánh tay , trong ánh mắt chứa vài cảm xúc khác lạ, Tô Yên chút cũng xa lạ ánh mắt như vậy, tuy rằng trong lòng có chút thoải mái, nhưng nghĩ đều thành thân, loại chuyện này thích ứng sớm so với thích ứng muộn tốt hơn.

      Nghĩ vậy dịu ngoan nằm xuống, chậm rãi tựa vào lòng Giang Cảnh Xuyên.

      Ở thời điểm Giang Cảnh Xuyên đè ở người , nhìn đèn treo thủy tinh, nhắm hai mắt lại, chần chờ hồi, cũng thăm dò vươn tay xoa lưng .

      Sau khi trải qua kinh nghiệm như vậy, sớm minh bạch, sống tốt thế giới này trọng yếu hơn hết thảy.

      Giang Cảnh Xuyên hoàn toàn là dựa vào rượu làm theo bản năng thân thể, chỉ cảm thấy cùng người dưới thân đụng chạm như vậy, nhức đầu liền giảm bớt nhiều.

      Khi dưới thân truyền tới đau đớn, hơn nữa cảm giác còn càng lúc càng mãnh liệt, Tô Yên quên kêu đau, bởi vì hoàn toàn mờ mịt.

      Lý luận tri thức thập phần phong phú, giờ phút nàyTô Yên hoàn toàn trợn mắt há mồm.

      Sau khi đợi hết thảy bình tĩnh, Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại, dùng hết sức lực phen đẩy Giang Cảnh Xuyên ra, cũng chẳng quan tâm giờ phút này hai người mảnh vải, xốc chăn lên, thấy chút vết máu khăn trải giường, chỉ cảm thấy cái cự lôi đỉnh đầu mình nổ ra, Tô Yên dám tin tưởng nhìn Giang Cảnh Xuyên nhắm mắt thở sâu ——

      Ai tới cho biết, thế nhưng cỗ thân thể này là... lần đầu?!
      Hale205, ly sắcPhương Lăng thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2

      Cho dù Tô Yên bụng nghi ngờ giải thích được, nhưng vẫn chịu được hồi vận động kịch liệt vừa mới trải qua, mí mắt trở nên nặng nề, trước khi ngủ còn quên nằm vào lòng Giang Cảnh Xuyên, còn đem tay khoát lên ngang hông của mình, lúc này mới vừa lòng ngủ say.

      Dì Vương cùng quản gia còn chưa ngủ, ngồi hóng mát ở trong sân, mang theo hai đĩa đậu phộng uống chút rượu.

      Quản gia uống ly rượu , chép chép lưỡi : "Xem ra phu nhân nghĩ thông."

      Dì Vương tiếp lời: "Đúng vậy, nghĩ thông tốt. Sau khi lấy chồng sao, phải là cùng ông xã sống qua ngày sao, tôi nhìn phu nhân giống là người ngu xuẩn."

      Vốn là dì Vương ở nơi riêng tư loại lời này là phi thường thích hợp, bất quá bởi vì quan hệ tốt với quản gia, cho nên quản gia khi nghe tuy rằng nhíu mày, nhưng cũng quở trách bà.

      Dì Vương là có suy tính của mình, tại xem như là bà theo phu nhân, nếu phu nhân ở tại Giang gia gót chân thăng bằng, theo đó mặt bà cũng có ánh sáng, Giang Cảnh Xuyên là người thừa kế duy nhất của Giang gia, nếu như quan hệ của phu nhân cùng Giang Cảnh Xuyên tốt lên, từ này về sau địa vị của bà phải nước lên thuyền lên sao.

      Cũng may là phu nhân này phải người ngu xuẩn, cùng Giang Cảnh Xuyên quan hệ tốt, lại sinh ra con trai con , về sau bà có thời điểm phong quang sao?

      Nghĩ tới tương lai tốt lành, dì Vương cũng rót cho mình ly rượu, khi xuống bụng cảm thấy ngây ngất.

      Ngày hôm sau khi Giang Cảnh Xuyên tỉnh lại, trong nháy mắt mơ màng, ánh mắt từ trần nhà di chuyển đến cánh tay mình, là để trần, cảm giác dưới thân mềm mại xúc cảm, tập trung nhìn kỹ, liền thấy Tô Yên ngủ say sưa, tửu lượng của Giang Cảnh Xuyên cũng tốt, bình thường cũng uống rượu, đêm qua là bữa tiệc của em, thoát khỏi, liền uống mấy cốc, sau đó uống say liền như đứa con nít, nhưng làm đàn ông, đối với tình huống trước mắt, vẫn là biết hai.

      Giang Cảnh Xuyên cẩn thận rút tay mình ra, tiếp theo nhấc chăn nhìn vào bên trong, nhất thời liền lờ mờ, lần nữa nằm xuống, vươn tay nhéo nhéo mi tâm, cũng biết là say rượu hay là thế nào, chỉ cảm thấy nhức đầu thôi.

      Chính vào lúc này, cảm giác người trong lòng động đậy, thân thể vô ý thức căng thẳng, biết Tô Yên là muốn gả cho , chỉ là bởi vì vài nguyên nhân thể trở thành Giang phu nhân, Giang Cảnh Xuyên ra cảm thấy thất lạc, trái lại cho rằng như vậy rất tốt, bản thân cũng mong đợi gì ở hôn nhân, cũng cho rằng mình trở thành người chồng tốt, thái độ giống như Tô Yên vậy lại làm rất vừa lòng.

      Nhưng chuyện tối hôm qua tới cùng là thế nào cũng biết, nhìn trước mắt, dự đoán khả năng lớn nhất chính là say rượu sau đó loạn tính, cái khác xác định, nhưng khi Tô Yên tỉnh lại chừng cùng quậy trận lớn, mấu chốt là chuyện này đuối lý, nghĩ đến đây Giang Cảnh Xuyên cảm thấy đầu mình càng đau.

      Tính cách Tô Yên thế nào biết, bất quá biết , Tô Yên rất thích , vốn còn nghĩ, ấy thích , cũng thích ấy, như vậy là tốt nhất, cho nên bình thường thời gian sống ở chỗ này cũng nhiều, nghiêm chỉnh mà , thời điểm hai người cùng xuất là rất ít, vốn Giang Cảnh Xuyên ở trước mặt Tô Yên rất có sức lực, giờ phút này thực là hoảng hốt, vội vàng tự giác cách xa chút.

      Quậy liền quậy , dù sao là có lỗi với .

      Tô Yên mở to mắt, cảm thấy người có chút đau, những năm trải qua ở hậu cung kia, diễn kịch sớm liền thành bản năng của , vừa nhìn thấy Giang Cảnh Xuyên, hướng ôn nhu cười cái, " tỉnh rồi? Đầu còn đau hay , muốn em xoa bóp cho ?"

      Giang Cảnh Xuyên như gặp quỷ nhìn Tô Yên, màn phát sinh trước mắt hoàn toàn vượt qua thực tế, Giang Cảnh Xuyên cho rằng mình còn nằm mơ, liền dấu vết thò tay bấm đùi mình cái, cảm giác đau nhức, lại như cũ mặt đổi sắc hỏi: "Em thế nào?"

      Bệnh thần kinh sao?

      đều chuẩn bị tốt Tô Yên đại náo trận, thậm chí chừng còn tát cái, nghĩ kỹ, nếu như quăng bàn tay vào mặt , cũng so đo với , dù sao là làm sai, nơi nào nghĩ đến thế nhưng còn lời hỏi đầu còn đau hay , còn xoa bóp cho ?

      Cả người Giang Cảnh Xuyên đều khỏe.

      Tuy Tô Yên cảm thấy thân thể quá thoải mái, nhưng vẫn làm tư thế gắng sức muốn đứng lên hầu hạ , miễn cưỡng cười cái, " chờ em chút, em xuống bưng chén nước ấm lên cho ."

      Giang Cảnh Xuyên là muốn ngăn cản , nhưng bất đắc dĩ thế giới quan bị đổi mới, nhất thời phản ứng kịp, chờ lúc tinh thần phục hồi lại, Tô Yên phủ thêm áo choàng ngủ rời khỏi, cẩn thận liếc chút vết máu khăn trải giường, tâm tình có chút phức tạp, mặc kệ Tô Yên tới cùng là thế nào, nhưng loại tình huống trước mắt này, khẳng định là phải có bày tỏ.

      Giang Cảnh Xuyên cũng mặc áo ngủ, đầu tóc lộn xộn vội vàng theo, bước chân của so với lớn hơn, rất nhanh đuổi kịp Tô Yên ở hành lang, giữ chặt , thấp giọng : "Em nghỉ ngơi trước, tốt hơn nhiều, cần để ý đến ."

      Tiểu nhân trong lòng Tô Yên nhảy lên, kỳ có chút thích sạch , trước kia ở trong cung cũng vậy, người khác chạm vào giường , cho dù là hoàng thượng hay thái hậu, đều lập tức thay đổi sạch , tối hôm qua cũng muốn đổi khăn trải giường, cuối cùng đổi mặt là Giang Cảnh Xuyên ngủ quá say, về phương diện khác chính là tiểu tâm cơ của .

      Chính là muốn cho thấy hành vi dã man của tối hôm qua, tốt nhất bởi vậy thêm thương tiếc càng tốt, dù sao đàn ông đều như vậy phải sao, trắng ra, lấy được trinh tiết của phụ nữ cho rằng đây là chuyện đặc biệt quang vinh.

      Được rồi, liền cho trộm vui, cho đắc ý .

      Tô Yên vừa rồi hết sức chậm, chính là vì chờ Giang Cảnh Xuyên đuổi theo, nếu như đuổi theo cũng quan hệ, đợi lát nữa liền ra vẻ bộ dáng càng thêm mong manh chịu nổi gió rót nước cho uống cũng tốt.

      Lúc này đạt tới mục đích, Tô Yên cũng cự tuyệt, nhàng gật đầu, "Được, em mộc... ừ, tắm rửa."

      Nhìn Tô Yên trở lại phòng ngủ, cho đến khi nhìn thấy bóng lưng , Giang Cảnh Xuyên xoa xoa tóc mình, cảm thấy mình có chút nhìn thấu Tô Yên.

      Giang Cảnh Xuyên tắm trong phòng dành cho khách, chờ thay thân tây trang nhàng sảng khoái đến trước bàn cơm, Tô Yên mặc thân váy dài chiffon màu xanh lá thẫm, tóc dài tùy ý thả ở đầu vai, xuống cầu thang.

      Tô Yên rất đẹp, Giang Cảnh Xuyên vẫn luôn biết , cho dù trước đó nhìn thấy mặc áo cưới chầm chậm về phía , cũng làm thất thần như lần này.

      da trắng tướng đẹp, đôi mắt cất nước, giờ phút này tư thái như vậy, so với lúc trước càng lộ vẻ quyến rũ động lòng người hơn chút.

      Tô Yên nhìn thấy trong mắt Giang Cảnh Xuyên ánh mắt quen thuộc, nhất thời tâm lý thăng bằng rất nhiều, mà, cỗ thân thể này giống như có hoa dung nguyệt mạo, làm sao Giang Cảnh Xuyên này có thể chút cảm giác đều có, Tô Yên phải rất tán thành lấy sắc hầu người, đồng thời trong lòng cũng ràng, dưới gầm trời này người nào thích mỹ nhân, khi nam nhân đối mặt với mỹ nhân, luôn thêm mấy phần kiên nhẫn.

      Dì Vương là người từng trải, liếc mắt liền nhìn ra khí giữa hai người này có chút ái muội, con ngươi vừa chuyển, nghĩ thầm đêm qua khẳng định phát sinh ra chuyện gì, bà kéo ghế dựa ra, múc thêm chén cháo nữa cho Tô Yên, ân cần cười : "Phu nhân, tiên sinh chờ lúc rồi."

      Chờ lúc Tô Yên cúi đầu mở miệng húp cháo, dì Vương lại ra vẻ chú ý với Giang Cảnh Xuyên: "Tiên sinh, tối hôm qua phu nhân rất lo lắng cho cậu, buổi tối đều bận rộn đấy."

      Dì Vương cũng xem như người làm có lai lịch ở Giang gia, cho nên lúc này loại lời này cùng Giang Cảnh Xuyên cũng là quá phận.

      Tô Yên có chút tán thưởng nhìn dì Vương cái, đúng, chính là tiết tấu này, tiếp tục giữ vững, có vài lời ra khó tránh khỏi có vẻ tranh công, nếu do người khác ra giống.

      Nếu là bình thường, Giang Cảnh Xuyên khẳng định tin tưởng, nhưng trải qua buổi sáng như vậy, nửa tin nửa ngờ.

      mang đầy bụng tâm ăn bữa sáng, tất cả đều phán đoán Tô Yên tới cùng là muốn làm cái gì, chẳng lẽ nào muốn tiền? đúng, với tiếng là được a, đáng như vậy, rốt cuộc có mục đích gì?!

      hồi trầm mặc dùng bữa sáng qua , Giang Cảnh Xuyên cũng chuẩn bị đến công ty, Tô Yên tự mình đưa đến cửa, còn làm bộ làm tịch kiễng chân chỉnh chút cổ áo cho , trong ánh mắt kinh ngạc của Giang Cảnh Xuyên, nhếch miệng cười : "Hôm nay có trở về ?"

      Giang Cảnh Xuyên tự giác gật đầu.

      Chờ khi phản ứng kịp, thấy mặt Tô Yên toàn là tươi cười thích thú thỏa mãn, trong khoảng thời gian ngắn cái gì muốn cũng đều nên lời.

      Tô Yên có được trả lời như vậy, cũng vừa lòng, chỉ cần có thể trở về liền tốt, như vậy mới có phương tiện để trước mặt tạo ra hảo cảm.

      Dì Vương gần xa khỏi nhắc nhở , tại muốn nghĩ sống tiêu sái, Giang Cảnh Xuyên mới là mấu chốt.

      Dù sao có câu của dì Vương tần suất xuất rất cao —— Giang gia vẫn là do tiên sinh định đoạt.

      Nàng nhưng là phi thường thận trọng.

      Khi Giang Cảnh Xuyên ngồi xe vẫn có chút mờ mịt, chẳng lẽ nửa năm trước đều là ảo giác của sao? Tô Yên phải là thích , phải là còn mong đừng xuất trước mặt sao? tương kính như băng đâu? tự ai nấy chơi đâu?

      tại là muốn thay đổi điều lệ đặt ra sao?

      Tài xế cũng phát giác hôm nay giống thường ngày, cũng là người rất có ánh mắt, giờ phút này vui tươi hớn hở ôm bắp đùi, "Giang tổng, tình cảm của ngài cùng Giang phu nhân thực tốt, phu thê tình thâm nha."

      Tuổi còn trẻ liền mắt mù thực sao? Ai biết Giang tiên sinh cùng Giang phu nhân còn bằng người xa lạ đâu.

      Lời này của tài xế lại đánh thức Giang Cảnh Xuyên, đột nhiên ý thức được, căn bản là hiểu Tô Yên, tại xem ra, trước kia Tô Yên đều là giả vờ? muốn làm cái gì?

      Trước khi kết hôn, , phải nên là, trước hôm nay, Giang Cảnh Xuyên đều ôm lấy mong đợi gì trong hôn nhân, dù sao chỉ cần làm người già trong nhà vui vẻ là đợc rồi, sớm nghĩ xong, đối với Tô Yên, nên cho thứ cũng thiếu , hai người cứ như vậy mặt hợp tâm hợp sống qua ngày cũng được.

      Nhưng loạt hành động hôm nay của Tô Yên làm Giang Cảnh Xuyên mờ mịt đồng thời phát mình cũng bài xích như vậy.

      Tia sáng trong đầu Giang Cảnh Xuyên lóe lên, đột nhiên nghĩ đến đáp án.

      Trước đây Tô Yên cố ý giả vờ lạnh lùng như vậy, xem ra là vì hấp dẫn chú ý của .

      A.
      Hale205Phương Lăng thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3

      Chờ sau khi Giang Cảnh Xuyên , Tô Yên mới đầy bụng tâm quay lên ban công của phòng ngủ, nhờ dì Vương chuẩn bị bánh quy bơ cùng trà ướp hoa, bắt đầu hồi tưởng chuyện phát sinh ngày đêm này.

      Ngày hôm qua quá mệt mỏi, có tinh thần nghĩ sâu, tại suy nghĩ, đôi vợ chồng này chung sống rất có vấn đề, từ lời mấy ngày qua của dì Vương có thể phân tích ra được, bọn họ kết hôn sắp nửa năm, chẳng lẽ khoảng thời gian này đều là phân giường ngủ? Vì sao vậy?

      Nếu Giang Cảnh Xuyên đối với mình có hứng thú, hình như cũng rất có khả năng, đàn ông đều đức hạnh nha, bày đặt người vợ như hoa như ngọc như vậy đụng vào, đó là có vấn đề ? Tối hôm qua xem ra, Giang Cảnh Xuyên cũng có vấn đề a.

      Chẳng lẽ hết thảy nguyên nhân đều tại người nguyên thân sao? Giang Cảnh Xuyên cũng tuấn tú lịch , cùng ngắn ngủi chung đụng, Tô Yên cũng nhìn ra được, là người rất kiêu ngạo, cũng có tiền vốn cao ngạo, nếu như là nguyên thân cho đụng vào, người giống như , khẳng định cái gì đều phản ứng lại .

      Như vậy, vấn đề là, nguyên thân gả cho Giang Cảnh Xuyên, lại vì sao bài xích ?

      Tô Yên mơ mộng loạt hận tình thù, càng mơ mộng trong lòng liền càng nắm chắc, dứt khoát liền nghĩ, chuyện này chậm rãi biết ràng, dù sao cũng xen vào chuyện xưa giữa nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên, tại trọng yếu nhất vẫn là thăm dò ràng tài lực của Giang Cảnh Xuyên, lại suy nghĩ cần tiếp tục tăng giá trị hảo cảm để ôm bắp đùi hay .

      Nếu Giang Cảnh Xuyên là tên khốn , hoặc là , tại thời đại này, tài sản của lại tính là cái gì, vậy ly hôn là tốt nhất.

      Vô luận là thời đại nào, sau khi bảo đảm trôi giạt khắp nơi, nên nghĩ thế nào có được cuộc sống sinh hoạt tiêu sái qua ngày, trước đây là chủ nhân hình trong hậu cung, nếu thể nào sống thêm lần nữa, nếu sống cuộc sống của người bình thường, ngại quá, đối với cuộc sống bình thường ấm áp giản dị thực ra có hứng thú gì.

      Gần mười ngày sinh hoạt này làm Tô Yên khôi phục đầy đủ tỉnh táo thong dong, tuy là cũng xem như chết lần, nhưng thứ trong khung xương muốn theo đuổi vẫn thay đổi, nếu biến thành Tô Yên này, như vậy, từ giờ trở , liền vì bản thân mình suy tính.

      Mười ngày này Tô Yên cũng rảnh rỗi, ngay từ đầu thấy nhân vật xuất trong TV chuyện, thực bị giật nảy mình, bất quá mặt biểu ra, tại có việc liền làm tổ ở ghế sofa xem phim bộ, còn cảm thấy rất có ý tứ.

      Như cảm thấy đây là nhìn xem cuộc sống của người khác.

      Khi xem hai bộ phim truyền hình, Tô Yên cũng học được số thứ, vốn thông minh, trước kia đọc sách cổ binh pháp, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, đó cũng là đủ xem, chí ít kỹ năng khắp người cộng lại vẫn là có thể nháy mắt giết phi tần hậu cung trong giây, có kỹ năng, thêm vào đầu óc xoay chuyển nhanh, học đông tây còn là phi thường nhanh chóng.

      Cũng là bởi vì xem phim truyền hình, biết căn nhà tại là rất quý rất xa hoa, hôm qua thời điểm trời xế chiều ăn cơm xong tản bộ, ở trong garage còn thấy mấy chiếc xe, tạm thời chỉ có thể trông mong chút tài sản này của Giang Cảnh Xuyên, kế tiếp phải tìm cơ hội nhìn xem chỗ làm việc.

      cũng phải bắp đùi người nào cũng đều ôm, dù sao cũng phải đánh giá chút đáng giá hay .

      Tô Yên rất thích cái thời đại này, là đèn và giường còn có phòng tắm đều làm rất hài lòng, hai là thức ăn ở đây càng mỹ vị, sau khi ăn xong cơm trưa, lại trở lại phòng ngủ xem phim truyền hình, dì Vương đều hết cách với , lắc đầu xong cũng trở lại phòng mình đánh giấc ngủ trưa.

      Sau khi Giang Cảnh Xuyên xử lý xong chuyện tay, tự nhiên nghĩ đến Tô Yên, việc này hiếm lạ, tối hôm qua mới cùng tiếp xúc thân mật qua, đối với tự nhiên là để ý, Giang Cảnh Xuyên nhìn điện thoại cố định do dự hồi lâu, nghĩ gọi điện thoại hỏi chút thân thể có thoải mái , nhưng lại nhún nhường được, cuối cùng cắn răng bấm điện thoại cố định ở phòng khách, là quản gia tiếp điện thoại.

      Sau khi kéo vài chuyện có hay đều được, Giang Cảnh Xuyên ra vẻ để ý hỏi: " ấy ra khỏi nhà rồi à?"

      Quản gia ngay từ đầu còn phản ứng kịp, sững sờ chút, sau khi ý thức được Giang Cảnh Xuyên ấy là Tô Yên, vội vàng trả lời: " có, phu nhân trong phòng ngủ, cần tôi kêu phu nhân nghe điện thoại ?"

      Giang Cảnh Xuyên vốn nghĩ, nếu như là Tô Yên tiếp điện thoại, có thể thuận tiện cùng tâm , nhưng để phát chủ động tìm , ", cần. Tôi chỉ là hỏi chút mà thôi."

      Quản gia vui tươi hớn hở : "Gần đây phu nhân mỗi ngày đều ở trong nhà, chính là ăn cơm tối xong tản bộ khu phụ cận biệt thự."

      Giang Cảnh Xuyên nghe cảm thấy hiếm lạ, trước kia quan tâm Tô Yên, nhưng cũng biết, giống , cơ hồ cũng là ở nhà, tại thế nhưng mỗi ngày đều sống ở trong nhà cũng ra cửa? Thực là kỳ, hỏi: "Mỗi ngày ấy ở trong nhà làm cái gì?"

      "Tôi cũng là nghe dì Vương , mấy ngày nay phu nhân đều trong phòng ngủ xem truyền hình." Quản gia cũng hiếu kỳ a, bất quá cho dù hiếu kỳ, đó cũng là phu nhân, đối với chuyện của phu nhân, nên lắm mồm.

      "Xem truyền hình?" Giang Cảnh Xuyên đều dám tin tưởng lỗ tai mình, Tô Yên ở trong nhà ra cửa mà xem truyền hình? Làm sao có thể!

      Trước khi kết hôn, Giang Cảnh Xuyên theo lẽ thường cũng hiểu tình huống của Tô Yên, Tô Yên để ý người nhà phản đối đăng ký học viện điện ảnh, lập chí muốn tiến vào giới giải trí làm minh tinh, bất đắc dĩ còn chưa đợi được cơ hội diễn xuất, liền bị ông nội Tô cường lực ngăn cản, cánh tay dài quá bắp đùi, giấc mơ minh tinh của Tô Yên thực được.

      Mặc dù như thế, sau kết hôn Tô Yên cũng thực rảnh rỗi, như mỗi ngày đều về nhà, nhưng cũng là mỗi ngày đều dạo phố làm đẹp, tại thế nhưng đều ở nhà xem truyền hình?

      "Đúng, có cần tôi báo cho cậu phim truyền hình mấy ngày nay phu nhân xem ?"

      "Thôi."

      còn đến mức thăm dò mỗi ngày làm cái gì, tùy .

      Đến buổi chiều, dì Vương cũng thể nhịn được, đề nghị cùng Tô Yên : "Phu nhân, hôm nay muốn ra dạo phố ?"

      Tô Yên vừa nghe câu này, ánh mắt sáng lên, thích dạo phố mua sắm nhất, cái khác, ở trong cung chính là người dẫn dắt trào lưu thời thượng a, thường cách khoảng thời gian hoàng thượng mang xuất cung dạo phố, tuy rằng chút y phục trâm cài bên ngoài thua kém thứ chế tác tinh xảo trong cung, nhưng thắng ở chổ mới mẻ độc đáo thú vị, thích nhất chính là dạo phố.

      Ngồi xe, tuy rằng trong lòng Tô Yên ngạc nhiên, nhưng mặt có biểu ra chút cảm xúc chân nào.

      Dì Vương thấy Tô Yên lên tiếng, chỉ đành dừng xe tại con đường Tô Yên thỉnh thoảng , sau lưng còn có hầu giúp xách giỏ.

      Vốn là Tô Yên đối với hết thảy chứng kiến nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó vào cửa hàng mua sắm mới khai trương.

      Đứng trước quầy hàng, Tô Yên nhìn sợi dây chuyền dời mắt.

      Ở dưới ánh đèn, ánh sáng khúc xạ của kim cương xém chút nữa làm lé con mắt.

      nhìn còn chưa hiểu giá cả, nhưng nghĩ dây chuyền làm dời chân được, dự đoán giá tiền cũng đồng dạng làm người ta dời chân được.

      Dì Vương đưa mắt ra hiệu, hầu vội vàng tiến lên, đưa ví tiền Tô Yên lên.

      Tô Yên có chút mờ mịt mở ví tiền ra, biết đây là muốn làm cái gì, là muốn trả tiền sao? Nhưng đưa thế nào?

      "Phu nhân thích dây chuyền này?"

      Tô Yên gật đầu.

      Quá thích!

      Dì Vương nhìn chuỗi số bảng giá đính kèm dây chuyền, ở trong lòng tắc lưỡi, cái này đúng là đối với người bình thường mà đích xác là quá đắt, nhưng với phu nhân của Giang Cảnh Xuyên mà căn bản tính là cái gì, thị lực dì Vương phải tốt, liếc mắt liền thấy tấm thẻ vàng trong ví tiền, trí nhớ của bà cũng phải quá tốt, bà còn nhớ thẻ này hình như là thẻ phụ của Giang Cảnh Xuyên, sau khi kết hôn đưa cho Tô Yên, lúc đó bà vừa mới đến bên cạnh Tô Yên, mỗi lần Tô Yên dạo phố, chưa bao giờ dùng tấm thẻ này, đều là dùng thẻ tín dụng của chính mình.

      Thấy Tô Yên còn sững sờ, dì Vương khẽ cắn răng chỉ chỉ tấm thẻ vàng, thấp giọng : "Phu nhân, tiên sinh còn phải là của sao, cần phân biệt ràng như vậy, nếu phân quá ràng, quan hệ cũng thân thiết."

      Tô Yên cảm thấy dì Vương tốt, đúng lúc vì giải nạn, xem ra tấm thẻ credit màu vàng này là của Giang Cảnh Xuyên, rút thẻ ra, nghĩ nghĩ, đưa vào tay dì Vương, nghiêm túc gật đầu, "Ừ, tôi biết."

      Trong lòng dì Vương vui vẻ, đưa thẻ cho nhân viên cửa hàng cà.

      Như vậy mới đúng, Giang Cảnh Xuyên có tiền như vậy, phân chia với quá ràng phải là đầu óc vô nước sao.

      Sau khi Tô Yên cầm hộp dây chuyền gói kỹ, cả người đều kinh ngạc đến ngây người, ra chỉ cần đưa thẻ màu vàng đó cho người khác liền có thể mua được đồ?! Quá tốt ! Quá sảng khoái!

      Dì Vương thấy Tô Yên phối hợp như thế, cũng vui vẻ chỉ điểm thêm mấy câu, "Tiền để ở chỗ này, luôn có người muốn xài, xài so với người khác xài phải tốt hơn sao?"

      Câu này của bà tính ra còn uyển chuyển, ý tứ chủ yếu là, ngươi xài, chừng ngày nào đó có người phụ nữ khác thay ngươi xài, đến lúc đó muốn khóc cũng kịp! Tuy rằng ở bên cạnh Giang Cảnh Xuyên có tiểu tinh khác, nhưng ai có thể bảo đảm về sau có đây?

      Tô Yên lại nghe hiểu được, cảm thấy vài quan điểm của dì Vương cũng là nhất trí với của .

      sống thoải mái so cái gì đều trọng yếu hơn, ừ, chính là như vậy.

      Giang Cảnh Xuyên vừa mới họp xong, vừa lấy điện thoại di động trong tay thư ký, vừa về phía phòng làm việc, lúc xem đến tin nhắn điện thoại đột nhiên dừng bước.

      Tin nhắn báo rằng ở địa phương xxx xài bao nhiêu tiền.

      Thời điểm kết hôn, xác thực đưa thẻ phụ của mình cho Tô Yên, chẳng qua trước giờ đều có dùng qua, hôm nay là như thế nào?

      Xem ra Tô Yên là thực có lòng muốn cùng hòa hảo. Nếu đều biểu đạt ràng như vậy, hơn nữa tối hôm qua nên phát sinh cũng đều phát sinh, cũng phải cân nhắc chút có muốn đáp lại hay .

      Thư ký cảm thấy Giang tổng hôm nay rất kỳ quái, ràng ở trong hội nghị mặt đen như đáy nồi, bây giờ lại cười lên, vậy là sao?
      Neavah Redneval, ly sắcPhương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4

      Cho dù Giang Cảnh Xuyên kết hôn, vẫn có ít phụ nữ ngấp nghé , tin phố truyền lợi hại nhất vẫn là ngôi sao nữ thanh thuần Hoàng Vũ Vi, gia thế Hoàng Vũ Vi bị đào sạch mạng, tuy rằng bộ dạng xinh đẹp, các phương diện đều phi thường ưu tú, nhưng có điểm làm nhóm anti-fan luôn níu chặt buông, đó chính là là con riêng, mẹ là kẻ thứ ba.

      Hoàng Vũ Vi xem như là thế hệ diễn viên mới rất có tiềm lực, kỹ năng biểu diễn tính ra còn có thể xem được, cũng có phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng làm minh tinh cũng phải là giấc mơ của , chỉ là muốn mượn thân phận này tìm người có tiền để gả, ở trong vòng giao tiếp cũng vài năm, gặp phải ít người theo đuổi, trong đó thiếu con cái nhà giàu, so với mẹ mình càng thông minh hơn, biết những người đó hơn phân nửa chỉ là muốn chơi đùa, chờ chơi ngán liền ném qua bên, muốn giẫm lên vết xe đổ.

      Giang Cảnh Xuyên chính là người muốn gả, quan sát qua, Giang Cảnh Xuyên giống những con cái nhà giàu đó, chí ít tại là có thực quyền, cũng phải thiếu gia ăn nhậu chơi bời, quan trọng nhất là, phải loại người hái hoa ngắt cỏ.

      Duy nhất chỗ hoàn mỹ chính là có vợ, nhưng sao, nghe ngóng qua, quan hệ giữa Giang Cảnh Xuyên cùng vợ cũng tốt, chỉ là ở trong nhà gây áp lực mới kết hôn. Hoàng Vũ Vi chưa có gặp qua Giang phu nhân, nhưng nghĩ rằng, khẳng định nhan sắc vị Giang phu nhân đó phi thường bình thường, bằng tại sao Giang Cảnh Xuyên đều mang ta xã giao?

      Phụ nữ có bề ngoài là được, còn phải có nội hàm, Hoàng Vũ Vi cảm thấy khẳng định mình so với cái Giang phu nhân đó kém, trải qua khoảng thời gian này nghe ngóng, càng có lòng tin, đánh bay người phụ nữ đó để trở thành Giang phu nhân cũng phải thể!

      Tuyệt đối nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên dễ tiếp cận như vậy, theo lý mà , người như , chỉ cần hơi chút chủ động, sợ đàn ông mắc câu, Hoàng Vũ Vi có chút nóng vội, dù sao bà chị cùng cha khác mẹ nhà mình đó nhanh kết hôn, gả còn tệ, những năm này cũng nhìn , tuy rằng xác thực ba người vợ đó của ông, nhưng ông có chuẩn bị ly hôn, làm cho nguyện ý thừa nhận nhất là, thế nhưng ba lại người chị đó nhiều hơn chút.

      khi bà chị cùng cha khác mẹ lấy chồng, tài sản tay chị ta càng nhiều, đến lúc đó chẳng lẽ chị ta trả thù mẹ và mình sao? Rất khó , đến nay đều nhớ kỹ thống hận trong mắt bà chị khi nhìn mình.

      Nếu như bám được Giang Cảnh Xuyên, đó chính là lúc thu thập chị ta, đến lúc đó khẳng định ba ly hôn bà vợ đó, cũng nhân cơ hội bỏ xuống cái mũ con riêng.

      Tuy rằng Hoàng Vũ Vi nóng vội, nhưng cũng đến mức có đầu óc, nghĩ đến em Giang Cảnh Xuyên, Giang Tinh Tinh, hôm nay liền hẹn ta dạo phố, Giang Tinh Tinh phi thường cao hứng nhận lời.

      "Tinh Tinh à, trai em nay làm cái gì a, chị cảm thấy ảnh rất bận." Chờ sau trận nhảm, Hoàng Vũ Vi rốt cuộc tiến vào chủ đề chính, giả vờ lơ đãng hỏi.

      Giang Tinh Tinh còn tuổi, nghe lời này cũng chỉ vui tươi hớn hở cười : "Còn phải là bận chuyện công ty sao."

      Hoàng Vũ Vi lại thử hỏi: "Lúc ở dạ tiệc Chung thị, xa xa chị thấy Giang tổng, bên cạnh ảnh cũng có bạn , do thân thể Giang phu nhân khỏe sao?"

      "Chị dâu em quá thích loại trường hợp đó." Giang Tinh Tinh nhếch miệng cười .

      Cùng lúc đó, Tô Yên hài lòng thỏa dạ từ trong cửa tiệm ra, dì Vương cùng ở bên cạnh, khi nghĩ cách bóng gió hỏi chút chuyện về tấm thẻ, chỉ thấy dì Vương nhanh chân chạy lên, có chút ngạc nhiên mừng rỡ hô: "Tinh Tinh tiểu thư?!"

      Giang Tinh Tinh cùng Hoàng Vũ Vi cùng nhau nhìn về hướng bên này, sau khi thấy là dì Vương cùng Tô Yên, Giang Tinh Tinh chuẩn bị chút, cuối cùng cười tiến lên thân mật cùng Tô Yên chào hỏi, " đúng dịp a, chị dâu chị cũng dạo phố à?"

      Khi nghe Giang Tinh Tinh gọi chị dâu, Tô Yên cùng Hoàng Vũ Vi đều mờ mịt.

      Tô Yên nghĩ đến đụng phải em Giang Cảnh Xuyên, cho nên có chút phản ứng kịp.

      Trong lòng Hoàng Vũ Vi khiếp sợ càng sâu, thể tin nhìn Tô Yên, vị này chính là Giang phu nhân?! Làm sao có thể! Từ trong lòng đều bài xích khả năng này.

      Tô Yên rất mau liền phục hồi tinh thần lại, nụ cười mặt cũng sâu hơn, "Ừ, ra ngoài giải sầu."

      mặt Giang Tinh Tinh lộ ra tia nghi ngờ, tính chuẩn bị mặt nóng dán mông lạnh a, tuy qua thích Tô Yên, nhưng nhiều năm giáo dục như vậy cho biết, cho dù thích, đây cũng là chị dâu mình, càng huống chi là trước mặt Hoàng Vũ Vi, khẳng định là phải cho Tô Yên mặt mũi, thích Tô Yên, đương nhiên Tô Yên cũng thích , mỗi lần thái độ đều lạnh như băng, giống như là ai thiếu chị ta mấy trăm triệu đồng.

      Thế mà bây giờ Tô Yên lại phản ứng lại với , còn cười với ? Giang Tinh Tinh luôn luôn cười tít mắt cũng sửng sốt.

      Tô Yên nhìn vẻ mặt Hoàng Vũ Vi, liền liên tưởng đến đám nữ nhân hậu cung đó, biện pháp, ấn tượng quá khắc sâu, loại ánh mắt này luôn thấy, tuy rằng quá xác định người phụ nữ này tới cùng là ai, nhưng trực giác phụ nữ cho biết, phỏng đoán là có quan hệ với Giang Cảnh Xuyên.

      Nhất thời Tô Yên nhìn về phía Hoàng Vũ Vi, mặt lộ ra khẽ nghi ngờ, vừa đúng.

      cảm thấy cảm xúc đắn đo mặt mình hết sức đúng chỗ, nếu như nguyên thân quen biết vị này, như vậy vẻ mặt tại như vậy bất quá cũng là nghi ngờ tại sao vị này ở đây, nếu như nguyên thân quen biết vị này, tin tưởng nhất định có người ra giải thích nghi hoặc giới thiệu cho .

      Quả nhiên, Giang Tinh Tinh hợp thời mở miệng, mặt có chút lúng túng, "Chị dâu, vị này là chị Hoàng Vũ Vi, hôm nay em theo chị ấy ra dạo phố ăn cơm."

      Tô Yên chú ý thấy Giang Tinh Tinh cũng có giới thiệu mình cho Hoàng Vũ Vi, như vậy, giải thích cái Hoàng Vũ Vi này là biết mình, ở phương diện khác là trong lòng Giang Tinh Tinh cũng quá nguyện ý nhắc tới Hoàng Vũ Vi, ừ, cơ bản có thể phán đoán ra thân phận đối phương là cái gì.

      Về phần vị này có được nâng đỡ hay , cũng biết, vẫn là trở về dò xét Giang Cảnh Xuyên .

      Tô Yên hướng Hoàng Vũ Vi lễ phép cười chút, ngay sau đó với Giang Tinh Tinh: "Tinh Tinh, chị làm trễ nãi mọi người dạo phố, vừa vặn chị cũng muốn trở về, nếu như em có thời gian, đến nhà ăn cơm ."

      Giang Tinh Tinh cũng cảm thấy khí tại có chút lúng túng, vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn Tô Yên cùng dì Vương rời .

      Quay đầu, thấy Hoàng Vũ Vi bộ dáng thất hồn lạc phách, ở trong lòng Giang Tinh Tinh cười lạnh thôi, Hoàng Vũ Vi tính toán gì hai ràng, tuy rằng thích Tô Yên, nhưng Tô Yên cũng là chị dâu có tiếng có miếng của , ở đâu có loại con riêng có thể so sánh, sở dĩ nguyện ý cùng Hoàng Vũ vi giao tiếp, cũng vì lòng riêng của mình.

      Tô Yên cùng dì Vương ngồi xe về, dì Vương biết Hoàng Vũ Vi, đoạn thời gian trước còn theo dõi phim truyền hình của ta diễn, nghĩ tới lời đồn giữa Hoàng Vũ Vi cùng Giang Cảnh Xuyên, trong lòng dì Vương có chút thấp thỏm, liên tục nhìn về phía Tô Yên, thấy điểm phản ứng cũng có, cuối cùng là chịu nổi, cẩn thận dè dặt hỏi: "Kỳ đó chỉ là chút lời đồn, phải thực, tiên sinh phải người như thế."

      Ừ, chí ít trước mắt phải.

      Tô Yên sớm phỏng đoán thân phận người phụ nữ đó, tại nghe dì Vương như vậy, trong lòng có cảm giác gì, đối với Giang Cảnh Xuyên cũng có cảm tình, trước mắt cùng ai léng phéng đều có quan hệ với , nếu dì Vương mở đầu, cũng muốn đáp lại, nghĩ nghĩ hỏi: "Vì sao có lời đồn như thế?"

      Dì Vương nghĩ thừa dịp này cùng Tô Yên chút, trầm giọng : "Bởi vì phu nhân luôn theo tiên sinh xã giao a, mấy người đó đều sinh tâm tư nghiêng lệch, là Giang phu nhân, có vài trường hợp cần cùng tiên sinh tham dự."

      Tô Yên nghe hiểu được, phỏng đoán trước giờ nguyên thân đều tham gia yến tiệc, nếu nguyên thân tham gia, tự nhiên có phụ nữ khác nguyện ý theo Giang Cảnh Xuyên.

      "Tôi biết." Tô Yên ra vẻ trịnh trọng gật đầu.

      Dì Vương phi thường vui vẻ, cảm thấy Tô Yên là thực thông suốt.

      Hoàng Vũ Vi cũng có tâm tư dạo phố, tùy tiện viện cớ rời , Giang Tinh Tinh ngồi ở trong quán coffee, chần chờ lâu, rốt cuộc bấm số điện thoại của Giang Cảnh Xuyên.

      Khi tiếp điện thoại của Giang Tinh Tinh, Giang Cảnh Xuyên xử lý công việc, vừa nhìn màn hình điện thoại gọi đến, hề nghĩ ngợi trực tiếp ấn phím loa ngoài, giọng có chút lấy lệ, "Làm sao? có tiền?"

      Hiển nhiên Giang Cảnh Xuyên phải người mê em , khi em còn , học ở nước ngoài, cho nên cảm tình cũng phi thường bình thường, bất quá cũng làm hết trách nhiệm trai, chỉ cần mở miệng muốn cái gì, đều cho ..

      Nghe lời này, Giang Tinh Tinh khựng chút, thấp giọng : ", em cũng có tiền a, em là thành khẩn nhận lỗi."

      "Ừ?" Tiếp tục lấy lệ.

      Giang Tinh Tinh cảm thấy ông nhà mình phỏng chừng để ý việc này, biết, Tô Yên thích bọn họ, trai cũng thích Tô Yên, hai người kết hôn thuần túy là bởi vì ông nội, bà nội tạo áp lực, nghĩ đến việc này, trong lòng Giang Tinh Tinh cũng khoan khoái ít, "Kỳ cũng có cái gì, hôm nay Hoàng Vũ Vi hẹn em ra dạo phố ăn cơm, vừa vặn em cũng nhàm chán, liền đáp ứng, nào biết ở đường đụng phải chị dâu, liền mấy câu."

      "..." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu xem văn kiện, nghe lời này cũng chuyện.

      Trong lòng Giang Tinh Tinh liền có chút chán nản, nhịn được truy vấn : ", cần em giải thích với chị dâu ? Em biết cùng Hoàng Vũ Vi chỉ là bạn bè bình thường..."

      Giang Cảnh Xuyên đối với người và việc quan trọng với mình, thông thường đều hề để tâm, giờ phút này trong lòng đều bị nội dung văn kiện trước mắt chiếm cứ, đưa tay nhéo nhéo sống mũi, đơn giản bất đắc dĩ : "Ừ, cho nên, Hoàng Vũ Vi là ai?"

      Giang Tinh Tinh: "..."
      ly sắcPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :