1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân, sủng] XUYÊN QUA THÀNH BAO TÍCH NHƯỢC - ĐÃI PHÓNG SẮC VI - C29/??

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 12: Giang Nam thất quái (2)

      Editor: Tĩnh Nhu

      Tích Nhược bên cúi đầu uống nước, cố gắng giảm thấp tồn tại của bản thân, bên nhớ lại tình tiết trong tác phẩm, đột nhiên nghĩ đến, đúng, Giang Nam thất quái tại hẳn là còn chưa bắt đầu tìm kiếm Lý Bình, hình như lát nữa Trường Xuân Tử Khâu Xử Cơ cũng xẽ đến đây gặp họ, bọn họ chính là trong quán rượu ở thành Gia Hưng xảy ra tranh chấp với nhau, sau đó đánh đố chia ra hai nhóm tìm kiếm Bao Tích Nhược và Lý Bình.

      Giang Nam thất quái biết nàng, nhưng Khâu Xử Cơ kia từng gặp qua nàng, nếu tại bị tìm được nhất định nàng bị mang . Khâu Xử Cơ là người cổ hủ, cố chấp, theo chẳng có cái gì tốt cả, chỉ bằng cách dạy dỗ của đối với Hoàng Nhan Khang ở trong nguyên tác là đủ hiểu rồi.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt vốn nghe bảy quái nhân kia chuyện, thầm nghĩ bảy người này mặc dù quái dị, nhưng đều là người có bản lĩnh, mời chào về chắc chắn thành nhân tài hữu dụng, cúi đầu nhìn xuống liền thấy bàn tay tuyết trắng lôi kéo tay áo của , nhìn kỹ lại chủ nhân bàn tay này chẳng phải là của Tích Nhược luôn ngồi cạnh sao, có điều nàng cuối đầu xuống, thân thể tựa hồ hơi run rẩy.

      “Nàng sao thế?” Hoàng Nhan Hồng Liệt lo lắng giọng hỏi.

      “Ta… Bụng của ta… khó chịu quá…” Tích Nhược giọng đứt quảng, thấp bả vai xuống, tay ôm bụng, cố gắng làm ra bộ dáng vô cùng khó chịu, nàng còn khí lưu trong người bức ra ngoài để tạo ra sắc mặt tái nhợt, đổ mồ hôi đầy đầu.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt thấy bộ dạng khó chịu của Tích Nhược lập tức nóng nảy , “Đừng sợ, ta mang nàng nhìn đại phu.” xong liền đứng lên, cẩn thận đỡ Tích Nhược xuống lầu, ý nghĩ chiêu dụ bảy quái nhân kia cũng bị quẳng ra sau đầu. Tích Nhược cảm động, Hoàng Nhan Hồng Liệt quả làm nàng thất vọng, chiêu này của nàng xem ra hữu dụng a.

      Đến dưới lầu gặp người niệm ‘A di đà phật’ hình như là Khô Mộc hòa thượng, Tích Nhược nghe được lầu gọi, “Tiêu Mộc thiền sư đến!” Nghĩ lại nơi này dù gì cũng là nơi Giang Nam thất quái hẹn gặp mặt người khác, vì thế nàng vẫn cúi đầu, bước nhanh chân hơn, tận lực lợi dụng thân hình cao lớn của Hoàng Nhan Hồng Liệt để che khuất cho nàng, hai người dìu dắt nhau ra cửa lớn.

      Vừa mới bước ra ngoài, Tích Nhược tập trung tinh thần cẩn thận kiểm tra xung quanh quả nhiên xa xa thấy đạo nhân hướng về phía tửu lâu tới. Lúc này nàng mới nhàng thở ra, may quá, may là tránh được.

      “Tích Nhược, nàng sao rồi? Có còn khó chịu ?” Hoàng Nhan Hồng Liệt lo lắng nhìn nàng.

      tốt hơn nhiều rồi.” Tích Nhược khiến sắc mặt bản thân khôi phục chút hồng nhuận, mỉm cười tiếp, “ cần lo lắng nữa, ta có việc gì.”

      “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ta đưa nàng về khách điếm nghỉ ngơi trước, lại tìm đại phu đến xem cho nàng.” Hoàng Nhan Hồng Liệt tuy rằng thấy sắc mặt nàng khá hơn, nhưng vẫn còn lo lắng, sau khi đưa nàng trở lại khách điếm liền ra ngoài thỉnh đại phu đến.

      Lão đại phu xem mạch cho Bao Tích Nhược xong liền tay chậm rãi vuốt râu, bên rung đùi đắc ý nghiền ngẫm từng chữ , nếu phải Tích Nhược biết trước bản thân khỏe mạnh có việc gì, nhất định cho rằng bản thân xảy ra đại nguy hiểm tới tính mạng.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt nhưng ra rât lễ phép, nhẫn nại nghe lão đại phu đến cuối cùng mới tổng kết ra Bao Tích Nhược có chuyện gì, có điều thân thể hơi suy nhược, cần uống ít thuốc dưỡng thai, Hoàng Nhan Hồng Liệt nhường lão đại phu khai đơn sau đó sai người tiễn đại phu sẵn đêm thuốc về.

      “Ta bệnh uống thuốc gì chứ?” Đợi Hoàng Nhan Hồng Liệt bưng chén thuốc đen xì tới, tự mình đưa tới giường cho nàng uống, Tích Nhược mới kháng cự hỏi.

      “Đây là thuốc an thai, ăn vào đối với nàng và đứa bé đều tốt.” Hoàng Nhan Hồng Liệt giải thích .

      “Ta chỉ nghe người khác là dược ba phần độc, tại ta có việc gì, mới cần uống thuốc an thai đâu.” Tích Nhược dù sao chính là muốn uống, thuốc này cho dù cách xa nhưng chỉ người thấy mùi thôi là thấy đắng rồi, muốn nàng uống hết sao có cửa đâu.

      “Nàng tại có gì, nhưng buổi chiều lúc ở tửu lâu chẳng phải bụng của nàng rất khó chịu sao, hãy vì đứa mà uống nào, ngoan, bên trong ta sai người thả ít cam thảo, chút cũng đắng đâu.” Hoàng Nhan Hồng Liệt nhẫn nại dỗ nàng.

      Tích Nhược cảm thấy bản thân tự làm bậy thể sống a, nàng thể với là chuyện trong tửu lâu chỉ là giả bộ, aizzz, giờ bắt nàng ở trong phòng, cho xuống giường còn bắt nàng phải uống thuốc nữa chứ, aizzz, vẫn là nên uống thôi dù sao trước đó nàng cũng bị chấn kinh mệt nhọc, thôi thuốc an thai này bệnh hay cũng đều dùng được.

      Tiếp nhận chến thuốc trong tay Hoàng Nhan Hồng Liệt, Tích Nhược làm quyết định vô cũng gian nan, nàng ngừng thở mạnh mẽ đổ chén thuốc vào miệng. Trời ạ, hương vị cổ quái làm nàng muốn phun a, nhưng Hoàng Nhan Hồng Liệt ngôi đối diện dùng ánh mắt mong đợi nhìn nàng, nàng chỉ có thể che miệng nuốt vào, đưa chén thuốc cho , nàng bao giờ muốn uống thuốc này nữa đâu.

      Ánh mắt Hoàng Nhan Hồng Liệt lên nét đau lòng, cũng ép buộc nàng nữa, nhận lấy đặt chén thuốc sang bên, cầm lấy hộp mứt hoa quả đưa sang cho nàng ăn để bớt đắng. Tích Nhược cũng khách khí, ăn liền vài miếng mới áp chế được vị lạ trong miệng, nàng rốt cục cũng minh bạch vì sao thuốc này có vị quái lạ thế, co rúm khóe miệng với Hoàng Nhan Hồng Liệt, “Lần sau nhớ đừng bỏ cam thảo vào nữa.”

      “Hảo, bỏ vào.” Hoàng Nhan Hồng Liệt bất đắc dĩ đáp ứng.

      Tích Nhược nhìn bộ dạng bất đắc dĩ của mà lòng vụng trộm vui vẻ, kỳ ở sinh bệnh thời điểm có người ở bên dỗ nàng uống thuốc, để cho nàng tùy hứng, có thể làm nũng, đối với nàng mà quả hạnh phúc đáng hưởng thụ, nàng nhiều năm được đối xử như thế, nhiều năm nàng bị bệnh đều phải tự thân mua thuốc uống bởi vì nàng có quyền bốc đồng, cũng có ai vì nàng mà đau lòng.

      “Chúng ta khi nào lên đường?” Tích Nhược nhớ tới tại Giang Nam thất quái cùng Khâu Xử Cơ đều tụ hội tại Gia Hung thành, bọn họ vẫn nên sớm lên đường thôi.

      “Chờ thân thể nàng khỏe lại .”

      “Ta tốt lắm mà, hôm nay lão đại phu cũng đó thân thể ta có chút bất thường nào. Chúng ta vẫn mau chóng lên đường thôi, nơi này vẫn thuộc địa giới Đại Tống, rất an toàn.” Tích Nhược lo lắng .

      “Tốt lắm, ta an bày chút, sáng mai chúng ta , nàng mau nghỉ ngơi trước .” Hoàng Nhan Hồng Liệt đáp ứng sau đó đợi Tích Nhược nhắm mắt lại ngủ, hô hấp dần dần nhàng hơn, mới linh hoạt ra ngoài đóng cửa lại.

      Tích Nhược nghe tiếng bước chân của sau mới mở to mắt, Hoàng Nhan Hồng Liệt đổi xử tốt với nàng khiến nàng nho cảm động, nhưng sau đó lại quẳng cảm động này lên chín tầng mây, nhắm mắt lại luyện công, bên ngoài bộ dáng như ngủ ai lại biết nàng vừa ngủ vừa luyện công đâu.
      NGÂN TRÚC, luuhoatien, kittynacy4 others thích bài này.

    2. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 13: Triệu vương phủ

      Editor: Tĩnh Nhu


      Sáng hôm sau họ liền lên đường tiếp, bởi vì có mười thân binh hộ vệ của Hoàng Nhan Hồng Liệt, dọc đường xem như là vô đến Kim quốc đô thành – Yến Kinh.

      Xe ngựa theo cửa chính trực tiếp tới trước cửa Triệu vương phủ mới ngừng lại, ở chung với Hoàng Nhan Hồng Liệt hơn tháng này, Tích Nhược đối với còn xa lạ, hai người ở chung như hai người bạn tốt, Tích Nhược càng lúc càng hiểu hơn về , Hoàng Nhan Hồng Liệt đối với nàng tình cảm rất sâu nặng, mà nàng đối với Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng có cảm xúc ái muội của người .

      Xe ngựa ngừng lại, Hoàng Nhan Hồng Liệt liền đỡ Tích Nhược xuống xe, đứng vững đất xong, nàng mới đánh giá Triệu vương phủ này. Bọn họ đứng con đường lớn lát đá rộng lớn, phía xa có nhiều phòng liền kề nhau, rường cột chạm trổ phi thường khí phái, mà phía trước lại là lối bằng bạch ngọc nối thẳng tới tiền thính, trang hoàng rất hào hùng.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt dẫn Tích Nhược xuyên qua đoạn hành lang gấp khúc quanh co, đến trước gian phòng tinh xảo , “Tích Nhược, nàng nghỉ tạm ở Thính Vũ các, nếu hài lòng chúng ta chọn chỗ khác cho nàng.”

      “Nhan đại ca, ta thấy nơi này tốt lắm, huynh vừa mới hồi phủ, nhất định có nhiều việc cần xử lý, huynh cứ trước .” Tích Nhược tuy biết thân phận của Hoàng Nhan Hồng Liệt, nhưng trong thời gian qua nàng quen kêu là Nhan đại ca, Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng có ý kiến gì.

      “Vậy nàng nghỉ ngơi trước , buổi tối ta đến dùng bữa tối với nàng.” Hoàng Nhan Hồng Liệt lại phân phó bốn tỳ nữ vừa mới tới, ý tứ muốn nghe lời hảo hảo hầu hạ, sau đó liền rời .

      Tích Nhược vào Thính Vũ các mới phát bên trong có khoảng sân,, đối diện là tòa các hai tầng, hai bên đều có cửa sổ, bên sân còn có vườn hoa , từ bên ngoài nhìn vào nghĩ rằng ở đây lại có diện tích lớn thế, quả thực giống như động tiên.

      Vào chính phòng, bên trong bố trí tương đương tinh xảo văn nhã, nhưng đại khí khiếp người như khi vừa đến Triệu vương phủ. Tích Nhược ngồi xuống chủ vị, nha hoàn bưng lên ly trà, Tích Nhược cầm trong tay chứ chưa uống, lại nàng cũng thích uống trà lắm, trà hoa quả hoặc trà sữa còn có thể, ngẫu nhiên cũng có uống trà xanh tươi, nhưng nàng phát người nơi này, mỗi ngày đều phải uống trà bỏ được.

      Nhìn trước mặt bốn tỳ nữ tầm mười lăm mười sáu tuổi, mặc y phục màu xanh biếc giống nhau, Tích Nhược hỏi, “Các ngươi gọi là gì?”

      “Nô tỳ Xuân Vũ.”

      "Nô tì Hạ Hà."

      "Nô tì Thu Sương."

      "Nô tì Đông Tuyết."

      "Thỉnh an phu nhân." Bốn người theo thứ tự .

      Tích Nhược mặt mang tươi cười nghĩ rằng, quả nhiên tên của nha hoàn đều thông tục như vậy, nhưng nàng có thú vui đổi tên cho người khác, cứ kêu như vậy cho dễ nhớ. Vì thế nghĩ tới vấn đề tên nữa, hỏi tiếp, “Các ngươi vốn là nha hoàn tại Thính Vũ các sao?”

      Lúc trước nha hoàn dâng trà cho nàng – Thu Sương tiến lên đáp, “Nô tì là được tuyển tới Thính Vũ các để hầu hạ phu nhân.”

      Tích Nhược còn suy nghĩ chất lượng nha hoàn của vương phủ tốt, tùy tiện phái tới bốn nha hoàn mà tốt như vậy. ra là trải qua lựa chọn kỹ càng trước khi phái tới cho nàng a.

      “Tốt lắm, ta muốn tắm rửa.” Tích Nhược tuy rằng ngồi xe ngựa, nhưng đường cũng rất mệt mỏi, muốn tắm rửa thư giản. Nàng cũng làm ra hành động nhường nha hoàn đừng tự xưng nô tì gì đó để biểu bản thân thiện lương, rộng lượng a. Việc có áp lực tâm lý sai khiến bọn họ hầu hạ, coi như là hưởng thụ phục vụ, đến xã hội nào cũng phải thích ứng a.

      “Nô tỳ lập tức chuẩn bị.” Xem người ta đáp ứng rất khoan khoái chẳng phải sao, nha hoàn thôi, phân phó các nàng làm việc mới là coi trọng các nàng, cái gì ngươi cũng cần các nàng làm, nhân gia rất bất ân cho coi.

      “Phu nhân, nước ấm chuẩn bị tốt, thỉnh ngài dời bước.” Tư tưởng Tích Nhược còn phiêu đãng, liền nghe Xuân Vũ đến bẩm báo, tốc độ nhanh a.

      Xuân Vũ dẫn nàng vào gian phòng khác, xem ra đây là nơi dùng để tắm rửa, vào trong đầu tiên có cái bình phong lớn, thêu hoa đào hồng phấn rất xinh đẹp, vòng đến phía sau bình phòng là đại dục thùng, Tích Nhược đến gần thấy trong nước ấm còn rải những cánh hoa, chậc chậc, bất quá ác tục này nàng thích.

      cầu thang để bước vào dục thùng, bên trong có ghế ngồi, ngồi xuống nước vừa khéo ngập đến xương quai xanh, hơi nước nóng giúp nàng giảm bớt mệt nhọc trong đoạn thời gian này, thoải mái khiến nàng có chút buồn ngủ. Ai điều kiện ở cổ đại kém hơn đại chứ, nàng chẳng phải thoải mái hưởng thụ sao. Cái gì nàng cũng cần làm, có Xuân Vũ cởi áo tháo thặt lưng, còn Hạ Hà giúp nàng gọi đầu, Thu Sương giúp kỳ lưng, hủ bại a.


      Tắm rửa như vầy, nàng cũng thấy gì bất ổn a, năm đó còn học đại học, cùng hảo bằng hữu tắm chung, mọi người đều là nữ nhân nhìn nhau cũng có gì lạ. Lại , nàng tại mang thai năm tháng, so với lúc nàng mới đến to ra vòng, tại xoay người cũng khó khăn, có người hầu hạ vẫn tốt hơn, nàng mới cạnh mạnh mạo hiểm làm bị thương đứa trong bụng mình.

      “Tóc phu nhân tốt, vừa mềm lại mượt giống như sa tanh vậy.” Hạ Hà bên giúp Tích Nhược gội đầu, bên hâm bộ , xem ra là người hoạt bát.

      “Đúng vậy, chỉ tóc thôi đâu, làn da của phu nhân cũng trắng noãn, nô tỳ nếu được giống phu nhân phần, chỉ cần nửa phần thôi cũng thấy thỏa mãn rồi.” Thu Sương đồng ý, xem ra là người ngọt miệng.

      Tích Nhược nghĩ, ‘Bao Tích Nhược’ vốn cũng rất đẹp, từ sau khi nàng tu luyện công pháp, tạp chất trong cơ thể mỗi ngày đều được bài trù, tóc và làn da ngày tốt hơn, tại bản thân nàng vuốt cũng đều thích, có nữ nhân nào mà thích đẹp chứ, vì sắc đẹp nàng phải nỗ lực luyện công nhiều hơn.

      “Ha ha, hai tiểu nha đầu này, còn như vậy mà thích làm đẹp rồi.” Tích Nhược vui cười .

      “Mong phu nhân đừng trách, hai nàng thấy phu nhân là người hiền lành nên mới dám biết lớn như thế.” Xuân Vũ cầm quần áo từ sau bình phong bước ra, cười giống như sợ Tích Nhược sinh khí.

      “Như vậy rất tốt, bình thường ta rất tốt ở chung, mọi người cũng cần quá câu nệ.” Tích Nhược tiếp, “Lại nếu muốn làn da đẹp phải chịu khó bảo dưỡng, chờ ngày nào đó rảnh rỗi ta chỉ các ngươi.”

      a. hì hì….|” Hạ Hà cao hứng cười, còn kém muốn nhảy cẫng lên khoa chân múa tay vui sướng.

      “Ngươi xem ngươi kìa.” Xuân Vũ cười trêu nàng.

      Mọi người nhìn bộ dáng Hạ Hà cũng thấy vui vẻ.
      NGÂN TRÚC, luuhoatien, kittynacy4 others thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Con nàng sinh ra chắc có công lực từ bé quá.
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    4. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cười vậy là mình đúng hả @Tĩnh Nhu
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :