1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hí hí
      Ngày mai có chương
      Mong quá
      Thank nàng nhìu nha
      misa thích bài này.

    2. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      Buồn vì có thịt :yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      misa thích bài này.

    3. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      :th_4::th_4::th_4:
      oahuuuu...thiên thời địa lợi nhân hòa...
      misa thích bài này.

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Tại sao, tại sao mẹ Tiếu lại cắt, lược bớt nội dung vậy. Mẹ làm vậy là làm tan nát trái tim mong manh, trong sờ sáng của con đây
      misa thích bài này.

    5. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 80:
      Edit: Hà

      Ngưng Hương tựa ở trong lòng Lục Thành, ngửi mùi mồ hôi nhàn nhạt người , cảm nhận được nhịp tim của đập hữu lực, nàng im lặng gì.

      Lục Thành kiên nhẫn chờ, sau khi cảm thấy hơi thở của nàng hoàn toàn ổn định, mới dùng tay xoa đầu của nàng, hỏi lại lần nữa: "Sao vừa rồi nàng lại trốn tránh ta?" Vừa , bàn tay của trượt lần xuống vuốt ve mái tóc dài của nàng chẳng biết bung ra từ lúc nào.

      Mặc dù chiếm được tiện nghi rất lớn, nhưng Lục Thành phải là người chỉ biết ăn thôi mà hỏi nguyên nhân, nếu có chuyện gì khiến nghi hoặc nhất định phải tra hỏi đến cùng.

      Ngưng Hương muốn , nàng vẫn lẩn trốn trong ngực , vô tình chóp mũi thanh tú của nàng xẹt qua lồng ngực của cái.

      Hô hấp Lục Thành lập tức trầm xuống.

      Ngưng Hương cuối cùng cũng ý thức được tình hình giờ. Quần áo nàng vẫn chỉnh tề, chỉ là rối loạn chút, Lục Thành cởi quần áo của nàng, nhưng lại chê quần áo của quá nóng nên ném mất. Ngưng Hương từng thấy qua lồng ngực của như thế nào, ngẫm lại liền căng thẳng, nàng liền xoay người muốn né tránh.

      "Ôm cũng ôm rồi, bây giờ nàng muốn tránh cũng muộn rồi."

      Lục Thành lần nữa đem người ôm vào trong ngực, thân thể di chuyển xuống tí, muốn cùng nàng mặt đối mặt. Ánh trăng bên ngoài nhàn nhạt chiếu vào khiến nhìn thấy đôi mắt ướt át của nàng, nghĩ đến lúc nãy nàng giãy giụa cụng đầu vào lồng ngực , lúc đó giống như có giọt nước mát lạnh phất qua người, Lục Thành nhịn được nữa ôm lấy mặt nàng, hôn chút, "Hương Nhi cho ta biết , nàng cũng thích chuyện này có phải hay ?"

      Thích, cho nên tránh né .

      Ngưng Hương muốn để cho hiểu lầm như vậy được, nàng lắc lắc đầu, vắt hết óc tìm viện cớ, "Chàng, khí lực chàng lớn, ta đẩy nổi."

      (Vì ở đây Ngưng Hương cũng thích Lục Thành rồi nên ta đổi cách xưng hô thành chàng nhé)

      Giọng càng lúc càng yếu ớt, lại còn lắp bắp xấu hổ.

      Lục Thành thích nghe, nhưng lại muốn mình bị oan uổng, bàn tay to của lại nhích đến gần, muốn giúp nàng lấy nước giặt quần.

      Ngưng Hương giật mình cong người lại như con tôm, nắm chặt lấy bàn tay , nàng chịu nổi, thể để làm càn.

      Lục Thành nắm lấy tay nàng vuốt ve, cười : "Thấy chưa? Nàng muốn tránh né liền như vậy, nhưng vừa rồi nàng lại cản ta mà lại ngoan ngoãn nằm ở đó, nếu ta có lương tâm sớm xơi tái nàng rồi."

      Nghĩ đến cái loại tâm trạng dày vò đó, Lục Thành dùng sức ngắt vào mông nàng cái, sau đó lại chôn đầu ngay hõm vai nàng cất giọng khàn khàn cầu khẩn: "Hương Nhi, chúng ta sớm kết hôn , chỉ có thể nhìn chứ thể ăn, ta sắp nghẹn chết mất."

      Đỉnh đầu nam nhân cứ cọ vào cái cằm của nàng, người nam nhân lớn như vậy mà ngay lúc này lại như A Nam nằm sấp ở trong lòng nàng hướng về nàng làm nũng. Ngưng Hương mới vừa bị dò xét lần, lúc này cũng thèm cản chạm vào nữa, nhưng vừa đụng nàng liền ngứa, nàng đưa tay ngăn trở cái cổ, cho hôn nữa.

      "Vì sao lại đối tốt với ta như vậy?" Gối lên cánh tay rắn chắc của , Ngưng Hương khéo léo hỏi vì sao làm đến cùng.

      "Ta đối tốt với nàng khi nào?" Lục Thành kinh ngạc hơi to, sau đó lại xoa bóp tay nàng : "Nên ta mới hỏi hôm nay nàng sao lại tốt với ta như vậy? Hương Nhi nhanh cho ta biết , có phải ta làm gì khiến nàng vui vẻ, nên nàng mới ngoan ngoãn thưởng cho ta?"

      cứ cố chấp về vấn đề này, Ngưng Hương tránh khỏi, đành lấy lệ : "Chàng, chàng cất công đến đây, vậy còn bị muỗi cắn nhiều như vậy..."

      ra chịu đựng muỗi cắn vài cái là có thể ôm tức phụ làm bậy, chuyện mua bán này hình như rất có lời, Lục Thành lập tức : "Vậy đêm mai ta vẫn đến."

      Ngưng Hương nhéo cánh tay , sẵng giọng : " được phép đến, cho dù là ban ngày hay là buổi tối, đều cho phép chàng lại đến, cũng đừng hẹn ta ra ngoài."

      Trong lòng Lục Thành trầm xuống, lập tức lý giải thành tuy ăn được quả táo ngọt nhưng lại bị đánh, "Vì sao?"

      Biết mất hứng, mất hứng đến nỗi cánh tay cũng căng cứng lên, Ngưng Hương trấn an , lại dựa vào trong ngực , giọng : "Nương Đại Tráng giống như đoán được... Chúng ta cố gắng kiêng kỵ chút , chàng đừng có gấp, năm nay thầy bói ta bị tai họa hết năm, qua năm mới tốt lên được, khi đó chúng ta đính hôn, dù sao bây giờ cũng là tháng bảy rồi, chàng nhẫn nại thêm năm tháng nữa được ?"

      Năm tháng, lúc đó nàng cùng Bùi Cảnh Hàn mới có kết quả, hoặc là nàng chết hoặc là buông tay.

      Tim Lục Thành đột nhiên đập tăng nhanh.

      Trước đây nàng muốn ở nhà thêm hai năm nữa, ngờ đêm nay đổi thành sang năm.

      Nếu đúng như vậy, nguyện ý chờ năm tháng.

      Chỉ là...

      "Thầy nào năm nay nàng gặp tai họa hết năm?" Lục Thành cố làm ra vẻ bình tĩnh hỏi. Hỏi được rồi, gặp ông thầy tướng số kia, kêu sớm "phá tai họa" cho nàng, ngờ nàng ngốc như vậy, lại còn tin những thứ quỷ kia lôi kéo. Nếu coi bói thực lợi hại như vậy, sớm kết giao với quý nhân, còn hàng ngày bày hàng vỉa hè làm gì?

      "Đầu xuân ta cùng Tố Nguyệt ra ngoài dạo, gặp được thầy tướng số, lúc ấy phải ta bị phỏng chân sao, lúc đó mời tính chút, sau đó coi xong gặp lại nữa, cũng biết là người nơi nào." Mượn trời tối che lấp, Ngưng Hương chút chột dạ lừa gạt.

      Lục Thành khỏi thất vọng, suy nghĩ chút, đáp ứng : "Được, vậy ta đến nhà nàng bằng cửa chính nữa, nhưng mỗi tháng ít nhất ta ta phải được gặp nàng lần, Hương Nhi nàng cần sợ, chúng ta giống như lần trước họp chợ vậy, làm bộ ngẫu nhiên gặp, ai có thể đoán được chúng ta đến cùng là quan hệ gì? Nàng tin ta , ta an bài tốt, bảo đảm để cho người khác nhận ra."

      Ngưng Hương còn do dự, Lục Thành đột nhiên lật người đè lên nàng, nịnh nọt thương lượng: "Nếu ngày mùng bảy mỗi tháng buổi tối ta đến lần?"

      Nếu so với ban ngày, đương nhiên thích buổi tối hơn, có thể chiếm rất nhiều tiện nghi.

      ", ban ngày ." Ngưng Hương đẩy xuống, sốt ruột ngồi dậy.

      Nàng lại bắt đầu trốn , Lục Thành ôm nàng, ôm lát mới thử thăm dò: "Hương Nhi, đêm nay, ta muốn ở nhà nàng đêm."

      muốn ôm nàng ngủ.

      " được, chàng nhanh ." Ngưng Hương chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, giọng cảnh cáo , "Chàng đừng được voi đòi tiên."

      Nàng thà rằng muốn nàng, nhưng lưu ở nhà qua đêm.

      Lục Thành nghĩ tới chuyện khác, vội vàng giải thích: "Nàng đừng hiểu lầm, ta chỉ ôm nàng ngủ, làm gì nàng đâu, nàng xem mới vừa rồi ta ngoan ngoãn nằm bên cạnh nàng như vậy mà? Hương Nhi yên tâm, trước khi thành thân, ta tuyệt đối động vào nàng, nhiều nhất chỉ là hôn hai cái sờ hai cái, giống như khi nãy vậy..."

      đến phần sau giọng lại càng hơn, nhàng hôn mặt nàng.

      Ngưng Hương tránh, nhưng sau đó cũng cho có cơ hội như vậy nữa .

      Ngưng Hương muốn tiếp tay của làm chuyện xấu, vất vả mới buông lỏng miệng, nàng ôm lấy đầu cho hôn loạn nữa, vòng vèo : "Chàng , ta, ta sợ chàng nhịn được."

      "Nhịn được."

      Vì chứng minh bản thân, Lục Thành nằm chết dí bên, thở gấp đủ rồi mới nhìn lên nóc nhà cách chân thành: "Hương Nhi, ta để cho nàng con đường cũ của Phùng nương, khi nào chúng ta thành thân mới sinh thêm nhi tử. Chỉ cần ngày thành thân, cho dù nàng chủ động chui vào chăn của ra, ta cũng có thể nhịn được."

      có thích A Nam bao nhiêu nhưng cũng có nhiều người xem thường người sinh ra A Nam.

      Là nam nhân điều trước tiên nên làm là cấp cho nữ nhân của mình danh phận, nếu làm nổi đừng chạm vào nàng.

      Lục Thành chưa bao giờ nghĩ mình là quân tử thủ lễ, bởi vì làm được, nhưng Hương Nhi đẹp như vậy, tốt như vậy, mỗi lần thấy cũng nhịn được muốn ôm nàng hôn nàng, thà rằng bị nàng mắng vô lại cũng muốn bắt nạt nàng. Nhưng tự nhận là nam nhân, là nam nhân phải nhịn, đỡ cho sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng lớn bụng ở quê bị người ta đưa ra làm trò cười.

      Ngưng Hương khóc, khóc nhào tới trong ngực , "Lục đại ca..."

      Nàng biết, ông trời để cho nàng sống lại cách vô ích, ông trời mang đến cho nàng người nam nhân tốt đội trời đạp đất nàng.

      "Nàng khóc cái gì?" Nước mắt nàng đều chảy người , nhiều như vậy, Lục Thành sợ hết hồn, đỡ nàng ngồi dậy, "Hương Nhi có sao ?"

      " có việc gì, chỉ là ta muốn khóc." Ngưng Hương dựa vào lồng ngực rộng lớn của , an tâm chưa từng có.

      Có lời này của Lục Thành, nàng chết cũng đáng.

      Lục Thành đoán ra tâm của nàng, khuyên nàng được, hôn nàng, xem nàng còn có thể khóc bao lâu.

      Ngưng Hương để hôn lần rồi nhất định chịu cho thêm , nếu xác định muốn nàng sớm, Ngưng Hương càng muốn bồi trò chuyện nhiều hơn.

      "Hôm nay nhà chàng có làm xảo quả ?"

      Bình phục lại, Lục Thành dựa vào vách tường, Ngưng Hương ngồi ở đùi , dịu dàng hỏi.

      "Có, là nhị đệ làm." Lục Thành cười .

      Ngưng Hương khỏi khen Lục Ngôn câu, " khéo tay."

      Lục Thành thích nghe, hừ tiếng, "Khéo cái gì, ta thấy Nhị thẩm làm mấy lần, nhất định so với ngon hơn nhiều."

      Ngưng Hương vạch trần , từ trong tay áo lấy ra kia hai khối xảo quả, "Chàng nếm thử , đây là ta làm... A, khối này vỡ mất rồi!"

      Lục Thành cười trộm, hai người lăn qua lộn lại, còn kém đem cái giường gãy mất, tư vị kia so cái xảo quả đều ngon hơn rất nhiều.

      "Vỡ cũng có thể ăn." Lục Thành chút cũng ghét bỏ, đoạt lấy liền dồn vào trong miệng.

      ăn có lực, nhưng lại phát ra thanh thô lỗ, giống như cố ý dùng sức ăn để cho nàng biết rất thích ăn.

      Ngưng Hương trong lòng ngọt ngào, hưởng thụ nghe nam nhân của mình ăn đồ ăn nàng làm.

      Thực giống như đôi sống qua ngày.

      Đáng tiếc cũng chỉ là như mà thôi.

      Lục Thành ăn xong, Ngưng Hương lò mò xuống đất, giọng thúc giục: "Nhanh về , nếu như chàng chậm trễ nữa sau này ta còn mặt mũi ngươi hai đệ đệ chàng nữa."

      Lục Thành trở về nhà, Lục Ngôn và Lục Định khẳng định biết, Ngưng Hương sợ hai huynh đệ hiểu lầm nàng cùng Lục Thành làm cái gì.

      Nàng như vậy, Lục Thành ngẫm lại ngủ lại đây quả thực tốt, lúc bước xuống đất lại ôm lấy nàng, có chút u oán : "Ta đúng là thiếu nợ bọn họ, trước đây hầu hạ bọn họ ăn mặc, bây giờ gặp mặt tức phụ còn phải cố kỵ bọn họ..."

      "Bớt nhảm, nhanh , đường cẩn thận chút." Ngưng Hương giận , đẩy ra ngoài.

      "Đúng rồi, chừng ngày hai mươi vườn trái cây thu hoạch, đến lúc đó ta kêu lão Tam tới đón gia đình nàng, nàng, Thu Nhi, A Mộc tính là hai người ." Trước khi ra khỏi cửa, Lục Thành cười , "Vườn trái cây thu hoạch cũng muốn tiểu nương cùng hài tử vào, ta để các nàng cửa sau, giống như ba muội muội kia vậy, A Đào , cũng là ba người tính hai người."

      Ngưng Hương có cách nào cự tuyệt, bởi vì A Đào cùng Đại bá mẫu đề cập qua , Đại bá mẫu vô cùng ngóng trông phần tiền này.

      "Vậy cứ đến vườn trái cây, chàng đừng tìm ta." Ngưng Hương cúi đầu nhắc nhở, "Chúng ta mỗi người hái mỗi cây, chớ khiến người khác hoài nghi."

      "Được, tất cả nghe theo nàng." Lục Thành đáp ứng đặc biệt sảng khoái. Trước tiên cứ dụ dỗ nàng qua đó, đến lúc tới vườn trái cây, tới gần nàng sao nào?

      Trong lòng vui vẻ, Ngưng Hương tiễn ra cửa bắc, lúc này Lục Thành đẩy nàng ép sát vào tường lại hôn hồi.

      phút đồng hồ sau, Ngưng Hương hai chân như nhũn ra trốn trở về nhà.

      Dựa lưng vào cửa, tiểu nương há miệng to thở gấp, sau đó cũng có cảm giác mồ hôi theo bắp đùi tuột xuống.

      Giống như là mồ hôi, lại phải mồ hôi.

      Bên tai vang lên giọng nhảm của Lục Thành, Ngưng Hương xấu hổ bưng kín mặt.
      Yên Hoa, td2n, Lim-040344 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :