1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 84:
      Edit: Hà

      Cơm được dọn lên, mọi người vây quanh ngồi trước bàn vuông.

      Ở bốn góc bàn, mỗi bên có thể ngồi hai người. Hai vợ chồng Lý thị ngồi hướng bắc, Từ Hòe ngồi bên cạnh phụ thân, bên cạnh là Từ Thu Nhi, phía bên kia Ngưng Hương cùng đệ đệ ngồi dưới tay Lý thị, riêng Quản Bình mình chiếm chỗ phía nam. Lý thị để cháu trai và cháu di chuyển sang chút, sau đó lại đem nồi bánh canh đặt trước mặt bà để thuận tiện múc cho mọi người.

      Từ Hòe vùi đầu ăn cơm, hán tử nông thôn, lúc ăn cơm canh khó tránh khỏi có chút thanh, nhưng bây giờ do Từ Hòe nhất kiến chung tình với nương ngồi cùng bàn ăn, cho nên cật lực ăn nhanh hơn, thanh vì vậy càng vang dội hơn. Từ Thu Nhi thấy vậy liền lén lút nhìn sang Quản Bình, mặc dù Quản Bình lộ ra vẻ ghét bỏ nhưng chính nàng lại cảm thấy mất mặt, lặng lẽ dùng mũi giày đá vào chân to của huynh trưởng.

      Từ Hòe nhìn muội muội, tự biết mình thất thố nên vội vàng ăn chậm lại.

      Lý thị biết đến việc mờ ám của hai đứa con, bà thấy Quản Bình chỉ bưng chén bánh canh ăn mà hề động đến đậu phụ trộn hành lá bàn cho nên nhiệt tình mời nàng ăn. Quản Bình được lãnh hội tác phong làm việc của mẹ con Lý thị, vì để cho Lý thị liên tục càu nhàu nên nàng đành chậm chạp dùng chiếc đũa tới kẹp đậu phụ.

      Nàng vừa vươn tay lên liền lộ ra đoạn cổ tay trắng nõn.

      Hai mắt Từ Hòe mở to hơn, nhìn chằm chằm.

      Lý thị cũng nhìn thấy, nhưng bà lại nghĩ đến chuyện khác, bà nhìn Quản Bình cùng cháu nhà mình, cười : "Quản nương chỉ lớn hơn Hương Nhi hai tuổi, vóc dáng lại cao hơn ít, vừa khéo ngày mai có buổi họp chợ, chúng ta cùng lên chợ nhé, bá mẫu mua vải bố may cho cháu bộ quần áo."

      Quản Bình sớm biết y phục Ngưng Hương nàng mặc vừa, lúc đứng sao, nhưng vừa ngồi xuống hoặc trong lúc làm việc ống quần hay ống tay áo đều bị kéo lên cao. Bây giờ lại nghe Lý thị như vậy, nàng gật đầu, bình tĩnh : " dám làm phiền bá mẫu, biết trấn có hiệu cầm đồ hay ? Cháu muốn cầm chiếc nhẫn phỉ thúy, bởi vì lúc chạy nạn nên giấu bạc người, cho nên tại cháu chưa có tiền, nhưng giờ có chỗ ở nên cháu cũng cần đổi ít tiền dùng. Bá mẫu cho cháu nơi ăn ở, cháu cũng thể để cho bá mẫu tiêu pha thêm vì cháu được nữa."

      nương gia có cốt khí, Lý thị càng thêm ưa thích nàng,bà cười : "Có hiệu cầm đồ nhưng họ lòng dạ hiểm độc, cho dù là thứ đáng giá cũng đưa nhiêu bạc, cơm nước xong cháu lấy nhẫn đưa cho Hương Nhi nhìn chút, để nàng giúp cháu định giá, đỡ phải gặp thiệt thòi lớn. Hương Nhi ở Hầu phủ làm bốn năm, rất biết nhìn thứ này."

      Quản Bình dạ tiếng.

      Ngưng Hương liếc nhìn nàng cái rồi lại tiếp tục ăn.

      Sau khi ăn xong ba người trở về Tây viện.

      A Mộc tiểu, Ngưng Hương đứng ở phòng bếp, chỉ vào tây phòng hỏi Quản Bình: "Ngươi ngủ ở tây phòng , hay là lúc ngủ cũng muốn quan sát ta?"

      Quản Bình trực tiếp về hướng tây phòng.

      Trong lòng Ngưng Hương buồn cực kỳ, nhưng nàng hiểu việc này muốn trách trách Bùi Cảnh Hàn, Quản Bình chỉ là nghe theo phân phó của Bùi Cảnh Hàn mà thôi. Quản Bình diễu võ dương oai, Ngưng Hương tất nhiên thích nàng, nhưng bộ dáng Quản Bình dù mệt nhọc nhưng vẫn nghe theo lời nàng, khiến Ngưng Hương hạ quyết tâm được .

      Trở lại đông phòng, Ngưng Hương lấy chiếc mền mới do nàng làm từ trong ngăn tủ ra, móc lên cọc treo đồ để phơi nắng.

      A Mộc dụi mắt ra từ nhà xí.

      "Rửa tay rồi vào phòng ngủ , tỷ tỷ cũng vào ngay." Ngưng Hương dịu giọng với đệ đệ.

      A Mộc buồn ngủ dạ tiếng liền vào nhà ngủ.

      Ngưng Hương ngồi ghế, nhìn qua cửa ngẩn người.

      Bên trong tây phòng, Quản Bình nằm chiếc giường dọn sạch , nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài, nghi hoặc biết Ngưng Hương ở bên ngoài làm gì.

      Rất nhanh nghe được tiếng bước chân.

      Quản Bình ngồi dậy.

      Nhưng mà tiếng bước chân ra khỏi phòng bếp chừng hai mươi bước liền ngừng lại, lại quay trở về.

      Quản Bình nghe thấy tiểu nương sang tây phòng lại lập tức nằm xuống, nhắm mắt lại.

      Ngưng Hương ôm bộ chăn đệm vào, thấy nàng nằm thẳng ở giường, Ngưng Hương đoán nàng ta vẫn chưa ngủ, nàng nặng nề đem chăn đặt ở đầu giường gần lò sưởi.

      Quản Bình mở mắt ra, trông thấy giường có thêm chiếc mền, còn là cái mới , nghĩ đến Ngưng Hương ngồi ở bên ngoài là để phơi nắng chăn mền cho nàng, nàng vẫn đứng dậy, tiếp tục nằm nhìn nương thiện tâm đối diện, "Ta đến giám thị ngươi, ngươi hận ta sao?"

      "Hận ngươi làm gì, ta biết ngươi cũng muốn nhận công việc này." Ngưng Hương xoay người tựa ở mép giường, cúi đầu .

      Quản Bình mấp máy môi.

      Nàng tiếng nào, Ngưng Hương liếc nhìn nàng cái, thấp thỏm hỏi: "Ngươi, ngươi biết khi nào về ? Nếu như có thể ."

      Quản Bình thành trả lời: "Ngoại trừ công việc hành động khác của thế tử ta hoàn toàn biết gì cả."

      Ngưng Hương thất vọng nắm chặt tay, trầm mặc lát, nhấc chân ra ngoài, "Ngươi ngủ ."

      Trong nháy mắt liền ra khỏi phòng.

      Quản Bình nhìn chằm chằm cánh cửa, lát sau liền nghe thấy tiếng kể chuyện xưa nhàng của nàng cho đệ đệ ở đông phòng.

      Nàng chạm vào chiếc mền kia mà dựa vào vách tường nhắm mắt dưỡng thần.

      Ngày hôm sau sau khi ăn điểm tâm xong, Lý thị dẫn bọn họp chợ, biết người Quản Bình có nhẫn phỉ thúy đáng giá, sợ lúc ra hiệu cầm đồ bị trộm cướp để ý, cho nên Lý thị gọi con trai mười tám tuổi khỏe mạnh theo, " cả theo bọn ta , lúc về còn hỗ trợ xách đồ."

      Từ Hòe trong lòng hồi hộp, chờ mẫu thân xoay qua chỗ khác, liền nhìn về phía nương bên cạnh đường muội.

      đường, Từ Hòe luôn phía sau nương, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Quản Bình buông, càng nhìn tư thái nương cao gầy càng thích.

      Trong lòng cực kỳ đắc ý, còn Quản Bình chỉ cảm thấy như có gai ở lưng. Trước đây có nam nhân nào dám xem nàng như con nhóc, đến khi trưởng thành trở thành ám vệ càng trở nên lãnh huyết vô tình, hơn nữa nàng thường xuyên đơn độc ra ngoài thầm làm việc, càng có nam nhân dám đến quấy rối nàng, ngờ bây giờ nàng vừa đến thôn trang đầu tiên là bị Từ Hòe ôm, bây giờ lại giải thích được tại sao lại bị theo dõi.

      ràng sợ nàng, vì sao còn thích nàng?

      So với hai muội muội dung mạo xinh đẹp của , nàng có chỗ nào đáng giá để thích?

      Quản Bình sợ người khác xấu xa với nàng, chỉ sợ người đối tốt với nàng, mới ở từ gia đêm mà bị cả nhà này làm cho tinh thần mệt mỏi.

      Tựa như con sói lạc vào chuồng dê, nhưng bọn dê kia sợ nàng, ngược lại người người chủ động đưa cổ lên.

      Càng nghĩ càng bực bội.

      Ngưng Hương trong lòng cũng thoải mái gì hơn so với Quản Bình, càng đến gần thôn Đông Lâm nàng càng khẩn trương, sợ gặp phải người của Lục gia, cho đến khi ra khỏi thôn Đông Lâm mới trầm tĩnh lại.

      Bên trấn chợ vẫn náo nhiệt, Lý thị dẫn theo bọn vào trong trấn.

      Sáng sớm , hiệu cầm đồ vừa mới mở cửa, chưởng quỹ ngồi sau quầy hàng, lướt nhìn mọi người, miễn cưỡng hỏi: "Muốn cầm cái gì?"

      Quản Bình từ trong ánh nhìn của mọi người Từ gia móc chiếc nhẫn phỉ thúy thả lên quầy, lạnh lùng : " nương nhà ta nhẫn này trị giá năm lượng bạc, nếu ngươi nhận lập tức đưa bạc cho ta, nhận ta ."

      có cách nào phát hỏa đối với mọi người trong Từ gia, nữ ám vệ đại tài nghĩ đến cảnh nàng như dao mổ trâu giết gà đành giận cá chém thớt lên người chưởng quỹ hiệu cầm đồ.

      Chưởng quỹ trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn chằm chằm nương đối diện. Đến tiệm cầm đồ phần lớn đều là mờ ám lén lút, đây là lần đầu tiên gặp được người cầm đồ như vậy, nhưng mà xem ra nàng có khí thế như vậy, chẳng lẽ thực là đồ tốt?

      Chưởng quỹ lập tức nhìn về đồ vật quầy.

      Khi nhìn thấy mặt biểu gì, nhưng hai bàn tay ở phía dưới lại kích động siết chặt .

      Mặt hàng tốt như vậy, đừng năm lượng, cho dù hai mươi lượng cũng nguyện ý thu.

      Nhưng vẫn nhíu mi, giả vờ giả vịt đánh giá.

      Cách đó xa, Lý thị giọng hỏi cháu , "Thực chỉ giá trị năm lượng thôi sao?"

      Ngưng Hương nhàng gật đầu, trong lòng cười khổ, Bùi Cảnh Hàn kêu Quản Bình bán nhẫn là vì muốn tốn tiền nhà mình, chỉ cần năm lượng là đủ rồi, nếu như nhiều hơn chỉ sợ Quản Bình có lý do gì tiếp tục ở lại Từ gia? Nếu như thực bán hai mươi lượng, số tiền đó cũng đủ để cho nàng ta mua được nhà ở trấn rồi.

      Năm lượng ở trong mắt Lý thị chính là khoản tiền lớn, nhìn dáng người Quản Bình thẳng tắp đứng ở đàng kia, tự đáy lòng bội phục, "Hài tử nghèo khổ sớm phải chăm lo cho gia đình, Hương Nhi chững chạc, ngờ Quản nương so với cháu còn ổn hơn, nhìn , cầm đồ mà vẫn khí thế như vậy." biết còn tưởng rằng đây là thiên kim của đại gia đình dụt dốc, mất tiền tài nhưng mất khí tiết.

      Sau khi khen xong bà quay đầu lại giọng dặn dò con trai, "Lát nữa con cứ theo sau Quản nương nhé, cẩn thận đừng để bị trộm mất."

      Ánh mắt Từ Hòe kiên định.

      Ai dám trộm bạc của nàng, phải đánh cho chúng răng rơi đầy đất!

      Chưởng quỹ còn muốn ép giá, Quản Bình bèn cầm nhẫn muốn , chưởng quỹ vội vàng ngăn lại, sảng khoái đưa bạc.

      Lý thị thấy vậy, sau khi rời khỏi liền kéo Quản Bình lại, bà hối hận : "Hay là cầm thấp hơn ."

      Cánh tay Quản Bình bị ôm trở nên cứng ngắc.

      Cũng may Lý thị xong liền lặng lẽ buông tay ra .

      Vừa vào trong chợ, vẫn là Lý thị chọn vải trước, Từ Thu Nhi dắt lấy Quản Bình mặt chút thay đổi mua vật nữ nhi thích. Ngưng Hương tâm nặng nề dắt đệ đệ bên trái đường muội, thầm trong đám người tìm kiếm bóng dáng Lục gia, biết là nên hy vọng gặp hay là nên thấy .

      Từ Hòe gánh vác việc lớn, mặc kệ xung quanh nhiều người chen lấn, vẫn thủy chung cách ba bước phía sau lưng Quản Bình.

      Đầu vai đột nhiên bị người phía sau đụng vào, Từ Hòe nhíu mày quay lại, lúc xoay người thấy dưới ống tay áo của nam nhân phía sau có con dao găm ngắn , lưỡi dao sắc bén, thẳng đến hà bao bên hông Quản Bình.

      "To gan!"

      Vậy mà có ăn trộm !

      Lửa giận nổi lên, Từ Hòe đẩy người bên cạnh ra, đưa tay liền muốn nắm tên trộm lại.

      Nhưng mà đợi đụng với tên trộm, Quản Bình ra tay trước bước, thân thể thoáng chếch tránh lưỡi dao găm, tay phải chuyển cái bắt lấy cổ tay tên trộm, tay trái đồng thời nắm lấy vai trái kẻ tặc kéo cái, chỉ nghe rắc tiếng, cánh tay phải của tên trộm bị nàng nắm lấy bị gãy ...

      Dân chúng xung quanh trông thấy màn này đều trợn to hai mắt, ngay cả tên trộm bị té đất cũng phải sững sờ hồi lâu mới vụt bò dậy, như con chuột chui lủi trong đám người. Có nhiều người đuổi theo, nhưng hầu như mọi người vẫn đứng tại chỗ, rối rít tán dương Quản Bình có bản lãnh, còn có người kêu nàng là nữ hiệp.

      Quản Bình thích bị người khác nhìn chăm chú, nàng dắt Từ Thu Nhi nhanh chóng rời , trước khi ánh mắt liếc sang Ngưng Hương cái.

      Ngưng Hương theo bản năng dắt đệ đệ đuổi theo.

      Từ Hòe là người cuối cùng phản ứng kịp, trong lúc bước nhanh đuổi theo trong mắt vẫn tràn đầy khiếp sợ.

      "Quản tỷ tỷ, có phải tỷ từng học võ ?"

      Đến chỗ hẻo lánh, Từ Thu Nhi hưng phấn hỏi, ngay cả A Mộc sợ hãi Quản Bình ánh mắt cũng sáng lên, sùng bái nhìn nàng.

      Ngưng Hương ngờ Bùi Cảnh Hàn lại phái "nha hoàn" lợi hại như thế đến đây, ánh mắt nàng phức tạp nhìn qua Quản Bình.

      Trước khi ra tay Quản Bình nghĩ đến cái cớ, ánh mắt nàng quét qua tỷ muội Ngưng Hương, cuối cùng nhìn sang Từ Hòe, lần đầu tiên nàng nhìn , lại thấy ánh mắt vừa bất ngờ vừa khẩn trương, nàng thản nhiên : "Ta có võ công, chỉ là trong lúc chạy nạn gặp được vị cao nhân, lúc ấy có người muốn bắt nạt ta, cứu ta, sau đó dạy hai ta chiêu, chiêu đối phó với kẻ trộm tiền, chiêu đối phó với kẻ sắc lang."

      đến phần sau ánh mắt quay trở về nhìn Từ Thu Nhi.

      Ở trong mắt Từ Thu Nhi, lúc này Quản Bình mặc dù cười, nhưng thoạt nhìn lại vô cùng gần gũi. Tiểu nương cao hứng cực kỳ, ôm cánh tay Quản Bình, năn nỉ nàng buổi chiều về nhà dạy nàng hai chiêu này. A Mộc bị xem hoàn toàn hiểu sắc lang là có ý gì, cũng ôm lấy bắp đùi Quản Bình cầu xin nàng cũng dạy .

      Chỉ có Từ Hòe, mới nhìn thấy uy hiếp ở trong mắt Quản Bình.

      Là cảnh cáo đừng có ý nghĩ bất chính đối với nàng sao?

      Lần đầu động tâm liền gặp phải đả kích vô tình, mặt Từ Hòe có chút mất mặt, làm bộ nhìn về phía nơi khác che dấu tâm của mình.

      có ý nghĩ bắt nạt nàng, chỉ là thích mà thôi.

      Đáng tiếc nàng thích, lại còn chán ghét đến mức phải uy hiếp, Từ Hòe cũng dám làm như muội muội , mặt dày dây dưa.

      Vì vậy đường về Từ gia, Quản Bình còn cảm nhận được ánh mắt dòm ngó của nam nhân nữa, giống như hai vai vừa được bỏ hai túi gạo lớn, toàn thân thoải mái.
      Yên Hoa, td2n, Lim-040336 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá nàng ak
      Đọc chừng nào kung ko đủ
      misa thích bài này.

    3. Ngân Rin

      Ngân Rin New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      :yoyo63::yoyo63::yoyo63:Hóng lục thành ca
      misa thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      sao TH nhát thế mới hù tí mà rút lui rồi, fai chai mặt như Luc ca mới có vợ dc ah
      misa thích bài này.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Theo ta thấy TH mà như Lục ca dễ mặt mũi bầm dập lắm :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      misa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :