1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Từ Tấn dần dần chiếm tâm của Nùng Nùng rồi, thanks Nàng
      heavydizzy thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Thanh nàng nha truyện hay lém
      heavydizzy thích bài này.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      thích truyện có 1 chút mưu mô, tính kế thế này, lần này chưa giết đc mụ công chúa già kia cũng hi vọng làm cho mụ ta trong thời gian dài k ngóc đc đầu lên
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 151



      Túc vương hai vợ chồng bị ám sát, trong sáu thích khách, 4 người nuốt thuốc độc tự vẫn, hai người bỏ trốn mất dạng, quan phủ hết sức truy tra nhưng hề có tin tức.

      Việc này ở kinh thành dẫn tới cơn sóng to gió lớn.

      Dân chúng tầm thường có thêm đề tài chuyện lúc trà dư tửu hậu, thế gia huân quý cùng Túc vương phủ có giao tình bất kể nghĩ thế nào, đều đến nhà dò hỏi phen, nhưng khi bọn họ tới trước phủ Túc vương lại được biết Túc vương dưỡng thương tiếp khách, mọi người đành phải lưu lại lễ vật, dẹp đường hồi phủ.

      Ai cũng ngoại lệ, Thái Tử Khang vương Thành vương bao gồm Lục hoàng tử đều thể bước vào Túc vương phủ nửa bước.

      Nhà mẹ đẻ Túc vương phi, Cảnh Dương Hầu phủ mọi người cũng để lại lễ vật rồi hậm hực mà .

      Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ Phan thị đương nhiên cũng công mà lui về.

      "Mẫu thân, Túc vương phủ cổng đóng chặt, ai cũng cho phép vào đâu." Trở lại Khánh quốc công phủ, Phan thị trực tiếp viện mẹ chồng.

      Vĩnh Ninh công chúa thấy nàng đầu đầy mồ hôi, phất tay cắt ngang lời của nàng, phân phó nha hoàn châm trà, "Cứ bình tĩnh đừng nóng, sốt ruột."

      "Vẫn là mẫu thân đối với ta tốt." Phan thị thân mật cảm ơn, uống xong chén trà cả người mát mẻ, trong phòng nha hoàn hầu hạ cũng đều lui ra, chính là thích hợp . Phan thị liền buông bát trà xuống, dời tới sạp giường trước ghế thêu, : "đám người Thái Tử cũng đều thể vào, xem ra bị thương , nghe là tên độc..."

      Vĩnh Ninh công chúa lắc lắc đầu: "Đó là phô trương thanh thế, có việc Hoàng Thượng sớm sốt ruột ."

      Phan thị đối với thương thế Túc vương để ý chút nào, nàng càng sợ tình bại lộ liên lụy nhà mình, nhịn được oán giận Kỷ Thanh Đình: "Bên kia cũng là gan lớn, trước đối phó với Cố nương tử, sao cũng dám chạm vào hai vợ chồng Túc vương? Ngộ nhỡ tra ra, Kỷ gia bọn họ tất cả đều phải chôn cùng."

      Vĩnh Ninh công chúa trừng nàng liếc mắt cái: "Chuyện này ngươi cần quản, coi như chưa từng lẫn lộn qua lại. tại chúng ta phải làm chính là cùng Kỷ gia phủi sạch quan hệ, chuyện bên kia chúng ta câu cũng đừng nên dò hỏi, như thế nếu quan phủ tra ra được Kỷ gia, cũng hoài nghi đến đầu chúng ta."

      "Cái kia, sau này ta có nên Phượng Lai Nghi mua đồ ?" Phan thị chần chờ hỏi.

      Nàng cùng Kỷ Thanh Đình tốt xấu làm vợ chồng hờ lâu như vậy, nhiều ít cũng là có chút tình cảm , nàng khẳng định dám ra miệng chuyện Phượng Lai Nghi, nhưng nàng còn nhớ mong gặp gỡ lần sau. Nếu như Kỷ gia bị tra ra, nàng muốn cùng Kỷ Thanh Đình tiếp tục duy trì.

      Vĩnh Ninh công chúa sớm nghĩ sâu tính kỹ, miễn cưỡng : "Phượng Lai Nghi nếu vẫn bình yên vô , vậy ngươi vẫn nên , đột nhiên mới chọc người khác hoài nghi. Vừa vặn cùng Kỷ gia thông truyền tin, với họ có chúng ta thầm hỗ trợ quan phủ mới tra được đến bọn họ, bảo bọn họ giữ miệng nghiêm chặt chút, chữ nên đều cho phép cùng người khác nhắc đến. Ngoài ra, chuyện Như Ý trai bên kia, ngươi bảo bọn họ đừng có ra tay nữa, có thể có thể có hai, lần này là bọn họ gặp may, thêm lần nữa, ta cũng bảo vệ được bọn họ."

      Bà hận Như Ý trai ba chữ kia, ngóng trông mượn tay Phượng Lai Nghi trừ bỏ Như Ý trai, ngờ Phượng Lai Nghi đám người kia quá to gan lớn mật, dám xuống tay với hai vợ chồng Túc vương. Vĩnh Ninh công chúa vui vẻ nhìn thấy Túc vương xảy ra chuyện, lại càng sợ tự rước lấy họa, tội danh mưu hại hoàng tử bà cũng gánh nổi.

      Đường về sau còn dài, đợi tương lai lão Ngũ ngồi lên vị trí kia, Túc vương tính là cái gì?

      Vĩnh Ninh công chúa khinh miệt cười .

      Phan thị thầm thở phào nhõm, may mắn, mẹ chồng có nghiêm cấm nàng Phượng Lai Nghi.

      Nhắc tới có tâm muốn đến, sợ Kỷ gia trốn được kiếp này, sợ Kỷ Thanh Đình bị bắt đem tình hai người khai ra. Mấy năm nay Phan thị làm việc cẩn thận có để lại bất kỳ bắt nhược điểm nào, nhưng thanh danh nữ nhân thể bị bôi bẩn, mẹ chồng tính cách cao ngạo, nếu như mất mặt mũi bởi người con dâu này, Phan thị sợ mẹ chồng xuống tay với nàng, chẳng sợ nàng có chứng cớ.

      Đáng tiếc hối hận vô dụng, chỉ có thể khẩn cầu Kỷ gia tránh thoát kiếp nạn này thôi.

      Phan thị ăn chay niệm phật cầu Bồ Tát phù hộ Kỷ Thanh Đình xảy ra chuyện trước cửa phủ Túc vương dần dần thanh tĩnh lại.

      Tới ngày thứ năm, chỉ có ít người đến tặng lễ .

      Tương phản với tin tức bên ngoài lưu truyền Túc vương gia trọng thương khó chữa, Từ Tấn mấy ngày nay trải qua thập phần tiêu dao.

      Trời nóng, bởi vì cần ra cửa, thêm vào cánh tay đeo băng, chỉ mặc cái áo ngắn tay ở trong phòng lắc lư, so với sớm tối lên triều vất vả ra thân mồ hôi thoải mái hơn nhiều. Bên ngoài có Hứa gia nhìn chằm chằm, cũng cần quan tâm, mỗi ngày chỉ cần hưởng thụ Phó Dung ôn nhu săn sóc, hai đời đều có thoải mái thích ý như vậy.

      Trừ bỏ Phó Dung cho đụng chạm.

      Buổi trưa Phó Dung đổi dược cho , Từ Tấn dứt khoát hẳn hoi mà ngồi ghế, Phó Dung cúi người giúp , vòng vòng gỡ băng gạc trước.

      Từ Tấn tầm mắt chậm rãi từ mặt nàng dời xuống.

      Phó Dung mùa đông sợ lạnh mùa hè ngại nóng, trước mắt ở trong vương phủ nhà mình, xiêm y nàng mặc thường ngày đều rất là mát mẻ. Ví như bối tử người, lúc ra ngoài nàng mặc cổ áo đều tương đối cao chỉ lộ cái cổ, khi khom lưng cũng lộ ra bao nhiêu cảnh xuân, nhưng mà ở trong nhà, cổ áo thấp hơn rất nhiều, đứng cũng có thể lộ ra xương quai xanh và mảnh ngực, tại nàng khom người cúi đầu, bên trong cảnh sắc có thể tưởng tượng được.

      ràng là tuyết cơ da ngọc, Từ Tấn nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.

      Hai người thành thân hơn nửa năm , có lẽ là được siêng năng chăm sóc, Phó Dung chỗ đó ràng lớn hơn rất nhiều, tuy rằng so với lúc nàng mười tám tuổi còn kém chút, nhưng cũng chín mọng, làm thích muốn rời.

      Nam nhân hô hấp nặng lên, phất ở mặt nàng.

      Phó Dung phát giác, kỳ quái liếc nhìn Từ Tấn cái, thấy ngơ ngác, mắt phượng chằm chằm dọc theo cổ nàng, hơn nữa nửa thân rời khỏi lưng ghế, so với vừa ngồi xuống nghiêng về phía trước rất nhiều, như là muốn dán lên nàng. Phó Dung càng thêm buồn bực, buông mi nhìn lại mình...

      "Vương gia!"

      Phó Dung đột ngột đứng thẳng , đỏ mặt sẳng giọng.

      Từ Tấn xem cánh tay mình sớm cầm máu, bắt đầu lên da non, lại nhìn thê tử kiều mị trước mặt vài ngày chạm vào, trong đầu còn do dự, cỗ nóng rực kia lại cháy trong lồng ngực, cái gì cũng đều cố kỵ, mau chóng đứng dậy. Lúc Phó Dung định chạy trốn, dùng tay phải ôm lấy eo nàng, ôm người đem đẩy tới tủ quần áo phía trước, cúi đầu hôn.

      Cát Xuyên tháng này Từ Tấn tốt nhất nên sinh hoạt vợ chồng, Phó Dung sợ Từ Tấn hôn 1 lúc khống chế nổi, kiên quyết chịu cho , ý đồ từ phía bên phải Từ Tấn chen ra ngoài. Từ Tấn dám động tay trái, chỉ đem người gắt gao đè tủ quần áo, cũng dùng tay ngăn cản, chỉ giọng cầu nàng: "Nùng Nùng cho ta hôn , ta nhịn được ."

      người biến hóa mau chóng ràng, ban ngày ban mặt , Phó Dung mặt nóng đến lợi hại, cúi đầu : "Vương gia thân thể quan trọng hơn, hay là chịu đựng chút, đợi vương gia triệt để khỏi hẳn..."

      "Nàng cho ta, ta sợ ngay cả hôm nay cũng chịu nổi ." Từ Tấn khàn khàn cắt ngang lời nàng, cúi đầu hôn lỗ tai nàng: "Nùng Nùng ngoan, nàng để ta hảo hảo hồi, so với ăn linh đan diệu dược gì đều khôi phục nhanh hơn."

      Lỗ tai bị người bừa bãi khi dễ, Phó Dung nỗ lực né tráng sang bên, muốn đẩy , lại sợ đụng tới cánh tay .

      Từ Tấn nhìn ra được, tay trái cố ý vờ đỡ lấy eo nàng, vừa hôn vừa dỗ: "Nùng Nùng lòng thương ta đừng động , nàng đụng đến ta liền muốn đè nàng, nhưng ta mà ra sức vết thương liền đau, Nùng Nùng đều biết có phải hay ? Nùng Nùng ngoan, nàng đừng động, đều giao cho ta."

      Chẳng sợ chỉ tay phải mới có thể động, cởi quần áo tốc độ chút cũng chậm .

      Mắt thấy kiện quần lót cuối cùng cũng phải thất thủ, Phó Dung vô lực nắm lấy cổ tay Từ Tấn, "Vẫn là đừng, đừng như vậy , vương gia..."

      "Nùng Nùng muốn sinh nhi tử sao?"

      Từ Tấn dán lên người nàng, nhân lúc nàng ngu ngơ đem quần lót trong tay ném xuống đất, tay ở bên hông nàng xoay vòng, mắt phượng chăm chú nhìn nàng mắt ướt mê ly, "Chúng ta cùng nhau ở trước mặt Bồ Tát cầu nguyện, kết quả cầu nguyện xong lại nỗ lực, Bồ Tát nghĩ sao? tại ta bị thương còn quên sinh nhi tử, Bồ Tát nhìn chắc chắn cảm niệm ta thành tâm, chắc chắn cho chúng ta đứa ."

      "Chàng, miệng đầy lời bậy bạ." Nam nhân da mặt càng ngày càng dầy, Phó Dung giơ tay lên chặn miệng .

      Từ Tấn hôn lòng bàn tay nàng, thần sắc chuyên chú, dường như đó là mỹ vị khó có được.

      ánh mắt nghiêm túc so với cái kia đụng chạm còn làm cho Phó Dung tim đập nhanh hơn, lập tức rút tay về.

      bị ngăn cản, Từ Tấn do dự nữa, hướng môi nàng tiến đến.

      Phó Dung nhắm mắt cầu xin lần cuối: "Chỉ lần này, vương gia vết thương chưa lành thể ..."

      Còn chưa dứt câu, bị nam nhân chặn lại.

      Phó Dung nhận mệnh mà ôm lấy eo .

      so với trước kia có vẻ càng biết hôn người, hôn đến mức nàng cái gì cũng quên mất, hoàn toàn theo tiết tấu .

      "Xoay qua chỗ khác."

      cúi đầu , thay vì là mệnh lệnh, càng như là mê hoặc.

      Phó Dung cho rằng muốn hôn gáy nàng, thuận theo hơi xoay người.

      quả hôn, rồi lại từng điểm từng điểm dỗ nàng quay nữa. Phó Dung chậm rãi lui về sau, lui lui mãi chỉ có thể cúi người, đụng vào tủ quần áo. Nàng muốn kháng nghị, Từ Tấn quá quen thuộc nàng ham thích, môi nhàng vừa chạm, Phó Dung liền quên mình muốn cái gì, chỉ dựa vào tủ quần áo.

      Đợi nàng phát giác chính mình tiến vào cạm bẫy của Từ Tấn muộn rồi, như là đoán được nàng oán giận, chủ động nhảy vào cạm bẫy của nàng, cái gì cũng đều chịu lui ra ngoài, nhìn như hướng nàng bồi tội, kì thực là cưu chiếm thước sào ( phải khó nhọc mà chiếm được chỗ tốt), bằng vì sao nàng cầu rời đều nguyện ý ?

      Tủ quần áo nhàng lung lay.

      Phó Dung có cách nào ngẩng đầu, chỉ có thể nhìn xiêm y rải rác ở mặt đất.

      Nhìn mãi nhìn mãi, nàng nhìn thấy có giọt nước rơi xuống.

      Là mồ hôi sao?

      Phó Dung nhắm mắt lại, xấu hổ nghĩ đến…

      PS: Ta chả hiểu gi J

      ~

      Cuối tháng 5 Vĩnh Ninh công chúa mừng thọ.

      Phó Dung hỏi Từ Tấn muốn nàng hay , Từ Tấn hừ lạnh, ôm người : " cần, ta vết thương còn chưa lành, nàng ở nhà hầu hạ ta, phái người đưa món lễ lớn qua là được."

      Phó Dung nhìn sớm tháo băng gạc ở cánh tay trái ra, cười hôn cái, lệnh cho người đem quà biếu năm ngoái đưa đến Khánh quốc công phủ lấy tới đây. tại nàng chính thức quan gia , bất quá ngày qua vẫn thoải mái. Ôn ma ma tự mình đưa tới hai vị ma ma kia trung thực đáng tin, Phó Dung thường xuyên chỉ cần quyết định mà thôi.

      Định sẵn quà biếu, sắp xếp các ma ma chuẩn bị, nghĩ tới lập tức đến tháng 6 , Phó Dung bắt đầu khẩn trương.

      Nàng muốn nhanh chút biết đám người Vĩnh Ninh công chúa rơi vào cái kết cục gì.

      Phan thị đồng dạng ngóng trông tháng 6.

      Nàng phái người hỏi thăm Kỷ Thanh Đình, nhưng Phượng Lai Nghi có tin tức chính là tin tức tốt, nếu như Phượng Lai Nghi đổ, tin tức chắc chắn truyền đến tai các phu nhân thái thái nàng bình thường vẫn lại.

      Tới ngày mùng ba, Phan thị hơi trang điểm thêm chút, sắp xếp trước Vĩnh Ninh công chúa bên kia thỉnh an.

      Vĩnh Ninh công chúa biết nàng muốn Phượng Lai Nghi, lại dặn dò phen rồi để nàng .

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      ha..ha... có chuyện hay để xem rồi
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :